Phong Lưu Pháp Sư
Chương 667: Vạn độc tùng lâm đích tiểu quái vật.
Kỳ thật tam Đại ma tướng có thể liên hệ với nhau bằng ma pháp thủy tinh tại địa điểm cố định, giống như hội nghị trực tuyến thông thường. Nhưng phương thức thông tin này có một khuyết điểm phi thường lớn, đó là không thể di động, hơn nữa song phương phải đồng thời khởi động ma pháp trận mới có hiệu lực.
Huyết ma Đế La cùng Tình ma Na Duy Kỳ hơn mười vạn năm giao tình, hiển nhiên biết rõ muốn liên hệ nàng không phải là việc dễ dàng. Vì vậy khi có quân tình chỉ còn cách dựa vào nhân công truyền tin, còn gặp được nàng hay không lại là vấn đề khác.
Long Nhất lặng lẽ không một tiếng động theo sát thị nữ, đến khi bốn bề trở nên vắng lặng liền mang nàng đánh hôn mê, sau đó đoạt lấy thủy tinh cầu.
Tin tức trong thủy tinh cầu bị phong ấn. Long Nhất thử dùng hỗn độn thần lực dò xét đi vào. Hắn phi thường hiểu rõ loại phong ấn tuyệt mật này một khi không cẩn thận sẽ tự hủy, phong ấn mất, tin tức bên trong cũng không còn một mảnh.
Hỗn độn thần lực là năng lượng thuần khiết nhất của vũ trụ, bình thản như biển, dung hòa hết thảy mọi đặc tính. Vì vậy Long Nhất mới hạ quyết tâm đoạt lấy thủy tinh cầu mà không phải theo thị nữ tìm nơi ở của Tình ma Na Duy Kỳ. Hắn cho rằng quân tình Huyết ma Đế La mang đến khẳng định cùng thần tộc liên quân nghịch tập có liên quan. Nói không chừng toàn bộ chiến lược đều có ở bên trong. Một khi nắm được, ma tộc đại quân nhất cử nhất động đều trong lòng bàn tay, còn gì phải kiêng kỵ!
Phong ấn bị hỗn độn thần lực dần ăn mòn, Long Nhất thần kinh cũng càng lúc càng khẩn trương.
Cuối cùng năng lượng phong ấn hoàn toàn bị cắn nuốt. Thủy tinh cầu tự động khởi động, tin tức bên trong toàn bộ đưa vào bên trong đại não.
Tâm tình Long Nhất từ kích động, ngưng trọng rồi lại thoải mái. Nguyên lai ma tộc chuẩn bị tung ra một đòn sát thủ, khó trách không một chút hành động nào. Nếu Duy Nhĩ Bối Lạp dựa theo lộ tuyến tiếp tục một đường đồ sát, không bao lâu sẽ rơi vào vòng vây của ma thú quân đoàn. Mười vạn thần tộc đại quân có thể toàn quân tuyệt diệt. Nhưng giờ đây bí mật đã bị lộ ra. Chiến lược trọng tâm lập tức thay đổi, Duy Nhĩ Bối Lạp mang theo mười vạn Phong thần binh đoàn đột nhiên quay đầu hướng bắc, khiến cạm bẫy Đế La nhọc sức bày ra không công tự phá.
Nếu mười vạn Phong thần quân đoàn đối đầu chống lại hai mươi vạn ma thú quân đoàn, tuy đấu không lại nhưng chạy trốn thật sự có thừa. Phong thần quân đoàn từ trước đến nay nổi tiếng về tốc độ. Đây cũng là nguyên nhân Đế La lựa chọn mai phục mà không trực diện chiến đấu.
Đế La yêu cầu Na Duy Kỳ tại bắc địa phối hợp mai phục. Lần này dã tâm của hắn còn lớn hơn nữa, không phải nuốt trọng mười vạn Phong thần quân đoàn, ngược lại còn muốn tương kế tựu kế dụ Thần tộc đại quân vây công bắc địa, sau đó từ ngoài bao vây tấn công. Thần tộc đại quân lưỡng bề thụ địch, vạn kiếp bất phục.
Long Nhất trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Huyết ma Đế La không hổ là ma tộc đa mưu túc trí. Chỉ là một kẻ trí giả trăm tính vạn tính, không ngờ lại rơi vào tay địch nhân. Nếu hắn biết được nói không chừng tức đến chết.
Long Nhất triệu hồi linh vụ tinh linh, dặn dò hắn thông tri cho Duy Nhĩ Bối Lạp. Sau đó nhẹ nhàng vỗ thị nữ đang hôn mê một chưởng khiến nàng toàn thân run rẩy, thân thể biến mất với tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy, cuối cùng ngay cả một mảnh nhỏ đều không để lại.
“Thật xin lỗi, cũng vì ngươi là ma tộc ! » Long Nhất lẩm bẩm nói. Thân thể chợt lóe, đi tới khu vực thị nữ muốn đến. Tình ma Na Duy Kỳ khẳng định là ở tại hướng này.
