The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 39: May mắn hay kĩ năng
Chương 39: May mắn hay kĩ năng
Biểu cảm trên gương mặt Ves khá lẫn lộn khi cậu đưa chiếc Kirby xuất trận sau khi cậu đã hoàn tất công việc sửa chữa và điều chỉnh cho nó. Khâu sửa đổi mà Charlotte đã đề xuất đã thay đổi chức năng của chiếc Kirby một chút và hy vọng rằng nó sẽ là đòn bất ngờ khó đỡ dành cho Alexander Steel. Michael Dumont hẳn cũng đang suy nghĩ điều tương tự. Nhìn về mặt chuyên môn thì nhà thiết kế chiến cơ đứng hạng tư khiêm tốn kia không hẳn là đã làm khán giả phải sửng sốt như Patricia hoặc Edwin, nhưng anh ta hẳn phải sở hữu kĩ năng thật sự để tiến xa đến mức này. Trông dáng vẻ nhẵn bóng và gần như không để lộ một chút thiệt hại nào ra ngoài của chiếc chiến cơ biệt kích đấy, là minh chứng cho kỹ năng sửa chữa của anh ta.
Còn bên ta, hình dáng to lớn và nặng nề của chiếc Kirby cũng đang cất bước tiến vào sân đấu một lần nữa. Những bước chân của nó vang vọng khắp đấu trường yên tĩnh trước khi nó quan sát đối thủ của mình. Chiếc hạng trung kia trông mới mẻ hơn bao giờ hết, mặc dù nó đã đổi đôi súng tiểu liên để lấy hai tấm khiên diều kia.
“Vãi thật, cái gì mà vô lý vậy.” Ves lẩm bẩm với bản thân trong khi mắt cậu mở to trước trang bị lố bịch của địch.
Việc chiến cơ có thể mang hai tấm khiên vào chiến trường cũng không phải là không có tiền lệ. Hai tấm khiên đó có thể che chắn hỏa lực tầm xa rất xuất sắc. Các chiến cơ hiệp sĩ cố thủ ở những vị trí chiến lược thường đóng vai trò là người bảo hộ cho các đồng chí giáp mỏng hơn mình nếu họ mang cặp khiên khổng lồ để có thể che chắn tối đa cho đồng đội. Một vài nhà sản xuất điên rồ hơn thậm chí còn thiết kế và rao bán nhiều loại lăng khiên nặng như cột đình nhưng vẫn có thể chịu đòn nhiều đến kinh ngạc.
Đó là lý do tại sao việc Alexander lại mang một cặp khiên hạng nặng cho chiếc chiến cơ cơ động và nhanh nhẹn như thế thật là nực cười. Tại sao lại hy sinh lợi thế về cơ động chỉ để có được sức phòng thủ ở mức trung bình cơ chứ? Hai tấm khiên có lẽ sẽ chống đỡ tốt với hỏa lực của chiếc Kirby, nhưng trọng lượng của chúng sẽ biến chiếc biệt kích thành cái bia tập bắn, và Charlotte sẽ dần hắn ra bã trước khi hắn ta có thể tiếp cận cô.
“Liệu Alexander có thể đang mang vũ khí khác không?”
Đồng hồ bắt đầu đếm ngược. Hiện tại có rất nhiều khán giả đang theo dõi trận đấu này. Nó không chỉ quyết định đội nào sẽ vào chung kết, mà nó còn báo hiệu cho một trận đấu độc nhất vô nhị giữa hai chiến cơ có trang bị bất thường kia. Khán giả đã bắt đầu hiểu ra đại ý của Cúp Liên Hợp. Nó không chỉ thách thức khả năng phán đoán và kĩ năng điều khiển chiến cơ của phi công, mà nó còn liên quan tới kĩ nghệ của đồng đội ở hậu phương. Vai trò của nhà thiết kế chiến cơ tuy không nổi bật như phi công, nhưng từng quyết định và lối thiết kế của họ cũng sẽ tác động đến chiến trường không kém phần uy lực.
