Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 119: Cách tận hưởng mê cung
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽
Gobuta về rồi.
Căn cứ vào tình trạng thảm hại của cậu ta thì có vẻ như là bị Milim dần cho ra bã.
Cậu ta mạnh thêm tí nào chưa? Tôi chẳng biết nữa. Nhưng mà trông đau lắm.
「Hehehe, tôi... hoàn thành... hoàn thành nó rồi!」
Gobuta nói đi nói lại câu này mãi.
Milim gật gù khen cậu ta
「Ừ, giỏi lắm! Ta không nghĩ là ngươi lại hoàn thành được chế độ địa ngục đâu!」
Đến mức được Milim khen thì hẳn cậu ta thực sự đã đạt được gì đó.
Sau này hỏi ra mới biết, cách huẩn luyện của cô nàng là cho chiến đấu liên tục.
Chiến đấu liên tục với ma vật ngang cơ hoặc mạnh hơn ấy.
「Như Milim-sama đã nói,
『Ngươi đã đến giới hạn của mình rồi, ma lực của ngươi không thể tăng nữa đâu.
Nhưng khi ngươi hợp thể với Ranga thì khác.
Vậy nên vấn đề duy nhất chỉ là phải kiểm soát nó thôi!
Cứ để Ranga phát huy sức mạnh, còn ngươi tập trung vào việc cảm nhận nó』
Thế nên tôi liên tục tập luyện để phát triển cảm quan chiến đấu.」
Cậu ta cười khi nói.
Nhận được Kỹ năng Phụ 『Hiền nhân』, khả năng nhận thức được tăng cường.
Gobuta thực sự đã tiến bộ.
Giờ Milim đã ở đây thì tôi nghĩ đến lúc món đồ tôi chuẩn bị ra được rồi.
Veldora, Ramiris và Milim: bộ ba này đang nhìn chăm chú vào đạo cụ trên tay tôi.
Chúng tôi đang ở trong phòng Veldora ở tầng đáy của mê cung.
「Lại đây! Tôi có một thứ đặc biệt muốn cho mọi người xem này.
Có một không hai, một bước đột phá mà cả thế giới chưa từng thấy.
Tôi đã nghĩ ra cách mới để giết thời gian!」
Nói rồi tôi đưa món đạo cụ cho ba người họ.
Tôi có thể phát triển thứ này nhờ Nữ hoàng Sarion và Công tước Elalude dựa trên công nghệ Homunculus.
Tôi thấy vài điều khá tiện khi nghịch loanh quanh bằng một cơ thể nhân tạo.
「Gì đây?」(Milim)
「Chưa thấy bao giờ nhỉ? Ăn được không?」(Ramiris)
「Hmph, trông như bình chứa linh hồn vậy...」(Veldora)
Họ phát biểu đủ loại suy đoán.
Veldora gần đúng rồi. Đây chính xác là một bình chứa giả cho linh hồn dựa trên công nghệ Homunculus tự tôi nghiên cứu.
Nhưng mà Ramiris... Ăn được không á? Thật à?
Cô không nghĩ tôi làm đến mức này chỉ để ăn thôi đâu nhỉ?!
Ah, sao cũng được.
「Cơ bản thì Veldora đúng rồi. Đây là bình chứa linh hồn.
Chuẩn bị được linh hồn thật thì hơi khó, nên tôi làm giả một linh hồn ma vật.
Tôi muốn mọi người giữ lấy nó và tưởng tượng ra một hình dạng mọi người thích.
Mọi người cứ tưởng tượng ra một con quái có thật cũng được」
「Một goblin hay một orc chẳng hạn?
Hay một con thỏ có sừng hoặc một con gấu ăn thịt người?」
「Hmm? Gì cũng được. Nhưng cứ chọn cái mình thực sự thích.
Không có làm lại đâu, hiểu chưa?」
Câu hỏi đã được trả lời, bọn họ giữ chặt món đồ trong tay.
Và ma lực xoáy quanh họ cuốn lấy món đồ và tạo ra một ma vật mới có dạng mà chủ nhân chúng mong muốn.
