Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 160: Thu dọn tàn cuộc
---------------------------
Calgurio đã nhận phải quá nhiều báo cáo thảm hại từ thuộc cấp của gã.
Tình hình quá ác nghiệt, cuộc chiến này hoàn toàn thất bại là sự thật không thể thay đổi.
Không, đó chưa phải là tất cả.
Nó đã tới mức liệu những người sống sót có tiếp tục sống để ra khỏi khu rừng này hay không cũng là vấn đề rồi.
(Sao lại có chuyện này được? Không là từ bao giờ mới phải....?)
Đầu óc gã đã kẹt trong vòng xoáy tuyệt vọng mà hắn không thể thoát ra được. Calgurio một lần nữa xem xét lại tình thế tuyệt vọng này để cố tìm ra một lối thoát.
Dẫu hắn không thể xoay chuyển tình thế này được, nhưng hắn vẫn là một đoàn trưởng gánh trên vai mình sinh mạng của các sĩ quan và binh lính trong đoàn.
Hắn sẽ không bao giờ quay lưng với điều đó.
Báo cáo đầu tiên đưa tin về việc quân lính tấn công thủ đô đã đụng độ kẻ địch.
Sức nóng trên chiến trường đã gần kịch kim.
Dù họ có số lượng áp đảo nhưng vẫn không thể xuyên qua nổi hàng phòng ngự thép của đối phương; Sĩ khí quân địch quá cao.
Các pháo ma pháp và ma pháp diện rộng của các pháp sư hoàn toạn bị dàn chắn của địch cản lại, không thể phát huy tác dụng được.
Là kẻ địch nhưng hàng thủ đó quả thật vẫn rất đáng khen.
Vì họ đã mất liên lạc với đội chinh phạt Mê Cung, việc duy nhất có thể làm bây giờ chỉ có tiến thẳng đến thủ đô của chúng.
Nhưng đây không phải lúc để khen ngợi phe địch.
Ngay khi Calgurio móc nối những mấu chốt với nhau, hắn nhận ra ngay rằng mình đang lao đầu vào tường.
Nhưng giờ đã quá muộn.
Tình hình ngay lập tức leo thang.
Một đội quân địch mới tham chiến. Toán quân đó đích thị là hiện thân của sự kinh hoàng.
Đem theo sức mạnh hung tàn, chúng dày xéo khắp chiến trường.
Số lượng chúng còn chưa tới một phần mười bọn họ, nhưng lại chẳng gì địch nổi.
Theo đội đánh giá năng lực báo cáo về, trong số chúng có vài cá thể mang lượng ma lực khổng lồ.
Ngoài ra, đa phần quân địch đều mang mức năng lượng tương đương với họ.
Số lượng ma vật rank A không nhiều.
Ấy vậy mà, kết quả vẫn bày ra trước mắt hắn đây, họ đã bị dồn vào góc tường.
Thế nhưng vẫn chưa hết,
Từ sau hàng thủ vững chãi kia phóng ra những ma pháp diện rộng khó gì sánh được.
Quân đội Đế Quốc phải gánh chịu thương vong quá lớn từ những đợt công kích ma pháp và yêu thuật của đối phương.
Mục tiêu của đội quân mặc giáp tím kia là reo rắc sự kinh hãi, khiến hàng ngũ Đế Quốc rối loạn mà không nhận thấy được là kết giới phòng ngự đang yếu dần đi.
Đúng là một sự hợp tác tuyệt vời.
Nhưng mà chỉ tới mức đó thôi thì họ vẫn có thể chỉnh đốn lại hàng ngũ được.
Cả hai đơn vị tiên phong và hậu tập đều lên tới 100,000 người.
Khi quân tiên phong tan vỡ, quân hậu tập có thể hỗ trợ và đổi vị trí với quân tiên phong để chỉnh đốn lại lực lượng.
Việc này khả thi chính nhờ số lượng áp đảo của họ, là một kế sách tất thắng.
(Chỉ là tay trên trong chốc lát thôi, ít ra ngươi cũng gỡ gạc được chút ít phẩm giá của Chúa Quỷ rồi đấy)
Khi gã vừa để ý thấy quân mình bị ép góc, nhưng hắn cũng thấy được họ đã có được một chút độ phủ.
Trừ việc cái thứ độ phủ ấy biến mất trong nháy mắt sau đó.
Chỉ huy của quân Đế Quốc bao gồm Calgurio quan sát chiến trường qua ma pháp viễn vọng từ cách đó vài cây số.
Trong thoáng chốc không ai nói được gì.
Chỉ một chút cảm giác về độ phủ ngay lập tức tản mát đi đâu mất.
Đội đánh giá năng lực rống lên như những lũ điên và, khóc lóc run rẩy.
「Xin, xin hãy ra lệnh rút lui ạ!!」
Họ van lơn.
Nhưng đã quá muộn.
Không cần phải cố hiểu những lời của cậu ta, tự mình quan sát tình cảnh trước mắt hắn thì dễ hiểu hơn.
Đội hậu tập chuẩn bị hỗ trợ đội tiên phong phải gánh chịu một tấn bị kịch.
Một ma pháp hủy diệt, "Gravity Collapse"
Tỏa ra một luồng năng lượng tuyệt đối, ma pháp tàn khốc ấy reo rắc sức áp bức tàn bạo.
