The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 102: Hơn thua nhau ở cái tầm
Chương 102: Hơn thua nhau ở cái tầm
Một chiếc chiến cơ chuyên tiêu diệt đối thủ tầm xa thường phải đánh đổi rất nhiều thứ để hoàn thành mục tiêu của nó. Trong tình huống này thì Lisa Kwong đã tắt hết tất cả các giao thức an toàn để chiếc Dấu Ấn có thể khai hỏa càng nhiều tia laser càng tốt. Vô số tia laser với cường độ khác nhau liên tục bắn xuyên không trung như một màn trình diễn ánh sáng nghệ thuật vậy.
Chiếc Dấu Ấn là một cỗ máy hủy diệt không hề để lộ bất kì khuyết điểm nào cả. Hỏa lực của nó thì mạnh ngang chiến cơ hạng nặng và khả năng tản nhiệt của nó cũng rất là xuất sắc ngay cả khi không có các hồ nước xung quanh. Một chiếc chiến cơ có chất lượng tốt đến như vậy sẽ không thể nào gặp trục trặc được miễn là Kwong đừng ép chiến cơ của cô ta đi quá giới hạn
Còn cậu Học viên Lovejoy thì đang cố gắng tìm cách khắc chế đối thủ. Chiếc Hành Quyết của cậu không thể cứ thế mà hứng chịu trận bão laser này lâu hơn được nữa. “Mình còn chưa đi được tới nửa đoạn đường nữa mà chiến cơ của mình đã gần đến giới hạn rồi! Trước mặt mình không có gì để chắn đạn cho mình cả!”
Cái địa hình đầm lầy như thế này không có thứ gì đủ dày để chặn tia laser được cả. Xung quanh cũng chẳng có có đồi, chẳng có cây và hầu như không có lấy một bụi rậm. Xét đến hỏa lực khổng lồ các khẩu pháo laser của địch, thì chỉ có những thân cây cứng cáp nhất mới có khả năng làm phân tán các tia laser cường độ cao mà thôi.
Không còn cách nào khác để đỡ đạn, Lovejoy chỉ có thể hy sinh các bộ phận của chiến cơ của mình. Đầu tiên, cậu khuếch đại công suất cho hệ thống bay của mình trước khi nâng bàn chân của chiến cơ lên. Các tia laser đốt cháy xuyên qua đế chân của cậu chỉ trong chốc lát và liên tục nấu chảy giáp chân của chiếc Hành Quyết thành kim loại nấu lỏng. Thế nhưng nhờ vậy mà cậu mới có thể che chắn cho các bộ phận quan trọng bên trong chiếc chiến cơ.
Những người đang theo dõi trận đấu từ xa đều đánh giá cao pha xử lý táo bạo này. Để có thể bay ổn định trong tư thế này thì nó đòi hỏi rất nhiều kỹ năng kiểm soát các chi của chiến cơ để duy trì sự thăng bằng. Nếu chiếc Hành Quyết bị bất kỳ viên đạn đạo nào bắn trúng thì nó sẽ mất cân bằng ngay lập tức và rơi xuống mặt đất.
May mắn thay cho Lovejoy là chiếc Dấu Ấn chỉ trang bị một bộ bốn khẩu laser dành riêng cho nó mà thôi. Mặc dù trông các tia laser có vẻ đáng sợ vậy thôi chứ chúng thực chất chỉ đơn thuần là bức xạ điện từ. Nó giống như là sử dụng đèn pin để mở cửa vậy. Cánh cửa có thể tan chảy nếu nguồn sáng đủ mạnh và tập trung vào một điểm, nhưng nó vẫn cần một lượng năng lượng khổng lồ để tạo ra lực đẩy để mở cánh cửa ấy.
Lovejoy áp dụng cái kiến thức cơ bản ấy bằng cách liều lĩnh bay tới trước với một tư thế bấp bênh như thế này. Ngay cả khi đôi chân của chiếc Hành Quyết bắt đầu bị thiệt hại ngày càng nghiêm trọng, nhưng nó vẫn có đủ giáp chân để trụ lại trong khoảng thời gian đáng kể.
