Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Câu chuyện của cô gái cáo kiếm sĩ (3) - phần 1
- Truyenconect
- Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
- Câu chuyện của cô gái cáo kiếm sĩ (3) - phần 1
Câu chuyện của cô gái cáo kiếm sĩ (3) - phần 1
Cũng đã được một thời gian kể từ khi tôi trở thành thuộc hạ của Yukina-sama. Mặc dù theo lời anh ấy, tôi chỉ là một “người bạn đồng hành” và những gì diễn ra chỉ giống như chúng tôi là “đồng đội”, nhưng tôi thực sự muốn được anh ấy thừa nhận như một thuộc hạ chính thức.
Nhân tiện thì với tư cách là một đồng đội, hiện tại, tôi đang cùng tham gia nhóm của Yukina-sama để thực hiện những nhiệm vụ nhận từ Hiệp hội.
Xung quanh có rất nhiều lời dị nghị cho việc tôi, một người cấp hai, lại đi vâng lệnh anh ấy, một lính đánh thuê ở cấp thấp hơn. Tất nhiên, tôi không phải không biết những điều đó, nhưng vì đã quá quen với việc bề ngoài nữ tính của mình bị soi mói, đặc biệt là bộ ngực quá khổ cản trở chuyển động này bị đám đàn ông đó lôi ra làm đề tài nói chuyện mỗi ngày. So với chuyện đó, mấy lời dị nghị bây giờ có là gì.
Trước đây, tôi đã từng nghĩ rằng sự nữ tính và bộ ngực này thật là vướng víu khi chiến đấu. Nhưng giờ, tôi lại chợt nhận ra rằng, nó hóa ra cũng không tệ chút nào.
Dù mới chỉ quen biết gần đây, nhưng rõ ràng Yukina-sama rất thích những cô gái có bộ ngực đầy đặn. Ngay trong lần đầu gặp mặt, ánh mắt anh ấy đã dán vào bộ ngực của tôi.
Lần đầu chỉ là nhìn trộm rồi vội vàng quay đi, nó khiến tôi có đôi chút khó chịu. Nhưng giờ thì không còn nữa, tôi sẽ không ngại nếu đó là Yukina-sama đâu….
Mà tôi lại hơi lạc đề quá rồi…
Dù vị thế hiện tại có thế nào, việc tôi được cho phép đi cùng Yukina-sama và cùng làm việc với anh ấy vẫn diễn ra thường xuyên.
Nội dung của những nhiệm vụ đều khá là quen thuộc, đó là đánh bại đám quái vật nhất định, cắt lấy những phần hữu dụng khỏi xác chúng và mang về.
-S…Yaaa….!!!
Bằng một động tác dứt khoát, anh ấy vung cây thương màu đen của mình lên. Mũi thương xuyên qua cổ họng một con quái vật dạng chim trên không, sau đó chỉ bằng một cái vẩy tay, phần gốc ngọn thương đã chọc trúng giữa mặt một con khác đang lao tới từ đằng sau.
-Quả nhiên là Yukina-sama.
Tôi vô thức thốt ra lời khen đó sau khi cắt cổ một con khác gần đó.
Sở trường của tôi là Katana, nhưng cũng có thể dùng được hầu hết các loại vũ khí khác. Tất nhiên, thương cũng nằm trong số đó. Và đó là lý do mà tôi đặc biệt quan tâm đến cách Yukina-sama sử dụng ngọn thương của mình.
Lợi thế lớn nhất của Thương chính là những đòn tấn công tận dụng lợi thế tầm đánh và lực li tâm. Sức mạnh của nó sẽ được vận dụng tối đa nhất khi có thể tấn công ngoài tầm phản công của đối thủ.
Yukina-sama dường như cũng hiểu rất rõ điều này, anh ấy tận dụng tối đa chiều dài của ngọn thương nhưng ngoài ra vẫn liên tục di chuyển để gây được nhiều đòn đánh bằng nhiều khoảng cách khác nhau nhất có thể. Mặc dù vẫn còn chưa đạt đến đẳng cấp của một bậc thầy, nhưng tôi có thể nhận ra một điều, rằng mỗi cú vung sau lại như được tinh chỉnh để trở nên hiệu quả hơn so với trước đó.
Cách anh ấy sử dụng cây thương để chiến đấu rất đặc biệt. Nó giống như anh ấy có thể nắm bắt được một cách khách quan những gì mình đang làm để điều chỉnh những sai sót đó ngay giữa vòng chiến.
Hay nói đúng hơn, anh ấy có thể vừa chiến đấu vừa mạnh lên, giống như liên tục nhận được những lời tư vấn của ai đó.
-Haa…chắc chúng ta nghỉ chút nhỉ?