Ves cũng khá sợ anh chàng Michael cũng vì lý do này. Anh ta che giấu tài năng của mình rất giỏi, vì chiếc chiến cơ biệt kích được anh ta chăm sóc kia không hề tiết lộ một điều gì ẩn giấu bên dưới lớp giáp trơn nhẵn kia.
“Ba, hai, một, KHAI TRẬN!”
Trận đấu liền bùng nổ khi Charlotte khai hỏa toàn bộ súng ống mà không cần chờ kích hoạt hệ thống nhắm bắn của mình. Cô chỉ cần nhắm bắn thủ công là đủ bởi vì hai quả đạn nổ bắn thẳng vào tấm khiên của tên biệt kích một cách chính xác.
Ngạc nhiên thay, tấm khiên đó vẫn trụ vững trước đòn tấn công mãnh liệt kia. Những tia laser bắn từ vai Kirby chỉ đơn giản là lan tỏa lượng nhiệt vô dụng đó lên bề mặt của tấm khiên mà thôi. Loạt đạn thứ hai đến từ khẩu pháo của chiếc Kirby cũng chẳng gây thêm thiệt hại đáng kể lên chiếc khiên vững chắc kia. Chiếc biệt kích điềm tĩnh bước về phía trước, giữ tư thế vuông góc với tâm khiên ngay trước khi Charlotte khai hỏa. Trong khi cặp khiên ấy là tác nhân ảnh hưởng đến tốc độ chậm chạm nhưng đầy kiên cường của chiếc chiến cơ biệt kích, khả năng lái chiến cơ hoàn hảo của Alexander vẫn đảm bảo cỗ máy của hắn vẫn duy trì được sự cân bằng.
“Làm thế nào…Mình thậm chí còn không…”
Ves cố gắng phân tích tình huống đang xảy ra trước mắt. Cặp khiên đó có thể chịu đựng hỏa lực khổng lồ vượt xa khả năng phòng thủ của các vật liệu mà ban tổ chức đã cung cấp.
“Họ chơi gian lận sao?”
Trước mặt cả triệu khán giả ư? Không thể nào. Sự gian lận rõ ràng một cách trắng trợn như thế có khác gì ném sự uy tín của Giải Tiểu hổ Tranh tài vô thùng rác đâu chứ. Rồi còn xét đến các loại máy móc hiện đại bậc nhất mà các nhà thiết kế chiến cơ có thể sử dụng, thì chắc hẳn Michael đã thiết kế và chế tạo bộ khiên có sẵn của anh ta bằng nhiều quá trình quá đỗi tân tiến đến mức nó phải liên quan đến một vài bí mật của một quốc gia hạng hai.
Mặt cậu tối sầm lại sau khi suy luận như thế. “Ban tổ chức hẳn là đang nhảy cẩng lên khi nhìn trộm quá trình làm việc của Michael. Các lãnh tụ của Cộng hòa Bright có thể chưa biết đến kỹ thuật này của anh ta. Có lẽ Cộng hòa Bright đã tạo ra Cúp Liên Hợp vì nhiều lý do khác ngoài việc cho phép các nhà thiết kế chiến cơ được nổi danh cùng với các phi công.”
Điều này ngụ ý rằng nước Cộng hòa đang muốn đánh cắp công nghệ tối tân kia một cách tuyệt vọng, và thế thì thật nực cười. Mặc dù đất nước này chỉ xếp hạng là một tiểu quốc gia trên bản đồ, nó vẫn sở hữu sự giàu có khó mà tưởng tượng được so với hầu hết các tập đoàn khác. Nội khả năng thu nhập đến từ Bentheim và nền công nghiệp chiến cơ đã đảm bảo họ có đủ tài nguyên để nâng cao nền tảng công nghệ của mình.
“Chắc chắn phải có mục đích ẩn đằng sau giải Cúp Liên Hợp này. Thứ gì đó mà mình chưa phát hiện ra.”
Dù sao thì, dẫu Ves có tìm ra đi nữa thì cũng chẳng thay đổi được cục diện trên sân đấu lúc này. Chiếc biệt kích cầm khiên kia đã tiếp cận khá gần và không thể nào chạm đến chiếc Kirby bởi vì nó liên tục bị đẩy lùi bởi lực xung kích của các vụ nổ mà thôi.
