Sword Art Online
Suối Nước Nóng - Aincrad, ngày 1 tháng Tám năm 2024
Có hai thứ mà Asuna, nữ phó thủ lĩnh dùng liễu kiếm của guild Huyết Kỵ Sĩ có biệt hiệu «Tia Chớp», dành đam mê vào, mặc dù là chúng không mang lại lợi ích trực tiếp nào cho việc phá đảo trò chơi tử thần SAO.
Một là «nấu ăn». Việc tăng cấp độ thành thạo của nó là vô cùng phiền toái và không phải nấu được những món ăn ngon thì sẽ tăng tỉ lệ sống sót của bạn trong các dungeon—tuy cũng có những thức ăn có thể nâng các trạng thái và độ kháng cự lên tạm thời—bởi vậy, trong tất cả những người chơi thuộc mọi class kiếm sĩ, Asuna chỉ biết duy nhất mình cô là đã hoàn thành kĩ năng nấu ăn.
Và cái kia thì không phải một kĩ năng. Nó cũng không phải một vật phẩm hay một nhiệm vụ. Nó là thời khắc hạnh phúc vô cùng khi mà cô được ngâm mình vào làn nước nóng ngập đến ngang vai, và thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần, hay nói cách khác, là «tắm».
Nhà cô nằm ở thành phố chính của tầng sáu mươi mốt, Salemburg, có một phòng tắm với bồn tắm, cho dù nó nhỏ, và cô còn có một danh sách chi tiết những điểm dừng chân bao gồm cả các phòng tắm lớn ở mọi tầng, dành cho những khi cô cảm thấy thèm muốn một bồn tắm lớn hơn.
Và Asuna là như vậy, nhưng vài ngày trước, khi mua được thông tin về phòng tắm mới được phát hiện từ người môi giới Argo, cô không thể không suy nghĩ thật kĩ càng. Cô muốn đi. Cô cực kì muốn đi. Tuy nhiên lần này lý trí cô lại ngăn cản bước chân cô. Là bởi vì phòng tắm đó nằm ở ngoài khu vực Mã Chống Tội Phạm, và còn tệ hơn thế nữa, nó không có bất kì bức tường chắc chắn nào bao quanh, nó gọi là «phòng tắm lộ thiên».
Vào phòng tắm mà không bỏ hết trang bị đi thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng việc nó nằm ngoài khu vực tức là có thể bị quái vật tấn công, và cũng có khả năng là những người chơi cam nữa. Vũ khí, ít nhất cũng có thể đặt ngay cạnh bồn tắm để phản ứng được ngay tức thì, nhưng mang giáp vào thì cần phải thao tác trên nhiều cửa sổ. Do đó, làm sao cô có thể vào bồn tắm và vừa thư giãn vừa cảnh giác khỏi bị tấn công được.
—Và Asuna cằn nhằn điều đó với người bạn thân của mình, Lisbeth, một thợ rèn, vào buổi chiều ngày đầu tiên của tháng Tám, năm 2024.
Trong khi đặt thanh kiếm yêu quý của Asuna, Lambent Light, lên bánh xe mài, Lisbeth suy nghĩ một chút, rồi nhanh chóng đưa ra một lời đề nghị cùng một nụ cười duyên dáng.
“……Hahhhh… Tuyệt quá……”
Và Lisbeth bình luận một câu không thể mê thích hơn nữa, một điều Asuna hoàn toàn đồng ý.
“Thật sự thì, đây là điều tuyệt nhất thứ hai tớ có trong Aincrad.”
“Hơi mâu thuẫn đấy nha. Thế điều tuyệt nhất là gì vậy?”
Cô mỉm cười trả lời Lisbeth, người vừa quay đầu lại làm nước bắn lên.
“Tớ nghĩ điều đó xảy ra ở tầng thứ nhất, lúc tớ lần đầu tiên bước vào bồn tắm.”
“Aah, tớ biết rồi, phải đấy! Lúc bắt đầu tớ còn chẳng biết là Aincrad có bồn tắm đâu.”
