Võ Đạo Đan Tôn
Chương 1229: Hồn niệm phân thân (1)
Chương 1229: Hồn niệm phân thân (1)
Xèo xèo.
Trên bàn tay người mặc Hắc bào, đột nhiên có Hỏa Diễm bốc lên, toát ra khói xanh.
- Cái gì? Lực lượng Hỏa Diễm quỷ dị , có thể làm thương tổn đến thân thể của ta à. Đã như vậy, ta liền tiêu diệt linh hồn của ngươi.
Trên mặt người mặc Hắc bào mơ hồ đột nhiên mở ra một đôi mắt thần bí, hai đạo hồn quang vô hình bắn ra từ trong đó, trực tiếp quét trúng Hỏa Diễm Cự Long.
- Là công kích linh hồn.
Ánh mắt Lâm Tiêu hơi cứng lại:
- Người này quả nhiên là vương giả Sinh Tử Tam Trọng.
Trong hư không, Hỏa Diễm Cự Long đột nhiên bắt đầu kêu lên đau đớn. Rồi sau đó vút một tiếng, nó ngưng tụ thành thân thể Cự Long rơi xuống, rồi hóa thành một đám Hỏa Diễm lớn vô ý thức.
- Khí tức linh hồn từ thuở xa xưa , đáng tiếc cực kì pha tạp. Trước sự đột phá linh hồn của ta, thì chỉ có chết mà thôi.
Người mặc Hắc bào giọng điệu lạnh lùng, chậm rãi đi về hướng Lâm Tiêu, rồi nói:
- Ngươi chính là Lâm Tiêu hả, đáng tiếc, một thiên tài vô song như vậy, hôm nay phải bỏ mạng trên tay của ta.
- Ngươi là ai?
Lâm Tiêu đã khôi phục vết thương, tỉnh táo hỏi lại.
- Ta là ai, không quan trọng. Hơn nữa ngươi cũng không cần biết. Nếu có trách chỉ là trách ngươi rất làm cho người ta chú ý. Người trẻ tuổi, nếu có kiếp sau, có lẽ khiêm tốn một chút thì tốt hơn.
- Độc Toàn Sát .
Người mặc Hắc bào nói động thủ liền động thủ, không biết từ khi nào, tay phải đã xuất chiêu.
- Muốn giết ta, không phải dễ dàng như vậy.
Hiện tại Lâm Tiêu, đã sớm không phải tiểu tử năm đó vừa mới đi vào cảnh giới Sinh Tử. Hơn nữa, đối phương mặc dù thể hiện ra là có năng lực Sinh Tử Tam Trọng, nhưng tại khí tức và trên thực lực, tựa hồ so với La Huyền Cơ lúc trước thì lại yếu hơn rất nhiều.
Đồng thời với miệng nói, đôi mắt Lâm Tiêu cứng lại, hai tay nắm Long Văn Đao mãnh liệt bổ ra. Đồng thời hai đại đao hồn trong đầu, bắt đầu điên cuồng chuyển động. Chúng dấy lên từng đợt bão táp đao hồn, đao hồn vô tận và đao hồn hủy diệt Nhị Trọng xoắn chung một chỗ, thậm chí khiến cho đao hồn chấn động, hóa thành một tia chớp thật lớn lóe lên phóng đi ra ngoài.
Nhị Trọng đao hồn.
Lôi Chi Áo Nghĩa Cửu thành.
Giờ khắc này, Lâm Tiêu thúc dục sự lĩnh hội Áo Nghĩa của mình đến trình độ cao nhất, hai sức mạnh lớn kết hợp chung một chỗ, hóa thành Lôi Chi Tài Quyết điên cuồng phóng ra.
Những tia chớp chói lòa va chạm chung một chỗ với bàn tay đối phương. Khó có thể hình dung một kích đáng sợ này, chỉ thấy vô số tia chớp bắt đầu khởi động, nhưng không cách nào tiến vào phạm vi một thước quanh thân thể đối phương, mà tia chớp trước người cũng bị nát bấy. Một cỗ lực lượng dũng mãnh không sao diễn tả nổi xuyên thấu qua Man Vương Sáo Trang thẩm thấu vào người.
Cơ hồ là trong nháy mắt, lục phủ ngũ tạng của Lâm Tiêu liền bị hủ thực thành Hư Vô, cả người bay rớt ra ngoài. Hắn há mồm phun ra một ngụm máu màu đen, còn bản thân nện lên trên lớp nham thạch màu đỏ ở phía sau tạo ra một vết lõm hình máng thật lớn.
- Hủ Thực Chi Lực âm u lạnh lẽo thật là khủng khiếp , người mặc Hắc bào này đến tột cùng là ai?
Lâm Tiêu sắc mặt trắng bệch, tâm thần chấn động. Vương giả Sinh Tử Tam Trọng, quả thực quá mạnh mẽ . Hắn đã dùng hết thủ đoạn, hơn nữa còn có Nhị Tinh Man Vương Sáo Trang bảo vệ, kết quả vẫn là bị chèn ép.
