Overlord
Chương 4 Vây Hãm ( Phần 3 ) ( 3 )
Tình huống trở nên xấu đi ngay lập tức.
Số lượng thánh hiệp sĩ vốn rất ít ỏi , một người chết đi nghĩa là sức phòng thủ của khu vực này sẽ giảm sút nghiêm trọng. Và đó không phải là điều duy nhất.
Có một sự chênh lệch lớn về sức mạnh chiến đấu giữa một người lính và một thánh hiệp sĩ, dù thánh hiệp sĩ đó không phải là lực lượng tinh nhuệ được tuyển chọn. Do đó những người lính bình thường này không thể hạ được một á nhân có thể giết được những thánh hiệp sĩ đó.
Khi những người lính đông cứng trong sợ hãi, quân đội á nhân tiếp tục leo trên thang đằng sau tên Stone Eater vừa nãy – Jajan. Chúng tràn lên như một con đập vỡ, một trở thành hai, hai trở thành bốn, cứ thế tăng theo cấp số nhân.
Á nhân bắt đầu tràn khắp đầu tường, và ngược lại, số lượng quân lính bắt đầu giảm đi.
Á nhân và những người lính. Sự khác biệt về khả năng cá nhân có thể thấy rõ rệt.
Cô nhìn quanh trong hoản loạn.
Tên. Cô không thể làm gì mà không có tên.
Cô rảo mắt tìm quanh như đang tìm kiếm ốc đảo giữa sa mạc, và cô thấy một người lính mệt mỏi đang dựa lưng vào chiến lũy. Một túi tên bên cạnh ông ta.
Đây rồi! mình sẽ lấy mũi tên từ người bị thương đó và đưa anh ta lui về sau.
Nhưng Neia nín thở khi chạy tới nơi. Người đàn ông đó trông như một cung thủ và đã mất nửa mặt. Rõ ràng là ông ta đã chết.
Ông ta hẳn đã trúng một hòn đá từ lũ Stone Eater. Não ông ta tràn ra ngoài, tròng mắt nhìn vào hư vô, và có thể số phận của Neia cũng sẽ giống ông ấy.
Cô nhìn gần, và phát hiện ra có rất nhiều xác chết tương tự như thế. Khứu giác nhạy bén của cô cuối cùng cũng đánh hơi được mùi máu khắp nơi trong không khí. Không, mũi của cô vẫn ổn, đơn giản là não của cô đã không nhận được thông điệp,
Món cháo yến mạch trào lên cổ họng cô, Neia dùng hết sức mình ép nuốt lại nó. Cô đã thành công, nhưng không thể nói đó là nhờ may mắn vì cô đã có khả năng chống lại được điều đó sau khi xem “quá trình ăn sống” trước đây.
Neia nghiến chặt răng và chuyển những mũi tên từ túi tên của cung thủ vô danh đó sang túi của cô. Nạp lại túi tên trống cảm giác như thể cô lấy lại được tinh thần chiến đấu.
Mình vẫn có thể chiến đấu. Vẫn có thứ mình có thể làm…
Sau khi nhanh chóng hoàn thành công việc, Neia đặt hai tay của người cung thủ đỏ vào nhau và vuốt xuống con mắt còn lại. Không có thời gian cho những việc như này, nhưng cô không thể ngăn được bản thân làm thế.
“Tôi sẽ chiến đấu luôn phần của ông, đến cuối cùng…”
Khi Neia xoay người lại và đứng lên, cô không còn lẩm bẩm gì nữa.
Linh hồn cô bùng phát lên một đỉnh cao mà cô chưa từng vươn tới trước đây, và giác quan cô trở nên vô cùng sắc bén. Cô cảm thấy như thể cô là một phần của cây cung cô đang giữ.
Trên đỉnh bức tường đang giao tranh hỗn loạn. Với những kĩ năng của Neia thì việc bắn trúng Jajan– kẻ đang giữ đầu của thánh hiệp sĩ – là bất khả thi do có khá nhiều dồng đội lẫn kẻ thù dứng giữa họ. Tuy nhiên –
Mình có găng tay và cây cung Ultimate Shootingstar Super mà Bệ hạ cho mình mượn! – Mình có thể làm được!
Cô bắn tên với một niềm tin mãnh liệt.
Lúc mà Jajan để ý tiếng rít trong không khí, nó đã quá trễ.
Mũi tên găm vào đầu hắn ta, và Jajan ngã xuống đất.
“Jajan của tộc Lagon đã gục ngã dưới tay của Neia Baraja!”
Mặc dù cô hét lên như thế nhưng không có tiếng hò reo đáp lại. Cũng dễ hiểu thôi. Không có thời gian cho những việc đó trong thời khắc sinh tử như thế này. Neia đỏ mặt một chút, nhưng cô đã khiến cho lũ á nhân dao động. Cô có thể cảm thấy áp lực giảm đi một chút.
Vẫn chưa kết thúc.
Neia rút ra một mũi tên khác, rồi quay sang mặt một tên á nhân thích hợp để gửi mũi tên cho hắn. Phát bắn xuyên qua đầu và hắn rơi khỏi bức tường.
Neia rút ra một mũi tên khác. Cô thực hiện động tác một cách vô cùng mượt mà. Liệu cô đã trỏ thành một cung thủ lão luyện như cha cô chăng?!
Kĩ thuật của Neia đã được cải thiện nhiều trong suốt trận chiến này. Đó là điều giúp Neia giết được Jajan, mặc dù hắn đã bị thương trong lúc đấu với thánh hiệp sĩ.
Giữa sự hỗn loạn của cuộc chiến, Neia tìm kiếm con mồi và hạ gục.
Mình la một cung thủ, sao chúng không nhằm vào mình?
Câu hỏi được trả lời khi mũi tên tiếp theo của cô xuyên qua sọ một tên Á nhân khác.
