The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 95: Vòng thứ hai
Chương 95: Vòng thứ hai
Trong ngày kế tiếp, một trăm thí sinh thiết kế gia lọt vào vòng trong quay lại khu đấu trường phức hợp. Lần này, các khu vực đấu trường đã được tách ra riêng biệt, có nghĩa là vòng thi đấu thứ hai sẽ không còn diễn ra trên một chiến trường rộng lớn nữa.
Tối hôm qua, Ves đã bàn bạc chi tiết với Dietrich làm cách nào để thiết kế một chiếc chiến cơ kiếm sĩ phù hợp. Mặc dù Dietrich không có chuyên môn về lĩnh vực này, nhưng anh ta vẫn có nhiều đàn em sử dụng kiếm và cũng học được nhiều kiến thức và kinh nghiệm thực tiễn hữu ích.
“Chào buổi sáng, Ves.” Patricia vẫy tay chào khi cô nàng trông thấy cậu từ xa. “Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng cho vòng thứ hai chưa?”
“Những trận đánh tay đôi liên hoàn như thế này lúc nào cũng phức tạp cả. Vòng này sẽ khó khăn lắm đây, nhưng tớ tự tin là tớ có thể vượt qua được.”
Bây giờ chỉ còn lại một trăm thí sinh thiết kế gia giỏi nhất đã lặn lội từ nơi xa xôi đến Leemar là còn sống sót đến tận bây giờ. Những thí sinh đã tiến đến tận vòng này chắc chắn không phải là dạng vừa. Bất kể cậu phải đối mặt với ai, thì cậu cũng phải sẵn sàng cho trận đấu đầy chông gai ở phía trước. Mặc dù cậu không đảm bảo rằng mình sẽ chiến thắng mọi vòng đấu, nhưng cậu vẫn muốn mình nổi bật hơn nữa cơ.
Sau một vài tiết mục biểu diễn văn nghệ mở màn cho ngày hôm nay, người dẫn chương trình liền giải thích một số quy tắc cho vòng thi đấu thứ hai sắp tới.
“Trong vòng thi đầu tiên, chúng tôi đã thử thách các nhà thiết kế và đánh giá xem liệu các bạn có thể đưa ra một sản phẩm chất lượng đúng thời hạn hay không. Bây giờ thì vòng thứ hai sẽ xoay quanh hiệu năng và tuổi thọ hoạt động của chiến cơ. Một nhà thiết kế chiến cơ phải đưa ra một sản phẩm có thể hoạt động càng lâu càng tốt với chi phí chế tạo thấp nhất.”
Màn hình chiếu bắt đầu đưa ra danh sách các bộ phận và phụ tùng cơ bản có sẵn cho vòng này. Chúng đều là đống rác lỗi thời mà họ đã sử dụng trong vòng thi trước, nhưng bây giờ chúng lại gắn mác giá tiền ở bên cạnh. Mức giá của chúng cao thấp khác nhau tùy vào chất lượng từng loại.
“Thử thách đầu tiên chính là thiết kế một chiếc chiến cơ có giá không quá một ngàn điểm trong vòng sáu tiếng đồng hồ. Nếu các bạn lo lắng rằng mình sẽ không chạm đến hạn mức này thì đừng tốn công suy nghĩ nhiều. Tôi có thể đảm bảo rằng các bạn sẽ ước cái giới hạn giá tiền này cao hơn đấy.”
Những thí sinh đã lọt vào vòng trong đều có khả năng thiết kế một chiếc chiến cơ ổn áp với chừng đó thời gian. Đúng là sáu tiếng thì có hơi ngắn ngủi, nhưng đối với Ves đã sử dụng Hệ Thống Tốc Chế để thiết kế một chiếc hạng nhẹ dưới ba giờ đồng hồ thì đó vẫn là một khoảng thời gian dài vô tận.
