Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 155: Chiến thắng đầu tiên & Lực lượng chính của quân địch
- Truyenconect
- Tensei Shitara Slime Datta Ken
- Chap 155: Chiến thắng đầu tiên & Lực lượng chính của quân địch
----------------------------------
'Dùng toàn lực!'
Đúng là tôi có nhớ rằng mình nói vậy.
Không sao, tôi chưa đến tuổi lẩm cẩm đâu.
Dù sao thì tính từ lúc chuyển sinh tôi cũng mới có ba tuổi thôi mà.
Lo lắng thừa rồi.
Nhưng mà, có thật người nói câu đó là tôi không?
Vì tôi nghi ngờ những thứ trên màn hình này nên tôi mới đột nhiên nghĩ vậy thôi.
Trên màn hình là chiến thắng áp đảo của Tempest.
Cũng tốt thôi.
Tôi tất nhiên là không có vấn đề gì với chuyện đó cả, chỉ là hình ảnh có hơi chút đáng sợ.
Cuộc chiến một chiều này quá bất ngờ.
Gobuta lướt ngang dọc chiến trường ngầu lòi khác hẳn Gobuta ngày thường, và vút một phát, bùm, đi cái xe tăng.
Gabil thì vẫn là Gabil, cậu ta biến ra thành bộ dạng của một long ma nhân trông mạnh ghê luôn, sau đó cậu ta còn one hit một tàu chiến bằng lượng ma lực cao bất thường.
Không chỉ Gabil, sẽ không ai dám đem bất kì thành viên nào của Phi Long Chúng ra làm trò cười một khi họ đã biến đổi.
Ngay lập tức tôi nhận ra là họ đã dùng『Long Chiến Sĩ Hóa』nhưng tôi không nghĩ là họ có thể chịu được nó mà không bị hóa điên.
Và nhân tố cuối cùng quyết định là một vụ nổ trên trời.
Tôi không biết có phải thủ phạm chỉ định nghịch chơi hay gì không nhưng mà một vụ nổ hủy diệt xảy ra, nuốt trọn phi đoàn của Đế Quốc.
Và lúc đó, phi đoàn của Đế Quốc khó mà tiếp tục được.
Từ sau đó, quân đội Tempest lại lấy lại được thế chủ động.
Kể cả trong chiến tranh hiện đại, một chiếc trực thăng vẫn có lợi thế tuyệt đối khi phải đối đầu với xe tăng.
Tương tự, hơi thở lửa từ Wyvern thuộc Thanh Sắc Đoàn đã gây tổn thất nặng nề cho bộ binh của Đế Quốc.
Nhưng có một lý do chính để họ có thể tiến triển thuận lợi như vậy.
Đó là do mấy người tôi phái đi để phụ trách tình báo.
Mấy người đó có cách để nhìn ra những người mạnh mẽ hay gì đó, họ không chỉ lọc ra chỉ huy giữa lính thường mà còn thủ tiêu cả những cá nhân đáng chủ ý luôn.
Thực chất, dù việc phân tích là của Raphael, nhưng nó được hỗ trợ không nhỏ bởi bộ tứ Veyron, Moss, Cien cùng với Zonda giám sát những người có sức mạnh bất thường.
Tôi sợ rằng tên "người dị giới" (Yuuki) ấy có thể đang lẩn trốn và gài người vào trong số những kẻ đó.
Tôi đoán là chúng sẽ bị phát hiện dễ dàng và cũng được chăm sóc trước khi kịp làm gì thôi.
Mắt mũi đo trình như thế thật đáng sợ.
Ngay lúc ấy, có chuyện bất thường xảy ra ở tổng bộ chiến lược di động của kẻ thủ nằm ngoài rìa của quân đoàn Đế Quốc.
Trên màn hình là Testarossa và Ultima đang đứng cười nói.
Tôi không biết có ai khác còn sống không.
Vài trăm chiếc xe thiết giáp của lực lượng dự phòng đều dừng chuyển động, toàn bộ binh lính hậu cần ở phía rìa cũng đều đã gục cả.
Số lượng cũng phỉa xấp xỉ một vạn quân.
Tôi cũng chẳng biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng tôi cũng hiểu rằng đã có thứ gì đó rất nguy hiểm.
Raphael trả lời,
《Trả lời. Xác nhận ma pháp hủy diện diện rộng "Chúc Phúc Tử" từng được thi triển》
Khi tôi nghe giải thích về loại ma pháp hủy diệt mọi sinh vật sống với những tia sáng chết chóc ấy,
"Đừng có dùng cái thứ ma pháp nguy hiểm ấy chứ!" Tôi không kìm nổi đã hét lên.
Nhưng dù sao, chiến thắng cũng đã được định đoạt từ thời khắc ấy.
Vì vậy, tôi định sẽ đi tuyên bố chiến tranh kết thúc...... Nhưng!
Lúc đó, chẳng còn gì để dừng nữa.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, hàng vạn lính Đế Quốc sẽ bị tàn sát.
Tứ Trọng Phức Hợp Ma Pháp : Ma Vật Đạt chi Thánh Vực được kích hoạt.
Với Moss dẫn đầu, 4 Tổng lãnh quỷ chia về bốn phía của chiến trường.
Và rồi, một ma pháp tứ trọng được phát động.
Việc họ tỉa bớt những kẻ mạnh trước đó có lẽ là để đảm bảo ma pháp diện rộng này không bị quấy nhiễu.
Quanh đây, có một gã (Diablo), hơn cả Testarossa và nhóm của cô ấy có thể một mình phát động một ma pháp diện rộng như thế.
Nhưng cần bốn người không có nghĩa là họ yếu, chỉ tại gã đó không phải là người nên lấy làm mốc để so sánh.
Đúng như tên gọi, nó là một thánh vực không ảnh hưởng đến ma vật.
Tuy nhiên, nó lại mang tới cho con người không quen tiếp xúc với tinh chất ma thuật một tác hại chết người.
Như hiện tại, các ma pháp sư chuyên dựng các kết giới đã chết, và những kẻ được cường hóa, chỉ được cường hóa về thể chất không thôi thì không thể chống lại nổi.
Điều đáng sợ là những ai không thể chịu được sẽ bị phân giải và cơ thể kẻ đó sẽ biến thành tinh chất ma thuật ngay lập tức.
Chỉ vài phút sau, những kẻ còn sót lại đều đã bị biến thành tinh chất ma thuật.
Và như thế, cuộc đụng độ đầu tiên với quân Đế Quốc đã đi đến hồi kết.
Hay nói đúng hơn, quân Đế Quốc đã bị tận diệt ngay cuộc đụng độ đầu tiên.
Đúng nghĩa đen, là tận diệt. Không phải thuật ngữ quân sự hay gì cả.
Thật là vô lý quá mà.
Tôi chỉ bảo họ là dùng hết sức đi, vậy mà không ngờ nó lại thành ra như thế này.
Về phía tôi,
「Phải nói sao đây nhỉ. Thế không phải chiến thuật chiến thiếc binh pháp binh thư các kiểu của tôi nó là vô nghĩa cả à!?
Cái cô đó bị vấn đề chắc rồi! Thêm cả đám nhân viên phụ trách tình báo nữa!
Ngài nói họ trực tiếp dưới lệnh ngài đúng không? Làm ơn giải thích hộ tôi cái đi nào?」
Benimaru quay lại phía tôi và cười.
Nó, ổn mà.... Chắc thế?
Đâu phải là không có kế hoạch hay gì đâu?
Mà cậu thấy đấy, Benimaru.
Không phải mình cậu cẦN lỜI gIẢI tHÍCH đâu.
Ngược lại tôi mới cần được giải thích ấy!
Mà chỉ như thế thì không thể thể hiện nổi những gì trong đầu tôi đâu......
