Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
Chương 12: Cái mác của kẻ không phù hợp
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~
- Chương 12: Cái mác của kẻ không phù hợp
Chương 12: Cái mác của kẻ không phù hợp
Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: haomtpit, Arima死神
Cố vấn Nhật ngữ: KuroZererk
Remake: Sinhsieusao
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Note nhẹ đầu chương:
Bộ truyện này được up duy nhất tại [ln.hako.re] aka [docln.net], nếu các bạn thấy bộ này ở bất cứ nơi nào khác, thì nó đều là hàng ăn cắp, và nếu bạn đang đọc tại những web đó, vui lòng sang đây để có trải nghiệm tốt hơn nhá, như là đọc hàng chính chủ, đọc trên web xịn hơn (tại web leech là sao leech đc cái format của hako đc), up chương nhanh hơn, tương tác với team dịch các kiểu, và mục đích quan trọng nhất là để mấy web leech ế nhăn răng, chứ không thì dịch giả nản mà nghỉ hết á :)
Rồi, mời mọi người đọc truyện.
~~~~~~~~~~~~
Vài ngày sau………..
Ta khoác trên người bộ đồng phục học viện mà shipper cú đã giao cho ta ngày hôm qua và hiện đang trên đường tiến đến Học viện Quỷ vương Delzogade.
Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên, và một lẽ thường tình là sẽ có rất nhiều học viên bước qua cánh cổng chính của học viện.
Trên đường đi, ta nhận thấy học viên ở đây có 2 loại đồng phục. Một là loại màu trắng giống như của ta đây, thế nhưng ngoài nó ra còn có những kẻ khoác trên mình một loài đồng phục màu đen khác.
Thoạt nhìn, ta đoán rằng tỉ lệ giữa hai loại là khoảng 50-50. Nhưng có vẻ như nó không được chia theo niên khóa.
Ngoài ra, hoa văn và hoạ tiết trên chiếc phù hiệu học viện cũng không hề giống nhau toàn bộ.
Phù hiệu của ta là một hình chữ thập trắng. Ngoài nó ra còn có các loại tam giác, tứ giác, ngũ tinh rồi cho đến lục tinh nữa.
Thế nhưng kỳ lạ thay, nhìn ngó cũng được một lúc rồi mà ta vẫn chưa thấy bất cứ học viên nào mang chiếc phù hiệu có cùng dạng thập giá như mình cả.
Thêm vào đó, ta còn cảm nhận được những ánh mắt dị nghị đang không ngừng liếc nhìn về phía này. Chuyện gì thế nhỉ?
Hầu hết kẻ nào nhận thấy ta đi ngang qua cũng đều trở nên cực kỳ tò mò và dành một cái nhìn chăm chú như vậy.
Hồi kỳ thi đầu vào đâu có chuyện thế này xảy ra đâu. Mà thôi, có nghĩ thế nghĩ nữa cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. Nếu thực sự có điều gì đó đã xảy ra thì sớm muộn rồi ta cũng sẽ biết thôi.
Vào bên trong khuôn viên học viện, thứ gây cho ta ấn tượng đầu tiên là một bảng thông báo lớn. Trên đó có dán danh sách chia lớp cho các tân học viên.
Xem nào, Arnos Voldigod….Đây rồi, nó nằm ở cột thứ hai trên bảng. Vậy là phòng học của ta nằm bên cơ sở giáo luyện số 2 à.
Ta rảo bước đi lên trên cầu thang và hướng về lớp của mình được bố trí. Sau cùng thì đây là lâu đài của ta mà, làm gì có ai thông thạo đường đi lối rẽ ở đây hơn bản thân nữa chứ.
Mở cánh cửa lớn, ta bước vào cơ sở giáo luyện số 2. Bàn ghế được sắp xếp liên tiếp thành từng hàng từng lối ngay ngắn. Và cứ như đã hẹn nhau từ trước, tất cả học sinh trong lớp học đồng loạt quay lại nhìn ta.
Fumu. Vậy đúng như những gì ta đã linh cảm. Vì lý do nào đó mà mình đang được mọi người chú ý tới.
