Vũ Động Càn Khôn
Chương 1243: Lôi cung hắc tiễn
Chương 1243: Lôi cung hắc tiễn
Sự sắc bén lóe lên trong mắt Lâm Động, hắn đột nhiên giơ bàn tay ra, lôi vân trên trời ngưng tụ, uỳnh một tiếng, chỉ thấy một con lôi long hàng nghìn trượng bắn xuống bàn tay hắn.
Lôi quang lấp lánh, lôi long nhanh chóng thu nhỏ lại biến thành một cây cung khổng lồ.
Lâm Động nhìn lên Thất Vương Điện, một tay kéo dây cung, khi đến cực hạn chỉ thấy hắc quang tụ lại biến thành cây trường tiễn đen
Ầm ầm!
Nơi đầu trường tiễn, hắc quang lưu chuyển, dường như có một cái hắc động nhỏ hình thành, tiễn đã lên dây, chưa bắn đi nhưng không gian đã có dấu hiệu vỡ vụn.
Ánh mắt Thất Vương Điện ngưng đọng, rồi hắn cười khảy:
- Đúng là lợi hại, Lôi Đình Tổ Phù làm cung, Thôn Phệ Tổ Phù làm tiễn, vận dụng được hai đại tổ phù đến mức độ này, ta quả thực có bất ngờ. Nhưng thực lực giữa hai ta quá lớn, ngươi có nhiều thủ đoạn thế nào cũng không thể bù đắp được.
- Vậy sao…
Lâm Động cười nhạt, rồi hắn hít sâu một hơi, một luồng sáng hỗn độn bắn lên trường tiễn.
Đạo ánh sáng đó quấn quanh mũi tên, nó không hề có bất cứ dao động nào, mà thôn phệ lực trên mũi tên lại thu về, không gian bị chèn ép ở xung quanh cũng dần trở lại bình thường. Cảm giác như cây cung của Lâm Động mất hết sức mạnh vậy.
Gương mặt Lâm Động có phần nhợt nhạt, hắn nhìn Thất Vương Điện cười.
Ngón tay giữ dây cung của Lâm Động thả ra, ánh mắt hắn sắc lạnh đến cực điểm.
Ầm!
Cây trường tiễn gần như biến mất ngay khi rời dây cung, đồng tử Thất Vương Điện bỗng chốc co nhỏ lại.
Ngay sau đó, ma khí như đại hại cuộn trào từ trong cơ thể hắn, hắc quang lưu chuyển trên Ma Hoàng Giáp, hắn giống như Ma Thần hiện ra trong trời đất, thanh thế kinh người.
Không gian phía trước hắn đột nhiên bị rạch tan, một đạo hắc quang bay ra, không đợi Thất Vương Điện có bất cứ phản ứng nào đã bắn thẳng lên người hắn.
Thân thể Thất Vương Điện rung lên dữ dội, bước chân không ngừng lùi về sau, rồi hắn thét lên một tiếng thảm thiết, ma khí cuồn cuộn.
Hắc quang xuyên thủng Ma Hoàng Giáp, xuyên qua ngực Thất Vương Điện, bay ra khỏi lưng hắn rồi thanh thế không hề suy giảm bắn tiếp lên quầng ma khí bao trùm trên không trung.
Rắc!
Quầng sáng ma khí do năm tên Dị Ma Vương bố trí lúc này không có bất cứ tác dụng ngăn cản nào, rắc một tiếng và nổ tung.
Ánh trăng lành lạnh chiếu xuống.
Phụt!
Năm tên Dị Ma Vương sắc mặt cùng tái nhợt, một ngụm máu đen phun ra, ánh mắt có phần kinh hãi nhìn thân ảnh trên không trung.
- Thất Vương Điện?
Bọn chúng cuống cuồng hô lên, khi ma khí cuộn trào, thân hình Thất Vương Điện loạng choạng, hắn ngây ngốc nhìn cái huyết động giữa ngực, máu đen không ngừng tuôn trào, Ma Hoàng Giáp đã bị xuyên thủng một lỗ bằng nắm đấm, xung quanh là những vết rạn nứt nhỏ.