“Đừng áp sát con người kia một cách bất cẩn! Cô ta mặc áo giáp của Grand King!”
“Grand King!”
“Grand King Buser? Áo giáp của Grand King Buser?”
Đôi tai nhạy bén của Neia bắt gặp được đoạn hội thoại giữa những tên á nhân.
“Không nghi ngờ gì nữa! Đó là áo giáp của Buser!”
“Đừng nói với tôi rằng con người đó đã hạ…”
À! Ra thế? Khi Vua Pháp Sư nói rằng nó sẽ bảo vệ mình, không phải ông ấy đề cập đến khả năng của bộ giáp chống lại những đòn tấn công tầm xa mà là danh tiếng của việc đánh bại Buser!?
Grand King Buser cực kì nổi tiếng trong quân đội á nhân. Vì vậy, những tên á nhân đang leo lên bức tường đã có một ấn tượng sai lầm rằng đang chiến đấu với chiến binh đã hạ gục Buser. Cộng thêm việc Neia đã giết thủ lĩnh á nhân chỉ với một đòn đã làm sự hiểu nhầm đó rõ rệt hơn.
Đó là tại sao chúng từ chối việc tiến đến gần cô, thậm chí chúng biết cô là một cung thủ.
Vua Pháp Sư đã đưa nó cho mình, có phải ông ấy cũng đã dự tính đến điều này không?
Có khả năng, nếu cô có quay lưng và bỏ chạy bây giờ thì những tên Á nhân cũng sẽ không đuổi theo. Chúng chắc chắn sẽ ưu tiên giữ mạng hơn là đuổi theo một đối thủ mạnh, ngay cả khi người đó phạm phải sai lầm. Vì vậy, mạng sống Neia không quá nguy hiểm. Lời khuyên của Vua Pháp Sư “bỏ chạy đến cổng Đông” bất ngờ xuất hiện trong tâm trí cô, nhưng cô không thể làm thế được.
Người như thế sẽ không bao giờ đến nơi này từ đầu rồi.
Neia bắn một mũi tên khác, và giết một tên á nhân khác.
“Uoohh! Đó… lại là ánh mắt đó…”
Ánh mắt… tốt, mình đang nhìn vào chúng…
“Đó là cặp mắt của một sát thủ! Đó, đó là một người phụ nữ, ít nhất cô ta không giống một kẻ thù bình thường!”
Có lẽ… một con cái…
“Cây cung đó! Thật đáng kinh ngạc! Nó không chỉ nhờ kỹ năng của cô ta!”
Hehe!
“Cung thủ Mắt Điên!”
…Hả?
“Cái gì? Cái tên đó là gì? Ngươi biết con người đó à?”
…Không, không…
“Đó có phải là biệt danh của giống cái đó không?”
… chờ đã!
“Tôi đã từng nghe đồn có một cung thủ con người với gương mặt của quỷ và kỷ năng đáng kinh ngạc… có thể nào là nó?”
Đó là bố!
“Cung thủ Mắt Điên! Cung thủ đã giết Buser!”
Vì vài lý do, câu “Cung Thủ Mắt Điên” lan nhanh giữa hàng ngữ của á nhân như một làn sóng. Chúng đã khẳng định nó! Ý nghĩ đó vụt qua tâm trí của cô, Neia không còn cơ hội nào để sửa lại nữa.
Khi Neia phóng những mũi tên, những người lính bắt đầu di chuyển.
“—Mọi người, giữ vững hàng ngũ! Đừng để lũ á nhân đến gần được cô gái này!”
“Ôhhh! Dựng khiên! Hãy nhớ những gì đã luyện tập!”
“Tôi đang đi đây!”
Khoảng 20 người đang có kế hoạch sử dụng mình như tấm khiên cho cô.
“Cô chỉ cần tập trung giết những tên khốn đó! Chúng tôi sẽ bảo vệ cho cô!”
“Đã hiểu—“
Tiếng đập cánh bay tới từ phía doanh trại địch.
Neia xoay người và hướng mũi tên về phía những âm thanh đó.
Trước mắt cô là vô số những á nhân có cánh bay lên từ doanh trại quân địch.
Có vẻ như mục tiêu của chúng là băng qua bức tường thành, nhưng có nhiều tên tụ tập lại và bay xuống chỗ Neia.
Cô đã không còn nghĩ đến việc nhắm bắn ai từ lâu rồi. Với cô lúc này, thế giới chỉ có màu trắng và hoàn toàn in lặng và cô thấy rõ ràng những kẻ thù của mình, Neia bình tĩnh bắn từng mũi, từng mũi tên về phía kẻ địch của cô. Cô bắn dứt khoát và liên tục như một cái máy.
Sau khi bắn hạ những á nhân có cánh phía trên đầu, Neia thở nhẹ ra. Cô có thể nghe thấy lại sau khi giải phóng khỏi trạng thái tập trung cao độ.
Bên hông –
Cô muốn né, nhưng một cơn đau lan truyền dữ dội từ cánh tay trái cô.
Một Armatt đã làm tay trái của cô bị thương.
“Gwaaagh!”
Mặc dù thét lên đau đớn, Neia vẫn có thể rút ra một mũi tên khác, nhưng rồi cô nghĩ cô không thể sử dụng được cây cung của cô. Nếu như vậy, có lẽ rút kiếm ra thì tốt hơn.
Lưỡng lự là một điểm yếu chết người, tên Armatt man rợ nâng tay lên, có lẽ đòn tiếp theo sẽ nhắm vào đầu cô.
Cô muốn lui lại, nhưng đối thủ của cô là một chiến binh lão luyện và lập tức rút ngắn khoảng cách, cô không thể né được nó.
Một nỗi đau dữ dội lan khắp khuôn mặt. Cô đã quay đầu đi để né không bị móc mắt, nhưng những cái móng vuốt đã xé qua gò má trái của cô tạo thành một vết thương lớn đến nỗi thấy được bên trong khoang miệng.
