Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
Chương 72: Lời hứa
Chương 72: Lời hứa
Trans: Sinhsieusao
Edit: OVer_NIT
~~~~~~~~~~~~
Cả năm người bọn ta được xác nhận là đạt thứ hạng cao nhất trong bài thi viễn chinh Gairadiyte này. Những học viên khác giờ này chắc còn chưa vượt qua nổi biên giới Dilhayd không chừng. Menou rồi cũng miễn cưỡng chấp nhận thành tích quá mức xuất sắc của bọn ta.
Thành tích của bài thi viễn chinh được đưa ra dựa trên sự đánh giá mang tính tương đối. Nếu cho những người top đầu bọn ta 100 điểm, và rồi với sự cách biệt đáng kể về thành tích giữa nhóm bọn ta và nhóm top 2 kia là quá lớn, điều này dẫn đến việc thành tích các toán học sinh đến sau nếu xếp trên cùng thang đo sẽ bị tụt dốc trầm trọng. Mà như thế thì cũng phải chịu thôi, cơ mà việc giải thích như nào để châm chước thêm điểm cho bọn đến sau kia thì có vẻ khá là mệt não.
Này cũng chả phải việc của ta, cơ mà làm giáo viên thì phải trực tiếp giải quyết mấy rắc rối như này, khá là gian nan đấy.
Ta được dẫn tới phòng của mình trong ký túc xá và mang đồ đạc cất đi. Về phòng ngủ, nó được chia theo nam và nữ. Ta và Rei chung một phòng, còn lại 3 người Misha, Sasha và Misa ở một phòng.
"Trong 10 ngày này thì mình hoàn toàn tự do tự tại nhỉ?"
Rei nhanh chóng nằm lên giường, quay sang hỏi ta.
"Cô ta có nói là vậy"
Sau 10 ngày nữa, chỉ có những học sinh nào kịp đến được Gairadiyte mới có quyền tham dự các tiết học và bài thi ở Học viện anh hùng. Cho đến lúc đó thì bọn ta hoàn toàn được tự do tùy ý.
"Ta sẽ lượn quanh phố ngó nghiêng chút, ngươi thì sao?"
"Nghe cũng hay đấy, nhưng giờ tôi đang định ghé qua căng tin rồi."
Căng tin ở ký túc xá mở cửa vào buổi sáng, trưa, và tối, trong khoảng thời gian đó thì có thể tới ăn bất cứ khi nào, đó là những điều họ đã nói.
Ngay bây giờ là đúng thời điểm có thể ăn bữa sáng.
"Đúng là không thay đổi chút nào nhỉ, ngươi vẫn ăn nhiều như vậy"
Trước khi tới Delzogade hẳn là đã ăn uống đầy đủ rồi mới phải.
"Tôi khá là có hứng thú với ẩm thực Azeshion ấy mà."
"Vậy thì gặp lại sau"
Rei vẫy tay chào, trong khi vẫn đang nằm bệt trên giường.
Ta ra khỏi phòng, tiến về phía cổng ra của ký túc.
"A……… "
Không biết vô tình hay hữu ý, ta gặp Sasha ngay tại đó.
"Cậu đi đâu vậy? "
"Ta đang định dạo vòng quanh thị trấn. Cô có muốn đi cùng không? "
"Ểh……? Ừm…… cũng được thôi……"
Và thế là ta cùng Sasha ra ngoài khu ký túc.
"Misha với Misa đang làm gì?"
"Họ nãy giờ đang liên lạc với mấy đứa Fanunion thông qua Thần Giao Cách Cảm
Hiểu rồi. Có vẻ họ làm khá tốt nhiệm vụ chăm sóc và hỗ trợ người khác nhỉ.
"Sao không dẫn đám họ theo cùng, thế có phải tốt hơn không."
"Bọn chúng rất yếu. Cứ tử tế tham gia bài thi này cũng không phải một ý tồi. Nếu chỉ nâng thành tích lên mà thực lực lại không cân xứng thì cũng đâu có ý nghĩa gì đâu."
"Fu~n"
Sasha ngó nhìn ta một lúc như đang có ẩn ý gì trong ánh mắt.
"Chuyện gì? "
"Chả có gì, chẳng qua là tôi đang nghĩ rằng một kẻ lúc nào cũng làm mấy chuyện điên khùng như cậu mà cũng có lúc nghĩ được mấy chuyện thế này được sao."
