Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 136: Đế chế Phương Đông
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽
Đế Chế Phương Đông.
Một trong những quốc gia lâu đời nhất.
Tên chính thức của nó là Liên minh các Vương quốc Độc lập Naska-namrium Ulmeria.
Người ta kể rằng đã hai nghìn năm từ khi các quốc gia được đặt dưới sự kiểm soát của San-nue.
Kiểm soát bằng sức mạnh tuyệt đối.
Và xuyên suốt hai nghìn năm lịch sử đó, San-nue chưa từng khoan hồng với bất kì cuộc nổi loạn nào.
Và chỉ có duy nhất một Hoàng Đế độc tôn, Ludora Nam Ul Naska.
Kẻ thống trị bằng nắm đấm thép.
Và sau này thì nơi đây được gọi bằng cái tên Đế Chế Phương Đông.
Đế Chế Phương Đông là một thể thống nhất.
Được trị vì bằng sức mạnh, chinh phạt và cướp đoạt, là một quốc gia hiếu chiến.
Tín điều duy nhất của họ 「Có sức mạnh là có tất cả」cho phép bất kì ai đạt tới đỉnh cao miễn là họ đủ mạnh.
Chỉ có một lý do mà đến giờ họ vấn chưa đụng tới rừng Jura-họ vẫn còn trong kì chuẩn bị.
Ba trăm năm mươi năm trước, nỗ lực chinh phạt Veldora của họ đã phải trả giá bằng cả một thành phố. Một con rồng quái dị hủy diệt mọi thứ trước khi họ kịp hối tiếc.
Vào ngày đó, hàng trăm ngàn người đã chết, và đó từng là một thành phố được củng cố để làm cửa ngõ xâm lược. Họ đã xây dựng nó trong cả trăm năm qua.
"Gây dựng lực lượng, chiếm lấy khu rừng, bành trướng thế lực." Đó đã là mong ước cháy bỏng của Đế Quốc kể từ ngày ấy.
Vươn xa hơn cả rừng đại ngàn Jura-thất bại của họ đã để lại vết nhơ đến trăm năm.
Nhưng tại sao một siêu cường như Đế Quốc lại cần bành trướng nữa?
Đơn giản là vì Hoàng Đế muốn thế.
Chỉ vậy thôi, nhưng không ai phàn nàn gì hết.
Và khi kế hoạch xâm lăng được tiến hành, Đế Quốc xây dựng lực lượng và chuẩn bị quân trang.
Và vài trăm năm trước, họ tuyên bố xâm lược.
Ai mà biết được chỉ một ý nghĩ vẩn vơ của người đứng đầu lại khiến cả kế hoạch sụp đổ nổi?
Khu rừng cần phải có chủ. Mấy con thạch sùng đó chẳng là thá gì hết!
Chính sai lầm này đã làm họ đại bại.
Họ gần như chẳng biết những gì đã xảy ra. Những cuốn sách, những ghi chép, và tất cả những ai biết giờ đều chỉ còn nắm tro tàn.
Ước nguyện của họ, tham vọng của họ, cũng chỉ còn là tro mà thôi.
Và thời gian trôi qua.
Đế Quốc vẫn tồn tại nhưng lại có thêm một giáo điều nữa: "Đừng bao giờ đụng đến rừng đại ngàn Jura."
Cơn cuồng nộ của Veldor in hằn trong họ; sức mạnh của hắn khiến họ nhận ra thế gian bao la tới chừng nào; và Đế Quốc chẳng bao giờ dám mơ tới việc xâm lược nữa.
Cũng có những kẻ căm phẫn Veldora, nhưng mà chẳng ai chống lại được những kẻ cầm quyền-bất kì ai trong số đó cũng đều phản đối việc xâm lăng.
Nhưng, thanh âm những con ngựa non háu đá cuối cùng cũng vọng tới được những kẻ trên cao. Và như thế, quân đội càng được xây dựng vững mạnh hơn, kỉ luật hơn để chuẩn bị cho cuộc xâm lăng.
