Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 180: Trận chiến trên boong tàu
-------------------------------------
Có hai kiểu phản ứng khi người ta nghe tiếng Hoàng Đế Rudra gào lên.
Một số hoang mang, số khác lại nổi giận.
Ngay lúc toàn quân Đế Quốc đang hỗn loạn vì nhát chém kia của "Bạo Phong Chi Kiếm", trận đấu của nhóm Cận Vệ Hoàng Gia và các Ác Quỷ cũng tới hồi cao trào.
--
Agera đặt một tay lên thanh Katana trên hông cô, cẩn thận quan sát đối phương.
Dù cô đang cực kì tức giận vì cấp trên của cô bị giễu cợt, nhưng đó là chuyện khác, không liên quan tới trận đấu hiện tại. Vậy nên cô dè chừng tiến lại gần mục tiêu, chậm rãi vận sức và quan sát kẻ địch.
「Hah! Đồ thỏ đế. Người ta cứ bảo rằng Ác quỷ hay gì đó các ngươi mạnh hơn chúng ta, toàn nói láo; các ngươi không thể sánh với chúng ta đây, các Cận Vệ mạnh nhất được.
Nhân danh Hoàng Đế bệ hạ, ta sẽ đánh bại ngươi.
Ta thừa biết là ả chủ của ngươi còn lâu mới bằng được Kondou-dono. Và ngươi sắp được tiếp tục hầu hạ ả dưới địa ngục rồi!」
「Hmph. Thùng rỗng kêu to, cứ thắng nổi ta đi rồi muốn nói gì thì nói.
Ta còn biết chút kiên nhẫn, mà ngươi lại hấp tấp quá.
Mà, Carrera-sama cũng hơi nóng vội, phải có người trông chừng ngài ấy.」
「Ta, hấp tấp ấy hả? Ngươi chưa nhận ra hai chúng ta cách biệt thế nào sao?
Con nhãi ác quỷ cột tóc tím kia chắc chắn là rất mạnh.
Nhưng ngươi chỉ là thứ rác rưởi thôi! Từ bỏ rồi chết đi!」
Phun ra những lời xúc phạm trong lúc đọ kiếm kia là Cận Vệ hạng 5, Garcia.
Thân hình đồ sộ của anh ta tỏa ra uy áp cực lớn. Tác dụng của Cường hóa tối thượng『Đại Hành Giả』, 'Áp đảo cuộc săn'――biến tham vọng thảo phạt thành sức mạnh――giúp anh hạ gục được những tồn tại tà ác.
Hiệu ứng tác dụng trực tiếp lên cơ thể, cho anh một thân mình rắn chắc.
Cộng thêm lớp phòng ngự là bộ giáp cấp Legend kia, anh càng không ngại phản chấn từ sức mạnh của bản thân.
Tận dụng hết sức thể chất phi thường ấy, Garcia dù đang khiêu khích mục tiêu, nhưng anh vẫn không chút lơi là.
Các Quý tộc quỷ là mối họa ngang hàng với Chúa Quỷ. Chúng không phải là đối thủ anh được phép coi thường.
Nhưng kế khích tướng không có tác dụng. Chúng là dạng sống tinh linh nên sức mạnh chịu ảnh hưởng lớn từ cảm xúc.
Anh muốn khiến đối phương sơ hở vì bị kích động, nhưng coi bộ không hiệu quả rồi.
「Ngoài hấp tấp ra thì ngươi chắc chắn còn thô thiển nữa.
Ta không phải loại nghĩ mọi con người đều hèn kém.
Nhưng. Linh hồn của mỗi kẻ đều có nét riêng. Cố cỡ nào chăng nữa thì một tên mang thứ linh hồn thô tục như thế cũng chẳng giấu nổi đâu.」
Garcia ngược lại, còn bị đối thủ của anh khích bác.
Hai người nói thêm vài lời nữa, Agera vẫn chưa rút kiếm ra khỏi bao, cô vẫn đứng quan sát Garcia, né đòn tấn công bằng cách phối hợp ma pháp và các chuyển động tối thiểu.
Chỉ cần cô không phải chịu sát thương chí mạng, Agera sẽ không thua được.
Các vết thương Agera đang dính phải không hồi phục. Khá chăc là do hiệu ứng từ Ultimate Skill của Garcia.
Nhưng Agera vẫn là một thể sống tinh linh, xong trận thì cô thừa cách để phục hồi.
Hiểu được cách biệt giữa hai bên, cô rõ rằng bản thân không đủ khả năng đối phó với một kẻ mang Ultimate Skill.
Nhưng cô cũng biết năng lực cơ bản của mình cao hơn của tên kia nhiều.
Nếu thế, hắn là con mồi của cô, chỉ cần cô nắm được bản chất của hắn và tập trung sức mạnh....
Thế rồi, tiếng gào của Hoàng Đế vang lên, tình thế thay đổi.
「Bệ Hạ đã tuyên bố ý định của người rồi. Ta sợ rằng cả ngươi và ả chủ của ngươi kia phải bỏ mạng lại đây thôi!」
Nghe những lời ấy của Garcia, hình như trong đầu Agera mới có cái gì đó bị chập.
(Dám hạ nhục đấng thần linh, Rimuru-sama của chúng ta.... Chỉ là một ma vật hạ cấp thôi ư!?!
