The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 56: Vệt màu đỏ
Chương 56: Vệt màu đỏ
Tốc độ có thể mang lại nhiều lợi thế khác nhau tùy thuộc vào cách áp dụng cho từng loại chiến cơ.
Một chiến cơ hạng nặng có trọng lượng lên đến hàng tấn thường coi tốc độ là một thứ gì đó rất xa xỉ. Ngay cả khi người ta tăng kích cỡ động cơ lên gấp đôi, nhưng hiệu quả gia tăng tốc độ cũng chỉ lên đến mười mấy phần trăm là cùng. Đa số các chiến cơ hạng nặng thường không bận tâm mấy đến việc cải thiện tốc độ của chúng cho lắm.
Ngược lại, một chiến cơ hạng nhẹ thường ưu tiên tốc độ lên hàng đầu. Các nhà thiết kế luôn phải cắn răng hy sinh một chút cơ động chỉ để gắn thêm một vài vũ khí hoặc áo giáp cho nó. Họ thường nghĩ rằng đây là công việc đau đớn nhất mà người ta có thể làm, cũng giống như nha sĩ đi nhổ răng bệnh nhân vậy.
Ves cảm thấy như lòng mình quặn đau sau khi cậu cắt bỏ những bộ phận vốn giúp chiếc Bát Quái uy lực ngay từ đầu. Cậu cẩn thận xén bớt một chút ở chỗ này chỗ kia trong khi làm mỏng một vài vị trí khác. Sau năm ngày trôi qua, Ves nhìn sản phẩm của mình bằng cặp mắt đỏ ngầu khi trông nó có vẻ như đã gầy hơn 30% so với bình thường.
“Mình không thể tiếp tục được nữa. Mình gần như đã lột da chiếc Bát Quái này đến tận xương rồi. Trông nó cũng chẳng còn giống chiến cơ hạng trung nữa.”
Bộ giáp của chiếc biến thể đã thay đổi đáng kể. Mặc dù chiếc chiến cơ tăng thêm tốc độ và độ nhanh nhẹn của nó, nhưng nó không còn phù hợp với cương vị tiên phong nữa. Nó không còn độ bền và áo giáp để đối đầu với các chiến cơ tiền tuyến khác.
Thứ duy nhất khác biệt mà cậu đem qua từ chiếc Sương Ảnh Kích sang cho bộ giáp này chính là sử dụng một vài lớp Giáp-Dẻo ở xung quanh các khớp nối và khuỷu ống trên các chi. Lớp giáp linh hoạt này cũng tương đối nhẹ, và các vị trí khớp nối đó chỉ cần một chút giáp để ngăn ngừa các thiệt hại không đáng có. Mặc dù nó không thể ngăn chặn một vụ nổ trực tiếp, nhưng thôi thì có vẫn hơn không.
“Bây giờ thì tới lượt động cơ đẩy.”
Bởi vì cậu muốn chiếc thợ săn chiến cơ hạng nhẹ của mình phải thu hẹp khoảng cách với con mồi chỉ với một pha bứt tốc cực đại, cậu muốn lắp đặt ít nhất là sáu chiếc động cơ đẩy phụ trợ. Mặc dù nó sẽ tiêu thụ rất nhiều nhiên liệu, nhưng đổi lại thì đa số chiến cơ hạng nhẹ sẽ nằm trong tầm tay của chiếc biến thể này.
Thế nhưng, để xác định vị trí lắp đặt chính xác cũng khá là rắc rối. Do chiến cơ của cậu mô phỏng tư thế chạy của con người, thì các bộ đẩy phải nằm ở những vị trí đặc biệt ở trên lưng để có thể thực hiện nhiều chức năng khác nhau. Mặc dù tư thế chạy lưng thẳng đứng là cách chạy hiệu quả nhất và đơn giản nhất, nhưng đa số chiến cơ phải di chuyển dưới làn đạn của địch. Đó là bản năng cơ bản của con người khi có xu hướng cúi người về phía trước và hạ thấp đầu xuống khi né tránh hỏa lực của địch, nhưng đó cũng là vấn đề cản trở việc lắp đặt các bộ đẩy phụ trợ này.
