Taberu Dake de Level Up! ~Damegami to Issho ni Isekai Musou~
Chương 38
Nick FB của mình chẳng hiểu sao hôm qua bị vô hiệu hóa không vào được nữa, vì mình chỉ dùng FB để trả lời các bạn nên mình cũng chẳng biết làm thế nào, bây giờ mình sẽ dùng nick FB ở dưới phần commemt, mặc dù nhìn qua 2 nick đó chẳng khác gì nhau cả.
Ngày mai có thể cũng sẽ ra muộn như hôm nay.
-----------------------------------------------------------------------------------------
Cô nàng nữ thần ngốc nghếch và thiên thần bạo dâm ~ ăn Hamburger ~
Laura là một đứa ngốc như thường lệ, nhưng mà món ăn cũng đã hoàn thành.
“Kehma-dono, đây là cái gì đây…?”
“từ hình dáng của nó, nó giống như là sandwich vậy…”
“Đây cũng là món ăn mà tôi thấy lần đầu tiên!”
Tôi nói.
“Đó là Hamburger.”
Tôi không thể nói phần bánh mì được làm y hệt, nhưng phần dau diếp và mayonnaise có thể được thấy ở phần rìa chiếc bánh tròn.
Và thứ nước sốt tôi tự làm khiến nó trông khá giống hamburger.
“Kehma-dono, nhưng mà không có thìa hay dĩa…”
“đây là món ăn mà người ăn không cần dùng chúng mà.”
“nó trông như thế này nè..”
“trông khá là thứ vị đó!”
Rorona và Laura cầm chiếc hamburger lên.
“Fuwa! Wa! Wa!”
“Kyauu?!”
Phần rau diếp bên trong suýt rơi ra.
2 người họ cắn vào nó một cách nhanh chóng.
Hamu! Hamu! Hamu!
Họ chỉ ăn rau diếp với khuôn mặt (><)
Nó rất là hamburger bởi vì điều đó thường xảy ra nếu ta không chú ý.
Tôi mở miệng mình ra và cắn vào chiếc bánh.
Vị giòn của rau diếp, mayonnaise đọng lại trên lưỡi của tôi. Vị của chiếc bánh ngấm đầy nước thịt.
Miếng thịt xay được nấu một cách gần như hoàn hảo cho tôi cảm sáng thật là sảng khoái.
Tôi ném nó.
Dau diếp, thịt và bánh mì trộn lẫn với vị đậm của nước sốt, mayonnaise, tất cả trộn lẫn thành một và tan chảy trong miệng của tôi.
Và khi tôi quen dần với vị của nó, vị chua của dưa chuột muối.
Vị của nó lan tỏa ra và trở thành điểm nhấn của chiếc bánh.
Tereteretere ~.
Tôi lên cấp.
Level: 1495→1498
HP: 20857/20857(↑24)
MP: 20664/20664(↑20)
Sức manh: 20886(↑25)
Sức sống: 23612(↑22)
Nhanh nhẹn: 21099(↑20)
Sức mạnh phép thuật: 20730(↑18)
Kĩ năng lên cấp:
High Charge (xông tới?) LV1 32/50(↑2)
Kĩ năng học được:
Life Force Strengthening (tăng cường sức sống) LV1 1/50
Ngoài việc lên cấp ra, kĩ năng High Charge của tôi cũng tăng điểm kinh nghiệm lên.
Đây là một kĩ năng có uy lực cao khiến cho người sử dụng tăng sức mạnh vật lí của mình lên 1.5 lần.
Có thể đó là nhờ vào miếng thịt.
Còn kĩ năng Life Force Strengthening mà tôi vừa học được nó trông như thế này.
◆ Life Force Strengthening
Trong trường hợp ở trong trạng thái hấp hối, bất kì một phương pháp hồi phục nào sẽ có tác dụng gấp 1.2 lần.
Trông nó khá bình thường nhưng mà tôi nghĩ nó khá là hữu dụng.
Số lần nhân lên chắc cũng sẽ tăng nếu như nó lên cấp.
Không hổ danh là hamburger. [note4598]
Và, có một cái kĩ năng vô dụng nữa.
HAHAHA@ lv1 1/50
Cái vẹo gì vậy?
Tôi đọc lời giải thích
◆HAHAHA@
HAHAHA@ là linh hồn của một người thường xuyên ăn hamburger.
Những người thường nhận được kĩ năng HAHAHA này khi kể một câu chuyện đùa.
Nó cũng là một kĩ năng hả?