Máu tươi chảy đầy vào miệng, vị máu lan đầu khắp lưỡi. Thêm nữa, cô có thể cảm thấy máu tươi chảy ra ồ ạt từ bên má, chảy lan xuống cổ và ngực.
Neia không có thời gian để rút kiếm, vậy nên có đập luôn cây cung vào mặt tên Armatt.
Gã Armatt chắc chắn không ngờ cô sẽ làm thế với cây cung, vậy nên hắn cố gắng lùi lui sau để tránh đòn.
Vì cô không thể di chuyển tốt tay trái của mình với cây cung, Neia rút thanh gươm bằng tay phải.
Neia đâm tới toàn lực như thể cô dồn hêt sức mạnh của mình vào nó. Armatt ngay lập tức phản đòn với những cái móng sắc như dao cạo, nhưng một người lính gần đó đã làm chân nó bị thương nên nó nhắm trượt. Cái móng sượt qua tai cô trong gang tất, và lưỡi dao thép của cô đã ngập sâu vào cổ họng của tên Armatt.
Cô nhìn vào gã Armatt đã bị hạ gục rồi thăm dò tình hình xung quanh.
Trong khi cô đang tập trung bắn cung thì những người lính che chắn cho cô gần như đã bị tiêu diệt. Những tên á nhân đã tiến tới gần Neia, và bên cạnh cô chỉ còn lại năm người, tất cả đều bị đẩy sát đến bờ tường.
Lực lượng đồng minh ở gần nhất thì đang chiến đấu với những tên á nhân vừa leo lên thang, và rất khó để họ có thể giúp cô. Bản thân họ cũng đang bị áp sát, vậy nên họ cũng không có thời gian rảnh để giúp cô.
Có hơn 30 Á nhân đang hướng về phía Neia, và bên cô chỉ còn có 6 người.
Neia nhìn vào những tên á nhân, và chúng thụt lui một chút, giảm bớt áp lực lên họ.
“Xin lỗi, Baraja-sama!”
Những người lính đã bị đẩy sát vào bờ tường tạo thành một đội hình phòng thủ trước Neia.
“Chúng tôi sẽ không để những tên khốn đó vượt qua, dù đó là điều cuối cùng chúng tôi có thể làm!”
Người vừa nói là một người đàn ông trông có vẻ nhút nhát tầm khoảng 40 tuổi, với một cơ thể thiếu sức sống và ruột đang xổ ra. Tuy nhiên, gương mặt ông ta đỏ bừng như đang phấn khích với cuộc chiến, và cơ thể ông ta phủ đầy máu mà không thể biết được đó là máu của ông ta hay của kẻ thù. Thậm chí vậy, ông ta vẫn nhất quyết không quỵ gối, đứng thẳng người với một tinh thần bất khuất.
Ông ta trông giống như một chiến binh đáng tin cậy.
“Cảm ơn rất nhiều!” Neia nói thế khi nhổ ra một ngụm máu tươi. Rồi cô tiếp tục – “Tôi sẽ để nó cho ông!”
Ông ta không phải là người duy nhất như thế. Không ai trong số những người lính đã ngã xuống thể hiện bất cứ dấu hiệu nào họ đã cố gắng rời khỏi phòng tuyến bảo vệ xung quanh Neia. Cô có thể làm gì khác ngoại trừ đặt niềm tin vào họ?
Mắt của người đàn ông nhìn vào tay trái của Neia, gương mặt ông ta cứng đờ.
“Cô có thể thấy được xương đấy…”
“Làm ơn đừng nói thế, nó đau hơn khi ông để ý đến nó.”
“À, à, xin lỗi.”
Một khi ai đó đạt được cấp độ thánh hiệp sĩ nhất định, họ có thể sử dụng phép phục hồi cấp thấp. Tuy nhiên, Neia chỉ là một hộ vệ, vậy nên cô không thể làm được. Không có thánh hiệp sĩ hay linh mục nào ở gần Neia, mana của cô vẫn chưa hồi phục đủ để sử dụng lại vật phẩm ma thuật. Tốt nhất là bỏ luôn suy nghĩ sử dụng tay trái trong trận chiến này.
Neia nhìn vào những tên Á nhân, nhưng chỉ đảo tròng mắt cũng khiến vết thương trên mặt cô đau hơn.
Nỗi đau làm cho ánh mắt của cô càng bất thường hơn, khi những tên Á nhân cảm thấy nó, chúng lại nâng cao cảnh giác.
“Baraja-sama, cô tiếp tục bắn hạ chúng với cây cung của cô, bây giờ không còn kẻ nào như kẻ đã xông vào lúc nãy nữa. Như thế thì chúng ta có thể sống sót.”
Nếu những tên á nhân trước mắt Neia cùng xông vào một lượt, nhưng người lính chắc chắn sẽ bị giết ngay lập tức. Tuy nhiên, vì bọn chúng đang cảnh giác với cung thủ Neia, vậy nên chúng không thể di chuyển cùng nhau. Thật sự, cô có thể hiểu được sự cảnh giác của chúng thông qua những gì cô nghe thấy lúc nãy.
“Cung Thủ Mắt Điên… cô ta không thể nào sử dụng cả kiếm!”
“Đừng bất cẩn, cô ta chỉ giả vờ không thể sử dụng kiếm để đánh lạc hướng đối thủ.”
“Thật sao? Cậu đúng là một gã thông minh đấy.”
“Chúng ta có nên để tộc Snakemen đến đây và giết cô ta từ xa với những thanh giáo không nhỉ?”
Neia cười thầm. Có vẻ như cô đã nhận được sự nổi tiếng không đúng sự thật nhờ sức mạnh của cây cung ma thuật cô được cho mượn.
“… có hy vọng nào cho chúng ta không?”