"Nói gì thế. Ta lúc nào cũng suy nghĩ về những điều đường hoàng không thôi đấy"
Mặt Sasha nghe xong phát biểu vừa rồi ngay tắp lự đổi thành kiểu không cảm xúc luôn.
"Hồi buổi tự học tí nữa thì giết người ta luôn rồi mà còn dám nói….."
"Cũng phải khá khen cô khi đã không chết lần nào đấy"
Miệng Sasha lập bập, như đang cố nói trả sau khi nhận phải đòn phản công bất ngờ từ phía ta.
".....Kh, không phải cậu nghĩ rằng khen tôi xong là đánh trống lảng được đấy chứ? Thật đáng tiếc thay. Tôi đây không có đơn giản vậy đâu đó nha."
Sasha hất đầu sang bên, thái độ y kiểu tsun tsun.
"Mắc mớ gì ta phải đánh trống lảng nhỉ. Ta đã bắn ra ma pháp mà nghĩ rằng nó sẽ giết chết cô, vậy mà cô đã vượt qua nó những ba lần nên ta mới khen vậy thôi. Đúng như mong đợi từ một cô gái sở hữu ma nhãn giống như ta."
Sasha cúi mặt xuống, cô như muốn nổ tung vì sự xấu hổ.
Đỏ đến mang tai luôn rồi.
"Đã… đã bảo là, có khen đến vậy thì tôi cũng không bị gạt đâu. Tôi thực sự đã gần gần ngủm rồi đấy"
Haizz, cô ta không vừa ý điều gì vậy.
Việc ta đi khen ai đó thật sự là rất hiếm luôn, ấy vậy mà lại phản ứng thế à.
"Sasha. Ngày trước ta từng nói ma nhãn của cô rất đẹp, nhớ chứ, đó tuyệt không phải nói dối đâu"
"Cá…. "
Sasha từ từ quay lại từng chút một.
"Tự, tự nhiên nói cái gì thế hả? "
"Không phải tự nhiên. Mà là ta đã luôn nghĩ vậy. Cặp ma nhãn của cô thật sự rất thanh tịnh và hoàn toàn tinh khiết. Cho đến tiết tự học ngày trước, ta càng khẳng định được điều ấy."
Ma nhãn, thứ có thể phát hiện được 'ma'. Bằng việc đều đặn sử dụng nó, kỹ năng thuần thục sẽ tăng lên, và rồi chủ thể có thể nhìn sâu hơn vào vực thẳm ma thuật. Tuy nhiên, chỉ cần lơ là một lúc thôi, rồi nó sẽ dần bị nhuốm màu ô uế.
Sở hữu cặp ma nhãn tinh khiết như này cũng đồng nghĩa với việc sở hữu ma lực đủ chống chọi với sự nhuốm bẩn ấy.
Mặc cho tiếp xúc với những nguồn ma lực đã bị đục bẩn mà vẫn không bị nhuốm lấy vết nhơ, chứng tỏ trong bản thân chủ thể đang ẩn chứa một sức mạnh tiềm tàng.
"T, trong lúc luyện tập cậu nghĩ về cái quái gì vậy cơ chứ…..Tập trung, vào đi chứ….?"
"Ta thì còn nghĩ về chuyện gì khác được. Tất nhiên ta cũng đã tính đến việc ma nhãn của cô khả năng rồi cũng sẽ nhìn sâu xuống vực thẳm ma pháp rồi."
Đã không biết bao nhiêu lần Sasha dùng Ma nhãn hủy diệt để phòng thủ trước ma pháp của ta, mỗi lần như vậy cô lại càng đánh bóng thêm cho đôi mắt của mình.
Và rồi bây giờ, thứ sức mạnh ẩn chứa trong con mắt ấy đã không còn nhìn thấy đáy nữa rồi. Nếu xét về tài năng thì Sasha dễ dàng vượt trội hơn cả những quỷ nhân đến từ thời đại thần thánh luôn rồi.
"Nè….. "
Vừa cúi đầu xấu hổ, Sasha mở lời.
".........Cậu cũng cho tôi xem, ma nhãn của cậu đi chứ….. "
Fumu. Định dùng ma nhãn của ta để tham khảo à.
"Thế này được chưa? "
Ma nhãn hủy diệt đã được thành hình bên trong tròng mắt ta, cứ thế ta lặng nhìn Sasha.
