Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
Chương 190: Vị cứu tinh của Hoàng tộc phái
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 190: Vị cứu tinh của Hoàng tộc phái
Chương 190: Vị cứu tinh của Hoàng tộc phái
Trans: 3K2
Edit: OVer-NIT
~~~~~~~~~~~~~~
Bước dọc theo chiếc cầu thang, chẳng mấy chốc hai người bọn ta đã lên đến tầng cao nhất của dinh thự.
Vừa đến nơi thì một cánh cửa trang hoàng vô cùng lộng lẫy ngay lập tức lọt vào trong tầm mắt.
Ramon dừng lại ngay trước nó, và dùng tay gõ lên vài nhịp.
"Là tôi, Ramon Iver đây!"
Cậu ta nhanh nhảu cất giọng. Chẳng đợi lấy một nhịp, người phía sau cánh cửa liền cất tiếng hồi âm.
"Vào đi."
"Xin thất lễ!"
Đằng sau cánh cửa là một không gian được bày trí như một thư phòng.
Những quỷ nhân đầu đội giáp, tay nắm chặt chuôi kiếm đang đứng nghiêm trang như giả làm bức tượng, được bố trí thành hàng ngay ngắn ở hai bên gian phòng.
Ngay phía chính diện đặt một cái bàn được đính kèm vô vàn những họa tiết trông rất sang trọng. Và hiện tại đang ngồi ở đó là một gã đàn ông.
Điểm nhấn của người kia là bộ râu bạc phơ được đính lên làn da xanh như muốn tăng thêm phần nổi bật. Tuy với cái vóc dáng nhỏ con cao kều cùng gương mặt cáu bẩn thế kia, nhưng có thể thấy nhãn quan của gã sắc bén đến tinh tường.
Trong một lần tập hợp những kẻ có quyền lực ở Midhayes này lại thì ta có để ý đến gã. Nhìn dòng ma lực tuôn trào từ cái căn nguyên kia thì không đời nào ta nhận nhầm tên giả mạo nào đó được.
Zelseas Angart.
Trưởng tộc đương nhiệm của gia tộc Angart, là người đàn ông có quyền lực chỉ đứng sau ma hoàng ở cái chốn này.
Tên này đồng thời cũng là người giữ một ghế trong [Hội đồng] quyết định các chính sách phát triển mới của Midhayes, thành thử ra phát ngôn của gã cũng có trọng lượng nhất định.
Không biết có phải là để tạo dựng bình phong tránh người khác ngộ nhận bản thân mình là hoàng tộc phái hay không, mà gã luôn ủng hộ những chính sách tấn công dữ dội vào thành viên hoàng tộc.
"Đó là 'đồng chí' mới mà ngươi đã nói đó sao?"
Zelseas cất giọng hỏi.
"Đúng vậy. Đây là nghĩa đệ của tôi, tên nhóc ấy là Anosh Porticolo."
Được nhắc đến tên, ta hiên ngang đi ra đứng đối diện với Zelseas.
"Anosh Porticolo, 6 tuổi. Ta đến đây vì rất có hứng thú với hoạt động chống đối của hoàng tộc phái. Ngươi là thủ lĩnh ở đây sao?"
Nghe xong màn tự giới thiệu của ta, Zelseas ngay lập tức cau mày khó chịu.
"X, Xin lỗi Zelseas-sama. Thằng nhóc này với ai nó cũng nói chuyện như thế hết."
Quỷ tộc đa số đều không câu nệ cách dùng từ, nhưng có vẻ tên Zelseas này lại thuộc phần thiểu số còn lại rồi.
"Mà, thây kệ đi. Dù gì ta cũng là người bao dung mà. Mấy lời nói của con nít cũng chẳng đáng để ta xé ra làm to chuyện đâu."
Zelseas chống cằm, nói như thể đang ban ơn ban phước.
“Để cho chắc ăn thì ta nói trước này, Ramon. Như ngươi đã biết, hiện tại chúng ta cần thêm rất nhiều ‘đồng chí’. Nhưng mà chúng ta không cùng đường đến mức phải mượn tay một thằng nhóc như thế này. Đây là vì sự nghiệp vĩ đại của chúng ta. Ngươi hiểu chứ?”
Ramon lúng túng thấy rõ ngay sau lời nhắc nhở của Zelseas.