Neia thầm tự hỏi bản thân để những tên á nhân không thể nghe thấy, rồi cô mỉm cười.
“… nếu là cây cung này… cây cung tôi được Bệ hạ cho mượn, Ultimate Shootingstar Super, bắn sẽ không có vấn đề gì, nhưng…”
Người đang ông đang cố gắng nói tên của Ultimate Shootingstar Super, và rồi ông ta cười buồn.
“Thật sự… rất tệ, hừ. Nói này, Baraja-sama… nhảy xuống khỏi bức tường và bỏ chạy đi. Cô có thể sống sót.”
“Aiiieeee! Thật xin lỗi. Đương nhiên là cô sẽ giận với những lời ngu ngốc như thế. Nhưng, nhưng, tôi không biết cô đã trải qua cái gì, cô chắc khoảng ngang tuổi con gái tôi… tôi nghĩ, để một cô gái trẻ như thế chết thì thật là…”
Tôi không giận, tôi chỉ nhìn ông một cách bình thường thôi. Những suy nghĩ này băng qua tâm trí cô, nhưng bây giờ đó là một điều bình thường và Neia không cảm thấy tức giận.
Người đàn ông nói đúng. Sẽ thông minh hơn nếu như rút lui chờ thời cơ và hồi phục những vết thương đến khi cô có thể sử dụng lại cây cung của mình, hơn là vung cây kiếm mà cô không quen.
Điều gì sẽ xảy ra với họ nếu mình làm thế? Mình biết rõ. Mình không thể giúp được họ dù cho mình có ở lại và chiến đấu. mình chỉ chết mà không được điều gì. Nhưng…
Neia thả cây cung bên tay trái cô sang một bên.
Mình cần phải trả lại món vũ khí này. Có nhiều lý do để mình bỏ chạy. Nhưng, nhưng, kẻ thù của Bệ hạ sẽ nghĩ gì khi mình bỏ chạy trong khi đang giữ một vũ khí ông ấy cho mình mượn? Trong trường hợp đó-
“Sao mà tôi có thể bỏ chạy được?” Cô hét lên. “Sao tôi, một người được Bệ hạ cho mượn vũ khí, có thể quay lưng và bỏ chạy!?”
Cô nắm chặt thanh kiếm trong tay phải.
Có ơn phải trả đó là bản tính của con người.
Người dân của đất nước này, đặc biệt, thủ lĩnh của những thánh hiệp sĩ lại không làm được điều đó, nhưng cô muốn thể hiện cho Vua Pháp Sư thấy rằng không phải tất cả mọi người trong đất nước này đều như thế.
“Yeeeeaaarrt!”
Neia xông tới với một tiếng hét, âm thanh như thể cô đang rên rỉ. Vì cô không thể sử dụng được cung tên, những người lính sẽ chết vô ích để bảo vệ cô. Nếu như vậy, cô nên tận dụng lợi thế là sự hiểu nhầm của những tên á nhân khiến chúng sợ hãi sức mạnh của cô và tấn công trong khi chúng đánh mất sức mạnh của mình.
Kẻ địch chắc chắn không ngờ rằng Neia xông tới nơi nhiều kẻ địch như thế, và chúng di chuyển chậm chạp đến mức với thứ kiếm thuật kém cỏi của cô cũng đủ để chém gục chúng.
Những người còn lại đằng sau Neia cũng xông lên theo cô.
Neia vung thanh kiếm của mình.
Nó bật ra, và tên á nhân chém vào phần thân đang sơ hở của cô, nhưng đòn tấn công của chúng bị bộ áo giáp của Buser chặn lại.
Neia đâm tới.
Cô đâm vào bụng của một tên á nhân, rồi kéo ra, kéo theo cả nội tạng của hắn. Trước khi tên á nhân đó ngã xuống đất, móng của một tên á nhân khác găm vào mặt Neia. Sau má trái tiếp theo là là một vết thương trên trán, máu chảy vào mắt của cô.
Một cơn đau dữ dội tràn ra khắp chân cô.
Một tên á nhân găm sâu con dao găm của hắn vào phần chân của cô.
Vung kiếm.
Thêm hai người lính gục xuống.
Một tên á nhân đổ sập.
Tất cả những người lính đã chết.
Không gì ngoài kẻ thù trước mắt và hai bên cô.
Hơi thở thì đứt quãng, còn tim cô thì đập dữ dội.
Nhiều bộ phận trên cơ thể cô đã bị đâm bởi những lưỡi dao nóng của kẻ thù, mỗi khi cô di chuyển, những cơn đau tràn vào Neia.
Mình sợ
Neia sợ.
Cô sẽ chết, và những suy nghĩ đó làm cô sợ hãi.
Cô đã sẵn sàng cho cái chết ở đây.
Kẻ địch đông hơn họ nhiều lần, và chúng cũng giỏi chiến đấu hơn.
Hoàn toàn bất lợi trước kẻ thù, và lợi thế duy nhất bên cô có chỉ là vị trí phòng thủ.
Với những điều đó, sẽ thật kỳ lạ nếu như cô không chết.
Thậm chí thế, tận mắt nhìn cái chết đến cũng thật kinh khủng.
Từ “cổng phía đông” – được nói bởi người cô vô cùng tôn trọng, vang vọng trong tâm trí cô. Mặc dù cô đã sẵn sàng cho cái chết, cô vẫn muốn sống.
Neia đã một lần nghĩ về việc điều gì sẽ xảy ra khi con người ta chết.
Và khoảnh khắc đó của cô sẽ như thế nào?
Linh hồn cô sẽ trở về với dòng chảy vĩ đại, nơi mà những vị thần sẽ phán xét cô, những người đã làm việc tốt trong thánh kinh sẽ đến vùng đất vĩnh hằng, trong khi những kẻ xấu xa sẽ bị đưa đến vùng đất khổ ải.
