An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”
Chương 56: Trong phòng khách
Oi, Toac, giúp tôi kê lại chút đồ được không?
-Hở? Cậu nhờ cả khách của mình sao?
Toack đứng dậy khỏi ghế sofa với vẻ cáu kỉnh
Dù tỏ ra rất khó chịu nhưng tôi nghĩ Toack sẽ không bao giờ từ chối.
-Rất xin lỗi, trong nhà chỉ có mình tôi là nam giới thôi, nhờ Flora giúp thì có hơi....
Tôi vốn rất tự hào về sức khỏe của mình, nhưng ngay cả như thế thì chỉ mỗi mình tôi thì không thể làm nổi khá nhiều việc.
Đặc biệt là với những thứ quá lớn
-Xin lỗi..Toack-san
-À không có gì đâu, hai người đã cho tôi ăn trưa cùng mà.
Flora cúi đầu với vẻ khó xử, trong khi Toack chỉ gãi đầu và thản nhiên gạt qua một bên
Có lẽ là vì đã quen phản bác những người thẳng thắn và cứng cỏi như Aisha, nên Toack tỏ ra khá bối rối với những người dịu dàng và nhút nhát như Flora . Anh ta rất hay bị chuyển sang chế độ “lịch sự” như Flora.
-Kệ họ đi Flora, họ là đàn ông mà
Aisha vẫn thản nhiên ngồi uống trà quay qua với Flora.
-Đừng có ở đó mà kích bác...
Ngay lập tức Toack quay qua phản bác, nhưng Aisha vẫn chẳng thèm quan tâm và tiếp tục uống trà.
-Vậy thì, hãy đến đây,"
Can ngăn hai người họ cãi cọ, tôi dẫn Toack đến phòng ngủ.
-Hừm... ... như phòng khách, phòng ngủ cũng được trang trí khá đẹp nhỉ?
-Flora đã mang sang rất nhiều thứ tuyệt vời mà.
Giường và tủ quần áo, ghế và bàn trong phòng ngủ dường như đều trở nên đẹp hơn nhờ bàn tay của Flora.
Trên bàn là một bức tượng khắc gỗ có hình một con vật, một chiếc bình nhỏ. Trên giường, bên cạnh một chiếc gối trắng của tôi là một chiếc nhỏ hơn màu hồng bên cạnh.
Dù không quá khác biệt với người thiếu thẩm mỹ như tôi, nhưng nó vẫn mang lại một cảm giác ấm cúng lạ kì.
-Cậu muốn điều chỉnh vị trí của cái tủ này à?
-Phải đó, trước đây thì chỉ có đồ của tôi, nhưng giờ có thêm cả Flora và mấy cái rương của cô ấy nữa nữa nên nó khiến căn phòng hơi hẹp đi một chút và khá bừa bộn
Đó là một cái tủ lớn tôi đang đặt sát tường, trước đây chỉ có mình tôi nên sao cũng được
Nhưng giờ tôi đã sống chung với Flora, hơn nữa đó là thứ mà chúng tôi phải dùng hàng ngày, nên tốt hơn là nên kiếm cho nó một vị trí tốt hơn
Kết hợp với những chiếc rương mà Flora mang đến được xếp bên cạnh, tôi nghĩ nó sẽ nhìn khá gọn gàng và thuận mắt.
-Haiz....nhìn thấy cái tủ tôi lại thấy hơi mệt đấy...
-Ha ha, xin lỗi, vậy để lấy hết ngăn kéo ra rồi di chuyển cho nhẹ hơn nhé.
Toack tỏ ra khá khó chịu khi nhìn thấy kích thước của cái tủ. Tôi chỉ biết cười trừ và chạy đi kéo hết những cái ngăn kéo rời trên tủ để giảm trọng lượng của nó.
-Mà, có lẽ cậu nên chuẩn bị giẻ lau đã, có khá nhiều bụi bám đằng sau đấy.
-Ok
-Trong lúc đó để tôi kiểm tra xem có vấn đề gì với những cái ghế và bàn mà tôi đã làm không.
Đó giống như bệnh nghề nghiệp của Toack vậy, tôi cười trừ một cái rồi chạy đi chuẩn bị giẻ lau.
Lấy một cái xô từ phòng chứa đồ ở phía sau , giẻ lau trong bếp và nước, và khi tôi trở lại phòng khách, có tiếng Aisha và Flora đang tâm sự.
-Ne ne, cậu và Aldo đã làm chuyện đó chưa?
-Eh? Ý cậu là sao?
