The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 66: Học việc
Chương 66: Học việc
Ves vừa lo lắng vừa nôn nóng chờ đợi tin tức tốt lành từ chị Marcella. Sau hơn một ngày ngồi kiên nhẫn cắn móng tay mình, cuối cùng thì cái máy liên lạc của cậu cũng sáng lên với một loạt tin nhắn hiện ra trên màn hình.
Tin thứ nhất đến từ ngân hàng của cậu. Chị Marcella đã chuyển phần còn lại của số tiền chi trả chiến cơ mới từ Vincent. Cậu liền trợn tròn cả đôi mắt khi thấy số tiền mà tên công tử Ricklin trẻ tuổi kia đã đồng ý chuyển khoản cho chiến cơ cá nhân của anh ta.
“Ba mươi tư triệu hiện kim. Nó cao hơn tận sáu triệu so với giá thông thường nữa.”
Chỉ trong vòng một vài ngày làm việc, mà cậu được nhận thêm sáu triệu hiện kim trong túi thì đó quả là một khoản tiền sộp kếch sù. Vincent hẳn là bị chị Marcella dắt mũi trắng trợn. Trong số ba mươi tư triệu hiện kim ấy, chị Marcella lãnh trọn 3,4 triệu hiện kim làm phí hoa hồng, để lại cho cậu phần lợi nhuận còn lại là 12,8 triệu hiện kim, và đó vẫn là một số tiền khá lớn. Do Ves vẫn còn khoảng một triệu rưỡi hiện kim tiền túi tiêu vặt, cậu liền chuyển tất cả số tiền mới kiếm được vào tài khoản tiết kiệm của mình.
Tài khoản tiết kiệm của cậu giờ đã tăng đến tận hai mươi tư triệu hiện kim Bright. Cậu đã tiến gần thêm một bước đến với giấc mơ thay thế các thiết bị lạc hậu trong xưởng và sở hữu thêm một vài giấy phép sản xuất nữa rồi.
“Và chưa hết. Phần thưởng thật sự còn đang chờ này.”
Cậu liền mở các tin nhắn được Hệ Thống gửi đến một cách thầm lặng nhưng vẫn luôn hiện diện bên trong cái máy liên lạc của cậu.
[Cậu đã nhận được 34 Điểm Thiết Kế sau khi bán một mẫu thiết kế chiến cơ nguyên bản ngoài đời thực]
Số điểm nhỏ nhoi như vậy sau lần bán hàng lần này quả không đủ để thỏa mãn cơn thèm thuồng của cậu. Cậu nhanh chóng đọc tiếp các tin nhắn khác.
[Xin chúc mừng vì đã hoàn thành phần lớn nhiệm vụ. Với tư cách là một nhà thiết kế chiến cơ, cậu phải học cách đáp ứng nhu cầu của khách hàng và cố gắng hết sức để chỉnh sửa và áp dụng các sửa đổi vào mẫu thiết kế của mình. Việc thiếu thốn kỹ năng không phải là cái cớ để bào chữa cho sự yếu kém của cậu.]
Ves đã lo sợ điều này. Cậu chỉ hoàn thành một phần nhiệm vụ do cậu đã thất bại trong việc thiết kế hệ thống trang trí chiếu sáng đơn giản trên mẫu chiến cơ đấy. Lẽ ra cậu nên đích thân thuê một nghệ nhân trang trí chiến cơ thay vì để cho Vincent làm hết mọi việc mới phải.
[Vì đã đáp ứng hai trong ba yêu cầu của khách hàng, cậu đã nhận được một viên Kẹo Tập Trung Cao Cấp và 2000 Điểm Thiết Kế.]
“Phải thế chứ! Haha, mình vẫn được nhận viên kẹo!” Ves ăn mừng trong chiến thắng. Cậu phần nào dự đoán phần điểm thưởng của mình sẽ bị thuyên giảm, nhưng được nhận một viên kẹo với điểm thuộc tính tăng 0,5 điểm như thế này thì quả là một bất ngờ thú vị. “Cơ mà, tại sao lại tăng Sức Tập Trung chứ?”