Họ không được phép thất bại lần thứ hai.
Với họ, đây là cơ hội để bày tỏ lòng tận trung với Đế Quốc.
Và hai năm trước, họ đã hay tin.
Bạo Phong Long Veldora đã biến mất.
Đế Quốc ngập trong niềm hân hoan. Thời khắc đã điểm! Trống trận giờ đây đang đập trong con tim của cả những kẻ cầm quyền.
Những tên này không phải đấm ngựa non; họ đều là những chiến binh kinh qua trận mạc, ngọn lửa trong tim họ giờ đây lại bùng cháy.
Và thêm nữa, họ không thể để Hoàng Đế phải chờ thêm.
Ngài đã ban cho họ một câu duy nhất,
「Chuẩn bị đi」
Cả Đế Quốc đều hừng hực khí thế.
Đế Quốc, như mọi người thấy, chia ra làm ban Chính Trị và ban Quân Đội. Cả hai cùng nằm dưới quyền quản lý trực tiếp của Hoàng Đế.
Không ai ở trong đó có thực quyền cả.
Cũng có cả lũ quý tộc, nhưng đặc quyền duy nhất được ban cho chúng chỉ là một cái tên màu mè và được phép vào nghị viện mà không cần qua bầu cử.
Trong số đó cũng có vài kẻ tự lực và làm việc tốt, nhưng lại rất hiếm và là những con người đặc biệt.
Nói cách khác, Hoàng Đế mang quyền lực tuyệt đối.
Chính quyền phong kiến đi theo kiểu này không phải cho lợi ích của nhân dân mà là cho chính Hoàng Đế. Mọi binh lính đều nguyện hiến dâng lòng trung thành cho ngài.
Kể cả cận vệ hoàng gia cũng là vị trí được luân phiên giữa nhiều binh đoàn.
Bạn tin nổi không: Chỉ một con người mà có thể điều hành biết bao mặt của một quốc gia rộng lớn đến chừng ấy.
Không kể đến nó quái dị như thế nào, sự thật vẫn là: Đế Quốc đến nay vẫn phồn vinh.
Và Hoàng Đế đã ban lệnh.
Chắc chắn là mọi người đều hân hoan được nghe thánh chỉ, nhưng không một ai vội vã-họ đều tỉ mẩn làm theo lệnh ngài.
Và việc chuẩn bị cũng sớm hoàn thành.
------------------------------------------------
Một chiếc xe đơn độc đang hướng đến thủ đô.
Trong xe, giữa đống hành lý, một người đàn ông cụt tay đang nằm còn hai người phụ nữ ngồi đó.
Xe kéo đang được một hiệp sĩ trong bộ giáp đen điều khiển.
Đó là nhóm của Yuuki.
「Tiện đây thì, không phải ta nên chạy chữa cho tay của ngài sao?」
Kagali hỏi Yuuki một câu hiển nhiên nhất trên đời.
Mất một phần cơ thể, dù có lớn, cũng có thể được chữa trị bằng Thuốc bổ cấp cao. Thậm chí phép của Kagali cũng làm được thế.
Hiếm có lý do nào mà phải để tay cụt như thế, ít ra thì Kagali cũng không nghĩ được cái nào cả.
「Hmm? Không sao, kệ đi!
Nghề rèn ở Đế Quốc nghe nói khủng ghê lắm, nên là ta định kiếm lấy cái tay kim loại á!」
「Hảảả?! Sao ngài còn nói vậy được nữa chứ, sau khi đại bại trước tên khốn Leon đó!
Gì chứ? Gì mà "ta nắm chắc phần thắng trong tay!"?
Thế mà ngài lại thua liểng xiểng và chỉ thoát được trong gang tấc!」
「Ahaha. Đã làm cô phải chịu uất ức rồi. Hắn mạnh hơn ta tưởng, thế nên ta làm gì nổi chứ?