“HARGH! Phải làm gì mới xuyên thủ lớp vỏ của mày đây?!” Charlotte hét lên với giọng khó chịu khi cô từ từ lùi chiến cơ của mình về phía sau trong khi tiếp tục khai hỏa khẩu pháo của mình. Cô đã tắt các bệ súng laser trên vai. Tia laser cũng chẳng gây ra nhiều thiệt hại gì mấy lên cặp khiên kia nhưng cô sẽ bị ảnh hưởng nhiều hơn địch nếu cô cứ liên tục khai hỏa đến mức bị quá nhiệt.
Khi chiếc biệt kích cuối cùng cũng đã đến gần trong phạm vi cận chiến, Alexander vẫn kiên nhẫn chờ một loạt pháo khác va chạm với chiếc khiên nguyên vẹn nhưng đầy vết lõm của hắn ta. Khoảnh khắc cặp đại pháo kia đã khai hỏa và chuẩn bị nạp lại đạn, hắn thả tấm khiên xuống và rút ra cặp dao tỏa nhiệt trong tay.
“Vậy ra nãy giờ mày đang giấu nó!” Charlotte hét lên khi cô cũng đã tái kích hoạt các khẩu laser của mình. Ở phạm vi này, một loạt tia laser có thể tạo ra vô số lỗ cháy xém trên áo giáp của đối thủ. Tuy nhiên, súng laser lại không đủ hỏa lực để ngăn chặn hay gây cản trở chiếc biệt kích kia một cách hiệu quả. Chiến cơ thông thường sẽ sử dụng súng laser liên thanh để gây ra sát thương đáng kể một cách hiệu quả nhất, nhưng với phạm vi gần đến mức này lại khiến chúng dễ bị tấn công bất ngờ như đòn mà Alexander đã thực hiện.
Chiếc biệt kích nhảy lên không trung và dùng lưỡi dao đâm xuyên qua bệ súng trên vai của chiếc Kirby và khiến chúng bị vỡ vụn ngay lập tức.
Charlotte đã quá mệt mỏi với việc chờ đợi khẩu pháo nạp đạn, nên cô liền dùng nòng súng của cô để với tới chiếc biệt kích đang ở trên người, và hất tung nó thành công ra khỏi cơ thể của chiến cơ cô. Xui xẻo thay, cú hất ấy đã gây ra một vài thiệt hại cho các bộ phận bên trong của khẩu pháo, khiến cho quá trình nạp đạn bị gián đoạn.
Thay vào đó, Charlotte tung bài tẩy của mình. “Xem tao nè thằng tró!”
Một trong ba bệ phóng tên lửa dạng hộp bắt đầu phát sáng khi tên lửa đẩy ẩn giẩu bên trong bắt đầu kích hoạt. Đây là thứ mà Charlotte đã yêu cầu Ves lắp đặt. Theo cô nghĩ, mang theo ba bệ phóng tên lửa trên lưng mình thì có hơi quá đà. Cô thà thay một trong số chúng bằng một vài tên lửa đẩy đặt ở một góc có thể giúp cô xoay chiến cơ của mình một cách nhanh chóng.
Đa số chiến cơ hạng nặng quay người như cá voi mắc cạn vậy. Charlotte rất ư là khoái chí với bộ phóng tên lửa mới xịn của cô, nhưng cô biết đối thủ của mình sẽ không ngoan ngoãn đứng sau lưng cô và cam chịu để đón nhận hàng loạt tên lửa phóng về phía mình. Cho nên cô mới nảy ra một ý tưởng sáng tạo là khoét rỗng một trong các bộ phóng và nhét một vài tên lửa gia tốc vào vị trí của nó.
Là một phi công như cô thì cô chẳng có chút kiến thức nào để hiểu được những khó khăn liên quan đến quá trình lắp đặt như vậy, đặc biệt là khi họ không còn nhiều thời gian. Tuy nhiên, kĩ năng chế tác ứng biến của cậu liền nảy số tối đa để tạo ra một giải pháp biến điều không thể thành một công cụ có lẽ sẽ hoạt động vào lúc này.
