Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Chương 39: Dường như là cả cơ thể và tâm hồn....
- Truyenconect
- Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
- Chương 39: Dường như là cả cơ thể và tâm hồn....
Chương 39: Dường như là cả cơ thể và tâm hồn....
Buổi tối, tôi quay lại phòng khám của Kyune.
Tuy nhiên, khi tới trước cửa, tôi chỉ cứ đứng ở đó vì vài vấn đề còn đang băn khoăn trong lòng.
-Chà, cũng không có gì ngạc nhiên khi cộng sự của ta lại lo lắng như vậy.
Gram nói với giọng như thể đang thông cảm cho tôi.
-Nhưng mà, giờ đã tới đây rồi, cậu đã có câu trả lời cho riêng mình chưa?
-Ừm….rồi…
Tôi đã suy nghĩ về những điều mà Kyune nói sáng nay suốt từ lúc rời khỏi Hiệp hội đến giờ, và tôi đã có câu trả lời cho riêng mình.
-Nếu vậy thì đừng ngần ngại nói ra nó. Ta tin chắc rằng cả Kyune-chan cũng đang chờ đợi cậu. Một người đàn ông tốt phải biết làm người mình yêu “ướt ga mỗi tối chứ đừng ướt gối mỗi đêm”. Vào đi, cô ấy đang chờ cậu đó.
Với sự động viên của Gram, những rào cản cuối cùng trong tôi đã bị phá bỏ.
-Cản ơn ông Gram.
-Không cần cảm ơn ta. Ta chỉ làm ông mối một chút thôi. Phần còn lại phải xem bản lĩnh tình trường của cậu tới mức nào.
-Không phải đoạn sau nghe hơi lạ sao?
-Là do cậu tưởng tượng thôi. Giờ thì, cố gắng hết sức nhé. Ta sẽ kín miệng như một con sò từ giờ đến sáng.
-Ông thì có lúc nào mà chịu im được…
Trước câu tsukkomi của tôi, Gram không phản hồi lại gì. Có lẽ ông ta sẽ giữ đúng lời hứa, im lặng cho đến sáng.
Bất chấp sự căng thẳng vẫn đang quẩn quanh trong người, tôi hít một hơi thật sâu và gõ cửa.
-Ai đó?
-Y…Yukina đây….
Tôi lắp bắp đáp lại câu hỏi từ bên trong, khi mà trống ngực đang đập thình thịch liên hồi.
Sau một thoáng, cánh cửa cũng từ từ mở ra, nhưng không có ai đứng đó cả. Tôi thực sự có thể cứ thế này mà vào không?
Lòng tự hỏi, nhưng chân tôi vẫn cứ bước vào trong.
Mọi thứ bên trong đều tối tăm và mờ ảo, chỉ có một ánh sáng le lói bên cạnh chiếc giường bệnh quen thuộc.
-Kyune?
Đã vào tới đây, nhưng tôi vẫn chưa thấy Kyune đâu cả, dù tiếng người vừa trả lời tôi ban nãy chắc chắn là tiếng cô ấy.
Dựng Gram vào sát tường, tôi tiến thêm vài bước vào trong.
*Cạch*
Vội quay lại bởi âm thanh bất ngờ đằng sau, tôi nhận thấy cánh cửa ra vào đã bị Kyune đẩy vào bằng lưng và dùng tay chốt khóa.
-C…cá…
Trong bóng tối, Kyune từ từ tiếp cận tôi. Đến khi cô ấy hiện ra trong ánh sáng le lói của ngọn nến, tôi suýt nữa thì phụt máu mũi.
Với trạng thái succubus hồi sáng, Kyune chỉ choàng thêm duy nhất một chiếc váy lên người.
Đúng thế, đó là mảnh quần áo duy nhất trên cơ thể cô ấy. Thậm chí, ngay cả cái váy cũng mỏng đến mức hầu như xuyên thấu. (Trans: Cái này thời hiện đại gọi là baby-doll dress này)
Nói cách khác, cô ấy đang mặc một chiếc váy mà trông như đang không mặc gì vậy.
