Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Chương 42: Dường như có vài người quen cũng tham gia kì thi của tôi.
- Truyenconect
- Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
- Chương 42: Dường như có vài người quen cũng tham gia kì thi của tôi.
Chương 42: Dường như có vài người quen cũng tham gia kì thi của tôi.
Một tuần chuẩn bị đã trôi qua nhanh chóng, và hôm nay chính là ngày kì thi thăng cấp sẽ diễn ra. Mọi thứ đều đã sẵn sàng, trang bị được nâng cấp, tinh thần thoải mái và cả những kĩ thuật mới để sử dụng sức mạnh của Gram nữa.
À và đêm qua tôi cũng được Kyune “cổ vũ” hết mình nên sáng nay có thể nói là tâm trạng và thể chất của tôi đều đang vô cùng tuyệt vời.
-Từ từ đã, không phải như thế này là hơi mạnh quá sao? Mình đâu có khỏe đến mức sống được tới hiệp thứ 8?
Nhưng thực sự là tôi đang tràn đầy năng lượng, như kiểu chẳng thứ gì có thể làm tôi mệt mỏi vậy.
-Kìa …kìa, mồm ai đó thì nói là không giống anh hùng, nhưng hành động thì như mấy tay sát gái chuyên nghiệp vậy. Đó cũng là một yếu tố quan trọng của Anh hùng đó.
-Ông đừng có chọc tôi kiểu đó được không? Để bị ai nghe thấy chắc tôi xấu hổ chết mất.
-Ahaha, ta chỉ muốn giúp cậu đỡ căng thẳng bằng một trò đùa thôi mà. Với lại, vế sau không đúng hay sao?
Lão già này…
-Mà ông cũng nên biết đọc bầu không khí một chút đi chứ. Chúng ta đang bị mấy người kia nhìn chòng chọc kìa…
Tôi đoán là mình có thể đổ lỗi cho Gram về chuyện này.
Bởi hiện tại tôi đang ở trên một cỗ xe khởi hành rời khỏi Kinh đô.
Và với món vũ khí to bản chả thể giấu được vào đâu, tôi đành phải ngồi ôm nó và cố gắng tránh khỏi mấy ánh mắt giống như kì thị kia.
Đi cùng tôi trên chuyến xe này là vài Lính đánh thuê cấp 5 khác, họ cũng như tôi, sẽ tham gia bài thi thăng cấp bốn sắp diễn ra.
Vài người nhìn khá là lo lắng, số khác đang say sưa ngủ, số khác nữa đang làm mấy trò nhảm nhí để giết thời gian, ví dụ như kiểm tra lại trang bị. Tuy diện mạo có chút khác nhau, nhưng vũ khí của họ đều là Kiếm, chỉ có mình tôi là kẻ duy nhất dùng Thương.
Như dự đoán, Thương vẫn không thể nào so được với món vũ khí đã quá nổi tiếng và gắn liền với Anh hùng.
Trong khi đang đảo mắt xung quanh, tôi thấy rất nhiều ánh mắt hướng về mình.
Vụ đánh bại Kobold King không được công khai rộng rãi. Tuy nhiên những tin đồn về việc tôi đã tham gia vào chuyện dẹp [Cuộc chạy loạn] thì rất phổ biến. Có lẽ đó chính là nguyên nhân.
Mặc dù đúng là tôi có hơi đặc biệt chút khi dùng thương, nhưng quan trọng hơn vẫn là việc một tên hạng năm như tôi có thể tham gia vào một sự kiện như vậy là điều rất bất ngờ. Cũng vì thế mà sự đề phòng của họ với tôi cũng cao hơn cả.
-Một Anh hùng sẽ luôn thu hút ánh mắt tò mò và ghen tị dù đi đến bất kì đâu. Hãy tập quen với nó đi.
Tôi không muốn quen với cái này chút nào. Tôi chỉ muốn có thể kiếm tiền đều đặn và sống hạnh phúc cùng Kyune là được rồi.
-Nhiệm vụ của ta chỉ là giúp mong muốn của cậu thành sự thật. Và ta cũng chẳng thể biết ngày mai rồi sẽ ra sao. Tất cả đều sẽ phụ thuộc vào những quyết định của cậu.
Nghe mấy lời lẽ mơ hồ đó của Gram, tôi càng cảm thấy chán nản hơn. Chẳng có gì làm nên tôi đành mở cái túi mang theo, lấy ra một chút đồ ăn và ném vào miệng. Đó là một hộp đồ ăn được Kyune đặc biệt chuẩn bị với đầy đủ chất dinh dưỡng, dễ hấp thụ và tỉ lệ cân đối hoàn hảo dành cho tôi.