Đương nhiên là Ves không đời nào xem nhẹ thuộc tính của Độ Tập Trung của mình rồi. Nó giúp cậu làm việc suốt một khoảng thời gian dài mà vẫn giữ nguyên mục tiêu và định hướng thiết kế của mình. Nếu khả năng tập trung của cậu quá yếu, thì cậu sẽ dễ bị phân tâm và mất đi tâm trạng hoàn hảo để dung hòa yếu tố X vào mẫu thiết kế mới của cậu. Sự tập trung cũng ảnh hưởng đến nhiều quy trình khác theo hướng tích cực hơn.
Thế nhưng, những bước cải tiến này không mang lại kết quả hữu hình nào cả. Yếu tố X vẫn là thứ gì đó rất mơ hồ kể cả ở thời đại công nghệ đỉnh cao ngày nay, và Ves cũng không nghĩ rằng mình sẽ nhanh chóng cải thiện kĩ năng của mình ở lĩnh vực này. Cậu luôn phải đoán mò từng bước vì tư liệu tham khảo về vấn đề này không hề tồn tại, thế nhưng sản phẩm mới nhất mà cậu vừa chế tạo cho Vincent đã dạy cậu rằng có lẽ cậu nên bắt xem xét đến giới tính của chiến cơ thì hơn.
“Thiệt tình, phải chi mình được Kẹo Trí Tuệ thì hay hơn không, chắc lúc đó khả năng học hỏi của mình còn hơn cả thần đồng chứ chả đùa.”
Thôi thì ai mà chả có ước mơ. Nếu cần thiết, cậu vẫn có thể mua viên kẹo từ Cửa Hàng mà, mặc dù mức giá mà Hệ Thống vô tâm này đặt ra phải nói là ở trên trời. Cậu thà đầu tư vào kỹ năng của cậu còn hơn là nâng cấp thuộc tính của mình.
“Ăn thôi.”
Cậu nuốt viên kẹo cái một. Viên kẹo có vị chua và nó lan ra bên trong miệng cậu. Sau đó, miệng cậu bắt đầu nóng ran, khiến Ves ngã xuống đất và ôm lấy đầu. Bằng cách nào đó, cái vị chua ấy đã khoan sâu vào da thịt và tập trung vào não của cậu. Cơn đau bỗng trở nên dữ dội hơn, thậm chí còn khiến Lucky lo lắng và kêu meo meo hoảng hốt trước cảnh tượng này.
Phải mất một vài phút thì toàn bộ quá trình này mới kết thúc. Ves hít thở thật sau trong khi cậu cố gắng hồi phục sau cái thử thách kì lạ mà Hệ Thống bắt cậu phải chịu đựng. Lần sau cậu phải cẩn thận hơn khi ăn mấy viên kẹo tăng trưởng như thế này.
Cậu thử khuấy động tâm trí một chút, nhưng không thấy kết quả rõ rệt nào từ 0,5 điểm Tập Trung mới tăng thêm kia cả. Cậu nhún vai. Có lễ cậu cần phải làm việc gì đó nghiêm túc hơn mới cảm nhận được hiệu ứng của nó chăng.
Mà cũng lâu rồi cậu không kiểm tra bảng Trạng Thái, cho nên cậu liền mở nó ra để lên kế hoạch cho tương lai của mình.
[Trạng thái]
Tên: Ves Larkinson
Nghề nghiệp: Chiến cơ Thiết kế gia cấp Học việc.
