Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 164: Ban thưởng và tiến hóa III
---------------------------------------
Giờ thì đến nhóm Adalman nào, nốt là xong hội Mê Cung này.
Adalman am hiểu ma pháp, nhưng cận chiến lại cùi bắp.
Tuy nhiên ông ta lại là một thiên tài dùng được cả Thánh-Ma Nghịch Chuyển.
Không biết vì sao nhưngdù không có não ông ta vẫn thông thái như vậy được.
Chắc là liên quan đến lối mòn tư duy khắc sâu trong linh hồn hay sao đó.
Ngoài ra còn có Skill như kiểu "Kí ức hoàn hảo" với cả "Tư duy hồn phách" nữa, nên dạng tồn tại của ổng gần giống với một dạng sống tinh linh hơn.
Những đòn tấn công loại xoàng đều vô tác dụng, chỉ những vũ khí cấp Legendary hay cao hơn mới thực sự có thể làm ông ta bị thương.
Cũng gần giống với bộ giáp tinh linh của Hinata, chống lại những kẻ địch mang trang bị cấp Legendary thì cũng chẳng mang ý nghĩa phòng thủ gì lắm.
Lần đó Albert đã bị những địch thủ như vậy đánh bật lại, thế nên cũng không đổ lỗi cho ông ấy được.
Vũ khí của Albert đã hỏng, mất đi tuyến đầu, đó là lý do chính khiến họ thất bại.
「Thần đã bị đánh bại, nên thần không xứng đáng nhận được phần thưởng của bệ hạ...」
Adalman thất vọng nói.
Không, chỉ là ông cả nghĩ quá thôi.
「Đừng nói thế. Ngươi đã làm rất tốt.
Ta đã nói như vậy mà ngươi còn không tin sao.」
Lại nói, lúc đầu tôi còn tưởng là không nổi, nhưng Adalman đã hạ nhóm của Shinji.
Ông ấy rõ ràng đã tiến còn xa hơn tôi mong đợi.
Trận đấu với Krishna, một trong các Cận Vệ Hoàng Gia của Đế Quốc chẳng qua là do đụng nhầm người thôi.
Nên tôi cũng thứ lỗi cho ông ấy, và rồi sắp sửa thực hiện nghi thức tiến cấp thì. ...
「Dù Rimuru-sama đã nói vậy, nhưng thần cũng không thể tha thứ cho bản thân mình được.
Thần trở thành một Chúa Quỷ như bệ hạ...
Thần sẽ vui sướng nhận lấy cơ hội đó, một khi thần tự đạt được nó bằng chính sức mình!」
Ông thẳng thừng từ chối lời đề nghị của tôi.
Đúng, Mê Cung là hàng tuyến cuối cùng của chúng tôi, thế nên sức phòng ngự của nó là rất quan trọng.
Nếu cứ thế này thì thay vì bảo vệ thủ đô hiện tại của Tempest, có khi chuyển hết cơ sở trọng yếu vào trong Mê Cung lại hơn.
Rồi xong cho thủ đô làm chỗ tiếp đón mấy ông đại biểu quốc tế, mà nếu được thì thành đô thị du lịch luôn.
Muốn được thế thì Mê Cung cũng đã có Thập Kiệt rồi.
Có những cá nhân cấp Chúa Quỷ như Zegion hay Kumara thì để họ lo chuyện phòng thủ là không thành vấn đề.
Mê Cung hồi đó bọn tôi bày ra làm sân chơi đùng cái thành pháo đài chả biết từ bao giờ.
Thế nên tôi muốn Adalman thành Chúa Quỷ, nhưng cũng không thể lờ mong muốn cá nhân của ông ấy đi được.
「Ta hiểu rồi.
Nhưng ta vẫn sẽ kỳ vọng ở ngươi.
Khi có cơ hội khác, hãy chứng minh ngươi xứng đáng với kỳ vọng của ta!」
「Thần xin tuân lệnh! Bệ hạ sẽ thấy thần không phụ lòng người!!」
「Tốt. Ta sẽ ghi nhớ những lời của ngươi.
Thế thì bỏ qua phần thăng cấp Chúa Quỷ....
Từ hôm nay, ta trao cho ngươi danh hiệu "Minh Linh Vương (vua địa ngục) "
Hãy cố mà xứng với cái tên ấy!」
「Theo ý người, thưa bệ hạ!!」
Phù~
Ăn nói trang nghiêm mệt phờ râu.
Mà dù sao thì giờ Adalman cũng được công nhận là một trong những người mạnh nhất dưới trướng tôi rồi, có cả danh hiệu "- Vương" cơ mà.
Giờ trở đi thì quyền lợi của ông ta sẽ tăng lên. Đấy là nếu ổng tự nguyện trải nghiệm cái đặc quyền ấy cơ.
Mà, Adalman cũng không phải người duy nhất bị đánh bại.
Albert cũng cần thay thế trang bị hư hỏng nữa.
Chỉ vũ khí và áo giáp tầm trung thế thôi mà đã cao tay thế rồi.
Liệu trang bị cấp Legendary hốt được của quân Đế Quốc có hợp với ông ấy không ta?
-Tôi nghĩ thế đó.
Vậy còn có mỗi một bộ cấp God thì đưa ai được đây?
Cũng có lý do nên tôi mới không đưa cho Gerudo.
Skill của cậu ta đồng hợp với bộ giáp cấp Legendary rồi vượt qua cấp God cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Skill không phải lý do duy nhất, mà là do Gerudo không thể phát huy tối đa năng lực của bộ cấp God được.
Nhìn qua cũng thấy Calgurio chẳng phải loại kém cỏi gì.
Thực ra mà nói, hắn có tương đối Skills và cũng là một chiến binh lão luyện.
Ấy vậy mà hắn còn chưa dùng hết tiềm năng mà chỉ coi như một bộ giáp mang khả năng phòng ngự tốt là hết thôi.
Bộ giáp cấp God tự đi tìm chủ nhân của nó.
Tôi biết vậy vì tôi phân tích ra được thế.
Demon Steel sau nhiều năm chín già sẽ chuyển thành Hihi'irokane , và trang bị trở thành 'Tsukumogami'
, mang tới cho chúng sức mạnh của cấp God.
Những thứ như vậy trong tay những người thiếu kĩ năng sẽ bị yếu đi rất nhiều.