Trường trọng lực bị trở nên hung tàn tựa một vì sao, tạo trên một vùng mang trọng lực cực lớn.
Mọi thứ trong đó đều chịu áp lực và đều sẽ bị nghiền nát.
Nếu còn tiếp tục bị nén ép nữa thì năng lượng sẽ bị dồn vào một điểm quá nhỏ gây ra một vụ nổ siêu tân tinh mini.
May mà đó không phải mục đích của kẻ địch.
Sau khi binh lý hầu hết đều đã bị nghiền chết, hiệu ứng của ma pháp tan biến.
Dù tan biến, nhưng từ 100,000 quân, số người sống sót vẫn chỉ là...
「Qu, quái vật. Ch....chỉ một chiêu như vậy, thứ ma pháp kinh khủng đó...
Thứ đó chỉ có thể tồn tại trên lý thuyết thôi.....
Quá vô lý, ma lực tiêu hao là không tưởng....」
Đúng thế, Calgurio cũng biết điều đó.
Theo lý thuyết, vẫn là khả thi, nhưng cũng mới chỉ là lý thuyết mà thôi.
Đây là một thứ trước nay chưa từng tồn tại, nhưng nhờ sự giao hoa của khoa học, kĩ thuật và kiến thức từ dị giới, sự kết hợp của nhiều lý thuyết với nhau để tạo ra nhiều loại ma pháp diện rộng mới đang trong quá trình nghiên cứu.
Thế nhưng.....nó lại được phát động thành công.
Và chỉ bởi một ma vật duy nhất.
Chúa Quỷ.
Những từ ấy, song hành cùng hiện thực đáng sợ, xộc thẳng vào não Calgurio.
Chúng ta, đã đạp phải tổ kiến lửa rồi chăng?
Để phát động một ma pháp tầm cỡ như vậy, mười pháp sư cùng lúc cũng chưa chắc đã thành công.
Lượng ma lực tiêu hao không thể đem so với những ma pháp công kích hủy diệt thông thường được, cũng như nếu không có sự tập trung tuyệt đối, kết quả cuối cùng thu được cũng sẽ chỉ là tai nạn thất thoát ma lực ồ ạt mà thôi.
Thế mà....còn có thể ngắt giữa chừng, đúng thật chỉ có thể là năng lực của một con quái vật vượt tầm nhân loại.
「Nhưng....ta vẫn còn vũ khí kết tinh của khoa học, magic canceller đây....」
「Không, thưa Calgurio-sama, xin hãy rút lui ngay lập tức đi ạ.」
Một người đàn ông đột ngột lao vào căn lều, nói với Calgurio.
Đang tự hỏi không biết mấy thằng gác lều đang làm quái gì, thì gã nhìn lại người đàn ông.
「Ô, ông là Krishna-dono?」
Trong các trận đánh xếp hạng của Đế Quốc, người đàn ông này vẫn thường chiếm được thứ hạng cao.
Chính gã cũng đã tham gia những cuộc đấu đó rồi, kiếm thuật của gã không thể xem thường được.
Người đàn ông ấy bộ dạng phờ phạc, mặc trên mình bộ giáp mạnh nhất cấp Legendary của Đế Quốc, trên tấm giáp ngực là một lỗ thủng to tướng.
Trên người ông vẫn còn mang theo vết tích của một trận tử chiến.
「Nhìn này, Bazan và Raiha đều đã chết rồi. Đại Tá Kansas và Thiếu Tướng Minutes nữa.
Ngoài ra còn có 2 người dị giới. Có những con quái vật mà có dùng đến sức mạnh đến ngài cũng không thể hạ nổi chúng đâu.
Chúng tôi phát hiện thấy một ma pháp được phát động mới đây, nhưng chỉ e rằng đó vẫn chưa thực sự là Chúa Quỷ.
Một vài ma vật cấp độ ngang Tổng lãnh quỷ đã được xác nhận trong Mê Cung.
Thậm chí còn có những con ở cấp độ Chúa Quỷ. Ma pháp đó hẳn là đã được một trong số bọn chúng phát động.」
「Đừng nói là cấp Chúa Quỷ chứ?!
Thế mà, "một vài" sao?
Chúa Quỷ?!
Vậy là chúng đạt tới mức độ đó sao...
Thậm chí ác long Veldora còn chưa thèm lộ diện....
Và cả Chúa Quỷ Rimuru cũng chưa tham chiến.
Tập trung binh sĩ lại, tất cả rút lui!」
Một trong ba vòng tay phục sinh của nhóm Shinji bị đem sung công, Calgurio đã bí mật giấu đi một cái.
Hai cái còn lại bàn giao cho bộ phận kỹ thuật phân tích, và một trong số đó đã được đưa lại cho Krishna.
Lệnh của Hoàng Đế là tuyệt đối, nên bên kỹ thuật chỉ có thể đưa mà không phàn nàn gì.
Cái cuối cùng bị đem ra mổ xẻ vậy nên đó cái duy nhất được sử dụng, nhờ nó mà Krishna mới sống lại được.
Ngoài ra, hiệu ứng phục sinh của vòng tay đã được xác nhận là có thực, còn những chiếc vòng nhái thì không.
Các binh lính tiến vào Mê Cung, dùng từ đúng nhất để miêu tả sẽ là bị quét sạch.
