Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chap 116: Cuộc họp đánh giá
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽
Mấy ngày qua thật là bận rộn, chủ yếu là do mê cung.
Sau khi tôi ra mắt như một Demon Lord, giải đấu đã được tổ chức và nó đã diễn ra một cách trơn tru.
Cả hai việc đó đều có thể được coi là một thành công lớn.
Cụ thể là, phương pháp sử dụng quả cầu giao tiếp đường dài đã được cải tiến
quả cầu pha lê với khả năng ghi và chiếu hình ảnh trên màn hình lớn, đã trở nên nổi tiếng.
Chúng tôi đã có thể xem các trận đấu của giải đấu rất rõ ràng thông qua các hình ảnh phóng to chiếu trên màn hình lớn.
Trên hết, việc quan sát được bên trong mê cung từ một khoảng cách an toàn đã được cho là một cú sốc lớn, cho các bên của các nước khác.
Trong trường hợp của vua Dwarf,
「Oi oi ... Cậu vừa công khai một thứ rất là ghê gớm lắm đấy ... Có rất nhiều ứng dụng tiềm năng cho thứ này, tôi đang không muốn để lỡ nó cho dù đây là một điều tốt hay không.
Trước khi hãy tiết lộ thông tin này ra cho công chúng thì tôi có vài lời muốn nói với cậu.」
Đối với chúng tôi, giá trị của nó nằm ở chỗ giải trí và thuận tiện cho các quốc gia xung quanh rừng đại ngàn Jura, đó là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Thật dễ dàng để nghĩ đến việc sử dụng nó trong quân đội.
Khả năng chỉ huy quân đội từ một vị trí an toàn là một lợi thế lớn.
Trên tất cả, ta có thể biết được ngay khi quân địch chuẩn bị tấn công bất ngờ.
Công nghệ mà chúng tôi vừa giới thiệu là một sản phẩm sáng tạo có thể được coi là một bước ngoặt trong ngành quân sự ở thế giới này .
Công nghệ này được phát triển bằng cách sử dụng phân tích của tôi, cùng với sự kết hợp của khoa học và phép thuật. Vì vậy, nó cũng dễ dàng để có thể gửi các tin nhắn.
Tuy nhiên, khoảng cách và số lượng thông tin được gửi đi phụ thuộc vào người dùng, vì nó tiêu thụ mana của người dùng để hoạt động.
Sự bất tiện này đã được cải thiện bằng cách sử dụng hệ thống tích hợp mana, nhưng tốt nhất là tôi nên bí mật về điều đó.
「Dù sao, có vẻ như trong trường hợp của cậu, thứ đó vừa có thể được sử dụng trong quân đội, và cũng vừa có thể dùng trong việc giải trí.」
Tôi đã nghe như vậy với sự ngạc nhiên.
Tuy nhiên, nó đã có một hiệu quả tuyệt vời đối với việc hợp tác giữa Tempest và các nước khác.
Nữ hoàng của Sarion đã nhanh chóng muốn có sự hợp tác với chúng tôi.
「Nếu vậy, cậu có muốn được hỗ trợ tài chính không?」
「Ahh, có lẽ chúng tôi sẽ hướng tới hướng đó trong tương lai. Tuy nhiên, nếu chúng ta có thể có được một số chuyên gia về Magitech thì không phải sẽ không còn gì tốt hơn.」
「Fumu , tôi sẽ suy nghĩ. Chúng tôi sẽ quay lại và xem xét ngay!」
Cô ấy trở lại chỗ bá tước Elalude sau khi nói như vậy.
Nữ hoàng Sarion có biểu hiện như một đứa trẻ đang thích thú với đồ chơi mới, tràn đầy niềm vui. So với bá tước, quả thật rất khác biệt.
Tôi đã tin rằng so với hiệp định công nghệ ban đầu, chỉ là vấn đề thời gian trước khi nghiên cứu chung bắt đầu giữa chúng tôi.
