The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 100: Vòng chung kết
Chương 100: Vòng chung kết
Ngày hôm sau, trước khi tiết mục văn nghệ mở màn bắt đầu, ngài giám đốc điều hành của Tập đoàn Carnegie bước lên sân khấu. Vẻ mặt của ông ta khá là nghiêm trọng trong lúc phát biểu trước toàn thể khán giả vừa mới đến.
“Chúng tôi muốn thông báo một chuyện quan trọng. Học viên Freeman, người đã điều khiển chiến cơ thay mặt cho thí sinh Carter Gauge, đã được phát hiện tử vong trong ký túc xá của cậu ta. Các nhân viên điều tra của chúng tôi đã kết luận nguyên nhân cái chết là treo cổ tự sát. Chúng tôi không phát hiện bất kì dấu hiệu gây án nào từ bên ngoài.”
Tất cả mọi người đều sững sờ khi nghe tin tức này. Ves thậm chí còn hoang mang hơn vì cậu biết mình có liên quan gián tiếp đến vụ này. Cậu không biết rõ tên chàng trai phi công ấy, nhưng có vẻ như Freeman chính là phi công lái chiếc Dực Long đã rơi xuống đất và bị đánh bại ngay trước thềm chiến thắng. Cậu Học Viên Lovejoy đã tạo nên kỳ tích sau khi lật ngược thế cờ một cách ngoạn mục.
Liệu nhà Gauge đã âm thầm trừ khử cậu Freeman ấy rồi không? Ves không tin một học viên có thể kết liễu mạng sống của mình bằng một cách chậm chạp như treo cổ tự tử như thế này. Những học viên phi công ấy đáng lẽ ra đều phải được giám sát chặt chẽ. Những con robot an ninh cũng phải tuần tra xung quanh khu ký túc xá để sẵn sàng ứng phó kịp thời nếu có sự cố xảy ra.
Ves cảm thấy ớn lạnh khi nghĩ rằng nhà Gauge vẫn có thể giận cá chém thớt mà tiến hành trả thù những kẻ có liên quan đến trận đấu ấy ngoài tên phi công ngu ngốc ấy ra. Vì dù sao thì, chiếc chiến cơ do Ves thiết kế và Lovejoy điều khiển đã công khai làm bẽ mặt toàn bộ Vương Triều Gauge trước toàn thể Phân Khu Sao Komodo mà.
“Trường Leemar chúng tôi hiểu rõ rằng các phi công và nhà thiết kế của chúng tôi đang phải chịu một áp lực vô cùng lớn. Một số người cho rằng chúng tôi nên nâng niu dẫn dắt họ nhiều hơn. Ta không đồng ý. Những cô cậu trẻ tuổi ở đây có thể chưa được trải nghiệm nhiều khía cạnh khác nhau trong cuộc sống, nhưng họ phải học cách đối mặt với nghịch cảnh trong đời. Rủi ro và lợi ích luôn đi đôi với nhau. Những người muốn giành lấy chiến thắng phải luôn sẵn sàng thua cuộc. Những ai không thể chịu đựng được những thất bại này thì sẽ không có chỗ đứng trong cuộc cạnh tranh giữa những cá nhân tài năng nhất.”
Ves không ngờ rằng vị giám đốc ấy lại có những lời lẽ gay gắt như vậy sau cái chết của cậu học viên đáng thương ấy. Cậu quay đầu nhìn xung quanh và thấy rằng các sinh viên tốt nghiệp ở Leemar đều không phản đối hay bất mãn gì cả. Họ hoàn toàn đồng ý với quan điểm của ngài giám đốc điều hành. Trái tim Ves lại ngày càng nguội lạnh hơn nữa trước sự việc này.
“Do phi công của thí sinh Carter Gauge đã ra đi trong vụ việc đáng tiếc này, nên thí sinh Gauge đã mất tư cách để tiếp tục thi đấu. Cậu ấy đã đồng ý rút lui khỏi Cuộc thi Mở rộng Leemar từ hôm nay. Chúng tôi xin lỗi về sự cố bất thường này. Vòng chung kết sẽ được tiến hành với hai mươi bốn cặp phi công và nhà thiết kế chiến cơ còn lại.”