350,000 binh sĩ, không còn một mống.....
Calgurio mặt cắt không còn hột máu, nhưng giờ không phải lúc để hoảng loạn.
Người sống quan trọng hơn người chết.
Vẫn còn hạm đội chiến xa và 400 phi thuyền, trước hết là phải tái hợp với họ để nắm được tình huống hiện tại và chỉnh đốn quân đội đã.
Tệ nhất là họ sẽ phải rút lui về Đế Quốc, nhưng vậy vẫn tốt hơn là bị xóa sổ hoàn toàn.
Calgurio hạ quyết tâm và chuẩn bị đưa lệnh.
Nhưng, đã quá muộn rồi.
「Kufufufu. Giờ mới thật là rắc rối. Sao các ngươi không làm đối thủ của ta một lúc nhỉ?」
Ác quỷ đã lần được vào đây, hắn sẽ không đời nào để sổng con mồi của mình cả.
Không khí trong cả khu chỉ huy căng lên như dây đàn.
Một ma vật độc nhất lọt vào nơi này.
Nhưng khí tiết hắn tỏa ra mạnh mẽ hơn bất kì con quái vật nào họ từng đụng mặt trước giờ.
Vóc dáng hắn cũng chỉ là con người nhỏ bé giống họ, nhưng bên trong lại chứa đựng lượng ma lực còn to lớn hơn một con rồng khổng lồ.
Quan trọng nhất, hắn vào tới tận đây mà không bị ai phát giác.
Dẫu hắn mang thứ khí tức kinh khủng đó, vẫn không ai phát hiện ra hắn bước vào.
Lính gác chĩa kiếm vào kẻ đột nhập.
Nhưng Calgurio cảm thấy thân thể mình thật quá nặng nề, thậm chí hắn chẳng nhấc nổi thanh kiếm lên.
「Kufufufu. Thứ rác rưởi hạ đẳng nhà ngươi muốn đánh thẳng mặt với ta ư?」
Ma vật mang mái tóc đỏ, Diablo bật cười.
Calgurio liếc sang, nhưng Krishna đã khụy xuống từ bao giờ.
Krishna đã nhận ra được sự chênh lệch thực lực, khiến ông rơi vào tuyệt vọng.
Calgurio cố níu kéo một chút hi vọng, cố thương lượng với Diablo.
「Thứ lỗi cho sự thô lỗ của ta, tên ta là Calgurio.
Đoàn trưởng của quân đoàn này, là người đứng đầu trong chiến dịch.
Liệu ta có thể hỏi tên của nhà ngươi được không?」
「Hửm? Ngươi là một tên lịch sự đấy nhỉ.
"Tên" của ta là Diablo, bầy tôi trung thành của Chúa quỷ Rimuru. 」
Đúng như Calgurio đoán, hắn là một ma vật có tên.
Đúng hơn là quá lạ thường nếu một thứ cỡ này không có tên.
Xác nhận được rằng kẻ bên kia có trí khôn và hiểu phép tắc, Calgurio thoáng hi vọng về khả năng thương thuyết được với hắn.
「Diablo-dono, bọn ta xin hàng.
Nếu trận chiến này cứ tiếp diễn thì chỉ càng khiến thêm nhiều binh sĩ nữa bỏ mạng mà thôi, bên ngài cũng không muốn chịu thêm thương vong nữa phải không?
Ý ngài như thế nào?
Tât nhiên, chúng tôi cũng sẽ bồi thường và xin hứa sẽ không có bất kì hành vi xâm phạm nào trong tương lai nữa.
Không, thậm chí chúng ta còn có thể thành lập mối quan hệ liên minh giữa Tempest và Đế Quốc!
Ta sẽ không quên ơn này. Thế nào?
Ngài có thể làm ơn chuyển lời cho Chúa Quỷ Rimuru-sama không?」
Xét tình hình hiện tại, toàn bộ 350,000 người tiến vào Mê Cung đều đã chết.
Còn với đội tấn công thủ đô, hơn một nửa cũng đã chết hoặc mất khả năng chiến đấu.
Không thể liên lạc được với các đội quân khác, quân lực hiện tại chỉ còn 150,000, mà tính hết số còn sống thì cũng chưa đến 200,000 người.
Sẽ chỉ có thêm thương vong khi chúng làm thái quá, vậy nên nếu chúng hướng tới một trận toàn thắng thì đây là một đề nghị đáng xem xét.
Calgurio quyết định trong một phần giây, hắn không nên cố gắng bỏ chạy mà nên đàm phán với Chúa Quỷ Rimuru qua người trung gian thì hơn.
Nếu không chiến dịch lần này bị quét sạch toàn bộ.
Họ đã đánh giá sức mạnh của kẻ thù hoàn toàn sai lệch.
Đó đáng nhẽ là chiến lực đủ để họ cùng lúc cân cả ba cựu Chúa Quỷ mà vẫn chiến thắng trở về.
Kể cả có gom toàn bộ binh lực của phương Tây lại đi nữa thì cũng không thể bì được với họ một phần ba chiến lực của Đế Quốc.
Họ đã tin tưởng vào chiến thắng tuyệt đối, nhưng đây mới là kết quả thực sự.
Cấp độ của chúa quỷ, và một vài con còn ở cấp độ Quý tộc Quỷ, tất cả đều quy tụ về dưới trướng của Chúa Quỷ Rimuru.