“Cũng may là mình phải đối mặt với một chiếc chiến cơ bắn laser thay vì là một chiếc không kích. Mình chắc chắn sẽ rơi vào ngõ cụt nếu mình chỉ có một khẩu súng lục trong tay.”
Nỗi lo sợ trước những đối thủ mà phi công chiến cơ có thể gặp phải trong các trận chiến tiếp theo thường làm họ bất an. Nhiều học viên bị đào thải khỏi những ngôi trường đào tạo phi công chiến cơ là do họ thiếu khả năng thích ứng. Một phi công tiêu chuẩn phải luôn sẵn sàng chiến đấu ở mọi lúc mọi nơi để chống lại bất kỳ đối thủ nào trong tương lai. Ngay cả với một chiếc chiến cơ ảo ma như chiếc Dực Long, thì Lovejoy vẫn kiên trì đến phút cuối cùng.
Thế nên, tuy việc đưa chân lên đỡ đạn là một giải pháp sáng tạo, nhưng nó cũng có cái giá của nó. Với cái chân ngày càng rã rời hơn trước, Lovejoy đành phải đẩy kỹ năng lái của mình đến giới hạn để giữ thăng bàng. Một chiếc chiến cơ không kích phải có trọng lượng từ đôi chân để duy trì cân bằng. Nếu cậu xử lý tình huống không tốt, thì chiếc Hành Quyết có thể quay vòng như một con quay.
“Thật vô lý!” Kwong hét lên trong khi ả liên tục bắn ra tia laser. “Tại sao mày còn chưa chịu thua nữa?!”
“Hãy trách nhà thiết kế của mày vì chỉ biết tập trung vào mỗi laser đi!”
Cậu liền thu hẹp khoảng cách trong vòng vài giây ngắn ngủi. Ngay giây phút cuối cùng, Lovejoy bỗng xoay chiếc chiến cơ của mình và giơ thanh kiếm lên bằng cả hai tay.
Chiếc Dấu Ấn liền cố gắng né sang một bên, nhưng Lovejoy đã dự trù trước trường hợp này và điều chỉnh lại tay cầm kiếm của mình. Cái mũi kiếm vừa lớn vừa nguy hiểm đâm xuyên qua phần thân bên phải của chiếc Dấu Ấn. Lớp áo giáp vốn được chế tạo khá công phu của nó ngay lập tức đầu hàng trước tác động vật lý của một chiếc chiến cơ không kích lao tới với tốc độ tối đa.
Giống hệt như một con dao nóng cắt qua miếng bơ, thanh đại kiếm ấy dễ dàng đâm xuyên qua chiếc Dấu Ấn và cắt đứt nhiều linh kiện quan trọng bên trong. Phần còn lại của bộ khung chiếc Hành Quyết thì va chạm mạnh với chiếc Dấu Ấn, khiến cho cả hai đều phải chịu thiệt hại nặng nề. Tuy nhiên, do phần lớn động năng đã được truyền vào thanh kiếm, cho nên cái mũi kiếm ấy mới có thể nhô ra từ đằng sau lưng chiếc Dấu Ấn.
“..CHÉM!” Lovejoy gầm lên trong khi cố gắng điều khiển chiếc chiến cơ bị hư hại của mình để tận dụng càng nhiều động năng càng tốt trong khi nó vẫn còn bay trên không trung.
Hệ thống bay của chiếc Hành Quyết đã tạo ra phép màu chỉ nhờ vào khả năng giúp chiến cơ bay lơ lửng cho đến tận bây giờ. Sau khi Lovejoy ngắt toàn bộ năng lượng, phần còn lại của chiếc chiến cơ bắt đầu rơi xuống trong khi tay vẫn giữ chặt thanh kiếm của nó.
Bằng một cách tàn nhẫn, lưỡi kiếm ấy chém thẳng xuống chiếc Dấu Ấn đang đứng bất lực ở dưới như một con gà chuẩn bị lên dĩa thờ cúng tổ tiên vậy. Thanh kiếm khổng lồ ấy cắt đôi phần thân dưới của nó, rồi đi xuyên qua buồng lái và động cơ ở bên trong.
