An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”
Chương 57: Hình dáng của tình yêu
Sau khi cùng Toack chuyển cái tủ ra một góc khác, chúng tôi khiêng những chiếc rương còn lại đặt vào vị trí đã định trước
Toack đã nói rằng có thể lúc nào đó anh ta sẽ giúp tôi gắn thêm bánh xe cho mấy thứ nặng để dễ di chuyển
Sau khi chuyển đồ, tôi lau lại sàn phòng ngủ lần nữa, có khá nhiều bụi mịn rơi ra từ phía sau tủ
Cuối cùng công việc sắp xếp cũng hoàn tất, tôi nhìn lại một lần nữa nội thất phòng ngủ mới và mỉm cười hài lòng trước khi bắt đầu lau dọn.
-Này Aldo.
-Hở?
Đột nhiên Toack lên tiếng hỏi tôi với một tông giọng kì lạ.
-Hai người đã làm chuyện đó rồi chứ?
-Phụtttt.... Cả anh nữa à?
Trước một câu hỏi đột ngột, tôi buột miệng.
Có là do ảnh hưởng từ câu chuyện mà hai cô gái đã nói ở phòng khách.
-Aisha cũng đã hỏi cậu như thế khi đi nhổ củ cải à?
-Không, khi tôi đi ngang qua phòng khách để đi lấy nước, Flora và Aisha đang nói về điều đó"
À, nói mới nhớ, tôi có nghe loáng thoáng Aisha và Toack bàn nhau cái gì đó khi đang rình mò bên ngoài nhà tôi, hẳn là về chuyện này à?
Có thể vì thế mà anh ta đồng ý giúp tôi nhanh đến bất ngờ.
-Ra là vậy, thế thì tôi cũng không có lý do gì để từ bỏ cả
Trong khi vuốt vuốt cằm, Toack gật đầu như thể quyết định chuyện gì đó.
-Vậy thì, tôi sẽ hỏi thẳng, sau khi về chung một nhà, hai người có làm gì để vun đắp thêm tình cảm của mình không? Hay vẫn chỉ là nắm tay nhau và cùng ngượng đỏ mặt?
-Um....chúng tôi đã làm “chuyện đó”....
“Thật xấu hổ” đó là những gì tôi đang nghĩ về những gì mình vừa nói, nhưng Toack là một người bạn đã luôn dõi theo và ủng hộ chúng tôi. Ít nhất tôi nghĩ để anh ấy biết cũng không phải chuyện xấu.
Tất nhiên, tôi sẽ chỉ nói thế thôi và không phải ai tôi cũng sẽ chia sẻ chuyện ấy.
-Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe chuyện cậu quyết định tiến tới hôn nhân đấy, nếu là cậu, tôi cứ nghĩ cậu chỉ muốn nghỉ ngơi thôi và chuyện đó sẽ mất đâu đó chừng một năm chứ.
Toack nói cũng có phần đúng. Nhưng khi biết được tình cảm của Flora giành cho tôi lớn thế nào, tôi chỉ có một mong muốn duy nhất, được sống cùng cô ấy dưới một mái nhà càng sớm càng tốt. Nó giống như một mong muốn bùng nổ vậy.
Khoảnh khắc cảm tưởng gần như sắp mất đi Flora, tôi mới nhận ra rằng tôi thích cô ấy.
Sau đó bằng cách nào đó tôi đã nói ra điều đó theo cách của mình.
Khi nghĩ rằng Flora đã luôn hướng về tôi trong suốt chín năm qua.
-Khoảnh khắc tôi cứu được Flora, tôi đã tự nhủ rằng sẽ không bao giờ để cô ấy gặp nguy hiểm nữa.
Vì thế mà tôi đã quyết định sẽ ngay lập tức tiến tới hôn nhân.
-... Vậy sao?"
Không có chút đùa cợt nào, giọng của Toack hoàn toàn nghiêm túc.
Như thường lệ, vẫn là gương mặt khó chịu đó, nhưng đã dãn ra nhiều.
Tôi cũng có chút bất ngờ khi Toack nhìn mình bằng một ánh mắt ấm áp.