Bây giờ việc họ nên làm là cố gắng bồi thường, sau đố rút lui rồi về sau cố gắng tái thiết quân đội.
Calgurio không nghi ngờ gì chuyện đã có gần 500,000 người đã chết tính đến hiện giờ, nhưng thêm chút nào nữa thôi thì khung xương chống đỡ Đế Quốc sẽ sụp đổ.
Calgurio có tham lam, nhưng gã không mù quáng.
Vậy nên hắn mới đưa ra lời đề nghị này.
Nếu kẻ địch muốn cái đầu của kẻ chỉ huy thì hẵn cũng phải chuẩn bị tinh thần để hi sinh.
Nhưng cũng đã muộn rồi.
「Kufufufufu. Đề nghị à, hơi muộn mất rồi.
Chuyện đã tới mức này thì sẽ chỉ để mình ngươi sống thôi.」
Calgurio không hiểu nổi những điều gã vừa nghe.
Các cố vấn của gã cũng vậy, họ ngẩn người ra khi nghe tên đó nói.
Thế rồi, Diablo tạo ra một cơn lốc từ hư không.
Tách! Hắn búng tay một tiếng.
Trong nháy mắt, lều bạt bị xé nát, khung cảnh bên ngoài lọt vào mắt Calgurio.
Ngoài kia, xác người chất thành núi.
Những binh sĩ giữa ca trực, nằm chết nhưng chỉ như đang say giấc.
Như chỉ mình hồn phách bị đoạt mất.....
Không, dám chắc họ đã mất thật rồi, những binh sĩ đó không thể đủ khả năng kháng cự và bị ác quỷ tóc đỏ Diablo này tước mất linh hồn.
Diablo ngay từ đầu cũng không dư hơi để kẻ thù chạy mất.
Giết hết chúng lúc đó mới thật rắc rối.
Thế nên trong lúc tiến vào, cậu ta cùng lúc kích hoạt "End of Word" , rút mất linh hồn của mọi binh sĩ.
Thực ra chỉ cần dùng『Demon lord's Haki 』là đã đủ để khiến chúng phát điên mà chết, nhưng cách đó gây hỗn loạn quá mức.
Diablo không định chừa cho bất kì kẻ nào sống.
Chính vì thế, cậu nhanh chóng tiêu diệt đội quân không chút do dự.
Cậu đã luôn thích hành động đơn độc.
Thế nên cậu không có thuộc hạ trực tiếp dưới quyền.
Chúng chỉ là đám đồ dùng vô dụng chẳng đáng để để hắn đụng vào.
Gần đây có một tên tiểu tốt gọi là Venom cứ lẽo đẽo theo cậu, nếu hắn chứng minh được hắn hữu dụng thì hắn sẽ được dùng sau.
Với Diablo thì giá trị của đồ vật nằm ở độ hữu dụng của chúng.
Chính thế nên những bầy tôi vô dụng là không cần thiết, chính cậu cũng thế, cậu phải tỏ ra mình là thứ công cụ có ích với chủ nhân Rimuru.
「Ư, Ư,....UOOOOOOOOOOO!!」
Calgurio rống lên, phẫn nộ lườm Diablo.
Trong thoáng chốc, cơn giận khi thấy đồng bạn bị tàn sát vượt qua nỗi sợ hãi.
Và cũng trong thoáng chốc ấy, một bộ giáp chói sáng khiến người ta không khỏi kih ngạc bọc lấy Calgurio, đầu óc gã bình tĩnh lại đội chút.
Đây là chiến giáp tối cường từ kỷ nguyên của các vị thần.
Được Hoàng Đế cho mượn, một trang bị cấp God.
Chỉ bốn đoàn trưởng được phép mang, đây là bằng chứng rằng Đế Quốc là mạnh nhất.
「Đồ ác quỷ nhà người, thật bất dung thứ! Ta sẽ giết ngươi!」
「Kufufufu. Thế này mới đúng chứ, bắt đầu thú vị hơn rồi đấy.」
Họ sáp lại nhau, và cuộc chiến cuối cùng bắt đầu.
Nhưng, đó thậm chí còn chẳng thể coi là một cuộc chiến.
Với Diablo, Calgurio chẳng khác nào một thứ côn trùng, thậm chí cấp God cũng chẳng đáng gì khi đứng trước một sức mạnh phi thường.
Công cụ chỉ có ích khi ngươi dùng chúng đúng cách.
Người dùng không biết bộc lộ ra hết khả năng của công cụ thật là đáng tiếc.
Calgurio thậm chí không khiến Diablo phải nghiêm túc nổi, cũng chẳng hơn tiện tay ngắt lấy một linh hồn.
150,000 lính Đế Quốc đóng quân ở ngoại vi Mê Cung,
Trừ một số ít thành phần thượng cấp, còn lại không ai biết vì sao họ bị tận diệt.
Cùng với đó, toàn bộ binh lực của Đế Quốc gửi đi xâm lược Tempest, bị giết sạch mà không mang lại bất kì kết quả gì.
Và rồi thảm họa cũng đã đến hồi kết.
――Nhưng liệu gọi là thảm họa có phải hay chăng thì còn chưa biết được.
Vậy là âm mưu xâm lược Tempest của Đế Quốc đã kết thúc thất bại.