Nhưng mà dù sao thì từ giờ trở đi ta và đám người này cũng sẽ trở thành bạn học của nhau.
Tuy rằng không quen với việc này cho lắm, nhưng ta nghe nói lời chào hỏi ra mắt cho lần đầu gặp mặt là chuyện cực kỳ quan trọng.
Có lẽ ta nên tạo ấn tượng mình là một người dễ gần pha thêm chút cởi mở thì sẽ tốt hơn nhỉ.
Bằng tất cả khả năng của mình, ta trưng ra một nụ cười rạng rỡ nhất cùng với giọng nói chưa bao giờ tươi vui đến thế.
“Mọi người, chào buổi sáng! Kể từ hôm nay ta sẽ cai trị cái lớp này! Bất cứ kẻ nào dám chống đối, ta sẽ giết sạch!”
Fumu. Chào thế này chắc là ok rồi đấy nhỉ.
Hmmm. Sao ta cứ cảm giác bầu không khí đang trở nên khó xử là thế nào nhỉ. Mọi người trông như vừa bị làm cho mất hứng vậy. Chẳng lẽ giọng nói của ta vẫn chưa đủ độ tươi vui thân thiện à?
Không thể nào có chuyện ngày đầu đi học lại làm cho ta đây căng thẳng hay hồi hộp được.
Len lỏi nổi bật ra giữa hàng tá những ánh liếc nhìn lén lút, vẫn là cô gái ấy, vẫn đôi mắt không hề sợ sệt hay e dè ta một chút nào. Không ai khác, đó chính là Misha với mái tóc vàng bạch kim uốn xoắn cùng với bộ đồng phục trắng của mình.
Ta di chuyển đến gần chỗ ngồi của cô ấy.
“Yoh.”
Ta cất tiếng chào, Misha ngước lên nhìn lại ta bằng ánh mắt vô hồn của cô.
“……Chào buổi sáng…….”
“Ta ngồi bên cạnh có được không?”
“.......Nn…..”
Ta kéo ghế ra và ngồi xuống cạnh Misha. Tiện thể thì ta có chuyện định hỏi cô ấy luôn.
“Trò đùa vừa rồi của ta, thấy nó thế nào?”
Misha nghiêng đầu sang một bên.
“..........Trò đùa………?”
“Ta sẽ giết bất cứ kẻ nào dám chống đối.”
Dĩ nhiên là ta không hề nghiêm túc suy nghĩ về chuyện đó rồi. Hồi còn ở thời đại thần thánh, nó khá được mọi người đón nhận mà.
“Ng, ngài cứ đùa……”——Thuộc hạ của ta hay đáp lại như vậy mỗi khi ta sử dụng cái joke này.
“...... Tôi nghĩ là nó dễ gây hiểu nhầm……”
Kuh. Quả nhiên là vậy sao. Đúng là thời thế thay đổi khiếu hài hước nó cũng đổi thay theo.
Từ lần trò đùa của bản thân bị coi là nhạt nhẽo như hồi ở kỳ thi tuyển sinh, ta đã tự nhủ với lòng rằng nên cẩn thận lời ăn tiếng nói một chút. Nào ngờ ban nãy lại lỡ miệng thêm lần nữa mới đau chứ.
“Có lẽ khi nào mọi người thân với nhau hơn chút nữa thì mới nên làm những điều như thế này nhỉ?”
“.......Nn…….”
Cơ mà bọn chúng vẫn cứ liếc nhìn ta không nguôi.
“Ta cảm thấy như mình bị mọi người chú ý cả buổi sáng. Cô có biết tại sao không?”
“........Lời đồn……..”
“Về ta ư? Nó là gì?”
“.....Cậu sẽ không giận chứ…..?”
“Nhìn bộ dạng ta thế này thôi chứ, ít khi có điều gì đó làm ta nổi cáu lắm.”
“......Phù hiệu của Arnos……”
Misha chỉ vào chiếc phù hiệu trên vai áo bộ đồng phục của ta.
“...Nó thể hiện kết quả của bài kiểm tra đo lường ma lực và độ tương thích với Quỷ vương thuỷ tổ.”