Mặc dù các ống phóng của động cơ chỉ có thể chuyển động trong một phạm vi hạn chế, nhưng đó là đã là khả năng hoạt động tối đa của chúng rồi. Ves dự định sẽ lắp sáu chiếc động cơ đẩy theo một hình chữ nhật ở trên lưng. Mặc dù cậu có thể sử dụng hình dạng phức tạp hơn như hình ngũ giác với một bộ đẩy ở chính giữa, hoặc một hình lục giác chẳng hạn, nhưng những thiết kế như thế thường hay gây ra vấn đề khi gặp phải thiệt hại đáng kể.
Cậu đặt các bộ đẩy ở xung quanh trọng tâm của chiếc chiến cơ, và hướng chúng xuống dưới một chút. Cách lắp đặt này sẽ khiến chiếc chiến cơ hướng lên trên một chút khi động cơ đẩy hoạt động với công suất tối đa. Mục đích của Ves nhằm tạo ra hiệu ứng để giúp chiến cơ có thể chạy về phía trước một cách nhẹ nhàng hơn, và có thể dễ dàng băng qua địa hình hiểm trở trên chiến trường.
Nếu cậu đi theo hướng ngược lại và lắp các động cơ đẩy hướng xuống đất ở một góc nhỏ, thì chúng sẽ giúp chiến cơ bám đường tốt hơn. Điều này sẽ giúp cho chiến cơ quẹo gắt hơn nhưng lại giảm đi tốc độ và tăng áp lực lên bộ khung của nó.
“Mặc dù có khả năng kiểm soát phương hướng tốt hơn cũng được đấy, nhưng nó không đáng để chiến cơ mình mất đi quá nhiều tốc độ. Vả lại, ưu tiên của nó chính là di chuyển từ điểm A đến điểm B càng nhanh càng tốt, cho nên tốt hơn thì nó cứ tăng tốc theo một đường thẳng là được rồi.”
Về cơ bản, Ves đang biến chiếc biến thể của cậu thành một quả tên lửa đúng nghĩa. Nó chỉ cần bay theo một đường tương đối thẳng là đủ rồi. Cậu cũng nghĩ rằng chiếc chiến cơ cũng cần có đủ độ bám để thực hiện pha cua xe cực gắt phòng khi mục tiêu đột ngột né tránh.
Sau khi hoàn tất công việc với các bộ đẩy phụ trợ kia, cậu lùi một bước và ngắm nhìn chiếc sát cơ hạng nhẹ của cậu. Mặc dù nó phần lớn vẫn có đủ chức năng như cậu hình dung, nhưng Ves vẫn thấy nó thiếu thiếu công lực làm sao ấy.
“Cây giáo của chiếc Bát Quái trông có hơi gầy guộc.”
Cây giáo chủ yếu lợi dụng cơ hội để đâm vào đối thủ mỗi khi chiếc Bát Quái di chuyển từ bên này sang bên khác. Để tăng cường lực đâm, hình dạng của cây giáo vừa dày lại vừa nhọn hết mức có thể. Nhìn chung thì nó trông như một cây tăm xỉa răng quá cỡ vậy.
Với hình dạng thiết kế như vậy quả không hợp với mẫu thiết kế hiện giờ của cậu. Nếu chiến cơ của cậu kích hoạt bộ đẩy và đối đầu với một chiếc hạng nhẹ, thì cái động năng khổng lồ đằng sau cú đâm giáo đó có thể khiến phi công dễ mất kiểm soát vũ khí của mình sau khi đâm đầu quá sâu vào cú va chạm này. Không những cây giáo sẽ đâm quá sâu vào kẻ địch, mà thiệt hại của nó cũng bị hạn chế bởi vì đa số sát thương của nó đều tập trung ở một khu vực nhỏ thay vì lan rộng ra từ điểm va chạm.