Calgurio đã nhận phải quá nhiều báo cáo thảm hại từ thuộc cấp của gã.
Tình hình quá ác nghiệt, cuộc chiến này hoàn toàn thất bại là sự thật không thể thay đổi.
Không, đó chưa phải là tất cả.
Nó đã tới mức liệu những người sống sót có tiếp tục sống để ra khỏi khu rừng này hay không cũng là vấn đề rồi.
(Sao lại có chuyện này được? Không là từ bao giờ mới phải....?)
Đầu óc gã đã kẹt trong vòng xoáy tuyệt vọng mà hắn không thể thoát ra được. Calgurio một lần nữa xem xét lại tình thế tuyệt vọng này để cố tìm ra một lối thoát.
Dẫu hắn không thể xoay chuyển tình thế này được, nhưng hắn vẫn là một đoàn trưởng gánh trên vai mình sinh mạng của các sĩ quan và binh lính trong đoàn.
Hắn sẽ không bao giờ quay lưng với điều đó.
Báo cáo đầu tiên đưa tin về việc quân lính tấn công thủ đô đã đụng độ kẻ địch.
Sức nóng trên chiến trường đã gần kịch kim.
Dù họ có số lượng áp đảo nhưng vẫn không thể xuyên qua nổi hàng phòng ngự thép của đối phương; Sĩ khí quân địch quá cao.
Các pháo ma pháp và ma pháp diện rộng của các pháp sư hoàn toạn bị dàn chắn của địch cản lại, không thể phát huy tác dụng được.
Là kẻ địch nhưng hàng thủ đó quả thật vẫn rất đáng khen.
Vì họ đã mất liên lạc với đội chinh phạt Mê Cung, việc duy nhất có thể làm bây giờ chỉ có tiến thẳng đến thủ đô của chúng.
Nhưng đây không phải lúc để khen ngợi phe địch.
Ngay khi Calgurio móc nối những mấu chốt với nhau, hắn nhận ra ngay rằng mình đang lao đầu vào tường.
Nhưng giờ đã quá muộn.
Tình hình ngay lập tức leo thang.
Một đội quân địch mới tham chiến. Toán quân đó đích thị là hiện thân của sự kinh hoàng.
Đem theo sức mạnh hung tàn, chúng dày xéo khắp chiến trường.
Số lượng chúng còn chưa tới một phần mười bọn họ, nhưng lại chẳng gì địch nổi.
Theo đội đánh giá năng lực báo cáo về, trong số chúng có vài cá thể mang lượng ma lực khổng lồ.
Ngoài ra, đa phần quân địch đều mang mức năng lượng tương đương với họ.
Số lượng ma vật rank A không nhiều.
Ấy vậy mà, kết quả vẫn bày ra trước mắt hắn đây, họ đã bị dồn vào góc tường.
Thế nhưng vẫn chưa hết,
Từ sau hàng thủ vững chãi kia phóng ra những ma pháp diện rộng khó gì sánh được.
Quân đội Đế Quốc phải gánh chịu thương vong quá lớn từ những đợt công kích ma pháp và yêu thuật của đối phương.
Mục tiêu của đội quân mặc giáp tím kia là reo rắc sự kinh hãi, khiến hàng ngũ Đế Quốc rối loạn mà không nhận thấy được là kết giới phòng ngự đang yếu dần đi.
Đúng là một sự hợp tác tuyệt vời.
Nhưng mà chỉ tới mức đó thôi thì họ vẫn có thể chỉnh đốn lại hàng ngũ được.
Cả hai đơn vị tiên phong và hậu tập đều lên tới 100,000 người.
Khi quân tiên phong tan vỡ, quân hậu tập có thể hỗ trợ và đổi vị trí với quân tiên phong để chỉnh đốn lại lực lượng.
Việc này khả thi chính nhờ số lượng áp đảo của họ, là một kế sách tất thắng.
(Chỉ là tay trên trong chốc lát thôi, ít ra ngươi cũng gỡ gạc được chút ít phẩm giá của Chúa Quỷ rồi đấy)
Khi gã vừa để ý thấy quân mình bị ép góc, nhưng hắn cũng thấy được họ đã có được một chút độ phủ.
Trừ việc cái thứ độ phủ ấy biến mất trong nháy mắt sau đó.
Chỉ huy của quân Đế Quốc bao gồm Calgurio quan sát chiến trường qua ma pháp viễn vọng từ cách đó vài cây số.
Trong thoáng chốc không ai nói được gì.
Chỉ một chút cảm giác về độ phủ ngay lập tức tản mát đi đâu mất.
Đội đánh giá năng lực rống lên như những lũ điên và, khóc lóc run rẩy.
「Xin, xin hãy ra lệnh rút lui ạ!!」
Họ van lơn.
Nhưng đã quá muộn.
Không cần phải cố hiểu những lời của cậu ta, tự mình quan sát tình cảnh trước mắt hắn thì dễ hiểu hơn.
Đội hậu tập chuẩn bị hỗ trợ đội tiên phong phải gánh chịu một tấn bị kịch.
Một ma pháp hủy diệt, "Gravity Collapse"
Tỏa ra một luồng năng lượng tuyệt đối, ma pháp tàn khốc ấy reo rắc sức áp bức tàn bạo.