Vua Dwarf chuẩn bị một nhóm nghiên cứu công nghệ sẵn ở đất nước của ông, và hứa sẽ gửi họ đến Tempest, trước khi rời đi.
Càng nhiều càng tốt.
Sau đó, một vấn đề xảy ra.
Thứ nhất, về tộc Tengu.
Tôi đã được viếng thăm sau cuộc thi, và tôi đã được tiếp chuyện bằng những lời lẽ khiêm nhường
『Tôi đã rất thô lỗ lúc trước, thật xin lỗi ngài vì điều đó!
Tôi cúi đầu trước ngài để cầu xin sự tha thứ !!』
Họ đến để xin lỗi.
Ồ tốt thôi.
Bởi vì tôi không nghĩ hành động của họ là vấn đề lớn nên tôi không quá để tâm.
Tuy nhiên, đây mới là vấn đề.
「Vì vậy, nếu được, thì xem như để tỏ lòng thành...
Tôi muốn được phép phục vụ dưới trướng Benimaru và trở thành cô dâu của anh ấy.」
Huh? Cô ấy đang nói gì vậy?!
Con gái của trưởng lão Tengu, Momiji, đã vừa quăng một quả boom như vậy.
Khi bạn nghĩ về nó, cô ấy có tính cách thẳng thắn quá đáng .
Tôi nhìn Benimaru và trong giây lát cậu ta như thể vừa bị sét đánh bởi câu nói vừa rơi vào hoảng loạn. Mỉm cười với đôi mắt của mình, tôi nói rằng "Không, không thể nào!"
Nhưng sau đó, tôi nghĩ,
Không phải là tốt sao? Đây là cái gì đó giữa hai người, nếu tôi dính líu nó sẽ chỉ gây hiểu nhầm.
Khi họ luôn luôn nói, "Một người khôn ngoan không bao giờ chuốc lấy rắc rối."
Đó là phong cách của tôi để tránh những tình huống phiền hà này.
「Được rồi, về điều đó ... cô hãy nói trực tiếp với người cô muốn nói đi.
Người bên ngoài không nên can thiệp, chỉ họ là được rồi?」
Tôi đã nhấn mạnh vào phần cuối câu nói, và tôi quyết định ngừng cuộc nói chuyện với Benimaru.
Các đội trưởng đã cho thấy sự chấp thuận của họ đối với những lời nói của tôi.
Có vẻ như không ai trong chúng tôi muốn nhúng tay vào chuyện này.
Và như vậy, chúc may mắn nhé Benimaru! Tôi nghĩ rằng đó là phần thưởng khi chiến thắng giải đấu, vì vậy hãy chấp nhận nó với cả trái tim của cậu!
Trong khi cổ vũ cậu ta trong trái tim tôi, vấn đề đã được hoãn lại.
Vấn đề với tộc Tengu đã được để lại cho Benimaru, và tôi quyết định sẽ để cho cậu ấy quyết định mọi chuyện.
Tôi thiếu trách nhiệm? Tôi không biết bạn đang nói gì
Và, khi một vấn đề bị bỏ qua, một vấn đề khác lại xuất hiện.
Và vấn đề này là nguyên nhân của những cơn nhức đầu gần đây của tôi.
Và đó là vấn đề về ...
Dungeon đã không được như mong đợi.
Tầng đầu tiên đã không có bẫy, và nó là để giúp cho họ cảm thấy dễ dàng hơn khi ở trong dungeon.
Vì vậy, tôi mặc dù đã tính toán sao cho những mạo hiểm giả bình thường có thể vượt qua.
Tuy nhiên, ba ngày trôi qua và không có dấu hiệu của bất cứ ai có thể vượt qua nó cả.
Có cả những người đã bị giết bởi những con quái vật rank C.
Hay đúng hơn, có rất nhiều chuyện như vậy.
Bị mù quáng bởi lòng tham, những kẻ ngu ngốc lao đến hộp kho báu mà không hề nhận thấy những con quái vật đang đứng ở đâu đó gần đó.