“... V, Vâng, dĩ nhiên tôi hiểu chứ. Cơ mà nhóc Anosh này tuy còn nhỏ tuổi nhưng ma lực và trình độ ma pháp rất cừ đấy. Tôi nghĩ nếu ngài thử xem qua một chút thì sẽ hiểu ra ngay! Có khi còn có thể trở thành con át chủ bài của chúng ta không chừ――”
“Ramon.”
Bằng nhãn quan sắc bén của mình, Zelseas trừng mắt nhìn Ramon.
Chỉ có nhiêu đó thôi mà Ramon cũng đã phải rụt rè cắt ngang những lời đang nói dở.
“Ta không cần quan tâm ý kiến của ngươi. Có phải át chủ bài hay không là do ta quyết định. Ngươi, như ta đã bảo từ trước, chỉ cần tìm thêm đồng đội về là được.”
Ramon cay cú gật đầu.
“V, Vâng…”
Quả nhiên, vị thế của Ramon ở đây không hề quan trọng mấy nhỉ.
Sau cùng hắn chỉ là chân chạy vặt để kiếm thêm đồng đội cho phe chống đối thôi sao?
“Những lời ta nói nhóc cũng đã nghe rồi nhỉ, Anosh. Chúng ta không phải phân biệt đối xử với con nít. Chỉ là nếu muốn được tham gia làm đồng minh ở đây thì thực lực của mi chính là điều kiện tiên quyết.”
Tách. Zelseas búng ngón tay kêu lên một cái.
6 binh sĩ đang đứng hai bên ngay lập tức tiến đến xếp hàng trước mặt.
“Đây là những thuộc hạ thân cận của ta. Ai cũng đều có gốc gác là những quỷ tộc mạnh mẽ. Nhóc cứ chọn cho mình một đối thủ tùy thích. Chỉ cần trụ được 10 phút, ta sẽ công nhận nhóc làm đồng đội.”
Vận ma nhãn, ta đánh giá sơ qua một lượt những gã quỷ nhân trước mặt.
“Fumu. Đầu tiên là cho bọn tép riu ra để xem xét tình hình à?”
Zelseas nhăn mặt.
“... Ngươi nói sao………?”
“Cả 6 người bước lên đây một lượt luôn đi. Để ta cho ngươi thấy bọn họ thậm chí còn chẳng đủ để cho ta khởi động nữa.”
“... Tên oắt con này. Mày có biết mày đang nói gì không hả…?”
Một trong sáu người kia bước lên phía trước.
Đôi đồng tử trừng trừng nhìn ta, hiện rõ cơn tức tối vì bị xem thường.
“Bọn ta cũng có lòng tự tôn của những người phụng sự cho gia tộc Angart. Ngươi nghĩ xúc phạm bọn ta như thế mà sẽ được bỏ qua dễ dàng à?”
Thêm một người nữa bước lên.
Quả nhiên vẻ mặt khó chịu là biểu cảm chung của cả sáu tên trước mặt.
“Rút lại lời nói mau. Nếu không thì đừng trách ta vì ra tay với con nít nhá.”
Ta nhoẻn miệng cười, đáp lại lời hắn.
“Chính là cái khí thế đấy. Phải giữ lấy nó, chứ nếu không nghiêm túc ra tay thì sẽ chết đấy.”
Có vẻ như không thể nhịn được thêm nữa, bọn binh tốt này rút ma kiếm ra.
“Chúng tôi được phép chứ, Zelseas-sama?”
“Không sao. Nhưng nếu thấy sử dụng được thì đừng giết.”
Được sự cho phép của Zelseas, 6 người đã nhanh chóng bao vây lấy ta.
“Chắc ngươi sử dụng được Ma pháp lưu trữ nhỉ? Rút kiếm ra, để bọn ta chỉnh đốn lại cái thái độ ngạo mạn của nhà ngươi.”
Chẳng thèm quan tâm chi những lời của hắn. Ta bắt đầu lắc lư 2 tay như thể muốn khởi động cho giãn gân giãn cốt.
“... Oắt con, như thế là có ý gì?”
“Tay không sao? Nếu người nghĩ hai cái tay bé xíu đó có thể đỡ được nhát chém của bọn ta thì đó là một sai lầm lớn đấy.”