Quá trình đó phải diễn ra thật nhanh chóng để kịp giờ tham dự vào trận đấu này. Trong thời gian kỷ lục, Ves đã tìm cách khoét rỗng bộ phóng bằng cách sử dụng một công cụ cắt xén và đục khoét để làm rỗng tuếch không gian bên trong một cách thô sơ. Sau đó, cậu đi tới đống linh kiện và đào ra một vài bộ tên lửa đẩy khẩn cấp cỡ nhỏ. Các nhà thiết kế chiến cơ thường lắp đặt các bộ đẩy sử dụng một lần như thế này lên các chiến cơ hạng nhẹ và trung để cung cấp lực đẩy khẩn cấp hoặc để bắn và dỡ bỏ các bộ phận bên trong ra ngoài. Những bộ đẩy như thế này không hề được thiết kế để hỗ trợ toàn bộ khối lượng khổng lồ của chiến cơ hạng nặng. Nhưng nếu chiếc Kirby có thể mượn trợ lực của bộ đẩy để quay người nhanh hơn, thì chúng đáng để sử dụng vào lúc này.
Alexander phản ứng nhanh chóng trước diễn biến đầy bất ngờ. Trước khi Kirby có thể quay người lại và hướng các bộ phóng tên lửa của cô về phía hắn, hắn ta sử dụng tốc độ vô biên của mình để theo kịp với tốc độ quay của địch. Nhưng mà tốc độ phản ứng có chút chậm trễ. Charlotte đã khai hỏa bộ phóng tên lửa ở chính giữa một khi cô ấy khóa mục tiêu thành công trên đường đạn của cô.
Đa số tên lửa phóng ra đều bị hụt mục tiêu và buồn bã bay đi chỗ khác để phát nổ trên mặt đất hoặc đâm vào tấm chắn an ninh. Một vài tên lửa khác lại bắn trúng chiếc biệt kích ở trực diện. Nhưng vụ nổ ở cự ly gần đã khiến cho cánh tay phải của chiến cơ bị hư hỏng nặng và nó đành phải thả con dao xuống đất. Các vụ nổ khác cũng làm cho chiếc biệt kích mất thăng bằng, một kết cục đầy chết chóc dành cho các chiến cơ chuyên về tốc độ.
“Ăn thêm nữa đi này!” Charlotte lại hét lên với niềm hân hoan tột độ khi cô kích hoạt bộ phóng thứ hai và cũng là bộ phóng cuối cùng của mình. Hàng loạt tên lửa bắn ra bay không kiểm soát về nhiều hướng, là một dấu hiệu của việc lắp đặt kém chất lượng. Tuy nhiên, điều đó lại giúp Charlotte như giăng lưới rộng hơn, khiến cho chiếc biệt kích bị trúng đòn gần bên hông của nó, làm thiệt hại một vài tấm áo giáp và làm ảnh hưởng đến các động cơ được lắp đặt ở gần đó.
Vào lúc này, cả hai chiến cơ đang ở thế tiến thoái lưỡng nan. Charlotte đã phóng hết tên lửa và đã mất bệ súng laser của mình. Cô tái kích hoạt khẩu đại pháo cánh tay và cầu nguyện rằng chiến cơ của cô sẽ nạp đạn nhanh nhất có thể. Mặt khác, Alexander giờ đây đã bị mất một cánh tay và chịu thiệt hại ở một số bộ phận bọc giáp trên người. Mặc dù hắn ta vẫn chưa nhận sát thương chí mạng, chiến cơ của hắn cũng đang bị mất cân bằng một cách nguy hiểm và không có thế để thực hiện một đòn tấn công khác. Hắn phải tiếp cận cô lần nữa.
Tuy có tốn chút thời gian, nhưng chiến cơ của Alexander chạy ngang qua khẩu pháo vẫn đang nạp đạn của Charlotte. Với một cú va chạm mạnh, hắn ta đâm vào đầu của chiếc Kirby, liền làm hỏng và vô hiệu hóa thành công các cảm biến chính của nó. Đòn tấn công bất ngờ làm Charlotte bị đứng hình vài giây, nhưng cô vẫn đủ tỉnh táo để dùng phần chân nặng nề của chiếc Kirby để đá hắn một cú.
