Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Chương 61: Dường như chỉ là một nhiệm vụ bình thường
- Truyenconect
- Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
- Chương 61: Dường như chỉ là một nhiệm vụ bình thường
Chương 61: Dường như chỉ là một nhiệm vụ bình thường
Sau cuộc gặp gỡ lần thứ hai với cô gái kia, tôi đã bị một chút chán nản trong vài ngày sau đó. Nhưng niềm kiêu hãnh của một thằng đàn ông không cho phép tôi buồn quá lâu.
Giờ tôi đã có Kyune và Mikage, không thể để nỗi buồn của tôi làm ảnh hưởng đến cả hai được.
Vì công việc trước đây của mình, nên Kyune, dù vẫn cư xử như bình thường, nhưng dường như đã nhận ra tôi có gì đó khác mọi khi.
Cô ấy quan tâm, hỏi han tôi nhưng không bao giờ quá tò mò hay vặn hỏi bất kì điều gì. Nó khiến tôi càng cảm thấy có lỗi và tự thề rằng sẽ phải vui vẻ trở lại để không khiến cô ấy phải phiền lòng nữa.
Về phần Mikage, sau khoảng hơn một tuần, cô ấy cũng đã an toàn trở về với chúng tôi. Theo lời kể thì những nhiệm vụ đều tương đối là khó khăn, nhưng bằng cách nào đó thì cô ấy đã vượt qua.
Điều làm tôi ngạc nhiên hơn cả chính là việc Mikage đã gặp Relix cùng tổ đội của cậu ta ở nơi làm nhiệm vụ của mình. Ra là cậu ta cũng đang tham gia một phần của [Cuộc viễn chinh] giống như cô gái cáo của tôi.
Và hai bên đã cùng hợp tác để thực hiện một số nhiệm vụ cùng nhau.
-Relix à? Cậu ta thế nào?
-Um, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh ta có nhờ em chuyển lời hỏi thăm tới Yukina-sama.
Tôi không hiểu ý của lời hỏi thăm đó lắm, nhưng có lẽ nó không đơn giản chỉ là hỏi thăm.
Relix dường như đang làm việc rất chăm chỉ cùng với tổ đội của mình. Theo lời Mikage, họ dường như đã đạt tới ngưỡng năng lực của một nhóm hạng ba.
Chưa tới nửa năm, cậu ta từ một thanh niên canh điếm đầu làng giờ đã trở thành một nhân vật có tầm ảnh hưởng, có thứ hạng được đánh giá cao, đó là một tốc độ thực sự quá bất thường nếu so với một người vẫn đang phải nỗ lực hàng ngày để trở thành một Lính đánh thuê hạng ba như tôi.
-Cậu ta….ý ta là Anh hùng được chọn ấy, trong hầu hết mọi trường hợp, đều có một tốc độ phát triển thật đáng nể, bởi khả năng học một hiểu mười của mình.
Gram nói với giọng giống như đang nhún vai.
Những hiểu biết của Gram về “Anh hùng” luôn rất sâu sắc và khiến người ta phải ngạc nhiên. Do đó tôi luôn tự hỏi, liệu ông ta lấy đâu ra ngần ấy kiến thức? Liệu có phải do kẻ đã tạo ra Gram truyền thụ lại cho ông ta không?
Rõ ràng, tôi và Relix chỉ có vài điểm chung, đó là nguồn gốc xuất thân hay tuổi tác, ngoài ra thì mọi thứ đều cách biệt như trời với vực. Nhưng việc ngồi đó nhìn một người đồng trăng lứa tiến bộ thần tốc như vậy cũng khiến tôi cảm thấy có chút ghen tị.
-Mah…Relix là Relix…còn mình chỉ là mình mà…
Relix dù sao cũng là Anh hùng được chọn. Cậu ta rồi sẽ phải đứng lên gánh vác cả thế giới. Do đó nếu chỉ có tốc độ phát triển ngang với tôi, chẳng đời nào cậu ta làm được chuyện đó. Dù không đặc biệt thân thiết, nhưng đối với tôi Relix vẫn có thể xem như là bạn bè, vì thế nếu cậu ta có thể mạnh lên và sớm kết thúc hành trình đánh bại Quỷ vương một cách an toàn thì đó là điều tôi nên mừng cho cậu ta.
Hơn thế, nếu quỷ vương không bị đánh bại, tương lai yên bình của tôi có thể bị đe dọa.
Mục tiêu hiện tại của tôi là trưởng thành hơn và trở thành chỗ dựa vững chắc cho Kyune cũng như Mikage, trở thành một Lính đánh thuê thành đạt và giành quãng đời còn lại bên cạnh những người mình yêu sau khi nghỉ hưu.
-Haaa…nếu cậu mà nghỉ hưu thì ta sẽ sống ra sao nhỉ? Thật là khó nghĩ quá đi..
Gram buông lời trêu chọc tôi. Yên tâm đi, khi nghỉ hưu, tôi sẽ ném ông ta vào lò cao, hãy cứ chờ đi.
Tôi cảm thấy cuộc chiến giữa Quỷ vương và Anh hùng đang diễn ra ở đâu đó rất xa khỏi tầm hiểu biết của mình. Rồi đây, Relix sẽ hạ bệ quỷ vương, và tôi sẽ có thể sống như một người dân bình thường mà thôi. Ít nhất, đó là những gì tôi đang suy nghĩ và mong đợi.