Tuy nhiên, ngay cả khi cô đã tích lũy những việc làm tốt trong suốt cuộc đời với mục đích đi tới vùng đất vĩnh hằng, cô vẫn sợ khi phải đối mặt với sự kết thúc của cuộc đời mình.
Cô vung kiếm.
Đòn tấn công bất lực đó không thể giết kẻ thù trong một đòn.
Bất cứ ai tấn công trong khi bị bao vây, sẽ phải nhận những đòn phản công dữ dội từ kẻ thù.
Những thanh kiếm xuyên thủng áo giáp của Neia, người cô bị bao phủ bởi vết thương.
Neia vẫn còn sống nhờ vào bộ giáp mà Vua Pháp Sư đã cho cô mượn. Cô chắc đã chết từ lâu rồi nếu không có nó. Thật vậy, cô sẽ trở thành một xác chết giống như vô số binh lính và dân thường rải rác khắp thành phố như bị vứt bỏ.
Mình lúc này thật xấu xí…
Neia cười vào bản thân mình vì có thể nghĩ về những thứ không thích hợp như vậy ngay cả khi cô ấy ở gần thế giới bên kia ..
Chân cô bị trượt do lực từ cú vung kiếm. Đùi trái của cô bị kẹt lại và đùi phải của cô bị thương khiến chúng không thể giúp cô đứng thẳng nữa.
Cô mất thăng bằng và ngã xuống. Cô dựa vào tường thành, nhưng đó là tất cả những gì giúp cô không gục xuống.
Thế giới đang chuyển sang màu trắng, và cô có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển.
Đó là một âm thanh khó chịu. Cô tự hỏi ai đang làm nó, và nhận ra rằng đó là chính mình.
Cơ thể của cô đã tới giới hạn
Neia sắp chết.
“Chỉ một chút nữa và Mad-Eyed Archer sẽ chết!”
“Ahhh! Tất cả cùng nhau bây giờ! ”
Tiếng nói của những á nhân vọng đến từ rất xa.
Đây – một nỗi đau thật sự…
Neia không thể hiểu được lũ á nhân đang nói gì. Tuy nhiên, chắn chắn là không phải lời khen ngợi cô. Ý thức của cô đang dần biến mất, một phần trong tâm trí cô chỉ có thể cảm nhận được như thế.
Cô đơn giản vẫy thanh kiếm trong tay để đẩy chúng ra xa, những đòn tấn công của cô chỉ để cầm chân kẻ thù.
Mình… rất sợ … nhưng mọi người… đang đợi mình…
Trong thế giới màu trắng và buồn bã này, cô nhìn thấy nụ cười của mẹ cô, cha cô, và bạn bè từ ngôi làng quê hương của cô.
Họ… là ai… à… Bu-chan… Mo-chan… Dan-nee…? Thần… sợ… Bệ… hạ…
Phổi, tim, cánh tay và bộ não của cô muốn nghỉ ngơi.
Neia không thể cưỡng lại sự cám dỗ đó, nhưng không, cô vẫn chưa ngã gục. Tại sao vậy?
Cô sợ chết. Cô luôn giữ vững một niềm tin để chiến đấu đến cùng.
Bên cạnh đó, cô muốn đạt được kết quả xứng đáng với những vật phẩm mà cô đã mượn.
Một lần nữa những á nhân đâm vũ khí tới cùng mục lúc, xuyên qua cơ thể Neia.
Và sau đó, Neia Baraja đã chết.
Phần 4Không khí của chiến trường có mùi khá độc đáo. Tất cả mọi thứ đều lộn xộn và trộn lẫn với nhau, nói đơn giản là một mùi kinh tởm. Tuy nhiên, đó là một mùi hôi thối mà người ta có thể làm quen.
Người duy nhất đứng đằng sau cánh cổng đóng kín, Remedios hít một hơi thật sâu không khí bị ô nhiễm
Đôi mắt của cô nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, hơn 10.000 quân bắt đầu di chuyển.
Những tên tiên phong tấn công ở vị trí này là Ogres và những á nhân giống như ngựa. Remedios nắm chặt thanh thánh kiếm.
Cô thích sử dụng thanh kiếm để giải quyết mọi vấn đề. Cô yêu nó. Nó xác định rõ ràng người chiến thắng và kẻ thua cuộc. Chỉ cần giết chết đối phương là mọt thứ chấm dứt. Cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu mọi thứ đều đơn giản như vậy. Em gái của cô, Kelart và chủ nhân của cô Calca sẽ không nhíu mày nữa.
“Haaaah.”
Cô thở dài.
Sau đó, Remedios nghĩ về những gì cô phải làm.
Gustav đã nói rất nhiều điều khó hiểu vào lúc này, nhưng ý chính của nó là họ không thể để bất kì á nhân nào qua cánh cổng này.
Có hàng chục ngàn à nhân, và khoảng 10.000 quân đang tiếp cận cánh cổng này.
Nếu chiến đấu ở vùng đồng bằng, việc không để kẻ nào vượt qua là không thể, nhưng nếu đang chiến đấu ở một nơi mà khả năng bị giới hạn bởi một cánh cửa, số kẻ thù tấn công cùng một lúc sẽ bị giới hạn. Vì vậy, miễn là mình có thể tiếp tục chiến đấu, sẽ dễ dàng để ngăn chặn chúng đi qua phía sau cánh cổng! Mình chỉ cần liên tục uống thuốc hồi phục và chiến đấu với chúng!
Nếu Gustav ở đây và nghe thấy điều này, khuôn mặt anh ta sẽ thể hiện vẻ “Cô nghiêm túc chứ”. Khi nghĩ về hình ảnh đó, Remedios cười lớn. Và có thể anh ta sẽ ôm đầu thất vọng.
Calca-sama nói rằng mình có thể ủy quyền cho người khác, và Caspond-sama có vẻ như là một lựa chọn tuyệt vời.