Ngoài ra, còn sống mà thấy được ngày mai là tốt rồi! *khúc khích*
Ta có một Tối Thượng Năng và còn lấy được sức mạnh của hỗn long nữa.
Cộng thêm khả năng dịch chuyển của bà cô Xích Hiệp sĩ, vậy được chưa?」
Yuuki suồng sã đáp lại mấy lời càu nhàu của Kagali.
Hắn chẳng buồn nghĩ ngợi gì sất. Nhận thấy thế, Kagali quyết định bỏ cuộc.
Sự thực vẫn là sự thực, Yuuki đã bị Leon nghiền nát.
Bài tẩy của hắn thì vô dụng, năng lực mới hắn nhận được thì cũng chẳng bõ so với cái thất bại to đùng.
Nhưng còn may, khi năng lực của hỗn long bị lấy mất đã gây ra hỗn loạn trong trường từ nên Yuuki và đám kia mới dịch chuyển chạy đi được.
Dù thế, Kagali vẫn không thể chịu nổi khi thấy Yuuki nát tươm thế này, vậy nên
「Yuuki-sama, có chắc ngài không cần tôi giúp một tay không?
Leon mạnh hơn quá nhiều so với tôi nhớ.
Vậy nên, tôi phải chịu trách nhiệm cho sai sót của mình, nhưng mà tôi phải hỏi là...
Tại sao ngài lại không bung hết sức?」
Khi Kagali nói xong, Chloe trợn tròn mắt và lườm Yuuki,
Nhưng trong thoáng chốc, Chloe đã "thấy" được sức mạnh thực sự của Yuuki.
Chỉ là trong khoảnh khắc thôi, Chloe không thể nào lường nổi nó kinh khủng đến chừng nào, cô thầm nguyền rủa khả năng phân tích đầy thiếu sót của mình.
Dù là thế, rõ ràng hắn còn một Tối Thượng Năng nữa.
Và đó không phải thứ Chloe có thể bỏ qua được.
「Ahahaha, ngươi muốn gì chứ? Ta không thể đi loanh quanh mà trưng hàng ra trước mặt Chloe được.
Sau này kiểu gì ta chẳng phải nện nhau, và, dù cô ta phân tích dở như hạch, thì vẫn chỉ cần nói cho tên Chúa tể Quỷ Rimuru, mà thằng này chắc cú là giỏi khoản đó này.
Ý ta là, ta phải để lại một cái làm cứu cánh chứ?」
「Oh, hiểu rồi... biết thua nên giả vờ để viện cớ, huh?」
「Này! Ý gì đó, Kagali!」
Luôn giấu dã tâm thực sự sau lốt một gã hề.
Nhưng mà có lẽ lần này hắn nói thật, Chloe nghĩ vậy.
Đúng là gã khó đoán- Tên Kagurazaka Yuuki đó.
Mỗi lời hắn nói đều đầy mưu toan và giả dối.
Hệt như khi hắn nói với lũ trẻ được triệu hồi,
『Oh, ngươi không biết à?
Khi thân xác bọn trẻ trên bờ hủy diệt thì sẽ giải phóng năng lượng vừa đúng để triệu hồi tiếp nữa.
Nói cách khác, ngươi lại có thể triệu hồi tiếp!』
Không phải thắc mắc gì hết, rõ ràng đó là dối trá.
Yuuki có 『Triệu hoán giả』-một trong các Đặc Kỹ của hắn- nên chẳng cần năng lượng năng lẽo gì hết.
Hắn có thể triệu hồi bao nhiêu hắn muốn. Thực ra, xét đến các điều kiện cần thiết thì hắn phải đợi khoảng một tháng, dẫu thế...
Không có chuyện hắn cần "tái chế" bọn trẻ.
Từ khi Chloe quan sát hắn, cô đã để ý thấy hắn quỷ dị đến chừng nào.
Hắn muốn thế giới này vụn nát, nhưng lại giữ trách nhiệm trong Guild một cách đáng ngưỡng mộ.
Hắn nói hắn đang lợi dụng đám trẻ, nhưng hắn lại xây cho chúng một ngôi trường tốt.