Và với nhân tộc đoản mệnh, rèn dũa nên kỹ thuật cao siêu đủ để chạm tay vào thứ báu vật ấy chỉ là ước mọng viển vong mà thôi.
Nhưng dù là một hồn ma sống vĩnh hằng, ông ấy vẫn còn linh hồn và phẩm chất của một Thánh hiệp sĩ.
Kiếm thuật có khi còn hơn cả Hakurou, liệu Albert thực sự xứng đáng với những thứ này chăng?
Dù sao thì những người sẽ tiến hóa Chúa Quỷ đều không cần thứ này vì thích thì tự đi mà làm lấy.
Ví dụ Công tước quỷ như Diablo có thể tạo ra y phục bằng khả năng vật chất hóa.
Chúng rất bền, có khi còn ngang với cấp Legendary.
Nhưng y phục đó cũng chỉ là phòng hờ thôi.
Trong trường hợp kết giới họ dựng lên bị phá vỡ.
Thực lòng mà nói, tôi từng có ý định đưa cho Benimaru hay Souei, nhưng sau khi tiến hóa rồi thì phải xem xét lại.
Ngay từ đầu thì có "Vô hiệu Công kích Vật lý" khiến áo giáp các kiểu gần như vô dụng.
Thêm nữa, dần dà thì cấp Legendary cũng sẽ thành cấp God thôi, nên set đồ của họ giờ cũng không cần bận tâm nữa.
Thanh Odachi của Shion, 'Improved • Hercules' Edge ' chẳng biết loay hoay thế nào mà giờ cũng thành một vũ khí cấp Legendary mang sức mạnh hủy diệt luôn ấy.
Vũ khí Kurobee rèn ra là những ứng cử viên tốt cho ví dụ về phát triển đấy.
Mà với vũ trang thì nó còn liên quan đến việc hợp hay không nữa cơ.
Dù sao thì Raphael cũng đã khẳng định là Albert tương xứng rồi.
Đã thế thì phần thưởng cho Albert sẽ là bộ trang bị cấp God tịch thu được của Calgurio.
Một bộ giáp toàn thân đi kèm một thanh trường kiếm và một cái khiên hình cánh diều .
「Albert, kiếm thuật của ngươi quả thật rất cao cường.
Hãy gắng sức phụ tá Adalman nhé」
「Tuân lệnh!」
Nói rồi tôi ban thưởng cho Adalman.
Chính tay tôi trao nó khiến ông ấy run lên vì căng thẳng.
Lại một ông nữa lo lắng thái quá rồi.
「Đâ-đây là!!」
Nhận thấy sức mạnh của thứ mình đang cầm trong tay, Albert ngạc nhiên thốt lên.
Cũng dễ hiểu thôi.
Đây là những thứ tồn tại từ thời đại của những vị thần, nội việc chúng có tồn tại hay không đã đủ khiến người ta đem đi cãi nhau rồi.
Với một kỵ sĩ mà nói, được phép sử dụng chúng là vinh dự lớn nhất.
「Ngươi có dùng được chúng không?」
Tôi sẽ không để ông ấy từ chối đâu.
Nắm bắt được sức nặng trong lời nói, Albert lớn giọng đáp lại.
「Thưa vâng! Thần sẽ dùng chúng thật tốt để đền đáp lại cho bệ hạ vinh dự này!!」
Như thế, tôi đã đưa nó cho Albert, và ông cũng dễ dàng được công nhận là chủ nhân của bộ giáp.
Cơ mà, tôi đã tính sai.
Sức mạnh thực sự khi được giải phóng của bộ giáp cấp God hơn tôi tưởng nhiều lắm.
Sau méo ai nói tui biết thế này! Phân tích có nói vầy mô chớ!!
Raphael, hử?
À, rồi, giờ tôi lại hiểu sao tôi lại phải quá khích thế này rồi.
Chắc là thím ấy biết rồi chứ gì. Hỏi sao lại kêu đưa cho Albert mà không phải Benimaru.
'Tạm thời chuyển đổi xác thịt thành tinh linh thể trong một khoảng thời gian'
Đó là năng lực ẩn của bộ giáp cấp God.
Một thể sống tinh linh, nói cách khác, một tồn tại tiệm cận thần linh.
Veldora là kiểu như thế đấy, à mà đụng đến mới nhớ, tôi cũng thế.
Tôi cũng không để ý lắm, nhưng tôi hiện tại là gần như bất tử.
Trường sinh bất lão là có này, cộng thêm một không-tí của trường sinh bất tử này.
Tôi sẽ không thể chết được nếu như không bị phá hủy lõi hay toàn bộ ma tố bị tiêu tán.
Dù chỉ là tạm thời, nhưng có thể đưa một thể sống tới mức đó, bộ giáp này ghê thật.
Nhưng cũng vì lý do đó, thế nên với những dạng sống bán tinh linh như Benimaru hay kể cả là dạng sống tinh linh như ác quỷ cũng không phù hợp với bộ giáp này.
Bộ giáp này đã về nơi nó thuộc về rồi.
Thế là Thập Kiệt xong cả rồi nhé, nhưng mà vẫn còn bé rồng nhà Adalman chưa quên được.
Đúng thế, con Death Dragon này cũng đã làm rất tốt.
Không biết thưởng gì cho hợp đây.
Tôi đi ngang qua 4 con long vương nguyên tố đến chỗ con Death Dragon.
Nhận thấy tôi đến, Death Dragon ngoan ngoãn phủ phục.
Lơ vẻ ngoài tởm lợm đi thì cũng dễ thương đấy chứ.
「Ta cũng muốn ban thưởng cho ngươi gì đó. Một cái 'tên' nhé.
Ngươi sẽ là《Minh Ngục long Vương 》Wenti!」
Tôi đặt tên cho nó trước mặt mọi người.
Thế là một sự biến thân rất đờ-ra-ma-tíc xảy ra.
Con quái thú dài 2 chục mét rụt lại thành một mỹ nữ mặc đồ đen.
Lần này tôi lại chẳng bất ngờ mấy.
Với ma vật thì chuyện vẹo gì cũng có thể xảy ra được. Riết rồi quen nên vầy chưa đủ đô được.
Tôi không phàn nàn gì cả nhá, chuyện tự nhiên cả thôi! Tính tôi giờ nó thế đấy.
Tự nhận xét thì tôi vẫn hơi bị phong độ đấy.