「Họ là đồng chí mới Diablo tha được về á.
Ta nghĩ là nếu lỡ chẳng may có khi bên kia có ai đó ở cấp độ Chúa Quỷ thì sẽ không hay, thế nên là ta mới cử họ......
Họ có hơi nhiệt tình thái quá một tí tẹo chút xíu ấy mà.
À mà, Diablo, từ giờ hãy chỉ bảo họ cho tốt nhé.」
Tôi trốn tránh trách nhiệm và đẩy sang cho Diablo.
Ý tôi là tôi không nghĩ rằng mấy cô quỷ cái ấy sẽ không làm những chuyện không hợp lý như thế.
Nhưng mà cũng ngầu đấy.
Họ không ngần ngại hủy diệt kẻ địch luôn.
Và rồi,
「Kufufufufu. Không phải là nhiệt tình thái quá, lần này họ quá ngạo mạn rồi.
Tôi sẽ giáo huấn họ sau」
Với một Diablo đang cười, tôi không quên nói "Nhẹ nhàng thôi nhé!"
Thế nọ rồi thế kia, nhưng cuối cùng cũng kết thúc sau báo cáo về tình hình và thiệt hại sau trận chiến.
Trận chiến kết thúc sau chưa tới 2 tiếng đồng hồ.
Rất nhiều người bị thương nhưng tất cả đều đã phục hồi.
Vì ai nấy đều đã được cấp 10 phần thuốc phục hồi cao cấp made-in-Tempest, nên hầu như mọi vết thương đều được chữa trị trong chớp mắt.
Thêm vào đó, những người lúc đầu tôi nghĩ đã chết, thực ra đều đã được cứu sống nhờ nhanh chóng sử dụng thuốc phục hồi toàn phần của những người thuộc cấp chỉ huy.
Tôi có thể nói rằng họ đã hoàn thành vai trò làm mồi nhử hoàn hảo dưới lệnh của Benimaru.
Thế nên cũng có vài lý do làm Benimaru sửng sốt.
Vì lý do nêu trên, không có thương vong nào nhờ thuốc phục hồi được dùng hiệu quả.
Đây đúng là một chiến thắng không tưởng.
Nhưng cũng không phải là không có tổn thất gì.
Gabil và những thuộc hạ trong Hiryuu.
Họ chịu nhiều thương tổn bởi skill『Long Chiến Sĩ Hóa』.
Skill này tự ép cơ thể trở nên mạnh ngang với các Long Nhân . Tuy nhiên, hiệu ứng đó không thể kéo dài quá 30 phút và chỉ có thể sử dụng hai ngày một lần.
Lý do là bởi họ sẽ phải chịu tổn thương dội lại và không thể di dịch với cơ thể thảm hại trong suốt 24 tiếng sau.
Dùng hết sức mà thắng thì cũng tốt, nhưng đó là cái kỹ năng có khả năng tự bóp cao nếu dùng bừa bãi.
Lần này, sự cao ngạo của Gabil không phải chỉ mình cậu ta chịu mà tất cả thành viên trong Phi Long Chúng đều phải nhận thương tích.
Họ chỉ bị vậy là nhẹ đáng mừng rồi.
Còn, tổn thất về phía Đế Quốc thì......
Không có một tù nhân chiến tranh nào cả. Lý do là, bum, thăng hết rồi.
Số lượng chính xác là 240.000 người.
Linh hồn của họ được dâng lên cho tôi nên tôi có thể nắm được số lượng.
Cảm giác này, như một kẻ đi lấy linh hồn từ thuộc hạ vậy.
Không lâu sau khi trận chiến bắt đầu, tôi có thể cảm nhận được chồng chất ngày càng nhiều.
Tôi tiến hóa nhờ Hạt giống quỷ vương thức tỉnh sau khi hấp thu 10.000 linh hồn, thế nếu 240.000 thì sao?
Và câu trả lời là... méo khác gì!
Khi tôi thức tỉnh thành một Chân quỷ Vương, có nghĩa là chuỗi tiến hóa của tôi nó chạm đỉnh mất rồi.
Đúng vậy.
Nếu không thì Guy đã đi giết chóc đủ kiểu đẩy nhân loại tới diệt vong để lấy linh hồn của họ rồi.
Có vẻ hắn đã kiêng giết người sau khi thức tỉnh vì hắn nhận thức được mình không thể tiến hóa thêm nữa.
Nhưng, nó có thể làm được nhiều hơn chỉ là sự tiến hóa của bản thân.
《Chú ý. Số linh hồn đạt được đã vượt mức.
Hiện tại, có đủ để dùng cho hai cá nhân đã được liên kết với phả hệ linh hồn.
Những cá nhân có thể chọn bao gồm những ma vật có tên sau.
Ranga, Benimaru, Shion, Gabil, Gerudo,
Diablo, Testarossa, Ultima, Carrera,
Kumara, Zegion, Adalman.
Đó là những cá nhân đủ điều kiện thực hiện nghi lễ Quỷ vương Thức tỉnh.
Mức yêu cầu [Soul: 100.000] sẽ được sử dụng, ngài có muốn tiến hóa cho các thuộc hạ không? CÓ/KHÔNG》
Raphael-san nói mấy cái vớ vẩn gì đây.
Coi bộ có thể thức tỉnh ai đó nếu họ đủ tiêu chuẩn thành Chúa Quỷ bằng cách cho họ một lượng linh hồn nhất định.
Thế nhưng nó lại gấp 10 lần so với tôi.
Đây là điều chưa ai từng biết.
Kể cả là có người biết đi chăng nữa thì đi kiếm lấy vẫn rẻ hơn tự tạo ra
Có lẽ Guy biết về chuyện này.
Hẳn là thế nên hắn mới tập hợp những kẻ mạnh lại Walpurgis để tìm ra những người xứng đáng làm thuộc hạ của hắn.
Có khi còn có lý do khác.
Tôi có thể đã nghĩ hắn cao siêu quá mức rồi, mà cũng chẳng thể nào hắn không biết về chuyện này được.
Tôi nói thì chỉ đơn giản là 10 vạn linh hồn thôi, nhưng thực tế là bằng hủy diệt cả một thành phố khổng lồ đấy.
Đó không phải chuyện cứ muốn là làm được đâu.
Điều tiếp theo là "liên kết với phả hệ linh hồn".
Cái này, hẳn là muốn nói đến việc hai linh hồn liên kết dựa trên việc "ban tên".
Ma vật sẽ tiến hóa sau khi tôi đặt tên cho họ. Tôi từng làm việc đó thường xuyên như ngày thường ở huyện, nhưng giờ tôi đã biết nó là một việc tương đối nguy hiểm.
Vì nếu tôi dùng một tượng lớn ma lực sẽ khiến tôi bị yếu đi.
Vì thế nên tôi tích trữ phần ma lực dư ra và dùng chúng.
Lý do tôi làm được thế là vì tôi có một cái skill tiện lợi là Dạ dày của [Vua Phàm Ăn Beelzebuth]. (Ý nói đến phần mana hồi phục mỗi ngày, khi đầy thanh mana thì main sẽ tích phần đáng lẽ sẽ hồi phục vào dạ dày)
Tôi hiểu rằng nếu tôi không có skill ấy thì sẽ không thể sử dụng lượng ma lực thừa ra để mà "ban tên" đơn giản như vậy.
Vì thế nên có những người chỉ toàn thuộc hạ không có liên kết linh hồn.
Cũng không thể lọa trừ khả năng chỉ tôi mới có cái đặc quyền đó.
Vì vậy, tôi chọn KHÔNG.
Nó trông không ổn lắm với cả tôi cũng chẳng biết nên chọn ai.
Và cũng có vấn đề về việc coi như thế nào là người đủ tiêu chuẩn.