“Vấn đề gì sao? Do gần đây không vận động nhiều nên cơ thể ta cũng hơi căng cứng rồi. Cũng có vài chỗ muốn được giải tỏa lắm đấy, nhưng mà các ngươi thậm chí còn chẳng thích hợp để ta duỗi cơ tay.”
Ngay khoảnh khắc ta nói xong, chúng siết chặt chuôi kiếm, biểu cảm tức giận dần chuyển sang phẫn nộ.
“... Được thôi. Giờ ngươi có hối hận cũng đã muộn rồi, oắt con!!”
Một tên trong số chúng bay về phía ta.
Ta còn chẳng thèm nhìn về phía hắn, cứ tiếp tục màn lắc tay.
Khi cảm giác được cổ tay đã nhanh nhạy được kha khá, ta bắt đầu xoáy ra thành luồng gió, hệt như cái quạt. Nó nhanh chóng biến đổi thành một vòi rồng bé xíu, và chẳng mấy chốc đã hoá thành một trận cuồng phong.
“GUAAAAAAAAAAAAaaaaaaaaaa!!”
Luồng gió xoáy mãnh liệt ấy nhanh chóng ập vào gã quỷ nhân đang trên đà lao tới.
“Cá..!!? Tên oắt con này!!”
“N, Ngươiiiiiiii!! Rốt cuộc ngươi đã làm cái gì hảaaaaaaa!!”
Hai tên tiếp theo áp sát ta đồng thời từ hai bên trái phải.
Ta dồn trọng tâm xuống chân phải, và thong thả duỗi thẳng chân còn lại.
Dòng chảy ma lực nương theo cơ thể, tuôn ra thành một làn sóng xung kích, bắn vào tên đang lao đến từ bên phải của ta.
“GAAAAAAAAAAAAAAaaaaaa!!”
Rồi ta từ tốn đổi trọng tâm sang bên chân trái, đồng thời duỗi thẳng chân kia thêm một lần nữa.
Và chung một kịch bản, gã bên trái ta cũng đã bị một làn sóng xung kích hất văng.
“GOBOOOOOOOOOOOooo!!”
Tiếp theo, ta rút hai tay về và duỗi thẳng lên trời.
Ngay liền đó, như có cái gì đó vô hình phát nổ dưới chân, tập thể sáu tên thách đấu ta đã bị ép chặt lên trên trần nhà.
“GUOOOOOOOOOoooo!!!”
“GAAAAAAAAAAAhhhhhh!!!”
Tiếp tục bài khởi động, ta đan hai bàn tay lại với nhau và vươn vai.
“Gya~BEEeeeeeeeeeee!!!”
“ABAAAAAAAAAAAA!!!”
Căn phòng giờ đã bị cơn bạo phong làm hỗn loạn.
6 binh sĩ bay vòng vòng trong phòng hệt như quay cuồng trong mơ hồ giữa dòng nước xoáy.
Lần này, vẫn giữ hai bàn tay đan chặt, ta căng cơ vai, hạ tay xuống sau lưng.
Mất đi sức đẩy từ luồng gió, đám binh sĩ kia vô lực rơi xuống. Tuy nhiên thay vì âm thanh giáp trụ va chạm với nền nhà, thứ âm thanh áp đảo lại là thanh âm dữ dội của toà kiến trúc nặng nề rơi xuống.
Chỉ trong một khắc ngắn ngủi, phòng làm việc đang ở tầng thượng giờ đã thành tầng 4.
"Gahhh…!!? Cái quái…"
Zelseas hiện lên vẻ cộc cằn thấy rõ, nhưng thực tại phũ phàng buộc hắn phải vội vàng chống tay lên bàn để không bị té.
Ta ngửa lưng về phía sau, phòng làm việc rơi đùng xuống tầng 3. Lần nữa, xuống tầng 2. Thêm lần nữa, và giờ nó đã thành tầng trệt.
Ta vặn nhẹ cổ, trái, phải. Căn phòng như cũng muốn bắt nhịp mà lắc theo ta. Không gian xoắn lại, các binh sĩ kia cũng vì thế mà lăn lộn khắp cả căn phòng.
"GABBAAAAAAAaaaa!!"
"DEBEEEEEE, DEBAAAAAA!!"
