Tensei Shitara Slime Datta Ken
Ngoại chương: Câu truyện của Shinji
--------------------------
Nó nói rằng nó sẽ giới thiệu họ với chủ nhân của Mê Cung, Gadra-roushi cùng với nhóm Shinji đi theo con slime trước mặt họ.
Có vẻ Mê Cung từ nay trở đi sẽ là chỗ làm mới của họ.
Vì mấy người được đồng ý cho nhập tịch vào đây rồi nên bọn tôi cũng không thể cứ thể cho mấy người ăn không được! Shinji và những người khác được bảo thế.
Cơ thể nó lúc lắc *Pưng pưng mà không phát ra tiếng trong lúc trượt trên mặt sàn cho người ta một cảm giác thật tinh tế.
Có thể đó chỉ là tưởng tượng của họ, nhưng so với những con slime khác không hơn gì loại ma vật yếu kém nhất, có thể bị tiêu diệt chẳng tốn mấy hột sức, thì con slime này có một bầu không khí hoàn toàn khác.
Dẫu thế nào thì con slime này vẫn là vua của một nước đã tiếp nhận khi họ bị lưu đày, Chúa Quỷ Rimuru.
Nhìn thôi thì ai cũng nghĩ chỉ một đòn tấn công bất ngờ thôi là đủ để nó về với ông bà rồi, nhưng họ đáng nhẽ không nên dạidột như thế.
Dù sao thì ác quỷ đi bên cạnh Chúa Quỷ này cũng tạo cho người ta cảm giác hắn là một tồn tại bất thường.
Con quỷ đó nói hắn tên là Diablo.
Shinji và những người còn lại thì không hiểu, nhưng chỉ vừa mới thấy Diablo, mắt của Gadra-roushi trợn trừng,
「Đẳng cấp này.....không thể nào, đến cả Công tước quỷ cũng phải chịu quy hàng ả......」
Ông không còn biết nói thêm gì nữa.
Hẳn đó phải là loại ma vật mạnh mẽ lắm.
Chi tiết sau này cậu mới được nghe, nhưng rõ ràng đó là loại tồn tại dễ dàng xử lý các Tổng lãnh quỷ và mang tới địa ngục trần gian.
Trong sự kiện "Bờ hồ nhuộm đỏ", trung đội của Shinji và đồng đội đã gần như bị tận diệt chỉ bởi một Tổng lãnh quỷ, ngẫm lại về nó khiến mặt cậu tái nhợt không còn hột máu.
Như vậy, họ phải hết sức cẩn trọng và chắc chắn rằng sẽ không bao giờ chọc giận Chúa Quỷ Rimuru, họ đều nhất trí với nhau như thế.
Thế rồi được Diablo dẫn đường, họ đi vào Mê Cung.
Họ được đưa vào một căn phòng, đã có người ở sẵn trong đó.
「Yahho~! Tui là Ramiris đây! Mấy cậu là trợ lý mới đó hả?」
Kẻ bay loăng quăng trước mặt họ là một nàng tiên nhỏ xíu.
Chắc cao tầm 30 phân? Cô trông như một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu vậy.
「Ồồồ! Tuyệt vời! Là tiên nữ thật sao?!」
Mark như kiểu, Ooh! Tuyệt cú mèo! Và rồi kích động hò hét như ngạc nhiên lắm.
Mà thôi cũng hiểu cho cảm giác của cậu ta.
Biểu hiện của chúng tôi có vẻ khiến cô nàng thấy thích thú.
「Fufun! Mấy cậu coi bộ hứa hẹn nha. Được rồi, mấy cậu được duyệt rồi đấy!
Nhưng mà, mấy cậu sẽ phải làm việc chăm chỉ với cả phải tuân theo mệnh lệnh tuyệt đối của tui đấy nhé!」
Nàng tiên loi choi ấy nói trong lúc ưỡn cái sân bay của mình ra.
Shinji thấy đây có vẻ là một cô nhóc muốn chơi đùa thôi.
Mê Cung này thật phi thường, cậu nghĩ vậy.
Nơi đây đã có Tử Linh Vương Adalman và kị sĩ của ông ta――Thánh kị sĩ Albert――và những cá nhân mạnh mẽ khác sống dưới này mà còn có cả những tiên nữ vô lo chơi đùa nữa.
Cậu không chắc rằng mình có thể hùa theo cô nhóc này, trên hết thì họ cũng sắp nhận một ơn huệ từ chủ nhân Mê Cung rồi.
Mark trong có vẻ khá vui; thật không may là giờ họ không thể chơi đùa với cô bé được.
(Chủ nhân của nơi này hẳn phải là một người như Tử Linh Vương Adalman.
Dù sao cũng là bạn cũ của nhau, thế nên có lẽ không nhầm đâu.)
Đấy là Shinji nghĩ thế.