Nếu chỉ dựa trên lượng ma lực thì cả Souei cũng đủ vậy.
Dù sao, vì tôi cũng chẳng rõ lắm nên hiện cứ để tạm đó đã.
Nhưng mà, hơn 200,000 người chết cơ à.
Đúng là thảm sát.
Vậy mà, tôi chẳng có cảm giác gì cả.
Cả lúc tôi thành Chúa Quỷ cũng vậy, tôi cũng chẳng hề có ý định hối lỗi dù chính tay mình sát hại 10,000 người.
Tôi không thể dừng nghĩ những thứ như, lỡ người mình giết cũng có gia đình thì sao.
Nhưng, có phải gia đình của họ cũng vô tội không? Nếu nghĩ theo hướng đó phải chăng họ cũng có lỗi vì đã không ngăn anh ta.
Chiến tranh nổ ra, ắt sẽ có chết chóc kèm theo.
Họ phải tự gánh lấy trách nhiệm vì đã không ngăn được ý muốn chiến tranh.
Dù là chủ nghĩa hợp hiến hay chủ nghĩa đế quốc đều thế.
Thờ ơ là tội lỗi.
Chỉ nói rằng 'tôi không biết' không thể làm cái cớ. Thiếu khả năng hình dung cũng là tội lỗi.
Tôi nghĩ rằng định đi chiến tranh mà không chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rằng người thân mình sẽ chết và sau đó chỉ biết khóc lóc.
Chĩa vũ khí vào thường dân là sai trái với một con người, và cũng là với một quốc gia, và khi đội quân đi xâm lăng bị hủy diệt thì họ cũng chẳng có quyền kêu ca.
Và chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý mình sẽ bị đánh bại.
Nhưng chỉ vì tôi không muốn thuộc hạ mình phải chịu đau đớn.
Nói cách khác, tình cảm và lý trí là hai thứ khác nhau.
Và chiến tranh còn chưa kết thúc.
Từ phía nam giữa ranh giới của Vương Quốc Dwarf và Rừng Đại Ngàn Jura, là đôi bộ binh 70 vạn người đang hành quân xâm lược Tempest.
Không có thời gian để ủy mị nữa.
−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−
Đã một tuần kể từ khi chiến tranh bắt đầu và cuối cùng quân chủ lực của Đế Quốc cũng đã vào lãnh thổ của tôi.
Tôi đã giao cho Gobuta và đội của cậu ta việc thu thập các xe thiết giáp còn nguyên vẹn và những mảnh vỡ của các phi thuyền.
Tôi cũng để Gabil mới hồi phục cùng làm với Gobuta nữa.
Không cần phải lui về vội vang làm gì cả, chỉ thị chi tiết thì có Benimaru rồi.
Chỉ thế này thôi cũng là thắng lợi lớn rồi.
Dù quân đoàn hai vẫn đang sẵn sàng còn Diablo thì tinh thần vẫn rất tốt, nhưng chúng tôi không được phép lơ là.
Còn về các sĩ quan tình báo, Carrera được gửi đến chỗ Gerudo.
Thêm nữa, Testarossa và nhữ người khác giờ cũng đã về phòng chỉ huy rồi.
Trong trường hợp có những kẻ mạnh trong quân đội Đế Quốc, tôi sẽ huy động họ sau.
Và các đầu lĩnh hiện tại cũng đang rất cao hứng.
Shion đang muốn đánh nhau lắm rồi,
「Mấy cô quỷ ấy màu mè quá đi!
Để em ra ngoài đó thì em sẽ cho họ thấy sức mạnh thực sự là như thế nào!」
Và thế là cô ấy đang định đi sau khi nói những câu đáng tiếc ấy,
「Không phải cô là hộ vệ của tôi à?」
Coi bộ tôi hỏi lại thì cô ấy mới sực nhớ ra.
Giờ cứ ngoan ngoãn đợi đây đã, đến lúc cần thì tôi sẽ cho cô làm người mở đường máu luôn.
Đây là nơi sâu nhất trong mê cung nên chờ địch đến để mà mở đường thì cũng khá lâu đấy.
Số quân của chúng tôi thì chẳng thấm vào đâu so với 70 vạn đại quân Đế Quốc cả.
Nhưng xét về chất lượng hì chúng tôi không thua đâu, không chỉ các chỉ huy mà đến cả binh nhất binh nhì cũng đều tận tụy hết mình.
Lệnh của tôi có vẻ vẫn còn hiệu lực và ai nấy đều căng tràn sĩ khí chuẩn bị đánh hết mình.
Và vấn đề hiện tại: Giờ tôi làm gì được nhỉ?
Dù không ai nói gì, nhưng mà cảnh cáo xong rồi, tuyên chiến cũng xong nốt.
Giờ nếu tôi đánh lén thì cũng chẳng ai nói là hèn hạ hay gì được.
Nhưng mà đột kích với số lượng ít thì cũng không tạo được nhiều hiệu quả lắm, hay giờ dùng ma pháp hủy diệt nhỉ?
Không, không phỉa hiện tại thì nên đánh quang minh chính đại sao?
Ai nấn đều đang hăng hái dâng thêm linh hồn lên cho tôi.
Hẳn họ không biết thu thập thì được cái gì, tôi cũng chẳng rõ sao họ lại nhiệt tình thế nữa.
Nhưng đám quỷ chắc vẫn còn ấn tượng linh hồn là món ưa thích của họ......
Thành thực mà nói thì tôi không muốn ăn thứ đó đâu.
Nhưng mà, 70 vạn người ấy hả?
Đừng bắt tôi phải thức tỉnh cho tận 7 người chứ, nghĩ đến thôi cũng sợ rồi.
Đầu tiên, bên phía tôi phải hạn chế nạn nhân, nhưng mà nếu là bắt buộc để dành chiến thắng thì cũng phải chịu thôi.
Nước đi khôn ngoan nhất là dụ họ vào trong mê cung.
Nếu là trong mê cung này, số người chết sẽ là bằng không.
Thêm nữa các ma vật (creep) trong mê cung cũng có thể coi là chiến lực của chúng tôi và lực lượng sẽ liên tục gia tăng.
Bỏ qua chất lượng, chỉ số lượng không thì chúng sẽ đủ để đấu với 70 vạn quân
Theo kế hoạch của Benimaru, Quân đoàn hai sẽ sẽ được triển khai làm tuyến trước của Tempest hoàn toàn tập trung vào phòng ngự.
Trong lúc đó, chúng tôi có thể tiến hành xác nhận tình báo bên phe địch đồng thời lên chiến lược để đánh giá những kẻ mạnh.
Trong chiến tranh hiện đại, số lượng quyết định hầu hết, tuy nhiên, ở thế giới này chỉ một các nhân mạnh mẽ có thể đảo chiều tình thế như ở trận chiến đầu tiên.
Có thể nói đó là chiến lược đánh giá những cá nhân có khả năng trở thành mối đe dọa.
Hmm.
Chắc chắn là nếu tôi chỉ sử dụng một ma pháp hủy diệt thông thường thì sẽ vô dụng vì bị Kết giới ma pháp chặn lại.
Nhưng tôi không nghĩ nó có thể chống được "Death Streak".
Tôi có nên để mấy cô quỷ sĩ quan tình báo đi đánh bom liều chết để hủy diệt quân địch không?
Tôi tính đến chuyện đó, nhưng mà thiệt hại cho khu rừng cũng sẽ rất nặng nề.
Trên hết, nếu kẻ địch chống lại được thì tôi sẽ mất đi một trong những chiến lực mạnh mẽ và đáng giá nhất của mình.
Trong một đại quân thì đảm bảo việc phòng thủ là tuyệt đối cũng là chuyện thường, những cá nhân có thể sử dụng Thánh quang Kết giới có thể cũng được ra trận.