Ma Hoàng Giáp bị công phá rồi?
- Sao có thể như vậy?
Thất Vương Điện dùng tay quệt chỗ máu chảy ra, lẩm nhảm, hai mắt trừng lên giận dữ:
- Sao có thể như vậy?
Ma khí phía sau hắn lúc này trở nên hỗn loạn, sắc mặt thì tái nhợt, hiển nhiên đã bị thương khá nghiêm trọng.
Phía dưới, Lâm Động mặt không chút biểu cảm nhìn lên Thất Vương Điện, bàn tay cầm dây cung thấm đẫm máu tươi, tay hắn lúc này cũng run run, rõ ràng chiêu vừa rồi cũng đã dùng hết sức lực của hắn.
- Xem ra bộ giáp rách của ngươi không mạnh như ngươi tưởng.
Lâm Động cười khảy.
- Ngươi!
Mặt Thất Vương Điện biên dạng, định bạo nộ tiếp tục ra tay thì thấy Lâm Động lại giương cung về phía mình, trên dây cung lại có một cây trường tiễn hiện ra. Lần này, khi thấy cây trường tiến, thân thể Thất Vương Điện run lên, hắn không biết tại sao công kích của Lâm Động đột nhiên lại mạnh đến vậy. Trước đó dùng đến Tổ Phù Nhãn mà cũng chỉ tạo ra vết rạn cho Ma Hoàng Giáp, chứ đâu như bây giờ, không chỉ xuyên thủng Ma Hoàng Giáp, xuyên qua cơ thể hắn mà con phá vỡ quầng ma khí trên trời.
Với thực lực của hắn sao có thể thi triển được công kích như vậy?
Máu tươi vẫn không ngừng chảy ra từ ngực, ánh mắt Thất Vương Điện tối sầm lại, bàn tay vung lên, chi thấy ma khí cuồn cuộn che khuất hắn.
- Lâm Động, ngươi đừng giở trò trước mặt ta, công thế vừa rồi tuy lợi hại nhưng ta không tin ngươi có thể thi triển liên lục được. Hôm nay bất luận thế nào ta cũng phải lấy mạng ngươi!
Giọng nói của Thất Vương Điện vang lên từ bốn phía khiến Lâm Động không thể nhận ra vị trí của hắn.
Lâm Động vẫn mặt không chút biểu cảm, tay siết chặt cây cung hơn.
- Ngũ Vương, các ngươi cũng ra tay giết tên tiểu tử này đi!
Từ trong ma hải lại có tiếng quát vang lên, xem ra để giết được Lâm Động, Thất Vương Điện đã buộc phải liên thủ với năm Dị Ma Vương cấp dưới rồi.
Lăng Thanh Trúc nghe thế cũng tiến lại bên cạnh Lâm Động, tay nắm chặt trường kiếm, đôi mắt lạnh băng nhìn lên ma hải cuồn cuộn.
Lâm Động vung tay, Thôn Phệ Thiên Thi hiện ra. Thất Vương Điện nói không sai, công thế vừa rồi tiêu hao năng lượng không hề thu kém Tổ Phù Nhãn, vốn tưởng nhờ công kích này sẽ giết được Thất Vương Điện nhưng nói cho cùng hắn đã đánh giá thấp sinh mệnh lực của bọn dị ma.
Hơn nữa với thực lực hiện tại của hắn đúng là không thể thi triển liên tục công thế đó được. Lúc này có lẽ chỉ có thể dựa vào Thôn Phệ Thiên Thi kéo dài thời gian, đợi khi hồi phục được một chút sẽ tiếp tục dùng đến lôi cung hắc tiễn. Chắc hẳn dù Thất Vương Điện có lợi hại thế nào thì cũng sẽ trọng thương.
Có điều, trong khoảng thời gian hắn không thể ra tay cũng không biết chỉ dựa vào Lăng Thanh Trúc và Thôn Phệ Thiên Thi liệu có ngăn chặn được công thế của Thất Vương Điện và năm Dị Ma Vương không.
- Giết!