「Aah, vị thần mĩ lệ mà chúng thần yêu kính!
Ngài đã ban cho thân hèn này sự ban ơn như thế, thần xin cảm tạ người!」
À, ừ.
Ban ơn ý là đặt tên hở.
「Ờ, mừng cho cô nhé, Death――ý ta là Wenti!」
「Aah, chủ nhân , thần linh vẫn chưa quên em――」
「Đó là phần quà cho đức tin của cô đấy」
「Vâng!」
Chà, tình cảm giữa người chủ và vật nuôi đẹp thật.
Ừ, cũng mừng cho họ thôi. Giờ tôi thành thằng thừa ra rồi này.
Mọi người cùng vui, thế là tốt rồi.
Đặt tên lần này thực ra mà nói thì không dùng năng lượng của tôi.
Thay vào đó tôi dùng 5000 linh hồn.
Raphael-san phân tích rằng việc này là khả thi với Vua Phàm Ăn Beelzebuth.
Rõ ràng là có rủi ro trong việc dùng ma lực của bản thân để đặt tên cho một ma vật loại rồng mạnh mẽ thế này.
Lần trước tôi đặt tên cho các Công tước quỷ bằng phần dư ma lực Beelzebuth đã tích lũy.
Giờ mà tôi dùng ma lực bản thân rồi rơi vào trạng thái ngủ thì chắc chắn là có chuyện.
Tổng lượng ma lực của tôi đã tăng lên rồi, lỡ chẳng may hết thì ai biết mất bao lâu để tôi phục hồi được chứ.
Tuyệt đối không thể mắc vào chuyện đó được, đặc biệt là giữa thời chiến thế này nữa.
Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao các Chúa Quỷ khác không bạ đâu đặt tên đấy cho đám thuộc hạ cấp Ma nhân rồi.
Ít nhất thì tôi sẽ dừng việc ban tên lại cho đến hết thời chiến.
Lần này sẽ dùng tạm số linh hồn vậy, còn của tôi thì méo.
Cảm ơn Raphael nhiều nhá.
Đến giờ 9 đã người thành Chúa Quỷ rồi, nên không có vấn đề gì nữa.
Thường thường thì biến thành người thì là chuyện lạ, nhưng rồng biến thành người thì là chuyện xưa nay rồi.
Nên cũng chẳng còn lạ gì.
Dù sao thì khen thưởng cho nhóm Mê Cung thế là đã xong.
À mà tiện nói luôn, 4 long vương nguyên tố là của Ramiris, nên mấy chú không có tên trong danh sách khen thưởng nhé, cơ mà, tôi cũng có vài thứ cho chúng.
Tổng cộng thu thập được 940,000 linh hồn, để hồi sinh 700,000 lính Đế Quốc, khoảng 10,000 đã được dùng.
Mà, có mấy người lại yêu cầu một lượng rất lớn năng lượng tinh linh, thế nên số chi hơi cao quá dự tính.
Xong rồi lúc tôi định chia với Ramiris 930,000 còn lại thì,
「À, có đưa tui cũng hổng biết làm gì cả đâu, thế nên thôi, nhá?」
Cổ bao tôi thế.
Vậy nên tôi dùng để hồi sinh lại Michelle và Raymond làm trợ lý cho cô ả.
Không phải chơi kiểu bạc nhạc đâu, mà là hồi sinh nguyên con luôn ấy.
Chỉ cần tâm hạch còn toàn vẹn thì hồi sinh hoàn hảo là khả thi, và 2 người họ vẫn dùng Skill được.
Mà tôi vẫn còn áy náy với Ramiris, thế nên tôi cũng ban tên cho 4 con long vương kia giống cách như tôi làm với Wenti.
Dù sao thì mấy chuyện gần đây chúng đã phải bò ra mà cống hiến với cả cũng chết đôi lần rồi, thưởng chút ít cũng là lẽ dĩ nhiên.
Người ta nói rồng còn có thể mạnh hơn cả Tổng lãnh quỷ, nhưng mà khả năng tự tiến hóa của chúng lại có hạn.
Thế nên tôi cho mỗi con 5000 linh hồn và để Ramiris đặt tên cho chúng.
Rồi tôi dùng số linh hồn làm nguồn năng lượng thay thế.
Kết quả thành công tốt đẹp và đám long vương thành "Long Vương" xịn.
"Viêm Ngục long Vương" Zephyrus.
"Băng Ngục Long Vương" Boreas.
"Thiên Lôi Long Vương" Notos.
"Địa Diệt Long Vương" Euros.
Chúng được đặt tên theo từng tầng chúng sống.
Tên là do tôi nghĩ, nhưng người đặt là Ramiris.
Cả 4 thành giai xinh gái đẹp hết.
Tiến hóa cũng thành công, và ngoài nhân hình ra thì còn tăng thêm một lượng ma lực lớn nữa.
Mà để nói cho rõ thì chỉ là có nhân hình thôi nhé, chứ chưa thành Dragonoid như Milim.
Dragonoid thực chất là dạng sống tinh linh trong một cơ thể bằng xương thịt, thế nên họ được coi là những tồn tại bất thường.
Kể cả chúng có là những Long Vương hùng mạnh đi chăng nữa, vì chúng vẫn có cơ thể bình thường, thế nên không thể so được với "Long tộc", vốn là những dạng sống tinh linh đúng nghĩa.
Lượng linh hồn cần cho quá trình đặt tên này rõ ràng là ít hơn so với tiến cấp Chúa Quỷ.
Cơ mà sức mạnh nó lại tương đương đấy.
Chúa Quỷ và Long Vương vốn đã khác nhau rồi, mà quan trọng hơn, ma vật không bị ràng buộc bởi lắm quy tắc thế đâu.
Nghĩ lắm quá banh não chết đấy.
Và thế là việc tiến hóa các Long Vương nhờ sự hợp tác của Ramiris đã thành công tốt đẹp.
À tiện thể, trong Thập Kiệt thì lượng ma lực cũng xêm xêm nhau thôi, nhưng thực lực thì lại lệch rất nhiều.
Vậy nên 4 Long Vương đây có lượng ma lực tương đương, thực chất lại yếu hơn.
Cái này nói chung ăn thua ở kinh nghiệm thực chiến thôi; đẳng cấp của đám này cơ bản là kém hơn. Thế nên là cả đám cũng khó chịu lắm,vì mấy bữa nay bị đo đất mấy lần rồi, nên hội rồng cũng quyết định đi rèn luyện.