Một trong những cá nhân mà nhóm của Moss đã hạ có thể dùng kết giới như thế.
Không tội gì không dùng sau khi đối phương không còn khả năng khắc chế ma pháp diện rộng nữa.
Về binh pháp thì Benimaru phải hơn hẳn thằng tay mơ này rồi. Vì tôi đã giao hết cho cậu ta nên tôi cũng cần tỏ ra tôn trọng.
Sau cùng thì tiến triển cũng không có gì đặc biệt.
Dù quân chủ lực của Đế Quốc hướng về phía nam sau khi đi tới gần vùng từng thuộc về Vương Quốc Farmas nhưng mục tiêu cuối cùng của chúng, tất nhiên vẫn sẽ là Tempest.
Trong trường hợp hi hữu chúng sẽ tiến về vùng từng thuộc về Farmas, tôi sẽ ngay lập tức tấn công vào bên sườn của chúng, nhưng lo lắng như vậy là không cần thiết.
Farmas sẽ là nơi Youmu nổi dậy để thành lập nên một quốc gia mới.
Chúng tôi vẫn đang bí mật hỗ trợ họ, nhưng hiện tại họ không có điều kiện để tham chiến. Dù thế, chúng tôi vẫn nhận được sự hợp tác về mặt thông tin từ phía Farmas.
Vì nếu được thì tôi không muốn vấn đề gì xảy ra với họ nên như vậy thì tôi cũng yên lòng.
Tiện thể, nếu vua Dwarf có đề nghị gửi viện binh thì tôi cũng sẽ trả lời rằng "không có vấn đề gì đâu".
Cứ kệ để chúng tiến vào.
"Cứ để chúng nhắm vào ta", mọi người đều đã đồng thuận như vậy.
Vua Dwarf có nói "Vậy hãy để ta theo dõi bước tiến của chúng", và ông đã gửi được nhiều thông tin tốt qua cho chúng tôi.
Thực sự thì không cần thiết, nhưng âu cũng là hảo ý của họ.
Đằng nào thì tôi cũng thấy hết bằng Ma Pháp trinh sát thôi, những lúc thế này có nó thật là tiện quá.
Để đề phòng, các thuộc hạ của Souei cũng trinh sát trực tiếp nên không cần lo sai lệch thông tin do ảo ảnh hay gì khác.
Trong khi giám sát tình hình hiện tại, chúng tôi đã tạm ngưng việc chuẩn bị cho trận thứ hai lại.
Vì chúng dùng cùng một tuyến đường như lần đội Thánh hiệp sĩ, dọc đường còn có lối vào mê cung nữa.
Nếu Đế Quốc bỏ qua mê cung và đánh toàn lực vào Tempest, đội quân tình nguyện tập hợp trong mê cung sẽ đánh vào bên rìa quân Đế Quốc.
Trong trường hợp đó, chúng tôi sẽ phải chuẩn bị đón nhận thương vong lớn nhưng cũng sẽ không bị bất lợi vì có thể tiến hành tấn công gọng kìm (một từ trong mê cung đánh ra, một đánh thẳng ở Tempest).
Kế sách sẽ được quyết định sau khi chúng tới.
Nếu được, tôi muốn ít nhất một nửa trong số đó tiến vào mê cung.
Tôi không chắc tiến triển liệu sẽ thuận lợi hay không, nhưng cuối cùng lại đúng như tôi mong đợi.
Chỉ khoảng 20 vạn quân bỏ qua mê cung và tiến về phía Tempest.
Lực lượng chính gồm 50 vạn quân đóng quanh vùng phụ cận mê cung.
Chúng hẳn sẽ muốn tiến quân để chiếm mê cung rồi xác nhận tình trạng xâm lược thành phố Tempest sau đó.
Chúng có vẻ bất ngờ vì thị trấn quanh mê cung biến mất, nhưng chúng không do dự mà đã chuẩn bị để chiếm mê cung.
Thèm khát ghê quá.
Nếu chúng quá tập trung vào một trong hai địa diểm thực sự sẽ bất tiện cho chúng tôi.
Đúng ra mà nói thì chúng đớp mồi nhử là mê cung thì không sao, nhưng nếu toàn bộ quân Đế Quốc mà tập trung vào Tempest thì sẽ không thể tránh nổi một trận khổ chiến.
Hơn là chạm chán nhỏ lẻ, giả vờ để nhử chúng bằng chim mồi rồi tuồn ra thông tin giả sẽ khiến chúng hao tổn chiến lực vơ ích hơn.
Nếu không bắt buộc, chia nhở chiến lược ra là một nước đi tồi.
Chỉ là suy nghĩ riêng của một thằng tay mơ thôi, tôi cũng nghĩ là chúng tôi cũng chẳng có lựa chọn nào khác ngoài phải đánh bại cả hai.
「Ta thắng rồi」
Nghe thấy tôi thì thầm,
「Ah...... Đúng là ta thắng rồi」
Benimaru cũng vui vẻ đáp lại.
Thắng bại nhờ chiến lược cả thôi.
Sau đó, chỉ cần phải thua do sức mạnh quá áp đảo thì chiến thắng là chắc trong tay.
「Thật tốt là đám ngốc đó dồn hết vào mê cung.」
「Đúng vậy. Cũng nhờ có mồi nhử của Rimuru-sama. (Main thả thính XD)
Thật tốt là chúng đớp thính gần hết」
「Ừ, có lẽ vậy.
Ta không rõ mục đích của Yuuki là gì nên việc tốt nhất ta làm được chỉ là tuồn tin giả để gây lục đục nội bộ trong Đế Quốc thôi.
Và đằng nào thì ta cũng chỉ định gây lục đục nội bộ trong Đế Quốc thôi.
Và nến khơi ra được dục vọng của kẻ khác thì chúng sẽ không thể bỏ qua mê cung được.
Tình huống xấu nhất là sẽ phải quyết chiến trong mê cung sau khi Tempest cháy rụi.」
「Cũng không phải vấn đề lớn, nhưng chúng ta vẫn sẽ thắng cùng lúc giữ cho Tempest được an toàn. Tùy tình hình, tôi cũng sẽ xuất trận.」
Benimaru nói vậy,
「Không cần thiết đâu.
Rimuru-sama, trước khi Benimaru ra mặt thì để em ra trước có được không?」
Shion xen vào.
Làm vệ sĩ cho tôi thì cũng quan trọng, nhưng phòng chỉ huy đã là nơi an toàn nhất ròi.
Cô ấy cũng sẽ quay lại được ngay bằng ma pháp dịch chuyển thôi, vì túc trực cạnh tôi là Testa và Ul đang bị cấm túc vì tội phá phách lung tung.
Ngoài ra còn có Veldora đang theo dõi trận chiến cùng tôi nữa mà, nên theo tôi ở đây thì sẽ chẳng có gì nguy hiểm cả.
Chắc không vấn đề gì đâu.
「Nếu chỉ có mình đội của Gerudo thì sẽ khó khăn đấy, nhóm của cô cũng cần thực chiến nữa.
Ta cho phép đi, nhưng nhớ đừng quá khích!」
「Đã rõ! Cảm ơn ngài rất nhiều!」
Shion tươi cười rời phòng, với "Thấy sao, Benimaru!" viết y nguyên trên mặt.
Diablo cũng cúi chào tôi rồi mỉm cười rời đi.
Muốn cản Diablo cũng khó đấy.
Dẫu sao cậu ta cũng là người hứng hở nhất ở đây cơ mà.
Benimaru nhún vai, có vẻ cậu ta hết muốn đi rồi.
Thế là cậu ta cũng gia nhập hội khán giả cùng tôi và những người khác.
Tổng Chỉ Huy mà ra thì mới dở, vậy nên thế này là bình thường.