“Những chiến cơ thành phẩm sẽ phải thi đấu với bốn đối thủ ngẫu nhiên trong đấu trường đấu tay đôi tiêu chuẩn, với khoảng thời gian nghỉ giải lao là hai tiếng giữa mỗi trận đấu. Thí sinh thiết kế chỉ được phép sử dụng Hệ Thống Tốc Chế để sửa chữa càng nhanh càng tốt. Nếu các bạn không thể hoàn thành công việc sửa chữa trong thời gian đó, thì thật là đáng tiếc, bởi vì nhiều thợ sửa chữa đều phải đối mặt với những tình huống tương tự trong chiến tranh.”
Bốn trận đấu tay đôi liên tục như thế này sẽ thử thách các nhà thiết kế bằng nhiều cách khác nhau. Đầu tiên, họ phải thiết kế một chiếc chiến cơ làm sao để dễ sửa chữa nhất có thể nếu nó phải chịu bất kì sát thương nào. Thứ hai, họ phải xử lý nhiều loại thiệt hại có thể xảy ra và buộc phải sắp xếp thời gian hạn chế của mình để tu sửa những bộ phận cấp thiết nhất.
Điều đó cũng có nghĩa là trận đấu thứ tư sắp sửa diễn ra sẽ là thời điểm tàn khốc và khó khăn nhất cho các thí sinh. Bên cạnh đó, cũng có nhiều trường hợp chiến cơ bị thiệt hại đến mức vô phương cứu chữa, khiến cho cặp đôi thiết kế gia lẫn phi công bị loại khỏi vòng chiến.
Trong trường hợp này, thì phi công phải tự quyết định chiến thuật cho mình. Nếu đâm đầu mạo hiểm thì sẽ kết thúc trận đấu nhanh hơn, nhưng cũng sẽ có rủi ro nhận lấy sát thương nặng nề khó mà phục hồi lại như cũ. Họ cũng được phép chọn phương án đầu hàng để tránh bị thiệt hại quá mức khi phải chiến đấu với đối thủ quá mạnh. Thế nhưng đầu hàng quá nhiều lần sẽ kéo tụt thứ hạng xuống thấp hơn. Chỉ có top 25 thí sinh mới được đi tiếp vào vòng thi thứ ba.
Khi Ves lại gần máy Tốc Chế quen thuộc ấy, cậu lướt qua các mẫu thiết kế trong đầu mình. Lần trước cậu đã thiết kế chiếc Kì Lân, và cậu đã chế tạo nó với hy vọng rằng nó sẽ tương thích với bất kì phi công nào lái nó.
Lần này thì khác. Cậu đã biết phi công của mình. Cậu đã đọc hồ sơ của cậu phi công ấy. Cậu đã theo dõi phong cách chiến đấu của cậu ta. Học Viên Lovejoy tự nhận mình là một kiếm sĩ, vậy thì Ves phải thiết kế một chiếc chiến cơ chủ yếu sử dụng đơn kiếm là được.
Chiến cơ kiếm sĩ có sự khác biệt đáng kể so với thể loại hiệp sĩ tiêu chuẩn. Trong khi hiệp sĩ có thể tận dụng lớp giáp dày cùng với một chiếc khiên đáng tin cậy, thì kiếm sĩ lại có trọng lượng nhẹ hơn để tăng tốc độ phản ứng của nó.
Nói về mặt chiến lược, thì hiệp sĩ đóng vai trò là người giữ cửa. Chiến cơ hiệp sĩ cực kì xuất sắc trong những trận phòng thủ mà kẻ địch phải vượt qua họ để hoàn thành mục tiêu tác chiến. Còn kiếm sĩ thì không giỏi đối đầu trực diện cho lắm, nhưng lại cực kì hiệu quả nếu được sử dụng để đánh bên mạn sườn địch hoặc hỗ trợ quân tiên phong.
Một chiến cơ kiếm sĩ được thiết kế xoay quanh thanh kiếm của nó. Ves đã đọc qua kiến thức cơ bản rồi. Một chiếc kiếm sĩ sẽ dựa vào sự kết hợp giữa chuyển động cơ học lẫn động lượng quán tính để tung ra những đòn tấn công nhanh hoặc mạnh. Nó cần phải có khối lượng đủ nặng để tăng thêm sát thương cho một đòn tất sát, nhưng cũng phải đủ linh hoạt và cơ động như một đấu sĩ đang cố gắng giành lấy thế thượng phong vậy.