Giờ cả đám có dạng người rồi, và cũng hứng thú với lối đánh bằng cơ thể mới.
Chúng muốn không phụ thuộc vào các đòn tấn công đơn giản bằng nguyên tố hay công kích vật lý bằng răng với vuốt, nên 4 đứa sẽ học và kết hợp thêm với ma pháp.
Và nhờ học thêm cách chiến đấu trong nhân dạng, sau này chúng sẽ chứng minh được sức mạnh của mình thôi.
Biết cách phát triển thêm sức mạnh mới của mình, thế là tốt rồi, nhưng mà đấy là chuyện sau này lâu lắm cơ tôi mới thấy được.
Xong, chỉ còn ba cô Công tước quỷ đây nữa thôi.
Câu hỏi bây giờ là, tôi nên làm gì đây?
Trong tổng số 930,000 linh hồn tôi thu thập được, phần lớn đều đã dùng để tiến cấp Chúa Quỷ, thêm một ít để đặt tên, giờ còn lại 210,000.
Giờ chỉ được thêm 2 người nữa thôi nhưng mà...
Hay tiến hóa Carrera mà Gerudo đề cử thôi được không nhỉ?
Nếu tôi làm thế thì lại chòi ra Testa và Ul. Trong hai người thì tôi nên chọn ai đây?
Cả ba từ đầu đều đã gần bằng Diablo rồi.
Theo tôi thì Diablo cửa trên, còn lại cơ bản là ngang nhau.
Diablo phải tẩn họ trước rồi sau mới bốc về làm đệ được, thế nên chắc Diablo vẫn phải mạnh hơn.
Nên là, liệu sẽ có chuyện gì nếu khiến sức mạnh của ba người bị mất cân bằng?
Thực lòng mà nói thì quá nguy hiểm.
Nếu không được đối đãi công bằng, chắc chắn sẽ có người bị tổn thương.
Nếu chỉ mình Carrera thì tôi nghĩ cũng không có phàn nàn gì đâu, nhưng lại khiến người nhỉnh nhất trong số cả ba mạnh thêm nữa lại không hay lắm.
Kiểu như mạnh quá không kiểm soát được rồi tạch luôn chẳng hạn.
Dù sao thì lúc đó cô không hãm bớt――cái Gravity Collapse* ấy――ngay kịp lúc thì có thể dẫn tới một vụ nổ siêu tân tinh mini rồi chẳng may xóa sổ cả đội của Gerudo kèm theo thủ đô luôn ấy chứ.
Có lẽ cô cũng ý thức rằng có thể hãm lại được, nhưng căn thời gian với địa điểm như thế mà lại chọn ma pháp đó thì như kiểu cắm cờ đỏ vậy.
Nên tôi quyết định sẽ quan sát những người đã tiến hóa liệu có kiểm soát được hành vi trước không rồi mới xem xét lại việc tiến cấp cho mấy cô nàng này.
Và như trên, Diablo sẽ luôn có những hành động phù hợp như đọc được suy nghĩ của tôi vậy.
Cậu ta đã hoàn toàn kiểm soát được sức mạnh mới rồi, đúng là một tên đáng tin cậy mà.
「Testarossa, Ultima, Carrera.
Ba ngươi đã hoàn thành tốt công việc tình báo trong trận chiến vừa qua.
Tuy nhiên, lễ tiến cấp của các ngươi sẽ được ban vào thời điểm thích hợp.
Ta đã xem xét đề nghị của Gerudo về tiến hóa cho Carrera, nhưng ta nghĩ rằng làm như vậy là thiếu chín chắn.
Các ngươi có thể thất vọng, nhưng hãy hiểu cho ta.」
「Rimuru-sama, xin ngài đừng cúi đầu với chúng thần! Chúng thần không có lý do gì để thất vọng cả đâu ạ!」
「Vậy sao.」
「Không vấn đề gì đâu ạ. Như thế này là chúng thần cũng rất mạnh rồi.」
Ba người chối phứt đi chuyện họ không vui.
Mà họ cũng đúng về phần hiện tại là mạnh rồi.
Hiện tại thì khá chắc là họ vẫn mạnh hơn Gabil đã tiến hóa nữa.
Thế nên cũng không phải vội vàng làm gì, mà cũng không nên gây ra hối tiếc không cần thiết.
Có lẽ cho cả ba một lúc thì hay hơn.
「Ta mừng là các ngươi nói vậy.
Ta cảm nhận được rằng chúng ta đã hiểu được lẫn nhau.
Nhưng ta cũng không thể để các ngươi đi mà không thưởng gì được....
Các ngươi từ giờ sẽ là một trong số thân tín của ta.
'Ngược Sát Vương (vua giết chóc) ' Testarossa.
'Tàn Ngược Vương (vua thống khổ) ' Ultima
'Phá Diệt Vương (vua tai họa) ' Carrera
Hôm nay, ta ban cho các ngươi danh hiệu này.
Các ngươi cũng chỉ mới gia nhập Tempest, nhưng ta sẽ tin tưởng giao phó tương lai của nó cho các ngươi dưới tư cách bầy tôi trung thành của ta!」
「Vâng, thưa bệ hạ!」
Cả ba đồng loạt cúi đầu.
Ba cô có vẻ thích mấy cái danh hiệu đấy nhỉ.
Thêm ba cái nữa là vừa đủ 12 "-vương" dưới trướng tôi.
Có hội "Tứ Thiên Vương" với cả "Thập Kiệt" rồi, nhưng giờ 12 người này lại thành 'Thánh Ma Thập Nhị Thủ Hộ Vương ".
Tôi cũng chả khoái cái tên này lắm đâu, nhưng chắc nó tạo cho người ta cảm giác 'team bá nhất' ấy.
Nhưng mà Gobuta lại thuộc một trong số đó lại làm nó kì kì sao á.
Khả năng ban sức mạnh cho người khác của tôi cũng vui phét chứ đùa.
Tôi nhìn một lượt qua các thủ hộ rồi trong đầu nảy ra thế.
Vậy là lễ ban thưởng và tiến hóa cuối cùng cũng kết thúc.
Có khi là do chuyện ngày hôm nay hay sao đó, mà sau này người ta kêu tôi là "Thánh Ma Hỗn Thế Hoàng (kẻ mang đến loạn lạc) " Rimuru.