Sau một khoảng thời gian ngắn, khán giả đã nhanh chóng lãng quên vụ tự tử đáng thương của cậu phi công Freeman. Các chương trình âm nhạc lễ hội và những màn văn nghệ đầy ấn tượng được trình diễn bởi các nghệ sĩ trứ danh do trường Leemar tổ chức đã xoá tan đi bầu không khí u ám ấy. Chỉ có Ves là không bị lay động. Cậu đã thêm một cái tên khác vào trong danh sách kẻ thù của mình.
Sau khi đã hoàn toàn xóa bỏ vết nhơ từ vòng đấu trước, cuộc thi này cũng đã tiến đến vòng thi cuối cùng.
“Trong vòng đầu tiên, chúng tôi đã thử thách các nhà thiết kế chiến cơ về tốc độ và thời gian làm việc của các thí sinh. Trong vòng thứ hai, chúng tôi đã tạo áp lực lên khả năng chịu đựng và kỹ năng sắp xếp thứ tự ưu tiên thiết kế của họ. Và bây giờ, trong vòng thi cuối cùng này, hai mươi tư nhà thiết kế xuất sắc nhất của chúng tôi sẽ đối đầu với nhau bằng khả năng thiết kế thuần tuý của mình.”
Một hình chiếu ba chiều hiện ra ba Hệ Thống Tốc Chế lên phía trước. Một nhà thiết kế làm mẫu liền tiến đến một trong ba cỗ máy ấy và bắt đầu thiết kế một chiếc chiến cơ. Mỗi quy trình thiết kế mà anh ta thực hiện trên hệ thống ấy đều được sao chép trên hai cỗ máy còn lại. Về bản chất thì anh ta đang chế tạo ba chiếc chiến cơ cùng một lúc.
“Với Hệ Thống Tốc Chế độc đáo của chúng tôi, mỗi nhà thiết kế chiến cơ đều có thể sao chép các bước thiết kế của họ trên cả ba hệ thống mà chúng tôi cung cấp. Mỗi thí sinh sẽ chế tạo ba chiếc bản sao từ một mẫu thiết kế duy nhất. Điều này sẽ cho phép các phi công lái ba chiếc chiến cơ giống hệt nhau để tiến vượt qua vòng chung kết.”
Hình chiếu của các Hệ Thống Tốc Chế liền biến mất. Một bảng đấu loại liền xuất hiện. Từ hai mươi bốn thí sinh xuống mười hai người, rồi từ mười hai xuống sáu, và từ sáu xuống ba.
“Thông qua giải đấu loại trực tiếp, hai mươi bốn thí sinh của chúng ta sẽ giảm xuống còn ba thí sinh cuối cùng. Các phi công được chỉ định sẽ điều khiển những chiến cơ mới giống hệt nhau cho mỗi trận đấu để đảm bảo tính công bằng. Những thí sinh thắng cuộc trong các trận đấu của mình sẽ có nhiều cơ hội để trưng bày chiến cơ của họ, và giành lấy thêm cơ hội thu hút sự chú ý của các bậc thầy hơn. Đương nhiên là ba thí sinh cuối cùng cũng sẽ nhận một giải thưởng đặc biệt.”
Trên thực tế, các bậc thầy sẽ luôn thu nhận những thiết kế gia lọt vào ba vị trí cuối cùng. Họ sở hữu đủ các kỹ năng, sự may mắn cùng với tư duy trưởng thành để trở thành những hạt giống đầy tiềm năng.
Những thí sinh khác không phải là không có cơ hội. Nhiều trường hợp các bậc thầy lại thu nhận những thiết kế gia học việc có năng lực đặc biệt ở những vòng trước nhưng đã bị loại ngay từ đầu cũng không phải là chuyện gì quá hiếm hoi.
Về phần giải thưởng đặc biệt, thì mỗi năm mỗi khác, nhưng đó luôn là một sự bất ngờ thú vị. Các giải thưởng thường sẽ bao gồm các giấy phép sản xuất và tiền thưởng cols ngập mặt, hoặc thậm chí một vài cổ phần quý giá của một trong những công ty chính của Tập đoàn Carnegie.
“Các thí sinh của chúng ta sẽ có mười tiếng đồng hồ để thiết kế chiến cơ của mình. Nhiêu đây thời gian là quá đủ để các thí sinh chúng ta phát huy sức mạnh của họ. Những thí sinh đã đến được tận đây đã chứng minh kỹ năng xuất chúng của mình giữa đống tạp nham xung quanh. Bây giờ, chúng ta sẽ đón chờ xem liệu họ có đủ khả năng để vươn đến đỉnh cao hay không.”
