Đấu Phá Thương Khung
Chương 1602: Đoạt Làm Của Riêng!
Hắc khí lượn lờ phía trên đại môn, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng,giễu cợt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang đỏ au lên vì tức giận của Hồn Nguyên Thiên. Nếu lão gia hỏa này bắt hắn vào Tử Tịch Môn rồi động thủ, nói không chừng Tiêu Viêm thật sự sẽ bị áp chế một ít, nhưng kết cục như thế thì Hồn Nguyên Thiên lại phi thường không muốn, lão cho rằng chỉ cần dựa vào khí tử vong trong Tử Tịch Môn toát ra cũng đủ làm hắn dần suy yếu. Nào ngờ Tiêu Viêm không chỉ dùng Tịnh Liên Yêu Hỏa chống đỡ làn hơi tử vong nọ, mà sau đó còn có thể tìm ra vị trí lão đã giấu Tử Tịch Môn bên trong Linh Hồn Thạch.
Linh Hồn Thạch chính là điểm trọng yếu nhất của Tử Tịch Môn, cho nên Hồn Nguyên Thiên đã cất giấu nó rất kỹ. Nhưng lão lại quên mất một điều, cảnh giới linh hồn của Tiêu Viêm đã bước vào Đế cảnh, chỉ cần tâm niệm vừa động, tức thì từng tấc đất trong Tử Tịch Môn sẽ bị hắn dò xét tỉ mỉ. Dù cho Linh Hồn Thạch được che dấu kỹ càng thì cũng không thoát được sự truy tìm của Tiêu Viêm.
Mà khi Linh Hồn Thạch bị tìm được, cộng thêm lực lượng linh hồn của Tiêu Viêm hơn xa Hồn Nguyên Thiên, thì việc xóa bỏ ấn ký trên đó là chuyện đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
Đây vốn được coi là điểm yếu hại nhất của Tử Tịch Môn! Có điều trong trời đất này mấy ai đạt được linh hồn Đế cảnh? Đồng thời cũng mấy ai phạm phải sai lầm ngu xuẩn như Hồn Nguyên Thiên? Để rồi từ chính sai lầm này, đã khiến lão mất đi quyền khống chế Tử Tịch Môn. - Tiêu Viêm, ta muốn bằm ngươi làm trăm mảnh!
Hồn Nguyên Thiên nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên vung tay lên, hắc khí điên cuồng ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, một mùi hôi tanh khiến cho cả linh hồn cũng phải thống khổ cấp tốc tràn ra. - Hừ!
Nhìn cảnh tượng đó, Tiêu Viêm chỉ hừ lạnh, rồi chợt biến đổi thủ ấn. Ngay lập tức, một hư ảnh khổng lồ cao ngàn trượng hình thành bên ngoài thân thể hắn, chấn động linh hồn như sóng dậy ngất trời, điên cuồng quét ra. - Hoàng Tuyền Thiên Nộ!
Hôm nay khi hắn thi triển Hoàng Tuyền Thiên Nộ, thân ảnh khổng lồ kia đã không thể gọi là hư ảnh nữa, bởi hiện tại trên đó đã có thêm hào quang lưu chuyển không ngừng, thân ảnh vốn hư ảo cũng trở nên chân thực hơn rất nhiều, giống như một người khổng lồ đứng sừng sững trong thiên địa, mang theo khí thế giống như chúa tể linh hồn. Phàm những nơi khí thế này lan tỏa đến, ngoại trừ một ít cường giả thì ai nấy đều phải kinh hoảng mà lùi vội ra sau. Dưới uy thế đó, bọn họ chợt có xung động muốn quỳ mọp xuống, một cảm giác xung động tràn ra từ sâu tận đáy linh hồn. - Hừ!
Thân ảnh ngàn trượng xuất hiện, giữa mây khói há lớn miệng. Lập tức, cả đất trời như chìm vào tịch mịch, duy chỉ có một đạo sóng âm trùng kích linh hồn tựa như thực chất từ bên trong miệng người khổng lồ phóng ra, với tốc độ còn nhanh hơn cả ánh sáng, nặng nề nện lên thân thể của Hồn Nguyên Thiên, lúc này vẫn đang trợn mắt kinh hoàng.
Phụp!