Đôi chân của chiếc chiến cơ hạng trung đón lấy cú đá trời giáng đó, khiến cho giáp chân bị nứt nẻ và làm hư hại một số bộ phận dễ bị tổn thương ở đầu gối của nó. Alexander cố gắng ra lệnh cho cỗ máy rút dao và đâm chiếc Kirby một lần nữa, nhưng cỗ máy của hắn ta đã mất thăng bằng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi do bị thiệt hại quá mức.
Sau khi chuyển sang cảm biến dự phòng gắn trên ngực chiếc Kirby, Charlotte lại nhắm bắn với khẩu pháo vừa nạp đạn xong. Cô khai hỏa khẩu pháo bên trái ngay khi nó vừa nhắm mục tiêu. Khẩu pháo khạc ra quả đạn ngay khi con dao của chiếc biệt kích đâm xuyên vào khe hở của áo giáp Kirby.
“Chết rồi!”
Quả đạn nổ đã không phát nổ do va chạm trong phạm vi an toàn tối thiểu. Nếu quả đạn mà phát nổ ở mức tối đa, cả mục tiêu lẫn chiếc Kirby sẽ bị thiệt hại bởi họ đều nằm trong bán kính vụ nổ. Đạn dược của chiếc Kirby đã bị giảm sức công phá đáng kể cho giải đấu này để đảm bảo an toàn cho Kirby, nhưng phạm vi an toàn vẫn không ảnh hưởng, dẫn đến việc Charlotte rủa thầm khi cô nhận ra sai lầm của mình.
Con dao đâm xuyên qua khe hở gần khớp nối của cánh tay trái của chiếc Kirby, ngay lập tức vô hiệu hóa khẩu pháo của nó. Nhưng trước khi Alexander có thể rút con dao ra và rút lui, Charlotte đã nổi điên và đẩy phần thân trên của nó tới trước, khiến nó ngã lên chiến cơ của Alexander. Do vẫn còn đang định hình sau cuộc tấn công trước đó, chiếc biệt kích đã không rút lui kịp thời, và bị tóm bởi đà rơi của chiếc Kirby.
Mọi người đều cứng họng. Kể cả Ves cũng phải đứng dậy mà há hốc mồm. Tất cả mọi người chỉ biết câm lặng đứng nhìn khi chiếc biệt kích cố gắng ngọ nguậy cánh tay và đôi chân còn lại bên dưới sức nặng khủng khiếp của chiếc Kirby một cách hài hước. Trông giống như là một con chuột đang cố gắng tìm cách thoát khỏi trọng lượng của chân con mèo đang đè xuống người mình vậy. Không có cách nào để trốn thoát cả. Charlotte chỉ có thể tiếp tục lắc lư để dùng sức nặng của chiếc Kirby để ép đối thủ của mình thành bánh kếp.
“Đội chiến thắng là Charlotte Hoffmeister và Ves Larkinson! Đội của họ đã giành lấy tấm vé tiến vào chung kết!”
Chuông báo động vang lên khi trọng tài kích hoạt một số biện pháp an toàn. Những cánh tay rô bốt nhô ra từ bên dưới sàn nhà thi đấu và nâng chiếc Kirby lên một cách khó khăn. Ban tổ chức rõ ràng đang lo sợ chiếc Kirby có thể thực sự nghiền nát buồng lái của cỗ máy hạng trung với trọng lượng của nó. Ves không trách họ được. Chiếc biệt kích trông như nó đã hy sinh phần giáp xung quanh buồng lái để có thể gia tốc nhanh hơn nữa.
Khi hai phi công rời khỏi buồng lái, họ lại gặp mặt ở trung tâm sân đấu để bắt tay nhau.
“Chúc mừng cho chiến thắng của cô.” Alexander vừa nói vừa bắt tay Charlotte. “Cô khiến tôi chịu thua với cú ngã đó. Mặc dù đó là một hành động liều lĩnh khi thực hiện một pha nguy hiểm như vậy trên chiến trường thật sự, nhưng trong giải đấu tay đôi này, có vẻ như nó lại rất hiệu quả cho cô.”