"Ta duỗi thẳng tay phải, rồi vòng tay trái ngang phần cánh tay. Ngay khi ta định vận lực vào tay trái để giãn cơ vai phải thì tên Zelseas mặt mày vốn dĩ đã xanh giờ còn xanh xao hơn nữa vội vàng lên tiếng.
"... H, Hiểu rồi. Dừng lại đi."
Nghe được âm giọng có đôi phần nài nỉ, ta cũng dừng bài tập làm nóng cơ thể lại.
Phòng làm việc gọn gàng đẹp đẽ ban nãy giờ đã tan hoang. Đám lính kia thì đang ở trong trạng thái hấp hối lan liệt trên nền nhà.
"Như ngươi thấy đấy. Còn chả đủ để ta khởi động."
Ta vẽ ra một ma pháp trận ở chỗ bọn lính bị đánh gục, sử dụng ma pháp Chữa Lành
Các vết thương dần dần biến mất, ý thức của bọn chúng cũng dần dần trở về cơ thể.
Zelseas trừng mắt nhìn ta, nhưng lần này là cái trừng mắt kinh ngạc.
"... Lẽ nào là… bài tập khởi động… như lời nó nói sao, thật sự…"
Zelseas lẩm bẩm như đang độc thoại.
Mặt gã hơi phần cúi xuống, hẳn là bắt đầu suy tính chuyện gì đó.
Rồi một giây sau, tên đàn ông đó ngẩng đầu lên cùng một nụ cười mờ ám đến đáng quan ngại.
"Xin lỗi cậu, đồng chí Anosh. Ban đầu có nói là không phân biệt đối xử với con nít, nhưng có lẽ ta đã có một cái nhìn tốt hơn về cậu rồi. Hãy cùng nhau viết lại lịch sử chính xác của Quỷ tộc thôi nào."
Zelseas đứng dậy, bước ra khỏi ghế, tiến lại phía này và chìa tay ra.
Vừa bắt lấy tay ta, gã tiếp tục dò hỏi.
"Cậu cũng giỏi về ma pháp quá nhỉ, có thể sử dụng được Ma Vật Hoá
Đó là ma pháp biến đổi động vật thành ma vật nhờ ma lực.
Hiện tại ở Midhayes này, nếu chưa thỏa mãn một số điều kiện nhất định thì việc sử dụng
"Dĩ nhiên là được."
"Còn ma pháp Nô Lệ Hoá
"Đơn giản."
"Thật tuyệt vời, có vẻ như cuối cùng ông trời cũng đã mỉm cười với chúng ta. Phải chăng, cậu sẽ trở thành vị cứu tinh của chúng ta, cứu tinh của hoàng tộc phái không, đồng chí Anosh?"
Vừa nói, Zelseas vừa nở một nụ cười không kém phần đê tiện.
Với những ma pháp mà hắn vừa đề cập, chẳng lẽ mục đích chính là tạo ra ma vật và thao tác chúng nó hay sao?
Mặc dù thế, cỡ như
Khi nhìn thấy thực lực của ta mà còn cố tình hỏi thế, nghĩa là bọn chúng đang cố Ma Vật Hoá và điều khiến một thứ mà những pháp sư của hắn hiện tại không thể làm được hay sao?
"Ramon, chuẩn bị xe ngựa đi."
Tên Ramon đang chung cảnh ngộ lăn lóc trên sàn với mấy tên kia liền bật dậy và trả lời một tiếng "Rõ!".
Cậu ta ngay lập tức rời khỏi phòng làm việc.
"Đi đâu thế?"
"Gì chứ, chúng ta sẽ đến đó ngay thôi. Đồng chí Anosh, ở đó có thứ mà cậu muốn xem đấy."
Zelseas mắt đục ngầu, và ngay lập tức hồi âm như thế.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tác note:
Đây là, bài tập thể dục của Quỷ vương.
Hoàng tộc phái có lẽ đã đón chào một vị cứu tinh ngoài cả sức tưởng tượng.
NIT note:
Dù đã note mấy đoạn khởi động nhưng t nghĩ là sẽ có những chỗ t hình dung sai, mọi người thông cảm.
Chương mới của mọi người xong rồi đây.
Pha này thì đúng là cõng rắn cắn gà nhà mà chủ nhà cho phép luôn nè, hóng tan hoang.
Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt vs cày view nhiệt tình nha, cố leo top lại nào.
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~