Khán giả reo hò trước màn đụng độ ngắn ngủi nhưng đầy kịch tính. Các bình luận viên nhanh chóng ca ngợi kỹ năng điều khiển chiến cơ xuất sắc của Lovejoy trước khi quay trở lại với các trận đấu khác.
Ves thở phào nhẹ nhõm. Cậu đã thắng trận đấu đầu tiên của mình. Mặc dù đối thủ có lợi thế địa hình cực kì thuận lợi, nhưng bằng cách nào đó Lovejoy đã lật ngược tình thế một cách ngoạn mục. Nếu không nhờ vào hệ thống bay và nếu chiếc Dấu Ấn không quá phụ thuộc vào vũ khí laser, thì trận đấu này hẳn đã có một kết cục khác rồi.
“Làm sao…không thể nào! Nước nôi lênh láng thế kia mà! Làm sao mà chiếc Dấu Ấn của tao lại không bắn hạ được cái chiếc cỗ lỗ sĩ đó cơ chứ?!”
Và thế là một lần nữa, một ngôi sao ứng cử viên khác từ Leemar đã bị dập tắt. Hành trình của Lachlan Kurbanov lên tới đỉnh vinh quang đã phải kết thúc một cách đột ngột. Còn hai bản sao khác của chiếc Dấu Ấn ấy sẽ phải đi vào lò tái chế sau cuộc thi này.
Chính hành động mất bình tĩnh của hắn ta đã làm ô nhục ngôi trường của hắn. Nhiều khán giả đứng ở gần phòng chờ đã chứng kiến cảnh hắn ta suy sụp đến mức tuyệt vọng trong khi vẫn không thể nào chấp nhận kết quả cuối cùng. Những sinh viên đồng môn khác chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Mặc dù họ vẫn cổ vũ cho cựu sinh viên của trường mình, nhưng cuối cùng thì đó vẫn là lỗi của hắn ta vì vẫn còn quá yếu kém.
“Đôi khi tớ tự hỏi liệu thể thức đấu đơn như thế này có thiếu sót gì hay không.” Ves nhận xét với Patricia sau khi cậu quay lưng lại với cảnh tuyệt vọng của Lachlan. “Vòng thi này có khác gì trò chơi đổ xí ngầu để xem liệu địa hình sẽ có lợi thế hoặc gây cản trở cho chiến cơ của mình hay không chứ.”
Patricia khẽ mỉm cười trong khi cô nàng vẫn đang chăm chú theo dõi chiến cơ hạng nặng của cô. Dù sao thì vẫn còn nhiều trận đấu đơn khác đang diễn ra cơ mà.
Ngoài trận đấu giữa Lovejoy và Kwong, thì không có trận đấu nào khác mà hai đối thủ muốn kết thúc cuộc giao tranh một cách nhanh gọn lẹ cả. Các phi công khác đều muốn giao đấu một cách thận trọng bất cứ khi nào có thể. Họ chỉ dám mạo hiểm một khi đối thủ đã dồn họ vào góc tường mà không còn đường thối lui mà thôi.
“Những trận đấu tay đôi không bao giờ công bằng cả. Chúng chỉ nhằm mục đích đưa ra một kết quả dứt khoát.” Cuối cùng Patricia mới giải thích. “Phi công chỉ cần biết cách sử dụng những công cụ có sẵn trong tay mà cậu đã hào phóng giao cho họ mà thôi. Rốt cuộc thì, tụi mình ở đây làm gì nếu không phải để thiết kế chiến cơ hả?”
Một nhà thiết kế chiến cơ sẽ không bao giờ trực tiếp tham gia vào chiến trường. Thay vào đó, họ chỉ làm việc ở phía sau hậu trường mà thôi. Họ không phải là đấng toàn năng và càng không thể dự đoán tương lai. Tất cả những gì họ có thể làm là thu thập càng nhiều thông tin càng tốt và chuẩn bị mẫu thiết kế của mình dựa trên các tham số do khách hàng đặt ra.
