My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
Chương 71: Trở về nhà vào sáng sớm
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 71: Trở về nhà vào sáng sớm
Nói chuyện với Dianeia xong, tôi cũng chia tay Anne rồi sắp xếp hoàn thiện một số thứ trong cửa hàng. Đến khi nhận ra thì trời đã sắp sáng rồi.
Hesty đang ngồi một góc gật gù liên tục vì mệt mỏi, có lẽ tôi nên hoàn thành việc thật nhanh để có thể trở về nhà.
Tôi đóng quầy và khóa cửa hàng lại.
-Ah, chẳng phải là Boss Daichi sao?
-Yo.
Tôi tình cờ gặp Ash và anh em của anh ta trong băng Đầu bóng.
Chúng tôi đang ở một nơi hầu như không có ánh sáng từ đèn lồng hay ánh trăng, nhưng tôi vẫn có thể thấy được độ bóng loáng từ cái đầu trọc của Ash.
-Oh, chào buổi tối, mấy người đi đâu vậy?
-À vâng, tụi em đang đi săn một ít quái vật, nhiệm vụ có hơi gấp nên giờ phải về ngay. Boss có muốn đi giải trí một lúc không?
Nói rồi Ash giơ ra một cái túi đầy tiền.
Sao lại thế nhỉ? Sao cứ mỗi lần họ gặp tôi là lại có dính đến tiền nong nhỉ?
-Hôm nay đã muộn rồi, tôi phải về nhà đây, nên xin lỗi nhé.
-Không không, đừng lo về điều đó. Lần tới gặp nhất định tụi em sẽ mời anh một chầu ra trò.
-Được rồi, tôi rất mong đợi ngày đó.
Họ nói và chúng tôi nói lời tạm biệt, nhưng sau đó tôi thấy một thứ kỳ lạ sau gáy của Ash.
-Này Ash, trên cổ anh là cái gì thế?
-Huh?
Nhìn kĩ có thể thấy nó giống như một thứ chất nhờn có màu nhàn nhạt với một cái nhân như viên ma thạch bên trong.
-Cái gì thế này? Nó còn sống phải không?
-Ah, cái này….chắc là do trời tối quá nên em không để ý. Cái này là một con slime kí sinh.
Ash nghiêng đầu sang một bên nhìn vào thứ chất lỏng và dùng ngón tay chọc vào nó.
-Kí sinh sao? Nó không sao chứ?
-À vâng, nó không có lợi gì, nhưng cũng không quá mạnh nên không sao đâu. Oi, giúp tao kéo nó ra coi.
-Vâng.
Một thành viên của băng Đầu bóng bước lên dùng một con dao găm cạo con slime ra.
-Ha…thứ này khá thường xuất hiện, nhưng nó không đủ mạnh để gây hại cho vật chủ. Mặc dù là một sinh vật kí sinh nhưng khi bám trên vật chủ khoảng 1 năm hoặc hơn thì nó mới bắt đầu hút chất dinh dưỡng từ vật chủ.
-Ra là vậy.
Có vẻ thứ slime này khá là dễ tính nhỉ?
Nó có thể sống được khoảng hơn một năm trước khi chết. À và nếu ném vào bồn tắm thì nó sẽ chết luôn. Vì thế bản thân nó không quá đáng sợ, nhưng đôi khi nó gây ức chế cho một con quái vật khác thì lại là chuyện khác.
Tôi hiểu rồi, hóa ra nó là một loại quái vật khá là hâm hấp nhỉ?
-Không biết có phải do cái này mà mấy con Fafnir đã nổi điên lên không?
-Cũng có thể lắm, thứ slime này không quá hiếm, chúng sẽ bu lại khi thấy nơi nào đó có nhiều ma lực. Chắc Boss Daichi cũng từng thấy chúng rồi đúng không?
Ừm, hình như là có đấy, tôi nhớ một lần đã nhìn thấy một con Slime khổng lồ ở gần nhà.
Nhưng nó đã bị lũ golem của tôi xử đẹp sau đó rồi.
-Tôi nghĩ mình đã thấy một con khá lớn, nhưng sau đó tôi chỉ đơn giản là tiêu diệt nó mà chẳng để ý gì.
-Hahaha quả nhiên là Boss Daichi.
Ash cười lớn nhưng mặt anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc ngay sau đó.
Khoan đã, với những con to lớn như vậy, hẳn là chúng đã hút được năng lượng từ một viên ma thạch nào đó. Trường hợp đó cực kì nguy hiểm đấy. Không ngờ Boss Daichi có thể xử lý nó dễ dàng như vậy, thật tuyệt vời.
-Ừm, cũng chẳng có gì đáng khen đâu. Dù sao cũng cảm ơn mọi người về thông tin này. Tôi không biết nhiều về quái vật ở đây.
Đặc biệt là trong trường hợp của tôi, tôi chỉ đơn thuần là đánh bại chúng mà không thực sự quan tâm chúng là cái gì.
-Haha, cứ giao cho tụi em, bọn em có hiểu biết khá nhiều về lũ quái vật trong các dungeon, nếu có thắc mắc gì, boss đừng ngần ngại hỏi tụi em. Bọn em sẽ lấy cả tính mạng mình ra để tìm câu trả lời cho anh.
Ash nói, rồi cười trước khi cả bọn rời đi.
-Kiến thức về quái vật à? Có vẻ thú vị đó chứ?
Tôi nghĩ mình nên hỏi thêm Hesty và Anne về chúng khi có thời gian.
Nghĩ vậy tôi kiểm tra lại khóa cửa lần nữa rồi quay đi.
-Haa....
-Ah....em ấy ngủ gật luôn rồi.
Hesty đã lăn ra ngủ không biết trời trăng gì nữa rồi. Thôi thì cứ để em ấy ngủ vậy. Tôi sẽ tự tìm đường về nhà.
-Yossh, chúng ta đi nào.
Bế xốc Hesty lên, tôi bước ra ngoài thành phố khi ánh bình minh đang dần ló rạng