"......Tôi nghĩ ma nhãn của cậu, nó đẹp hơn đấy…… "
"Ta thì không nghĩ vậy"
Sau khi khẳng định dứt khoát, Sasha chỉ im lặng lắng nghe.
"Ma nhãn của cô đẹp hơn. Ta chỉ nói một lần thôi nên là nghe cho kĩ đây Sasha"
".........Etou……. Vâng…… "
Sasha như bị hút hồn vào con mắt của ta.
"Ta đã từng khao khát ma nhãn của cô"
".......Ể……? "
"Những lời thế này, thực sự là không có hay nói đâu đấy."
Điều này chứng tỏ thực sự Sasha là một tài năng thiên bẩm. Chỉ xét riêng về Ma nhãn hủy diệt thì một ngày nào đó rồi nó sẽ vượt qua cả ta cũng nên.
Đó là chuyện sẽ xảy ra nếu cô ấy không lười biếng và chăm chỉ nhìn xuống đáy sâu của vực thẳm ma pháp.
"Hiểu ta nói gì không? "
"......Eto…… Chờ, chờ chút đã nào…… Để tôi nghĩ cái đã….. "
Sasha để lộ ra vẻ bối rối.
Dù chỉ là một phần thôi nhưng dù sao cũng là có khả năng vượt trội hơn cả Bạo nghịch Quỷ vương, được bảo như thế thì cũng không trách được dáng vẻ của cô bây giờ.
"Là, là chuyện đó nhỉ"
Sasha hỏi như muốn thăm dò ẩn ý gì đó từ phía ta.
Chắc là bị choáng về việc vượt qua cả ta, dù mới chỉ nói miệng.
"Đúng là nó đó"
Ta cũng khẳng định rõ ràng lại luôn.
"......Cậu….. Thật không ngờ Arnos lại nói những điều như vậy…… "
"Không tin ta sao? "
Sasha gật đầu thay lời nói.
Bình thường thì vừa bày ra cái thái độ hiếu thắng, vừa tỏ ra ngại ngùng dễ thương cơ.
"Thì tại vì, tôi đâu có làm gì xứng đáng để nhận được những lời như thế…… "
"Bề ngoài thì tính đến làm gì. Thứ ta nhìn vào là sâu thẳm trong con người của cô. Sâu, tận sâu bên trong, thứ ánh sáng trang nghiêm rực rỡ hơn bất cứ thứ gì đang ngủ say ấy, ta đã bị thu hút bởi nó"
Sasha nghẹn ngào không thể nói thành lời.
Một Sasha đáng lẽ ra đã làm chủ được Ma nhãn hủy diệt từ lâu rồi, vậy mà không hiểu sao nó tự hiện lên trong lòng mắt cô, làm mọi thứ xung quanh rung chuyển dữ dội.
"Nhìn vào mắt ta đi"
"Ể……….? "
"Đừng có lảng tránh"
"..........V, vâng…….. "
"Thêm nữa"
"Kể cả cậu có bảo thế thì……. "
"Lại gần đây nữa"
Sasha làm như ta nói, xích lại gần.
".........Nhưng mà, lần đó, Arnos chẳng phải đã hẹn hò với Misha hay sao? "
Hèn hò? Là lần ra ngoài cùng nhau ấy hả.
"Cái đó thì sao? "
".......Thì là thế ấy, Arnos đối với Misha….. "
Có vẻ Sasha rất không muốn nói tiếp, được nửa chừng thì im lặng.
"Eto, cậu không khao khát ma nhãn của Misha hay sao….? "
Là chuyện đó à.
Có lẽ Sasha cũng đã nhận ra tài năng của Misha rồi.
"Quả thật Misha cũng sở hữu cặp ma nhãn rất tốt, không hề thua kém gì của cô cả."
Sasha lo sợ đưa mắt lên nhìn ta.
"......Arnos……. thích, cái nào…..? "
"Cái đó không phải thứ ta có thể lựa chọn được"
Chắc cô ta muốn biết bên nào sở hữu đôi mắt tốt hơn đây mà.
Là hai tồn tại gần như giống hệt nhau thì lại càng để ý điều đó.
Tuy nhiên tư chất ma nhãn của hai người là khác nhau. Đây không phải thứ mà đem ra so sánh tính ưu việt hay không ưu việt được.