Cơ mà, cậu vẫn thấy tên Ramiris nghe quen quen......
Ôi chà, Shinji nghĩ ngợi rồi chuẩn bị từ chối cô bé.
「Không may quá, bọn anh lại chuẩn bị phải gặp chủ nhân của Mê Cung này và làm việc cho họ mất rồi.
Bọn anh cũng muốn chơi với em lắm, nhưng mà bọn anh mắc làm việ――」
Shinji sắp sửa nói tiếp thì đột nhiên Gadra-roushi gõ vào đầu và ngắt lời cậu.
Shinji không biết mình có làm gì sai.
Phớt lờ Shinji,
「Ôi chao, không phải Ramiris-sama đây sao! Tên của tôi là Gadra.
Thật là vinh dự được diện kiến ngài!」
「À, ừm.....cậu kia, nằm đó có sao không thế?」
「Ha ha ha, không sao, không sao. Tên nhãi này cũng có chút ít rèn luyện rồi nên không sao!」
Rồi Ramiris và Gadra tiếp tục nói cuộc nói chuyện.
Và cuối cùng, Shinji cũng nhớ ra Ramiris là tên của một Chúa Quỷ.
Mark và Zhing cũng nhớ ra sau khi nhìn thấy Gadra và Shinji "trao đổi", trang trọng đứng thẳng lưng lên.
Quay ra nói với ba cậu trai đang run lập cập.
「À, mấy người không cần nghe ta nói cũng biết rồi à?
Đây là Ramiris. Là cấp trên đấy.
Đừng coi thường vì cô ấy nhỏ, coi chừng không bị anh thư ký xử lý đấy.」
Nói rồi Rimuru chỉ về hướng kẻ vừa xuất hiện đằng sau Ramiris mà không ai nhận ra.
Đó là Beretta, thư ký kiêm vệ sĩ của Ramiris.
Nhìn thấy kẻ đó, chiếc mặt nạ trông như hình nhân đó,
「Cái....」
Gadra nói, và ông rên rỉ.
Rõ ràng là thế, Shinji và những người kia cũng hiểu được lý do Gadra phải rên lên.
Gã đeo mặt nạ đó không phải hạng tầm thường.
Đây quả đúng là chỗ ở của một Chúa Quỷ, thực là một chốn không có phàm nhân nào.
Việc đầu tiên được giao cho nhóm Shinji là giám sát những kẻ xâm lược Mê Cung trong một căn phòng, chỉ vậy thôi.
Và những kẻ đó đã từng là đồng chí của họ trong quân đội Đế Quốc.
Đa phần là người lạ, nhưng lẫn trong đó vẫn có một vài gương mặt thân quen.
Cũng không thích thú gì, nhưng đó là lệnh. Họ nghĩ thế và vẫn tiếp tục công việc của mình.
Ngày đầu tiên, lực lượng Đế Quốc tiến bước trôi chảy.
Nhưng trong đầu cậu thấy thắc mắc. Cấu trúc của Mê Cung khác hẳn lần đầu khi Shinji và những người khác đến đây.
Rồi cậu hỏi,
「Tất nhiên rồi! Mê Cung này được cấu thành từ 100 tiểu phần mà, ta có thể thoải mái di chuyển chúng được đấy!」
Chúa Quỷ Ramiris vô tư trả lời cho cậu.
Nàng tiên đó cũng đang ngồi trong cùng căn phòng với cậu, và cũng đang theo dõi từ cùng một màn hình.
Không có nhiều bất ngờ; Ramiris thân thiện và cởi mở đúng như bề ngoài của cô vậy.
Tốt, không phải căng thẳng nữa.
Có vẻ Chúa Quỷ Rimuru không đang ở trong phòng điều hành.
Nhưng ngồi cạnh Ramiris là một người đẹp trai cậu không biết.
Cậu ta có vẻ không quan tâm lắm đến việc của họ và đang đọc một quyển sách.
Đó là một cuốn manga mà Shinji đã đọc qua, cậu ta kiếm ở đâu mới được chứ, với cả, bắt chuyện kiểu gì đây――Mà, cậu có thực sự nên bắt chuyện không nữa――Shinji đã chật vật mất một lúc rồi cuối cùng cậu cũng quyết định là không.
Nếu cậu có thể mượn được nó, cậu sẽ lại được đắm mình vào một cảm giác hoài niệm, nhưng mà muốn mượn được thì phải đi chào cậu ta trước đã.
Đã hết ngày và cậu vẫn băn khoăn không biết nên làm gì.
Tiện nói luôn, trước khi bắt đầu làm thì cậu cũng đã được nói sơ qua, lương tháng sẽ khoảng 3 đồng vàng.
Vậy một năm sẽ là 36 đồng, mà hình như còn thưởng thiếc nữa. Chỉ thế thôi thì cũng chẳng nhiều nhặn gì.