Thậm chí còn nói bọn ta...phải chết, nữa hả!?)
Phẫn nộ.
Agera mượt mà rút thanh kiếm ra.
Battoujutsu―― Yaezakura―― Hakkasen
「Ha?...eh?」
Garcia nhìn còn không kịp chứ đừng nói tới có hiểu hay chăng.
Về chuyện vừa xảy ra mới tức thì.
Nãy giờ chỉ biết phòng thủ――chưa kể còn toàn bị thương――con mồi mà anh không thể nắm bắt được đã phản công.
Anh đã bỏ mạng trước khi kịp phản ứng, vậy nên cũng chẳng trách được.
Thứ để anh vin vào, bộ "Chiến giáp" thậm chí còn mang hiệu ứng của một Ultimate Skill, bị chém đứt như miếng giấy bồi, tất nhiên anh sẽ không hiểu nổi.
Agera tra kiếm lại vào bao,
「Không võ sĩ nào lại ngồi yên nghe chủ nhân của họ bị xúc phạm cả, thằng đần!
Nhưng mà, ây chà. Đáng ra mình phải là người kìm hãm cho cấp trên.
Vậy mà lại nổi đóa chỉ vì nghe lời một tên tiểu tốt như thế....mình còn phải học nhiều....」
Cô lầm bầm.
Agera lúc đó cuối cùng cũng nắm bắt được sự phức tạp ở kỹ năng của cô.
Unique Skill của cô,『Kẻ biết điều 』thông qua quan sát kẻ địch sẽ cho cô biết cách dùng sức mạnh hợp lý nhất.
Rồi cô hồi tưởng lại.
Về cái thời mà cú chém toàn lực của anh đang ở đỉnh cao phong độ.
Về thời mà anh còn là một con người, còn mang theo thanh katana (hồn cốt) bên mình.
Tới tận bây giờ kẻ tên Agera mới hiểu vì sao lâu nay cô chủ yếu dựa vào ma pháp mà lại mang hình hài của một võ sĩ thế này.
Từ lâu lắm rồi, trước cả khi được chuyển sinh thành một Ác quỷ, anh từng là một samurai, cuối cùng cũng nhớ ra.
「Có lẽ, ở một thế giới nào đó ta từng là con người chăng.」
Chút suy tư thoáng qua, cô quay về với thực tại.
Cô hết hứng thú với đống rác cô mới giết kia rồi.
Agera quay gót, đi về nơi người cô tận trung, Carrera.
--
--
Esprit thương tích đầy mình. Gương mặt điềm tĩnh thường ngày đã bay đi đâu mất.
Nhưng nghe những gì lão Hoàng Đế mới sủa ra lại khiến nó giận giữ xoắn lại.
Esprit hay làm việc kiểu nửa vời, gần như là một người theo chủ nghĩa khoái lạc.
Bình thường cô chỉ để tâm tới mình ý muốn của Carrera mà thôi, nhưng việc Chúa Quỷ Rimuru, người cô tôn thờ như đấng thần linh ấy bị xúc phạm, thật không thể dung thứ.
「Aa~ Tiếc thật! Đến lúc ngươi phải chết rồi!!」
「Hahaha, cứ nỏi nhảm đi. Một kẻ chỉ biết chạy quanh thảm hại không xứng nói ra những lời ấy!」
Cận Vệ Hoàng Gia hạng 4, Gardner mỉa mai lời Esprit nói.
Gã vẫn đang chiếm thế thượng phong áp đảo, trông có vẻ ông chẳng thể thua nổi rồi.
Đúng thật vậy, có vẻ thế.
Gã sẽ chiến thắng nếu bây giờ gã giết ả ngay.
Gã thích xát muối vào vết thương của kẻ yếu, nhưng thú vui lớn nhất của gã lại chính là nghe tiếng rên rỉ của một "kẻ mạnh".
Thế nên với một tồn tại mạnh mẽ như ả Quý tộc quỷ Esprit xinh đẹp kia, gã vẫn còn nương tay hi vọng có thể nghe được những gì hắn muốn.
Gã muốn giết Esprit lúc ả van xin hắn tha mạng cơ.
Cái gu biến thái đó lại là thứ hại hắn lúc này.
「Chắc nhiêu đây đủ rồi. 'Phản xạ vọng âm'!!」
Năng lực đặc biệt cho phép cô phản lại sát thương cô nhận trực tiếp tới kẻ tấn công, đó là Unique Skill của Esprit『Kẻ phản kích 』.
Ác quỷ này đã phải nhận một lượng sát thương khổng lồ.
Một phàm nhân chẳng đời nào có thể chịu được nhường ấy.
Da thịt nát nhừ, xương cốt vỡ vụn.
Khi Esprit phát động năng lực của mình, Gardner biến thành một đống thịt chẳng kịp ngáp.
「Mém chết.
Không có cái này có khi thua rồi.
Không bao giờ được đánh giá thấp đối phương! Bài học giá trị ha...
Để dạy chúng ta, có lẽ nào ngài ấy...cố tình ép chúng ta phải đấu với những kẻ mạnh hơn.....?