Sau một khoảng thời gian thì đợt thi đấu tay đôi đầu tiên cũng đã kết thúc. Hầu hết các chiến cơ đối đầu với nhau đều dựa trên kỹ năng thiết kế và kỹ năng lái của mỗi cặp thí sinh. Mọi phi công đều muốn có danh vọng và vinh quang trong cuộc thi này, cho nên ngay cả những người sắp sửa thua cuộc cũng chiến đấu như thể mạng sống của họ đang nghìn cân treo sợi tóc vậy.
Vậy là chỉ còn lại mười hai chiếc chiến cơ. Điều bất ngờ là chiếc chiến cơ hạng nặng của Patricia cũng đã giành được chiến thắng. Cộng với Ves, thì họ là những du nhân duy nhất còn trụ lại đến tận bây giờ. Còn lại thì cũng giống như Barakovski, vì những thí sinh khác đều đến xuất thân từ những gia đình quyền quý.
“Thật thú vị quá quý vị! Cả hai vị khách đặc biệt của chúng ta đều đến từ nước Cộng Hòa Bright!” Nữ bình luận viên nói với ánh mắt sáng rực. “Họ thậm chí còn học chung lớp chung trường nữa! Liệu có phản ứng hóa học nào đang diễn ra giữa hai người không? Liệu đó có phải là bí mật cho thành công của họ không quý vị?”
Cả Ves và Patricia đều quay đi trong lúng túng. Họ chỉ là người quen mà thôi. Trước khi cậu gặp cô ấy ở Leemar, cậu thậm chí không dám tự nhận mình là bạn bè nữa là.
Sau khoảnh khắc khó xử ngắn ngủi đó, thì đợt thi đấu thứ hai chuẩn bị bắt đầu. Theo bảng thi đấu, thì Ves sẽ phải đối mặt với một cái tên quen thuộc. Một cái tên mà cậu không hề muốn đụng độ chút nào sau lần hợp tác với nhau trong vòng loại vừa qua.
“Có vẻ như số phận muốn quyết định xem ai là người giỏi hơn rồi.” Barakovski vừa nói vừa cười toe toét. “Tôi rất mong chờ xem trận đấu giữa hai chúng ta đấy.”
“Chiếc Cineron của cô có thể thần tốc, nhưng chiếc Hành Quyết của tôi cũng không chậm chạp quá đâu.”
“Rồi sẽ thấy.”
Khác với một số nhà thiết kế khác, Barakovski chỉ trung thành với một thiết kế duy nhất nếu cô ấy có thể tái sử dụng nó. Cô nàng đặc biệt ưa thích các chiến cơ hạng nhẹ và luôn cố gắng thiết kế một chiếc chiến cơ biệt kích hoặc du kích mà thôi. Trong vòng mười giờ đồng hồ, cô ấy đã tối ưu hóa phiên bản cuối cùng của mình đến mức tối đa. Ves rất kiêng nể Barakovski, cho nên ngay cả cậu cũng không dám đoán xem liệu chiến cơ của mình có khả năng chiến thắng hay không nữa.
Khi chiếc Cineron xuất hiện trên chiến trường bên trong một thành phố, nó ngay lập tức phi nước đại. Chiếc chiến cơ hạng nhẹ này có tốc độ khá tốt nhưng lại trang bị một loạt các vũ khí quá xa xỉ. Đầu tiên, cánh tay của nó được trang bị một cặp pháo laser gắn ở cổ tay được tinh chỉnh phù hợp với chiến cơ hạng nhẹ. Thay vì mang vũ khí trên vai, thì chiếc Cineron lại sử dụng một cặp dao nhiệt cận chiến.
“Tại sao cô lại bỏ vũ khí trên vai?”
Barakovski vô tư nhún vai. “Chiến cơ của tôi là một chiếc có thể chuyên đi phục kích với cặp dao này. Tại sao tôi phải phá vỡ độ cân bằng của chiến cơ bằng một cặp súng trên vai chứ? Nó có khác gì mang theo mấy cân tạ trên khung của nó đâu.”
Dựa vào câu trả lời của cô ấy, cậu có thể thấy rằng chiếc Cineron có khả năng di chuyển nhanh hơn thế nhiều. Tuy chiếc Hành Quyết có lợi thế bay trên không, nhưng hệ thống bay lại không thể gia tốc chiếc kiếm sĩ nhanh như một chiếc chiến cơ hỏa tốc được.