Khi họ còn ở Đế Quốc, Shinji thường kiếm được khoảng 70 đồng vàng một năm, so với Mark và Zhing chỉ có 50 đồng thì tiền lương bị hụt đi không ít.
Tiền lương còn một nửa, nhưng họ cũng không thấy bất mãn.
Năm đầu tiên là thử việc, và tùy vào họ thể hiện như thế nào mà sẽ được tăng thêm.
Dẫu sao thì họ vẫn được bao ăn ở như hồi còn ở Đế Quốc, mà giá cả cũng rẻ nữa.
Họ cũng được cấp cho đồng phục và cả nơi để nghỉ ngơi.
Mà phòng riêng còn có nhà tắm và toilet nữa khiến họ mừng lắm.
Họ không thể tin nổi thậm chí nó còn là loại giật nước. Thật là một bước tiến lớn từ thời trung cổ lên thời cận đại.
Trong Đế Quốc, dù có ở thủ đô thì cũng chẳng có chế độ phòng riêng mà có toilet.
Nếu muốn một phòng vừa nhà tắm vừa toilet thế này thì phải ngốn hết 10 đồng vàng trong mấy khách sạn siêu cao cấp.
Mà cũng chỉ được cái cầu lởm thôi.
Họ có thể dùng ma pháp để khử mùi, nhưng không bao giờ có cửa với loại giật nước này được.
Có lẽ vì chế độ đãi ngộ quá tốt nên nhóm Shinji cũng không quan trọng gì về lương lậu nữa.
Còn với Gadra thì nhiêu đây với ông là quá mức tiện lợi, nên ông cũng khô lời không biết nói gì nữa.
Rồi giờ làm của họ cũng được thống nhất. Họ sẽ dậy lúc 6:00 sáng để đón Ramiris, 6:30 sẽ thưởng thức bữa sáng trong một nhà hàng của Elf.
Mà đi với Ramiris thì sẽ được miễn phí.
Và cuối cùng thì công việc kết thúc lúc 15:00 chiều.
Mà các cửa hàng cũng chỉ mở cửa sau 18:00 nên họ cũng chấp nhận lý do cho giờ làm việc đó.
Dù phải làm việc 9 tiếng đồng hồ, nhưng họ vẫn có một tiếng nghỉ ngơi.
Ngoài ra họ cũng có thể trao đổi một chút với các mạo hiểm giả đã khiến cho nhóm Shinji hiểu được một chuyện.
Chỗ làm mới này thật tuyệt vời.
À, ngoài ra thì bữa tối muốn ăn ở đâu cũng được.
Những chiếc vòng cho phép họ di chuyển tùy ý trong Mê Cung và chỉ cần đưa vòng ra họ sẽ được ăn miễn phí tại các quán trọ.
Nhưng vào nhà hàng Elf thì vẫn mất tiền.
Một bữa là một đồng vàng――Mà thêm cả phí tăng lên vào buổi tối thì món rẻ nhất cũng ngốn 3 đồng vàng. Nó ngang với những khách sạn siêu cao cấp, nên cũng đáng. Chỉ nghĩ tới việc họ được bao ăn bữa sáng và bữa trưa thôi――Tiêu xài lãng phí thì họ sẽ cháy túi ngay.
Vì lúc đi với Ramiris thì miễn phí hết, nên buổi tối họ lại tới đó rồi sốc tận nóc.
Tối đó họ bất đắc dĩ phải gọi món rẻ nhất, rồi sau đó rời cửa hàng như bị ma đuổi.
Nhưng không chỉ trong Mê Cung mới có chỗ ăn.
Bên ngoài là một dãy các cửa hàng của các mạo hiểm giả.
Còn có cửa hàng thịt nướng và quán rượu nữa. Bình thường thì quán rượu và hàng ăn trong Mê Cung là miễn phí, nhưng ở ngoài đây có nhiều chỗ hơn.
Mà cũng có bếp trong phòng riêng, nên muốn thì tự nấu cũng được.
Dần dần thì họ cũng quen với môi trường mới, nhưng đó là một câu truyện về sau.
Ngày thứ 2 quân đội Đế Quốc xâm lược Mê Cung.
Như thể biểu hiện không quan tâm hôm qua là lừa người, hôm nay anh chàng đẹp mã kia chăm chú nhìn lên màn ảnh.
Sau khi cậu hỏi thì hóa ra đó là ác long Veldora trong dạng người.
Họ hết sức bất ngờ, nhưng cũng chỉ là cái bất ngờ đầu tiên của cả ngày thôi.
Đó là ngày mà họ bị bất ngờ nhiều nhất trong suốt cuộc đời.
Sau 2 tiếng, Gadra chỉ còn biết nhắm tịt mắt than vãn còn bộ ba kia thầm cảm ơn cho vận may của họ.