-Không phải quá rõ sao, mấy chuyện ecchi ấy?
-Uwaa.....Aisha...
Có tiếng thét nho nhỏ của Flora và tiếng ghế di chuyển.
Aisha có vẻ rất quan tâm đến cô bạn nhút nhát của mình trong cuộc sống mới
-Ổn mà,hai người kia đang bận trong phòng ngủ, nên cứ nói đi, họ không nghe thấy đâu
Xin lỗi nhé, tôi nghe rồi đó.
Tôi phải làm gì đây? Có nên bước vào đó và giả vờ như chưa nghe thấy gì không?
- Hai người đã làm chuyện đó ngay hôm đó sao?
Trong khi tôi còn đang bối rối, tiếng của Aisha lại vang lên.
-... ...
-Thật sao?
-U...Ummm...
-Cậu đã làm thật sao???
Tôi nghe tiếng Flora nhỏ dần trong khi Aisha thì ngày càng lớn hơn và có vẻ rất vui sướng.
Flora-san...sao em lại nói chuyện đó ra vậy...
Trong khi Aisha vẫn đang cười thích thú, tôi cảm giác mặt mình đang đỏ dần lên.
Ừm, Aisha cũng là một người bạn thời thơ ấu của Flora và có lẽ tôi không cần bận tâm nếu cô ấy cũng biết về “chuyện đó: bởi vì Aisha cũng là một người hiểu biết về Flora, về câu chuyện của chín năm trước.
CÔ ấy đã thúc đẩy Flora nhiều lần, cố vấn và kéo hai chúng tôi lại gần nhau
Rõ ràng cô ấy rất muốn chúng tôi kết hôn, muốn được thấy Flora hạnh phúc.
Vì thế tôi nghĩ cô ấy có quyền được nghe chuyện đó, thành quả từ sự tác thành của mình.
Nhưng, tôi không muốn nói gì hơn thế.
Nếu là Aisha, dám lắm sau đây cô ấy sẽ hỏi “Chuyện đó như thế nào?”
Nếu như vậy tôi sẽ cảm thấy khó xử, lại còn đang nghe lén họ nữa.
Tôi thật sự muốn xuất hiện để ngăn chuyện này không đi quá xa
Bắt đầu nhấc chân lên, tôi chuẩn bị tiến vào phòng khách, nhưng....
-Chuyện đó như thế nào?
Thật đấy à??
Tôi cũng muốn thử xem phản ứng của Flora như thế nào, nhưng giờ không phải lúc lo chuyện đó.
"" Hở???! ""
Tôi cũng vô thức kêu lên từ phía nhà bếp, Aisha và Flora cùng quay lại và nhìn thấy sự hiện diện của tô
-… Aldo, anh đã nghe thấy sao?
-Oi, đồ ngốc, nếu nói như thế chuyện này sẽ rất tệ đó...
Khi Flora hỏi tôi với giọng kì lạ, Aisha thì thầm
Sau đó, hình như nhận ra rằng mình vừa nói hớ, hai má Flora bắt đầu đỏ lựng lên.
Đó một biểu hiện hỗn hợp giữa sự lo lắng và xấu hổ, vì vậy tôi nhẹ nhàng nghiêng đầu để giải nguy cho cô ấy.
-Nghe cái gì cơ?
-Không, không! Không có gì đâu nhỉ? Aisha?"
-Um, tôi chỉ muốn biết cô ấy sẽ nấu món gì trong lần tới thôi.
Aisha đưa ra một lời nói dối với một nụ cười gượng, rồi quay sang Flora.
Trên mặt cô ấy hiện rõ hai chữ “chém gió”, cô nàng này không giỏi nói dối cho lắm nhỉ?
Có vẻ như họ đang cố nhấn mạnh rằng mình không nói chuyện gì bậy bạ cả.
Flora có vẻ rất buồn khi phải nói dối tôi, cả cô ấy cũng không quen chuyện đó nữa.
-Có lẽ là thịt và rau là món chính, và sau đó có thể là cái gì đó từ cá
-Lần trước ăn Ayu nướng muối cũng khá ngon, nhưng mình muốn nhiều thứ gia vị hơn.
Chủ đề Flora và Aisha chuyển sang nấu ăn, và trở thành một cuộc trò chuyện vui nhộn.
Trong khẽ mỉm cười, tôi tiếp tục quay lại bếp và lấy nước từ thùng vào xô.
Khi xách cái xô lên và rời khỏi phòng khách, tôi cảm thấy tôi có thể nghe thấy một tiếng thở dài nhẹ nhõm từ phía sau.