Không, chắc không phải đâu..... Dù có là Rimuru-sama thì cũng....」
Esprit nghĩ tới, sống lưng cô lạnh toát.
Cấm tử trận! Lệnh đó, gần như là bảo họ phải cố mạnh lên mà sinh tồn vậy.
「Mình mới thắng một đối thủ còn mạnh hơn cả mình, chắc mình cũng mạnh lên lên rồi....」
Ác quỷ, chúng là những thể sống tinh linh, cảm xúc trong chúng thanh đổi cũng khiến sức mạnh của chúng thay đổi.
Không phải lúc nào cũng thế, nhưng khi phải đối đầu với những kẻ trên cơ, thì trường hợp thường thấy là người ta sẽ buông xuôi rồi cuối cùng là bị đánh bại thật.
Vậy nên để gài vào trong tim mỗi Ác quỷ ở đây suy nghĩ không được phép bỏ cuộc, ngài ấy mới....
Cô quay lại hành động tiếp.
Hành động để diệt trừ hết những kẻ cả gan xuc phạm chúa tể của cô.
--
Trong số 7 quý tộc quỷ, Veyron mạnh thứ nhì.
Nhưng dù vậy, cậu ta vẫn không thể đụng tới một cái chân lông của người chiến binh kia, cậu phải nếm mùi nhục nhã, và cả mùi đất nữa.
Cận Vệ Hoàng Gia hạn 3 Graneet, từng mang danh hiệu Anh Hùng.
Ông là một trong những công thần khai quốc của Đế Quốc, có công lớn trong nền hòa bình đã hàng thiên niên kỉ.
Vang danh một thời với cái tên "Quân Thần" Graneet, ông nay đã rời bỏ chốn quan trường, trở về làm người tùy tùng tin cẩn của Hoàng Đế.
Thương thuật phi phàm của ông như rồng bay phượng múa; một Ác quỷ như Veyron mà chúng còn như cơn mưa thiên thạch dội tới.
Đã vậy, ông ta còn sử dụng được thành thạo『Đại Hành Giả』, kiểm soát hoàn hảo dòng chảy năng lượng trong mình.
Hai bên chênh lệch không khác gì trời xanh và vực thẳm.
Cái may duy nhất là, nếu không phải cậu ta mà ai khác đấu với ông ta thì đã thảm bại ngay tức khắc rồi.
Veyron lấy thế, nắm chắc ngọn thương mới tạo ra bằng kiến tạo vật chất vì cây cũ trong tay cậu đã vụn nát.
「Ác quỷ kia, dẫu ngươi có cố bao nhiêu lần thì kết quả cũng không khác gì đâu. Chỉ biết bắt chước thì cả đời ngươi không bao giờ biết được vinh quang là gì.
Tránh trọng thương, níu kéo sinh mạng rồi lủi đi ngay từ đầu đáng nhẽ mới tốt cho ngươi.」
「Đắng quá ông già. Nhưng tôi mắc làm vách ngăn chắn đỡ cho nàng công chúa kia (Ultima) mất rồi.
Không có ai cầm chân ông ở đây thì có là ngài cũng phải mệt đấy.」
Veyron bị coi là quản gia của Ultima.
Là người đã theo cô lâu nhất, từ bấy giờ cậu vẫn phải chăm lo cho cô nàng.
Kể cả bây giờ cậu cũng đang kiểm soát lão già nguy hiểm này để lão ta không dư hơi mà làm chuyện không cần thiết.
Veyron biết rằng chủ nhân của cậu sẽ thắng thôi, vậy nên cố được tới lúc đó là xong.
Nhưng mà.....
(Đúng là, không xong rồi. Ít ra cũng phải ăn miếng trả miếng với lão ta, nếu được....)
Loại ma pháp cậu ta hay dùng lần này không hợp lắm, vậy nên cậu thiêu yếu tố quyết định.
Ông ta có kỹ thuật quá áp đảo, không dính cú chí mạng nào là giỏi lắm rồi.
Bất kì ai, nếu không có trữ lượng ma lực lớn như Veyron thì dẹo từ lâu lắc.
Cây thương này đến giờ đã là cái thứ tư.
Cậu hiểu rằng chỉ bằng ma pháp không thì chưa đủ để đỡ hết nên cậu đành phải lôi bài tẩy của mình ra.
Sao chép lại thương thuật của ông ta bằng Unique Skill『Bắt Chước 』.
Chỉ là thứ học lỏm, cậu không thể thắng với nó được. Nhưng dù không đủ để thắng, ít nhất cũng tránh được sát thương chí mạng.
Buồn thay, thứ năng lực này cũng không cho phép cậu có thể phản công được ông già kia.
Vậy giờ, làm gì đây...
Đang cố động não, bỗng một tiếng sấm rền; Hoàng Đế đứng bật dậy, gào lên.
Cả linh hồn của Veyron nhuốm màu phẫn nộ, nhưng trong đó vẫn có cảm giác căng thẳng xen vào.
Dẫu có phẫn nộ hay không thì cậu vẫn chẳng có cách nào vượt qua được chướng ngại đứng kia.
「Bệ Hạ đã ban chỉ.
Đến lúc ngươi dừng chạy được rồi đấy, chuẩn bị chầu ông bà đi!」
Chiến binh Graneet, giải phóng thứ hào khí không thua gì những ngày ông còn được gọi là "Quân Thần", kiêu hùng tuyên bố.
