Thần Đạo Đan Tôn (bản dịch)
Chương 4853: Năng Lực Vượt Cấp
Chương 4853: Năng Lực Vượt Cấp
Tái chiến.
Mọi người kinh ngạc phát hiện, mặc dù cảnh giới Lăng Hàn bị suy yếu, nhưng thực lực của hắn không yếu đi, chiến lực giữ vững giống như vượt cấp.
Cái này!
Làm sao có thể chứ?
Rõ ràng suy yếu một tiểu cảnh giới, chiến lực lại không giảm, khó mà tưởng tượng.
Chiến một hồi, Lăng Hàn lại đánh bại đối thủ.
– Hóa Linh luc biến.
Người trẻ tuổi phủ thành chủ lại điểm vào Lăng Hàn, hắn phong ấn tu vi Lăng Hàn lần nữa.
Móa!
Mọi người lấy làm kinh hãi, bởi vì Lăng Hàn vẫn chiếm thế thượng phong.
Bọn họ phát điên, gia hỏa này là yêu quái sao?
Oanh! Oanh! Oanh!
Lăng Hàn cường thế không gì sánh bằng, trong vòng mười chiêu, hắn dễ dàng đánh bại đối thủ.
– Hóa Linh ngũ biến.
Người tuổi trẻ kia chỉ một ngón tay, tu vi Lăng Hàn bị gọt đi một mảng lớn.
– Hóa Linh tứ biến.
– Hóa Linh tam biến.
Mọi người khiếp sợ.
Trời ạ, bọn họ nhất định đã nhìn thấy quái vật.
Rõ ràng tu vi Lăng Hàn đã gọt đến Hóa Linh nhất biến nhưng hắn vẫn có thể đánh với Hóa Linh bát biến, thậm chí còn chiếm cứ thượng phong, đây là biến thái thế nào?
Mấy chiêu mà thôi, Lăng Hàn liền đánh bại đối thủ.
– Trời ạ, giảm đi bảy tiểu cảnh giới!
– Đây chính là tiêu chuẩn Đế tử.
– Mạnh, thật sự là quá mạnh.
– Giả heo ăn thịt hổ .
Mọi người đều lắc đầu, chỉ cảm thấy bị Lăng Hàn lừa gạt quá thảm.
– Hóa Linh cửu biến.
Người trẻ tuổi phủ thành chủ điểm vào mình, tu vi của hắn tăng lên một đoạn.
Nhất biến đấu cửu biến.
Nhưng mà, vẫn không thể xoay trở cuộc chiến, Lăng Hàn trấn áp thô bạo, rất nhanh đánh bại đối thủ lần nữa.
Mọi người khó nói ra lời, cửu biến đấu nhất biến, Lăng Hàn có thể thắng tùy ý, thật đáng sợ.
– Tiêu chuẩn thế hệ bạch ngân.
– Thậm chí, thế hệ hoàng kim!
Mọi người đều chấn kinh, chẳng lẽ đây là một vị Đế tử sao, hơn nữa còn là thế hệ hoàng kim?
Rất có khả năng, bởi vì Đế tộc cao cao tại thượng, nhất là thế hệ hoàng kim, bình thường có mấy người biết tới.
– Chân Ngã cảnh!
Người trẻ tuổi điểm vào Lăng Hàn, lần này trực tiếp giảm tu vi Lăng Hàn xuống còn Chân Ngã cảnh, nhưng làtu vi của hắn cũng bị gọt còn Hóa Linh nhất biến.
Tái chiến.
Bành!
Một quyền mà thôi, Lăng Hàn đánh bại hắn.
Tất cả mọi người khiếp sợ.
Trước đó, không quản thất biến đánh bát biến hay nhất biến đánh cửu biến, cho dù ưu thế Lăng Hàn lớn thế nào cũng là cùng cảnh giới Hóa Linh cảnh.
Nhưng mà, lúc này hoàn toàn khác biệt.
Chân Ngã cảnh đánh Hóa Linh cảnh, dù chỉ là Hóa Linh cảnh yếu nhất, nhưng chênh lệch một đại cảnh giới, chênh lệch này mang tính nghiền ép.
Lăng Hàn thì sao?
Một quyền bại địch!
Thế hệ hoàng kim có thể làm được sao? Không có khả năng, chưa từng có nghe nói qua thế hệ hoàng kim có thể yêu nghiệt như thế.
– Hóa Linh nhị biến.
Người trẻ tuổi tiếp tục tăng tu vi của mình.
Tái chiến.
Lần này, Lăng Hàn vẫn không thể miểu sát đối thủ, hắn lại thắng rất dễ dàng.