.
Đầu tiên là của tôi:
Một tồn tại mờ nhạt, một con ma được sinh ra.
Miễn nhiễm hoàn toàn sát thương vật lý, một cơ thể hoàn toàn từ ma lực.
Tôi không quan tâm đến chỉ số nhưng năng lực đặc biệt của nó là 〈Ma pháp Hóa học〉và〈Miễn kháng sát thương vật lý〉
Là ma thì kháng sát thương vật lý là đương nhiên thôi.
.
Tiếp theo, của Veldora:
Như cậu ta ước, một bộ xương trồi lên.
Một skeleton. Nó không dùng được ma pháp, nhưng chắc sau cũng học được thôi. Kĩ năng đặc biệt của nó là 〈Tinh thần chiến đấu〉.
Nhưng cũng chưa dùng được.
.
Sau đó là Milim:
Một cơ thể tròn và mềm được hình thành. Không có chân tay. Màu đỏ sáng... Nhớt nhớt...
Ếếế...
「Ế, sao lại là slime? Đùa nhau à?」
「Không, ý ta là, cậu bảo... chọn gì mình thích nên... có vấn đề gì không?」
Dính trúng tôi luôn! Khỉ thật...
Dù sao thì ít nhất cổ cũng thích nó.
Nhưng thế quái nào lại phải là màu đỏ?
.
Cuối cùng, Ramiris:
Một hiệp sĩ? Không, một bộ giáp?
Cô ta tạo ra một living armor. Dạng full plate (giáp kín người) luôn.
Và con đó to nhất cả đám.
Tôi cá nó to thế là do cô ả mặc cảm vì chiều cao của bản thân.
Bên trong bộ giáp trống rỗng.
Ờ, chắc cũng hợp đấy.
Mọi người trầm trồ ngắm nhìn những thứ mình mới tạo ra.
Nhưng giờ trò vui mới thực sự bắt đầu.
「Các bạn, nghe này.
Trò vui giờ mới bắt đầu. Giờ tìm chỗ nào thoải mái mà ngồi.
Tập trung vào ma vật và bắt đầu niệm chú chiếm hữu.」
Họ gật đầu với tôi và tìm chỗ nghỉ.
Đây là phòng Veldora nhưng cậu ta cũng có vài cái ghế và nệm nên tìm chỗ thoải mái cũng không khó lắm.
Và chúng tôi bắt đầu niệm.
Tâm trí tôi tối đi và nhanh chóng trở lại.
Tôi cảm nhận được vùng 『Ma lực cảm tri』giảm xuống cùng với các giác quan khác nói chung.
Những giác quan giả vẫn còn nên thế này vẫn khá hơn nhiều lúc tôi mới tái sinh.
Nhưng những người khác chưa trải qua việc này bao giờ nên chắc cũng khó cho họ.
Khi kiểm tra lại căn phòng, tôi có thể thấy một bộ xương đi loanh quanh và một con slime nhanh quá mức.
Và một bộ giáp cọt kẹt tiến về phía trước.
Khi họ đã quen với cơ thể mới thì,
『Thật tuyệt vời!』
Họ reo lên.
Đúng vậy, nó thậm chí còn tuyệt hơn tôi nghĩ.
Cứ như cơ thể tôi vậy. Nhưng khả năng của tôi bị giảm đi đáng kể nên việc di chuyển cũng gặp khó khăn...
Nhưng sau khi quen, tôi có thể dễ dàng dự đoán được những chuyển động thực và có thể chuyển động như tôi muốn.
「Yep, vậy là thành công rồi.
Giờ mọi người có biết ta sẽ làm gì không?」
「Ku ku ku. Thế mà cũng hỏi sao. Ta đã biết mà. Đây là một trò chơi!」
「Gì? Thật sao, Veldora?!」
「Master! Tôi phải hạ kẻ địch với cơ thể này sao?
Và nó sẽ phát triển à...?」
Đúng là Veldora.
Cậu ta hiểu ngay ý định của tôi.
Đúng vậy, đây là nhại lại VRMMO.