Hóa ra kẻ mạnh nhất trong Mê Cung không phải là Adalman và Abert, giờ thì họ CỰC KÌ rõ rằng trong đây còn những người mạnh khủng bố khác nữa.
Nhiệm vụ của hội Shinji là tìm ra những người dị giới có kiến thức tốt.
Họ cũng được giao việc kiểm tra tình hình trên chiến trường và xem xét tính tình của những người kia.
Vậy nên họ được quan sát trận chiến ở mọi tầng, và chỉ biết ngẩn người vì quá khó tin.
「Này? Đúng như ta nói đấy, qua đây đúng là quyết định sáng suốt nhỉ?」
Họ nghe tiếng Gadra vọng lại và cả ba cũng chỉ biết gật đầu đồng thuận.
Những thứ từ tầng 50 trở lên chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà thôi., từ 51~60 mới thực sự là bắt đầu.
Giờ ngẩm lại hồi đó sao họ lại ngu muội đến thế, có khi họ cười đến chảy cả nước mắt mất.
Nhưng họ muốn cũng chẳng cười vậy nổi, cố lắm cũng chỉ là cười khổ mà thôi.
Đúng như Gadra đã nói, nếu lúc đó họ không trốn đi thì giờ bị gọi đến để dẫn đường là cái chắc.
Chỉ nghĩ thôi mà đã thấy run rồi.
Nhóm Shinji thành tâm biết ơn tầm nhìn sáng suốt của Gadra-roushi.
Albert, người họ tưởng là vô địch đã bị đánh bại.
Cận Vệ Hoàng Gia hạng 17, Krishna đã đánh bại ông ấy. Và lý do ông ấy thua cũng chỉ vì thanh kiếm của ông bị gãy mà thôi.
Thực tế, xét về kiếm thuật Albert trên cơ, nhưng thanh kiếm của ông bị chặn lại bởi bộ giáp cập Legendary của Krish và vỡ vụn.
Có vẻ Adalman không giỏi cận chiến lắm, và khi tuyến trước Albert đã gục thì cũng chấm hết.
Vì sự tương hỗ của họ không còn nên đã dẫn tới thất bại.
Gadra có vẻ không vui,
「Còn có xương không thôi mà sao vẫn ngây ngô như trẻ nít thế không biết!」
Ông nhìn như đang hối hận về sai lầm của quá khứ của mình vậy.
Nhưng đó vẫn ở một tầm khác so với hội Shinji, nên họ cũng không phát biểu gì được.
Shinji và những người kia không tự nhận thấy, nhưng họ thực sự may mắn lắm mới được chứng kiến trận chiến của những kẻ mạnh như thế.
Trong tương lại, khi họ phải đối đầu với những cá nhân mạnh mẽ tương tự, đây sẽ là kinh nghiệm vô giá.
Nhưng hôm nay thì họ cũng chỉ xem thôi chứ cũng không nhận thức được mấy.
Cuối cùng thì toàn bộ quân Đế Quốc 350,000 người đã bị tận diệt.
Kể cả những người mạnh như Cận Vệ Hoàng Gia Krishna cũng không có cửa với ma nhân tên Zegion.
Ngay lúc Krishna gục xuống, cả đám quá sốc tới nỗi đơ luôn.
Nếu được thì, lại lần nữa đi!
Trong đầu họ là như thế.
Nhưng rồi họ cũng sực nhớ ra công việc của mình, và quyết định đề cử Raymond và Michelle, là người quen của họ.
Họ rất may mới sống được đến tận bây giờ, mà trên hết thì Ramiris cũng hài lòng vì hai người đó đã quyết định đập nát chiếc vòng nhái kia.
Vậy nên nhiệm vụ đầu tiên của họ là tìm thêm trợ lý dị giới đã hoàn thành mà không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, Gadra-roushi đi thắt lại tình bạn năm xưa, rồi dần dà thì ông cũng quen với việc điều hành Mê Cung.
Và ông cũng nhanh chóng được công nhận là một trong 10 người đứng đầu của Mê Cung và đóng vai trò khá tích cực trong việc làm một boss tầng.
Shinji, Mark, Zhing, Michelle và Raymond, năm người họ trở thành trợ lý của Ramiris và hỗ trợ đủ thứ dự án của cô.
Nhưng mà cũng chẳng khác gì đùa giỡn, như kiểu họ làm thêm một khu mới chỉ để cho vui vậy.
「Cơ mà, giờ cuộc đời chúng ta rồi sẽ ra sao nhỉ, tôi cũng chẳng biết nữa.」
Shinji nói.
Nhưng mà, ngay lúc vẫn may của họ chạm đáy thì cũng là lúc cuộc đời họ quay ngoắt 180 độ, đó mới là những gì họ thực sự nghĩ trong đầu.
