My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
Chương 143: Những chuyện trong và ngoài dự tính
- Truyenconect
- My House is a Magic Power Spot~ Just by Living there I Become the Strongest in the World
- Chương 143: Những chuyện trong và ngoài dự tính
Chương 143: Những chuyện trong và ngoài dự tính
Vì hôm qua đi ngủ khá sớm, vì thế hôm nay tôi dậy sớm hơn thường lệ. Sau khi ăn sáng, tôi bước qua chỗ Onsen.
-Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ tiếp tục thêm vài thử nghiệm nữa. Sakura, chuẩn bị xong rồi chứ?
-Vâng, chủ nhân. Em đã thu hoạch rất nhiều táo sáng nay.
Đêm qua trời mưa khá lớn, nhưng sáng nay thì thời tiết đã tốt hơn nhiều.
Một điều kiện lý tưởng để tiếp tục những chuyện hôm qua.
Khi chuẩn bị ném táo vào, tôi đột nhiên thấy thứ gì đó không ổn.
-Sui~ sui~
-Eh?
Đó là tinh linh nước đang nổi trên mặt nước.
Cơ thể nó dài ra hơn rất nhiều khi nổi lềnh bềnh như thế.
-Nó đang làm gì vậy??
-Um...em nghĩ là nó cũng rất thích onsen và đang tận hưởng nó.
-Sui~
Ra là vậy, nhìn cũng khá dễ thương.
-Vậy là mày vẫn có thể giữ được cơ thể trong khi chìm dưới dòng nước onsen sao?
Trước đây, tôi có từng chạm vào nó và nhận thấy cái cơ thể kia giống như được làm từ nước. Tuy nhiên, giờ nó đang nổi bập bềnh trên dòng nước mà không có vẻ gì là bị loãng ra hay hòa tan cả.
-Tinh linh là những thực thể đặc biệt và được tạo nên từ ma thuật, vì thế dù nhìn giống như nước, nhưng nó sẽ không dễ gì bị hòa tan vào nước đâu ạ.
-Eh...cũng giống như dầu không hòa tan vào nước ấy hả?\
-Vâng. Tinh linh này đã có dạng hình người, vì thế chắc chắn chúng phải có một lượng sức mạnh nhất định.
Sakura giải thích.
-Nói vậy cũng tức là vẫn có những tinh linh không có dạng người đúng không?
-Vâng, nhưng những tinh linh dạng người là loại hiếm ơn rất nhiều.
Mặc dù cô ấy có nói thế thì, cho đến giờ những Tinh linh tôi thấy được đều là những tinh linh có dạng người.
Chưa bao giờ tôi gặp loại không có dạng người như Sakura nói.
-Ừm....những tinh linh không có dạng người vẫn có khả năng tự trôi nổi hoặc hơn chút nữa là mang theo được đồ vật. Nhưng khi tiếp xúc với ma lực của anh, chúng đều sẽ bỏ chạy nhanh nhất có thể. Vì thế cũng dễ hiểu khi anh không gặp được chúng.
-Vậy tức là...anh bị các tinh linh xa lánh sao?
Điều đó khiến tôi thấy rất buồn.
-A...anh ổn mà....Không vấn đề gì đâu...
-Em hiểu mà...
Có một chút lạc đề kì lạ. Nhưng dù sao nhờ đó tôi cũng biết thêm về những loại tinh linh mới.
-Ngoài ra, bốn tinh linh này cũng đâu có bỏ chạy sau khi gặp anh.
-À...ừm...cũng phải nhỉ.
Tôi thầm cảm ơn Sakura và quay lại nhìn vào Tinh linh nước. Không có vẻ gì là nó định bỏ chạy hay bay đi cả. Ít nhất thì tôi không bốn tinh linh xa lánh.
-Sui ~ ii ~
Cuối cùng tinh linh cũng ngẩng đầu lên nhìn tôi.
Mặt nó đang đỏ lừ.
-Không lẽ...nó đang bị say sao?
-Vâng, dù là một tinh linh, nhưng nó cũng không chịu được lượng ma lực trong onsen nên nó đã bị say.
Nghe Sakura nói, tôi mới nhận ra gần đây mình có hơi bất cẩn.
Tôi đã quên cái onsen này có thể ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh như thế nào.
-AH...trước hết hãy kéo nó ra cái đã nào.
-Vâng.
Và phải chờ tới sau khi kéo được tinh linh ra,tôi mới có thể tiếp tục thí nghiệm của mình.
==========
Sáng sớm, Dianeia đang ngồi đối diện Mana trong văn phòng của mình. Cuộc gặp này là vì câu chuyện liên quan đến buổi trình diễn của Mana hôm qua.
-Tôi cần kiểm tra lại mọi thứ nên hãy vui lòng chờ tới ngày mai.
Dianiea đã nói vậy để có thời gian suy nghĩ. Nhưng bây giờ là lúc để đưa ra câu trả lời...
-Thế, cô đã kiểm tra mọi thứ rồi chứ? Câu trả lời là gì?
-Ah vâng, tôi đã kiểm tra lại, đúng là nó có trong lịch làm việc. Nhưng sẽ không thể tổ chức ngay hôm nay hoặc ngày mai/ Tôi rất tiếc phải nói, nhưng có lẽ ngài sẽ phải đợi khoảng 1 tuần.
-Phải rồi ha ~ đó là một yêu cầu rất đột ngột nên tui rất vui nếu cô có nhớ tới và chuẩn bị nó. Một tuần với loài rồng tụi tui không phải là vấn đề gì.
Mana gật đầu đồng ý.
Dường như cô ấy rất dễ nói chuyện so với các Long vương khác, Dianeia nghĩ trong khi thở phào nhẹ nhõm, nhưng Mana mở miệng thêm một lần nữa
-Từ giờ đến lúc đó, tui có thể đi dạo xung quanh thành phố chứ?
-Vâng, tôi không thực sự bận tâm về điều đó.
-Ok ~ vì nghe nói Hesty đang ở gần đây nên tui sẽ đến thăm cô ấy.
Nghe xong câu đó, Dianeia cảm thấy suýt nữa thì ngạt thở vì chưa kịp thở xong.
-Eh...um...thực ra, ngài ấy không sống trong thị trấn này....
-Thế sao? Vậy cô ấy đang ở đâu? Có thể cho tui biết không?
Dianeia đã lường trước điều này nhưng không ngờ nó lại tới bất ngờ như vậy.
Nếu cô ấy nói với Mana về nơi đó, thì có thể rắc rối sẽ lại một lần nữa ập tới.
Không...chắc chắn là sẽ có rắc rối mới đúng...
-A...điều đó không cần thiết đâu...tôi...tôi sẽ mời ngài ấy tới đây.
-EH? Cô không cần phải làm điều đó đâu mà....thật đó...
-Không không không...ít nhất hãy để tôi làm điều đó như một lời xin lỗi vì đã không thể chuẩn bị chương trình cho ngài....H..hãy chờ ở đây một lát....
Dianeia nói và nhanh chóng dịch chuyển đi.
Ngay bây giờ, cô ấy phải tới chỗ Daichi và hỏi mượn Hesty càng nhanh càng tốt.
Dianeia thực hiện kế hoạch của mình trong khi nắm chặt tay đầy quyết tâm.