An A-Ranked Adventurer’s “Slow-living”
Chương 123: Gia đình hạnh phúc
-Anh muốn ăn tối trước hay đi tắm trước?
Nghe tiếng Flora hỏi vọng vào từ phòng khách, tôi mỉm cười cay đắng.
Suốt cả ngày hôm nay, tôi đã phải hùng hục leo núi rồi di chuyển khắp nơi để đi săn, vì vậy cơ thể tôi lúc này toàn là mồ hôi.
Vì thế, chắc chắn là tôi muốn được gột sạch chúng, nhưng…cảm giác đói đã lấn át tất cả.
Ngay lúc này, tôi chỉ muốn được ăn những món ăn ngon lành do đích thân Flora chế biến.
-Hm…anh đang đói quá, nên chúng ta ăn tối trước nhé?
-Vâng. Để em đi hâm nóng đồ ăn, anh chờ chút nhé.
Nghe tôi nói, Flora mỉm cười và đi vào trong bếp.
Sau đó, cô ấy mặc lên chiếc tạp dề màu xanh và bắt đầu thổi lửa chiếc bếp bên cạnh.
Flora vẫn thường vừa làm vừa ngân nga hát, nhưng hôm nay, có vẻ cô ấy đang vui nên tiếng hát cũng to và vui vẻ hơn bình thường.
-Em có vẻ rất vui nhỉ?
-Ufufu…em đã luôn muốn nói với anh những lời đó, giống như mẹ hay nói với cha vậy. Đó là mong muốn của mọi cô dâu.
Nghe tôi hỏi, Flora mỉm cười ngại ngùng trả lời.
Ra là thế, đó là niềm mơ ước của một cô dâu nhỉ?
-Dù em có nói thế thì, khi sinh ra anh đã là trẻ mồ côi nên không biết một gia đình hạnh phúc là như thế nào, nhưng anh cũng đồng ý, những lời đó chỉ có những cặp vợ chồng mới kết hôn hoặc đang sống hạnh phúc mới có thể nói với nhau.
Nghĩ lại thì những gì chúng tôi vừa nói với nhau rất đặc biệt.
Lần cuối cùng tôi được nghe những từ đó là bởi một cô hầu gái trong một gia đình quý tộc, lúc đó cảm giác chẳng có gì đặc biệt cả.
Nhưng khi được nghe một người quan trọng với mình nói điều đó, nó lại mang đến một niềm vui khó tả.
Trong khi tôi đang cảm thấy vô cùng xúc động, thì Flora lại cúi đầu buồn bã.
Có vẻ như tôi đã vô tình nói ra một chuyện hơi nặng nề.
-Anh xin lỗi vì đã nói ra chuyện đó.
-Không, em cũng rất vui vì anh đã kể cho em nghe những chuyện quá khứ của mình. Em cũng muốn biết thêm nhiều điều về Aldo.
-Vậy sao?
Flora mỉm cười và nói ra những gì mình đang nghĩ.
-Vậy thì…từ giờ, anh sẽ nói cho em chuyện đó mỗi ngày, được chứ?
Đúng thế, Flora đã chấp nhận tôi và cả quá khứ của tôi nữa.
Nếu vậy, tôi sẽ có thể giãi bày nhiều hơn về những năm tháng trước đây mà không phải lo lắng gì.
-Vâng, cảm ơn anh.
Flora mỉm cười dịu dàng.
Một lúc sau, một mùi thơm thoang thoảng bay ra phòng khách, khiến dạ dày tôi lại sôi lên.
Nó có mùi hơi chua và một chút mùi thịt.
-Thơm quá, là súp cà chua và thịt gà sao?
-Un, không ạ, hôm nay em nấu súp bắp cải cuốn thịt.
-Oh, là món đó sao?
Vừa trò chuyện với tôi, Flora tiếp tục kiểm tra món bắp cải trong nồi.
Trên chiếc bàn nhỏ đã có dao dĩa và những món ăn phụ được dọn ra.
Đang nghĩ mình chẳng có việc gì để làm, tôi chợt nhớ ra là chưa có đồ uống.
Vì là một món ăn từ bắp cải, nên tôi đoán rượu vang đỏ sẽ rất phù hợp với nó.
-Flora này, cùng uống một chút vang đỏ nhé?
-Vâng ạ.
Quay lại chỗ tủ chén bát, tôi lấy ra hai cái ly và thêm chai rượu vang đỏ Nordende trên kệ bếp.
Nó chưa được lâu năm như mấy chai mà Ergys-san mang đến, nhưng cũng đã đủ để thưởng thức rồi.
Ở Nordende này có rất nhiều loại rượu vang đỏ, và Aisha là người cung cấp chúng cho tôi rất nhiều, dù Flora uống rượu cũng không được tốt lắm.
Dù vậy, uống một chút sẽ khiến món ăn hôm nay ngon hơn, tôi sẽ kiểm soát nó nên không sao đâu.
Rót một chút ra hai chiếc ly và đặt xuống bàn.
Cùng lúc đó Flora mang ra một đĩa súp bắp cải cuộn.