Họ không học được những điều cơ bản. Tóm lại, cảm giác nguy hiểm của họ dường như không có!
Ngoài ra, những con quái vật lang thang xung quanh chủ yếu là những con sói nhỏ rank F. Trong tầng đầu phần lớn là quái rank E, và một số rank D đi theo bầy, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Cũng có những kẻ ngốc đã thách thức nó một mình, và bị giết chết nhanh chóng bởi 3 quái vật rank E.
Cũng có những người đã gặp quái rank D, và nhanh chóng bị giết. Họ yếu đến mức chúng tôi không biết nói gì.
Tuy nhiên, vấn đề không phải là tồi tệ đến thế để gây ra hoảng loạn.
Những người thách đấu trong thời gian này thường là những tên trộm và lính đánh thuê, những kẻ kiêu ngạo mà chúng ta không hề biết.
Tôi chờ đợi mòn mỏi, ba ngày qua chưa ai càn quét sạch được cả.
Cũng có vài người từ bỏ giữa chừng.
Điều này dẫn một giả định.
Bởi cứ mỗi 10 tầng thì sẽ có điểm lưu, nên khi bạn không mang một lượng khẩu phần ăn lớn, thì không sớm thì muộn bạn cũng sẽ đói.
Và khi đó họ lạc lối, và không thể quyết định có nên đi tới lối ra hay không.
Bọn họ đã được khuyên dự trữ các nhu yếu phẩm và trang bị ngay từ đầu, nhưng họ không thèm nghe.
Nếu tôi thiết kế hầm ngục một cách nghiêm túc để giết họ, thì chẳng có một ai có thể khai phá thành công dù một thế kỷ đã trôi qua đi nữa.
Tôi nghĩ chúng tôi nên tái xem xét lại từ đầu đến đuôi.
Và đây là điều khiến đầu tôi nhức nhối suốt mấy ngày qua.
Cứ ở mức độ này thì mọi thứ sẽ ngày càng tệ đi.
Không phải, số lượng người khai phá hầm ngục không phải là vấn đề.
Nếu có đá phép rơi ra, còn kiếm được một ít tiền lời, và như thế thì dòng người tiến vào hầm ngục cứ lũ lượt mà kéo tới.
Khi các ông trùm đầy quyền lực quay về đất nước của họ, có vẻ họ sẽ đang những yêu cầu cho người dân đi khai phá hầm ngục, trong số đó là những người đã chuẩn bị kỹ lưỡng.
Nhưng mà, họ thuộc nhóm thiểu số, và những tên chuẩn bị sơ sài thì là đa số.
Và như thế, cuộc họp đánh giá diễn ra.
Thành phần tham dự gồm có tôi, Veldora, Ramiris, và một người dự khán Masayuki.
「Được rồi, dựa theo tình hình hiện tại, có vẻ không tốt chút nào cả.
Niềm vui của chúng ta, không phải vậy, tôi tin rằng để có được vài kẻ chinh phục thành công chúng ta nên hướng dẫn thêm chút ít.」
Cứ theo cái đà này họ còn chẳng thể đi tới tầng 10.
Ý tôi, cái thể loại não phẳng nào lại muốn vào mê cung một mình?!
Rốt cuộc, họ còn không nhận thấy sự thiếu cảnh giác của bản thân nếu như chúng tôi không chỉ ra.
「Và do vậy, tầng đầu tiên đã được thiết kể chỉ để lấy chút cảm giác,
Tôi có nên biến nó thành "sân chơi thể thao" mà không có một loài quái nào xuất hiện tại đó?
Trong mức này, họ sẽ được học về các loại bẫy rập, và luyện tập chiến đấu với các loại quái vật...
Vậy đó, chúng ta cũng có thể dùng nó làm nơi luyện tập cho binh lính trong phần tuyển quân cho Ma Quốc.
Mấy cậu nghĩ sao?」
「Hừm, theo ý tôi, tôi tin rằng bọn họ quá nhu nhược.