Chiếc Hành Quyết thận trọng di chuyển giữa những con phố trung tâm bị bỏ hoang. Vô số xác xe bay rải rác ở khắp nơi cùng với nhiều tòa nhà đổ nát khiến Lovejoy khó mà tìm ra đối thủ của mình một cách nhanh chóng. May mắn thay, mặc dù nhìn đâu cũng chỉ toàn là đống đổ nát, nhưng bù lại thì địa hình lại có lợi cho các chiến cơ như chiếc Hành Quyết. Với nhiều vị trí ẩn nấp ở xung quanh, cậu có thể nhảy từ chỗ này sang chỗ khác nếu cậu phải đối mặt với chiếc Dấu Ấn một lần nữa. Cậu cũng không cần phải hy sinh các bộ phận trên cơ thể chiến cơ của mình để làm gì.
Do cả hai chiến cơ đều chủ động tìm kiếm đối thủ, cho nên cuối cùng họ cũng đã tìm thấy nhau sau một vài phút lùng sục ở khắp nơi. Sau khi nhìn thấy chiếc Hành Quyết chỉ cầm mỗi thanh kiếm, chiếc Cineron liền hung hãn khai hỏa các khẩu pháo laser từ khoảng cách tầm trung ngay lập tức.
“Tao không phải là cái bia cho mày bắn đâu!” Lovejoy gầm lên trong khi cậu bơm năng lượng tối đa vào hệ thống bay của chiến cơ mình.
Chiếc Cineron cũng bị bất ngờ, nhưng rồi nhanh chóng phản ứng bằng cách bứt tốc chạy đi xa khỏi đây. Sau khi gia tốc cực hạn, nó dễ dàng duy trì khoảng cách với chiếc Hành Quyết đang tức tối đuổi theo. Viên phi công địch khéo léo điều khiển chiến cơ của hắn vượt qua tất cả chướng ngại vật trên đường đi, trong khi vẫn khai hỏa liên tục về phía Lovejoy.
Lovejoy đành phải nghiến răng chịu đựng làn đạn laser một lần nữa. “Chỉ có vậy thôi ư? So với những gì tao đã đối mặt trong trận đấu vừa rồi thì hỏa lực của mày chỉ tổ làm tróc sơn của tao mà thôi!”
Hỏa lực của một chiếc chiến cơ hạng nhẹ không thể sánh nổi so với hỏa lực của một chiếc hạng trung. Mặc dù các khẩu pháo gắn cổ tay vẫn có thể khai hỏa đều đặn, nhưng mà độ chính xác của chúng lại kém hơn nhiều. Có lẽ Barakovski đã lựa chọn hy sinh quá mức khi cô nàng lắp đặt các khẩu pháo laser ấy. Bù lại thì chúng có thể thiêu đốt chiến cơ địch trong thời gian dài.
Chiếc Hành Quyết không muốn biến thành cái bao cát cho chiếc Cineron đấm thỏa thích. Lovejoy ép hệ thống bay vượt qua giới hạn hoạt động của nó. Sau một hồi thì chiếc chiến cơ nặng cân hơn cũng đã bắt đầu đuổi kịp chiếc hạng nhẹ.
Tuy nhiên, khác với chiếc Dấu Ấn, chiếc Cineron đã chuẩn bị sẵn một lá bài tẩy trong tay. Bỗng nhiên một cái mô-đun mở ra từ phía sau lưng nó và bắn ra một lớp sương mỏng bao gồm các hạt nhỏ li ti trong không khí.
Ves bật dậy từ ghế ngồi. “Đó là hệ thống phun hạt ư!”
Mẫu Seraphim nổi tiếng của cậu cũng sử dụng hệ thống ECM chủ động tương tự, cho nên cậu cũng không quá xa lạ gì với tác dụng của nó. Chiếc Hành Quyết đã đánh mất dấu chiếc Cineron. Sau một vài giây bay lơ lửng trên không, nó đành thoát ra khỏi cái đám mây gây nhiễu cảm biến kia.