Từ lần đầu gặp nhau đến giờ, những bộ đồ Kyune đã mặc đều rất gợi cảm và đẹp mắt, nhưng thứ mà cô ấy đang mặc bây giờ còn có sức quyến rũ lớn hơn nhiều. Nó ở một đẳng cấp hoàn toàn khác, thậm chí còn hấp dẫn hơn cả khi khỏa thân hoàn toàn.
Vô thức, tôi nuốt nước bọt.
-Chào buổi tối, Yukina…
-C..c….chào buổi tối…
-Fufufu, anh thấy bộ đồ này thế nào?
-Đ…đẹp lắm, nó khiến tôi suýt chảy máu mũi…
-Em rất vui vì anh thích nó~
Kyune tiến lại gần trong khi mỉm cười đáp lại tôi. Ở khoảng cách này, tôi có thể nhìn rõ hầu như mọi thứ bên dưới chiếc váy mỏng tang kia. Không chỉ nhìn, mũi tôi cũng được thưởng thức một mùi thơm đặc biệt cuốn hút.
-Đây là “phụ kiện” mà em chỉ mặc khi đi với những khách hàng đặc biệt đó.
-Cái này….cho tôi sao?
-Vâng…
Kyune nhìn xuống và đặt tay lên ngực.
-Vì em muốn cho anh hiểu rằng, tình cảm của em đối với anh mạnh mẽ đến mức nào.
Sáng nay, Kyune đã bày tỏ với tôi. Và giờ là lúc cô ấy thể hiện tình cảm đó.
-….Hẳn là chị cũng biết đó, tôi chỉ là một tên nhà quê nghèo hèn, không danh vọng, không địa vị.
-Em biết…
Kyune gật đầu trước những lời buồn bã của tôi.
-….vì thế, chị thực sự thấy ổn khi yêu một người như tôi sao?
-Từ đó đến nay, có thể cơ thể này đã qua tay nhiều người đàn ông. Nhưng em chưa bao giờ trao đi trái tim của mình cho bất kì ai, và anh là người đầu tiên khiến em muốn làm điều đó.
Cùng với câu nói đó, ánh mắt của Kyune nhìn tôi si dại như muốn trao cho tôi mọi thứ ngay lúc này.
-Yukina, em….
-Xin chờ chút đã…
Không may là, tôi không có đủ kinh nghiệm hay sự tự tin để nói ra những lời ong bướm tán tỉnh những cô gái. Nhưng lần này, tôi quyết định sẽ chặn lời Kyune.
-Câu đó, hãy để tôi nói trước…
Thành thực mà nói, tôi đã có câu trả lời ngay từ đầu.
Chỉ là sự rụt rè, tự ti đã ngăn tôi nói ra điều ấy.
Người đầu tiên mà tôi yêu là một người quá xa cách, không tương xứng và thậm chí khiến tôi không đủ dũng cảm mà nói ra tình cảm của mình.
Kyune có lẽ cũng vậy.
Nhưng lần này tôi sẽ không ngần ngại gì nữa.
Nếu đối phương quá xa cách, tôi chỉ cần tiến lại.
Nếu kẻ nào đó nói tôi không xứng đáng với cô gái ấy, tôi sẽ phấn đấu để có thể sánh vai cùng cô ấy.
Với quyết tâm đó trong mình, tôi lên tiếng.
-Kyune…Anh yêu em.
Ngay sau khi câu nói của tôi vừa kết thúc….
….nụ hôn của Kyune đã khóa môi tôi lại.
Một cảm giác đặc biệt xuất hiện trong tôi, dù nụ hôn kia chỉ là trong khoảnh khắc.
-Yukina-kun…em yêu anh…Anh đã chấp nhận không chỉ là con người, suy nghĩ mà còn cả tình yêu của em…
Đáp lại điều đó, tôi cũng cúi xuống và tìm đến bờ môi hồng kia.
Có chút ngạc nhiên, nhưng rồi Kyune cũng nhắm nghiền mắt và thả lỏng cơ thể trong vòng tay ôm chặt của tôi. Có ai đó từng nói rằng, khi nhắm mắt lại, mọi giác quan đều sẽ chỉ tập trung cho việc truyền đạt cảm xúc của mình.