Chuyên môn: Không có
Điểm Thiết kế (DP): 2136
Thuộc tính
Sức mạnh: 0.7
Độ khéo léo: 0.7
Sức bền: 0.7
Trí tuệ: 1.2
Óc sáng tạo: 1
Độ tập trung: 1.7
Năng khiếu Thần kinh: F
Kĩ năng:
[Lắp ráp]: Tập sự – [Thành thạo Máy in 3D II] [Thành thạo Lắp ráp II]
[Kinh doanh]: Tập sự
[Tin học]: Vô dụng
[Kỹ thuật Điện dụng]: Học việc
[Toán học]: Vô dụng
[Cơ khí]: Tập sự – [Chế tác Ứng biến II] [Hiệu chỉnh Tốc độ II]
[Luyện kim]: Tập sự
[Phi Vật Lý học]: Vô dụng
[Vật lý]: Học việc – [Tối ưu hóa Giáp Hạng nhẹ I] [Tối ưu hóa Giáp Hạng Trung II]
Đánh giá: Một nhà thiết kế chiến cơ vẫn đang chần chừ, trì trệ ở cổng vào.
Kể cả Hệ Thống cũng nghĩ rằng cậu đã mắc kẹt ở cấp độ này quá lâu rồi. Các kỹ năng và thuộc tính của cậu không hề tăng lên chút nào sau vài tuần qua. Những mẫu thiết kế chiến cơ ảo trong Iron Spirit hầu như không mang lại bao nhiêu DP ngay cả với mức giá thấp nhất mà cậu có thể bán. Lâu lâu cậu mới bán được một chiếc 5-sao thì điểm Thiết Kế của cậu mới tăng lên đáng kể.
“Bây giờ mình đã có hơn 2000 DP trời cho này, mình phải sử dụng nó để nâng cấp bản thân cao lên mới được.”
Hệ Thống vẫn xem Ves là nhà thiết kế chiến cơ cấp học việc. Thuật ngữ này chỉ phù hợp khi cậu vừa mới chân ướt chân ráo bước vào nghề, nhưng giờ đây với hai lần bán chiến cơ thành công trong sự nghiệp của mình, thì tước hiệu đó dường như đang hạ thấp vị thế của cậu vậy.
Ngành công nghiệp này đối xử khá tệ bạc đối với các thiết kế gia học việc. Những tân binh này tràn ngập khắp thị trường lao động sau khi họ tốt nghiệp mỗi năm. Nếu không có bất kì hậu thuẫn hay mối quan hệ nào, thì những nhà thiết kế chiến cơ ngây thơ, đầy hy vọng ấy thường sẽ bị sốc lớn khi thấy các nhà tuyển dụng hầu như không bao giờ thuê họ thiết kế chiến cơ ngay lập tức.
Những tân binh này không có nơi nào để tìm công ăn việc làm. Những công ty lớn thường cố tình lợi dụng họ để làm thợ sửa chữa chiến cơ, trong khi đưa ra cơ hội thăng chức trong tương lai làm mồi trước mặt họ. Họ phải làm việc suốt mấy thập kỉ liên tục mới có cơ hội được ngồi vào bàn thiết kế thực thụ.
Phải đến khi họ thiết kế một mẫu biến thể thương mại từ một mẫu nguyên bản hiện có và phải thành công rao bán nó cho khách hàng thì họ mới thật sự thoát khỏi vị trí thấp kém đó. Hiệp hội MTA có lẽ đã cập nhật hồ sơ của cậu để phản ánh sự thay đổi trong tước hiệu chính thức này. Trên giấy tờ mà nói, thì cậu đã hoàn thành xuất sắc giai đoạn học việc để trở thành một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Tập Sự.
Tuy nhiên, Hệ Thống vẫn chưa công nhận thành tích của cậu. Nó đặt nặng vào kỹ năng của cậu, nhưng chúng không thay đổi mấy kể từ khi cậu khởi nghiệp. Thật ra thì, xét về mặt khách quan, cậu đã tiến bộ hơn rất nhiều. Nhưng kĩ năng của cậu vẫn nằm trong phạm trù của một nhà thiết kế chiến cơ học việc.
