Overlord
Chương 3: Bắt đầu cuộc phản công ( Part 5 )
“ Những Thánh Hiệp Sĩ mang theo những cây gỗ tươi mới cắt; chúng là cọc phá thành à?”
“ Vâng, quân giải phóng chúng thần chỉ có những Thánh Hiệp Sĩ và những Linh mục. Không ai có kỹ năng mở cửa hay những kỹ năng xâm nhập khác. Vì vậy, tất cả những gì chúng thần có thể làm là tấn công trực diện. Đội trưởng của chúng thần là một kiếm sĩ có kỹ năng, nhưng để phá cổng, có công cụ thì sẽ nhanh hơn.”
“ Vậy họ không sử dụng ma thuật mà lại dùng sức để hạ cổng với cọc à? Không phải là họ cũng sẽ sử dụng thang hay những thứ như vậy chứ? Có ma thuật nào có thể mang những Thánh Hiệp Sĩ băng qua bức tường không?
Có rất nhiều dạng phép thuật, như ma lực hệ, thánh hệ và tinh thần hệ. Ma thuật mà những Thánh Hiệp Sĩ sử dụng thuộc một loại “khác”, và điểm nỏi bật là phép thuật ở được sử dụng dưới dạng cầu phúc. Những Hắc Hiệp Sĩ, là những Thánh Hiệp Sĩ sa ngã, cũng sử dụng những phép cầu phúc.
Từ những gì Neia đã thấy và nghe, không có phép nào để họ tạo ra thang cả.
“ Thần xin lỗi, nhưng thần chưa bao giờ nghe ma thuật như thế trước đây.”
“ Ta cũng chưa. Tuy nhiên, ta từng nghe nói rằng có một vài phép của Thánh Hiệp Sĩ cho phép họ bay được, mặc dù chúng khá cao cấp.”
“ Vậy sao? Ngài thậm chí còn biết về ma thuật của những Thánh Hiệp Sĩ…”
Đúng vậy, ông ấy là Vua Pháp Sư. Ông sở hữu lượng kiến thức sâu rộng thậm chí về cả những phép thuật mà ông ấy không thể sử dụng được.
“ Đó là bởi vì kẻ địch có thể sử dụng chúng. Ta đã mất rất nhiều công sức để ghi nhớ từng ma thuật một. Vì ta không có tài năng nên ta phải nỗ lực chăm chỉ. Ngươi biết càng nhiều, thì càng gần với chiến thắng, mặc dù đó là những gì một người bạn đã nói với ta. Hừm.”
Cô không thể tin vào điều ông ấy nói rằng ông không có tài năng. Tuy nhiên, có điều gì đó quan trọng hơn mà cô phải nói.
“ Bệ hạ, nếu ngài có bất kỳ chiến thuật nào cần đề nghị, thần sẽ truyền đạt lại cho đội trưởng.”
Có vẻ như một người tài năng như Vua Pháp Sư mà đã đưa ra cách thì nó chắc chắn hiệu quả hơn những gì mà quân giải phóng đang làm. Đó là tại sao ông ấy lại hành động như thế này.
“Hử? Không, không. Ta không nên. À, Chà – về chuyện này. Giải phóng khu trại này không phải là công việc của ta, mà là của các ngươi. Tấn công trại tù là bước đầu tiên để tìm thấy một cách tốt hơn để làm. Họ cần tự mình nhận thức lấy, đó là lý do tại sao họ phải tự mình thực hiện.”
Vua Pháp Sư đã đúng, hơn nữa, mọi thứ ông ấy nói đều đúng.
Tuy nhiên, chỉ trong hôm nay, Neia muốn mượn sức mạnh của Vua Pháp Sư. Đó là bởi vì cuộc chiến của họ là để cứu những người đang chịu đau khổ, và cô muốn chọn một cách nhanh hơn để có thể cứu nhiều người hơn.
“ Thần hoàn toàn đồng ý với những gì bệ hạ nói. Tuy nhiên, thần cầu xin ngài giúp chúng thần một tay.”
Cô ngay lập tức nhận ra rằng cô đã rất vô lễ. Tuy nhiên, Neia vẫn cúi đầu và cầu xin Vua Pháp Sư.
Vua Pháp Sư tiếp tục nhìn về phía trước một lúc rồi nói.