Trong lúc kinh ngạc , Hủ Thực Chi Lực màu đen kia nhanh chóng lan tràn đến toàn thân Lâm Tiêu. Tứ Trọng Tinh Thần Tôi Thể Quyết căn bản vô phương chống đỡ nổi với Hủ Thực Chi Lực đáng sợ này.
- Cửu U Huyền Tâm Diễm .
- Tử Tuyền Thiên Thương Viêm .
Vào thời khắc mấu chốt, Lâm Tiêu thúc dục hai đại Thiên Hỏa, trong đó Cửu U Huyền Tâm Diễm thuộc tính chính là hủ thực, lấy nó để chống cự Hủ Thực Chi Lực của đối phương . Mà thuộc tính của Tử Tuyền Thiên Thương Viêm là sinh mệnh, không ngừng khôi phục lực lượng sinh mệnh trong thân thể .
Hai cỗ lực lượng vừa đấu với nhau, Hủ Thực Chi Lực của đối phương lập tức bị ngăn chặn lại. Vết thương trên người Lâm Tiêu bắt đầu từ từ khôi phục.
- Cái gì? Chặn được?
Người mặc Hắc bào hơi kinh ngạc.
- Nếu như ta đoán không sai, Lôi Chi Áo Nghĩa của ngươi đã đạt tới cửu thành, hơn nữa đao hồn cũng đạt tới Nhị Trọng. Hai thứ mặc dù vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, nhưng mà đã kết hợp đơn giản vào làm một thể. Ngược lại hiện tại ngươi mới là Nhất Trọng đỉnh phong, không hổ là thiên tài đại lục ngàn năm khó gặp. Thiên phú bẩm sinh đến mức này, lão phu trước kia nghe thì có nghe, nhưng thấy chưa từng thấy .
Cho dù là về Áo Nghĩa hay là đao hồn, đều cần phải có thiên phú bẩm sinh và thời gian đi thấu hiểu, đi tu luyện. Trong tình huống bình thường, Nhất Trọng vương giả vẻn vẹn là tính toán Áo Nghĩa đến sáu thành thôi, về phần đao hồn, có thể đột phá đến Nhất Trọng, đã cũng coi là thiên phú bẩm sinh kinh người. Mà Lâm Tiêu chẳng những về Lôi Chi Áo Nghĩa đã đạt tới cửu thành, lại vẫn còn đột phá đao hồn đến Nhị Trọng, đồng thời đã đơn giản dung hợp được hai thứ này. Thiên phú bẩm sinh đến mức này, đủ để kinh động lòng người.
Nhưng mà chừng đó vẫn còn vô phương đối kháng với hắn.
- Có thể tiếp một chiêu Độc Toàn Sát do ta xuất ra mà không chết, quả thực là kỳ tích. Nhưng mà nếu như ta suy đoán không sai, thân thể của ngươi đã bị thương nghiêm trọng, một chiêu tiếp theo, ngươi sẽ không có may mắn như vậy nữa đâu.
Giọng điệu người mặc Hắc bào lạnh lùng, bước ra một bước về hướng phía trước, đệ nhị chưởng lặng lẽ vỗ ra.
Một chưởng này, uy lực càng sâu, sắc mạnh vốn có được nâng lên vài thành. Công kích còn chưa kéo tới, uy áp đã khiến cho hư không ngưng kết.
- Tinh Khung Ấn .
Dung hợp đao chiêu vô dụng, Lâm Tiêu lập tức thay đổi thủ đoạn công kích. Hai tay của hắn giơ lên, Cửu Tinh Ngạo Thế Quyết vận chuyển, đại lượng Tinh Thần Chân Nguyên thật giống thủy triều, điên cuồng tràn vào trong hai tay của hắn. Ở trên hai tay của hắn, một ngôi sao chậm rãi hiện lên. Nó nhanh chóng trở nên to lớn, rồi hung hăng nện ở bàn tay của người mặc Hắc bào .
Khó có thể hình dung sóng xung kích, nó thổi quét tràn lan ở trong thiên địa. Những vách đá màu đỏ bốn phía đều bị cỗ dao động năng lượng này chôn vùi thành Hư Vô.
Roẹt roẹt roẹt.
Lâm Tiêu rút lui hơn mười mét, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết, hai chân cày trên mặt đất thành những dấu chân thật sâu.
- Cái gì, không có khả năng? Đây là võ học gì?
Người mặc Hắc bào ngơ ngẩn, mới vừa rồi đệ nhị chưởng so sánh đệ nhất chưởng còn cường đại hơn, chiêu thứ nhất khiến cho Lâm Tiêu bị trọng thương, không nghĩ tới đệ nhị chưởng hiệu quả ngược lại không bằng đệ nhất chưởng .
Càng làm cho hắn giật mình chính là, búng máu mà Lâm Tiêu phun ra lại có màu đỏ. Phải biết rằng, trong chân nguyên của hắn ẩn chứa một loại Hủ Thực Chi Lực đặc biệt .
Một khi bị đánh trúng, cỗ lực lượng này sẽ không ngừng hủ thực huyết nhục, chân nguyên của Võ giả, cuối cùng khiến cho toàn thân Võ giả hóa thành một bãi nước mủ, còn máu huyết phun ra cũng sẽ là màu đen.