Dù anh ta không phải người giỏi biểu đạt cảm xúc, nhưng tôi thấy được ánh mắt đó là chân thành.
Cố nén sự ngượng ngùng ban nãy xuống, tôi muốn hỏi Toack một chuyện mà mình đã tò mò từ lâu.
-Vậy anh thì sao Toack? Không có cô gái nào mà anh đặc biệt quý mến sao?
Nếu có cô gái nào đó như thế, tôi cũng muốn giúp chút sức để họ thành đôi.
Nói về một người phụ nữ gần gũi nhất với anh ấy, chắc là chỉ có Aisha và Ena nhỉ?
-Không. Làm gì có chứ?
-Thật thế sao? Tôi thấy anh và Aisha khá thân thiết đó chứ?
Khi nghe như vậy, Toack giãy nảy lên.
-Không đời nào, tôi và cô ta đâu thể có loại quan hệ đó chứ?
-Thật đó, lúc hai người đùa nhau ở suối, tôi thấy ánh mắt anh không rời khỏi Aisha.
Tôi khá tò mò về mối quan hệ giữa hai người, vì vậy tôi tiếp tục tấn công.
Khi quần áo của Aisha bị ướt, tôi đã thấy rằng Toack đỏ mặt và biểu hiện rất kì lạ. Nếu không có cảm tình với cô ấy, không đời nào anh ta lại có biểu hiện đó cả.
-Không hề, cái đó chỉ là bản năng thôi....
Ma, nói vậy cũng đúng. Dù có tình cảm hay không, việc nhìn thấy một cô gái với bộ đồ ướt sũng dán sát vào người như thế cũng khiến bất kì ai, kể cả tôi phải có đôi chút đỏ mặt
Thấy tôi có vẻ bị thuyết phục, Toack mỉm cười gật đầu.
-Tôi không giống cậu khi nhìn Flora đâu nhé, tên dâm tặc
-Hể???
-Đúng vậy, chẳng phải cậu cũng đã bị dán mắt vào cơ thể Flora lúc đó hay sao?
Chắc chắn, lúc đó có một thế lực nào đó kéo ánh mắt tôi dán chặt vào Flora, làn da mịn màng, đôi chân trắng muốt. Ngay cả Aisha cũng thế, tôi không thể phủ nhần mình có chút hứng thú khi nhìn cô ấy.
Nghĩ đến đây, tôi bỗng cảm thấy hơi xấu hổ khi hôm qua đã gọi Flora là dâm dê.
Nhưng mà, Flora cũng thích nhìn rồi chạm vào làn da và cơ bắp của tôi chứ.
Trong khi tôi đang thầm rên rỉ, Toack thản nhiên ngồi xuống cái ghế nhỏ và thở dài một tiếng.
-Tôi không có tình cảm gì với cô ấy cả. Cả hai chúng tôi đều chỉ là hành động theo những phép cư xử đương nhiên thôi. Hơn hết, tôi hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình
Tôi nghĩ mối quan hệ giữa Aisha và Toack không giống như người yêu cho lắm. Nó cũng gần giống như giữa tôi với anh ta hay với Flora vậy.
-...... Tôi nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người như vậy, khi mà có thể cư xử một cách tự nhiên mà không cần e ngại gì cũng tốt.
Ngay cả như vậy, tôi vẫn nghĩ rằng, cách cảm nhận về tình yêu của mỗi người là khác nhau, có lẽ Toack không cảm nhận được vì với anh ta, tình yêu không giống như vậy.
-Nhưng sao cậu lại đột nhiên nghĩ như vậy?
-Tôi không chắc nữa, nhưng trước đây Ergys-san và Fiona-san cũng hay cãi nhau như vậy, nhưng cuối cùng họ vẫn thành đôi đó thôi.
Hai người họ đã thành đôi dù quan hệ trước đây, nói như cách của dân làng là “như chó với mèo vậy”, nên tôi nghĩ Toack và Aisha cũng có thể tương tự như thế.
-Đừng so sánh tôi với hai người đó làm gì.
Khi tôi nói vậy, Toack đứng lên, vớ lấy cái khăn và bắt đầu lau cửa sổ.