“Hehe, tớ cũng thế.”
Cô gật đầu, làn nước nóng trăng trắng nhỏ giọt xuống từ những kẽ ngón tay.
Phòng tắm lộ thiên, nằm ở tọa độ chính xác với thông tin mô tả, thực hơn nhiều so với những gì Asuna đã nghĩ. Những tảng đá hơi dốc bao quanh bồn tắm và một dòng suối nước nóng phun ra từ trên cao, chảy xuống không ngừng. Trên hàng rào gỗ giản đơn bao quanh bồn tắm là những tán cây chuyển màu đỏ đào và một bầu trời xanh thoáng đãng không bị che khuất, vì ở đây nằm gần phần rìa phía ngoài của Aincrad. Nơi này gần như giống hệt một suối nước nóng có dòng chảy tự nhiên.
Thanh liễu kiếm của Asuna và cái chùy của Lisbeth được đặt trên những tảng đá bên cạnh như là mức phòng vệ tối thiểu, nhưng ngoài điều đó ra thì cả hai đều không trang bị gì. Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên cô tắm cùng với người khác—hay cũng có thể nói đây là lần đầu cô nhìn thấy avatar của người khác trong bộ dạng không mảnh vải che thân. Khi cô nhận ra điều đó Lisbeth chậm rãi ngửa người ra sau, nên Asuna bất chợt nhìn vào cô ấy.
Nhận thấy ánh mắt của cô, Lisbeth hơi đỏ mặt và cười toe toét.
“Cái nhìn hư hỏng đó là sao hả, Asuna?”
“Eh, không phải vậy, ý tớ không phải thế, ưm… Tớ chỉ nghĩ dáng cậu trông xinh thật và…”
“Hả, cậu đang châm chọc tớ đấy à!? Eo cậu thon thật đấy, thì sao hả!”
Bị hai bàn tay thình lình duỗi ra tóm lấy eo mình, Asuna uốn éo người.
“Ahaha, n-này, nhột quá!”
“Thì vì tớ đang cù cậu mà!”
Họ ầm ĩ một lúc, làm nước bắn tung tóe khắp nơi. Rồi họ lại duỗi thẳng tay chân ra, kế bên nhau. Dù hai người họ đã ở trong, bồn tắm vẫn còn trống một nửa.
Dựa trên thông tin mà Asuna đã mua, phòng tắm lộ thiên này là một địa điểm mấu chốt của một nhiệm vụ nào đó và nếu để câu chuyện tiếp tục thì có vẻ một tiểu đội ninja bí ẩn sẽ tập kích vào. Dĩ nhiên, giờ đây cô chẳng hề lo lắng về chuyện đó, nhưng khả năng quái vật không liên quan đến nhiệm vụ hay người chơi tấn công thì vẫn tồn tại, như lúc đầu cô đã bực dọc vì điều đó.
Thế nhưng Asuna, và chắc chắn là cả Lisbeth, không thể thoải mái hơn được nữa khi cả người họ đều đã chìm trong bồn nước nóng. Bởi vì họ đã được bảo vệ bởi thứ còn đáng tin hơn bất kì loại vũ khí hay áo giáp nào.
Một làn gió thu nhẹ nhàng phả qua mặt nước, làm bốc lên một chút hơi.
Vào lúc ấy, một tiếng hắt hơi lớn vang lên qua chiếc cửa ra vào bằng gỗ. Tiếp theo đó là một giọng khổ sở.
“Ưm~, cậu nghĩ liệu bọn mình có thể switch vào thêm chút nữa không~~?”
Bắt gặp ánh mắt Lisbeth, họ cùng nhau bật cười khúc khích, rồi Asuna nhớ đến người cô tin là mạnh nhất trong nhóm tiên phong—điều đó khiến anh trở thành người mạnh nhất trong mọi người chơi—anh chàng kiếm sĩ tóc đen dùng đơn thủ kiếm ấy.
“Xin thêm mười phút nữa!”
Không để lỡ một nhịp, Lisbeth thêm vào.
“Không, hai mươi phút đi!”