Umu, Remedios gật đầu.
Sau đó, Remedios nghĩ về lỗ hổng duy nhất trong kế hoạch “chiến đấu một vs một, mười ngàn lần”
Đó là sự tồn tại của Jaldabaoth.
Kế hoạch của Remedios sẽ thất bại khi gặp ai đó mạnh hơn cô.
Mặc dù bình thường cô không giỏi trong trường hợp phải động não, nhưng khi chiến đấu cô rất thông minh.
Đó là lý do tại sao cô hiểu rằng rất khó để có thể đánh bại Jaldabaoth. Tất nhiên, cô không thể thừa nhận chuyện đó trước mặt cấp dưới của mình. Cô là thánh hiệp sĩ mạnh nhất Thánh Quốc, và nếu cô thừa nhận cô không thể thắng hắn, tinh thần mọi người có lẽ sẽ lao xuống vực.
Đó là lý do tại sao họ đã nhờ đến Vua Pháp Sư.
Vua Pháp Sư, huh …
Thực tế việc phải giao phó số phận của đất nước cho một undead làm cô buồn bực đến mức muốn hét to lên. Tuy nhiên, họ không còn lựa chọn nào khác.
Chậc. Giá mà sinh vật undead đó chiến đấu một cách lén lút nhyuw sử dụng mấy con dê đã tiêu diệt toàn bộ đội quân vương quốc ấy. Bằng cách đó, sẽ không người vô tội phải chết. Gã undead đó có hiểu rằng những người có sức mạnh thì phải bảo vệ kẻ yếu không? Tuy nhiên… hắn thật sự mạnh như vậy sao?
Chỉ một người đã có thể chiếm lại thành phố, đó là một chiến công ấn tượng. Buser là một á nhân nổi tiếng, theo Gustav việc đánh bại hắn thật sự tuyệt vời. Tuy nhiên, Jaldabaoth là một vấn đề hoàn toàn khác. Cô đã nghi ngờ về việc liệu một Magic Caster có thể chinh phục thành phố mà không cần hỗ trợ, có thể đánh bại hắn hay không.
Nếu chiến đấu với gã, cô có lẽ sẽ biết được câu trả lời, nhưng Gustavo đã xin cô đừng làm vậy. Cuối cùng cô không biết chính xác Vua Pháp Sư mạnh đến mức nào.
Remedios vẫn còn nghi ngờ về sức mạnh của Vua Pháp Sư.
Cô đã tự mình cảm nhận được sức mạnh của Jaldabaoth khi hắn biến thành hình dáng thật sự, nhưng cô không thể cảm nhận được bất cứ điều gì như thế từ Vua Pháp Sư. Nếu ông ta thực sự có thể đè bẹp quân đội của Vương quốc, thì ông ta phải toản ra hào quang của một kẻ đầy sức mạnh, thứ không thể giấu được.
Chẳng lẽ là do ông ta là một Magic caster? Tuy nhiên, nếu ông ta cùng cấp độ với Jaldabaoth, cô sẽ phải cảm nhận được điều gì đó từ ông ta.
Sẽ rất tốt nếu ông ta mạnh mẽ như đã tuyên bố. Chà, chúng ta sẽ không mất nhiều nếu ông ta chết. Sinh vật Undead đó sẽ là một cái gai của Thánh Quốc trong tương lai. Tốt nhất, hai bọn chúng đòng quy vu tận với nhau luôn.
Ý kiến của Remedios đã không thay đổi ngay cả khi cấp dưới của cô phản đối nó. Không, nó càng sâu hơn sau khi Vua Pháp Sư giết chết cậu bé bị bắt làm con tin. Là một thánh hiệp sĩ, cô không thể chịu đựng được bất cứ ai có thể bình tĩnh thực hiện những hành động vô nhân đạo như vậy.
Người dân của đất nước đó đang bị cai trị bởi sợ hãi, đúng không?
Khi cô nghĩ về điều đó, cô tìm thấy rất nhiều bằng chứng để đi đến kết luận đó. Có lẽ việc ông ta và Jaldabaoth giết lẫn nhau sẽ là kết cục tốt nhất.
Vấn đề là người dân của đất nước chúng ta. Gustav đã đúng khi anh ta nói rằng đây là cơ hội cho chúng ta. Chúng ta có thể thể hiện sức mạnh của mình và xóa bỏ những lời ngu ngốc của Vua Pháp Sư… Tuy nhiên, nếu Jaldabaoth xuất hiện, chúng ta phải để ông ta xử lý hắn.
Remedios cởi mũ giáp của mình ra. Cô muốn gãi đầu.
Thật khó để tưởng tượng rằng người dân của một quốc gia được lãnh đạo bởi một người tuyệt vời như Calca sẽ chịu đựng được những tên undead như thế, chỉ nghĩ không thôi cũng đủ khiến họ phát điên.
Hộ vệ Baraja cũng, hm? Có thể nào cô ta bị quyến rũ bởi phép thuật hay gì đó không? Có thể ông ta đang sử dụng phép thuật diện rộng nào đó khiến mọi người thích ông ta!
Chết tiệt! Remedios nghĩ. Cô đã không xem xét khả năng đó.
Mình nên nói với Gustav về việc này. Tuy nhiên, sẽ phải đợi cho đến khi chúng ta thắng trận chiến này đã!
Remedios quay lại nhìn đằng sau cô.
Các hàng ngũ thường dân gọn gàng cầm giáo và khiên.
“Các quý ông dũng cảm! Thật đáng buồn,Thánh Quốc hiện đang bị chà đạp bởi lũ á nhân, nhưng chúng ta phải chấp nhận nó! Đánh bại đám á nhân và cứu những thường dân vô tội, bạn bè và gia đình của các anh, từ địa ngục họ đang phải chịu! Đây là bước đầu tiên hướng tới mục tiêu này, đó là tiêu diệt đám khốm kiếp kia và đưa Thánh Quốc trở lại bằng chính bàn tay của chúng ta!”