Tôi không thể nhìn rõ biểu cảm của anh ta lúc đó thế nào vì bị ánh sáng mặt trời làm lóa mắt.
==========================================
Tôi đã đặt rất nhiều câu hỏi cho Toack, nhưng rồi sau đó cả hai chuyển sang yên tĩnh và hoàn thành việc dọn dẹp.
Phòng ngủ của tôi và Flora đã trở nên sạch bong, nội thất cũng được bố trí lại cho hợp lý. Dù vậy vẫn còn chút bụi trên tường.
Vì Flora cũng sẽ sống chung trong tương lai, sẽ tốt hơn nếu tôi làm sạch nó thường xuyên hơn một chút.
Sau khi kiểm tra lần cuối, tôi đi sang các phòng khác để chuẩn bị dọn dẹp.
-Cái tủ ổn rồi chứ?
-Không vấn đề, có hơi kênh một chút nhưng tôi đã kê lại rồi.
Toack cũng kiểm tra lại lần cuối cái tủ của mình để chắc chắn mọi thứ.
Cuối cùng anh ta cũng xác nhận nó ổn và gật đầu.
-Được rồi, kết thúc! Cảm ơn anh
-Lần tới nhờ cậu tới giúp tôi khiêng vài tấm gỗ nhé.
-Được chứ.
Bởi vì đã được giúp đỡ rất nhiều, tôi nên giúp lại anh ta cái gì đó. Và với Toack thì những khúc gỗ nguyên liệu lớn không dễ mang chút nào.
-Vậy thì, chúng ta sẽ quay lại phòng khách và uống trà chứ?"
-KHông được, sắp tối rồi, tôi phải về thôi.
-Tôi hiểu"
Trong khi đang trò chuyện với Toac, chúng tôi trở lại phòng khách
-Việc sắp xếp và dọn dẹp phòng ngủ đã kết thúc
Vì tôi có thể sẽ lại đụng phải một cuộc trò chuyện kỳ lạ như lúc trước, trước khi vào phòng khách, tôi cố lớn giọng hơn bình thường.
Sau đó tôi thấy Flora và Aisha ngồi đối mặt nhau trên sofa và đang nói về điều gì đó.
Aisha thì thầm cái gì đó, còn Flora chỉ im lặng lắng nghe trong khi mặt cứ đỏ dần lên.
-Như vậy đó, hiểu chứ?
-AH....vậy là buổi sáng....
Và Aisha vẫn đang cố nói điều gì đó, nhưng dường như đã nhận ra tôi và Toack.
-Phải ha....sẽ rất đói nếu không ăn uống đúng cách, giờ là mùa hè rồi mà.
-Aisha, cô mới lầm bẩm cái gì đó, có phải mới bày cho Flora cái gì bậy bạ vào buổi sáng không?
-Im đi, đồ ngốc.
Flora hình như vẫn chưa nhận ra chúng tôi đang bước vào phòng khách và mải mê lắng nghe. Toack thì chẳng kiêng dè gì mà cất giọng oang oang nhưng tay Aisha chặn chặt miệng anh ta.
Dù tôi đã đánh tiếng trước rồi, hai cô gái này thật là. Hình như nó vẫn là tiếp tục của câu chuyện hồi nãy.
Trong lúc đó, Toack chỉ nhìn tôi cười gượng gạo.
Có lẽ tôi nên tiếp tục mà không động đến chủ đề đó nữa.
-Việc sắp xếp và dọn dẹp phòng ngủ đã kết thúc
-Ah....cảm ơn anh rất nhiều.
Khi tôi nói ra cùng câu đó một lần nữa, Flora đỏ mặt đứng dậy cúi đầu cảm ơn Toack
-Ừm, nhờ có Toack, việc dọn dẹp đã hoàn thành sớm hơn dự kiến.
-Em xin lỗi vì không giúp được cho hai người mà còn để hai người phải dọn dẹp nữa.
-Không có gì, hai người đã cho tôi ăn trưa, Aldo cũng đã hứa sẽ giúp tôi lại rồi nên đừng khách sáo vậy.
Toack cũng cúi đầu xuống
-Như vậy được chứ?