Không có bất kỳ chút thời gian nào để Hồn Nguyên Thiên thi triển phòng ngự, khi lão vừa mới có phản ứng thì đã nghe trong tai chấn động cực mạnh, máu tươi tràn ra. Sau đó, giống như bị vô số đạn pháo hung hãn oanh kích rồi nổ tung trên thân thể, Hồn Nguyên Thiên hộc cả máu mồm, sắc mặt ngay tức khắc trở nên trắng bệch như giấy, linh hồn cũng đồng dạng trọng thương.
Luồng sóng linh hồn sau khi chấn bay Hồn Nguyên Thiên, tiếp tục quét sâu vào đám cường giả của Hồn tộc, đánh bay vô số kẻ, vài tên thực lực hơi yếu thậm chí lập tức nổ tung linh hồn ngay tại chỗ. Linh hồn Đế cảnh quả thực quá mức kinh khủng!
Trên bầu trời, những nơi nào sóng linh hồn lướt qua, cơ hồ đều để lại một mảnh trống không, vốn chiến trường đang cực kỳ hỗn loạn, cũng vì một màn này mà trở nên đình trệ đôi chút. Bất luận là người ở phương nào, đều phải ngước nhìn về phía thân ảnh khổng lồ đang sừng sững giữa đất trời kia, trong mắt ngập tràn sự khiếp sợ.
Mây đen đang tràn ngập khắp thinh không, vào lúc này cũng chấn động kịch liệt. Trong mơ hồ, khí tử vong nồng nặc từ từ khuếch tán ra!
Oanh..!
Tại một nơi nào đó trên bầu trời, có ba đạo khí tức cực kỳ mạnh mẽ đang hung hăng đối chiến với nhau. Sát na khi một quầng lửa đen ầm ầm nổ tung, từ bên trong có hai bóng người bắn ngược ra, cực kỳ chật vật. Đợi đến khi hai người nọ ổn định được thân hình, tất cả mới nhận ra đó chính là Lôi Doanh cùng với Viêm Tẫn, đối thủ của bọn họ hẳn là Hư Vô Thôn Viêm. Có điều với bộ dáng vừa rồi mà nói, tựa hồ có liên thủ thì hai người cũng không thể chiếm được thượng phong so với Hư Vô Thôn Viêm. Cửu tinh Đấu Thánh quả danh bất hư truyền, huống hồ chiến lực của Hư Vô Thôn Viêm còn mạnh mẽ hơn những cường giả đồng cấp thông thường rất nhiều. Sở hữu lực thôn phệ cực kỳ đáng sợ nọ, đủ để hắn có thể đánh bại những đối thủ ngang cấp với mình.
Sau khi Lôi Doanh và Viêm Tẫn bình ổn được khí huyết đang bốc lên bên trong cơ thể thì trên khuôn mặt cũng đồng thời hiện lên vẻ nghiêm trọng vô cùng. Đợt giao thủ vừa rồi, cả hai đều đã tận lực thi triển hết những thủ đoạn vốn có, vậy mà vẫn không cách nào chiếm được thượng phong. Nếu cứ tiếp tục như thế, rất có thể cả hai người đều sẽ bị trọng thương. - Trận chiến này quá mức kịch liệt rồi, thực lực của Hồn tộc hoàn toàn vượt xa những gì mà của chúng ta tìm hiểu được.
Lôi Doanh thừa dịp có chút thời gian thở dốc mà nhìn về những trận chiến khắp bốn phía xung quanh, trông thấy không ít cường giả của Lôi tộc hi sinh, lòng đau như xé mà vẫn không thể làm gì được, bởi chiến tranh vốn dĩ cực kỳ tàn khốc.
Viêm Tẫn cũng chỉ khẽ gật đầu, cứ nhìn cục diện hôm nay thì hiển nhiên sẽ phải trải một hồi đại chiến thảm liệt! Nhưng dù cho phải trả cái giá lớn đến thế nào đi chăng nữa, thì nhất định cũng phải đoạt lại một ít Cổ Ngọc. Ai trong bọn họ cũng đều hiểu rất rõ, một khi Hồn tộc mở được động phủ của Đà Xá Cổ Đế, nhận được cách giải mê đề* để trở thành Đấu Đế, thì lúc đó, tam tộc đến một kẻ cũng không còn. (*mê đề: vấn đề bí ẩn, khiến người ta trầm mê mãi mà chưa được giải thích.) Lúc đó, mới thật sự là nguy cơ diệt tộc!