Giữ nguyên cây giáo ở hình dạng hiện tại sẽ gây lãng phí một cơ hội hoàn hảo để tung ra một đòn tất sát. Cậu điều chỉnh thiết kế của cây giáo để làm cán giáo chắc chắn hơn, và sửa cho mũi giáo rộng và to hơn một chút. Sau khi Ves đã áp dụng những chỉnh sửa này, cây giáo giờ đây có thể lan truyền động năng tốt hơn vào thời khắc va chạm với mục tiêu.
Mẫu thiết kế biến thể cũng đã sắp sửa hoàn thành. Thế nhưng, Ves vẫn có cảm giác thiếu thốn thứ gì đó. Hiện tại, nó trông như một chiếc hạng trung bị cắt xén quá lố vậy. Cậu không muốn chiếc biến thể của mình có hình dạng khập khiễng như thế.
Vẻ ngoài rất quan trọng. Ngoài kia có bao nhiêu chiến cơ có thông số khá tầm thường nhưng lại được bán liên tục là vì sao? Vì nó đẹp.
“Mình lại quên gắn cái máy Tạo mây Lễ hội nữa rồi.”
Cậu yêu thích cái hiệu ứng của chiếc máy tạo mây này. Nó không những tạo ra một nét đặc trưng cho chiến cơ, mà nó cũng là biểu tượng cho hành tinh mẹ của cậu. Các phi công xuất thân từ Bức Màn Mây sẽ lập tức nhận ra biểu tượng mà cậu đã thêm vào, và hy vọng rằng họ sẽ muốn mua chiến cơ ảo của cậu nhiều hơn.
Theo quan điểm của cậu, cậu chỉ có hai lựa chọn lắp đặt cái máy phun mây kia để biến cây giáo và động cơ đẩy trở thành đặc điểm nổi bật của chiếc biến thể của cậu.
“Nếu mình đặt cái máy tạo mây ra đằng sau, thì cũng có hơi nhàm nhỉ. Nó cũng sẽ thu hút sự chú ý của địch ra sau lưng. Mình không muốn ngầm bảo đối thủ của nó hãy tấn công ở phía sau đâu.”
Thay vào đó, cậu tự đưa ra một thử thách thú vị bằng cách thử lắp đặt cái máy ngay trên cây giáo. Ves tự ước đoán và phát hiện rằng nếu cậu chọn chiếc máy tạo mây kích cỡ nhỏ nhất, thì việc này vẫn khả thi. Cậu có thể gắn máy phun mây ở trên cán giáo mà không làm ảnh hưởng gì đến mũi giáo cả. Tuy nhiên, trông cây giáo khá là kì cục nếu phần đuôi của nó tỏa ra mây mù như thế này.
Thế nên, Ves lại tái thiết kế cây giáo và đục một đường nhỏ bên trong cây giáo từ đuôi lên mũi giáo. Cây giáo cũng không bị ảnh hưởng gì mấy nếu cậu đục lỗ ở bên trong lõi của cán giáo. Cậu cũng thêm một vài lỗ nhỏ để thoát khí ngay đằng sau cái mũi nhọn.
Lấy cảm hứng từ hình dạng độc đáo của một cây giáo cổ xưa nào đó, Ves cài đặt cho hơi nước tạo ra màu đỏ tươi. Với cây giáo màu đen và chiến cơ màu bạc crôm, thì tông màu đỏ sẽ là một nét tương phản mãnh liệt khi cỗ máy lao thẳng về phía trước.
“Cũng khá là giống với hiệp sĩ, nhưng với áo giáp mỏng le mỏng lét.”