Charlotte hứ một tiếng trước lời bào chữa đó. “Nếu tôi mà phụ trách thì đạn pháo của tôi đã xé xác chiến cơ của anh ra rồi. Mấy cái luật an toàn đó thiệt là nhảm nhí. Chiếc Kirby của tôi dư sức ăn đạn như thế.”
Trong khi cả hai phi công vẫn đang lý do lý trấu với nhau, Ves và Michael Dumont cũng gặp mặt cách đó không xa.
“Kỹ nghệ của anh tốt thật. Tôi không biết anh làm thế nào lại tạo ra những tấm khiên bền đến vậy trong thời gian ngắn ngủi đến thế.
Michael nở nụ cười ũ rũ. “Đó chỉ là mánh khóe thôi. Nó không thể so sánh với việc chú mày lọt vào vòng trong khi mày chỉ xếp ở gần cuối bảng đâu.”
Ves không thích giọng điệu của nhà thiết kế này chút nào. Nhưng mà cậu vẫn tỏ ra điềm tĩnh.
“Tôi thừa nhận tôi đã gặp may khi được ghép đôi với một phi công giỏi với một chiến cơ không mấy phổ biến trên thị trường. Chiến cơ hạng nặng của cô ấy đã gặp quá nhiều vấn đề chỉ vì mang theo quá nhiều thứ vào chiến trường. Tôi biết nó sẽ khiến anh rơi vào tình thế khó khăn.”
Sự khiêm tốn đó chỉ khiến vẻ mặt của Michael trở nên chua chát hơn. “Nếu cuộc thi thiết kế chiến cơ năm nay không chuyển sang giải Cúp Liên Hợp này, thì mày lẽ ra phải chúc mừng tao rồi đấy. Mày nói mày may mắn là đúng rồi, con giai ạ. Đội mày đánh bại bọn tao công bằng đấy, nhưng nếu chỉ là cuộc đọ sức giữa tao với chú mày thì tao sẽ đá đít mày 99 lần trong 100 lần thi đấu là dễ.”
Nếu Ves không nhận thức rằng có vô số máy quay đang hướng về phía mình, chắc cậu đã tẩn thằng khốn này một trận ra trò. Thay vào đó, cậu vẫn nở nụ cười và quay lưng lại với Michael, ra hiệu rằng cuộc trò chuyện đã kết thúc theo như cậu nhận định.
“Mày nên bỏ cuộc đi là vừa.” Michael sỉ nhục cậu lần cuối. “Đừng có mà suy nghĩ mày có thể vượt qua Edwin McKinney. Hắn ta có đủ tư cách để học ở Tân Đế quốc Rubarth là có lý do cả đấy. Mày không tưởng tượng được kiến thức sâu rộng của hắn ta đến mức nào đâu!”
Tốt thôi. Chiếc Kirby nhìn thật tàn tạ, giờ đây nó đã mất cả hai bệ súng laser và cũng bị vô hiệu hóa cánh tay đại pháo của nó nữa. Đáng lo ngại hơn, hậu quả sau khi chiếc Kirby đột ngột lấy thịt đè người vào cuối trận đấu cũng khiến các bộ phận bên trong bị thiệt hại không kém. Chiến cơ không được thiết kế để ngã như thế với tất cả trọng lượng hướng về một phía.
May mắn thay, ban tổ chức đã tính đến tình huống này và ban cho Ves một khoảng thời gian rộng rãi để sửa chữa chiếc Kirby tốt nhất có thể. Ngay sau khi họ dọn sạch đấu trường, giải đấu chính lại diễn ra sôi nổi. Các trận tứ kết và bán kết mất khá nhiều thời gian để diễn ra. Và Ves với Charlotte đã được lên lịch thi đấu với Edwin và đồng đội của anh ta ngay trước vòng chung kết của giải đấu chính.
“Mình không biết Edwin mạnh như thế nào, nhưng nếu mình thua cuộc là điều chắc chắn, thì mình sẽ không dễ ngồi yên chịu hàng đâu.”