________________________
Giờ thì đến nhóm Adalman nào, nốt là xong hội Mê Cung này.
Adalman am hiểu ma pháp, nhưng cận chiến lại cùi bắp.
Tuy nhiên ông ta lại là một thiên tài dùng được cả Thánh-Ma Nghịch Chuyển.
Không biết vì sao nhưngdù không có não ông ta vẫn thông thái như vậy được.
Chắc là liên quan đến lối mòn tư duy khắc sâu trong linh hồn hay sao đó.
Ngoài ra còn có Skill như kiểu "Kí ức hoàn hảo" với cả "Tư duy hồn phách" nữa, nên dạng tồn tại của ổng gần giống với một dạng sống tinh linh hơn.
Những đòn tấn công loại xoàng đều vô tác dụng, chỉ những vũ khí cấp Legendary hay cao hơn mới thực sự có thể làm ông ta bị thương.
Cũng gần giống với bộ giáp tinh linh của Hinata, chống lại những kẻ địch mang trang bị cấp Legendary thì cũng chẳng mang ý nghĩa phòng thủ gì lắm.
Lần đó Albert đã bị những địch thủ như vậy đánh bật lại, thế nên cũng không đổ lỗi cho ông ấy được.
Vũ khí của Albert đã hỏng, mất đi tuyến đầu, đó là lý do chính khiến họ thất bại.
「Thần đã bị đánh bại, nên thần không xứng đáng nhận được phần thưởng của bệ hạ...」
Adalman thất vọng nói.
Không, chỉ là ông cả nghĩ quá thôi.
「Đừng nói thế. Ngươi đã làm rất tốt.
Ta đã nói như vậy mà ngươi còn không tin sao.」
Lại nói, lúc đầu tôi còn tưởng là không nổi, nhưng Adalman đã hạ nhóm của Shinji.
Ông ấy rõ ràng đã tiến còn xa hơn tôi mong đợi.
Trận đấu với Krishna, một trong các Cận Vệ Hoàng Gia của Đế Quốc chẳng qua là do đụng nhầm người thôi.
Nên tôi cũng thứ lỗi cho ông ấy, và rồi sắp sửa thực hiện nghi thức tiến cấp thì. ...
「Dù Rimuru-sama đã nói vậy, nhưng thần cũng không thể tha thứ cho bản thân mình được.
Thần trở thành một Chúa Quỷ như bệ hạ...
Thần sẽ vui sướng nhận lấy cơ hội đó, một khi thần tự đạt được nó bằng chính sức mình!」
Ông thẳng thừng từ chối lời đề nghị của tôi.
Đúng, Mê Cung là hàng tuyến cuối cùng của chúng tôi, thế nên sức phòng ngự của nó là rất quan trọng.
Nếu cứ thế này thì thay vì bảo vệ thủ đô hiện tại của Tempest, có khi chuyển hết cơ sở trọng yếu vào trong Mê Cung lại hơn.
Rồi xong cho thủ đô làm chỗ tiếp đón mấy ông đại biểu quốc tế, mà nếu được thì thành đô thị du lịch luôn.
Muốn được thế thì Mê Cung cũng đã có Thập Kiệt rồi.
Có những cá nhân cấp Chúa Quỷ như Zegion hay Kumara thì để họ lo chuyện phòng thủ là không thành vấn đề.
Mê Cung hồi đó bọn tôi bày ra làm sân chơi đùng cái thành pháo đài chả biết từ bao giờ.
Thế nên tôi muốn Adalman thành Chúa Quỷ, nhưng cũng không thể lờ mong muốn cá nhân của ông ấy đi được.
「Ta hiểu rồi.
Nhưng ta vẫn sẽ kỳ vọng ở ngươi.
Khi có cơ hội khác, hãy chứng minh ngươi xứng đáng với kỳ vọng của ta!」
「Thần xin tuân lệnh! Bệ hạ sẽ thấy thần không phụ lòng người!!」
「Tốt. Ta sẽ ghi nhớ những lời của ngươi.
Thế thì bỏ qua phần thăng cấp Chúa Quỷ....
Từ hôm nay, ta trao cho ngươi danh hiệu "Minh Linh Vương (vua địa ngục) "
Hãy cố mà xứng với cái tên ấy!」
「Theo ý người, thưa bệ hạ!!」
Phù~
Ăn nói trang nghiêm mệt phờ râu.
Mà dù sao thì giờ Adalman cũng được công nhận là một trong những người mạnh nhất dưới trướng tôi rồi, có cả danh hiệu "- Vương" cơ mà.
Giờ trở đi thì quyền lợi của ông ta sẽ tăng lên. Đấy là nếu ổng tự nguyện trải nghiệm cái đặc quyền ấy cơ.
Mà, Adalman cũng không phải người duy nhất bị đánh bại.
Albert cũng cần thay thế trang bị hư hỏng nữa.
Chỉ vũ khí và áo giáp tầm trung thế thôi mà đã cao tay thế rồi.
Liệu trang bị cấp Legendary hốt được của quân Đế Quốc có hợp với ông ấy không ta?
-Tôi nghĩ thế đó.
Vậy còn có mỗi một bộ cấp God thì đưa ai được đây?
Cũng có lý do nên tôi mới không đưa cho Gerudo.
Skill của cậu ta đồng hợp với bộ giáp cấp Legendary rồi vượt qua cấp God cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Skill không phải lý do duy nhất, mà là do Gerudo không thể phát huy tối đa năng lực của bộ cấp God được.
Nhìn qua cũng thấy Calgurio chẳng phải loại kém cỏi gì.
Thực ra mà nói, hắn có tương đối Skills và cũng là một chiến binh lão luyện.
Ấy vậy mà hắn còn chưa dùng hết tiềm năng mà chỉ coi như một bộ giáp mang khả năng phòng ngự tốt là hết thôi.
Bộ giáp cấp God tự đi tìm chủ nhân của nó.
Tôi biết vậy vì tôi phân tích ra được thế.
Demon Steel sau nhiều năm chín già sẽ chuyển thành Hihi'irokane , và trang bị trở thành 'Tsukumogami'
, mang tới cho chúng sức mạnh của cấp God.
Những thứ như vậy trong tay những người thiếu kĩ năng sẽ bị yếu đi rất nhiều.