Khi Ves mô phỏng chiến cơ của cậu trong một vài tình huống tác chiến, cậu tự thấy ấn tượng với sản phẩm của mình. Chỉ cần bổ sung thêm vệt mây màu đỏ tươi đó đã làm tăng vẻ ngầu lòi của chiến cơ này. Khi cỗ máy lao thẳng phía trước với động cơ đẩy hoạt động với công suất tối đa, trông chiếc chiến cơ không khác gì một tảng thiên thạch không ai có thể ngăn cản cả. Nó trông thẩm mỹ hơn nhiều so với cái hình dạng tên lửa bất ổn trước đó.
Để khiến cho hình ảnh này càng thêm nổi bật, Ves phủ sơn lên bộ khung của chiếc chiến cơ thêm một vài đường sơn màu đỏ sặc sỡ. Chính các sắc nét riêng biệt này sẽ giúp người ta phân biệt chiếc biến thể của cậu với chiếc nguyên bản, cho nên sẽ không ai nhầm lẫn nó với chiếc Bát Quái thông thường.
“Thế là xong. Này Hệ Thống, mày nghĩ sao hả?”
[Đánh giá Thiết kế: Ma Tốc Độ.]
Tên biến thể: O-225CS Ma Tốc Độ.
Mẫu nguyên bản: Bát Quái O-225C
Nhà sản xuất gốc: Tập đoàn Globe-Elstar
Hạng cân: Siêu Trung – Nhẹ
Vai trò tiến cử: Kháng Chiến cơ Hạng nhẹ
Giáp: D+
Khả năng chuyên chở: F
Thẩm mỹ: B
Độ bền: C-
Hiệu suất Năng lượng: C
Linh hoạt: A-
Hỏa lực: E-
Độ chắc chắn: C-
Cơ động: A-
Thám thính: D+
Yếu tố X: E-
Độ lệch (so với nguyên bản): 30%
Hiệu suất cải thiện: 7%
Hiệu quả chi phí: -14%
Đánh giá chung: Chiếc Ma Tốc Độ đòi hỏi phong cách điều khiển chiến cơ không hoàn toàn phù hợp với mục đích của nó. Hiệu suất hoạt động của nó đã bị đánh đổi quá nhiều để đạt được tốc độ và sát thương đúng như mong muốn.
[Cậu nhận được 5 Điểm Thiết Kế cho một thiết kế nguyên bản.]
[Cậu nhận được 100 Điểm Thiết Kế cho mẫu thiết kế chiến cơ có dấu hiệu của yếu tố X.]
“Chết tiệt.”
Chiếc Ma Tốc Độ của cậu có vẻ không hoạt động tốt như cậu dự tính. Mặc dù nó khác xa với mẫu nguyên bản, nhưng nếu so sánh về mặt hiệu suất trên chiến trường thì chiếc biến thể không hề mang lại điểm số cao hơn chút nào cả. Nói cách khác, chiếc Ma Tốc Độ khác thì khác thật, nhưng không có nghĩa là tốt hơn. So với mẫu thiết kế Sương Ảnh Kích với hiệu suất cải thiện tuy nhỏ nhưng lại rõ rệt, thì lần này cậu đã làm bản thân mình thất vọng.
“Mình đã cắt bớt quá nhiều áo giáp. Nhìn lại thì lẽ ra mình nên chọn một hệ thống áo giáp hoạt động vẫn hoạt động tốt sau khi mình cắt bớt mới phải.”
Ves không muốn chi tiêu thêm số hiện kim đang dần cạn kiệt trong tài khoản của mình, cho nên cậu quyết định không mua thêm hệ thống nào cả. Nội cái động cơ đẩy phụ trợ thôi đã đủ lắm rồi. Nếu cậu cứ tiếp tục tiêu tiền như nước như thế thì cậu sẽ nhanh chóng thiếu tiền đến mức cậu phải rút tiền mặt từ ngân hàng để bù đắp cho khoản thiếu hụt đó.