“Nếu mình muốn trở thành một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Tập Sự, thì mình phải đẩy một trong những kỹ năng chính của mình lên cấp Thành Thạo mới được.”
Hiện tại, Ves đã đạt cấp độ Tập Sự ở các mảng Lắp Ráp, Kinh Doanh, Cơ Khí và Luyện Kim. Nếu cậu muốn củng cố nền tảng của mình sao cho phù hợp thì cậu nên nâng cấp kỹ năng Vật Lý của mình lên cấp Tập Sự là tốt nhất. Thế nhưng, với mức giá 1000 DP cho việc này thì lại khiến cậu phải đắn đo.
“Khả năng thiết kế chiến cơ của mình chỉ cải thiện đôi chút nếu mình quyết định nâng cấp kỹ năng Vật Lý. Nếu lượng DP của mình bị giảm đi phân nửa, thì mình không còn khả năng nâng cấp bất kì kỹ năng nào khác lên cấp Thành Thạo. Nó sẽ cản trở quá trình phát triển của mình sau này.”
Mặc dù kiến thức nền tảng vẫn là thứ quan trọng, nhưng Ves không có đủ thời gian để tôi luyện tất cả kỹ năng của mình một cách đồng đều.
“Cơ mà cũng không đến nỗi tệ nếu mình có vài lỗ hổng trong kiến thức cơ bản nhỉ. Mình có thể dễ dàng cải thiện nó trong tương lai. Bây giờ điều quan trọng là mình phải kiếm cái gì để nhanh chóng trở nên xuất sắc ở lĩnh vực đó.”
Mặc dù Ves đã quyết định tập trung vào việc cân bằng tốc độ và áo giáp, nhưng kỹ năng Vật Lý chính yếu này vẫn cần phải được chau chuốt nhiều hơn. Thay vào đó, cậu chuyển sự chú ý sang kỹ năng Cơ Khí và Luyện Kim. Nếu cậu nâng cấp một trong hai kỹ năng này thì nó sẽ mang lại lợi thế cho cậu tốt như nhau.
“Cơ Khí vẫn là kỹ năng chính yếu cần thiết để chế tạo chiến cơ. Một chiếc chiến cơ chính là tập hợp các bộ phận chuyển động bên trong. Nếu mình có thể nâng cấp kỹ năng này, mình có thể giúp cho chiến cơ di chuyển mượt mà hơn kể cả khi nó có nhiều bộ phận phức tạp hơn bình thường.”
Ngược lại thì Luyện Kim nghe có vẻ mơ hồ hơn nhiều. Nó giúp cậu hiểu rõ hơn về đặc tính của tất cả kim loại tồn tại trên đời, nhưng liệu cậu có thể áp dụng nó hay không vẫn là một dấu chấm hỏi. Mặc dù nó vẫn rất cần thiết trong việc phát triển hoặc chỉnh sửa các hệ thống áo giáp tối tân, nhưng Ves không có chút nền tảng nào trong lĩnh vực này cả. Cậu không dự định phát minh một hệ thống áo giáp của riêng mình trong thời gian tới.
Thế là, cậu dễ dàng đưa ra lựa chọn cho mình. Cậu quyết định mở Cây Kỹ Năng và nâng cấp kỹ năng Cơ Khí kia.
Ngay giây phút cậu nhấp chọn, Hệ Thống chợt bừng tỉnh.
[Cậu đã nâng cấp kỹ năng Cơ Khí lên cấp Thành Thạo. Vui lòng sẵn sàng để đón nhận kiến thức mật độ cao.]
“Kiến thức mật độ cao là cái-”
Như một quả tên lửa phát nổ bên trong đầu cậu, đợt tấn công này tới quá đột ngột khiến cho Ves bất tỉnh ngay lập tức.
Sau một khoảng thời gian không rõ là bao lâu, Ves cuối cùng cũng tỉnh dậy và thấy Lucky đang lo lắng ấn chân nó lên mũi cậu.
“Haha, tao chưa chết đâu, nhóc à.”