-Không sao đâu, tôi còn rất nhiều gỗ ngoài sân mà không có ai để nhờ cả, sức khỏe của Aldo khá tốt, tôi nghĩ cậu ấy có thể lo hết được chúng đấy.
-Như vậy không phải hơi quá nhiều sao?
Oi, anh có phải đang cố quá khi nói chuyện với Flora không thế?
-Ufufu, em rất kì vọng vào Aldo-san đó.
-Không, Flora, chuyện đó không vui đâu...
-Em sẽ chuẩn bị bentou và nước chanh, anh cố lên nhé.
Um...có lẽ với những thứ đó, tôi sẽ cố gắng được.
Trong khi đang nghĩ vậy, Toack quay đi và che mắt lại
-Ah...hào quang tình yêu chói mắt quá...
-Oh, có lẽ chúng ta nên để cho đôi uyên ương ở riêng với nhau nhỉ?
Aisha cũng hùa theo. Này, dừng lại đi, xấu hổ quá.
-Nhân tiện, Ena đã giúp anh dọn nhà rồi, giờ đến lượt anh giúp chúng tôi dọn nhà đấy.
-Không phải tôi đã trả ơn bằng món súp rau cho Ena sao? Vì cô không làm gì giúp tôi nên không có chuyện tôi giúp lại cô đâu.
Mặc dù chúng tôi là một cặp vợ chồng, nhưng tôi nghĩ rằng họ còn giống vợ chồng hơn cả chúng tôi.
-Hai người họ thân nhau thật đó nhỉ?
-.......
Tôi quay sang với Flora, nhưng chợt nhận thấy cô ấy chỉ im lặng, cúi đầu xuống và nhìn chằm chằm vào đáy quần tôi.
-Flora?"
-Nya...vâng...không có gì ạ
Nghe tiếng tôi gọi lớn, Flora giật mình đáp lại trong khi mặt đỏ lựng
Dường như là do chuyện hồi nãy Aisha đã nói, này, cô mới tiêm nhiễm cái gì đó bậy bạ cho Flora đấy à?
Tôi tiếp tục theo dõi cuộc cãi cọ của Toack và AIsha trong khi nghĩ như vậy.
Sau đó đột nhiên Toack cau mày, hình như anh ta vừa nhớ lại cuộc trò chuyện hồi nãy với tôi trong phòng ngủ.
-Thôi, không thèm cãi nhau với cô nữa, tôi về đây.
-Biến đi cho khuất mắt. Đồ đáng ghét
Nếu không còn đủ hai người thì cuộc cãi vã sẽ chấm dứt.
-Vậy thì, có chút củ cải tặng hai người đây, cái này của Aisha, cái này của Toack.
“"Ồ, cảm ơn."”
Thứ tôi đưa cho Toack là những củ cải “ngọt ngào” trước đó
Còn Aisha chỉ nhìn tôi và mỉm cười tinh nghịch,
Rồi cả hai chúng tôi cùng mỉm cười hướng về phía Toack.
-Vậy thì, hẹn gặp lại!"
Toack mang giày và đi ra ngoài, còn Aisha lại chạy về phía Flora và nói thầm gì đó
-........Cố lên nhé.
-U...Um... được...
Nhìn Flora có vẻ rất lo lắng, còn Aisha chỉ mỉm cười rồi chạy về phía tôi và kéo tai tôi xuống như cũng định thì thầm gì đó.
CÔ ấy muốn nói gì đây?
-... ... Này, trân trọng Flora đấy nhé, nếu anh làm cô ấy khóc, tôi sẽ không tha thứ đâu,
-Tôi biết.
Dù hơi ngạc nhiên trước sự nghiêm túc đột ngột của Aisha nhưng tôi vẫn gật đầu chắc chắn. Đúng thế, nếu tôi làm điều gì đó khiến Flora khóc, cô ấy sẽ đến và tôi cũng sẵn sàng nhận những cái tát từ cô ấy.
Có vẻ đã hài lòng về tôi, Aisha mỉm cười và đập đập vào vai tôi.
-Vậy thì, hẹn gặp lại hai người
Sau đó, khi chạy ra cửa, Aisha đột ngột quay lại nói lớn.