Và với nhân tộc đoản mệnh, rèn dũa nên kỹ thuật cao siêu đủ để chạm tay vào thứ báu vật ấy chỉ là ước mọng viển vong mà thôi.
Nhưng dù là một hồn ma sống vĩnh hằng, ông ấy vẫn còn linh hồn và phẩm chất của một Thánh hiệp sĩ.
Kiếm thuật có khi còn hơn cả Hakurou, liệu Albert thực sự xứng đáng với những thứ này chăng?
Dù sao thì những người sẽ tiến hóa Chúa Quỷ đều không cần thứ này vì thích thì tự đi mà làm lấy.
Ví dụ Công tước quỷ như Diablo có thể tạo ra y phục bằng khả năng vật chất hóa.
Chúng rất bền, có khi còn ngang với cấp Legendary.
Nhưng y phục đó cũng chỉ là phòng hờ thôi.
Trong trường hợp kết giới họ dựng lên bị phá vỡ.
Thực lòng mà nói, tôi từng có ý định đưa cho Benimaru hay Souei, nhưng sau khi tiến hóa rồi thì phải xem xét lại.
Ngay từ đầu thì có "Vô hiệu Công kích Vật lý" khiến áo giáp các kiểu gần như vô dụng.
Thêm nữa, dần dà thì cấp Legendary cũng sẽ thành cấp God thôi, nên set đồ của họ giờ cũng không cần bận tâm nữa.
Thanh Odachi của Shion, 'Improved • Hercules' Edge ' chẳng biết loay hoay thế nào mà giờ cũng thành một vũ khí cấp Legendary mang sức mạnh hủy diệt luôn ấy.
Vũ khí Kurobee rèn ra là những ứng cử viên tốt cho ví dụ về phát triển đấy.
Mà với vũ trang thì nó còn liên quan đến việc hợp hay không nữa cơ.
Dù sao thì Raphael cũng đã khẳng định là Albert tương xứng rồi.
Đã thế thì phần thưởng cho Albert sẽ là bộ trang bị cấp God tịch thu được của Calgurio.
Một bộ giáp toàn thân đi kèm một thanh trường kiếm và một cái khiên hình cánh diều .
「Albert, kiếm thuật của ngươi quả thật rất cao cường.
Hãy gắng sức phụ tá Adalman nhé」
「Tuân lệnh!」
Nói rồi tôi ban thưởng cho Adalman.
Chính tay tôi trao nó khiến ông ấy run lên vì căng thẳng.
Lại một ông nữa lo lắng thái quá rồi.
「Đâ-đây là!!」
Nhận thấy sức mạnh của thứ mình đang cầm trong tay, Albert ngạc nhiên thốt lên.
Cũng dễ hiểu thôi.
Đây là những thứ tồn tại từ thời đại của những vị thần, nội việc chúng có tồn tại hay không đã đủ khiến người ta đem đi cãi nhau rồi.
Với một kỵ sĩ mà nói, được phép sử dụng chúng là vinh dự lớn nhất.
「Ngươi có dùng được chúng không?」
Tôi sẽ không để ông ấy từ chối đâu.
Nắm bắt được sức nặng trong lời nói, Albert lớn giọng đáp lại.
「Thưa vâng! Thần sẽ dùng chúng thật tốt để đền đáp lại cho bệ hạ vinh dự này!!」
Như thế, tôi đã đưa nó cho Albert, và ông cũng dễ dàng được công nhận là chủ nhân của bộ giáp.
Cơ mà, tôi đã tính sai.
Sức mạnh thực sự khi được giải phóng của bộ giáp cấp God hơn tôi tưởng nhiều lắm.
Sau méo ai nói tui biết thế này! Phân tích có nói vầy mô chớ!!
Raphael, hử?
À, rồi, giờ tôi lại hiểu sao tôi lại phải quá khích thế này rồi.
Chắc là thím ấy biết rồi chứ gì. Hỏi sao lại kêu đưa cho Albert mà không phải Benimaru.
'Tạm thời chuyển đổi xác thịt thành tinh linh thể trong một khoảng thời gian'
Đó là năng lực ẩn của bộ giáp cấp God.
Một thể sống tinh linh, nói cách khác, một tồn tại tiệm cận thần linh.
Veldora là kiểu như thế đấy, à mà đụng đến mới nhớ, tôi cũng thế.
Tôi cũng không để ý lắm, nhưng tôi hiện tại là gần như bất tử.
Trường sinh bất lão là có này, cộng thêm một không-tí của trường sinh bất tử này.
Tôi sẽ không thể chết được nếu như không bị phá hủy lõi hay toàn bộ ma tố bị tiêu tán.
Dù chỉ là tạm thời, nhưng có thể đưa một thể sống tới mức đó, bộ giáp này ghê thật.
Nhưng cũng vì lý do đó, thế nên với những dạng sống bán tinh linh như Benimaru hay kể cả là dạng sống tinh linh như ác quỷ cũng không phù hợp với bộ giáp này.
Bộ giáp này đã về nơi nó thuộc về rồi.
Thế là Thập Kiệt xong cả rồi nhé, nhưng mà vẫn còn bé rồng nhà Adalman chưa quên được.
Đúng thế, con Death Dragon này cũng đã làm rất tốt.
Không biết thưởng gì cho hợp đây.
Tôi đi ngang qua 4 con long vương nguyên tố đến chỗ con Death Dragon.
Nhận thấy tôi đến, Death Dragon ngoan ngoãn phủ phục.
Lơ vẻ ngoài tởm lợm đi thì cũng dễ thương đấy chứ.
「Ta cũng muốn ban thưởng cho ngươi gì đó. Một cái 'tên' nhé.
Ngươi sẽ là《Minh Ngục long Vương 》Wenti!」
Tôi đặt tên cho nó trước mặt mọi người.
Thế là một sự biến thân rất đờ-ra-ma-tíc xảy ra.
Con quái thú dài 2 chục mét rụt lại thành một mỹ nữ mặc đồ đen.
Lần này tôi lại chẳng bất ngờ mấy.
Với ma vật thì chuyện vẹo gì cũng có thể xảy ra được. Riết rồi quen nên vầy chưa đủ đô được.
Tôi không phàn nàn gì cả nhá, chuyện tự nhiên cả thôi! Tính tôi giờ nó thế đấy.
Tự nhận xét thì tôi vẫn hơi bị phong độ đấy.
「Aah, vị thần mĩ lệ mà chúng thần yêu kính!