“Ừm… Neia Baraja. Đừng bắt ta phải lặp lại nhiều lần. Thất bại là mẹ thành công. Kết quả mà không dựa vào ta và do tự bản thân mình suy nghĩ, thậm chí nếu thất bại, không nên sợ hãi, mà hãy chấp nhận. Bởi vì chúng là những thất bại cần thiết để thành công.”
Những lời của Vua Pháp Sư như đâm vào trái tim Neia. Cô không thể tiếp tục hỏi xin sự giúp đỡ của ông nữa. Vua Pháp Sư nói rằng, kết quả của kế hoạch của họ là một sự hy sinh cần thiết để khôi phục đất nước.
Đúng vậy, như những gì Bệ hạ nói.
Nhưng với sức mạnh của Vua Pháp Sư, họ có thể cứu được nhiều sinh mạng hơn.
Hi sinh tính mạng vì sự tự lập là công líatrước một lúc rồi nóiđể ghi nhớ từng ma thuật một ta hưng phấn?
Vậy công lý là gì?
Có phải cứu được nhiều sinh mạng hơn là công lý? Hay—
Suy nghĩ của cô cứ đi vòng quanh và cô không thể tìm thấy câu trả lời.
“ Nào, chúng ta hãy cùng nhìn xem những kỹ năng của họ.”
Ngay bây giờ, Neia chỉ đơn giản là cầu nguyện sự hy sinh của họ sẽ không bị lãng phí.
Cả nhóm tiến thẳng tới trại tù nhân.
Địa hình xung quanh ngôi làng khá mấp mô và có những tháp canh. Nếu họ tiếp cận trực tiếp, họ nhất định sẽ bị phát hiện. Tuy nhiên, thực tế là họ chỉ có duy nhất cách đó để tấn công.
Ngay sau đó, họ đã bị phát hiện.
Có vẻ như những tháp canh gần cánh cổng đều có lính canh. Bọn chúng bắt đầu rung chuông báo động, và có sự xáo trộn bên trong ngôi làng.
Neia nheo mắt lại, và nhìn vào tháp canh.
Những á nhân ở đó trông như những con dê đứng bằng 2 chân, mặc áo giáp xích và cầm những cây thương lớn.
Nếu Neia nhớ không nhầm, chúng được gọi là Bafolk.
Chúng là chủng tộc á nhân sống ở vùng núi, và những đôi chân của chúng có khả năng như của những con sơn dương, điều đó khiến chúng là những chiến binh đáng sợ có thể leo được thậm chí là những bức tường của thành phố nếu như những bức tường đó có nhiều những gờ nhỏ hay bề mặt lồi lõm. Thêm nữa, lông của chúng bám dính vào lưỡi kiếm khi chém chúng và dần làm mòn lưỡi kiếm, do vậy sau khi giết một con, điều quan trọng là phải làm sạch lông trên lưỡi kiếm, cha cô đã dạy cô điều đó.
Những cây thương của Bafolk thì đủ dài khiến chúng có thể đứng bên trên và đâm những kẻ chạy ngang qua bên dưới. Cô bối rối rằng sẽ rất phiền toái nếu chúng ngay lập tức tăng cường phòng thủ. Tuy nhiên, có vẻ như chúng không được huấn luyện, từ việc chúng chạy lung tung xung quanh và cho phe họ có thêm thời gian để chuẩn bị.
Những Linh mục xuống ngựa, và ngay lập tức triệu hồi những thiên thần.
Những Thánh Hiệp Sĩ cũng xuống ngựa và nâng khiên lên. Đây chắc hẳn là để bảo vệ những người mang theo cọc khỏi bị tấn công.
Tuy nhiên, không phải tất cả những Thánh Hiệp Sĩ đều như thế. Khoảng 10 người vẫn còn trên ngựa bắt đầu chạy vòng quanh ngôi làng.
“ Cô Baraja, ta tin rằng việc rải lính ra các khu vực xung quanh có nghĩa là để ngăn chặn bất kỳ á nhân nào từ khu trại cố gắng chạy trốn và mang theo tin tức về trận chiến này đúng không? Nếu có kẻ trốn thoát, vậy thì dù các cô có chiến thắng trận này, các cô sẽ thua về sau này.”
“ Đúng, đúng thế! Đúng như ngài nói!”
