My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
Chương 169: Tận hưởng làn nước mát với các Vua rồng
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 169: Tận hưởng làn nước mát với các Vua rồng
Chương 169: Tận hưởng làn nước mát với các Vua rồng
Sau khi tắm vòi sen và làm nóng người một chút, tôi băt đầu thong thả bơi. Nhờ có thời tiết nóng nực, cảm giác khi hòa mình vào làn nước thật tuyệt vời.
-Nước ở đây sạch quá…
Cái hồ trong đến nỗi tôi có thể nhìn thấy đáy, điều này càng làm nó tuyệt vời hơn nữa. Thậm chí không có tí bùn nào trôi nổi trong này.
-Có phải nó đẹp như thế này là bởi được Mana trông nom không?
Tôi hỏi Mana, người đang nổi gần đó một cách yên bình.
-Đúng vậy, tui thanh tẩy mỗi ngày và Katarakta lưu thông dòng chảy. Đó là tại sao nó lại sạch sẽ đến thế……tuy nhiên, nó không đủ sạch để uống, nên tui sẽ nói nó hơi kém hơn so với nước trong vườn của Daichi-san.
Cô ấy cười gượng nói rồi bơi tự do xung quanh. Thực ra thì, cơ thể cô ấy đang bán trong suốt.
-Nói thế nào nhỉ…Đó là một tư thế rất đẹp.
-Bởi vì cơ thể tui có tính tương thích cao với nước nên tui có thể làm như thế này…...Tuy nhiên, tui vẫn có thể bơi bình thường.
Manaril nói với với nụ cười nhẹ và cơ thể cô trở lại bình thường. Sau đó cô ấy ngửa mặt lên trời và bắt đầu thả nổi cơ thể theo dòng.
Dường như nó khá thoải mái nên tôi cũng sẽ làm vậy.
….Tôi thả lỏng cơ thể mình.
Lúc ấy, tôi bắt đầu trôi đi một chút. Tôi thư dãn trong khi nổi trên mặt nước thì….
-Hm?
Lưng tôi đột nhiên đặt lên thứ gì đó.
Tôi quay đầu lại và thấy một con thủy long nhỏ đang đặt tôi lên lưng nó.
-Huh, Katarakta?
-Đúng vậy……Chắc hẳn nó rất quý anh đấy, Daichi-san, nên nó mới để anh cưỡi lên lưng.
Fumu, Fumu, vậy sao? Thế này cũng có cái hay riêng của nó. Cảm giác giống như tôi có một hộ vệ vô hình khiến việc nổi như thế này trở nên dễ dàng hơn rất nhiều
Tôi tiếp tục tận hưởng cảm giác ánh nắng chiếu rọi lên cơ thể trong khi nổi trên mặt nước
Đảo mắt xung quanh, tôi thấy Mamaril và Sakura cũng đang có một khoảng thời gian tuyệt vời với việc bơi xng quanh. Tôi nghĩ nơi này thật tuyệt để làm mát cơ thể mình….
-Hm? Hesty, em đang làm gì vậy?
Hesty đang đứng ở chỗ nước nông, tự vẩy nước lên chính mình. Sau đó,
-N~……….được rồi.
Sau khi nhìn chúng tôi một lúc, em ấy nhìn như thể đã quyết tâm và nhảy vào chỗ sâu.
Và thế là……
—Ọc ọc ọc ọc ọc—
Em ấy chìm xuống đáy hồ trong khi nhả ra bong bóng….
-Eh? Hesty…?
Em ấy chìm nhanh như một hòn đá.
Tôi nhìn như thể vừa thấy một sinh vật lạ trong khi em ấy ngoi lên rồi đi dọc theo đáy hồ đến phía bờ rồi cuối cùng trèo hẳn lên bờ.
-Em ổn chứ?
Tôi tiến tới bờ hồ và nhìn vào mặt Hesty. Em ấy hoàn toàn ướt sũng, nhưng dường như không có dấy hiệu nào của việc thiếu oxy. Sau đó em ấy lắc mình và rũ nước đi…
-Em ổn, em có thể thở như thế.
-Ừm, anh biết rồi…nhưng em đã chìm phải không?
-Đúng………Em không…biết bơi.
Hesty buồn bã nói.
-Thật à……?
-N, thật đấy.
Hesty, người dường như tinh thông mọi thứ cũng có điểm yếu như thế này.
-Ah, em cũng không biết bơi. Em mừng là Aneue-sama cũng thế~
Anne lợi dụng cơ hội này để xen vào. Bề ngoài hoàn toàn ướt sũng của cô rõ ràng cho thấy cô cũng đã nhảy xuống nước.
-..........Không phải bởi vì là rồng mà em không bơi được hả?
Tôi nói và đưa mắt nhìn về phía Manaril ở giữa hồ.
-Không phải vậy. Thấy không?
Manaril nói, chuyển về trạng thái bình thường đang bơi kiểu chó. Đúng vậy. Sau cùng thì cô ấy vừa mới bơi một cách vô cùng bình thường ban nãy.
-Hm…, chỉ là do Hesty và Anne bơi kém thôi.
Manaril nói rồi nhìn về phía hai Long Vương đang ngồi trên bờ.
-Tôi là rồng của Đất và Kim loại, nên đó không phải thế mạnh của tôi.
-…..Em là con rồng, gần như lúc nào cũng chỉ bay, nên em không, giỏi bơi lắm.
Họ đều phản ứng lại bằng những lời bào chữa.
……Dù gì thì bọn họ đề không gặp rắc rối với việc thở dưới nước nên ổn thôi.
Tôi đang nghĩ vậy thì Hesty chầm chậm bước tới và nói…
-Làm ơn dạy em, bơi được không? Em muốn bơi, với anh.
Em ấy nói trong khi hé nhìn vào mặt tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ ngày này sẽ tới, ngày ,à tôi dạy Hesty thứ gì đó. Luôn là em ấy dạy tôi.
-Ừm, tất nhiên rồi. Vậy thì anh sẽ giúp em một chút.
-N, Cảm ơn anh.
-Ah, tôi nữa, tôi nữa. Daichi-sama~ Nhờ anh nhé~
-Ok ok, tôi sẽ dạy cả hai.
Và ngày hôm nay bằng cách nào đó lại trở thành một lớp học bơi ngoài dự kiến. Thật là một cảm giác mới lạ khi dạy các Vua rồng cách bơi.