“Có quá nhiều thứ phải nhớ nếu mình muốn thiết kế một chiếc kiếm sĩ.” Ves kết luận sau khi cậu bắt đầu cảm thấy nhức đầu vì phải nghĩ đến vô số chi tiết cậu phải để y trong khi thiết kế chiến cơ của mình. “Mình không thể thiết kế một chiếc quá nặng nề như chiếc Caesar Augustus, và cũng không được quá nhẹ cân như chiếc Bát Quái.”
Cậu đành phải rời khỏi lãnh thổ quen thuộc của mình và thiết kế một chiếc chiến cơ mới toanh với một khuôn mẫu hoàn toàn xa lạ. Nó sẽ là một mẫu thiết kế cẩu thả khác, mặc dù lần này với khoảng thời gian sáu tiếng đồng hồ cũng sẽ giúp cậu chế tạo một chiếc chiến cơ ổn áp hơn trước nhiều.
Đầu tiên, cậu phải thiết lập hình tượng chiến cơ của mình trong tâm trí đã. Sau nhiều lần luyện tập, cậu ngày càng dễ điều chỉnh tâm trạng của mình sao cho phù hợp. Cậu chỉ cần tầm hơn một phút là đã chuyển sang trạng thái tập trung cực kì sắc bén.
Dựa vào hồ sơ lý lịch của Lovejoy mà Ves vừa đọc, thì cậu ta là một học viên lắm mồm nhưng lại rất siêng năng và cần cù. Cậu ta lúc nào cũng luyện tập rất nhiều nhưng vẫn cảm thấy không hài lòng khi thấy thứ hạng của mình mãi vẫn không thăng cấp. Cậu ta đã đạt đến giới hạn mà cậu ta không thể nào tiến bộ nhanh hơn được nữa.
“Chắc là cậu ta đã chạm đến mức độ của những học viên được cường hóa gien rồi.” Cậu đoán thế. Nếu mà cậu rơi vào cái tình huống tương tự, thì chắc cậu sẽ vò đầu bứt tóc rồi hói luôn quá.
Cho dù viên phi công không thể tự cải thiện bản thân được nữa, thì chiến cơ vẫn có thể bù đắp cho sự khác biệt to lớn đó. Cậu ngẫm lại cuộc trò chuyện với Patricia ngày hôm qua. Hoặc là chiến cơ phải thích nghi với phi công, hoặc là phi công phải thích nghi với cỗ máy của mình.
“Cơ mà mình đâu có thiết kế chiến cơ sản xuất hàng loạt đâu chứ. Mình đã có hồ sơ thông tin cụ thể của phi công của mình rồi thì mình cũng không cần phải đơn giản hóa chiến cơ của mình nữa.”
Cậu hình dung ra một chiếc chiến cơ khá là tân tiến và phức tạp về mặt cơ học. Nó phải là một vũ công nhảy múa điệu nghệ với thanh kiếm của mình. Nó cũng phải thật nhanh nhẹn và lanh lẹ, nhưng cũng được trang bị những tấm giáp được bố trí ở những vị trí chiến lược. Tuy không cần quá nhiều áo giáp để tránh làm nó bị quá tải, nhưng cũng phải đủ cân để tăng thêm sát thương cho mỗi nhát kiếm. Mẫu thiết kế này cũng phải có đủ độ linh hoạt để tung ra những đòn nặng cân với toàn bộ trọng lượng của chiến cơ đặt vào pha công kích đó.
Với một hình ảnh sắc nét về chiếc Kiếm Vũ trong tâm trí, Ves liền bắt tay làm việc. Đầu tiên cậu chọn những bộ phận cơ bản nhất. Để có thể giới hạn chi phí dưới một ngàn điểm, thì cậu cần phải chọn những bộ phận thiết yếu nhất trước đã.
“Một chiếc chiến cơ kiếm sĩ được chế tạo dựa trên thanh kiếm của nó, vậy nên đầu tiên là phải chọn vũ khí đã.”