“Mày ở đâu?” Lovejoy tự hỏi sau khi cậu tắt hệ thống bay trước khi nó bắt đầu nóng chảy. Trong khi chờ đợi chiến cơ của cậu hạ nhiệt sau màn rượt đuổi căng thẳng vừa rồi, cậu liên tục theo dõi các chỉ số cảm biến và để mắt đến mọi thứ xung quanh.
Do cậu không tìm thấy bất kì dấu vết nào của chiếc Cineron, nên cậu kết luận rằng chắc hẳn nó vẫn trốn bên trong cái đám mây kia. Chiếc Cineron chỉ sử dụng hệ thống phun hạt nhằm mục đích chạy thoát mà thôi.
“Nếu mày nghĩ che mắt tao được, thì mày nên suy nghĩ lại đi.”
Chiếc Hành Quyết đành quyết định đi vào cái đám mây lần nữa. Các hạt gây nhiễu đã lan ra khắp đường phố, khiến cậu khó mà va chạm với chiếc Cineron. Tuy nhiên, Lovejoy nhắm mắt lại và cố gắng cảm nhận vị trí đối thủ của mình bằng các cảm biến khác.
Sau một vài giây trôi qua, chiếc kiếm sĩ bất ngờ giơ kiếm lên và chém sang bên trái. Thế nhưng lưỡi kiếm chỉ chém qua bầu không khí trống rỗng.
Trong khi đó, hai tia laser chợt sượt qua đầu cậu. Có vẻ như chiếc Cineron đang cố tình nhắm vào các cảm biến của chiến cơ địch.
Trò chơi mèo vờn chuột này diễn ra hơn hai phút. Chiếc Cineron cũng chơi bịt mắt bắt dê như chiếc Hành Quyết, cho nên nó chỉ có thể bắn trúng mục tiêu nếu nó có thể đến gần đối thủ. Nhờ vậy mà Lovejoy mới có cơ hội lật ngược tình thế. Trong một vài lần hiếm hoi, thanh kiếm của cậu thậm chí còn sượt qua lớp giáp mỏng như giấy của chiếc hạng nhẹ kia nữa.
“Cái đám mây này không thể gây nhiễu mãi được!” Lovejoy khiêu khích. Cậu muốn thúc ép đối thủ của mình hành động. “Tao nhanh hơn mày. Mày càng lẩn trốn càng lâu, thì hệ thống bay của tao lại càng hạ nhiệt nhanh hơn. Mày có sức để chờ cả ngày không?”
Chiến cơ Cineron bỗng nhiên xuất hiện từ phía sau. Khi chiếc Hành Quyết xoay người lại để cắt đôi chiến cơ địch thì cổ tay của Cineron đã phát ra tiếng điện cao thế kêu lách tách rồi.
“Chết tiệt!”
Một tia sét khổng lồ đánh vào chiếc Hành Quyết, khiến nó bị bất động tại chỗ. Chiếc Cineron cũng phải trả giá cho đòn tấn công này, nhưng nó hồi phục nhanh hơn nhiều. Chiếc Cineron đã khéo léo rút cặp dao nhiệt của nó và lao về phía chiếc chiến cơ đang bị tê liệt, hòng đâm nó như thợ mổ lợn vậy.
Cảm thấy cơn nguy hiểm đang đến gần, Lovejoy cố gắng di chuyển chiến cơ của mình một cách hoảng loạn. “DI CHUYỂN COI NÀO! CHÉM ĐI!”
Ngay khoảng khắc con dao đầu tiên đâm sâu vào trong ngực mình, chiếc Hành Quyết mới chợt bừng tỉnh. Mặc dù chiếc chiến cơ không tài nào cấp năng lượng cho nhiều hệ thống khác nhau ở bên trong, nhưng nhìn chung thì nó vẫn còn hoạt động tốt đến tận bây giờ. Ves luôn tập trung vào sự bền bỉ của chiến cơ mình cho nên sự thận trọng của cậu đã được đền đáp khi chiếc Hành Quyết lấy lại sức mạnh của mình đúng lúc chiếc Cineron chuẩn bị tung ra đòn chí mạng.
“CHÉM!”
Thanh đại kiếm ấy lại vung lên một lần nữa.
Và cô nàng Barakovski nhắm mắt lại trước kết quả cuối cùng.