Và rồi, trận quyết chiến với 70 vận đại quân Đế Quốc bắt đầu.
'Dùng toàn lực!'
Đúng là tôi có nhớ rằng mình nói vậy.
Không sao, tôi chưa đến tuổi lẩm cẩm đâu.
Dù sao thì tính từ lúc chuyển sinh tôi cũng mới có ba tuổi thôi mà.
Lo lắng thừa rồi.
Nhưng mà, có thật người nói câu đó là tôi không?
Vì tôi nghi ngờ những thứ trên màn hình này nên tôi mới đột nhiên nghĩ vậy thôi.
Trên màn hình là chiến thắng áp đảo của Tempest.
Cũng tốt thôi.
Tôi tất nhiên là không có vấn đề gì với chuyện đó cả, chỉ là hình ảnh có hơi chút đáng sợ.
Cuộc chiến một chiều này quá bất ngờ.
Gobuta lướt ngang dọc chiến trường ngầu lòi khác hẳn Gobuta ngày thường, và vút một phát, bùm, đi cái xe tăng.
Gabil thì vẫn là Gabil, cậu ta biến ra thành bộ dạng của một long ma nhân trông mạnh ghê luôn, sau đó cậu ta còn one hit một tàu chiến bằng lượng ma lực cao bất thường.
Không chỉ Gabil, sẽ không ai dám đem bất kì thành viên nào của Phi Long Chúng ra làm trò cười một khi họ đã biến đổi.
Ngay lập tức tôi nhận ra là họ đã dùng『Long Chiến Sĩ Hóa』nhưng tôi không nghĩ là họ có thể chịu được nó mà không bị hóa điên.
Và nhân tố cuối cùng quyết định là một vụ nổ trên trời.
Tôi không biết có phải thủ phạm chỉ định nghịch chơi hay gì không nhưng mà một vụ nổ hủy diệt xảy ra, nuốt trọn phi đoàn của Đế Quốc.
Và lúc đó, phi đoàn của Đế Quốc khó mà tiếp tục được.
Từ sau đó, quân đội Tempest lại lấy lại được thế chủ động.
Kể cả trong chiến tranh hiện đại, một chiếc trực thăng vẫn có lợi thế tuyệt đối khi phải đối đầu với xe tăng.
Tương tự, hơi thở lửa từ Wyvern thuộc Thanh Sắc Đoàn đã gây tổn thất nặng nề cho bộ binh của Đế Quốc.
Nhưng có một lý do chính để họ có thể tiến triển thuận lợi như vậy.
Đó là do mấy người tôi phái đi để phụ trách tình báo.
Mấy người đó có cách để nhìn ra những người mạnh mẽ hay gì đó, họ không chỉ lọc ra chỉ huy giữa lính thường mà còn thủ tiêu cả những cá nhân đáng chủ ý luôn.
Thực chất, dù việc phân tích là của Raphael, nhưng nó được hỗ trợ không nhỏ bởi bộ tứ Veyron, Moss, Cien cùng với Zonda giám sát những người có sức mạnh bất thường.
Tôi sợ rằng tên "người dị giới" (Yuuki) ấy có thể đang lẩn trốn và gài người vào trong số những kẻ đó.
Tôi đoán là chúng sẽ bị phát hiện dễ dàng và cũng được chăm sóc trước khi kịp làm gì thôi.
Mắt mũi đo trình như thế thật đáng sợ.
Ngay lúc ấy, có chuyện bất thường xảy ra ở tổng bộ chiến lược di động của kẻ thủ nằm ngoài rìa của quân đoàn Đế Quốc.
Trên màn hình là Testarossa và Ultima đang đứng cười nói.
Tôi không biết có ai khác còn sống không.
Vài trăm chiếc xe thiết giáp của lực lượng dự phòng đều dừng chuyển động, toàn bộ binh lính hậu cần ở phía rìa cũng đều đã gục cả.
Số lượng cũng phỉa xấp xỉ một vạn quân.
Tôi cũng chẳng biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng tôi cũng hiểu rằng đã có thứ gì đó rất nguy hiểm.
Raphael trả lời,
《Trả lời. Xác nhận ma pháp hủy diện diện rộng "Chúc Phúc Tử" từng được thi triển》
Khi tôi nghe giải thích về loại ma pháp hủy diệt mọi sinh vật sống với những tia sáng chết chóc ấy,
"Đừng có dùng cái thứ ma pháp nguy hiểm ấy chứ!" Tôi không kìm nổi đã hét lên.
Nhưng dù sao, chiến thắng cũng đã được định đoạt từ thời khắc ấy.
Vì vậy, tôi định sẽ đi tuyên bố chiến tranh kết thúc...... Nhưng!
Lúc đó, chẳng còn gì để dừng nữa.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, hàng vạn lính Đế Quốc sẽ bị tàn sát.
Tứ Trọng Phức Hợp Ma Pháp : Ma Vật Đạt chi Thánh Vực được kích hoạt.
Với Moss dẫn đầu, 4 Tổng lãnh quỷ chia về bốn phía của chiến trường.
Và rồi, một ma pháp tứ trọng được phát động.
Việc họ tỉa bớt những kẻ mạnh trước đó có lẽ là để đảm bảo ma pháp diện rộng này không bị quấy nhiễu.
Quanh đây, có một gã (Diablo), hơn cả Testarossa và nhóm của cô ấy có thể một mình phát động một ma pháp diện rộng như thế.
Nhưng cần bốn người không có nghĩa là họ yếu, chỉ tại gã đó không phải là người nên lấy làm mốc để so sánh.
Đúng như tên gọi, nó là một thánh vực không ảnh hưởng đến ma vật.
Tuy nhiên, nó lại mang tới cho con người không quen tiếp xúc với tinh chất ma thuật một tác hại chết người.
Như hiện tại, các ma pháp sư chuyên dựng các kết giới đã chết, và những kẻ được cường hóa, chỉ được cường hóa về thể chất không thôi thì không thể chống lại nổi.
Điều đáng sợ là những ai không thể chịu được sẽ bị phân giải và cơ thể kẻ đó sẽ biến thành tinh chất ma thuật ngay lập tức.
Chỉ vài phút sau, những kẻ còn sót lại đều đã bị biến thành tinh chất ma thuật.
Và như thế, cuộc đụng độ đầu tiên với quân Đế Quốc đã đi đến hồi kết.
Hay nói đúng hơn, quân Đế Quốc đã bị tận diệt ngay cuộc đụng độ đầu tiên.
Đúng nghĩa đen, là tận diệt. Không phải thuật ngữ quân sự hay gì cả.
Thật là vô lý quá mà.
Tôi chỉ bảo họ là dùng hết sức đi, vậy mà không ngờ nó lại thành ra như thế này.
Về phía tôi,
「Phải nói sao đây nhỉ. Thế không phải chiến thuật chiến thiếc binh pháp binh thư các kiểu của tôi nó là vô nghĩa cả à!?
Cái cô đó bị vấn đề chắc rồi! Thêm cả đám nhân viên phụ trách tình báo nữa!
Ngài nói họ trực tiếp dưới lệnh ngài đúng không? Làm ơn giải thích hộ tôi cái đi nào?」
Benimaru quay lại phía tôi và cười.
Nó, ổn mà.... Chắc thế?
Đâu phải là không có kế hoạch hay gì đâu?
Mà cậu thấy đấy, Benimaru.
Không phải mình cậu cẦN lỜI gIẢI tHÍCH đâu.
Ngược lại tôi mới cần được giải thích ấy!
Mà chỉ như thế thì không thể thể hiện nổi những gì trong đầu tôi đâu......
「Họ là đồng chí mới Diablo tha được về á.