Xa xa, Long Nhất nhìn thấy thủ vệ phân tán đứng thành một vòng bảo hộ. Bên trong mơ hồ có thể thấy dáng người diễm lệ. Cho dù không rõ mặt, hắn vẫn có thể cảm nhận từ nàng phát ra một nét bi thương.
“Truyền thuyết Tình ma Na Duy Kỳ tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa lấy tra tấn sinh vật giống đực làm trò vui, không ngờ lại là một người thương tâm. Chẳng lẽ lúc trước nàng từng bị nam nhân lừa?” Long Nhất một mặt đồng tình với nàng, một mặt lại suy nghĩ biện pháp giết nàng. Có thể thấy được trái tim hắn đã rèn cứng rắn đến một cảnh giới nhất định. Hắn không dễ dàng đối với nữ nhân hạ sát thủ, nhưng những kẻ đáng chết hắn chưa từng do dự lần nào.
Hai canh giờ sau Long Nhất vẫn nhàm chán nằm dài trên bụi cỏ giữa đêm khuya. Xa xa mục tiêu vẫn như cũ không nhúc nhích, trông như một tòa điêu khắc không có sinh mệnh.
Long Nhất nhìn vạn độc tùng lâm cách đó không xa. Không biết có phải hay không ảo giác, hắn vừa thấy một bóng người thấp bé chợt vụt qua. Đôi mắt khẽ nhướng lên, lặng lẽ tiến đến, cẩn thận xem xét nơi nhân ảnh vừa hiện.
Bỗng nhiên, ánh mắt Long Nhất ngưng tụ. Hắn nhìn thấy bên cạnh vạn độc tùng lâm có một chuỗi dấu chân thật nhỏ. Bàn chân hình dáng giống nhân loại nhưng có tám ngón, bên cạnh có dấu vết trái cây vừa bị hái.
Long Nhất quay đầu lại, xa xa còn có một tảng lớn thực vật loại này. Trái cây thon dài màu tím.
“Ra là thế. Ta thế nào cũng phải nhìn xem sinh vật có thể sống trong vạn độc tùng lâm đến cùng là loại sinh vật nào.” Lòng hiếu kỳ của Long Nhất bị hấp dẫn. Dù sao xem tình hình Tình ma Na Duy Kỳ trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không đi đâu mất.
Long Nhất đi đến một gốc cây tương tự cách đó không xa, sau đó thu liễm khí tức nấp qua một bên.
Một canh giờ trôi qua, không hề động tĩnh
Hai canh giờ trôi qua, vẫn như cũ không động tĩnh.
Một ngày một đêm trôi qua, vẫn không động tĩnh. Đang lúc Long Nhất có chút không còn kiên nhẫn, bên trong vạn độc tùng lâm đột nhiên truyền đến những tiếng ‘sách sách’
Một cái đầu trọc lóc rụt rè dò xét đi ra, đôi mắt tam giác kéo dài cẩn thận dò xét bốn phía. Tiểu quái vật này tầm mắt dùng một ít động vật giống nhau có thể xoay 365 độ, không bị hạn chế như loài người.
Tiểu quái vật chậm rãi đi ra, toàn thân mạnh khỏe, tứ chi sắc bén.
Đi đến trước một trái cây tử sắc, tiểu quái vật đứng lên, trong mắt xoay tròn, không một khắc lơ là cảnh giác.
Đột nhiên móng tay sắc bén của tiểu quái vật chộp lấy trái cây tử sắc, thân hình phút chốc khởi động, huyễn ra từng đạo tàn ảnh.
“Chi…” Tiểu quái vật đột nhiên hô hấp bị kiềm hãm, toàn bộ cơ thể bị người nắm giữ. Vừa hé mắt ra liền nhìn thấy một gương mặt tuấn tú đang nở nụ cười xấu xa nhìn hắn, còn cổ của tiểu quái vật thì bị tên kia một tay giữ lấy.
« Thả ta ra, van cầu ngươi thả ta ra. » Lúc này tiểu quái vật phát ra tiếng người xin tha.
“Hắc, còn có thể nói chuyện, ngươi là ai?” Long Nhất hỏi.
« Ta không phải là thứ gì đáng giá, ngươi thả ta đi. » Tiểu quái vật vẻ mặt đau khổ nói.
“Nếu không phải thứ gì đáng để ta chú ý, vậy thì ngươi chết đi.” Trên mặt Long Nhất sát khí dày đặc, bàn tay dụng lực, đầu lưỡi tiểu quái vật nhất thời muốn đưa cả ra.
“Đừng… đừng, ta… ta có thể nói cho ngươi biết làm sao để an toàn đi qua vạn độc tùng lâm.” Tiểu quái vật gian nan nói.
Long Nhất ngạc nhiên, lập tức mừng như điên.