Hắn không ngại làm điều xấu, và sẽ làm bằng mọi giá mà không phải đắn đo gì cả. Dù là phải đối đầu với Chúa tể Quỷ, hắn vẫn tự nhiên bắt cóc con tin và đánh cắp trái tim của Claude...
Dù thế, nếu hắn thực sự muốn hủy diệt thế gian thì cách thức của hắn lại quá bừa bãi.
Hơn nữa...
「Này, sao ngươi không lấy mạng Xích Hiệp sĩ luôn đi?
Nếu muốn, ngươi có thể cướp cả năng lượng từ linh hồn của cô ấy cơ mà?」
Không rời mắt, Chloe hỏi Yuuki.
「Huh? Ý cô là sao? Ta có lấy hết mà.
Nếu mà còn gì chắc do ta chưa dùng cái Kỹ năng này thạo thôi.
Khỉ thật, đáng nhẽ ra phải thêm chút lực nữa」
Yuuki vui vẻ cười đáp lại.
Chloe kết luận rằng nhận được câu trả lời thành thực từ hắn là bất khả thi. Nếu thế, cô chẳng thể làm gì ngoài tiếp tục quan sát thôi.
Đúng là khó hiểu-tên Kagurazaka Yuuki đó.
Nếu hắn thành tâm muốn hủy diệt cả thế giới, thì chẳng nghi ngờ gì hết, hắn là kẻ thù của Chloe. Vì thế cô tiếp tục phải canh chừng hắn.
Rimuru, Leon, Ruminas, Hinata, và cả đám trẻ.
Cô có nhiều người mà cô quan tâm.
Nếu Yuuki tàn ohas thế giới, cô sẽ hủy diệt hắn không thương tiếc.
Nhưng nếu thứ hắn kiếm tìm lại khác thì sao?
Trước khi kịp nghĩ cho hết, thành phố đã hiện ra trong tầm mắt.
Thủ đô của đế chế quan sự mạnh nhất thế giới, Naska.
Chloe lại nhắm mắt lần nữa.
Quá nhiều thứ phải xét tới và Chloe cũng tệ ba cái việc nghĩ ngợi này.
Chắc cô cứ quan sát trước đã rồi tính sau. Về phần Yuuki, và cả mục tiêu của hắn nữa.
Sau cùng, Chloe cũng chỉ có thể đứng nhìn mà thôi.
-----------------------------------------
Quân đội của Đế Quốc chia làm ba phân đoàn.
Binh đoàn Thiết giáp -là sự kì diệu của nền công nghệ Đế Quốc. Họ lái trên những chiếc tăng hiện đại tiêu biểu cho kĩ thuật của Đế Quốc.
Binh đoàn Ma thú-từ khắp bốn bể, Đế Quốc mang về những ma thú mạnh mẽ và khuất phục chúng. Họ đại diện cho sức mạnh của Đế Quốc.
Và Binh đoàn hỗn hợp-một nhóm gồm các kĩ sư bị khai trừ và những mãnh thú bị loại bỏ. Những phần tử này hoặc quá thông minh hoặc quá mạnh mẽ để làm việc trong một tổ chức đơn lẻ.
Nếu họ chung sức lại thì họ là mối nguy tiềm năng nhất.
Và họ đại diện cho trái tim của Đế Quốc. Vẫn luôn đầy sức sống.
Và đội quân của họ không phải thứ có thể đạt được chỉ qua ảnh hưởng của dị giới.
Kĩ thuật của dị giới và kỹ năng được hòa hợp với nhau để dệt nên một đội quân vô tiền khoán hậu.
Và Đế Quốc không chỉ tìm kiếm những mãnh thú từ mọi nơi.
Mà còn có những người với kỹ năng và kiến thức đa dạng.
Đế Quốc dang tay chào đón họ vậy nên đa số đều theo phe đó.
Đó chính là lý do vì sao ảnh hưởng của họ thay đổi bộ mặt Đế Quốc nhiều đến thế.