Ta nghĩ là nếu lỡ chẳng may có khi bên kia có ai đó ở cấp độ Chúa Quỷ thì sẽ không hay, thế nên là ta mới cử họ......
Họ có hơi nhiệt tình thái quá một tí tẹo chút xíu ấy mà.
À mà, Diablo, từ giờ hãy chỉ bảo họ cho tốt nhé.」
Tôi trốn tránh trách nhiệm và đẩy sang cho Diablo.
Ý tôi là tôi không nghĩ rằng mấy cô quỷ cái ấy sẽ không làm những chuyện không hợp lý như thế.
Nhưng mà cũng ngầu đấy.
Họ không ngần ngại hủy diệt kẻ địch luôn.
Và rồi,
「Kufufufufu. Không phải là nhiệt tình thái quá, lần này họ quá ngạo mạn rồi.
Tôi sẽ giáo huấn họ sau」
Với một Diablo đang cười, tôi không quên nói "Nhẹ nhàng thôi nhé!"
Thế nọ rồi thế kia, nhưng cuối cùng cũng kết thúc sau báo cáo về tình hình và thiệt hại sau trận chiến.
Trận chiến kết thúc sau chưa tới 2 tiếng đồng hồ.
Rất nhiều người bị thương nhưng tất cả đều đã phục hồi.
Vì ai nấy đều đã được cấp 10 phần thuốc phục hồi cao cấp made-in-Tempest, nên hầu như mọi vết thương đều được chữa trị trong chớp mắt.
Thêm vào đó, những người lúc đầu tôi nghĩ đã chết, thực ra đều đã được cứu sống nhờ nhanh chóng sử dụng thuốc phục hồi toàn phần của những người thuộc cấp chỉ huy.
Tôi có thể nói rằng họ đã hoàn thành vai trò làm mồi nhử hoàn hảo dưới lệnh của Benimaru.
Thế nên cũng có vài lý do làm Benimaru sửng sốt.
Vì lý do nêu trên, không có thương vong nào nhờ thuốc phục hồi được dùng hiệu quả.
Đây đúng là một chiến thắng không tưởng.
Nhưng cũng không phải là không có tổn thất gì.
Gabil và những thuộc hạ trong Hiryuu.
Họ chịu nhiều thương tổn bởi skill『Long Chiến Sĩ Hóa』.
Skill này tự ép cơ thể trở nên mạnh ngang với các Long Nhân . Tuy nhiên, hiệu ứng đó không thể kéo dài quá 30 phút và chỉ có thể sử dụng hai ngày một lần.
Lý do là bởi họ sẽ phải chịu tổn thương dội lại và không thể di dịch với cơ thể thảm hại trong suốt 24 tiếng sau.
Dùng hết sức mà thắng thì cũng tốt, nhưng đó là cái kỹ năng có khả năng tự bóp cao nếu dùng bừa bãi.
Lần này, sự cao ngạo của Gabil không phải chỉ mình cậu ta chịu mà tất cả thành viên trong Phi Long Chúng đều phải nhận thương tích.
Họ chỉ bị vậy là nhẹ đáng mừng rồi.
Còn, tổn thất về phía Đế Quốc thì......
Không có một tù nhân chiến tranh nào cả. Lý do là, bum, thăng hết rồi.
Số lượng chính xác là 240.000 người.
Linh hồn của họ được dâng lên cho tôi nên tôi có thể nắm được số lượng.
Cảm giác này, như một kẻ đi lấy linh hồn từ thuộc hạ vậy.
Không lâu sau khi trận chiến bắt đầu, tôi có thể cảm nhận được chồng chất ngày càng nhiều.
Tôi tiến hóa nhờ Hạt giống quỷ vương thức tỉnh sau khi hấp thu 10.000 linh hồn, thế nếu 240.000 thì sao?
Và câu trả lời là... méo khác gì!
Khi tôi thức tỉnh thành một Chân quỷ Vương, có nghĩa là chuỗi tiến hóa của tôi nó chạm đỉnh mất rồi.
Đúng vậy.
Nếu không thì Guy đã đi giết chóc đủ kiểu đẩy nhân loại tới diệt vong để lấy linh hồn của họ rồi.
Có vẻ hắn đã kiêng giết người sau khi thức tỉnh vì hắn nhận thức được mình không thể tiến hóa thêm nữa.
Nhưng, nó có thể làm được nhiều hơn chỉ là sự tiến hóa của bản thân.
《Chú ý. Số linh hồn đạt được đã vượt mức.
Hiện tại, có đủ để dùng cho hai cá nhân đã được liên kết với phả hệ linh hồn.
Những cá nhân có thể chọn bao gồm những ma vật có tên sau.
Ranga, Benimaru, Shion, Gabil, Gerudo,
Diablo, Testarossa, Ultima, Carrera,
Kumara, Zegion, Adalman.
Đó là những cá nhân đủ điều kiện thực hiện nghi lễ Quỷ vương Thức tỉnh.
Mức yêu cầu [Soul: 100.000] sẽ được sử dụng, ngài có muốn tiến hóa cho các thuộc hạ không? CÓ/KHÔNG》
Raphael-san nói mấy cái vớ vẩn gì đây.
Coi bộ có thể thức tỉnh ai đó nếu họ đủ tiêu chuẩn thành Chúa Quỷ bằng cách cho họ một lượng linh hồn nhất định.
Thế nhưng nó lại gấp 10 lần so với tôi.
Đây là điều chưa ai từng biết.
Kể cả là có người biết đi chăng nữa thì đi kiếm lấy vẫn rẻ hơn tự tạo ra
Có lẽ Guy biết về chuyện này.
Hẳn là thế nên hắn mới tập hợp những kẻ mạnh lại Walpurgis để tìm ra những người xứng đáng làm thuộc hạ của hắn.
Có khi còn có lý do khác.
Tôi có thể đã nghĩ hắn cao siêu quá mức rồi, mà cũng chẳng thể nào hắn không biết về chuyện này được.
Tôi nói thì chỉ đơn giản là 10 vạn linh hồn thôi, nhưng thực tế là bằng hủy diệt cả một thành phố khổng lồ đấy.
Đó không phải chuyện cứ muốn là làm được đâu.
Điều tiếp theo là "liên kết với phả hệ linh hồn".
Cái này, hẳn là muốn nói đến việc hai linh hồn liên kết dựa trên việc "ban tên".
Ma vật sẽ tiến hóa sau khi tôi đặt tên cho họ. Tôi từng làm việc đó thường xuyên như ngày thường ở huyện, nhưng giờ tôi đã biết nó là một việc tương đối nguy hiểm.
Vì nếu tôi dùng một tượng lớn ma lực sẽ khiến tôi bị yếu đi.
Vì thế nên tôi tích trữ phần ma lực dư ra và dùng chúng.
Lý do tôi làm được thế là vì tôi có một cái skill tiện lợi là Dạ dày của [Vua Phàm Ăn Beelzebuth]. (Ý nói đến phần mana hồi phục mỗi ngày, khi đầy thanh mana thì main sẽ tích phần đáng lẽ sẽ hồi phục vào dạ dày)
Tôi hiểu rằng nếu tôi không có skill ấy thì sẽ không thể sử dụng lượng ma lực thừa ra để mà "ban tên" đơn giản như vậy.
Vì thế nên có những người chỉ toàn thuộc hạ không có liên kết linh hồn.
Cũng không thể lọa trừ khả năng chỉ tôi mới có cái đặc quyền đó.
Vì vậy, tôi chọn KHÔNG.
Nó trông không ổn lắm với cả tôi cũng chẳng biết nên chọn ai.
Và cũng có vấn đề về việc coi như thế nào là người đủ tiêu chuẩn.
Nếu chỉ dựa trên lượng ma lực thì cả Souei cũng đủ vậy.