Cũng đúng là những người thường ăn hamburger….đó là một ấn tượng của tiếng cười của người Mỹ, nhưng mà điều đó cũng có thể được coi là một kĩ năng hả.
Tôi chẳng biết về điều đó đấy…. [note4599]
Cái kết quả này khiến tôi cân nhắc lại cách nhìn nhận với hamburger từ bây giờ.
Ngoài tôi đang lặng người đi, những cô gái không hề nhận được cái kĩ năng đó khi ăn hamburger nói ra ấn tượng của mình.
“Fueeeen!! Ngon quá!!!!
Cái thứ màu trắng ở trong rau diếp này có vị hăng quá, và nó tan chảy trong miệng của tôi….!!”
“Đúng vậy, đây là hương vị mà tôi chưa bao giờ được nếm thử…”
“Ngon quá! Kehma-sama!!”
“ “ thứ ngon như thế này, đây là lần đầu tiên em được ăn! ” ”
Không kể đến Laura, kể cả Femil và Rorona và những người mạo hiểm giả cũng rất thích chúng.
Không hổ danh là món ăn linh hồn của người Mỹ, nó là vũ điệu lưỡi của linh hồn.
Tuy nhiên, Chúa ở trên trái đất tạo ra thế giới chỉ trong 7 ngày.
Và tất nhiên rằng, thù lao được trả muộn bởi vì công việc xây dựng tồi tệ.
Và thù lao đó, nó trở thành Hamburger. [note4600]
Và nói cách khác…..
“Fueeen....Kehmaaaa ~. Tay tôi, nó dính quá ~ ~….”
Tay của bạn sẽ bị bẩn.
“Thật hả, đúng là một cô nữ thần vô dụng mà.”
Tôi cầm lấy tay Laura và rồi liếm nó.
Tôi liếm thứ nước sốt bị dính trên bàn tay trắng, đẹp đẽ đó.
“Hyaan! Annn! C-C-C-Cậu đang làm cái gì vậy!! Đồ ngốc!!!”
“Tôi lau nó đi rồi mà phải không? Nước sốt trên tay cô ấy.”
“Nhưng mà cậu không cần phải liếm nó!”
“Đâu còn cách nào khác đâu? Sau cùng thì tôi cũng nghĩ rằng cô sẽ ghét nếu như tôi liếm nó.”
“Đó không phải là một cái lí do lạ lùng hay sao!?!?!?”
“Đàn ông có những thứ phải làm cho dù nó có lạ lùng đến mức nào!!”
“Đừng có mà nói một cách ngầu như vậy chứ!!”
Tôi bị mắng, nhưng mà vì người nói là Laura nên tôi lờ nó đi.
Tôi bắt đầu nhìn về hướng Rorona và Femil.
(Haggu!)
(Auu….)
Cả 2 người họ đều có sốt trên tay của mình.
“E-E-E-Em ổn mà !!”
“E-Em cũng ổn!!!”
2 người họ giấu tay của mình đi.
◆
Chúng tôi về đến thị trấn.
Vì chúng tôi có nhiệm vụ khác nhau, nên chúng tôi chia tay Rorona và đến hội để thông báo về nhiệm vụ.
“Ehehee!. Tiền lương, tôi rất trông chờ vào nó 〜♪ phải không, Kehma〜♪”
Laura có khuôn mặt vui vẻ, nhưng mà tôi nghĩ rằng chúng tôi cũng chẳng nhận được nhiều.
Chúng tôi thông báo về con White Cloud (mây trắng) tấn công mạo hiểm giả, nhưng mà họ nói nó sẽ không được công nhận nếu như chúng tôi không có thứ gì để chứng minh nó.
Vì vậy chúng tôi chỉ có thể nhận được lương mà chúng tôi đã bàn bạc trước đó.
Onee-san tiếp tân để lên khay số phần thưởng.
“Đây sẽ là tiền thưởng lần này.”
Có 3 đồng vàng ở đó.
“Chỉ thế thôi?!?!?!!?”
“Eh?! Ah, vâng….”
“Tại sao?! Tại sao?! Chúng ta đã đi nhiều ngày như vậy, tại sao chỉ có 3 đồng vàng thôi vậy?!!”
“Về cô thì, cô còn chẳng thèm làm việc đến 1 giây.”
“Fueeee ~ ~ ~ ~ ~n.”
Cô nữ thần vô dụng này trở nên im lặng sau khi bị véo má.
“Ý tôi là, nó chỉ có ngần đấy.”