- Không thể lùi bước…
Hai người liếc nhìn nhau, từ trong mắt của đối phương đều thấy được vẻ quyết tâm cùng tàn nhẫn. Bất kể thảm liệt cỡ nào, chí ít đến thời điểm hiện tại, bọn họ vẫn còn có ưu thế về nhân số. - Chỉ vì gom góp Cổ Ngọc mà Hồn tộc phải trù tính mất mấy trăm mấy ngàn năm. Nếu dễ dàng bị các ngươi phá hỏng như thế thì đúng là nằm mộng nói mớ rồi.
Hư Vô Thôn Viêm cước đạp hư không, lại một lần nữa xuất hiện trước mặt hai người mà cười lạnh.
Trên khuôn mặt của Lôi Doanh cùng Viêm Tẫn hàn quang lóe lên, vừa muốn động thủ thì đột nhiên một âm thanh khá hốt hoảng vang lên bên tai hai người:
- Mau rút lui, tình hình có biến!
Âm thanh đột ngột đó đã khiến bọn người Lôi Doanh khẽ giật mình, sắc mặt đại biến, bởi họ nhận ra giọng nói kia chính là của Cổ Nguyên. Xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho ngay cả lão cũng trở nên gấp gáp như thế?
Oong..!
Ngay khi hai người vừa thất sắc thì từ trong tầng mây đen đang bao phủ bầu trời bỗng truyền ra những tiếng oong oong cực kỳ quỷ dị. Cùng với đó là một khí tức lạnh lẽo đến cực độ nhanh chóng trào ra rồi tràn ngập khắp nơi. - Rốt cuộc cũng đã đến rồi sao!?
Khi nghe thấy những âm thanh kia, Hư Vô Thôn Viêm cũng ngẩng đầu lên nhìn, lòng thầm thở dài. Tam tộc cùng với Thiên Phủ liên minh nên số lượng cường giả hơn hẳn Hồn tộc. Nếu không lập tức hành động hành động, chỉ sợ rất nhiều cường giả của Hồn tộc sẽ phải táng thân tại nơi này.
Oong Oong..!
Tiếng oong oong càng lúc càng dồn dập, cùng lúc đó, có mấy đạo khí tức âm lệ không cách nào hình dung từ trong mây đen đang chậm rãi hiện ra. Biến cố này đã khiến cuộc chiến của hai bên phải dừng lại, ai nấy đều nghi hoặc, đưa ánh mắt đầy cảnh giác mà nhìn về phía tầng mây đen.
Vụt… vụt… vụt..!
Ngay lúc đó, biển mây đen cuồn cuộn, vài vệt đen từ bên trong phóng ra rồi lơ lửng khắp nơi trên trời.
- Đó là… Quan tài?
Khi mọi người nhìn rõ thứ phóng ra từ bên trong biển mây, lập tức cả kinh. Bởi đó chính là ba cỗ quan tài màu đen, khí tức âm lệ lạnh lẽo kinh khủng kia, chính là được phát ra từ bên trong quan tài.
Rầm, rầm, rầm..!
Ba cỗ quan tài màu đen đang lơ lừng trên trời đột nhiên bật nắp, ngay sau đó có ba thân ảnh gầy gò như xương khô chậm rãi bước ra. Lập tức, ba cỗ khí thế còn mạnh hơn cả Hồn Nguyên Thiên ràn rụa tràn ra khắp bầu trời, khiến phía liên quân ai nấy sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi. - Hồn Sinh Thiên..? Hồn Nghiêu..? Những lão quỷ này làm sao mà vẫn còn sống?!
Khi nhìn thấy ba thân ảnh này thì đồng tử trong mắt hai người Viêm Tẫn, Lôi Doanh co rút cả lại, trên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hãi cực kỳ. Nếu nói về bối phận thì ba lão này còn cao hơn cả Hồn Thiên Đế. Tuy nhiên bọn lão rõ ràng là đã chết từ rất lâu rồi, sao hôm nay lại có thể xuất hiện ở nơi này? - Ồ!
Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bên trên cánh cửa đen khổng lồ, chứng kiến cảnh này thì ngay lập tức kinh hãi vô cùng, lại là ba cường giả Bát tinh Đấu Thánh, hơn nữa, khí thế đều tương đương với bọn người Lôi Doanh! - Khí tức của ba lão gia hỏa này có gì đó không đúng…
Cảm giác hiện tại của Tiêu Viêm cực kỳ nhạy bén, chỉ trong một thời gian ngắn hắn đã nhận ra được điều không đúng là gì, đó chính là khí tử vong trên thân của ba tên kia còn nồng đậm hơn so với Hồn Nguyên Thiên. - Ba lão này hình như… là Hoạt Tử Nhân*?
(*Hoạt Tử Nhân: xác ướp, cương thi, xác sống, zombie..v.v..)
Khóe mắt của Tiêu Viêm hơi nhấp nháy một chút rồi tự lẩm bẩm.
Hoạt Tử Nhân là một loại tồn tại giống như những con rối vậy, có điều cao cấp hơn một chút, bởi nó cần sử dụng một phương pháp lỳ lạ để phục sinh một số người vốn dĩ đã chết, điều kiện phục sinh cực kỳ hà khắc, mà tỷ lệ thành công lại vô cùng thấp. Bởi dù sao, tiến hành phục sinh cho những người thường thì không đáng, mà làm với những cường giả chân chính thì rất khó khăn, vì không một thế lực, tông phái hay gia tộc nào lại hi vọng tiền bối trong tộc đã chết đi mà thân xác còn bị người khác chà đạp cả.
Tuy nhiên, không biết Hồn tộc đã dùng phương pháp gì mà lại đem những cường giả vốn dĩ đã chết của Hồn tộc này biến thành Hoạt Tử Nhân, một lần nữa vì tông tộc mà chiến đấu? Lẽ nào đây chính là lực lượng vẫn ẩn dấu của Hồn tộc sao? Nếu tính thêm cả Hồn Nguyên Thiên thì đây chính là bốn Bát tinh Đấu Thánh, chỉ với loại lực lượng này cũng đủ để cho cán cân chiến cuộc đang thăng bằng phải nghiêng về phía Hồn tộc. - Tứ phương tịch diệt, Tử Vong Giới..!
Trên bầu trời, ba bóng người nọ đột nhiên há miệng phun ra ba điểm sáng, cuối cùng hóa thành ba cánh cửa màu đen khổng lồ chừng ngàn trượng, trong cánh cửa tràn ngập khí tử vong, không ngờ lại xuất hiện thêm ba cái Tử Tịch Môn khác!
Cánh cửa to lớn đen kịt dựng sừng sững ở ba phía khác nhau trên bầu trời, khí tử vong từ bên trong điên cuồng tràn ra, khiến cho cả đất trời lập tức chìm trong hơi thở tử vong. Bị xâm nhiễm bởi làn hơi đó, những cường giả của liên quân vô cùng hoảng sợ khi phát hiện, sinh cơ trong cơ thể không ngờ đang dần dần trôi đi.
Ba cánh cửa khổng lồ thành một trận pháp, bao vây liên quân vào bên trong. Nhìn cảnh tượng này, hiển nhiên Hồn tộc đã muốn ngoan độc trọng thương liên quân rồi. - Lùi lại!
Sắc mặt của Lôi Doanh và Viêm Tẫn lúc này trở nên đại biến, hiển nhiên bọn họ đã nhận ra đại trận hung danh hiển hách này, vội vàng quát lên.
- Hồn Nguyên Thiên, quay trở lại đây, gọi Tử Tịch Môn ra, hoàn thành đại trận!
Nhìn thấy liên quân đang có ý lui lại, một lão già gầy gò trong ba Hoạt Tử Nhân lạnh lùng nói.
- Lui mau..!
Nghe lão già kia quát, trong lòng Lôi Doanh và Viêm Tẫn càng kịch biến, nếu đại trận hoàn thành thì hôm nay liên quân chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng!.
Vụt..!
Hồn Nguyên Thiên chật vật lao lên trời. Lão nhìn ba người nọ mà da mặt lúc xanh lúc đỏ, mãi một lúc sau mới khô khốc cất lời:
- Tử Tịch Môn đã bị tên tiểu tử Tiêu Viêm kia cướp đoạt rồi…