Ông ta đã nhìn ra chiến thuật của những Thánh Hiệp Sĩ một cách dễ dàng. Điều duy nhất mà Neia có thể nói về ông là ông ấy là một người đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, một câu hỏi xẹt qua đầu cô. Vua Pháp Sư học những chiến thuật ấy từ nơi nào?
Một á nhân có làn da rắn chắc sẽ không mặc giáp. Với những cái móng sắc, chúng sẽ không cần kiếm. Con người mặc áo giáp và mang theo kiếm bởi vì cơ thể họ yếu đuối.
Nếu không cần dựa vào trí tuệ, vậy thì chiến thuật tự nhiên sẽ không cần thiết.Tại sao Vua Pháp Sư có sức mạnh áp đảo lại biết về những chiến thuật vây hãm?
“ Bệ hạ, thần có thể biết được ngài đã học được những kiến thức đó từ nơi nào không?”
“ Hừm? Kiến thức, ý ngươi là – À! Dự đoán của ta lúc nãy đúng không? Ừmm. Những chiến thuật đó ta đã được dạy bởi một trong những người bạn ta đã nhắc đến trước đây. Sau cùng, ta đã kiểm tra chúng trong thực chiến. Chà, ta đã học được rất nhiều điều, nhưng ta không ngờ chúng được sử dụng tại đây.”
“… Vì ông ấy là bạn của bệ hạ, chắc hẳn ông ấy cũng rất mạnh đúng không?”
“Ồ, đúng vậy. Chà, sức mạnh của anh ta không phải là cận chiến hay ma thuật, mà ở lĩnh vực khác. Theo nghĩa đó, ta vẫn chưa đạt được cấp độ như anh ta.”
Hư Hư. Vua Pháp Sư cười hạnh phúc. Đó hẳn là kiểu cười khi hoài niệm quá khứ.
Ngay lúc này, ông ấy trông như một con người.
Có lẽ nào Vua Pháp Sư đã từng là một con người không…?
Có thể ông ấy đã chuyển đổi mình thành undead với sức mạnh của ma thuật, nhưng đó sẽ là một vấn đề khó hiểu. Không thể là khả năng đó được. Từ hiểu biết của Neia, undead là một quá trình diễn ra một cách tự nhiên. Tuy nhiên—
Dù sao thì thế giới rất rộng lớn.
Hành trình của Neia với phái đoàn ngoại giao đã giúp cô nhận ra thế giới cô từng biết trước kia bé nhỏ như thế nào.
Băng qua đại dương, ngoài những ngọn núi, và bên trong những khu rừng sâu thẳm – hẳn là có gì đó ngoài kia. Những nhà thông thái có thể sẽ chế nhạo những vấn đề của Neia và nói với cô những câu trả lời cũng nằm ở ngoài đó.
“ Ngươi đang nghĩ gì vậy?”
“À, thần, thần xin lỗi.”
“Không, ta không có ý chê trách ngươi. Ta có một chút lo lắng khi thấy ngươi có vẻ xao lãng trên lưng ngựa… trận chiến đã bắt đầu, và ta hiểu nếu ngươi thấy không thoải mái.”
“Cả-Cảm ơn bệ hạ rất nhiều.”
Và rồi, Remedios cắm lá cờ của cô xuống mặt đất và rút thanh thánh kiếm.
“ Mọi người! Trận chiến đầu tiên để cứu đất nước khỏi Jaldabaoth bắt đầu! Công lý tất thắng!”
Có một tiếng hô trả lời mạnh mẽ với câu “công lý tất thắng” khi Remedios hét lên. Một khi họ tập trung lại, họ bắt đầu xông lên.
“Vậy nó đã bắt đầu, cô Baraja, nếu cô muốn chiến đấu, không phải tốt hơn hết là nên xông lên à?”
“Không, nhiệm vụ của thần là đi bên cạnh ngài, bệ hạ. Bỏ rơi bệ hạ để chiến đấu—“
Đó là việc mình không thể làm. Neia lắc đầu.
“Hừm, ưm, vậy sao? Vậy, vậy chúng ta nói về chuyện khác nào… Ngươi có đưa món vũ khí đó cho bất kỳ ai khác không?”
“ Không! Đây là vũ khí thần mượn của Bệ Hạ! Thần sẽ không dám để bất kỳ ai khác ngoài thần chạm vào nó!”
“À… Thật sao, Ừmm, chắc hẳn là thế. Cảm ơn ngươi.”