Tất nhiên, rất nhiều người trong Đế Quốc có Đặc Kỹ, những người này đều gia nhập vào đội quân.
Đế Quốc đã quá mạnh mẽ.
Và từ sau bức màn, có một quân đoàn khác đang bảo vệ Đế Quốc.
Nhưng gọi là một quân đoàn thì hơi quá, đúng hơn là một đơn vị, nhưng còn sức mạnh của nó lại vượt xa ba quân đoàn kia.
Nói cách khác, họ đủ mạnh để được gọi là một quân đoàn dù chỉ tương đương một đơn vị.
Đế Quốc được dựng nên trên nguyên tắc sức mạnh tuyệt đối là mọi thứ.
Có hai kẻ là hiện thân của sức mạnh đứng trên tất cả.
Một là Hoàng Đế, cũng chính là tổng tư lệnh.
Kẻ còn lại là nhân tố quan trọng trong lực lượng lượng vũ trang, kẻ được Hoàng Đế đích thân tin tưởng. Người đó cũng được giao nhiệm vụ bảo vệ Hoàng Đế cùng các Cận Vệ.
Người đó mạnh đến mức người ta đồn là còn vượt qua các Chúa tể Quỷ, và đã giữ cho Hoàng Đế an toàn được cả trăm năm qua.
Tiếp theo, là ba đại tướng. Mỗi người nắm giữ một quân đoàn.
Bộ tứ này là trụ cột của cả Đế Quốc.
Mỗi người trong số họ đều được ban cho kho báu quý giá của Đế Quốc-các trang bị cấp Thần. Chúng đều mang trong mình sức mạnh không thể tin nổi.
Là loại trang bị mãnh mẽ, không gì bì kịp.
Và kế đó là các Cận Vệ.
Chỉ một trăm cá nhân với năng lực hơn người được gia nhập lực lượng này; sức mạnh của họ là cả một huyền thoại.
Tất nhiên, rất nhiều trong số đó là người của dị giới.
Đế Quốc không phân biệt những Dị Thế Giới Nhân, mà chỉ đánh giá dựa trên sức mạnh.
Một trăm kẻ đó đều được ban cho trang bị cấp Huyền Thoại. Họ là lực lượng mạnh nhất của Đế Quốc.
Nhưng những kẻ này được chọn ra như thế nào?
Đó là qua các trận đấu giữa các binh sĩ trong quân đội.
Một hệ thống thể chế mà người trẻ có thể lật đổ và thế chỗ những người đi trước. Dù là trong khi đang hành quân thì bị cấm, nhưng bất kì ai đều có thể thách đấu cấp trên...
Nếu bị đánh bại, họ phải chờ thêm một năm để được phép thách đấu một lần nữa. Và như vậy, ai ai cũng đều cố gắng mài dũa năng lực của mình.
Đó hẳn là một thể chế hoàn hảo cho một quốc gia nơi sức mạnh là mọi thứ.
Các Cận Vệ được xếp ngang với Đại Úy. Thế nên, nếu muốn cơ hội thăng tiến, bạn phải chờ thời cơ mà đánh bại được họ.
Và...
Một Đại Tướng đã bị thế chân sau hàng thập kỉ.
Một cậu trai duy nhất đã làm nên lịch sử.
Cậu ta đã chạm tới đỉnh cao của Đế Quốc.
Với một cánh tay bằng kim loại, Kagurazaka Yuuki đã trở thành Đại Tướng của Quân Đoàn hỗn hợp.
Chiến binh trong truyền thuyết.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã có được sự ủng hộ cho riêng mình; mặc dù đã có những kẻ ủng hộ ngay từ đầu, nhưng có vẻ không ai để ý.
Và giờ, Quân đoàn hỗn hợp thống nhất dưới một ý chí độc nhất.
Và truyền thuyết kể rằng ngày Đế Quốc bắt đầu cuộc chinh phạt là ngày Yuuki chạm được tay vào quyền lực.
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