Trở lại công việc Lính đánh thuê sau khi Mikage trở về, cuộc sống của chúng tôi lại trở lại guồng quay quen thuộc.
Nhưng đến một hôm, tôi chợt nhận thấy một điều kì lạ.
Nó bắt đầu từ một yêu cầu dán trên bảng nhiệm vụ mà tôi tình cờ nhìn thấy.
-Hừm…..để coi…
Trên tấm bảng thông báo dán chi chít những tờ giấy, tôi cau mày trước một trong số đó…
-Yukina-sama, có chuyện gì thế ạ?
Mikage đứng cạnh nghiêng đầu khó hiểu. Tôi đưa tay ra chỉ vào tờ nhiệm vụ mà mình phát hiện được.
[Loại bỏ một tổ goblin đang định cư trong một hang động gần một ngôi làng]
Nhân tiện, goblin là loại quái vật hình người. Chính xác là một người lùn xấu xí, đi bằng hai chân và có làn da xanh bủng màu rêu.
Xét về sức mạnh của mỗi cá nhân, chúng mạnh hơn Kobold một chút nhờ có thể điều khiển được hành vi bằng lý trí và sử dụng được một số loại vũ khí, áo giáp cướp được của con người. Tuy nhiên so với mặt bằng chung của hạng 4 thì chúng vẫn được xem là “quái yếu trong số quái yếu”
Tất nhiên đó chỉ là nhận thức của Lính đánh thuê chúng tôi, còn với dân thường thì khác.
-[Đánh bại goblin] sao? Hôm nay anh tính chỉ nhận nhiệm vụ này thôi sao?
Có lẽ Mikage vẫn chưa nhận ra điều mà tôi lưu tâm trong nhiệm vụ này. Phản ứng của cô nàng tương đối dễ hiểu.
Nhưng tôi thì khác, trước khi là một Lính đánh thuê, tôi còn là một nông dân.
-Đám goblin này không đơn giản như em nghĩ đâu.
-Eh?
Mikage tròn mắt trước câu nhận định của tôi. Những người ở gần cũng tò mò quay người lại sau khi nghe được nó.
-Tất nhiên, goblin chỉ là đám quái yếu, chúng yếu đến mức những người nông dân chỉ cần dũng cảm một chút là có thể đánh bại được rồi. Nhưng không giống kobold hay chuột lớn, những thứ dùng được trên một con goblin quá ít để một Lính đánh thuê quan tâm tới.
Kobold có lông, chuột lớn có thịt. Dù đều là cấp thấp nhất trong số đám quái yếu, ít ra chúng còn có những phụ phẩm bổ sung như phần thưởng thêm. Còn goblin thì không.
Thịt không ăn được, xương cũng không quá phù hợp nếu không được dóc hết thịt. Đó là lý do vì sao nhiệm vụ tiêu diệt goblin luôn là thứ có mức thưởng thấp nhất trên bảng yêu cầu.
Có thể nói không quá rằng nhiệm vụ tiêu diệt goblin là loại công việc không công và chẳng ai muốn nhận.
Nhưng đó lại chính là điều khiến chúng trở nên nguy hiểm.
-Goblin có tốc độ sinh sản cực kì nhanh nếu không bị động đến trong một thời gian. Vì không ai nhận nhiệm vụ này sớm, để tới hiện tại, có lẽ đám goblin đó sắp phát triển thành một bầy lớn rồi.
-Nhưng nói thế nào thì chúng cũng chỉ là goblin thôi mà, có đến mức đó không ạ?
-Nếu với một tổ đội Lính đánh thuê thì có lẽ là dễ, nhưng với những người nông dân thì sao?
Dường như đến lúc đó Mikage vẫn chưa hiểu chuyện tôi định nói là gì.
Tôi giật lấy tờ yêu cầu, mang đến quầy lễ tân để hỏi thông tin.
-Cho tôi hỏi, Hiệp hội nhận nhiệm vụ này từ khi nào?
-Er….cũng kha khá lâu rồi đó ạ…
-Tôi có thể hỏi cụ thể ngày nào không?
Với một phản ứng tương tự như Mikage trước đó, nhân viên tiếp tân trả lời. Nhưng trước thái độ có vẻ sốt sắng của tôi, anh ta vội vàng lục tìm trong đống sổ sách của mình.
-Đ….Đó là khoảng hơn một tuần trước. Tôi cũng là người nhận nó…
-Hơn một tuần? Thế thì hỏng rồi….
Ở đây cũng không khác mấy, nhiệm vụ đánh bại goblin luôn nằm ở mức ưu tiên rất thấp so với những nhiệm vụ khác, không ngạc nhiên khi nó vẫn còn tồn tại đến giờ.
Nếu chỉ vài con goblin bình thường thì có lẽ không quá đáng lo.
Nhưng nếu là một tổ thì lại khác. Chưa kể còn có một ngôi làng gần đó. Chúng tôi phải nhanh lên mới được.
-Có lẽ vì đây là chi nhánh Kinh đô nên họ không có nhiều kinh nghiệm xử lý chuyện này.
Vội vã ghi danh nhận nhiệm vụ, tôi kéo Mikage rời khỏi trụ sở Hiệp hội.