Sau khi trấn an Lucky rằng cậu vẫn hoàn toàn khỏe mạnh, Ves gãi đầu một cách mệt mỏi và cố gắng kiểm tra kỹ năng Cơ Khí mới của mình.
Một đại dương kiến thức mới mẻ mà cậu vừa đón nhận tràn vào tâm trí của cậu. Nó giống như là một thế giới mới của ngành cơ khí ứng dụng vừa mở ra trước mắt cậu. Cậu đã từng học được nhiều thông tin chi tiết tuy rời rạc nhưng một khi đã kết hợp lại thì sẽ nó sẽ tạo ra một bức tranh đáng sợ đến mức khiến cậu phải thay đổi cách nhìn nhận của mình về chiến cơ.
“Mình chưa bao giờ thật sự chú ý đến các hình dạng khác của chiến cơ.”
Ưu điểm chính của kỹ năng Cơ Khí cấp Thành Thạo chính là cậu có cái nhìn thông suốt hơn về cách hoạt động của các loại chiến cơ phi nhân. Cậu cũng học được nhiều lợi thế cốt yếu mà các loại chiến cơ động vật và chiến cơ dạng chim tận dụng trong mẫu thiết kế của chúng để áp đảo các loại hình chiến cơ khác.
“Đúng là chỉ có thể bắt chước các tuyệt tác của mẹ thiên nhiên mà thôi.”
Điều đó không có nghĩa là các nhà thiết kế chiến cơ chuyên về cơ khí sẽ bắt chước hình dạng của các động vật đó một cách mù quáng. Họ chỉ chọn ra những loài tối ưu nhất và liên tục tinh chỉnh thêm trên bản thiết kế để phù hợp với các bộ phận nhân tạo như động cơ đẩy hoặc giá đỡ vũ khí.
Những kiến thức mà Ves vừa đón nhận không chỉ có ích với khả năng thiết kế chiến cơ động vật của cậu. Các chiến cơ nhân dạng cũng có nhiều hạng cân và hình dạng khác nhau nữa. Người ta bảo rằng có một mối liên hệ phức tạp giữa hai chủng chiến cơ này.
Một thiết kế gia thường mô phỏng bộ khung của mẫu thiết kế nguyên bản của họ dựa trên cơ thể của các vận động viên ngoài đời. Ví dụ như, nếu có một nhà thiết kế muốn chế tạo một cỗ máy hạng nhẹ, thì người ta sẽ thuê một vận động viên chạy điền kinh hoặc chạy nước rút, để rồi mô phỏng chính xác từng chuyển động của anh ta. Còn đối với chiến cơ hạng nặng, thì họ tập trung vào các vận động viên cử tạ hoặc các vận động viên lực điền khác.
Đương nhiên, không phải ai cũng bắt buộc phải tham khảo khả năng vận động ngoài đời của người khác cả. Nhưng bù lại thì họ phải chạy vô số dữ liệu để mô phỏng hàng triệu chuyển động khác nhau có thể diễn ra trước khi lựa chọn một kết quả tốt nhất có thể cho chiến cơ của họ.
Bây giờ đây cậu đã vượt qua rào cản dừng chân cậu tại cấp độ học việc, Ves tò mò xem liệu cậu đã được nâng tước hiệu hay chưa. Trước khi Ves mở trang Trạng Thái một lần nữa, Hệ Thống đã vội cắt ngang suy nghĩ của cậu ngay lập tức.
[Cậu đã đáp ứng đầy đủ các yêu cầu để thăng bậc từ Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Học Việc lên thành Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Tập Sự.]
Ves liền chửi ầm lên. Hệ Thống đã từ chối thăng bậc cho cậu. Chưa gì cậu đã đoán được hành động tiếp theo của nó rồi.
[Cậu đã nhận được Nhiệm Vụ Thăng Bậc mới. Vui lòng vào trang Nhiệm Vụ để biết thêm chi tiết.]