Ngay lúc đó,
「Này đại ca, em mới thấy thứ hay lắm!」
Tên đồng nghiệp Zonda dịch chuyển tới, nói.
「Zonda, thế nhiệm vụ của mày thì sao?」
「À cái đó hả, không sao. Moss-sama kêu em là đại ca dẹo đến nơi rồi.
Với cả em thấy thứ hay cực nên nảy ra ý cũng cực hay luôn!」
Nếu coi Veyron là quản gia, thì Zonda chỉ là hầu nam.
Cả hai đều là Quý tộc Quỷ, nhưng sự chênh lệch đẳng cấp lại quá rõ ràng.
Cùng phục vụ một chủ nhân nên quan hệ hai bên cũng tốt.
Chính vì thế nên Veyron mới để Zonda ăn nói với mình suồng sã như vậy.
「Ô...? Thế à, thế cái thằng mày có đủ giúp tao khỏi "dẹo" được không?」
Đáp lại Veyron,
「Tất nhiên là cái thằng này làm được chứ!」
Hắn ta tự tin trả lời.
Rồi,
「Em sẽ cho đại ca thấy! Năng lực mới của em.
Unique Skill『Hóa vũ khí 』!!」
Hô lên, cơ thể hắn chuyển thành hình dạng một cây thương.
Lượng ma lực dày đặc của một Quý tộc Quỷ, tất cả ngưng tụ lại thành hình dạng một cây thương sáng loáng.
Năng lực này chỉ khả thi với dạng sống tinh linh như các Ác quỷ.
(Hehe, đại ca thấy sao? Veldora-sama mới nãy cũng vừa biến thành vũ khí xong!
Em học lỏm được đấy. Đại ca cũng hay học lỏm nên em bị ảnh hưởng à!)
Zonda thoải mái nói, nhưng vẫn nghe có gì đó phấn khích.
Thằng này...dám trốn việc đi xem Rimuru-sama đánh nhau....Veyron nghĩ, nhưng mà nó làm thế suốt nên cậu cũng chẳng quan tâm mấy nữa.
Cậu chuyển cây thương mình mới tạo ra về lại thành ma lực, túm lấy vũ khí mới do Zonda biến thành.
Kết tinh toàn bộ năng lượng của một Ác quỷ.
Bình thường, lúc nào toàn thân cũng phải được bọc một lớp ma lực để phòng ngự, nhưng dạng này cũng dùng cả số đó và chuyển toàn bộ thành hình dáng một cây giáo.
Chừng đó là một lượng ma lực dày đặc tới đáng sợ.
Graneet có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của ngọn thương kia, mặt ông nhăn lại.
Rồi,
「Đừng nghĩ ta để yên cho các ngươi!! Hagun・Gekishin Resshou !!」
Ông dùng hết sức bình sinh phát động tuyệt kỹ tất sát của mình.
Nhưng muộn quá rồi.
Nắm trong tay thanh quỷ thương Zonda trong tay, Veyron lấy toàn bộ ma lực của mình ra phòng ngự.
Việc tấn công là của Zonda rồi, nên cậu quyết định tập trung hết vào chống đỡ.
Nhờ thế mà mới xoay sở sống qua được đòn kết liễu của Graneet.
Dù bị tổn thương nặng nề, ít ra vẫn còn sống.
「Đến lượt bọn ta.」
Cậu nhẹ nhàng nói, rồi thi triển Hagun・Gekishin Resshou hoàn hảo bằng Unique Skill『Bắt Chước』.
Chuyển động thế nào, vận sức trong từng bước ra sao.
Chỉ trừ, thi triển với đẳng cấp sức mạnh vật lý của một Ác quỷ, sự khác biệt quá rõ ràng.
Vứt bỏ hết những suy nghĩ về đòn tấn công mà tự chính mình phải trở thành sức mạnh trong nó. Từ đó mới thi triển, mang theo năng lượng to lớn của một Quý tộc Quỷ.
Graneet muốn lao lên đánh chặn, ông quá quen với đòn thế này rồi; nhưng ông không đỡ nổi và bị chính nó hủy diệt.
Sức mạnh áp đảo khiến cơ thể Graneet tan vỡ gần như ngay lập tức, biến thành cát bụi. Không dừng ở đó, xung chấn chạy dọc boong tàu, cuối cùng là va phải rồi đánh chìm vài ba chiến hạm gần đó.
Thật lòng mà nói, nó không khác gì một phiên bản thu nhỏ của đòn tấn công từ Bạo Phong Chi Kiếm.
「Được đấy, Zonda. Lần đầu tiên tao thấy mày được việc.」
「Đại ca à, đừng ác thế! Lâu nay em vẫn được việc mà....」
Vẫn là kiểu nói chuyện gần gũi cũ rích ấy.
Trong lúc đó, Veyron đang vá lại chiếc áo đuôi tôm nát bươm, cũng như những vết thương trên cơ thể cậu ta.
Nháy mắt cái đã lành như mới.
Đó chính là năng lực khiến các thể sống tinh linh mạnh mẽ như vậy.
Thế rồi, cả hai người quay về với người mà họ tôn làm chủ nhân, Ultima.