________________________________
Nó nói rằng nó sẽ giới thiệu họ với chủ nhân của Mê Cung, Gadra-roushi cùng với nhóm Shinji đi theo con slime trước mặt họ.
Có vẻ Mê Cung từ nay trở đi sẽ là chỗ làm mới của họ.
Vì mấy người được đồng ý cho nhập tịch vào đây rồi nên bọn tôi cũng không thể cứ thể cho mấy người ăn không được! Shinji và những người khác được bảo thế.
Cơ thể nó lúc lắc *Pưng pưng mà không phát ra tiếng trong lúc trượt trên mặt sàn cho người ta một cảm giác thật tinh tế.
Có thể đó chỉ là tưởng tượng của họ, nhưng so với những con slime khác không hơn gì loại ma vật yếu kém nhất, có thể bị tiêu diệt chẳng tốn mấy hột sức, thì con slime này có một bầu không khí hoàn toàn khác.
Dẫu thế nào thì con slime này vẫn là vua của một nước đã tiếp nhận khi họ bị lưu đày, Chúa Quỷ Rimuru.
Nhìn thôi thì ai cũng nghĩ chỉ một đòn tấn công bất ngờ thôi là đủ để nó về với ông bà rồi, nhưng họ đáng nhẽ không nên dạidột như thế.
Dù sao thì ác quỷ đi bên cạnh Chúa Quỷ này cũng tạo cho người ta cảm giác hắn là một tồn tại bất thường.
Con quỷ đó nói hắn tên là Diablo.
Shinji và những người còn lại thì không hiểu, nhưng chỉ vừa mới thấy Diablo, mắt của Gadra-roushi trợn trừng,
「Đẳng cấp này.....không thể nào, đến cả Công tước quỷ cũng phải chịu quy hàng ả......」
Ông không còn biết nói thêm gì nữa.
Hẳn đó phải là loại ma vật mạnh mẽ lắm.
Chi tiết sau này cậu mới được nghe, nhưng rõ ràng đó là loại tồn tại dễ dàng xử lý các Tổng lãnh quỷ và mang tới địa ngục trần gian.
Trong sự kiện "Bờ hồ nhuộm đỏ", trung đội của Shinji và đồng đội đã gần như bị tận diệt chỉ bởi một Tổng lãnh quỷ, ngẫm lại về nó khiến mặt cậu tái nhợt không còn hột máu.
Như vậy, họ phải hết sức cẩn trọng và chắc chắn rằng sẽ không bao giờ chọc giận Chúa Quỷ Rimuru, họ đều nhất trí với nhau như thế.
Thế rồi được Diablo dẫn đường, họ đi vào Mê Cung.
Họ được đưa vào một căn phòng, đã có người ở sẵn trong đó.
「Yahho~! Tui là Ramiris đây! Mấy cậu là trợ lý mới đó hả?」
Kẻ bay loăng quăng trước mặt họ là một nàng tiên nhỏ xíu.
Chắc cao tầm 30 phân? Cô trông như một cô bé nhỏ nhắn đáng yêu vậy.
「Ồồồ! Tuyệt vời! Là tiên nữ thật sao?!」
Mark như kiểu, Ooh! Tuyệt cú mèo! Và rồi kích động hò hét như ngạc nhiên lắm.
Mà thôi cũng hiểu cho cảm giác của cậu ta.
Biểu hiện của chúng tôi có vẻ khiến cô nàng thấy thích thú.
「Fufun! Mấy cậu coi bộ hứa hẹn nha. Được rồi, mấy cậu được duyệt rồi đấy!
Nhưng mà, mấy cậu sẽ phải làm việc chăm chỉ với cả phải tuân theo mệnh lệnh tuyệt đối của tui đấy nhé!」
Nàng tiên loi choi ấy nói trong lúc ưỡn cái sân bay của mình ra.
Shinji thấy đây có vẻ là một cô nhóc muốn chơi đùa thôi.
Mê Cung này thật phi thường, cậu nghĩ vậy.
Nơi đây đã có Tử Linh Vương Adalman và kị sĩ của ông ta――Thánh kị sĩ Albert――và những cá nhân mạnh mẽ khác sống dưới này mà còn có cả những tiên nữ vô lo chơi đùa nữa.
Cậu không chắc rằng mình có thể hùa theo cô nhóc này, trên hết thì họ cũng sắp nhận một ơn huệ từ chủ nhân Mê Cung rồi.
Mark trong có vẻ khá vui; thật không may là giờ họ không thể chơi đùa với cô bé được.
(Chủ nhân của nơi này hẳn phải là một người như Tử Linh Vương Adalman.
Dù sao cũng là bạn cũ của nhau, thế nên có lẽ không nhầm đâu.)
Đấy là Shinji nghĩ thế.