[Nhiệm Vụ Thăng Bậc]
Nhiệm vụ: Bái Sư Bậc Thầy
Độ khó: Hạng A
Điều kiện: Thăng cấp một kỹ năng lên cấp Thành Thạo
Mô tả:
Không có một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Tập Sự nào có thể đạt đến cấp độ này mà không có sự hướng dẫn từ bên ngoài. Một người bậc thầy có thể truyền đạt nhiều kiến thức hơn là lý thuyết suông. Họ cũng sẽ ngăn cản đồ đệ của họ đi lầm đường lạc lối. Việc rèn luyện dưới sự chỉ dẫn của một bậc thầy kinh nghiệm là yếu tố cần thiết để hình thành nên một triết lý thiết kế xuất sắc nhất. Cậu phải tìm một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy và thuyết phục người đó đồng ý tiếp nhận cậu làm học trò hoặc đệ tử trong vòng một tháng.
Điều kiện thất bại: Không phải là học trò của bất kì Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy nào trong vòng 1 tháng kể từ khi nhận nhiệm vụ này. Cậu sẽ không được thăng bậc lại trong vòng một năm.
Phần Thưởng: Tước hiệu nghề nghiệp sẽ được thăng bậc lên thành Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Tập Sự, đi kèm với nhiều quyền lợi và đặc quyền hơn.
Một nhiệm vụ hạng A. Cái Hệ Thống này cứ gây khó dễ cho Ves mãi. Cậu thậm chí còn không biết phải bắt đầu từ đâu nữa.
“Không biết Cộng Hòa Bright có một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy hay không nữa?”
Câu hỏi này hẳn nhiều người cũng đã thắc mắc, bởi vì đa số các Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy đều có địa vị ngang hàng với hoàng gia. Một đất nước hạng ba như Cộng Hòa Bright hay Vương Quốc Vesia không đủ tài nguyên hay phúc lợi để thu hút và giữ chân một nhà thiết kế tầm cỡ đến như vậy. Những bậc thầy này đều có khả năng thiết kế chiến cơ có thể dễ dàng giành chiến thắng trong các cuộc chiến tranh tổng lực. Số tiền mà họ đưa ra cho mỗi mẫu thiết kế của họ phải cao đến mức chóng mặt.
“Mình phải tìm bậc thầy ở đâu đây?”
Hệ Thống vẫn mặc nhiên im lặng cho dù Ves đã cố hỏi nó một vài gợi ý về việc này, cho nên cậu đành đầu hàng và quay sang mạng ngân hà. Cậu nhập từ tìm kiếm và đợi nó đưa ra một danh sách các bậc thầy ở gần đây, ít nhất là những người còn bận tâm đến việc xuất hiện trước công chúng.
Như dự đoán, Cộng Hòa Bright không hề có một bậc thầy nào cả. Lần cuối cùng một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy đến thăm nước Cộng Hòa là từ 60 năm trước, và đó chỉ là để đi đón một thiên tài cực kì đặc biệt. Không có bất kì quốc gia hẻo lánh nào ở trong Cung Thiên Thể Komodo cằn cỗi này lại sở hữu một bậc thầy trước công chúng cả.
“Có lẽ có một hoặc hai vị bậc thầy đang ẩn náu ở đâu đó trong khu thiên thể này, nhưng mình không tài nào tìm ra họ được.”
Nhiệm vụ này đúng là xứng đáng với độ khó hạng A. Sự thiếu thốn các Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy ở nơi đây buộc cậu phải giăng tấm lưới rộng hơn nữa. Cậu bắt đầu đặt mục tiêu vào cặp đôi quốc gia hạng hai ở trung tâm của cung thiên thể này. Hai quốc gia đó độc chiếm ở khu vực tràn đầy sức sống và nhiều tài nguyên nhất. Họ vun đắp quyền lực của họ bằng cách tận dụng các hệ sao hỗ trợ sự sống và khai thác các loại tài nguyên phong phú ở trong biên giới của họ.