-----------------------------
Có hai kiểu phản ứng khi người ta nghe tiếng Hoàng Đế Rudra gào lên.
Một số hoang mang, số khác lại nổi giận.
Ngay lúc toàn quân Đế Quốc đang hỗn loạn vì nhát chém kia của "Bạo Phong Chi Kiếm", trận đấu của nhóm Cận Vệ Hoàng Gia và các Ác Quỷ cũng tới hồi cao trào.
--
Agera đặt một tay lên thanh Katana trên hông cô, cẩn thận quan sát đối phương.
Dù cô đang cực kì tức giận vì cấp trên của cô bị giễu cợt, nhưng đó là chuyện khác, không liên quan tới trận đấu hiện tại. Vậy nên cô dè chừng tiến lại gần mục tiêu, chậm rãi vận sức và quan sát kẻ địch.
「Hah! Đồ thỏ đế. Người ta cứ bảo rằng Ác quỷ hay gì đó các ngươi mạnh hơn chúng ta, toàn nói láo; các ngươi không thể sánh với chúng ta đây, các Cận Vệ mạnh nhất được.
Nhân danh Hoàng Đế bệ hạ, ta sẽ đánh bại ngươi.
Ta thừa biết là ả chủ của ngươi còn lâu mới bằng được Kondou-dono. Và ngươi sắp được tiếp tục hầu hạ ả dưới địa ngục rồi!」
「Hmph. Thùng rỗng kêu to, cứ thắng nổi ta đi rồi muốn nói gì thì nói.
Ta còn biết chút kiên nhẫn, mà ngươi lại hấp tấp quá.
Mà, Carrera-sama cũng hơi nóng vội, phải có người trông chừng ngài ấy.」
「Ta, hấp tấp ấy hả? Ngươi chưa nhận ra hai chúng ta cách biệt thế nào sao?
Con nhãi ác quỷ cột tóc tím kia chắc chắn là rất mạnh.
Nhưng ngươi chỉ là thứ rác rưởi thôi! Từ bỏ rồi chết đi!」
Phun ra những lời xúc phạm trong lúc đọ kiếm kia là Cận Vệ hạng 5, Garcia.
Thân hình đồ sộ của anh ta tỏa ra uy áp cực lớn. Tác dụng của Cường hóa tối thượng『Đại Hành Giả』, 'Áp đảo cuộc săn'――biến tham vọng thảo phạt thành sức mạnh――giúp anh hạ gục được những tồn tại tà ác.
Hiệu ứng tác dụng trực tiếp lên cơ thể, cho anh một thân mình rắn chắc.
Cộng thêm lớp phòng ngự là bộ giáp cấp Legend kia, anh càng không ngại phản chấn từ sức mạnh của bản thân.
Tận dụng hết sức thể chất phi thường ấy, Garcia dù đang khiêu khích mục tiêu, nhưng anh vẫn không chút lơi là.
Các Quý tộc quỷ là mối họa ngang hàng với Chúa Quỷ. Chúng không phải là đối thủ anh được phép coi thường.
Nhưng kế khích tướng không có tác dụng. Chúng là dạng sống tinh linh nên sức mạnh chịu ảnh hưởng lớn từ cảm xúc.
Anh muốn khiến đối phương sơ hở vì bị kích động, nhưng coi bộ không hiệu quả rồi.
「Ngoài hấp tấp ra thì ngươi chắc chắn còn thô thiển nữa.
Ta không phải loại nghĩ mọi con người đều hèn kém.
Nhưng. Linh hồn của mỗi kẻ đều có nét riêng. Cố cỡ nào chăng nữa thì một tên mang thứ linh hồn thô tục như thế cũng chẳng giấu nổi đâu.」
Garcia ngược lại, còn bị đối thủ của anh khích bác.
Hai người nói thêm vài lời nữa, Agera vẫn chưa rút kiếm ra khỏi bao, cô vẫn đứng quan sát Garcia, né đòn tấn công bằng cách phối hợp ma pháp và các chuyển động tối thiểu.
Chỉ cần cô không phải chịu sát thương chí mạng, Agera sẽ không thua được.
Các vết thương Agera đang dính phải không hồi phục. Khá chăc là do hiệu ứng từ Ultimate Skill của Garcia.
Nhưng Agera vẫn là một thể sống tinh linh, xong trận thì cô thừa cách để phục hồi.
Hiểu được cách biệt giữa hai bên, cô rõ rằng bản thân không đủ khả năng đối phó với một kẻ mang Ultimate Skill.
Nhưng cô cũng biết năng lực cơ bản của mình cao hơn của tên kia nhiều.
Nếu thế, hắn là con mồi của cô, chỉ cần cô nắm được bản chất của hắn và tập trung sức mạnh....
Thế rồi, tiếng gào của Hoàng Đế vang lên, tình thế thay đổi.
「Bệ Hạ đã tuyên bố ý định của người rồi. Ta sợ rằng cả ngươi và ả chủ của ngươi kia phải bỏ mạng lại đây thôi!」
Nghe những lời ấy của Garcia, hình như trong đầu Agera mới có cái gì đó bị chập.
(Dám hạ nhục đấng thần linh, Rimuru-sama của chúng ta.... Chỉ là một ma vật hạ cấp thôi ư!?!