Dù sao, vì tôi cũng chẳng rõ lắm nên hiện cứ để tạm đó đã.
Nhưng mà, hơn 200,000 người chết cơ à.
Đúng là thảm sát.
Vậy mà, tôi chẳng có cảm giác gì cả.
Cả lúc tôi thành Chúa Quỷ cũng vậy, tôi cũng chẳng hề có ý định hối lỗi dù chính tay mình sát hại 10,000 người.
Tôi không thể dừng nghĩ những thứ như, lỡ người mình giết cũng có gia đình thì sao.
Nhưng, có phải gia đình của họ cũng vô tội không? Nếu nghĩ theo hướng đó phải chăng họ cũng có lỗi vì đã không ngăn anh ta.
Chiến tranh nổ ra, ắt sẽ có chết chóc kèm theo.
Họ phải tự gánh lấy trách nhiệm vì đã không ngăn được ý muốn chiến tranh.
Dù là chủ nghĩa hợp hiến hay chủ nghĩa đế quốc đều thế.
Thờ ơ là tội lỗi.
Chỉ nói rằng 'tôi không biết' không thể làm cái cớ. Thiếu khả năng hình dung cũng là tội lỗi.
Tôi nghĩ rằng định đi chiến tranh mà không chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rằng người thân mình sẽ chết và sau đó chỉ biết khóc lóc.
Chĩa vũ khí vào thường dân là sai trái với một con người, và cũng là với một quốc gia, và khi đội quân đi xâm lăng bị hủy diệt thì họ cũng chẳng có quyền kêu ca.
Và chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý mình sẽ bị đánh bại.
Nhưng chỉ vì tôi không muốn thuộc hạ mình phải chịu đau đớn.
Nói cách khác, tình cảm và lý trí là hai thứ khác nhau.
Và chiến tranh còn chưa kết thúc.
Từ phía nam giữa ranh giới của Vương Quốc Dwarf và Rừng Đại Ngàn Jura, là đôi bộ binh 70 vạn người đang hành quân xâm lược Tempest.
Không có thời gian để ủy mị nữa.
−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−−
Đã một tuần kể từ khi chiến tranh bắt đầu và cuối cùng quân chủ lực của Đế Quốc cũng đã vào lãnh thổ của tôi.
Tôi đã giao cho Gobuta và đội của cậu ta việc thu thập các xe thiết giáp còn nguyên vẹn và những mảnh vỡ của các phi thuyền.
Tôi cũng để Gabil mới hồi phục cùng làm với Gobuta nữa.
Không cần phải lui về vội vang làm gì cả, chỉ thị chi tiết thì có Benimaru rồi.
Chỉ thế này thôi cũng là thắng lợi lớn rồi.
Dù quân đoàn hai vẫn đang sẵn sàng còn Diablo thì tinh thần vẫn rất tốt, nhưng chúng tôi không được phép lơ là.
Còn về các sĩ quan tình báo, Carrera được gửi đến chỗ Gerudo.
Thêm nữa, Testarossa và nhữ người khác giờ cũng đã về phòng chỉ huy rồi.
Trong trường hợp có những kẻ mạnh trong quân đội Đế Quốc, tôi sẽ huy động họ sau.
Và các đầu lĩnh hiện tại cũng đang rất cao hứng.
Shion đang muốn đánh nhau lắm rồi,
「Mấy cô quỷ ấy màu mè quá đi!
Để em ra ngoài đó thì em sẽ cho họ thấy sức mạnh thực sự là như thế nào!」
Và thế là cô ấy đang định đi sau khi nói những câu đáng tiếc ấy,
「Không phải cô là hộ vệ của tôi à?」
Coi bộ tôi hỏi lại thì cô ấy mới sực nhớ ra.
Giờ cứ ngoan ngoãn đợi đây đã, đến lúc cần thì tôi sẽ cho cô làm người mở đường máu luôn.
Đây là nơi sâu nhất trong mê cung nên chờ địch đến để mà mở đường thì cũng khá lâu đấy.
Số quân của chúng tôi thì chẳng thấm vào đâu so với 70 vạn đại quân Đế Quốc cả.
Nhưng xét về chất lượng hì chúng tôi không thua đâu, không chỉ các chỉ huy mà đến cả binh nhất binh nhì cũng đều tận tụy hết mình.
Lệnh của tôi có vẻ vẫn còn hiệu lực và ai nấy đều căng tràn sĩ khí chuẩn bị đánh hết mình.
Và vấn đề hiện tại: Giờ tôi làm gì được nhỉ?
Dù không ai nói gì, nhưng mà cảnh cáo xong rồi, tuyên chiến cũng xong nốt.
Giờ nếu tôi đánh lén thì cũng chẳng ai nói là hèn hạ hay gì được.
Nhưng mà đột kích với số lượng ít thì cũng không tạo được nhiều hiệu quả lắm, hay giờ dùng ma pháp hủy diệt nhỉ?
Không, không phỉa hiện tại thì nên đánh quang minh chính đại sao?
Ai nấn đều đang hăng hái dâng thêm linh hồn lên cho tôi.
Hẳn họ không biết thu thập thì được cái gì, tôi cũng chẳng rõ sao họ lại nhiệt tình thế nữa.
Nhưng đám quỷ chắc vẫn còn ấn tượng linh hồn là món ưa thích của họ......
Thành thực mà nói thì tôi không muốn ăn thứ đó đâu.
Nhưng mà, 70 vạn người ấy hả?
Đừng bắt tôi phải thức tỉnh cho tận 7 người chứ, nghĩ đến thôi cũng sợ rồi.
Đầu tiên, bên phía tôi phải hạn chế nạn nhân, nhưng mà nếu là bắt buộc để dành chiến thắng thì cũng phải chịu thôi.
Nước đi khôn ngoan nhất là dụ họ vào trong mê cung.
Nếu là trong mê cung này, số người chết sẽ là bằng không.
Thêm nữa các ma vật (creep) trong mê cung cũng có thể coi là chiến lực của chúng tôi và lực lượng sẽ liên tục gia tăng.
Bỏ qua chất lượng, chỉ số lượng không thì chúng sẽ đủ để đấu với 70 vạn quân
Theo kế hoạch của Benimaru, Quân đoàn hai sẽ sẽ được triển khai làm tuyến trước của Tempest hoàn toàn tập trung vào phòng ngự.
Trong lúc đó, chúng tôi có thể tiến hành xác nhận tình báo bên phe địch đồng thời lên chiến lược để đánh giá những kẻ mạnh.
Trong chiến tranh hiện đại, số lượng quyết định hầu hết, tuy nhiên, ở thế giới này chỉ một các nhân mạnh mẽ có thể đảo chiều tình thế như ở trận chiến đầu tiên.
Có thể nói đó là chiến lược đánh giá những cá nhân có khả năng trở thành mối đe dọa.
Hmm.
Chắc chắn là nếu tôi chỉ sử dụng một ma pháp hủy diệt thông thường thì sẽ vô dụng vì bị Kết giới ma pháp chặn lại.
Nhưng tôi không nghĩ nó có thể chống được "Death Streak".
Tôi có nên để mấy cô quỷ sĩ quan tình báo đi đánh bom liều chết để hủy diệt quân địch không?
Tôi tính đến chuyện đó, nhưng mà thiệt hại cho khu rừng cũng sẽ rất nặng nề.
Trên hết, nếu kẻ địch chống lại được thì tôi sẽ mất đi một trong những chiến lực mạnh mẽ và đáng giá nhất của mình.
Trong một đại quân thì đảm bảo việc phòng thủ là tuyệt đối cũng là chuyện thường, những cá nhân có thể sử dụng Thánh quang Kết giới có thể cũng được ra trận.
Một trong những cá nhân mà nhóm của Moss đã hạ có thể dùng kết giới như thế.