Nghe tông giọng của ông ấy có chút thất vọng, nhưng không có cách nào để đoán được ý định của ông ấy từ việc đó.
Có phải mình đã làm gì đó bất kính với bệ hạ không nhỉ? … Mình không quá chắc về điều gì đang diễn ra, nhưng có lẽ mình nên xin lỗi?
Trong khi Neia miên man suy nghĩ, Vua Pháp Sư thay đổi chủ đề.
“À – Đây là một cơ hội hiếm có. Ta đã nhìn xung quanh, và ta không thấy bất cứ á nhân nào đang lẩn trốn bằng phép tàng hình cả. Có lẽ chúng ta nên tiến tới một chút để quan sát tình hình trận chiến. Ta không nghĩ rằng sẽ có bất kỳ vấn đề gì với những Linh mục ở đây… Ngươi nghĩ sao?”
“Thần đã hiểu.”
Có vẻ rất bất kính khi nói với Vua Pháp Sư – Người sở hữu sức mạnh vượt xa cô – rằng di chuyển về phía trước sẽ rất nguy hiểm.
Khi tiếng chuông của khu trại vang lên, cô đi gần bên cạnh Vua Pháp Sư khi ông tiến tới. Đó là khi trận chiến bắt đầu.
Những thiên thần tấn công những tháp canh ở trên cánh cổng, và lũ Bafolk ở đó chống trả lại bằng những ngọn thương.
Cung thủ bên trong tháp bắt đầu bắn tên. Chúng không nhắm vào những thiên thần, mà là Remedios khi cô dẫn đầu xông lên. Việc nhắm vào cô là điều hiển nhiên, từ việc cô không mang theo tấm khiên nào đến việc không có nguy cơ bắn trúng đồng đội.
Tuy nhiên, sức mạnh của cô ấy vượt xa những người khác.
Cô dễ dàng chém rớt những mũi tên đang bay tới với thanh gươm trên tay, và duy trì tốc độ xông lên.
Như thể để phản công, nhiều thiên thần xông vào đám cung thủ. Và rất nhanh, có ba cái xác Bafolk rớt ra khỏi tháp.
Đây cũng là lúc những Thánh Hiệp Sĩ đến gần cánh cổng và bắt đầu dùng cọc đâm mạnh vào nó.
Cánh cửa gỗ bắt đầu rung lắc, và có một âm thanh tiếng nứt nhỏ phát ra từ bên trong, cùng với đó là tiếng hét của những thánh hiệp hét lên. “Thêm một lần nữa!”
Cánh cổng lại rung lên, còn mạnh hơn trước.
Và rồi cây cọc tiếp tục đâm mạnh.
Khi cánh cổng bị những cú đâm làm cong vẹo đi, họ có thể nghe thấy tiếng những Thánh Hiệp Sĩ hò hét chiến thắng thậm chí từ đây. Dù khe hở vẫn chưa đủ lớn để người ta đi vào, nhưng họ hẳn là có thể phá cánh cổng hoàn toàn sau vài lần nữa.
Nhiều thiên thần bay qua cánh cổng. Neia không thể thấy những gì chúng làm từ đây, nhưng chúng chắc hẳn đang cố giữ chân hàng phòng thủ của Bafolk.
“ – Tất cả các ngươi, lùi lại!”
Mọi ánh mắt đổ dồn vào nơi phát ra tiếng hét.
Nó đến từ tháp canh phía trên cánh cổng. Những thiên thần hẳn phải chiếm được nơi đó. Tuy nhiên, lúc này một Bafolk lại xuất hiện ở đó. Nhưng, vấn đề lại nằm ở thứ mà Bafolk mang đến.
“ Lùi lại!” Bafolk lại tiếp tục hét lên.
Bafolk đang giữ một cô bé khoảng 6 hoặc 7 tuổi, và kề lưỡi kiếm sắc bén vào cổ họng cô bé.
“ Nếu các ngươi không lùi lại, ta sẽ giết con người này!”
Cô bé mặc một bộ đồ dơ dáy – trên mặt cũng đầy vết bẩn – và cơ thể cô bé lắc lư qua lại. Cô bé vẫn còn sống chứ? Họ không thể xác định được bất kỳ dấu hiệu của sự sống nào từ nó. Có vẻ như nó nói lên được cách mọi người ở trong khu trại được đối xử như thế nào.
