My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
Chương 209: Golem cát
Chương 209: Golem cát
Sau một hồi cùng tập luyện điều khiển cát với Athena, tôi nhận ra là nó khó hơn so với điều khiển cây cối hay đất đá.
Cát được cấu thành từ nhiều hạt nhỏ, nên việc thay đổi kết cấu và tạo hình khá đơn giản.
-Nhưng làm nó cứng và duy trì hình dạng quả là rất khó…
Tôi đã cố gắng tạo ra một con golem cát nhưng khi kích thước nó tăng lên càng lớn, việc kiểm soát càng khó và nó nhanh chóng bị vỡ vụn.
Hiện tại, con to nhất mà tôi làm và kiểm soát được là khoảng 3m, là khoảng trung bình so với những con golem khác tôi từng làm.
Hơn nữa, không giống như golem gỗ và nước, nó khá “gầy”
-U-umm, dù anh nói là khó thì….việc tạo ra mấy con golem bằng cát như thế này chưa ai từng làm được đâu…
-Hm…có lẽ vẫn có vài chuyện anh không làm nổi…
Độ khó lần này khác hẳn.
Có vẻ như tôi sẽ cần luyện tập nhiều hơn để tạo thêm một con golem cao và mạnh mẽ hơn.
Còn các công trình hay thiết bị lớn hơn sẽ cần nhiều thời gian hơn..
Tôi đã làm một lâu đài cát thu nhỏ cho vui, nhưng dù vậy cũng mất khá nhiều thời gian.
Cát khá khó sử dụng nên tôi phải suy nghĩ kỹ hơn về cách và thời điểm sử dụng chúng.
Nghĩ vậy, tôi tiếp tục đặt tay lên cát.
-Ah! Daichi-oniisan…bên đó…
Athena đột nhiên kêu lên.
-Hm? Có gì sao?
Tôi quay lại nhìn theo hướng tay Athena đang chỉ.
Ở đó tôi thấy một tảng đá lớn màu xám đen dài khoảng vài mét.
Nhìn nó như đang ngày càng tiến lại gần bờ hơn.
-Đó là gì vậy? Một con golem?
- Không Daichi-oniisan. Đó là một con cua đá.
- Cua đá?
- Un, đó là một loài cua có thể ngụy trang bằng cách bắt chước những tảng đá nhô ra ven bờ hoặc trên mặt nước. Thường thì nó sẽ nằm yên một chỗ, chỉ khi đói mới chịu di chuyển.
Đó là … cua thật sao?
Nhìn gần hơn, tôi để ý nó cũng có vài điểm khá giống con cua.
Mấy cái chân to lớn dần hiện rõ hơn cho thấy nó đúng là một sinh vật chứ không phải đá.
-Nói vậy là, nó đang đói và sẽ tấn công chúng ta?
-Vâng, cơ bản thì thứ này có đủ khả năng tấn công con người.
- Fumu fumu, nếu vậy thì cần phải làm gì đó nhỉ?
Athena gật đầu trước câu nói của tôi, nhưng mặt em ấy vẫn tỏ ra căng thẳng.
-Un, nhưng loài Cua này có vỏ cứng và dày như đá nên lửa và các cuộc tấn công vật lý hầu như chẳng có tác dụng gì. Với sức mạnh hiện tại, em không nghĩ có thể làm được gì nó.
- Không tấn công vật lý được à? Nếu thế để anh thử dùng con golem cát này xem sao.
- Eh?
Trước ánh mắt ngạc nhiên của Athena, tôi giơ tay ra hiệu cho con golem cát.
-Tấn công nó.
Tôi muốn thử xem sức chịu đựng và sức tấn công của nó đến đâu.
Trước một đối thủ cũng cứng và to lớn thế này, hẳn sẽ là một thử nghiệm hoàn hảo.
Tôi nghĩ vậy và ra lệnh tấn công.
Con golem cát lập tức vâng lời và tiến đến. Nhưng không phải là đi, nó như đang lướt trên mặt cát vậy.
Sau đó, với những chuyển động mượt mà hơn bất kỳ con golem nào tôi đã từng chế tạo cho tới nay, nó vung lên một nắm đấm.
-Gii h…….
Con cua đá cũng rít lên một tiếng và nhào tới tấn công.
Hai bên chạm nhau, một tiếng va chạm đinh tai vang lên.
Nắm đấm của con golem cát đã lún sâu vào cơ thể con cua đá.
Ở chính giữa cái vỏ sần sùi gần giống đá kia xuất hiện một cái lỗ.
Con cua từ từ lịm đi rồi đổ rầm xuống.
-W-waaa ~ cái này…phép thuật cường hóa của Daichi-oniisan thật đáng sợ…
-Hm…anh đoán là vậy, hoặc cũng có thể đó chỉ là một đặc tính của cát.
Không chỉ con cua, một dải cát lớn phía sau nó bị tách sang hai bên bởi uy lực của cú đấm.
Bản thân cát thô và cấu tạo từ nhiều hạt nhỏ, do đó nếu đánh đủ nhanh, lực của cú đánh sẽ rất rất mạnh.
-Chắc anh phải giảm sức mạnh của nó một chút rồi…như thế này nguy hiểm quá.
Nếu cứ để nó như vậy, bất kì cú lỡ tay nào của nó cũng có thể nghiền nát mọi thứ.
-Mãi mới có một mục tiêu để thử nghiệm mà nó chết nhanh quá….
-Ah-ahahaha nhưng dù sao thì anh cũng đã kiếm được một bữa ăn ngon lành rồi đó. Thịt của loài cua này được cho là rất ngon đấy.
- Oh thế sao? Nếu thịt đủ ngon và với kích thước lớn như thế này thì có thể đủ cho mọi người cùng ăn rồi.
Nếu những gì Athena nói là đúng, tôi vừa mới săn được cả tấn thịt cua loại hảo hạng.
Sắp tới bữa trưa rồi, tôi không thể chờ để thưởng thức nó nữa…