Trường trọng lực bị trở nên hung tàn tựa một vì sao, tạo trên một vùng mang trọng lực cực lớn.
Mọi thứ trong đó đều chịu áp lực và đều sẽ bị nghiền nát.
Nếu còn tiếp tục bị nén ép nữa thì năng lượng sẽ bị dồn vào một điểm quá nhỏ gây ra một vụ nổ siêu tân tinh mini.
May mà đó không phải mục đích của kẻ địch.
Sau khi binh lý hầu hết đều đã bị nghiền chết, hiệu ứng của ma pháp tan biến.
Dù tan biến, nhưng từ 100,000 quân, số người sống sót vẫn chỉ là...
「Qu, quái vật. Ch....chỉ một chiêu như vậy, thứ ma pháp kinh khủng đó...
Thứ đó chỉ có thể tồn tại trên lý thuyết thôi.....
Quá vô lý, ma lực tiêu hao là không tưởng....」
Đúng thế, Calgurio cũng biết điều đó.
Theo lý thuyết, vẫn là khả thi, nhưng cũng mới chỉ là lý thuyết mà thôi.
Đây là một thứ trước nay chưa từng tồn tại, nhưng nhờ sự giao hoa của khoa học, kĩ thuật và kiến thức từ dị giới, sự kết hợp của nhiều lý thuyết với nhau để tạo ra nhiều loại ma pháp diện rộng mới đang trong quá trình nghiên cứu.
Thế nhưng.....nó lại được phát động thành công.
Và chỉ bởi một ma vật duy nhất.
Chúa Quỷ.
Những từ ấy, song hành cùng hiện thực đáng sợ, xộc thẳng vào não Calgurio.
Chúng ta, đã đạp phải tổ kiến lửa rồi chăng?
Để phát động một ma pháp tầm cỡ như vậy, mười pháp sư cùng lúc cũng chưa chắc đã thành công.
Lượng ma lực tiêu hao không thể đem so với những ma pháp công kích hủy diệt thông thường được, cũng như nếu không có sự tập trung tuyệt đối, kết quả cuối cùng thu được cũng sẽ chỉ là tai nạn thất thoát ma lực ồ ạt mà thôi.
Thế mà....còn có thể ngắt giữa chừng, đúng thật chỉ có thể là năng lực của một con quái vật vượt tầm nhân loại.
「Nhưng....ta vẫn còn vũ khí kết tinh của khoa học, magic canceller đây....」
「Không, thưa Calgurio-sama, xin hãy rút lui ngay lập tức đi ạ.」
Một người đàn ông đột ngột lao vào căn lều, nói với Calgurio.
Đang tự hỏi không biết mấy thằng gác lều đang làm quái gì, thì gã nhìn lại người đàn ông.
「Ô, ông là Krishna-dono?」
Trong các trận đánh xếp hạng của Đế Quốc, người đàn ông này vẫn thường chiếm được thứ hạng cao.
Chính gã cũng đã tham gia những cuộc đấu đó rồi, kiếm thuật của gã không thể xem thường được.
Người đàn ông ấy bộ dạng phờ phạc, mặc trên mình bộ giáp mạnh nhất cấp Legendary của Đế Quốc, trên tấm giáp ngực là một lỗ thủng to tướng.
Trên người ông vẫn còn mang theo vết tích của một trận tử chiến.
「Nhìn này, Bazan và Raiha đều đã chết rồi. Đại Tá Kansas và Thiếu Tướng Minutes nữa.
Ngoài ra còn có 2 người dị giới. Có những con quái vật mà có dùng đến sức mạnh đến ngài cũng không thể hạ nổi chúng đâu.
Chúng tôi phát hiện thấy một ma pháp được phát động mới đây, nhưng chỉ e rằng đó vẫn chưa thực sự là Chúa Quỷ.
Một vài ma vật cấp độ ngang Tổng lãnh quỷ đã được xác nhận trong Mê Cung.
Thậm chí còn có những con ở cấp độ Chúa Quỷ. Ma pháp đó hẳn là đã được một trong số bọn chúng phát động.」
「Đừng nói là cấp Chúa Quỷ chứ?!
Thế mà, "một vài" sao?
Chúa Quỷ?!
Vậy là chúng đạt tới mức độ đó sao...
Thậm chí ác long Veldora còn chưa thèm lộ diện....
Và cả Chúa Quỷ Rimuru cũng chưa tham chiến.
Tập trung binh sĩ lại, tất cả rút lui!」
Một trong ba vòng tay phục sinh của nhóm Shinji bị đem sung công, Calgurio đã bí mật giấu đi một cái.
Hai cái còn lại bàn giao cho bộ phận kỹ thuật phân tích, và một trong số đó đã được đưa lại cho Krishna.
Lệnh của Hoàng Đế là tuyệt đối, nên bên kỹ thuật chỉ có thể đưa mà không phàn nàn gì.
Cái cuối cùng bị đem ra mổ xẻ vậy nên đó cái duy nhất được sử dụng, nhờ nó mà Krishna mới sống lại được.
Ngoài ra, hiệu ứng phục sinh của vòng tay đã được xác nhận là có thực, còn những chiếc vòng nhái thì không.
Các binh lính tiến vào Mê Cung, dùng từ đúng nhất để miêu tả sẽ là bị quét sạch.