Đám quái vật xung quanh đã được dọn dẹp hết, Yukina-sama và tôi có thể nói là đã hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo mà không gặp phải thương tích nào quá đáng chú ý.
-Mikage, cô ổn chứ?
-Vâng, chuyện này đối với em là bình thường thôi.
Tôi trả lời trong khi vẩy máu trên cây Katana và nhét nó vào lại trong bao kiếm. Chỉ là một câu hỏi đơn giản, nhưng tôi cảm thấy thật hạnh phúc vì anh ấy thực sự quan tâm đến tôi như vậy.
-Oi, không phải cô bị thương rồi sao?
Đột nhiên, anh ấy bước tới nắm lấy cổ tay tôi.
Với một chút bất ngờ, tôi khẽ rụt tay lại nhưng không kịp, và cũng cùng lúc là một cơn đau nhẹ xuất hiện.
Trên cánh tay của tôi xuất hiện một vết rách nhỏ. Ah…suy nghĩ linh tinh trong khi chiến đấu thật không tốt chút nào.
-Em xin lỗi vì đã mất tập trung…
-Tại sao cô lại xin lỗi. Thay vào đó tôi mới là người nên nói câu đó. Khi mà vì nhiệm vụ của tôi mà để cô bị thương như thế này…
Mặc dù mang tiếng là người có kinh nghiệm nhiều hơn, nhưng sau cùng tôi lại là người bị thương bởi quái vật. Yukina-sama cười khổ, nhưng không trách móc gì mà chỉ nhẹ nhàng giữ tay tôi lại.
-[Hồi phục]
Tôi tròn mắt trước những gì anh ấy đang làm.
Bàn tay đang nắm lấy cổ tay tôi hơi phát sáng mờ mờ trong khoảnh khắc, rồi ánh sáng đó chuyển sang vết rách, khiến nó dần khép lại và biến mất không dấu vết.
-Được rồi đó, vậy là ổn rồi.
-M…ma thuật phục hồi sao?
-À ừm…dù đã thử nó vài lần trên người mình, nhưng đây là lần đầu tôi chữa cho ai khác đấy. May là nó đã thành công.
Yukina-sama nói với vẻ tự hào trước sự ngạc nhiên của tôi.
Phép thuật chữa trị cũng là một phân nhánh của phép thuật nói chung, nhưng nó được xem là một trong những loại phép thuật khó học nhất. Hiệp hội Lính đánh thuê đã tiếp nhận rất nhiều người có thể dùng ma thuật chiến đấu hay phòng ngự, nhưng số trị liệu sư dùng được ma thuật phục hồi chỉ đếm trên đầu ngón tay. Với nó, thay vì mạo hiểm tham gia những nhiệm vụ nguy hiểm của Lính đánh thuê, trở thành một trị liệu sư, một bác sĩ sẽ mang lại cuộc sống ổn định và an nhàn hơn nhiều.
Theo trí nhớ của mình, tôi không hề thấy Yukina-sama có thể sử dụng bất kì loại ma thuật nào trong lần đầu gặp mặt. Vậy thì có lẽ anh ấy chỉ mới học được nó gần đây.
Nó khiến sống lưng tôi có chút ớn lạnh.
Từ nhỏ, tôi và những đứa trẻ cùng trang lứa đã được đào tạo vô cùng nghiêm khắc, không chỉ là võ thuật mà còn là nhiều kĩ nghệ đặc biệt khác. Do đó tôi đã có cơ hội chứng kiến rất nhiều tài năng xuất chúng phát triển theo nhiều cách khác nhau.
Những trải nghiệm đó bảo với tôi rằng, Yukina-sama không phải kiểu tài năng có thể bộc phát ngay lập tức một lúc để đột nhiên trở thành kẻ vĩ đại nhất. Những người đó thường sẽ bộc lộ năng khiếu rất sớm và khiến người ta trông đợi vào tương lai.
Thành thực mà nói, Yukina-sama hiện tại không có gì gọi là xuất sắc. Anh ấy cũng không phải kiểu học một hiểu mười, có thể thông hiểu mọi thứ sau chỉ một lần nhìn thấy.
Dù với tốc độ khá chậm và từng bước một, nhưng sự tăng trưởng của anh ấy lại rất đều đặn. Không quá hào nhoáng hay ồn ào, nhưng không hiểu sao, tôi lại cảm thấy anh ấy đang dần xây dựng cho mình một nền tảng vô cùng vững chắc.
Có lẽ ngày mà sức mạnh thực sự trong Yukina-sama bùng phát và trở nên lớn mạnh đang đến gần.
Chỉ cần nghĩ đến chuyện có thể đóng góp phần nào đó trong sự phát triển đó cũng đủ khiến tôi cảm thấy vô cùng tự hào.