-Xong rồi đây.
-Oh, nhìn ngon quá.
Hai cuộn bắp cải lớn ngập trong nước súp đỏ tươi.
Món thịt chứa đựng tinh hoa của món súp này được gói chặt bên trong lớp lá.
Chỉ mới ngửi mùi thơm từ nó mà tôi đã cảm thấy nước bọt đầy trong khoang miệng.
-Chúng ta ăn thôi nào.
-Um, để em giúp anh.
Flora đứng dậy và giúp tôi cắt cuộn bắp cải.
Lá bắp cải ninh mềm nhừ được con dao nhỏ cắt qua dễ dàng để lộ ra nhân thịt bên trong.
Trong lúc tiếp tục tận hưởng mùi thơm, tôi dùng dao xắt nhỏ nó ra hơn nữa để dễ ăn hơn.
Xiên một chút vào nĩa, tôi đưa lên miệng.
-Nn…ngon quá…
Hương vị hòa quện giữa bắp cải và nước thịt ngọt lịm tràn ra trong miệng. Vị hơi chua và ngọt của súp cà chua giúp cân bằng chúng lại một cách hài hòa.
Bắp cải rất mềm và hợp với súp cà chua.
Nhân thịt cũng rất vừa miệng, chỉ nhiêu đây khiến tôi cảm thấy như đang được thưởng thức một bữa tiệc vậy.
Flora mỉm cười hài lòng trước biểu hiện thỏa mãn của tôi và từ tốn ăn.
-Vẫn còn nữa đó nên anh cứ ăn thoải mái nhé.
Như tôi đã đoán, bắp cải cuộn rất hợp với rượu vang, tôi đã ăn thêm tới hai cuộn.
=============== \
Sau khi ăn tối, tôi và Flora cùng dọn dẹp bát đĩa đến bồn rửa trong bếp.
Tôi rửa và chuyển sang cho Flora để lau khô.
Dù chỉ là một công việc đơn giản, nhưng tôi rất vui với sự hợp tác này.
Hai bên không nói với nhau tiếng nào, nhưng tay vẫn không ngừng di chuyển.
Cảm giác bình yên, tĩnh lặng này cũng không tệ chút nào.
Tất cả bát đũa đều được rửa sạch trong tiếng nước tí tách mà hai chúng tôi vẫn không nói tiếng nào.
-Aldo-san, em sẽ lau nốt chén đĩa, anh có thể giúp em chuẩn bị bồn tắm không?
-Ừm, được rồi, vậy anh sẽ đi chuẩn bị nước nóng.
Chạn bát không ở quá cao nên Flora sẽ tự lo được.
Flora có thể dùng ma cụ, nhưng cô ấy vẫn chưa thành thạo đến độ có thể tạo ra nước nóng vừa phải ngay lập tức.
Vì thế tôi sẽ lo chuyện này, lấy ra hai ma cụ quen thuộc trong phòng thay đồ, tôi bước tới trước bồn và bắt đầu tạo ra nước nóng.
Nhúng tay vào nước để kiểm tra nhiệt độ, tôi mỉm cười.
-Được rồi đó.
Trở lại phòng thay đồ, Flora mang đến cho tôi một bộ quần áo và khăn tắm.
-Quần áo của anh đây.
-Cảm ơn em.
Flora đặt quần áo lên tay tôi, nhưng trên tay cô ấy vẫn còn quần áo của mình.
Vậy tức là…cô ấy định thay đồ cùng tôi luôn sao?
Chuyện này có lẽ hơi xấu hổ, tôi phải ra ngoài trước….
-Vậy thì, chúng ta cùng thay đồ nhé~
-Eh…ah..ừm…
Sau đó, Flora vừa ngân nga vừa từ từ thay quần áo.
Nhìn sang bên cạnh, tôi thấy cả má và hai tai cô ấy cứ đỏ dần lên.
Dù đã cùng tắm với nhau nhiều lần và đã không lạ gì cơ thể của nhau, nhưng sự bối rối đó vẫn còn y nguyên.
Không được, cứ nghĩ mãi về việc Flora đang ở bên cạnh khiến tôi cảm thấy thật lo lắng.
Lắc đầu mấy cái, tôi bắt đầu cởi quần áo để quên đi sự xấu hổ kia.
Trong lúc đang thay đồ, tôi cảm thấy một ánh nhìn ngưỡng mộ từ bên cạnh, nhưng tôi vẫn giả vờ không chú ý và mở cửa phòng tằm.
Quay lại, tôi thấy Flora vẫn đang nhìn cơ thể tôi chằm chằm mà không thay quần áo.
-Em không định vào sao?
-Eh…phải rồi nhỉ…
Nghe tôi nói, Flora mới giật mình và lật đật tiếp tục thay quần áo.
Rõ ràng là cô ấy không quen với việc xấu hổ khi đi tắm với tôi.
=============
Tác giả: Trong 2 tuần tới, tôi sẽ tiếp tục cập nhật phần tiếp theo ( ͡° ͜ʖ ͡°)