Ở một mức độ nào đó, tôi muốn họ tham gia vào khóa huấn luyện, để khiến tay họ có cảm giác hơn.」
「Tui cũng nghĩ vậy!
Nếu Milim ở đấy á, tất cả họ sẽ bị sút tung đít trong cơn thịnh nộ đó rồi!」
Cứ thế, các kiến tạo gia của hầm ngục toàn đổ lỗi những kẻ thách thức hơn là thảo luận về độ khó của hầm ngục.
「Trong trường hợp này, phải có một vài bài học để nắm bắt được những điều cơ bản về hầm ngục.
Giống như một bài hướng dẫn.」
Sau lời nhận xét đột ngột của Masayuki, bọn tôi đưa mắt nhìn nhau.
「Húng Dỡn? Là cái gì dợ?」
「Nghe thấy thèm quá, có ăn được không vậy?」
Tôi tưởng Veldora còn biết được nó, nhưng ngay cả Veldora còn không biết thì chẳng thể nào Ramiris lại biết được cả.
Vậy là tôi và Masayuki đã phải giải thích bài hướng dẫn đó là gì.
Cả hai đều bị thuyết phục.
「Hay đấy. Tui hiểu rồi! Làm ngay cho nóng nào!」
Ramiris gật gù.
Nhưng,
「Ah, chờ chút đã. Tôi thấy thế này nè.
Sao không thử đặt vài khu lưu trú và ăn uống tại mỗi điểm lưu chứ?
Hoặc, nếu chúng ta kết nối không gian chung hết lại vừa bằng một cánh cửa thì chúng ta chỉ cần một thôi đúng không?
Theo cách này, những ai không chuẩn bị đầy đủ sẽ phải sử dụng chúng cho dù nó mắc đi chăng nữa.」
Trời ơi là trời!?
Cậu này là thiên tài đó hả?!
Ramiris chuyển hướng nhìn sang cậu ta, gật đầu đầy dứt khoát, và quay mặt lại đây.
「Masayuki-kun, bọn tôi sẽ cố gắng thực hiện ý tưởng của bạn.
Nếu có còn điều gì mà bạn nghĩ ra được, đừng có ngại nói ra.」
Trong lúc tôi khuyến khích cậu ta, Masayuki đắm chìm trong suy tư, và đang hồi tưởng lại trò chơi mà cậu ta từng chơi.
「Đúng rồi...
Ví dụ như, có lẽ mấy điểm lưu chỉ nên dùng một lần?
Cứ mỗi 10 tầng mới có một điểm lưu thì quá khó rồi.
Mặc dù tôi nghĩ tốt nhất là nên loại bỏ sự phụ thuộc quá nhiều từ khoảng tầng 30 trở xuống...
Ít nhất đến tận tầng 20, cũng cho họ nắm lấy một ít trải nghiệm ngọt ngào ở trong hầm ngục.」
Fumu.
Tôi biết.
「Umu, tôi cũng có nghĩ như thế nữa!
Những gì Masayuki nói rất hợp lý!」
Veldora nhanh chóng nắm bắt được lời gợi ý của Masayuki.
Mà, tôi cũng không có ý kiến phản đối nào cả.
「Thôi được, vậy tôi sẽ đi chuẩn bị các phòng ẩn ở mỗi tầng, kết nối đến sảnh ăn uống ở tầng 95.
Việc làm này cũng tăng độ hữu dụng của khu phố đó.
Vậy, để tạo nên một món đồ rơi có thể tạo điểm lưu ở bất cứ đâu.
Như thế có khả thi chứ, Ramiris?」
「Dĩ nhiên~! Chỗ trống còn nhiều
Vật dụng có tên Ngọc Lưu trữ, thiết lập nó thành đồ rơi hiếm trong các đám quái nhỏ!! 」
Tuyệt tuyệt.
Tầng đầu tiên nên là nơi thu thập các kinh nghiệm sơ khởi trong các thông báo thêm.