Đột nhiên, Kyune rời khỏi vòng tay tôi, chiếc váy mong manh kia cũng theo cơ thể cô ấy mà tụt xuống sàn nhà.
Nhẹ nhàng, cơ thể ngoạn mục kia được áp vào người tôi. Cánh tay trắng ngần, mảnh khảnh, nhỏ bé kia lại có sức mạnh đẩy tôi lùi lại từng bước mà không thể kháng cự nổi. Đến khi nhận ra, tôi thấy mình đã ngồi trên chiếc giường phía sau từ bao giờ với Kyune đang ngồi trên đùi.
Gương mặt áp lại gần, Kyune cuồng nhiệt tìm đến môi tôi.
Trong một khoảnh khắc khi cả hai rời nhau ra, tôi bất giác nhìn thấy gương mặt mình trong đôi mắt đang nhòe đi của cô ấy.
Như dự đoán, tôi biết cô ấy sẽ làm như thế này.
Nó khiến cơ thể tôi trở nên cứng đờ, nhưng không giống với sự căng thẳng khi nãy.
Nhìn thấy biểu hiện của tôi, Kyune khẽ cau mày.
-Anh không thích sao?
Thường thì những cô gái sẽ là người bị động…
-Không phải vậy…chỉ là anh không thể ngờ ngay sau khi tỏ tình, chúng ta lại làm thế này…
Thậm chí trước khi tới đây, tôi còn không biết mình phải làm gì sau khi chấp nhận lời tỏ tình nữa.
Bởi xét cho cùng, trước khi trở thành người yêu, tôi và Kyune đang ở trong mối quan hệ mua-bán.
Nhưng giờ tôi đã biết mình yêu cô ấy, người đã không ngần ngại phô bày mọi bí mật và còn là ân nhân cứu mạng của tôi. Vì thế tôi không thực sự mong muốn sẽ nhận được điều gì hơn ngoài tình cảm của cô ấy dành cho mình ngay lúc này.
-Chuyện đó…không phải vậy đâu, Yukina-kun…
Kyune vội lắc đầu…cô ấy giờ trông như đang xấu hổ đến sắp khóc vậy.
-Đây là điều duy nhất em có thể làm ngay lúc này để bày tỏ tình cảm của mình. Bởi từ trước đến giờ, em chưa từng có tình cảm với ai…nên chẳng biết phải làm như thế nào hết…
Bàn tay của Kyune nhẹ nhàng chạm vào má tôi. Hơi ấm cơ thể và cả một chút run rẩy có thể cảm thấy rõ.
-…hơn thế nữa, bản năng của một con succubus khi tìm thấy tình yêu đích thực của mình khiến em không thể kiềm chế được.
Lần này, cô ấy nắm lấy bàn tay tôi và đặt nhẹ nó lên ngực trái của mình.
Đây là lần đầu tôi được chạm trực tiếp vào phần biểu tượng của một người phụ nữ. Những ngón tay như muốn chìm đắm vào cặp đồi trù phú, mỡ màng. Một thứ vật chất mềm mại tưởng như vô tận, nhưng cũng chắc chắn và kiên cường.
Như hưởng ứng lại cảm giác thiên đường ấy, một vị trí khác, thứ cũng là biểu tượng cho một người đàn ông của tôi đang nóng dần lên.
Tuy nhiên, trên tất cả, thứ đầu tiên tôi cảm nhận được qua lòng bàn tay chính là những nhịp tim đập liên hồi như thể lồng ngực Kyune sắp nổ tung vậy.
-Anh cảm thấy nó chứ? Trái tim em đã như thế này từ khi Yukina tới đây đó…thậm chí, em còn luôn mong muốn được anh ôm ấp kể từ khi nhận ra tình cảm dành cho anh…
N…nhưng tại sao cô ấy lại giải phóng hình dạng Succubus của mình vậy?
-Có lẽ anh sẽ cho rằng, những gì em làm cũng giống như cách em làm với những người đàn ông khác, như là những hành động thô thiển của một con điếm. Nhưng em không hề muốn vậy….
Kyune khẽ nấc lên.