“ Ngươi là một kẻ hèn hạ!” một Thánh Hiệp Sĩ hét lên.
“ Nhanh lên, lùi lại! Nhìn đây!”|
Đội hình Thánh Hiệp Sĩ đang bị rối loạn. Chuyện gì đã xảy ra? Dù là Neia cũng không thể nhìn thấy những gì đang xảy ra từ khoảng cách này vào buổi tối. Tuy nhiên, với Vua Pháp Sư thì khác.
“… Cổ họng đứa bé đó có vẻ đang chảy máu.”
“Lẽ nào!?”
“ Chỉ một chút; con bé vẫn chưa chết. Mặc khác, giá trị của con bé như một con tin thì –“
“— Mọi người, lùi lại!”
Những Thánh Hiệp Sĩ vâng lệnh của Remedios và lui xuống.
Mặc dù những Linh mục ở phía sau mất một lúc để hiểu được tình hình, họ biết chuyện gì đang xảy ra, và họ kéo những thiên thần lui sau. Cùng lúc đó, những Linh mục chạy tới gần Neia và Vua Pháp Sư. Họ chắc hẳn đến gần để xem chuyện gì đang diễn ra.
“Nhanh lên! Lui lại nhanh!”
Sau khi Bafolk nói thế, những Thánh Hiệp Sĩ bắt đầu từ từ rút lui.
Họ có thể thấy những Bafolk vội vã thế những vị trí ở trên tháp canh. Chúng thay những kẻ đã bị thương lúc đầu trận chiến với những thiên thần bằng những chiến sĩ mới.
“ Tệ rồi.”
“ Đúng thế, rất tệ.”
Neia từ từ nâng cây cung mà cô được cho mượn. Bafolk có vẻ như sử dụng cô gái đó như một tấm khiên. Vì thế cô chỉ có một khoảng rất nhỏ để nhắm vào. Giết nó bằng 1 đòn sẽ rất khó.
Thậm chí vậy, nếu cô không làm thì ai làm?
Ước gì mình đã tập luyện kỹ năng dùng cung nhiều hơn. Neia nghĩ như vậy khi cô rút một mũi tên từ túi đựng.
Ngay lúc đó, Vua Pháp Sư nhanh đưa tay ra, như thể để ngăn cô bắn.
“Ta không có ý định xúc phạm, nhưng ngươi nên dừng lại đi. Không làm gì được nữa đâu.”
Ngay lúc cô đang định hỏi ý của ông ấy là gì, Vua Pháp Sư đi bộ đến nơi những Thánh Hiệp Sĩ đang tụ tập.
Có một cuộc tranh cãi dữ dội ở đây về việc cứu cô bé đó như thế nào.
Ma thuật của những Linh mục có thể đóng băng kẻ địch trên đường đi của nó. Nhiều người ủng hộ điều đó, nhưng những phép thuật có một khoảng cách hiệu quả nhất định Chúng có thể vươn tới từ cự li này không? Con tin có thể bị giết? Tất cả những câu hỏi đó bay xung quanh, nhưng lại không hề thấy một câu trả lời nào.
Lúc đó, Vua Pháp Sư và Neia đến.
“Các ngươi còn định tranh cãi bao lâu về chuyện đó nữa? Tình huống trông tệ quá.”
Sau khi ông ấy nói, những người khác đồng loạt xoay qua nhìn vào Vua Pháp Sư.
“ Dĩ nhiên chúng tôi biết điều đó –“
“ – Đội trưởng… Làm ơn bình tĩnh. Kẻ địch ở kia.”
Remedios đã đến cực hạn của sự kiềm chế, và Gustavo nói với cô.
“Không, đội trưởng Custodio. Cô không biết gì cả. Vì kẻ địch đã biết rằng con tin là có hiệu quả, chúng sẽ thể hiện đây không chỉ là đe dọa, và chúng sẽ sử dụng con bé như một ví—“
Như thể đang chờ đợi những lời đó, đầu của cô bé con tin rớt xuống. Họ có thể thấy dòng máu đỏ phun ra từ tháp canh. Bafolk vứt xác cô bé xuống, và nó đổ gục yếu ớt xuống đất.
Mọi người yên lặng.
Tâm trí họ từ chối chấp nhận những gì vừa diễn ra.