Ờờờ, thay vì là MMO, có thể là MO? Mà, cũng chẳng quan trọng.
Quan trọng hơn là phải tận hưởng mê cung chúng tôi đã tạo ra.
「Fufufu, tôi biết là cậu sẽ hiểu mà, Veldora. Cậu đã nhìn thấu kế hoạch của tôi rồi. Ramiris, chúng ta sẽ không chỉ đánh bại kẻ thù. Chúng ta sẽ chinh phục mê cung này. Và tăng cấp cho những cơ thể này! Oh, tất nhiên ta cũng sẽ xử lí bất cứ mạo hiểm giả nào cản đường.」
『Ooooh, ra vậy!!』
Chính xác là vậy, tôi có thể thấy được ánh sáng ở cuối đường hầm! Niềm tin mơ hồ vào niềm vui.
Để có thể phục sinh, chúng tôi đeo vòng của Ramiris vào, tất nhiên là không phải loại dùng một lần.
Và giờ.
「Giờ chúng ta sẽ cần trang bị.
Nếu đi được luôn rồi thì ta sẽ qua chỗ Kurobee kiếm một ít!」
「Ah hiểu rồi! giờ ta không có da mà toàn xương thôi!」
「Fufu, ngốc quá. Ta là một con Slime siêu tốc độ! Ta không cần trang bị gì hết!」
「Hey, nghe này. Là một bộ giáp... ta cần gì nữa chứ?」
「Ai biết? Có thể cậu ta sẽ kiếm được món gì đó? Dù sao thì, đi thôi!
Milim, nếu cô không cần gì hết thì ngồi trông nhà nhé」
「Đ-Đừng ngốc thế! Ta cũng cần gì đó tốt tốt chứ!」
Đúng là một cô bé ích kỉ mà.
Tất nhiên là tôi cũng cần trang bị. Giờ trở về cơ thể cũ và đi kiếm một ít nào.
「Để trở về thì cứ niệm "Dừng chiếm hữu" là được」
Tôi bảo họ sau khi quay về cơ thể và cất vật phẩm vào túi.
Tiện thể thì, Veldora và Ramiris đã trở lại nhưng Milim thì nhảy vào lòng tôi trong dạng slime.
Và,
「Ta sẽ đi thế này!」
Cô ta nói.
Cô ta có vẻ thích lắm. Trẻ con quá... Mà, cô ta là trẻ con thật.
Trẻ con thì vẫn là trẻ con, nhỉ?
Thế là chúng tôi bắt đầu đi.
Sau khi qua xưởng rèn của Kurobee, chúng tôi đã đặt đơn hàng.
Tôi đặt một Death Scythe và một Hell Cloth
Dù là ma thì tôi vẫn trang bị được vật phẩm ma pháp.
Veldora thì được một Death Sword, Hell Armor và một Gate Shield.
Milim là slime nên chỉ trang bị được một vài thứ đơn giản thôi.
Một Death Pick và một Crimson Robes.
「Không trang bị thì cũng chẳng có tác dụng gì nhỉ?」
Cô nàng trầm tư và nở một nụ cười.
Hầy, nếu cô vui thì không sao!
Và, Ramiris.
Tôi chuẩn bị một bộ giáp toàn thân hạng nặng cho cô ả.
Ramiris có vẻ hoài nghi và khi living armor mặc nó vào thì...
Bộ giáp hấp thụ nó luôn.
Nó vỡ ra từng mảnh,
Rải rác khắp nơi,
Và hợp lại với nhau, chuyển từ Living Armor thành Living Custom Armor.
Không hẳn là một bước đột phá nhưng rõ ràng là cũng có thay đổi.
「Wow! Di chuyển dễ hơn nhiều rồi!」
Đúng như Ramiris nói, bộ giáp của cô ấy có thể di chuyển êm như có người đã tra dầu cho nó vậy
Có vẻ như bộ giáp đó có tác động đến khả năng di động của cô ấy. Tôi chưa từng nghĩ là điều đó sẽ xảy ra.
Ramiris hạnh phúc đi chọn vũ khí.