Ngài đã ban cho thân hèn này sự ban ơn như thế, thần xin cảm tạ người!」
À, ừ.
Ban ơn ý là đặt tên hở.
「Ờ, mừng cho cô nhé, Death――ý ta là Wenti!」
「Aah, chủ nhân , thần linh vẫn chưa quên em――」
「Đó là phần quà cho đức tin của cô đấy」
「Vâng!」
Chà, tình cảm giữa người chủ và vật nuôi đẹp thật.
Ừ, cũng mừng cho họ thôi. Giờ tôi thành thằng thừa ra rồi này.
Mọi người cùng vui, thế là tốt rồi.
Đặt tên lần này thực ra mà nói thì không dùng năng lượng của tôi.
Thay vào đó tôi dùng 5000 linh hồn.
Raphael-san phân tích rằng việc này là khả thi với Vua Phàm Ăn Beelzebuth.
Rõ ràng là có rủi ro trong việc dùng ma lực của bản thân để đặt tên cho một ma vật loại rồng mạnh mẽ thế này.
Lần trước tôi đặt tên cho các Công tước quỷ bằng phần dư ma lực Beelzebuth đã tích lũy.
Giờ mà tôi dùng ma lực bản thân rồi rơi vào trạng thái ngủ thì chắc chắn là có chuyện.
Tổng lượng ma lực của tôi đã tăng lên rồi, lỡ chẳng may hết thì ai biết mất bao lâu để tôi phục hồi được chứ.
Tuyệt đối không thể mắc vào chuyện đó được, đặc biệt là giữa thời chiến thế này nữa.
Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao các Chúa Quỷ khác không bạ đâu đặt tên đấy cho đám thuộc hạ cấp Ma nhân rồi.
Ít nhất thì tôi sẽ dừng việc ban tên lại cho đến hết thời chiến.
Lần này sẽ dùng tạm số linh hồn vậy, còn của tôi thì méo.
Cảm ơn Raphael nhiều nhá.
Đến giờ 9 đã người thành Chúa Quỷ rồi, nên không có vấn đề gì nữa.
Thường thường thì biến thành người thì là chuyện lạ, nhưng rồng biến thành người thì là chuyện xưa nay rồi.
Nên cũng chẳng còn lạ gì.
Dù sao thì khen thưởng cho nhóm Mê Cung thế là đã xong.
À mà tiện nói luôn, 4 long vương nguyên tố là của Ramiris, nên mấy chú không có tên trong danh sách khen thưởng nhé, cơ mà, tôi cũng có vài thứ cho chúng.
Tổng cộng thu thập được 940,000 linh hồn, để hồi sinh 700,000 lính Đế Quốc, khoảng 10,000 đã được dùng.
Mà, có mấy người lại yêu cầu một lượng rất lớn năng lượng tinh linh, thế nên số chi hơi cao quá dự tính.
Xong rồi lúc tôi định chia với Ramiris 930,000 còn lại thì,
「À, có đưa tui cũng hổng biết làm gì cả đâu, thế nên thôi, nhá?」
Cổ bao tôi thế.
Vậy nên tôi dùng để hồi sinh lại Michelle và Raymond làm trợ lý cho cô ả.
Không phải chơi kiểu bạc nhạc đâu, mà là hồi sinh nguyên con luôn ấy.
Chỉ cần tâm hạch còn toàn vẹn thì hồi sinh hoàn hảo là khả thi, và 2 người họ vẫn dùng Skill được.
Mà tôi vẫn còn áy náy với Ramiris, thế nên tôi cũng ban tên cho 4 con long vương kia giống cách như tôi làm với Wenti.
Dù sao thì mấy chuyện gần đây chúng đã phải bò ra mà cống hiến với cả cũng chết đôi lần rồi, thưởng chút ít cũng là lẽ dĩ nhiên.
Người ta nói rồng còn có thể mạnh hơn cả Tổng lãnh quỷ, nhưng mà khả năng tự tiến hóa của chúng lại có hạn.
Thế nên tôi cho mỗi con 5000 linh hồn và để Ramiris đặt tên cho chúng.
Rồi tôi dùng số linh hồn làm nguồn năng lượng thay thế.
Kết quả thành công tốt đẹp và đám long vương thành "Long Vương" xịn.
"Viêm Ngục long Vương" Zephyrus.
"Băng Ngục Long Vương" Boreas.
"Thiên Lôi Long Vương" Notos.
"Địa Diệt Long Vương" Euros.
Chúng được đặt tên theo từng tầng chúng sống.
Tên là do tôi nghĩ, nhưng người đặt là Ramiris.
Cả 4 thành giai xinh gái đẹp hết.
Tiến hóa cũng thành công, và ngoài nhân hình ra thì còn tăng thêm một lượng ma lực lớn nữa.
Mà để nói cho rõ thì chỉ là có nhân hình thôi nhé, chứ chưa thành Dragonoid như Milim.
Dragonoid thực chất là dạng sống tinh linh trong một cơ thể bằng xương thịt, thế nên họ được coi là những tồn tại bất thường.
Kể cả chúng có là những Long Vương hùng mạnh đi chăng nữa, vì chúng vẫn có cơ thể bình thường, thế nên không thể so được với "Long tộc", vốn là những dạng sống tinh linh đúng nghĩa.
Lượng linh hồn cần cho quá trình đặt tên này rõ ràng là ít hơn so với tiến cấp Chúa Quỷ.
Cơ mà sức mạnh nó lại tương đương đấy.
Chúa Quỷ và Long Vương vốn đã khác nhau rồi, mà quan trọng hơn, ma vật không bị ràng buộc bởi lắm quy tắc thế đâu.
Nghĩ lắm quá banh não chết đấy.
Và thế là việc tiến hóa các Long Vương nhờ sự hợp tác của Ramiris đã thành công tốt đẹp.
À tiện thể, trong Thập Kiệt thì lượng ma lực cũng xêm xêm nhau thôi, nhưng thực lực thì lại lệch rất nhiều.
Vậy nên 4 Long Vương đây có lượng ma lực tương đương, thực chất lại yếu hơn.
Cái này nói chung ăn thua ở kinh nghiệm thực chiến thôi; đẳng cấp của đám này cơ bản là kém hơn. Thế nên là cả đám cũng khó chịu lắm,vì mấy bữa nay bị đo đất mấy lần rồi, nên hội rồng cũng quyết định đi rèn luyện.