Một chút vị đắng tan trong miệng, nhưng cảm xúc mà Kyune dành cho tôi còn có vị ngọt nhiều hơn thế. Dù có chút tò mò với mấy lời bí ẩn vừa rồi, nhưng trước mắt hãy cứ tập trung cho bài thi trước mắt đã.
Đi trước chúng tôi còn có một cỗ xe khác, trong đó là những nhân viên của Công đoàn và cả một Lính đánh thuê cấp hai chịu trách nhiệm giám sát, thẩm định và bảo đảm an toàn.
Nội dung của bài thi tiến cấp sẽ là đi săn một số lượng quái vật thuộc một loài nhất định do Hiệp hội chỉ định. Và hai cỗ xe hiện đang hướng về nơi đó.
Nhân tiện thì họ chỉ nói có vậy, còn loại quái vật đó là con gì thì không được tiết lộ.
Bài thi này nhằm để kiểm nghiệm xem liệu chúng tôi có khả năng đối phó với các tình huống bất ngờ xảy ra trong công việc hay không. Đụng phải một loài quái vật khác hẳn so với mục tiêu ban đầu và phải đối mặt với nó, đó chính là một phần của công việc này.
Tuy nhiên thông tin về nơi đến đã được công bố trước, và chúng tôi sẽ có thể chuẩn bị cho mọi loại quái vật có thể tìm được ở đó. Đương nhiên là tôi cũng đã chuẩn bị rất chu đáo.
Một khoảng thời gian khá dài sau khi rời khỏi Kinh đô, cuối cùng chúng tôi cũng đã tới nơi.
Những người tham gia kì thi, bao gồm cả tôi xuống xe và tập trung để chuẩn bị nghe vị tiền bối cấp hai nào đó cùng các giám sát viên phổ biến quy định.
-Được rồi, giờ xin hãy lắng nghe cho kĩ. Chúng ta sẽ bắt đầu bài thi thăng cấp 4 tại đây. Mục tiêu sẽ là Kobold.
Ngay khi nghe đến mục tiêu sẽ là lũ Kobold, hầu hết mọi người đều cau mày.
Về cơ bản thì chúng cũng chỉ là mục tiêu thông thường cho đám hạng 5 chúng tôi. Nên đi săn Kobold để lên cấp 4 thì quả là nhàm chán. Ý tôi là, tôi đã quá chán với việc đánh bại chúng rồi, cả đám chuột nữa. Nhưng quy định đã thế rồi thì đành nghe theo thôi vậy.
Nhưng đó chưa phải tất cả, bởi vẫn còn một điều kiện nữa.
-Mỗi người sẽ được xem là đã đỗ nếu mang về bằng chứng tiêu diệt 30 con.
Lần này thì không chỉ có họ, cả tôi cũng ngạc nhiên.
Có tất cả 8 người, bao gồm cả tôi, tham gia bài thi hôm nay. Mỗi người 30 con thì tính tổng cộng sẽ là 240 con. Bởi nếu thời gian đủ thì thậm chí tất cả chúng tôi cũng chỉ mang về được nhiều nhất là 100 con trong điều kiện bình thường.
-Đó là hạn mức để đạt yêu cầu. Ngay khi đạt yêu cầu các bạn có thể quay lại đây để trả kết quả. Nhưng tất nhiên, các bạn vẫn có thể đi săn nhiều hơn 30 con. Chúng tôi sẽ trả phí cho mỗi con vượt hơn hạn mức đó.
-Oi, Gram, cái này lẽ nào….
-Ờ…họ đang dùng chúng ta làm công cụ dọn dẹp tàn cuộc của [Cuộc chạy loạn] đó. Tuy là vẫn nhận được tiền từ việc chinh phạt, nhưng lợi nhuận chẳng được là bao nên rất ít người chịu nhận mấy nhiệm vụ kiểu này để giúp họ dọn dẹp cả.
Theo lời Karan thì không chỉ Hiệp hội mà cả Quân đội cũng sẽ tham gia việc dọn dẹp lũ Kobold, nhưng tốc độ của họ có vẻ là không quá ăn thua. Một phần cũng bởi những lính đánh thuê hầu như chẳng hứng thú với việc đi săn đám quái yếu và kinh tế thấp như thế này. Và thế là chúng nghiễm nhiên biến thành bài kiểm tra điều kiện của chúng tôi.
Dù sao thì, số lượng 30 con Kobold có lẽ cũng là đủ cho một bài kiểm tra thăng cấp ở hạng thấp. Vì xét cho cùng thì với kinh nghiệm hạn chế của đám cấp năm chúng tôi, 30 con vẫn là hơi nhiều. Và chỉ cần bất cẩn thì vẫn có nguy hiểm có thể ập tới.