“Mặc dù tiền lương đáng nhẽ là 600.000 Barse, nhưng mà cô đã mua 2 bộ quần áo được làm từ tơ Mithrill, mỗi cái có giá 300.000 Barse mỗi chiếc, thế nên…..”
“Có thêm 3 đồng vàng giống như là tiền thưởng hơn.”
“Nếu mà nó được lam truyền rằng một nhiệm vụ hộ tống kéo dài 2 tháng có phần thưởng là quần áo làm từ tơ mithrill và 3 đồng vàng, 90% số mạo hiểm giả của hội sẽ lao vào để nhận được nhiệm vụ đó.”
“Tôi hiểu .”
Tôi bị thuyết phục, tôi nhặt số đồng vàng lên rồi bỏ vào túi của mình.
“Hãy hủy nó đi! Kehma!”
“Hử….?”
“Hãy xem là nhiệm vụ này chưa hoàn thành và loanh quanh gần thị trấn.
Nếu chúng ta loanh quanh khoảng 10 ngày, vì mỗi ngày là 20.000 Barse, vậy nên, umm, uhmm….”
Cái cô nữ thần Laura dùng cả 2 tay của mình để tính toán cái con toán đơn giản đó.
“Nó là 150.000 Barse!!” [note4601]
Và hơn nữa, cô ấy còn tính sai.
Cái ham muốn kiếm tiền của cô ấy đã xuyên tạc qua sự thật.
“Nó là 150.000 Barse chỉ với việc đi loanh quanh thôi đấy!
Cậu không nghĩ đó là lựa chọn duy nhất hử?!!”
Đúng là một cô nữ thần vô dụng.
Cô ta đúng là tuyệt vời theo nhiều nghĩa.
Không chỉ những điều cô ấy nói thật là ngớ ngẩn, cái chỗ mà cô ấy nói ra cũng thật là ngớ ngẩn nữa.
Một thứ như là nói về việc không trung thực trước nhân viên của hội? nó chẳng phải giống như là khủng bố tấn công vào đồn cảnh sát hay sao?
Không kể đến Onee-san tiếp tân, kể cả nhân viên đằng sau cũng đang cảm thấy choáng.
Nói đúng hơn là cuộc khủng bố này thành công rồi.
Nó trở thành đánh bom cảm tử.
Tôi túm lấy đầu của cô nàng vô dụng này.
“Fuehee ~”
Cô ấy có lẽ đang nghĩ rằng mình đang được xoa đầu hay sao.
Cái cô nàng này thể hiện 1 nụ cười thỏa mãn.
Cái nụ cười ấy làm lộ ra những chiếc răng như những viên ngọc trai thật là đáng yêu. Giống như là một đứa trẻ đang khoe cho chú mình xem bài kiểm tra có số điểm tuyệt đối vậy.
Cái nụ cười ấy, tôi muốn bảo vệ nó.
Tôi thật sự muốn nói vậy nếu như tôi lờ đi cái thứ mà cô ấy nói vừa nãy.
Tuy nhiên, tôi biết điều mà cô ấy vừa làm.
Gossha!
Tôi đập đầu của Laura xuống bàn tiếp tân. [note4602]
“tỉnh táo lại đi! Làm gì có chuyện tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị ấy được!”
Cái sự chân thành quá mức đó của tôi khiến cho những người tiếp tân ngạc nhiên.
Tuy nhiên, để xin lỗi thì người ta sẽ tin rằng điều đó là hơi quá.
Tôi đã không thể bảo vệ được nụ cười của Laura.
◆
“Fueeen, Kehma là đồ xấu tínhhh…….”
Trong thị trấn
Cô nàng ngốc nghếch Laura rên rỉ trong khi ôm trán của mình.
Tôi bảo cô ấy.
“Cái thứ xấu xa chính là bộ não của cô đó.”
“Cậu đúng là tàn nhẫn mà!!!”
Cái cô ngốc này nói vậy, nhưng mà tôi giả vờ như không nghe thấy gì.
Bởi vì tôi không hề nghe thấy gì, thế nên tôi chẳng quan tâm.
“Kehma-dono!”
Khi mà tôi đang đi với đồ ngốc đó, Rorona tiến lại gần về phía tôi.
“chuyện gì vậy? Rorona.”
“Phần thưởng của kehma-dono!!”
Một túi nhỏ chứa đầy đồng vàng bên trong.
Tôi nhìn qua nó, có lẽ phải có khoảng 30 đồng.
“Có chuyện gì với đống này vậy?”