Giờ cả đám có dạng người rồi, và cũng hứng thú với lối đánh bằng cơ thể mới.
Chúng muốn không phụ thuộc vào các đòn tấn công đơn giản bằng nguyên tố hay công kích vật lý bằng răng với vuốt, nên 4 đứa sẽ học và kết hợp thêm với ma pháp.
Và nhờ học thêm cách chiến đấu trong nhân dạng, sau này chúng sẽ chứng minh được sức mạnh của mình thôi.
Biết cách phát triển thêm sức mạnh mới của mình, thế là tốt rồi, nhưng mà đấy là chuyện sau này lâu lắm cơ tôi mới thấy được.
Xong, chỉ còn ba cô Công tước quỷ đây nữa thôi.
Câu hỏi bây giờ là, tôi nên làm gì đây?
Trong tổng số 930,000 linh hồn tôi thu thập được, phần lớn đều đã dùng để tiến cấp Chúa Quỷ, thêm một ít để đặt tên, giờ còn lại 210,000.
Giờ chỉ được thêm 2 người nữa thôi nhưng mà...
Hay tiến hóa Carrera mà Gerudo đề cử thôi được không nhỉ?
Nếu tôi làm thế thì lại chòi ra Testa và Ul. Trong hai người thì tôi nên chọn ai đây?
Cả ba từ đầu đều đã gần bằng Diablo rồi.
Theo tôi thì Diablo cửa trên, còn lại cơ bản là ngang nhau.
Diablo phải tẩn họ trước rồi sau mới bốc về làm đệ được, thế nên chắc Diablo vẫn phải mạnh hơn.
Nên là, liệu sẽ có chuyện gì nếu khiến sức mạnh của ba người bị mất cân bằng?
Thực lòng mà nói thì quá nguy hiểm.
Nếu không được đối đãi công bằng, chắc chắn sẽ có người bị tổn thương.
Nếu chỉ mình Carrera thì tôi nghĩ cũng không có phàn nàn gì đâu, nhưng lại khiến người nhỉnh nhất trong số cả ba mạnh thêm nữa lại không hay lắm.
Kiểu như mạnh quá không kiểm soát được rồi tạch luôn chẳng hạn.
Dù sao thì lúc đó cô không hãm bớt――cái Gravity Collapse* ấy――ngay kịp lúc thì có thể dẫn tới một vụ nổ siêu tân tinh mini rồi chẳng may xóa sổ cả đội của Gerudo kèm theo thủ đô luôn ấy chứ.
Có lẽ cô cũng ý thức rằng có thể hãm lại được, nhưng căn thời gian với địa điểm như thế mà lại chọn ma pháp đó thì như kiểu cắm cờ đỏ vậy.
Nên tôi quyết định sẽ quan sát những người đã tiến hóa liệu có kiểm soát được hành vi trước không rồi mới xem xét lại việc tiến cấp cho mấy cô nàng này.
Và như trên, Diablo sẽ luôn có những hành động phù hợp như đọc được suy nghĩ của tôi vậy.
Cậu ta đã hoàn toàn kiểm soát được sức mạnh mới rồi, đúng là một tên đáng tin cậy mà.
「Testarossa, Ultima, Carrera.
Ba ngươi đã hoàn thành tốt công việc tình báo trong trận chiến vừa qua.
Tuy nhiên, lễ tiến cấp của các ngươi sẽ được ban vào thời điểm thích hợp.
Ta đã xem xét đề nghị của Gerudo về tiến hóa cho Carrera, nhưng ta nghĩ rằng làm như vậy là thiếu chín chắn.
Các ngươi có thể thất vọng, nhưng hãy hiểu cho ta.」
「Rimuru-sama, xin ngài đừng cúi đầu với chúng thần! Chúng thần không có lý do gì để thất vọng cả đâu ạ!」
「Vậy sao.」
「Không vấn đề gì đâu ạ. Như thế này là chúng thần cũng rất mạnh rồi.」
Ba người chối phứt đi chuyện họ không vui.
Mà họ cũng đúng về phần hiện tại là mạnh rồi.
Hiện tại thì khá chắc là họ vẫn mạnh hơn Gabil đã tiến hóa nữa.
Thế nên cũng không phải vội vàng làm gì, mà cũng không nên gây ra hối tiếc không cần thiết.
Có lẽ cho cả ba một lúc thì hay hơn.
「Ta mừng là các ngươi nói vậy.
Ta cảm nhận được rằng chúng ta đã hiểu được lẫn nhau.
Nhưng ta cũng không thể để các ngươi đi mà không thưởng gì được....
Các ngươi từ giờ sẽ là một trong số thân tín của ta.
'Ngược Sát Vương (vua giết chóc) ' Testarossa.
'Tàn Ngược Vương (vua thống khổ) ' Ultima
'Phá Diệt Vương (vua tai họa) ' Carrera
Hôm nay, ta ban cho các ngươi danh hiệu này.
Các ngươi cũng chỉ mới gia nhập Tempest, nhưng ta sẽ tin tưởng giao phó tương lai của nó cho các ngươi dưới tư cách bầy tôi trung thành của ta!」
「Vâng, thưa bệ hạ!」
Cả ba đồng loạt cúi đầu.
Ba cô có vẻ thích mấy cái danh hiệu đấy nhỉ.
Thêm ba cái nữa là vừa đủ 12 "-vương" dưới trướng tôi.
Có hội "Tứ Thiên Vương" với cả "Thập Kiệt" rồi, nhưng giờ 12 người này lại thành 'Thánh Ma Thập Nhị Thủ Hộ Vương ".
Tôi cũng chả khoái cái tên này lắm đâu, nhưng chắc nó tạo cho người ta cảm giác 'team bá nhất' ấy.
Nhưng mà Gobuta lại thuộc một trong số đó lại làm nó kì kì sao á.
Khả năng ban sức mạnh cho người khác của tôi cũng vui phét chứ đùa.
Tôi nhìn một lượt qua các thủ hộ rồi trong đầu nảy ra thế.
Vậy là lễ ban thưởng và tiến hóa cuối cùng cũng kết thúc.
Có khi là do chuyện ngày hôm nay hay sao đó, mà sau này người ta kêu tôi là "Thánh Ma Hỗn Thế Hoàng (kẻ mang đến loạn lạc) " Rimuru.
________________________