Khi Remedios hét lên một cách hùng hồn, vẻ lo âu tràn ngập trên những khuôn mặt của người lính.
“Đám á nhân bẩn thỉu đang tấn công nơi này. Các quý ông, hãy nâng khiên của các anh và đẩy giáo! Trở thành một bức tường ngăn không cho kẻ địch vượt qua! Không cần phải sợ. Khác với đợt tấn công đầu tiên của chúng, những á nhân mà các anh sẽ phải đối mặt là những kẻ chạy trốn khỏi tôi! Tất cả những gì các anh cần làm là giữ chân chúng một lúc để các thánh hiệp sĩ và tôi có thể hạ gục chúng! ”
Điều đó làm giảm căng thẳng của họ một chút. Quá thoải mái không phải là một điều tốt, nhưng quá căng thẳng thậm chí còn tồi tệ hơn. Remedios cho rằng đội dân quân mà cô có thể nhìn thấy đều ở trong trạng thái tốt nhất.
“Các anh đã được huấn luyện cả ngày hôm qua! Tất cả những gì các anh cần làm bây giờ là cho thấy những thành quả của khóa đào tạo đó. Không cần phải quá căng thẳng!” Remedios dừng lại một lúc, rồi hét to hơn trước.
“Hàng thứ nhất! Nâng khiên lên! ”
Hàng dân quân thứ nhất, trông giống như họ đang vây quanh cánh cổng, nâng cao tấm khiên của họ.
Đây là những chiếc khiên tuyệt vời có thể che chắn toàn bộ cơ thể, và đáy của chúng được có những cái gai dài khoảng một ngón tay.
“Khiên! Dậm xuống! ”
Những người lính ép mạnh cái khiên xuống đất. Họ tạo ra một bức tường thép trong khoảnh khắc.
Hôm qua, những người cầm khiên này đã có bâ lần tập dữ dội. Đầu tiên là để nâng khiên lên cao và đập chúng xuống, để đưa những cây gai cắm sâu vào mặt đất. Thứ hai là không được chùn bước bất kể áp lực lớn như thế nào.
“Hàng thứ hai! Nâng khiên!”
Những chiếc khiên đó có kích thước bằng với kích thước của hàng đầu tiên, chúng không có gai. Những tấm khiên này sẽ được bố trí phía trên đầu của hàng đầu tiên và thứ hai, giống như cái một cái nắp che. Bằng cách này, họ có thể bảo vệ chống lại các đòn tấn công vượt qua được hàng thứ nhất.
Và sẽ có những thánh hiệp sĩ sử dụng [Under Divine Flag] cách nhau một cách đều đặn thông qua hàng thứ hai, để bảo vệ họ khỏi nỗi sợ bị kẻ thù đẩy.
“Thương sĩ hàng ba, tiến lên! Thương sĩ hàng bốn, tiến lên! ”
Hàng ba và hàng bốn gồm những binh sĩ cầm thương.
Những cây thương của họ sẽ nhô ra từ giữa những lá chắn, họ cố định thương của mình xuống mặt đất để ngăn kẻ thù lao về phía trước. Ngọn giáo hàng thứ ba và thứ tư hơi khác nhau ở chỗ thứ hàng thứ tư dài hơn một chút. Thông thường họ cần nhiều hàng thương hơn để tạo thành một bức tường thương, nhưng quân số không đủ, nên mục tiêu của họ là chồng chéo các khu giết chóc để ngăn chặn kẻ thù đột nhập.
Đây là một đội hình hoàn hảo.
Tuy nhiên, nó có một lỗ hổng.
Mặc dù đội hình này đã chiến đấu rất tốt có thể so sánh với các chiến binh, nhưng nó rất yếu so với á nhân, những kẻ sở hữu khả năng đặc biệt hoặc các loại ma thuật.
Đúng là bức tường chắn có thể chặn các phép thuật như [Fireball] và giảm sát thương của chúng. Tuy nhiên, các phép thuật như [Lightning] sẽ xuyên thẳng qua bức tường, và không ai dám nói rằng các á nhân không có khả năng đặc biệt đó.
Họ biết điều đó nhưng vẫn phải làm là vì không có sự lựa chọn nào tốt hơn.
“Rất tốt! Hãy bắt đầu! Mở cổng! ”
Hàng rào sắt bắt đầu được kéo lên khi Remedios hét lên. Quân đội á nhân di chuyển chậm lại chậm lại vì lo sợ. Quân phòng thủ đã mở cổng theo ý định nào đó của họ, những kẻ suy nghĩ đơn giản có thể coi đó là sự đầu hàng, nhưng những người theo chủ nghĩa hiện thực sẽ nghĩ đây là một cái bẫy.
Remedios cười lớn.
“Lũ á nhân bẩn thỉu! Ta sẽ lột da của các ngươi và sử dụng nó để lau mông”
Sau khi bị chế nhạo bởi một con người yếu ớt, những á nhân ngay lập tức phát động tấn công.
Remedios quay lại và chạy. Cô chống hai tay trên lá chắn của dân quân và nhảy qua chúng.
Quân đội á nhân tiếp tục duy trì tấn công, và vài người trong số chúng ngã xuống khi băng qua cổng.
Có rất nhiều dầu ở vị trí đó Nếu ai đó bị ngã, chỉ có hai kết quả. Hoặc là làm chậm những người đứng sau, hoặc họ sẽ bị giẫm đạp.
Thật không may, những tên á nhân lớn như Ogres không bị ngã và bắt đầu xâm chiếm thành phố, những con quỷ giống như con ngựa trượt và ngã xuống.
Một đòn tấn công của á nhân có thể mạnh ngang với sức va từ một con ngựa chiến. Tuy nhiên, nếu họ không thể duy trì nó, thì tất cả mọi đặt cược đều thất bại.