Cơ mà, cậu vẫn thấy tên Ramiris nghe quen quen......
Ôi chà, Shinji nghĩ ngợi rồi chuẩn bị từ chối cô bé.
「Không may quá, bọn anh lại chuẩn bị phải gặp chủ nhân của Mê Cung này và làm việc cho họ mất rồi.
Bọn anh cũng muốn chơi với em lắm, nhưng mà bọn anh mắc làm việ――」
Shinji sắp sửa nói tiếp thì đột nhiên Gadra-roushi gõ vào đầu và ngắt lời cậu.
Shinji không biết mình có làm gì sai.
Phớt lờ Shinji,
「Ôi chao, không phải Ramiris-sama đây sao! Tên của tôi là Gadra.
Thật là vinh dự được diện kiến ngài!」
「À, ừm.....cậu kia, nằm đó có sao không thế?」
「Ha ha ha, không sao, không sao. Tên nhãi này cũng có chút ít rèn luyện rồi nên không sao!」
Rồi Ramiris và Gadra tiếp tục nói cuộc nói chuyện.
Và cuối cùng, Shinji cũng nhớ ra Ramiris là tên của một Chúa Quỷ.
Mark và Zhing cũng nhớ ra sau khi nhìn thấy Gadra và Shinji "trao đổi", trang trọng đứng thẳng lưng lên.
Quay ra nói với ba cậu trai đang run lập cập.
「À, mấy người không cần nghe ta nói cũng biết rồi à?
Đây là Ramiris. Là cấp trên đấy.
Đừng coi thường vì cô ấy nhỏ, coi chừng không bị anh thư ký xử lý đấy.」
Nói rồi Rimuru chỉ về hướng kẻ vừa xuất hiện đằng sau Ramiris mà không ai nhận ra.
Đó là Beretta, thư ký kiêm vệ sĩ của Ramiris.
Nhìn thấy kẻ đó, chiếc mặt nạ trông như hình nhân đó,
「Cái....」
Gadra nói, và ông rên rỉ.
Rõ ràng là thế, Shinji và những người kia cũng hiểu được lý do Gadra phải rên lên.
Gã đeo mặt nạ đó không phải hạng tầm thường.
Đây quả đúng là chỗ ở của một Chúa Quỷ, thực là một chốn không có phàm nhân nào.
Việc đầu tiên được giao cho nhóm Shinji là giám sát những kẻ xâm lược Mê Cung trong một căn phòng, chỉ vậy thôi.
Và những kẻ đó đã từng là đồng chí của họ trong quân đội Đế Quốc.
Đa phần là người lạ, nhưng lẫn trong đó vẫn có một vài gương mặt thân quen.
Cũng không thích thú gì, nhưng đó là lệnh. Họ nghĩ thế và vẫn tiếp tục công việc của mình.
Ngày đầu tiên, lực lượng Đế Quốc tiến bước trôi chảy.
Nhưng trong đầu cậu thấy thắc mắc. Cấu trúc của Mê Cung khác hẳn lần đầu khi Shinji và những người khác đến đây.
Rồi cậu hỏi,
「Tất nhiên rồi! Mê Cung này được cấu thành từ 100 tiểu phần mà, ta có thể thoải mái di chuyển chúng được đấy!」
Chúa Quỷ Ramiris vô tư trả lời cho cậu.
Nàng tiên đó cũng đang ngồi trong cùng căn phòng với cậu, và cũng đang theo dõi từ cùng một màn hình.
Không có nhiều bất ngờ; Ramiris thân thiện và cởi mở đúng như bề ngoài của cô vậy.
Tốt, không phải căng thẳng nữa.
Có vẻ Chúa Quỷ Rimuru không đang ở trong phòng điều hành.
Nhưng ngồi cạnh Ramiris là một người đẹp trai cậu không biết.
Cậu ta có vẻ không quan tâm lắm đến việc của họ và đang đọc một quyển sách.
Đó là một cuốn manga mà Shinji đã đọc qua, cậu ta kiếm ở đâu mới được chứ, với cả, bắt chuyện kiểu gì đây――Mà, cậu có thực sự nên bắt chuyện không nữa――Shinji đã chật vật mất một lúc rồi cuối cùng cậu cũng quyết định là không.
Nếu cậu có thể mượn được nó, cậu sẽ lại được đắm mình vào một cảm giác hoài niệm, nhưng mà muốn mượn được thì phải đi chào cậu ta trước đã.
Đã hết ngày và cậu vẫn băn khoăn không biết nên làm gì.
Tiện nói luôn, trước khi bắt đầu làm thì cậu cũng đã được nói sơ qua, lương tháng sẽ khoảng 3 đồng vàng.
Vậy một năm sẽ là 36 đồng, mà hình như còn thưởng thiếc nữa. Chỉ thế thôi thì cũng chẳng nhiều nhặn gì.