".....Phân vân sao? "
Fumu. Cách hỏi này thật là rắc rối quá đi.
"Ta muốn cả hai"
"Ehhh….!? C, cả hai? "
Sasha giật mình thốt lên.
"Sao, không phục hả? "
".....Ơ thì, không phải hơi kì cục sao…..? "
Ta bật cười.
"C, cười cái gì vậy hả? Việc muốn nghĩ bản thân là tốt hơn đáng cười thế sao? "
“À không, chỉ là ta thấy đúng chất của cô thôi. Được đấy, Sasha. Hãy cứ nhắm đến đỉnh cao hơn. Càng cạnh tranh nhau thì ánh sáng càng rực rỡ"
"..........Thế à…….. "
Cô lẩm bẩm, có chút an tâm pha trộn sự thất vọng.
"Này nhé"
Sasha dứt khoát, nói ra suy nghĩ trong lòng.
".....Tôi chỉ nói có một lần này thôi…… "
Nghe những lời ấy, ta đối diện lại với Sasha với vẻ mặt nghiêm túc.
"Nếu cậu muốn cặp ma nhãn này thì tôi sẵn sàng cho cậu"
Fumu. Quả thật thì cũng không phải là ta muốn cướp lấy mà không cướp được, chỉ là ánh sáng sẽ không bao giờ trở lại với người bị tước đoạt đi ma nhãn thôi. Dám ngang nhiên thể hiện lời lẽ như thế, thật khí phách lắm.
Tuy nhiên, làm sao có chuyện ta có thể nhận nó được.
"Vậy thì hãy lập một lời hứa"
Sasha đưa ánh nhìn như thể muốn hỏi lại nó là gì.
"Có thể rồi cũng sẽ có một ngày nào đó, một tình huống mà vượt quá tầm tay của ta sẽ xảy đến. Lúc mà không thể bảo vệ những thứ muốn bảo vệ ấy"
"Tôi chẳng thể nào nghĩ ra cái viễn cảnh ấy đâu…. "
"Maa~, ta cũng nghĩ thế. Tuy nhiên, không tồn tại cái gì là tuyệt đối. Bởi thế nên, vào trường hợp chẳng may ấy, cô sẽ là người đứng ra bảo vệ những thứ ta không thể. Ma nhãn của cô ẩn chứa thứ sức mạnh có thể làm được điều đó"
Sasha trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi nói.
"Vậy, nghĩa là nếu tôi giữ được lời hứa thì, cậu sẽ nghe theo nguyện vọng của tôi chứ?"
"Nói gì cũng được hết."
Cô thẹn thùng vui sướng gật đầu nhẹ nhàng.
Còn nhấn mạnh thêm một lần nữa.
"Hứa rồi đó nhé?"
"Có cần Khế Ước
Sasha lắc đầu.
"Không cần. Tôi thích một lời hứa hơn là khế ước"
"Vậy à"
Ma nhãn hủy diệt có vẻ đã dịu đi.
Rời xa khỏi ta, cô bước đi ,tâm trạng có vẻ rất tốt.
"Mà ta đi đâu thế nhỉ? "
"Tìm hiểu thử xem lưu truyền về học viện anh hùng như thế nào"
"Là thế hả. Vậy cứ đi về hướng học viện anh hùng thì sẽ biết được gì chăng..? "
Sasha chỉ về ngã rẽ phía trước.
"Đi thôi nào"
"Ờ"
Hai đứa tiến về phía xa, nơi có thể thấy được bóng dáng học viện anh hùng Arcranisk.
---------------------------------------------------------------------------
Tác note:
Eh-, rõ ràng là nghĩ về hai chuyện khác nhau mà cuộc nói chuyện lại ăn khớp, chuyện như vậy cũng có thể xảy ra nhỉ.
NIT note:
muốn hóng bác tác tả cảnh phố phường lại phải hóng chương sau -_-
Chương này thì …. Toàn thính, mà rốt cuộc thì Sasha đang muốn nói về chuyện gì ấy nhể, ai đon cờ no :D
Cơ mà mấy bác thấy nói chuyện với Misha và Sasha thì gọi ‘cô’ hay ‘ngươi’ hợp hơn nhỉ?
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nha, nhớ ai chưa tim thì ra tim nha, sắp bị vượt r ae à :D. Cơ mà hơn 1 triệu view r, động lực của bác trans là đây chứ đâu :D
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~