Khi Lâm Động đang suy nghĩ, từ trong ma hải vọng ra tiếng quát đầy sát ý, sáu đạo ma ba khí đột nhiên bắn về phía hai người hắn.
- Ngươi cứ hồi phục trước đi.
Lăng Thanh Trúc thấy bọn Thất Vương Điện ra tay thì nghiến răng nói, hiển nhiên là nàng cũng biết trạng thái của Lâm Động hiện giờ. Dứt lời, thanh trường kiếm trong tay nàng lóe sáng.
Lâm Động thấy thế thì lo lắng, tuy Thất Vương Điện đã bị hắn đả thương, nhưng sinh mệnh lực của dị ma vô cùng ngoan cường, dù bị thương thế nhưng vẫn chiến đấu được, thực lực của Lăng Thanh Trúc liệu có giao đấu chính diện được không?
- Hừ, đám dị ma các ngươi dám đây gây rối ở Hắc Ám Thành, coi Hắc Ám Điện bọn ta dễ bắt nạt sao?
Thế nhưng khi Lâm Động cũng định miễn cưỡng ra tay thì từ phía xa bỗng vọng lại một tiếng quát lớn. Lưu quang lấp lánh phía chân trời, cả trời đất tối sầm lại, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ bé cùng hai thân ảnh khác bay tới rồi xuất hiện bên cạnh Lâm Động, là Tiểu Viêm và hai vị thái trưởng lão Hắc Ám Điện.
- Thanh Đàn?!
Lâm Động thấy cứu viện bất ngờ cũng sừng người, trong lòng cuối cùng được thở phào.
- Lâm Động ca, huynh không sao chứ?
Thanh Đàn nhìn vết máu trên người Lâm Động, cuống cuồng nói:
- Bọn muội tìm khắp nghìn dặm trong Hắc Ám Thành mà không thấy tông tích hai người. Cũng may có dao động năng lượng từ nơi này truyền đi nên mới vội vàng đến đây.
Lâm Động lắc đầu, hắn ngẩng lên nhìn bầu trời, mấy người Thanh Đàn đến thì hắn không sợ bọn Thất Vương Điện nữa rồi.
Ma hải cuộn trào trên bầu trời, sáu người bọn Thất Vương Điện cũng dừng lại, thấy mấy người Thanh Đàn thì sắc mặt tối lại, không ngờ việc tưởng chừng dễ dàng đắc thủ lại trở thành thế này. Chúng không chỉ không giết được Lâm Động mà còn bị hắn tạo thương thế nghiêm trọng.
- Thất Vương Điện, làm sao đây?
Năm tên Dị Ma Vương nhìn Thất Vương Điện hỏi.
Thất Vương Điện tay ôm ngực, sắc mặt tái trắng:
- Đã đến rồi thì giải quyết hết đi, một đám sâu kiến mà vọng tưởng giết được ta!
- Rõ!
Năm tên Dị Ma Vương nghe giọng nói đầy sát ý của Thất Vương Điện thì cùng đáp, ma khí cuộn trào cùng ra tay về phía bọn Lâm Động.
Thanh Đàn thấy thế hừ lạnh một tiếng, tay nắm lại, Hắc Ám Thánh Liềm hiện ra, ánh sáng lấp lánh triệu hồi liềm linh.
Hai thái trưởng lão ở bên cạnh vẻ mặt ngưng trọng, nguyên lực trong cơ thể vận chuyển sẵn sàng động thủ.
Trận đại chiến kinh thiên động địa sắp diễn ra.
Uỳnh!
Nhưng ngay khi không khí căng thẳng đến cực điểm thì tiếng sấm sét đột nhiên vang lên, mọi người giật mình nhìn lên thì thấy cuối tầm mắt bầu trời bỗng chói lòa, một khoảng không gian lôi đình nhanh chóng an tỏa, bên trong là một thân ảnh cao lớn giẫm lôi điện mà tới, khí tức khủng bổ không thể tả bằng lời lan khắp không gian.
Thất Vương Điện thấy thân ảnh đó gương mặt hiện vẻ sợ hãi, thất kinh kêu lên:
- Lôi Chủ?!