350,000 binh sĩ, không còn một mống.....
Calgurio mặt cắt không còn hột máu, nhưng giờ không phải lúc để hoảng loạn.
Người sống quan trọng hơn người chết.
Vẫn còn hạm đội chiến xa và 400 phi thuyền, trước hết là phải tái hợp với họ để nắm được tình huống hiện tại và chỉnh đốn quân đội đã.
Tệ nhất là họ sẽ phải rút lui về Đế Quốc, nhưng vậy vẫn tốt hơn là bị xóa sổ hoàn toàn.
Calgurio hạ quyết tâm và chuẩn bị đưa lệnh.
Nhưng, đã quá muộn rồi.
「Kufufufu. Giờ mới thật là rắc rối. Sao các ngươi không làm đối thủ của ta một lúc nhỉ?」
Ác quỷ đã lần được vào đây, hắn sẽ không đời nào để sổng con mồi của mình cả.
Không khí trong cả khu chỉ huy căng lên như dây đàn.
Một ma vật độc nhất lọt vào nơi này.
Nhưng khí tiết hắn tỏa ra mạnh mẽ hơn bất kì con quái vật nào họ từng đụng mặt trước giờ.
Vóc dáng hắn cũng chỉ là con người nhỏ bé giống họ, nhưng bên trong lại chứa đựng lượng ma lực còn to lớn hơn một con rồng khổng lồ.
Quan trọng nhất, hắn vào tới tận đây mà không bị ai phát giác.
Dẫu hắn mang thứ khí tức kinh khủng đó, vẫn không ai phát hiện ra hắn bước vào.
Lính gác chĩa kiếm vào kẻ đột nhập.
Nhưng Calgurio cảm thấy thân thể mình thật quá nặng nề, thậm chí hắn chẳng nhấc nổi thanh kiếm lên.
「Kufufufu. Thứ rác rưởi hạ đẳng nhà ngươi muốn đánh thẳng mặt với ta ư?」
Ma vật mang mái tóc đỏ, Diablo bật cười.
Calgurio liếc sang, nhưng Krishna đã khụy xuống từ bao giờ.
Krishna đã nhận ra được sự chênh lệch thực lực, khiến ông rơi vào tuyệt vọng.
Calgurio cố níu kéo một chút hi vọng, cố thương lượng với Diablo.
「Thứ lỗi cho sự thô lỗ của ta, tên ta là Calgurio.
Đoàn trưởng của quân đoàn này, là người đứng đầu trong chiến dịch.
Liệu ta có thể hỏi tên của nhà ngươi được không?」
「Hửm? Ngươi là một tên lịch sự đấy nhỉ.
"Tên" của ta là Diablo, bầy tôi trung thành của Chúa quỷ Rimuru. 」
Đúng như Calgurio đoán, hắn là một ma vật có tên.
Đúng hơn là quá lạ thường nếu một thứ cỡ này không có tên.
Xác nhận được rằng kẻ bên kia có trí khôn và hiểu phép tắc, Calgurio thoáng hi vọng về khả năng thương thuyết được với hắn.
「Diablo-dono, bọn ta xin hàng.
Nếu trận chiến này cứ tiếp diễn thì chỉ càng khiến thêm nhiều binh sĩ nữa bỏ mạng mà thôi, bên ngài cũng không muốn chịu thêm thương vong nữa phải không?
Ý ngài như thế nào?
Tât nhiên, chúng tôi cũng sẽ bồi thường và xin hứa sẽ không có bất kì hành vi xâm phạm nào trong tương lai nữa.
Không, thậm chí chúng ta còn có thể thành lập mối quan hệ liên minh giữa Tempest và Đế Quốc!
Ta sẽ không quên ơn này. Thế nào?
Ngài có thể làm ơn chuyển lời cho Chúa Quỷ Rimuru-sama không?」
Xét tình hình hiện tại, toàn bộ 350,000 người tiến vào Mê Cung đều đã chết.
Còn với đội tấn công thủ đô, hơn một nửa cũng đã chết hoặc mất khả năng chiến đấu.
Không thể liên lạc được với các đội quân khác, quân lực hiện tại chỉ còn 150,000, mà tính hết số còn sống thì cũng chưa đến 200,000 người.
Sẽ chỉ có thêm thương vong khi chúng làm thái quá, vậy nên nếu chúng hướng tới một trận toàn thắng thì đây là một đề nghị đáng xem xét.
Calgurio quyết định trong một phần giây, hắn không nên cố gắng bỏ chạy mà nên đàm phán với Chúa Quỷ Rimuru qua người trung gian thì hơn.
Nếu không chiến dịch lần này bị quét sạch toàn bộ.
Họ đã đánh giá sức mạnh của kẻ thù hoàn toàn sai lệch.
Đó đáng nhẽ là chiến lực đủ để họ cùng lúc cân cả ba cựu Chúa Quỷ mà vẫn chiến thắng trở về.
Kể cả có gom toàn bộ binh lực của phương Tây lại đi nữa thì cũng không thể bì được với họ một phần ba chiến lực của Đế Quốc.
Họ đã tin tưởng vào chiến thắng tuyệt đối, nhưng đây mới là kết quả thực sự.
Cấp độ của chúa quỷ, và một vài con còn ở cấp độ Quý tộc Quỷ, tất cả đều quy tụ về dưới trướng của Chúa Quỷ Rimuru.