“Kể cả yếu tố X cũng yếu hơn một chút so với chiếc Sương Ảnh Kích.”
Cậu đã cảm nhận được lần thiết kế này không suôn sẻ bằng lần trước. Rõ ràng là Ves rất tận hưởng quá trình thiết kế cho chiếc Sương Ảnh Kích đầy mãnh lực và độc đáo. Những thử thách mà cậu phải đối mặt trong việc tái tạo và tối ưu hóa sơ đồ áo giáp tháo rời đã khiến cậu có cảm giác thỏa mãn hơn sau khi hoàn tất công việc.
Còn đằng này, chiếc Ma Tốc Độ giống như là một bài tập về sự ức chế vậy. Cậu gặp vô vàn khó khăn và thậm chí còn nghiến răng nhiều lần trong khi cố gắng xén bớt trọng lượng mà không phải hy sinh thứ khác quá nhiều. Chắc hẳn cái cảm xúc tiêu cực đó đã ảnh hưởng đến ý định mà cậu muốn đưa vào mẫu thiết kế này.
Nói chung thì Ves cũng đã rút ra một bài học từ mẫu thiết kế mới nhất của mình. Là cậu không nên cố gắng quá sức nếu cậu muốn kiếm thêm nhiều DP.
“Nhưng mà, mình cũng học được khá nhiều từ quá trình này. Mình đã nhận thức rõ hơn về những vấn đề khó khăn liên quan đến việc ép buộc chiến cơ phải tăng tốc độ phức tạp đến mức nào.”
Bất chấp hiệu suất đáng thất vọng của chiếc chiến cơ này, nó vẫn hoạt động đủ tốt để đưa lên thị trường ảo. Như mọi chiến cơ khác, Ves định giá cho chiếc Ma Tốc Độ càng thấp càng tốt mà không bị lỗ. Do cậu chỉ muốn nhận được điểm DP tối đa, cậu đành từ bỏ việc kiếm thêm hiện kim từ doanh thu của mình trong Iron Spirit.
“Đơn hàng thứ hai chắc cũng sắp đến rồi. Mình không biết chị Marcella muốn đợi bao lâu trước khi gửi cho mình một đơn hàng khác.”
Cậu chỉ có thể kiên nhẫn và tin vào người môi giới của mình để tìm kiếm khách hàng cho cậu. Cho đến nay, theo những gì cậu nghe được, chiếc Lệ Phượng Hoàng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ thực chiến đầu tiên của nó. Mà chí ít thì viên phi công Caruthers đã không gọi điện và hét vào tai cậu là được. Điều đó chứng tỏ sản phẩm của cậu vẫn ổn về mặt kỹ thuật.
Dù sao thì cậu cũng đã thiết kế chiếc Ma Tốc Độ suốt một tuần qua. Hẳn cũng đã đến lúc người ta lắp đặt các nâng cấp bảo mật cho Ves theo đúng lịch trình đã định. Một nhóm các tàu vận chuyển vũ trang hạng nặng mang biểu tượng của Công ty Dịch vụ Giải pháp An ninh Sanyal-Ablin bay đến xưởng của cậu từ Freslin. Các kỹ thuật viên, chuyên gia an ninh và vô số các rô bốt khuân vác đi xuống tàu và bắt đầu dỡ hàng của họ.
“Gói Cyber-Robo của em tới rồi đây. Bên chị sẽ mất tầm một ngày để cài đặt hết tất cả mọi thứ. Bọn chị có được phép quét khu xưởng và truy cập vào phần mềm của em không? Nếu em muốn lưu trữ vài tệp tin bảo mật thì chị sẽ cho em thời gian để sao lưu chúng nhé.”
“Em đã sao lưu cả rồi. Chị cứ tự nhiên tháo dỡ máy tính của em đi. Miễn là chị lắp đặt lại mọi thứ sau khi hoàn tất là được.”