Nghe xong toàn bộ yêu cầu, biểu hiện của những người còn lại rất khác nhau, kẻ thì tỏ ra chán nản vì nhiệm vụ quá xàm xí, người lại ăn mừng như kiểu chiến thắng đã cầm chắc trong tay….Nhưng nhìn chung là không ai hào hứng với việc đi săn kobold cho lắm.
Nếu là vậy, tôi sẽ có chút lợi thế và thuận lợi hơn so với họ.
-Trong trận chiến hôm đó, số lượng kobold bao quanh chúng ta cũng gấp khoảng 3 lần so với con số 30, nên ta nghĩ nếu là cậu hiện tại thì sẽ dễ dàng giải quyết được thôi. Vấn đề là vẫn đừng nên chủ quan.
Không cần Gram phải nhắc, tôi cũng tự biết mình phải cẩn thận.
Trước hết hãy nhắm đến việc vượt qua bài thi này một cách hoàn hảo nhất. Nếu không làm được thì chẳng thể nói được chuyện vươn tới cấp ba hay sống hạnh phúc với Kyune.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ…
-Các bạn sẽ được trao một công cụ ma thuật từ Hiệp hội trước khi bắt đầu nhiệm vụ.
Thứ tôi nhận được là một quả cầu nằm vừa gọn trong lòng bàn tay và có thể bỏ vào túi dụng cụ bên hông.
-Nếu không thể tiếp tục bài thi hoặc gặp phải sự cố không ngờ mà bản thân không thể đối phó được, hãy đập nó xuống đất. Nếu quả cầu đó vỡ, một làn khói màu sẽ được giải phóng lên trời và phát ra âm thanh lớn. Nhờ đó các Giám sát viên chúng tôi có thể xác định vị trí và tới để giúp đỡ.
Nói xong, người giám sát viên bước sang một bên để lộ ra chân dung nhân vật Lính đánh thuê cấp hai sẽ đảm bảo an toàn cho cuộc thi hôm nay.
Khẽ vẫy đôi tai màu bạc, cô ấy bước lên một bước và mở lời.
-Tôi là Mikage, Lính đánh thuê cấp hai. Có lẽ gọi là “Chớp bạc” thì sẽ thân thuộc với mọi người hơn.
Nói xong, Mikage đảo mắt qua tôi và khẽ mỉm cười.
-Nếu có bất kì vấn đề nào xảy ra, tôi sẽ ngay lập tức tới giúp. Nhưng xin hãy cố gắng để không cần dùng tới sự trợ giúp của tôi.
Tôi giật mình đánh thót một cái, sao cô ấy lại ở đó vậy?
-Đương nhiên là để theo đuổi cậu rồi, cộng sự của ta.
Gram, đừng có làm phiền tôi lúc này.
-Tất nhiên, các bạn sẽ bị loại nếu dùng đến thiết bị khẩn cấp, nhưng đừng ngần ngại sử dụng nó, bởi chỉ khi còn sống, các bạn mới có thể tham gia kì thi tiếp theo.
Đó là những quy tắc bất thành văn mà mọi Lính đánh thuê đều hiểu, ưu tiên an toàn cho bản thân. Nó khiến tất cả mọi người đều đồng loạt gật gù.
-Và lần này, ngoài tôi, còn có một người bạn nữa của tôi cũng sẽ tham gia giúp đỡ kì thi này.
Lần này, Mikage hướng về cỗ xe ban nãy mình vừa xuống.
-Cái gì???
Tôi vô thức thốt ra một tiếng, nhưng dường như chẳng ai quan tâm bởi tất cả đều đang như bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của người đó.
Người vừa mở cửa xe và bình thản bước xuống như một thiên sứ là Kyune trong chiếc áo choàng bác sĩ màu trắng.
-Cô ấy là Kyune, một trị liệu sư xuất sắc. Cô ấy có thể sử dụng thành thạo các phép thuật hồi phục và sẽ giúp đỡ mọi người nếu bị thương. Nhưng hãy chắc chắn rằng bản thân mỗi người vẫn có ý thức để cảnh giác và nỗ lực hết mình. Hơn nữa, đừng có cố tình bị thương để được cô ấy chăm sóc.
Kyune hướng về tôi, người vẫn còn đang đơ ra, và khẽ nở một nụ cười tuyệt đẹp.
Nhưng tại sao? Đầu tôi giờ ngập trong một đống câu hỏi chưa có lời đáp…..