-Yukina-kun, em là như vậy đó, là một con succubus, một con điếm đã qua tay nhiều tên đàn ông khác, một đứa con gái không thể kiểm soát được bản thân mình dù nhận thức được rằng điều đó là không tốt. Liệu anh có chấp nhận em không? Liệu em có thể có cơ hội nào để được vòng tay ấm áp của anh ôm lấy không? Dù em biết mình có lẽ không xứng đáng với điều đó…
Tôi đúng là một thằng ngốc mà…
Kyune đã bày tỏ hết những cảm xúc bên trong, những sợ hãi, lo lắng và cả đau khổ của mình, vậy mà dù không cố ý nhưng tôi lại đang làm cho cô ấy bị tổn thương hơn.
Nếu cứ thế này, thì tôi chẳng đáng mặt một thằng đàn ông chút nào.
Ai mà quan tâm cô gái mình yêu thương đã từng là gì chứ?
Những gì tôi biết chỉ là cô ấy đang ở ngay đây và cũng đang hướng về tôi.
Nắm lấy cánh tay nhỏ bé của Kyune, tôi giữ lấy eo, thay đổi tư thế và đẩy cô ấy xuống giường.
Cơ thể mong manh kia hơi thu lại vì hành động bất ngờ của tôi.
-Y..Yukina-kun…
Mặc cho Kyune tỏ ra hơi sợ sệt, tôi cúi xuống, mạnh mẽ tấn công vào cặp môi hồng kia.
Một nụ hôn sâu và đằm thắm hơn cả những gì cô ấy vừa trao cho tôi.
Rời nhau ra, tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy.
-Kyune, anh sẽ nói lại, em hãy nghe cho rõ đây…
-V…Vâng….
-Anh yêu em. Dù em có là gái điếm hay Succubus gì anh cũng không quan tâm. Người mà anh yêu là cô gái tên Kyune kìa.
-……
Đôi mắt của Kyune nhòe hẳn đi sau khi nghe những lời tôi nói. Những lời ấy, thẳng thắn, thật lòng và đơn nghĩa như những gì nó thể hiện.
Với hai dòng nước mắt long lanh chảy dài trên má, cô ấy khẽ mỉm cười.
Và thêm một nụ hôn nữa…
Lần này không phải do tôi cưỡng bức
Cũng không phải từ sự chủ động của Kyune.
Gần như cùng một lúc, chúng tôi tìm đến nhau.
Đó không chỉ là sự tiếp xúc cơ thể đơn thuần.
Mà là nụ hôn để xác nhận lại tình cảm của cả hai.
Mạnh mẽ, đam mê và cháy bỏng, chúng tôi cảm nhận được bờ môi của người kia, lưỡi quấn lấy nhau, cống hiến hết mình mà nhận lấy mọi thứ từ đối phương. Những âm thanh nho nhỏ vang lên trong không gian tĩnh lặng.
-Kyune…anh muốn mọi thứ của em…
-U…Ừm….
-Tất cả những gì thuộc về em, cơ thể và cả tâm hồn. Dù chúng có ra sao, anh sẽ chấp nhận tất cả.
-Yukina…..vâng…mọi thứ của em sẽ thuộc về anh…
Cô ấy vội vàng đáp lời tôi trong ánh mắt ngây dại và một nụ cười hạnh phúc.
-Hãy biến em thành người phụ nữ của riêng anh…
Và rồi, chúng tôi chỉ còn biết chìm đắm vào bản năng của bản thân, hai cơ thể kết nối và như hòa làm một cùng nhau.
-Oh…oh…Cộng sự của ta dường như là một “Anh hùng” ngay cả khi ở trên giường. Tương lai của cậu rồi sẽ huy hoàng và khủng khiếp lắm đây.
Những lời lẩm bẩm đó của Gram giờ đã hoàn toàn chẳng thể tới được tôi, kẻ đang chìm trong đêm của tình yêu và dục vọng tưởng như không bao giờ kết thúc.
=======
Tác giả: Tôi có thể viết mấy đoạn rom-com không mấy khó khăn, nhưng mấy cảnh ướt át thế này tốn gấp bốn lần thời gian so với bình thường. Thực sự tôi đã phải cố gắng rất nhiều đó~