Không tội gì không dùng sau khi đối phương không còn khả năng khắc chế ma pháp diện rộng nữa.
Về binh pháp thì Benimaru phải hơn hẳn thằng tay mơ này rồi. Vì tôi đã giao hết cho cậu ta nên tôi cũng cần tỏ ra tôn trọng.
Sau cùng thì tiến triển cũng không có gì đặc biệt.
Dù quân chủ lực của Đế Quốc hướng về phía nam sau khi đi tới gần vùng từng thuộc về Vương Quốc Farmas nhưng mục tiêu cuối cùng của chúng, tất nhiên vẫn sẽ là Tempest.
Trong trường hợp hi hữu chúng sẽ tiến về vùng từng thuộc về Farmas, tôi sẽ ngay lập tức tấn công vào bên sườn của chúng, nhưng lo lắng như vậy là không cần thiết.
Farmas sẽ là nơi Youmu nổi dậy để thành lập nên một quốc gia mới.
Chúng tôi vẫn đang bí mật hỗ trợ họ, nhưng hiện tại họ không có điều kiện để tham chiến. Dù thế, chúng tôi vẫn nhận được sự hợp tác về mặt thông tin từ phía Farmas.
Vì nếu được thì tôi không muốn vấn đề gì xảy ra với họ nên như vậy thì tôi cũng yên lòng.
Tiện thể, nếu vua Dwarf có đề nghị gửi viện binh thì tôi cũng sẽ trả lời rằng "không có vấn đề gì đâu".
Cứ kệ để chúng tiến vào.
"Cứ để chúng nhắm vào ta", mọi người đều đã đồng thuận như vậy.
Vua Dwarf có nói "Vậy hãy để ta theo dõi bước tiến của chúng", và ông đã gửi được nhiều thông tin tốt qua cho chúng tôi.
Thực sự thì không cần thiết, nhưng âu cũng là hảo ý của họ.
Đằng nào thì tôi cũng thấy hết bằng Ma Pháp trinh sát thôi, những lúc thế này có nó thật là tiện quá.
Để đề phòng, các thuộc hạ của Souei cũng trinh sát trực tiếp nên không cần lo sai lệch thông tin do ảo ảnh hay gì khác.
Trong khi giám sát tình hình hiện tại, chúng tôi đã tạm ngưng việc chuẩn bị cho trận thứ hai lại.
Vì chúng dùng cùng một tuyến đường như lần đội Thánh hiệp sĩ, dọc đường còn có lối vào mê cung nữa.
Nếu Đế Quốc bỏ qua mê cung và đánh toàn lực vào Tempest, đội quân tình nguyện tập hợp trong mê cung sẽ đánh vào bên rìa quân Đế Quốc.
Trong trường hợp đó, chúng tôi sẽ phải chuẩn bị đón nhận thương vong lớn nhưng cũng sẽ không bị bất lợi vì có thể tiến hành tấn công gọng kìm (một từ trong mê cung đánh ra, một đánh thẳng ở Tempest).
Kế sách sẽ được quyết định sau khi chúng tới.
Nếu được, tôi muốn ít nhất một nửa trong số đó tiến vào mê cung.
Tôi không chắc tiến triển liệu sẽ thuận lợi hay không, nhưng cuối cùng lại đúng như tôi mong đợi.
Chỉ khoảng 20 vạn quân bỏ qua mê cung và tiến về phía Tempest.
Lực lượng chính gồm 50 vạn quân đóng quanh vùng phụ cận mê cung.
Chúng hẳn sẽ muốn tiến quân để chiếm mê cung rồi xác nhận tình trạng xâm lược thành phố Tempest sau đó.
Chúng có vẻ bất ngờ vì thị trấn quanh mê cung biến mất, nhưng chúng không do dự mà đã chuẩn bị để chiếm mê cung.
Thèm khát ghê quá.
Nếu chúng quá tập trung vào một trong hai địa diểm thực sự sẽ bất tiện cho chúng tôi.
Đúng ra mà nói thì chúng đớp mồi nhử là mê cung thì không sao, nhưng nếu toàn bộ quân Đế Quốc mà tập trung vào Tempest thì sẽ không thể tránh nổi một trận khổ chiến.
Hơn là chạm chán nhỏ lẻ, giả vờ để nhử chúng bằng chim mồi rồi tuồn ra thông tin giả sẽ khiến chúng hao tổn chiến lực vơ ích hơn.
Nếu không bắt buộc, chia nhở chiến lược ra là một nước đi tồi.
Chỉ là suy nghĩ riêng của một thằng tay mơ thôi, tôi cũng nghĩ là chúng tôi cũng chẳng có lựa chọn nào khác ngoài phải đánh bại cả hai.
「Ta thắng rồi」
Nghe thấy tôi thì thầm,
「Ah...... Đúng là ta thắng rồi」
Benimaru cũng vui vẻ đáp lại.
Thắng bại nhờ chiến lược cả thôi.
Sau đó, chỉ cần phải thua do sức mạnh quá áp đảo thì chiến thắng là chắc trong tay.
「Thật tốt là đám ngốc đó dồn hết vào mê cung.」
「Đúng vậy. Cũng nhờ có mồi nhử của Rimuru-sama. (Main thả thính XD)
Thật tốt là chúng đớp thính gần hết」
「Ừ, có lẽ vậy.
Ta không rõ mục đích của Yuuki là gì nên việc tốt nhất ta làm được chỉ là tuồn tin giả để gây lục đục nội bộ trong Đế Quốc thôi.
Và đằng nào thì ta cũng chỉ định gây lục đục nội bộ trong Đế Quốc thôi.
Và nến khơi ra được dục vọng của kẻ khác thì chúng sẽ không thể bỏ qua mê cung được.
Tình huống xấu nhất là sẽ phải quyết chiến trong mê cung sau khi Tempest cháy rụi.」
「Cũng không phải vấn đề lớn, nhưng chúng ta vẫn sẽ thắng cùng lúc giữ cho Tempest được an toàn. Tùy tình hình, tôi cũng sẽ xuất trận.」
Benimaru nói vậy,
「Không cần thiết đâu.
Rimuru-sama, trước khi Benimaru ra mặt thì để em ra trước có được không?」
Shion xen vào.
Làm vệ sĩ cho tôi thì cũng quan trọng, nhưng phòng chỉ huy đã là nơi an toàn nhất ròi.
Cô ấy cũng sẽ quay lại được ngay bằng ma pháp dịch chuyển thôi, vì túc trực cạnh tôi là Testa và Ul đang bị cấm túc vì tội phá phách lung tung.
Ngoài ra còn có Veldora đang theo dõi trận chiến cùng tôi nữa mà, nên theo tôi ở đây thì sẽ chẳng có gì nguy hiểm cả.
Chắc không vấn đề gì đâu.
「Nếu chỉ có mình đội của Gerudo thì sẽ khó khăn đấy, nhóm của cô cũng cần thực chiến nữa.
Ta cho phép đi, nhưng nhớ đừng quá khích!」
「Đã rõ! Cảm ơn ngài rất nhiều!」
Shion tươi cười rời phòng, với "Thấy sao, Benimaru!" viết y nguyên trên mặt.
Diablo cũng cúi chào tôi rồi mỉm cười rời đi.
Muốn cản Diablo cũng khó đấy.
Dẫu sao cậu ta cũng là người hứng hở nhất ở đây cơ mà.
Benimaru nhún vai, có vẻ cậu ta hết muốn đi rồi.
Thế là cậu ta cũng gia nhập hội khán giả cùng tôi và những người khác.
Tổng Chỉ Huy mà ra thì mới dở, vậy nên thế này là bình thường.
Và rồi, trận quyết chiến với 70 vận đại quân Đế Quốc bắt đầu.