Khi họ còn ở Đế Quốc, Shinji thường kiếm được khoảng 70 đồng vàng một năm, so với Mark và Zhing chỉ có 50 đồng thì tiền lương bị hụt đi không ít.
Tiền lương còn một nửa, nhưng họ cũng không thấy bất mãn.
Năm đầu tiên là thử việc, và tùy vào họ thể hiện như thế nào mà sẽ được tăng thêm.
Dẫu sao thì họ vẫn được bao ăn ở như hồi còn ở Đế Quốc, mà giá cả cũng rẻ nữa.
Họ cũng được cấp cho đồng phục và cả nơi để nghỉ ngơi.
Mà phòng riêng còn có nhà tắm và toilet nữa khiến họ mừng lắm.
Họ không thể tin nổi thậm chí nó còn là loại giật nước. Thật là một bước tiến lớn từ thời trung cổ lên thời cận đại.
Trong Đế Quốc, dù có ở thủ đô thì cũng chẳng có chế độ phòng riêng mà có toilet.
Nếu muốn một phòng vừa nhà tắm vừa toilet thế này thì phải ngốn hết 10 đồng vàng trong mấy khách sạn siêu cao cấp.
Mà cũng chỉ được cái cầu lởm thôi.
Họ có thể dùng ma pháp để khử mùi, nhưng không bao giờ có cửa với loại giật nước này được.
Có lẽ vì chế độ đãi ngộ quá tốt nên nhóm Shinji cũng không quan trọng gì về lương lậu nữa.
Còn với Gadra thì nhiêu đây với ông là quá mức tiện lợi, nên ông cũng khô lời không biết nói gì nữa.
Rồi giờ làm của họ cũng được thống nhất. Họ sẽ dậy lúc 6:00 sáng để đón Ramiris, 6:30 sẽ thưởng thức bữa sáng trong một nhà hàng của Elf.
Mà đi với Ramiris thì sẽ được miễn phí.
Và cuối cùng thì công việc kết thúc lúc 15:00 chiều.
Mà các cửa hàng cũng chỉ mở cửa sau 18:00 nên họ cũng chấp nhận lý do cho giờ làm việc đó.
Dù phải làm việc 9 tiếng đồng hồ, nhưng họ vẫn có một tiếng nghỉ ngơi.
Ngoài ra họ cũng có thể trao đổi một chút với các mạo hiểm giả đã khiến cho nhóm Shinji hiểu được một chuyện.
Chỗ làm mới này thật tuyệt vời.
À, ngoài ra thì bữa tối muốn ăn ở đâu cũng được.
Những chiếc vòng cho phép họ di chuyển tùy ý trong Mê Cung và chỉ cần đưa vòng ra họ sẽ được ăn miễn phí tại các quán trọ.
Nhưng vào nhà hàng Elf thì vẫn mất tiền.
Một bữa là một đồng vàng――Mà thêm cả phí tăng lên vào buổi tối thì món rẻ nhất cũng ngốn 3 đồng vàng. Nó ngang với những khách sạn siêu cao cấp, nên cũng đáng. Chỉ nghĩ tới việc họ được bao ăn bữa sáng và bữa trưa thôi――Tiêu xài lãng phí thì họ sẽ cháy túi ngay.
Vì lúc đi với Ramiris thì miễn phí hết, nên buổi tối họ lại tới đó rồi sốc tận nóc.
Tối đó họ bất đắc dĩ phải gọi món rẻ nhất, rồi sau đó rời cửa hàng như bị ma đuổi.
Nhưng không chỉ trong Mê Cung mới có chỗ ăn.
Bên ngoài là một dãy các cửa hàng của các mạo hiểm giả.
Còn có cửa hàng thịt nướng và quán rượu nữa. Bình thường thì quán rượu và hàng ăn trong Mê Cung là miễn phí, nhưng ở ngoài đây có nhiều chỗ hơn.
Mà cũng có bếp trong phòng riêng, nên muốn thì tự nấu cũng được.
Dần dần thì họ cũng quen với môi trường mới, nhưng đó là một câu truyện về sau.
Ngày thứ 2 quân đội Đế Quốc xâm lược Mê Cung.
Như thể biểu hiện không quan tâm hôm qua là lừa người, hôm nay anh chàng đẹp mã kia chăm chú nhìn lên màn ảnh.
Sau khi cậu hỏi thì hóa ra đó là ác long Veldora trong dạng người.
Họ hết sức bất ngờ, nhưng cũng chỉ là cái bất ngờ đầu tiên của cả ngày thôi.
Đó là ngày mà họ bị bất ngờ nhiều nhất trong suốt cuộc đời.
Sau 2 tiếng, Gadra chỉ còn biết nhắm tịt mắt than vãn còn bộ ba kia thầm cảm ơn cho vận may của họ.