Bây giờ việc họ nên làm là cố gắng bồi thường, sau đố rút lui rồi về sau cố gắng tái thiết quân đội.
Calgurio không nghi ngờ gì chuyện đã có gần 500,000 người đã chết tính đến hiện giờ, nhưng thêm chút nào nữa thôi thì khung xương chống đỡ Đế Quốc sẽ sụp đổ.
Calgurio có tham lam, nhưng gã không mù quáng.
Vậy nên hắn mới đưa ra lời đề nghị này.
Nếu kẻ địch muốn cái đầu của kẻ chỉ huy thì hẵn cũng phải chuẩn bị tinh thần để hi sinh.
Nhưng cũng đã muộn rồi.
「Kufufufufu. Đề nghị à, hơi muộn mất rồi.
Chuyện đã tới mức này thì sẽ chỉ để mình ngươi sống thôi.」
Calgurio không hiểu nổi những điều gã vừa nghe.
Các cố vấn của gã cũng vậy, họ ngẩn người ra khi nghe tên đó nói.
Thế rồi, Diablo tạo ra một cơn lốc từ hư không.
Tách! Hắn búng tay một tiếng.
Trong nháy mắt, lều bạt bị xé nát, khung cảnh bên ngoài lọt vào mắt Calgurio.
Ngoài kia, xác người chất thành núi.
Những binh sĩ giữa ca trực, nằm chết nhưng chỉ như đang say giấc.
Như chỉ mình hồn phách bị đoạt mất.....
Không, dám chắc họ đã mất thật rồi, những binh sĩ đó không thể đủ khả năng kháng cự và bị ác quỷ tóc đỏ Diablo này tước mất linh hồn.
Diablo ngay từ đầu cũng không dư hơi để kẻ thù chạy mất.
Giết hết chúng lúc đó mới thật rắc rối.
Thế nên trong lúc tiến vào, cậu ta cùng lúc kích hoạt "End of Word" , rút mất linh hồn của mọi binh sĩ.
Thực ra chỉ cần dùng『Demon lord's Haki 』là đã đủ để khiến chúng phát điên mà chết, nhưng cách đó gây hỗn loạn quá mức.
Diablo không định chừa cho bất kì kẻ nào sống.
Chính vì thế, cậu nhanh chóng tiêu diệt đội quân không chút do dự.
Cậu đã luôn thích hành động đơn độc.
Thế nên cậu không có thuộc hạ trực tiếp dưới quyền.
Chúng chỉ là đám đồ dùng vô dụng chẳng đáng để để hắn đụng vào.
Gần đây có một tên tiểu tốt gọi là Venom cứ lẽo đẽo theo cậu, nếu hắn chứng minh được hắn hữu dụng thì hắn sẽ được dùng sau.
Với Diablo thì giá trị của đồ vật nằm ở độ hữu dụng của chúng.
Chính thế nên những bầy tôi vô dụng là không cần thiết, chính cậu cũng thế, cậu phải tỏ ra mình là thứ công cụ có ích với chủ nhân Rimuru.
「Ư, Ư,....UOOOOOOOOOOO!!」
Calgurio rống lên, phẫn nộ lườm Diablo.
Trong thoáng chốc, cơn giận khi thấy đồng bạn bị tàn sát vượt qua nỗi sợ hãi.
Và cũng trong thoáng chốc ấy, một bộ giáp chói sáng khiến người ta không khỏi kih ngạc bọc lấy Calgurio, đầu óc gã bình tĩnh lại đội chút.
Đây là chiến giáp tối cường từ kỷ nguyên của các vị thần.
Được Hoàng Đế cho mượn, một trang bị cấp God.
Chỉ bốn đoàn trưởng được phép mang, đây là bằng chứng rằng Đế Quốc là mạnh nhất.
「Đồ ác quỷ nhà người, thật bất dung thứ! Ta sẽ giết ngươi!」
「Kufufufu. Thế này mới đúng chứ, bắt đầu thú vị hơn rồi đấy.」
Họ sáp lại nhau, và cuộc chiến cuối cùng bắt đầu.
Nhưng, đó thậm chí còn chẳng thể coi là một cuộc chiến.
Với Diablo, Calgurio chẳng khác nào một thứ côn trùng, thậm chí cấp God cũng chẳng đáng gì khi đứng trước một sức mạnh phi thường.
Công cụ chỉ có ích khi ngươi dùng chúng đúng cách.
Người dùng không biết bộc lộ ra hết khả năng của công cụ thật là đáng tiếc.
Calgurio thậm chí không khiến Diablo phải nghiêm túc nổi, cũng chẳng hơn tiện tay ngắt lấy một linh hồn.
150,000 lính Đế Quốc đóng quân ở ngoại vi Mê Cung,
Trừ một số ít thành phần thượng cấp, còn lại không ai biết vì sao họ bị tận diệt.
Cùng với đó, toàn bộ binh lực của Đế Quốc gửi đi xâm lược Tempest, bị giết sạch mà không mang lại bất kì kết quả gì.
Và rồi thảm họa cũng đã đến hồi kết.
――Nhưng liệu gọi là thảm họa có phải hay chăng thì còn chưa biết được.
Vậy là âm mưu xâm lược Tempest của Đế Quốc đã kết thúc thất bại.