Ves nhìn vào bảng thi đấu nhưng không hề biết đối thủ đầu tiên của mình là ai. Nhà thiết kế chiến cơ đối thủ là một sinh viên tốt nghiệp ở Leemar có tên là Lachlan Kurbanov, và phi công bắt cặp với cậu ta là một người phụ nữ tên là Lisa Kwong. Với thứ hạng nằm trong top 10 trong vòng thứ hai, thì đáng lẽ ra đối thủ đầu tiên của cậu phải là ai đó yếu hơn mới đúng.
“Mình hy vọng cái gì vậy chứ.” Ves lắc đầu, rõ ràng là nhờ cái tình huống may mắn thần kì ấy mới giúp cậu giành được thứ hạng cao như vậy. “Mình chỉ vượt qua vòng trước là nhờ may mắn thôi.”
Cậu không hề đánh giá thấp đối thủ của mình. Bộ đôi Lachlan và Lisa đã nỗ lực vượt qua nhiều đối thủ nặng cân để tiến vào vòng cuối. Lachlan chắc chắn phải là một nhà thiết kế chiến cơ tài giỏi ngang tầm với Barakovski chứ chẳng đùa.
Cậu không có mánh khóe nào nữa cả. Ves liền đi tới các Hệ Thống Tốc Chế được chỉ định và chọn cái ở giữa để bắt đầu vào việc. Cậu thử nhìn xung quanh, nhưng bị các tấm màn riêng tư chặn mất tầm nhìn. Cậu không thể thám thính đối thủ của mình và điều chỉnh thiết kế dựa trên tình huống được nữa.
Cậu thôi không nghĩ ngợi lung tung làm gì mà tập trung vào vấn đề trước mắt. “Bây giờ mình sẽ thiết kế chiến cơ như thế nào đây?”
Liệu cậu có nên tái sử dụng chiếc Kiếm Vũ và cải tiến nó hay không? Ý tưởng này cũng khá hợp lý. Cậu đã dành khá nhiều thời gian để tinh chỉnh mẫu thiết kế ấy trong vòng trước và mặc dù nó được thiết kế một cách vội vã, nhưng cỗ máy này đã chứng minh được tiềm năng của nó ở trên chiến trường. Trong đầu cậu đã lên ý tưởng để điều chỉnh và khắc phục những thiếu sót của chiếc Kiếm Vũ của mình.
“Tuy nhiên, liệu mình có thể gây ấn tượng với các bậc thầy nếu mình tái sử dụng mẫu thiết kế trước đó hay không?”
Hệ Thống đã giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng. Mục tiêu tối thượng của cậu bây giờ là được thu nhận làm đệ tử dưới trướng của một Nhà Thiết kế Chiến Cơ Bậc Thầy. Cậu đã phô trương điểm mạnh của chiếc Kiếm Vũ. Để giúp cho các bậc thầy hiểu rõ hơn về thế mạnh của sản phẩm Ves, thì cậu cần phải thiết kế một chiếc chiến cơ độc đáo hơn nữa.
“Các bậc thầy chắc chắn sẽ không muốn thu nhận một đứa học trò lười biếng. Mình phải nỗ lực cố gắng hết sức nếu mình muốn trở nên nổi bật hơn trong mắt họ.” Ves kết luận sau một hồi nghĩ ngợi.
Một nhà thiết kế chiến cơ luôn làm việc qua quýt sẽ tự giới hạn tiềm năng của mình hơn là so với những người luôn cố gắng cải thiện bản thân. Mặc dù cậu không thể đọc được suy nghĩ của năm vị bậc thầy đang quan sát từ xa, nhưng cậu tin rằng họ chỉ muốn chọn một thí sinh có triển vọng nhất mà thôi.
“Được rồi, vậy thì thiết kế một chiếc chiến cơ mới luôn là tốt nhất.”
Trước tiên, Ves suy nghĩ về hiệu suất hoạt động của chiếc Kiếm Vũ trong vòng đấu trước. Trên thực tế thì cậu Học Viên Lovejoy không thể nào phô bày sức mạnh tối đa của nó do cứ phải chạm mặt với đối thủ khắc tinh liên tục. Trận đấu cuối cùng với chiếc Dực Long lại càng khiến Ves phải tập trung tìm cách khắc phục điểm yếu tầm xa của chiến cơ mình.