Ves phải thừa nhận là cậu không biết gì nhiều về khoản kiếm gươm của chiến cơ trừ những kiến thức cơ bản. Là một vũ khí cận chiến mặc định cho chiến cơ, thì một thanh kiếm chiến cơ là một công cụ chiến đấu nặng nề nhưng đầy sắc bén dùng để hủy diệt đối phương. Nó phải đủ sắc để cắt xuyên qua các bộ phận bọc thép và đủ chắc chắn để chịu được áp lực giữa hai chiến cơ lao vào chém giết lẫn nhau.
“Nó cần phải lớn và nặng, nhưng mà mình nên cân nhắc đến mức nào đây?”
Cái hồ sơ không hề nhắc đến loại kiếm ưa thích của Lovejoy. Cậu ta có thể chuyên dùng một thanh liễu kiếm (rapier) hoặc một thanh trọng kiếm cầm hai tay (claymore). Rốt cuộc thì cậu đành quyết định chọn một thanh trường kiếm một tay có giá một trăm điểm.
Với cái mẫu kiếm ấy trong tay, cậu thiết kế phần còn lại của bộ khung xoay quanh khả năng sử dụng thanh trường kiếm đó. Cậu bỏ ra hai trăm điểm để mua một cặp động cơ và lò phản ứng điện công suất lớn, rồi năm mươi điểm cho bộ pin năng lượng hiệu suất cao, sau đó là một trăm điểm cho cặp chân được tối ưu hóa dành cho những khoảnh khắc bứt tốc đột ngột, và cuối cùng là tận hai trăm năm mươi điểm để mua hai cánh tay lục lưỡng nhưng cực kì cứng cáp và mạnh mẽ.
Sau đó cậu dành phần điểm còn lại để mua những bộ phận ít quan trọng hơn. Cậu bỏ ra hai trăm điểm để mua những phụ tùng đơn giản như cảm biến, buồng lái và súng lục laser dự phòng, và thế là cậu đã tiêu hết khoản điểm dự phòng của mình.
Còn một trăm điểm còn lại, còn chọn một bộ giáp ở mức trung bình chỉ nổi bật ở chỗ nó có thể được nén một cách dễ dàng.
Với tất cả bộ phận đã chọn, Ves nhanh chóng vẽ ra bản thảo đầu tiên. Cậu có thể dành thêm chút thời gian cho mẫu thiết kế này, cho nên cậu đảm bảo phải tối ưu hóa sản phẩm của mình cho những cuộc giao tranh cận chiến với tốc độ cao.
Cậu điều chỉnh nhiều cơ chế khác nhau như tăng cường sức nắm ở các ngón tay để chúng cầm kiếm được chắc chắn hơn. Cậu cũng giảm bớt một số lớp giáp ở sau lưng để chiếc chiến cơ trở nên nhanh nhẹn hơn. Đồng thời cậu giữ cân bằng cho cỗ máy của mình bằng cách dịch chuyển một số bộ phận ở bên trong cơ thể để giảm bớt rủi ro bị ngã sang một bên.
Một khi cậu đã hoàn tất phác thảo mẫu thiết kế của mình, cậu liền kích hoạt chức năng chế tạo của Hệ Thống Tốc Chế. Thời gian chế tạo có hơi eo hẹp vì cậu phải tập trung vào quy trình nén áo giáp tốn không ít thời giờ, cho nên cậu lại phải vội vã làm việc một lần nữa, nhưng không đến nỗi quá áp lực như vòng thi trước.
Khác với Barakovski, cậu bắt đầu từ bên trong rồi tiến ra bên ngoài. Với cách tiếp cận này, thì cậu mới có thể đảm bảo tính toàn vẹn của chiếc chiến cơ, đồng thời cậu cũng có thể cắt bớt quá trình nén hợp kim nếu cậu không có đủ thời gian để hoàn thành.
May mắn là điều đó không hề xảy ra. Cậu dành hẳn hai giờ đồng hồ để chế tạo bộ khung và các bộ phận bên trong.