Remedios là người đầu tiên tỉnh lại, và khi cô hét lên, Neia cũng lấy lại nhận thức.
“ Tến khốn! Sao ngươi dám giết con tin?! Thậm chí sau khi bọn ta đã nghe theo yêu cầu của ngươi!”
“ Hửm!” Bafolk kéo ra một cậu bé ra phía trước. “Đó là tại sao ta lại tóm một tên khác này, thấy không? Bây giờ thì lùi lại.”
“ Ngươi là tên vô liêm sỉ!”
“Hửm. Ngươi thực sự là đồ ngu phải không vậy? Có lẽ ngươi sẽ hiểu sau khi ta mang đến một tên khác nữa?”
Remedios nắm chặt nắm đấm. Rồi, như để trút hết cảm xúc của cô, cô ra lệnh:
“Mọi người, rút lui!”
“ Còn nữa, tập hợp những người đang cưỡi ngựa ở xung quanh! Đi đi!”
Cô có thể nghe thấy tiếng nghiến răng của Remedios. Nó đủ to để người ta có thể nghĩ rằng những cái răng của cô đã bị nghiến nát.
“Đội phó. Ra lệnh họ tập trung lại đây.”
“ N-Nhưng –“
“ Nếu anh không làm, đứa trẻ sẽ chết. Đi!”
“Mọi người rút lui!”
“Một nước đi tồi. Cô thể hiện cho chúng thấy rằng con tin là có hiệu quả và cho chúng thêm thời gian để chuẩn bị. Nếu kẻ địch làm gì đó để phá vỡ ý chí chống lại của cô, không phải nó sẽ khiến bị thiệt hại nhiều hơn sao?”
Gương mặt đỏ chót của Remedios nhìn chằm chặp vào Vua Pháp Sư như thể cô đang nhìn vào kẻ thù.
“ Nếu điều này tiếp tục, đòn tấn công bất ngờ của cô là vô nghĩa. Còn nữa, ta có thể nghe những âm thanh của cái gì đó đang di chuyển ở đằng đó. Nếu chúng sắp xếp lại chướng ngại vật, phá vỡ chúng sẽ mất thêm thời gian, và những thứ sẽ trở nên phiền phức hơn—“
“— Câm mồm!” Remedios ngắt lời của Vua Pháp Sư.
“ Ai có ý tưởng gì không? Một cách giải quyết mà không có bất kỳ ai phải chết!?”
Không ai lên tiếng.
Dĩ nhiên không ai có một giải pháp thuận lợi như vậy. Ví dụ, họ có người nào đó sỡ hữu kỹ năng đột nhập, tình huống này sẽ không phát sinh. Tuy nhiên, ở đây không có ai như thế.
Dù là Remedios cũng hiểu điều này. Nếu bản năng động vật của cô phân tích tình hình trận chiến và nói cô không có cách như thế, vậy phương pháp như vậy không tồn tại.
Thậm chí vậy, tại sao cô ấy lại từ chối thừa nhận nó?
Tại sao cô ấy lại nhất quyết không để một ai chết?
Những lời của Vua Pháp Sư xẹt qua tâm trí cô – đây có phải là một trong những hy sinh cần thiết mà ông ấy đã nói đến không? Nếu họ không có sức mạnh áp đảo hay một may mắn tột cùng thì không có cách nào mà không có người hi sinh cả.
“ Đội trưởng Custodio.”
Giọng của Neia vang to một cách bất thường.
“ Ngay bây giờ, chúng ta không thể kết thúc trận chiến mà chỉ có một vài thương vong sao?”
Ánh nhìn dữ dội của Remedios chuyển sang Neia.
Cảm xúc mạnh mẽ đang sôi sục của cơ thể chiến binh mạnh mẽ khiến cơ thể cô run rẩy, nhưng Neia chắc chắn rằng cô đã đúng.
“ Đó không phải là công lý!” Remedios hét lên.
Công lý? Đó là công lý—
Những Thánh Hiệp Sĩ xung quanh vẫn tiếp tục im lặng. Có vẻ như không ai chuẩn bị nói bất cứ điều gì. Neia cảm thấy như thể cô đang bị kẻ thù bao vậy và vô thức lùi lại, rồi cô cảm nhận như bàn tay của ai đó giúp đỡ cô từ phía sau.
Nhìn về phía sau, cô thấy Vua Pháp Sư, như cô nghĩ.