“Mình nên thiết kế một chiếc chiến cơ không kích hay là trang bị một vũ khí tầm xa cho chiến cơ của mình đây?”
Cậu không hề có chuyên môn về hệ thống bay của chiến cơ. Mặc dù cậu có đủ kiến thức cơ bản để lắp đặt các hệ thống bay tiêu chuẩn từ danh mục của Hệ Thống Tốc Chế, nhưng cậu không thể cải tiến chúng thêm chút nào nữa cả. Chiếc Dực Long của tên Gauge đã chứng minh rằng một nhà thiết kế giỏi giang thật sự có thể đẩy giới hạn của hệ thống bay đi xa đến mức nào.
Ở mặt khác thì trang bị thêm vũ khí tầm xa thì lại khá vô lý đối với chiến cơ kiếm sĩ. Một số người có ý kiến cực đoan cho rằng đã là chiến cơ kiếm sĩ thì nó không bao giờ nên mang theo súng, cho dù chỉ là một khẩu súng lục dự phòng nhỏ bé đi chăng nữa. Ngoài ra, cậu cũng không mấy quen thuộc với thể loại công nghệ vũ khí ấy.
Ves đang bị giằng xé giữa hai lựa chọn trước mắt. Cậu đành cân nhắc sở trường của phi công của mình.
“Nếu mình lắp thêm hệ thống bay thì sẽ làm tăng thêm trọng lượng của chiến cơ, nhưng nó cũng mang lại nhiều lựa chọn tác chiến hơn. Cậu Học Viên Lovejoy kia chỉ cần một phương án để rút ngắn khoảng cách. Cho nên cái hệ thống bay không phải là phần quan trọng nhất của chiến cơ.”
Cậu quyết định sẽ thêm một hệ thống bay cỡ nhỏ vào bộ khung của chiếc chiến cơ hạng trung. Nó sẽ không làm tăng tốc độ tối đa của chiến cơ hay biến nó thành một diễn viên nhào lộn trên không. Tuy nhiên, nó sẽ là một dụng cụ có ích cho chiến cơ của cậu để đối phó với các mối nguy hiểm trên không ngay cả khi không có khẩu súng lục trong tay.
Giờ đây cậu đã xác định được kết cấu cơ bản của chiến cơ mình, nên Ves chỉ cần lấp đầy những khoảng trống còn lại bằng cách để trí tưởng tượng của mình tự do bay xa. Cậu đắm chìm vào tâm trí và cố gắng tạo ra một cái tầm nhìn phù hợp cho chiến cơ của mình để giải phóng yếu tố X của nó.
Một lần nữa, trong khi các đối thủ đã bắt tay vào mẫu thiết kế của họ, thì Ves vẫn đang cố gắng vẽ nên một bức tranh trong đầu. Sự khác biệt kỳ lạ này thu hút sự chú ý của khán giả. Cậu ta đang mơ mộng cái quái gì vậy hả?
Ves phớt lờ những lời nhận xét đó và bắt đầu nghĩ lại về những giây phút cuối cùng của chiếc Kiếm Vũ. Cảm giác tức giận, nhục nhã và bất lực. Cậu Học Viên Lovejoy đã không có phương án nào để chống trả lại sự khinh miệt từ đối thủ của mình. Tâm trí cậu cũng chợt lướt qua số phận cuối cùng của người phi công đã phá hủy chiếc chiến cơ của Gauge.
“Chiến cơ tiếp theo của mình sẽ là một Nhà Hành Quyết. Nó không phải là ác quỷ cũng không phải là thiên thần. Nó cắt đứt mọi thứ trên đường đi của nó bất kể mục tiêu có cách xa đến đâu. Thanh kiếm của nó vừa là công cụ vừa là biểu tượng của cái chức danh đó. Nó sẽ chỉ hành quyết chiến cơ, chứ không phải con người. Thanh kiếm của nó sẽ không bao giờ chém xuyên thứ không nên bị chém.”
Với một hình tượng và ý định mạnh mẽ trong tâm trí, Ves liền mở mắt và kích hoạt Hệ Thống Tốc Chế. Cậu mở toàn bộ các danh mục và chọn một loạt các bộ phận mà không quan tâm quá nhiều đến chi tiết. Cậu để cho linh tính và trực giác mách bảo nên chọn những bộ phận nào.