Một trong hai quốc gia hạng hai nơi đây, thì Lục Bá Quyền Quốc có quan hệ tốt đẹp với Vương Quốc Vesia. Quốc gia này được cai trị bởi một hội đồng sáu thành viên, và họ hiếm khi hành động, nhưng một khi họ đã quyết định cái gì thì đó sẽ là chuyện lớn. Một quốc gia với chế độ chuyên quyền như thế này chẳng khác gì một người khổng lồ đang say giấc mà không ai muốn đánh thức nó cả.
Còn Liên Minh Thứ Sáu* nghe có vẻ đơn giản nhưng lại thân thiện hơn nhiều so với quốc gia láng giềng. Nền văn hóa của họ khá là phong phú và đa dạng vì họ từng là một nhóm các dân tộc thiểu số bị đuổi khỏi những vùng định cư ổn định hơn từ trung tâm ngân hà. Một quá khứ đen tối như thế hẳn đã hằn sâu vào lòng tự tôn dân tộc, nhưng họ lại làm người khác bất ngờ khi thực hiện chính sách mở cửa ngoại thương thay vì bế quan tỏa cảng.
*Trans: bản gốc là Friday Coalition, là ngày thứ sáu (Friday) chứ không phải số thứ sáu (sixth)
Vô số các thiên tài tiềm năng đến từ các quốc gia hạng ba xung quanh có xu hướng đổ xô đến Liên Minh để tìm kiếm tương lai tươi sáng hơn. Trên thực tế, nhiều đối thủ của cậu trong Cúp Liên Hợp đã từng theo học tại một trong số các học viện ưu tú của Liên Minh này.
“Thể nào cũng phải có một vài bậc thầy trong Liên Minh Thứ Sáu. Vấn đề là làm sao để gặp được họ. Mình không thể mặt dày mà gõ cửa nhà người ta như vậy được.”
Vị thế và giá trị của một Nhà Thiết Kế Chiến Cơ Bậc Thầy không thua kém gì bảo vật quốc gia. Cuộc sống hằng ngày của mỗi bậc thầy đều được giám sát chặt chẽ. Ngay cả một con ruồi giấm cũng không thể đến gần những người có tầm quan trọng quốc gia đến như vậy.
Trong lúc Ves lướt khắp mạng ngân hà để tìm các bậc thầy tiềm năng, cuối cùng thì cậu cũng bắt gặp một cơ hội tuyệt vời.
HỌC VIỆN CÔNG NGHỆ LEEMAR
CUỘC THI THIẾT KẾ CÔNG KHAI HẰNG NĂM
Cuộc thi do Học Viện Leemar tổ chức hằng năm cho phép tất cả các nhà thiết kế dưới ba mươi tuổi tự do tham dự. Mặc dù đa số các thí sinh vẫn theo học tại Học Viện, nhưng mỗi năm vẫn có rất nhiều người theo học ở các trường đại học khác nhau hội tụ ở Leemar để thể hiện tài năng của họ. Đủ loại người và doanh nghiệp khác nhau cũng sẽ tham dự sự kiện trọng đại này, bởi vì nó sẽ giúp các nhà tuyển dụng phát hiện những viên kim cương thô đang ẩn giấu trong số đất đá lẫn lộn xung quanh.
Theo các bài viết mô tả về cuộc thi trước đây, đã từng có trường hợp một nhà thiết kế chiến cơ học việc được một bậc thầy tham dự để ý tới trong quá khứ.
“Cuộc thi này sẽ khai mạc trong vòng hai mươi ngày nữa. Lịch trình của mình sẽ rất dày đặc nếu mình muốn bay tới tận Liên Minh Thứ Sáu kia.”
Ves không thể cứ thế mà bỏ cái xưởng của mình ở lại. Cậu đang điều hành một công ty cơ mà. Chắc là cậu phải sắp xếp một vài thứ rồi.