Thậm chí còn nói bọn ta...phải chết, nữa hả!?)
Phẫn nộ.
Agera mượt mà rút thanh kiếm ra.
Battoujutsu―― Yaezakura―― Hakkasen
「Ha?...eh?」
Garcia nhìn còn không kịp chứ đừng nói tới có hiểu hay chăng.
Về chuyện vừa xảy ra mới tức thì.
Nãy giờ chỉ biết phòng thủ――chưa kể còn toàn bị thương――con mồi mà anh không thể nắm bắt được đã phản công.
Anh đã bỏ mạng trước khi kịp phản ứng, vậy nên cũng chẳng trách được.
Thứ để anh vin vào, bộ "Chiến giáp" thậm chí còn mang hiệu ứng của một Ultimate Skill, bị chém đứt như miếng giấy bồi, tất nhiên anh sẽ không hiểu nổi.
Agera tra kiếm lại vào bao,
「Không võ sĩ nào lại ngồi yên nghe chủ nhân của họ bị xúc phạm cả, thằng đần!
Nhưng mà, ây chà. Đáng ra mình phải là người kìm hãm cho cấp trên.
Vậy mà lại nổi đóa chỉ vì nghe lời một tên tiểu tốt như thế....mình còn phải học nhiều....」
Cô lầm bầm.
Agera lúc đó cuối cùng cũng nắm bắt được sự phức tạp ở kỹ năng của cô.
Unique Skill của cô,『Kẻ biết điều 』thông qua quan sát kẻ địch sẽ cho cô biết cách dùng sức mạnh hợp lý nhất.
Rồi cô hồi tưởng lại.
Về cái thời mà cú chém toàn lực của anh đang ở đỉnh cao phong độ.
Về thời mà anh còn là một con người, còn mang theo thanh katana (hồn cốt) bên mình.
Tới tận bây giờ kẻ tên Agera mới hiểu vì sao lâu nay cô chủ yếu dựa vào ma pháp mà lại mang hình hài của một võ sĩ thế này.
Từ lâu lắm rồi, trước cả khi được chuyển sinh thành một Ác quỷ, anh từng là một samurai, cuối cùng cũng nhớ ra.
「Có lẽ, ở một thế giới nào đó ta từng là con người chăng.」
Chút suy tư thoáng qua, cô quay về với thực tại.
Cô hết hứng thú với đống rác cô mới giết kia rồi.
Agera quay gót, đi về nơi người cô tận trung, Carrera.
--
--
Esprit thương tích đầy mình. Gương mặt điềm tĩnh thường ngày đã bay đi đâu mất.
Nhưng nghe những gì lão Hoàng Đế mới sủa ra lại khiến nó giận giữ xoắn lại.
Esprit hay làm việc kiểu nửa vời, gần như là một người theo chủ nghĩa khoái lạc.
Bình thường cô chỉ để tâm tới mình ý muốn của Carrera mà thôi, nhưng việc Chúa Quỷ Rimuru, người cô tôn thờ như đấng thần linh ấy bị xúc phạm, thật không thể dung thứ.
「Aa~ Tiếc thật! Đến lúc ngươi phải chết rồi!!」
「Hahaha, cứ nỏi nhảm đi. Một kẻ chỉ biết chạy quanh thảm hại không xứng nói ra những lời ấy!」
Cận Vệ Hoàng Gia hạng 4, Gardner mỉa mai lời Esprit nói.
Gã vẫn đang chiếm thế thượng phong áp đảo, trông có vẻ ông chẳng thể thua nổi rồi.
Đúng thật vậy, có vẻ thế.
Gã sẽ chiến thắng nếu bây giờ gã giết ả ngay.
Gã thích xát muối vào vết thương của kẻ yếu, nhưng thú vui lớn nhất của gã lại chính là nghe tiếng rên rỉ của một "kẻ mạnh".
Thế nên với một tồn tại mạnh mẽ như ả Quý tộc quỷ Esprit xinh đẹp kia, gã vẫn còn nương tay hi vọng có thể nghe được những gì hắn muốn.
Gã muốn giết Esprit lúc ả van xin hắn tha mạng cơ.
Cái gu biến thái đó lại là thứ hại hắn lúc này.
「Chắc nhiêu đây đủ rồi. 'Phản xạ vọng âm'!!」
Năng lực đặc biệt cho phép cô phản lại sát thương cô nhận trực tiếp tới kẻ tấn công, đó là Unique Skill của Esprit『Kẻ phản kích 』.
Ác quỷ này đã phải nhận một lượng sát thương khổng lồ.
Một phàm nhân chẳng đời nào có thể chịu được nhường ấy.
Da thịt nát nhừ, xương cốt vỡ vụn.
Khi Esprit phát động năng lực của mình, Gardner biến thành một đống thịt chẳng kịp ngáp.
「Mém chết.
Không có cái này có khi thua rồi.
Không bao giờ được đánh giá thấp đối phương! Bài học giá trị ha...
Để dạy chúng ta, có lẽ nào ngài ấy...cố tình ép chúng ta phải đấu với những kẻ mạnh hơn.....?
Không, chắc không phải đâu..... Dù có là Rimuru-sama thì cũng....」
Esprit nghĩ tới, sống lưng cô lạnh toát.