「Fufun! Ta không cần khiên làm gì hết!」
Cô nàng nói, sau đó chọn vũ khí to và nặng nhất.
Một chiếc Death Axe. Đây là thứ vũ khí có sức mạnh tuyệt đối nhưng cũng rất khó sử dụng.
Dù sao thì, sẽ ổn thôi, chắc vậy. Cô ta tự ái vì hay bị kêu là vô dụng chăng.
Tôi thấy cô ta thú vị hơn chút rồi đó.
Do tôi không có cơ thể vật lý và tập trung vào ma pháp.
Class của tôi là Pháp sư. Có lẽ tôi sẽ học một chút về ma pháp hồi phục sau.
Veldora có thể làm được mọi thứ. Cậu ta cũng đang lên kế hoạch để học ít ma pháp.
Class của cậu ta là Kỵ sĩ ma pháp... nhưng giờ vẫn chưa biết tí ma pháp nào.
Còn Milim lại là một quý cô siêu tốc độ, one-shot-one-kill. Ai mà không thích đánh bại kẻ thù với 1 cú đấm duy nhất chứ?
Theo kế hoạch thì cô ấy sẽ rơi từ trần xuống và khóa kẻ địch lại.
Nếu được thì tốt, không được thì cô ấy cũng chỉ cần chạy đi là được thôi. Cô ấy rất nhanh mà.
Nói cách khác thì cô ấy là một con slime hoàn hảo.
Assassin là class của cô ấy. Chúng tôi sẽ nhờ Souei dạy cô ấy nhưng để trò vui bị công việc xem vào thì chẳng hay chút vào.
Ramiris thì tập trung vào sức mạnh. Cô ta có vẻ khá là vững chắc và đáng tin cậy đấy.
Class của Ramiris là Berserker. Không phải vì cổ điên loạn mà vì kiểu vung rìu quá nguy hiểm đó.
Một khi cô ấy và Veldora đã thông thạo class của họ rồi thì họ sẽ là tanker tốt đấy.
Giờ thì, bộ trang bị mới tinh, bóng loáng của chúng tôi đã sẵn sàng và đã được trang bị.
Đồ của chúng tôi thuộc hạng Unique. Nhưng vì chúng tôi phải làm sao cho hợp với dạng ma vật của mình nên tính năng của chúng cũng không được cao lắm.
Tuy nhiên với ma mới thì thế là quá tốt rồi.
Để tránh trường hợp có người muốn trộm chúng, chúng tôi đã nguyền rủa chúng.
Thế là chúng tôi đã chuẩn bị xong.
Với những người không vội gì cả như bọn tôi thì không việc gì phải làm qua loa hết.
Với tinh thần cao vút, chúng tôi tiến về phía mê cung... và sẽ tắm nó trong máu của những mạo hiểm giả!
Tiện thể thì tôi đã để lại chút ý thức cho bản thể mà tôi bỏ lại đề phòng bất trắc.
Vì tôi không thể chạy loanh quanh cả buổi được nên bản thể của tôi được đặt ở văn phòng Tempest của tôi để phòng khi có việc khẩn.
Vậy là tôi sẽ không lỡ mất gì hết.
Nhanh chóng quay lại mê cung, chúng tôi đã sẵn sàng để khởi hành.
Chuyến thám hiểm mới chỉ bắt đầu thôi!
Chúng tôi có tận hưởng một chút.
Dù cũng có thất bại nhưng trò chơi của chúng tôi vẫn diễn ra trôi chảy.
Tất nhiên, phần còn lại của thế giới không ngồi im.
Tôi cũng thu thập thông tin lúc chơi và nghe được vài thứ mà tôi không thể tưởng tượng nổi.
Quỷ vương cũng không phải thần thánh. Thứ gì chúng tôi không biết thì chúng tôi không thể dự đoán được.
Hạnh phúc luôn ngừng lại đột ngột.
Như giấc mơ giữa trưa hè, chúng tôi bừng tỉnh.
Sau khi nghe được những tin đó, những ngày thái bình đã qua rồi.
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