“Phần thưởng mà Kehma-dono bắt buộc phải nhận!”
“???”
Rorona lấy ra 1 cái lọ trong túi mình ra.
“Em đã dùng 1 lọ elixir gọi là Dragon Potion (Thuốc rồng) ở trong trận chiến trước!
Điều này là bằng chứng cho việc chúng ta đã đánh lại 1 con quái vật khó nhằn.”
“Có ổn không chỉ với điều đó?”
“đó là lòng tin đối với em….một quyền lệ của Golden Prairie.”
Tuyệt thật.
“Dù sao thì, nó cũng là vậy đó.
Vì vậy nên Kehma-dono, làm ơn nhận lấy nó!!”
“Nếu vậy thì anh sẽ vui lòng nhận nó.”
Tôi nhận lấy túi tiền.
Tuy nhiên, rorona nhìn vào tôi một cách luống cuống.
“Có chuyện gì nữa sao?”
“còn có một việc nữa ạ, em muốn được làm việc cùng với Kehma-dono, người mà em chịu ơn!!” [note4603]
“kể cả em có nói thế thì….”
Bởi vì bây giờ tôi đã có tiền rồi, nên cũng chẳng cần làm gì.
“Cô muốn làm gì hả Laura?”
“thư giãn trong khi nằm ườn ra!!”
Đó là một câu trả lời ngay lập tức.
“Tôi muốn sống một cách thoải mái, nằm ườn suốt ngày ở trong nhà trọ một cách thư giãn.”
“Cô chẳng làm 1 cái gì trên chuyến đi đó, và hơn nữa, cô vẫn muốn…nằm ườn ra sao?”
Rác….!! Rác rưởi…!!
Cái cô nữ thần vô dụng này, Rác….!! Rác rưởi…!!
Tôi túm lấy áo Laura và nói giống như đang cho đi chú mèo con vậy.
“Nếu được thì, em có thể vứt thứ này ra ngoài sông được không?”
“Tại sao? Tại sao lại vứt?!! Tôi đâu có làm gì đâu?!”
“Tôi vứt cô đi bởi vì suốt ngày cô chẳng làm 1 cái gì cả.”
“Tại sao, tai sao, tại sao!! Kể cả tôi, uhmm…tôi là một linh vật phải không?! Một linh vật phải được yêu thương! Hoặc là một hầm chứa!! một hầm chứa có đầy kho báu bên trong!! Cậu không nghĩ vứt nó đi bởi vì nó chẳng làm 1 cái gì là kì lạ phải không?!?!?!?”
Cái cô nữ thần vô dụng này chẳng muốn làm việc, không nói đến là 1 nữ thần, cô ta còn vứt đi tự trọng như là một con người nữa.
Cô ấy đúng là, đúng là, một siêu nữ thần vô dụng.
“Nhưng, thay vì một cái hầm thì cô giống như là một con lợn mang vác hành lí hơn đấy….”
“Cậu tàn nhẫn đến mức nào vậy?!!”
Tôi cho một đòn vào Laura.
“Gyafu…!!”
Cô ấy ngất đi.
“Yare yare huh.”
Tôi vác Laura trên vai của mình.
“Laura ngất rồi. Xin lỗi nhưng anh cần phải trở lại quán trọ.”
“Đúng hơn là cô ấy buộc phải ngất hay sao?!!”
“cái đó người ta gọi là cách nhìn nhận khác nhau đó.”
“?”
Tôi vác Laura quay trở lại.
Mình đúng là một người tốt mà, không ném cô ấy đi mà ngược lại mình lại chăm sóc cô ấy mặc dù cô ấy là một nữ thần vô dụng.
Laura gọi tôi là thiên thần bạo dâm cũng chẳng sai mà.
Có lẽ bởi vì tôi cảm thấy thích thú chăng? Mà kĩ năng của tôi tự nhiên phát động.
“HAHAHA.”
--------
Ghi chú
(TN: đối với tui chỉ là bánh mì kẹp thịt bình thường thôi.)
(TN: có mỗi ông tác giả biết cái đấy thôi.)
(TN: có 1 câu truyện ở đây nhưng mình không muốn viết ra các bạn có thể lên mạng tra xem.)
(TN: nữ thần của trí tuệ chỉ là một con ngốc.)
(TN: bạo hành quá rồi đấy. mà Laura cũng ‘trâu’ thật chịu được mấy chiêu trò của thằng này.)
(TN: lấy tiền làm ơn lấy cả em nữa :D )