Cấm tử trận! Lệnh đó, gần như là bảo họ phải cố mạnh lên mà sinh tồn vậy.
「Mình mới thắng một đối thủ còn mạnh hơn cả mình, chắc mình cũng mạnh lên lên rồi....」
Ác quỷ, chúng là những thể sống tinh linh, cảm xúc trong chúng thanh đổi cũng khiến sức mạnh của chúng thay đổi.
Không phải lúc nào cũng thế, nhưng khi phải đối đầu với những kẻ trên cơ, thì trường hợp thường thấy là người ta sẽ buông xuôi rồi cuối cùng là bị đánh bại thật.
Vậy nên để gài vào trong tim mỗi Ác quỷ ở đây suy nghĩ không được phép bỏ cuộc, ngài ấy mới....
Cô quay lại hành động tiếp.
Hành động để diệt trừ hết những kẻ cả gan xuc phạm chúa tể của cô.
--
Trong số 7 quý tộc quỷ, Veyron mạnh thứ nhì.
Nhưng dù vậy, cậu ta vẫn không thể đụng tới một cái chân lông của người chiến binh kia, cậu phải nếm mùi nhục nhã, và cả mùi đất nữa.
Cận Vệ Hoàng Gia hạn 3 Graneet, từng mang danh hiệu Anh Hùng.
Ông là một trong những công thần khai quốc của Đế Quốc, có công lớn trong nền hòa bình đã hàng thiên niên kỉ.
Vang danh một thời với cái tên "Quân Thần" Graneet, ông nay đã rời bỏ chốn quan trường, trở về làm người tùy tùng tin cẩn của Hoàng Đế.
Thương thuật phi phàm của ông như rồng bay phượng múa; một Ác quỷ như Veyron mà chúng còn như cơn mưa thiên thạch dội tới.
Đã vậy, ông ta còn sử dụng được thành thạo『Đại Hành Giả』, kiểm soát hoàn hảo dòng chảy năng lượng trong mình.
Hai bên chênh lệch không khác gì trời xanh và vực thẳm.
Cái may duy nhất là, nếu không phải cậu ta mà ai khác đấu với ông ta thì đã thảm bại ngay tức khắc rồi.
Veyron lấy thế, nắm chắc ngọn thương mới tạo ra bằng kiến tạo vật chất vì cây cũ trong tay cậu đã vụn nát.
「Ác quỷ kia, dẫu ngươi có cố bao nhiêu lần thì kết quả cũng không khác gì đâu. Chỉ biết bắt chước thì cả đời ngươi không bao giờ biết được vinh quang là gì.
Tránh trọng thương, níu kéo sinh mạng rồi lủi đi ngay từ đầu đáng nhẽ mới tốt cho ngươi.」
「Đắng quá ông già. Nhưng tôi mắc làm vách ngăn chắn đỡ cho nàng công chúa kia (Ultima) mất rồi.
Không có ai cầm chân ông ở đây thì có là ngài cũng phải mệt đấy.」
Veyron bị coi là quản gia của Ultima.
Là người đã theo cô lâu nhất, từ bấy giờ cậu vẫn phải chăm lo cho cô nàng.
Kể cả bây giờ cậu cũng đang kiểm soát lão già nguy hiểm này để lão ta không dư hơi mà làm chuyện không cần thiết.
Veyron biết rằng chủ nhân của cậu sẽ thắng thôi, vậy nên cố được tới lúc đó là xong.
Nhưng mà.....
(Đúng là, không xong rồi. Ít ra cũng phải ăn miếng trả miếng với lão ta, nếu được....)
Loại ma pháp cậu ta hay dùng lần này không hợp lắm, vậy nên cậu thiêu yếu tố quyết định.
Ông ta có kỹ thuật quá áp đảo, không dính cú chí mạng nào là giỏi lắm rồi.
Bất kì ai, nếu không có trữ lượng ma lực lớn như Veyron thì dẹo từ lâu lắc.
Cây thương này đến giờ đã là cái thứ tư.
Cậu hiểu rằng chỉ bằng ma pháp không thì chưa đủ để đỡ hết nên cậu đành phải lôi bài tẩy của mình ra.
Sao chép lại thương thuật của ông ta bằng Unique Skill『Bắt Chước 』.
Chỉ là thứ học lỏm, cậu không thể thắng với nó được. Nhưng dù không đủ để thắng, ít nhất cũng tránh được sát thương chí mạng.
Buồn thay, thứ năng lực này cũng không cho phép cậu có thể phản công được ông già kia.
Vậy giờ, làm gì đây...
Đang cố động não, bỗng một tiếng sấm rền; Hoàng Đế đứng bật dậy, gào lên.
Cả linh hồn của Veyron nhuốm màu phẫn nộ, nhưng trong đó vẫn có cảm giác căng thẳng xen vào.
Dẫu có phẫn nộ hay không thì cậu vẫn chẳng có cách nào vượt qua được chướng ngại đứng kia.
「Bệ Hạ đã ban chỉ.
Đến lúc ngươi dừng chạy được rồi đấy, chuẩn bị chầu ông bà đi!」
Chiến binh Graneet, giải phóng thứ hào khí không thua gì những ngày ông còn được gọi là "Quân Thần", kiêu hùng tuyên bố.