Dù cho họ có làm theo hay không thì còn tùy vào họ, và nó được thiết lập rằng họ không thể chết ở tầng này.
Có một cơ chế giúp họ hồi sinh ngay tại chỗ. Như sân chơi cho lũ con nít.
Kế đó, tầng hai sẽ cho phép các trận chiến giả lập với tất cả các loại quái vật.
Nó có thể sẽ tái xuất lại các kinh nghiệm đụng độ theo một khoảng nhất định, và nó sẽ giúp họ nắm bắt được hầm ngục này.
Tuy nhiên, các con quái độc nhất và quái trùm bị tiêu trừ như một mục tiêu có thể làm được.
Theo cách đó thì quá nhàn nhã.
Như vậy trên tầng 2 này, mỗi cá nhân sẽ cảm nhận như họ rơi vào một không gian riêng.
Cuộc chơi thực sự bắt đầu khi tới tầng 3.
Tuy nhiên, tầng đó cũng chưa có đặt bẫy và mấy con quỷ đi lang thang trong sảnh cũng chỉ ở cấp thấp, Hạng F.
Tôi chỉ đặt mấy con hạng E ở một vài nơi thôi, cùng với đó là rương báu chứa các bình thuốc.
Những vật dụng đắt hơn sẽ dần xuất hiện từ tầng 5 trở xuống.
Cũng vì vậy mà tôi cũng đã nghĩ về điều chỉnh và thay đổi mức độ khó.
Ngay cả việc phát triển game thì sau khi đóng lại phần chơi thử cũng vẫn còn vài mức bất hợp lý nhất định còn sót lại.
Thực ra, theo dự kiến, bài kiểm tra hiện đang được tiến hành.
Tuy nhiên, đội đang thực hiện khai phá là gồm 6 thành viên thuộc đội"Yomigaeri" nằm dưới quyền chỉ huy của Shion.
Bọn tôi có thể khai phá xuống tận tầng 40 mà không có chút khó khăn nào.
Mà bọn tôi cũng không tính dừng chân tại tầng 30.
Tuy nhiên, dù cho là bẫy hay quái nhỏ, quá trình khai phá diễn ra mà không tốn chút mồ hôi.
Nhờ đó, bọn tôi đã nhận ra là bọn tôi đã sai lầm việc đặt giả thiết về mức độ khó của mê cung.
Bọn tôi nên cẩn thận hơn trong việc chọn người thử nghiệm.
Đây sẽ là thách thức trong tương lai.
Vì vậy, bọn tôi thực hiện một cuộc họp đánh giá và làm mới lại hầm ngục
Myormiles đã gửi một yêu cầu và đưa ra mức thưởng cho những ai đi khai phá hầm ngục đến mỗi chi nhánh của Hiệp Hội Tự Do ở mỗi quốc gia.
Ông ấy đã làm rất tốt điều đó.
Gông nặng được đặt vào cổ tay cổ chân của Gozuru, trong lúc anh ta đứng canh gác ở tầng 30.
Còn mezu, giờ đã có tên là Mezuru, cũng thủ tầng đó theo ca.
Tầng 50 cũng sẽ được canh gác bởi Mezuru lẫn Gozuru, nhưng không còn hạn chế nào.
Tôi hy vọng họ sẽ hòa hợp hơn với tư cách đồng nghiệp thủ vệ.
Tầng 95 sẽ là khu phố của Elves và Treants, và với sự cộng tác của Gerudo và Mildo, nơi đó đã hoàn thiện với vẻ cảm giác đẹp đẽ và phi thường.
Mặc dù là đang ở dưới đất, nhưng vẫn có trời xanh mây trắng ánh nắng chói chang, đêm đêm còn ngắm được các vì sao.
Và như vậy, diện mạo của mê cung đang thay đổi từng ngày một, đem lại cảm giác tươi mới.
Và cuối cùng, các nhóm lớn mạo hiểm giả, cuối cùng đã đến Tempest.
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