Cậu bắt đầu với một thanh đại kiếm cầm hai tay khá lý tưởng dùng để chặt đầu cũng như các chi khác. Để thích nghi với thanh kiếm, cậu chọn lấy phần thân rắn chắc hơn, cùng với hai cánh tay và đôi chân được gia cố khá vững chắc để tạo nên một cơ thể đầy lực lưỡng.
Để cung cấp năng lượng cho chiếc Hành Quyết, cậu chọn một lò phản ứng năng lượng cường độ cao cùng với một mẫu động cơ công suất trung bình. Nếu sử dụng một động cơ mạnh hơn thì sẽ làm tăng trọng lượng quá nhiều, cho nên Ves đành bỏ qua các mẫu công suất cao.
Những lựa chọn của cậu cho đến tận bây giờ sẽ mang lại cho chiến cơ đủ khả năng cơ động mặc dù nó vẫn mang theo nhiều bộ phận nặng cân. Mặc dù nó sẽ mất đi sự linh hoạt vốn có của chiếc Kiếm Vũ, nhưng bù lại thì khả năng chiến đấu của nó sẽ được gia tăng đáng kể.
Còn đối với hệ thống bay, quan trọng nhất là nó không được cản trở các động tác múa kiếm của Lovejoy tốt nhất có thể. Do cậu không có nhiều kinh nghiệm làm việc với hệ thống bay, cho nên Ves chỉ có thể chọn một mẫu nhỏ gọn mặc định từ danh mục lựa chọn mà thôi.
Nó bao gồm hai cái ống hình trụ dày cộm với sải cánh có thể gấp lại trên mỗi cái ống. Mặc dù nó trông như hai cái cây bị biến dạng, nhưng phản lực của nó khá là ổn định so với khoảng không gian mà nó chiếm trên cơ thể chiến cơ. Điểm bất lợi lớn duy nhất của hệ thống này chính là nó lãng phí rất nhiều năng lượng mà thôi.
“Cũng hay là chiến cơ của mình không sử dụng vũ khí năng lượng, nên mình có thể chuyển phần năng lượng dư dả cho hệ thống này.” Ves cân nhắc và tiếp tục với sự lựa chọn của mình.
Sau khi xác nhận lựa chọn các bộ phận có sẵn, cậu bắt tay lắp ráp tất cả lại với nhau. Cậu bắt đầu với bước lắp đặt hệ thống bay vào phần thân sau. May mắn là phần thân mà cậu chọn có cả một khu vực lắp đặt hệ thống bay tiêu chuẩn, cho nên mọi chuyện cũng khá là dễ dàng
Mặc dù cậu đã hoàn thành kết hợp hai bộ phận lại với nhau khá nhanh chóng, nhưng Ves vẫn không hài lòng với cái bố cục cơ bản này. Cậu liền điều chỉnh bằng cách gia cố điểm kết nối và gắn thêm một vài đường dẫn năng lượng dự phòng cho hệ thống bay. Cậu không muốn rơi vào tình trạng giống như chiếc Dực Long khi nó không thể tìm được cách truyền năng lượng tới hệ thống bay đâu.
Sau khi dành tận hai giờ để đảm bảo hệ thống bay sẽ hoạt động một cách trơn tru, thì Ves mới chuyển sang những phần còn lại. Quá trình lắp đặt lò phản ứng năng lượng và động cơ cũng không gặp vấn đề gì. Cậu chú ý hơn đến các chi của nó vì chiến cơ của cậu sẽ phụ thuộc vào động năng và vật lý cơ học để gây sát thương cho đối thủ. Cậu đặc biệt chọn các chi to lớn hơn để phù hợp với hệ thống cơ bắp nhân tạo mạnh mẽ hơn.
Ves đã dành một khoảng thời gian khá lâu để đảm bảo nội tạng chiến cơ của cậu phải được lắp đặt hoàn hảo. Cho nên cậu chỉ còn ba tiếng nữa thôi. Cậu cắn răng dành cả một tiếng đồng hồ để tối ưu hóa lớp giáp của chiếc Hành Quyết. Cậu thiết kế cho nó cho nó chắc chắn hơn và thêm nhiều góc sắc cạnh hơn. Chiến cơ của cậu bây giờ trông đáng sợ cực.
Cậu dành hết phần thời gian còn lại để sản xuất lớp giáp nén. Mặc dù cậu ước gì có được các phương pháp chế tạo tốt hơn với công thức chính xác hơn, nhưng cậu đành phải chấp nhận với những gì mình có.