Ngay lúc đó,
「Này đại ca, em mới thấy thứ hay lắm!」
Tên đồng nghiệp Zonda dịch chuyển tới, nói.
「Zonda, thế nhiệm vụ của mày thì sao?」
「À cái đó hả, không sao. Moss-sama kêu em là đại ca dẹo đến nơi rồi.
Với cả em thấy thứ hay cực nên nảy ra ý cũng cực hay luôn!」
Nếu coi Veyron là quản gia, thì Zonda chỉ là hầu nam.
Cả hai đều là Quý tộc Quỷ, nhưng sự chênh lệch đẳng cấp lại quá rõ ràng.
Cùng phục vụ một chủ nhân nên quan hệ hai bên cũng tốt.
Chính vì thế nên Veyron mới để Zonda ăn nói với mình suồng sã như vậy.
「Ô...? Thế à, thế cái thằng mày có đủ giúp tao khỏi "dẹo" được không?」
Đáp lại Veyron,
「Tất nhiên là cái thằng này làm được chứ!」
Hắn ta tự tin trả lời.
Rồi,
「Em sẽ cho đại ca thấy! Năng lực mới của em.
Unique Skill『Hóa vũ khí 』!!」
Hô lên, cơ thể hắn chuyển thành hình dạng một cây thương.
Lượng ma lực dày đặc của một Quý tộc Quỷ, tất cả ngưng tụ lại thành hình dạng một cây thương sáng loáng.
Năng lực này chỉ khả thi với dạng sống tinh linh như các Ác quỷ.
(Hehe, đại ca thấy sao? Veldora-sama mới nãy cũng vừa biến thành vũ khí xong!
Em học lỏm được đấy. Đại ca cũng hay học lỏm nên em bị ảnh hưởng à!)
Zonda thoải mái nói, nhưng vẫn nghe có gì đó phấn khích.
Thằng này...dám trốn việc đi xem Rimuru-sama đánh nhau....Veyron nghĩ, nhưng mà nó làm thế suốt nên cậu cũng chẳng quan tâm mấy nữa.
Cậu chuyển cây thương mình mới tạo ra về lại thành ma lực, túm lấy vũ khí mới do Zonda biến thành.
Kết tinh toàn bộ năng lượng của một Ác quỷ.
Bình thường, lúc nào toàn thân cũng phải được bọc một lớp ma lực để phòng ngự, nhưng dạng này cũng dùng cả số đó và chuyển toàn bộ thành hình dáng một cây giáo.
Chừng đó là một lượng ma lực dày đặc tới đáng sợ.
Graneet có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của ngọn thương kia, mặt ông nhăn lại.
Rồi,
「Đừng nghĩ ta để yên cho các ngươi!! Hagun・Gekishin Resshou !!」
Ông dùng hết sức bình sinh phát động tuyệt kỹ tất sát của mình.
Nhưng muộn quá rồi.
Nắm trong tay thanh quỷ thương Zonda trong tay, Veyron lấy toàn bộ ma lực của mình ra phòng ngự.
Việc tấn công là của Zonda rồi, nên cậu quyết định tập trung hết vào chống đỡ.
Nhờ thế mà mới xoay sở sống qua được đòn kết liễu của Graneet.
Dù bị tổn thương nặng nề, ít ra vẫn còn sống.
「Đến lượt bọn ta.」
Cậu nhẹ nhàng nói, rồi thi triển Hagun・Gekishin Resshou hoàn hảo bằng Unique Skill『Bắt Chước』.
Chuyển động thế nào, vận sức trong từng bước ra sao.
Chỉ trừ, thi triển với đẳng cấp sức mạnh vật lý của một Ác quỷ, sự khác biệt quá rõ ràng.
Vứt bỏ hết những suy nghĩ về đòn tấn công mà tự chính mình phải trở thành sức mạnh trong nó. Từ đó mới thi triển, mang theo năng lượng to lớn của một Quý tộc Quỷ.
Graneet muốn lao lên đánh chặn, ông quá quen với đòn thế này rồi; nhưng ông không đỡ nổi và bị chính nó hủy diệt.
Sức mạnh áp đảo khiến cơ thể Graneet tan vỡ gần như ngay lập tức, biến thành cát bụi. Không dừng ở đó, xung chấn chạy dọc boong tàu, cuối cùng là va phải rồi đánh chìm vài ba chiến hạm gần đó.
Thật lòng mà nói, nó không khác gì một phiên bản thu nhỏ của đòn tấn công từ Bạo Phong Chi Kiếm.
「Được đấy, Zonda. Lần đầu tiên tao thấy mày được việc.」
「Đại ca à, đừng ác thế! Lâu nay em vẫn được việc mà....」
Vẫn là kiểu nói chuyện gần gũi cũ rích ấy.
Trong lúc đó, Veyron đang vá lại chiếc áo đuôi tôm nát bươm, cũng như những vết thương trên cơ thể cậu ta.
Nháy mắt cái đã lành như mới.
Đó chính là năng lực khiến các thể sống tinh linh mạnh mẽ như vậy.
Thế rồi, cả hai người quay về với người mà họ tôn làm chủ nhân, Ultima.
-----------------------------