“— Ta ủng hộ quan điểm của cô Baraja.”
Ông ta xác nhận cô với một giọng nhỏ nhẹ. Nhưng với Neia, nó như trăm triệu tiếng hô chấp thuận.
“ Câm mồm!”
Remedios lại hét lên. Tuy nhiên, đây không phải là thứ mà cô nên nói với vị vua của một đất nước khác đã đến đây để giúp đỡ. Có những hành động có thể chấp nhận, có những hành động không thể chấp nhận.
Sự giận dữ nổi dậy trong trái tim Neia.
“ Những gì cô cần lúc này là thay đổi tình huống, không thể cứ ngồi im và bối rối như một tên đần độn… Ahh, không còn cách nào khác. Ta sẽ xoay chuyển mọi thứ.”
Sau khi lẩm bẩm với bản thân, Vua Pháp Sư quay lưng — hướng về cánh cổng – và bắt đầu đi tới. Hành động của ông quá bất ngờ, nên không ai gọi tên ông trước khi khi Bafolk hét lên cảnh báo.
“ Tên kia, tên đeo mặt nạ! Ta đã nói ngươi rút lui đúng không?”
“ Ta sẽ không rút lui! Ngươi nghĩ một mạng người có ý nghĩa với ta sao?”
“C-Cái gì?”
“ Mục tiêu của ta là giết từng tên Bafolk ở đây! Không quan trọng điều gì xảy ra với những con người! [Widen Magic – Fireball]!”
Vua Pháp Sư thét lớn và đưa tay ra, và một quả cầu lửa bay tới nổ tung Bafolk và cậu bé con tin.
Ngọn lửa của vụ nổ khổng lồ cũng nuốt chửng tháp canh.
Mọi kẻ bên trong tháp đều lên bảng đếm số. Bafolk và con tin của hắn rớt xuống phía bên ngoài bức tường.
“ [Maximize Magic — Shockwave] “
Phép thuật tiếp theo với một vụ nổ thổi bay cánh cổng đã sụp một nửa. Thêm vào đó, nó xé nát những Bafolk đang dựng chướng ngại vật đằng sau, xuyên thủng hàng phòng thủ của bọn chúng.
“ Xông lên, các Thánh Hiệp Sĩ! Tấn công! Giết những Bafolk bên trong tới tên cuối cùng!”
Như thể thức tỉnh bởi giọng của ông ta, Remedios đến và trả lời:
“Đồ khốn nạn!!!”
“ – Đội trưởng!”
“Grừuuu! – Xông lên!”
Những Thánh Hiệp Sĩ xông lên đáp lại những lời của Remedios. Hay hơn thế nữa, nó chính xác hơn phải nói là họ đã bỏ mọi cố gắng suy nghĩ và hoàn toàn tuân theo những mệnh lệnh của cô.
“ Cảm ơn ngài, bệ hạ!”
Gustavo để lại những lời đó và xông tới. Sau đó, những Thánh Hiệp Sĩ và Linh mục – ít nhất thì cũng có ý thức hơn – hướng ánh nhìn biết ơn vào ông. Remedios là người duy nhất nhìn vào Vua Pháp Sư với vẻ không hài lòng.
Vua Pháp Sư nói với Neia bằng giọng nói nhẹ nhàng.
“— Cô Baraja. Có phải ngươi đã nghĩ rằng ta sẽ cứu cậu bé đó với một phép ngoài sức tưởng tượng của cô không?”
Đúng vậy, suy nghĩ đó đã lướt qua tâm trí cô. Tuy nhiên, Vua Pháp Sư hẳn là có lý do cho hành động của mình.
“À, vâng, như ngài nói.”
“Hừm, có lẽ điều đó cũng có thể.”
Vua Pháp Sư gật đầu, và Neia im lặng lắng nghe.
“Đúng vậy, ta có thể làm như vậy. Bằng việc sử dụng nhiều loại ma thuật ta đã học, cứu một cậu bé đó chỉ là chuyện nhỏ. Tuy nhiên, ta không thể làm vậy. Đó là bởi vì ta không muốn để những Bafolk thấy ta giải cứu một cậu bé.”
Lần đầu tiên, vẻ nghi ngờ hiện lên trên khuôn mặt Neia, và Vua Pháp Sư chậm rãi giải thích.