Hệ Thống Tốc Chế hoạt động tốt hơn nhiều so với máy in 3D và máy lắp ráp cũ kỹ mà cha Ves đã mua cho khu xưởng của cậu. Hệ thống lắp ráp còn đi kèm với nhiều chức năng tự động sắp xếp hệ thống dây cáp bên trong và những bộ phận nội tạng khác theo cách tối ưu và ngăn nắp nhất có thể.
“Nếu máy lắp ráp của mình mà chạy tốt như cái máy này thì mình đã có thể lắp ráp hai chiến cơ một ngày thay vì một chiếc trong hai ngày rồi.”
Một khi cậu tiến đến giai đoạn rèn lớp áo giáp, cậu mới có thể chứng kiến Hệ Thống Tốc Chế tạo ra những mảnh giáp mới toanh theo một quy trình tổng quát duy nhất. Cậu thật sự ấn tượng khi thấy nhiều vật liệu hóa lỏng kết hợp với nhau dưới cái áp suất và nhiệt độ cao, và tất cả đều đang diễn ra ngay trước mắt. Nhờ có sự kết hợp giữa khoa học điện từ, trọng lực và một vài ma thuật ảo ma nào đó Ves cũng chả biết nữa mới có thể giúp quá trình này diễn ra như ý.
Điều quan trọng là cậu vẫn có thể kiểm soát toàn bộ quá trình này. Mặc dù cỗ máy tận dụng những công nghệ tuyệt vời để phục vụ cho công đoạn chế tạo, nhưng các bước thực hiện thì cũng không khác mấy so với quy trình tiêu chuẩn.
Chiến cơ của cậu cuối cùng cũng đã thành hình sau khi những mảnh giáp đã bắt đầu được lắp lên bộ khung. Những tấm giáp kim loại sáng lên màu xanh lam ấy đã được xử lí qua quá trình nén thô sơ nhất. Sau đó là một thanh kiếm cũng được nén gia công có quy trình hơi khác một chút cũng đã ra lò. Kết hợp với cánh tay lực lưỡng và đôi chân thon gọn khiến cho người xem có ấn tượng rằng nó là một chiến binh băng giá đầy dũng mãnh.
Bởi vì Ves đã tính toán thời gian làm việc của cậu một cách cẩn thận, cho nên cậu đã hoàn thành bài thi của mình một vài phút trước thời hạn sáu tiếng đồng hồ.
“Hết giờ rồi các thiết kế gia! Vui lòng nộp bài thi của mình để chiến cơ của các bạn chuẩn bị thi đấu. Trận đầu tiên sẽ bắt đầu trong vài phút nữa!”
Cậu đã hoàn tất công việc của mình. Bây giờ chỉ có thể dựa vào phi công của cậu mà thôi. Cậu hy vọng rằng mình đã tạo ra phép màu với chiếc Kiếm Vũ kia. Dù sao thì cậu đã tạo ra chiến cơ này dành riêng cho cậu phi công ấy. Ves chỉ cảm thấy hơi tiếc vì không học thêm được điều gì mới mẻ về cái yếu tố X huyền bí kia.
“Với chiếc Kì Lân thì mình còn có manh mối để cải thiện nó. Vậy tại sao mình lại cảm thấy như mình đã bỏ lỡ cơ hội với chiếc Kiếm Vũ thế nhỉ?”
Có lẽ có thêm thời gian thiết kế đã không tạo ra nhiều áp lực lên Ves để cậu bùng nổ đam mê chăng. Thật sự mà nói thì cậu có chút bối rối. Liệu yếu tố X chỉ có thể kích hoạt khi cậu rơi vào thần thái cực độ hay không? Vậy thì cậu khó có thể tận dụng phương pháp này mọi lúc mọi nơi rồi. Dù sao thì tuy cậu có thể rèn luyện tâm trí của mình, nhưng cậu không thể hoàn toàn kiểm soát cảm xúc của mình được.
“Mình sẽ phải giải quyết vấn đề này vào lúc khác vậy. Giờ thì mình phải chuẩn bị tinh thần sửa chữa chiến cơ cái đã.”