Ngay cả khi tốc độ bị gián đoạn, ogre vẫn tiếp tục tấn công. Chúng vung những cây gậy lớn trong tay. Nhưng các ngọn thương dài hơn so với cây gậy, có rất nhiều trong số chúng không thể tính được khoảng cách và bị đâm. Thật không may, Ogre không dễ dàng chết đến như vậy.
“Ngay lúc này! Ném chúng đi!”
Theo hướng dẫn của Remedios, những quả đạn lửa bay qua đầu các dân quân, và âm thanh của đồ gốm bị vỡ vang lên và một địa ngục lửa được tạo ra ngay chỗ cánh cổng. Nhóm á nhân quanh cổng bị bao vây bởi một ngọn lửa lớn.
Quân đội á nhân chắc đã đoán được điều này, nhưng Remedios chắc chắn rằng đám cháy vượt xa những gì chúng nghĩ đến. Đó là bởi vì cả dầu trên mặt đất và dầu trên cơ thể của chúng đã bốc cháy cùng một lúc.
Lũ Ogres phải đối mặt với những chiếc khiên bắt đầu chùn bước.
Đúng như mong đợi, một đám cháy lỡn đang diễn ra đằng sau chúng.
Dù chúng có da dày hơn con người, nhưng0 không có nghĩa là chúng không thể bị đốt cháy.
Những tiếng kêu la vang lên từ khu vực quanh cánh cổng. Tuy nhiên, không nhiều kẻ trong số chúng mất khả năng chiến đấu dù bị bao trùm bởi ngọn lửa cỡ đó. Có lẽ những á nhân này có một sức sống thực sự mạnh mẽ.
Lúc này, quân đội á nhân chỉ có hai lựa chọn. tiến lên hoặc rút lui.
Khói đen chặn tầm nhìn của chúng. Vì vậy, chúng không còn lựa chọn nào khác. Nhiều á nhân có thể nhìn thấy trong bóng tối, nhưng khả năng đó không giúp chúng nhìn xuyên qua khói.
Không ai có thể hành động một cách bình tĩnh khi không thể nhìn thấy, bị khói hun và khi bị đốt cháy bởi ngọn lửa.
Thật khó rút lui trong hoàn cảnh này. Bởi vì những kẻ khác đang theo sau chúng để xông vào thành phố. Trên thực tế, những á nhân bên ngoài cũng bị choáng váng bởi ngọn lửa, và bị khói bao vây, chúng không thể biết chuyện gì đang diễn ra vì khói bao trùm mọi thứ.
Vì vậy, chúng chọn tiếp tục tấn công.
Chính xác như Remedios dự đoán.
Những á nhân tiếp tục xông tới, với cơ thể rắn chắc của mình. Tuy nhiên
Ngay cả khi bị khói đen bao quanh, bức tường chắn được dựng lên từ trước vẫn được duy trì.
“Thương sĩ! Kéo”
Tất cả các ngọn thương đồng loạt rút về
“Thương sĩ! Đẩy”
Và các ngọn thương lại được đẩy ra đồng loạt.
Những tiếng kêu của đám á nhân vang lên, chúng chỉ nghĩ đến việc chạy thoát khỏi đám khói, và trong điều kiện hiện tại- nơi khó có thể né tránh và phòng thủ- chúng đã lão thẳng vào những mũi giáo. Song chỉ với sức của người bình thường sẽ rất khó để đâm sâu vào cơ thể của á nhân. Điều này đặc biệt đúng với những tên được lựa chọn để tiên phong tấn công vào thành phố.
Tuy nhiên, đó không phải là vấn đề.
Remedios không nghĩ rằng đợt tấn công đầu tiên sẽ đánh bại được kẻ thù.
Miễn là đội khiên vẫn còn sống, thương sĩ còn có thể tấn công nhiều lần.
“Kéo – đẩy!”
Trong khi lặp lại mệnh lệnh này, chính Remedios cũng đã nhảy qua hàng khiên, và hạ gục những á nhân ở những nơi mà ngọn giáo không thể chạm tới.
Khói đen lấp đầy mắt và cổ họng của cô, nhưng cô không có thời gian để lo lắng về điều đó. Có rất ít á nhân đã ngã xuống gần cổng sắt, nhiều nhất chỉ khoảng 50 tên.
Đầu tiên, cô sẽ giết tất cả và làm suy yếu tinh thần chiến đấu của kẻ thù. Vì chúng là một phần của đội tiên phong, chúng chắc chắn phải là những kẻ tinh nhuệ. Xóa sạch chúng sẽ hiệu quả hơn giết chúng như rác rưởi.
Hơi thở của Remedios thật bình tĩnh và không được che giấu được khi cô giết kẻ thù từng người từng người một.
Á nhân có hình thể to lớn như Ogres không thể phát huy khả năng của chúng khi bị cận chiến như thế này.
Ngược lại thanh thánh kiếm có thể tự do di chuyển mọi hướng mà không gặp bất kì trở ngại nào.
Ngay sau đó, những cái bóng của á nhân biến mất khỏi tầm mắt. Tuy nhiên, cô vẫn có thể nghe thấy âm thanh của rất nhiều ở phía bên kia của làn khói. Chúng có lẽ đang tổ chức lại đội hình.
Khi Remedios từ từ lùi lại, bóng của một số á nhân xuất hiện.
“Đội trưởng! Quay lại đây!”
Thánh hiệp sĩ cấp dưới của cô hét lên với cô khi cô dùng [Under Divine Flag].
Tuy nhiên, Remedios đã không rút lui. Bản năng của cô ấy đang nói cho cô biết điều gì đó.
Khi làn khói mỏng đi, cô có thể cảm thấy ba Á nhân từ từ tiến lại gần, và ngay sau đó, linh cảm của cô đã được chứng minh là đúng.