Hóa ra kẻ mạnh nhất trong Mê Cung không phải là Adalman và Abert, giờ thì họ CỰC KÌ rõ rằng trong đây còn những người mạnh khủng bố khác nữa.
Nhiệm vụ của hội Shinji là tìm ra những người dị giới có kiến thức tốt.
Họ cũng được giao việc kiểm tra tình hình trên chiến trường và xem xét tính tình của những người kia.
Vậy nên họ được quan sát trận chiến ở mọi tầng, và chỉ biết ngẩn người vì quá khó tin.
「Này? Đúng như ta nói đấy, qua đây đúng là quyết định sáng suốt nhỉ?」
Họ nghe tiếng Gadra vọng lại và cả ba cũng chỉ biết gật đầu đồng thuận.
Những thứ từ tầng 50 trở lên chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà thôi., từ 51~60 mới thực sự là bắt đầu.
Giờ ngẩm lại hồi đó sao họ lại ngu muội đến thế, có khi họ cười đến chảy cả nước mắt mất.
Nhưng họ muốn cũng chẳng cười vậy nổi, cố lắm cũng chỉ là cười khổ mà thôi.
Đúng như Gadra đã nói, nếu lúc đó họ không trốn đi thì giờ bị gọi đến để dẫn đường là cái chắc.
Chỉ nghĩ thôi mà đã thấy run rồi.
Nhóm Shinji thành tâm biết ơn tầm nhìn sáng suốt của Gadra-roushi.
Albert, người họ tưởng là vô địch đã bị đánh bại.
Cận Vệ Hoàng Gia hạng 17, Krishna đã đánh bại ông ấy. Và lý do ông ấy thua cũng chỉ vì thanh kiếm của ông bị gãy mà thôi.
Thực tế, xét về kiếm thuật Albert trên cơ, nhưng thanh kiếm của ông bị chặn lại bởi bộ giáp cập Legendary của Krish và vỡ vụn.
Có vẻ Adalman không giỏi cận chiến lắm, và khi tuyến trước Albert đã gục thì cũng chấm hết.
Vì sự tương hỗ của họ không còn nên đã dẫn tới thất bại.
Gadra có vẻ không vui,
「Còn có xương không thôi mà sao vẫn ngây ngô như trẻ nít thế không biết!」
Ông nhìn như đang hối hận về sai lầm của quá khứ của mình vậy.
Nhưng đó vẫn ở một tầm khác so với hội Shinji, nên họ cũng không phát biểu gì được.
Shinji và những người kia không tự nhận thấy, nhưng họ thực sự may mắn lắm mới được chứng kiến trận chiến của những kẻ mạnh như thế.
Trong tương lại, khi họ phải đối đầu với những cá nhân mạnh mẽ tương tự, đây sẽ là kinh nghiệm vô giá.
Nhưng hôm nay thì họ cũng chỉ xem thôi chứ cũng không nhận thức được mấy.
Cuối cùng thì toàn bộ quân Đế Quốc 350,000 người đã bị tận diệt.
Kể cả những người mạnh như Cận Vệ Hoàng Gia Krishna cũng không có cửa với ma nhân tên Zegion.
Ngay lúc Krishna gục xuống, cả đám quá sốc tới nỗi đơ luôn.
Nếu được thì, lại lần nữa đi!
Trong đầu họ là như thế.
Nhưng rồi họ cũng sực nhớ ra công việc của mình, và quyết định đề cử Raymond và Michelle, là người quen của họ.
Họ rất may mới sống được đến tận bây giờ, mà trên hết thì Ramiris cũng hài lòng vì hai người đó đã quyết định đập nát chiếc vòng nhái kia.
Vậy nên nhiệm vụ đầu tiên của họ là tìm thêm trợ lý dị giới đã hoàn thành mà không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, Gadra-roushi đi thắt lại tình bạn năm xưa, rồi dần dà thì ông cũng quen với việc điều hành Mê Cung.
Và ông cũng nhanh chóng được công nhận là một trong 10 người đứng đầu của Mê Cung và đóng vai trò khá tích cực trong việc làm một boss tầng.
Shinji, Mark, Zhing, Michelle và Raymond, năm người họ trở thành trợ lý của Ramiris và hỗ trợ đủ thứ dự án của cô.
Nhưng mà cũng chẳng khác gì đùa giỡn, như kiểu họ làm thêm một khu mới chỉ để cho vui vậy.
「Cơ mà, giờ cuộc đời chúng ta rồi sẽ ra sao nhỉ, tôi cũng chẳng biết nữa.」
Shinji nói.
Nhưng mà, ngay lúc vẫn may của họ chạm đáy thì cũng là lúc cuộc đời họ quay ngoắt 180 độ, đó mới là những gì họ thực sự nghĩ trong đầu.
________________________________