Nói trắng ra thì Ves đã lưu hầu hết các tệp tin thiết kế nhạy cảm của mình trong Hệ thống Thiết kế Chiến cơ rồi. Mặc dù cậu gần như đang đặt tất cả sự nghiệp của mình vào cùng một chỗ, nhưng ít nhất thì cậu có toàn quyền kiểm soát nó mọi lúc mọi nơi.
Dưới sự giám sát của Ves, các chuyên gia của SASS bắt tay vào việc một cách cẩn thận. Trong khi các rô bốt khuân vác bắt đầu lắp đặt cảm biến, hàng rào điện và các thiết bị điện tử khác, thì đích thân các nhân viên đi vào khu xưởng và lùng sục khắp nơi để tìm các thiết bị xấu cài đặt ở xung quanh.
“Nhóm chúng tôi báo cáo hiện tại không phát hiện có gì bất thường cả, thưa anh Larkinson.”
Nghe câu đó mà lòng cậu nhẹ nhõm. “Thế thì yên tâm rồi.”
Nhưng mọi thứ vẫn chưa xong đâu. Sau khi các chuyên viên đã quét tất cả các phòng và hành lang trong nhà cậu, họ chuyển sang kiểm tra thiết bị của cậu. Chiếc máy tính mà cậu thường xuyên sử dụng cho việc thiết kế chiến cơ ảo của mình liền được tháo gỡ. Chuyên gia máy tính cẩn thận quét từng con chip, từng đường dây cáp và kể cả ốc vít nữa. Sau đó, anh ta lắp chúng lại và khởi động máy tính. Bằng cách sử dụng phần mềm chuyên dụng, anh ta đào sâu vào hệ điều hành và dữ liệu của chiếc máy một cách tỉ mỉ.
“Tôi vừa phát hiện một vài lỗ hổng không đến nỗi nghiêm trọng.” Vị chuyên gia nói. “Tôi đã xử lí hết tất cả rồi.”
Ves không lo lắng về chuyện đó lắm. Cậu chỉ sử dụng máy tính để thực hiện nghiên cứu và truy cập vào thị trường của Iron Spirit mà thôi. Bất kì hacker nào xâm nhập vào hệ thống máy tính này chỉ có thể đọc lịch sử mạng của cậu mà thôi. Còn đối với việc sử dụng tài khoản của cậu để đăng nhập vào Iron Spirit, thì trò chơi không cho phép bất kì ai đăng nhập mà không có quá trình xác minh lần thứ hai, ví dụ như quét biểu đồ thần kinh chẳng hạn.
Ves để cho các chuyên viên máy tính làm việc của họ và đi vào khu làm việc chính. Đa số các chuyên gia an ninh đang có mặt tại đây.
Với sự trợ giúp của mấy con rô bốt tháo dỡ, họ gỡ chiếc máy in 3D và máy lắp ráp thành từng bộ phận. Họ từ từ kiểm tra từng phần để xem có gì bất thường hay không. Cho đến giờ thì họ chỉ có thể phát hiện một chút sai lệch so với tiêu chuẩn mà họ dự đoán là do hao mòn mà ra. Ở bên kia thì có hai chuyên gia máy tính đang lùng sục tất cả phần mềm của hệ thống để tìm bất kì điểm lạ thường nào.
Nhẹ nhõm thay, họ không phát hiện điều gì cả. Vấn đề duy nhất mà họ tìm thấy chính là những dấu vết sửa chữa không theo tiêu chuẩn cho các bộ phận bị hỏng và một vài hiệu chỉnh bên trong phần mềm để có thể tăng hiệu suất nhưng cũng tăng nguy cơ gặp trục trặc hơn. Những sửa đổi này được để lại từ chủ sở hữu trước đó của cỗ máy. Mặc dù họ không cố ý phá hoại chiếc máy phức tạp này, Ves vẫn muốn giữ nó như cũ. Cậu cũng chỉ dự định sử dụng chúng tầm mười năm là cùng.