Lăng Hàn tươi cười, thời điểm hắn là Chân Ngã thập hình tuyệt đối không dễ dàng đánh thắng Hóa Linh nhị biến, nhưng linh hồn của hắn hiện tại hoàn mỹ, muốn làm được rất dễ dàng.
– Hóa Linh tam biến.
Lần này, Lăng Hàn vẫn thắng, hắn chỉ phí sức vài chục chiêu mà thôi.
– Hóa Linh tứ biến!
Dù Lăng Hàn yêu nghiệt không gì sánh được, lần này đã đạt tới cực hạn của hắn, mấy trăm chiêu qua đi, song phương đánh ngang tay, ngươi không thể bại ta, ta khó áp chế ngươi.
Sau khi đánh năm trăm chiêu, người tuổi trẻ phủ thành chủ chủ động dừng tay.
– Đánh đủ năm trăm chiêu tính là qua ải.
– Ngươi còn thử độ khó cao hơn không?
Người tuổi trẻ kia hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, lần này không cần thử, hắn đạt tới cực hạn, chiến Hóa Linh ngũ biến, phỏng chừng ba trăm chiêu sẽ bại, khó có khả năng chống đỡ năm trăm chiêu.
Trừ phi vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp hay pháp trượng Thánh khí.
Hiển nhiên không phỉa ý hay, hắn vận dụng pháp khí vượt qua cảnh giới, thực lực vậy đối phương khẳng định sẽ tăng cao.
Đủ rồi, thành tích này đủ nghiền ép mọi người.
Lăng Hàn cầm tới bó đuốc, hài lòng mà đi.
Người bốn phía dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn
Ra khỏi phủ thành chủ, Lăng Hàn lập tức rời đi, hắn đi vùng đất hắc ám tìm thiên tài địabảo.
– Dừng lại!
Hét lớn một tiếng, chỉ thấy La Hoa Đường lao tới.
Đúng là gia hỏa âm hồn bất tán.
Lăng Hàn không có ham chiến, trực tiếp bỏ đi.
– Đừng trốn. La Hoa Đường nhanh chóng truy đuổi.
Một cái trốn một đuổi theo, bọn họ nhanh chóng ra khỏi thành, lúc này lại có người đuổi theo.
Văn Nhân Lương Bình.
Hắn cũng phát hiện Lăng Hàn, tự nhiên lập tức truy kích.
Hai tên Giáo Chủ nhìn nhau, đều nhìn thấy sát ý với Lăng Hàn trong mắt đối phương, bởi vậy, bọn họ tạo thành ăn ý, cũng không có xuất thủ lẫn nhau, cho rằng đối phương là giúp đỡ đối phó Lăng Hàn.
Nhưng bọn họ lại bội phục, Lăng Hàn thật sự có năng lực gây tai họa, lại trêu chọc một vị cường giả Giáo Chủ.
Không lâu lắm, phía trước xuất hiện khu vực hắc ám.
Vùng đất hắc ám.
– Không thể cho hắn chạy vào!
– Ân!
Hai ngườiVăn Nhân Lương Bình đạt thành nhận thức chung, một khi bị Lăng Hàn chạy vào, muốn tìm được là chuyện viễn vông.
Qua một đoạn thời gian, thực lực Lăng Hàn sẽ mạnh lên mấy phần, tương đương với một cây đao trên cổ bọn họ, làm bọn họ cảm giác cấp bách.
Nhất định phải mau chóng giết Lăng Hàn.
Bọn họ thi triển thủ đoạn ngăn cản Lăng Hàn xông vào hắc ám.
Nhưng mà, trước tốc độ của Phượng Dực Thiên Tường, thủ đoạn của bọn họ vô dụng.
Bọn họ có thể làm duy nhất chính là tiến vào hắc ám.
Hai người dừng lại, không có bó đuốc mà tiến vào bên trong hắc ám, cho dù bị vây khốn mười năm tám năm là bình thường, vận khí tốt người cũng may mắn lui về, cũng có khả năng bị vây khốn vĩnh viễn.
– Ghê tởm!
Hai người đều tức giận, nội tâm sinh ra lo lắng.
– Đi, trở về hối đoái bó đuốc.
– Cho dù không cần cơ duyên cũng phải giết kẻ này.
Hai người tạo thành chung nhận thức, lập tức trở về, đi hối đoái bó đuốc.
Trong vùng đất hắc ám, Lăng Hàn sử dụng hồn lực đốt bó đuốc, ngọn lửa xua tan hắc ám, phạm vi hai dặm sáng rực.
Phải biết, trước đó Lăng Hàn không nhìn thấy một chút gì.
Đúng là thần kỳ.
Lăng Hàn nâng cao bó đuốc và đi tìm thiên tài địa bảo.