“À, thì ra là như vậy. Thế nó được phân loại theo cơ cấu sắp xếp thế nào?”
“…Càng xuất sắc thì số cánh sao hoặc đỉnh đa giác càng tăng.”
Tam giác, tứ giác, ngũ tinh, vậy đó có nghĩa là sắp xếp thành tích tốt dần lên theo bài đo lường ma lực và kiểm tra tính tương thích à.
“Hửm, nhưng phù hiệu của ta không phải là hình cánh sao. Nó lại là một hình thập giá cơ.”
Thậm chí đến tam giác hay tứ giác cũng không phải luôn.
“...Đây là lần đầu tiên phù hiệu này xuất hiện tại Học viện Quỷ vương.”
“Nó có nghĩa là gì?”
“…Kẻ không phù hợp……”
Misha thuyết minh lại cho ta bằng giọng nói vô cảm của cô.
“Học viện Quỷ vương là nơi nuôi dưỡng và đào tạo những kẻ triển vọng xứng đáng trở thành Ma hoàng đời tiếp theo. Chỉ những ai thuộc dòng dõi của Quỷ vương mới được phép nhập học tại đây.”
Vì có quá nhiều thời gian rảnh rỗi trong khi chờ đến ngày nhập học đầu tiên, ta đã tìm hiểu qua đôi chút về cái tên này. Có vẻ như trong lịch sử của quỷ tộc, chỉ có mỗi một mình thuỷ tổ ta đây là được gọi với danh hiệu Quỷ vương mà thôi. Số khác thì lấy danh hiệu Ma hoàng, những kẻ thay nhau trị vì bờ cõi của Quỷ quốc. Điều này để phân biệt rạch ròi cũng như thể hiện một lòng kính trọng nhất định dành cho Quỷ vương thuỷ tổ. Nhân tiện thì dòng dõi Quỷ vương là cụm từ ám chỉ con cháu đã thừa hưởng dòng máu của ta.
“…Từ trước tới giờ chưa từng có ai thuộc dòng dõi của Quỷ vương mà lại bị đánh giá là không có tương thích với ngài ấy cả. Arnos là người đầu tiên.”
Misha ngưng lại một nhịp rồi nói tiếp.
“...Vì vậy, nó đã trở thành một lời đồn cho mọi người bàn tán.”
Fumu. Ta không biết bọn chúng dựa vào đâu để đánh giá tính tương thích với Quỷ vương. Thế nhưng đi gắn cái mác kẻ không phù hợp cho Quỷ vương thuỷ tổ chính hiệu ta đây thì…..chả biết nói gì ngoài việc phương pháp đánh giá của bọn chúng thật sự sai quá sai mất rồi.
Ta cứ nghĩ rằng chỉ cần nhập học vào đây thì bọn chúng sẽ tự động phát hiện ra danh tính thật sự của ta ngay lập tức chứ. Xem ra ma pháp của thời đại này đã bị thoái hoá tới mức nằm ngoài cả dự đoán của ta rồi.
“Thiết bị đo lường ma lực bị phá huỷ do lượng ma lực quá lớn của ta nên không đánh giá được gì. Điều đó ta có thể hiểu được. Thế nhưng đáng nhẽ phần kiểm tra tính tương thích ta phải đạt điểm tối đa mới đúng chứ?”
“……Tự tin…….?”
“Ờ.”
Thì đó toàn là những câu hỏi xoay quanh ta mà. Nào là hãy nêu tên của thuỷ tổ, đặt mình vào vị trí của thuỷ tổ và suy nghĩ, vv….
Làm thế nào ta có thể trả lời sai được.
Không, đợi đã?
“Này, Misha. Cô có thể nói cho ta biết tên của Quỷ vương thuỷ tổ được không?”
Misha chớp chớp mắt, cô vẫn giữ nguyên biểu cảm vô hồn đó của mình.
“....Tên của thuỷ tổ không thể tùy tiện nói ra khỏi miệng một cách thiếu kính trọng được.”
“Thế tên của ta là gì?”
“.....Arnos….”
"Tên đầy đủ?"
“ …Arnos Voldigod.”
Ta hiểu rồi.
“Ngồi yên chút nhé.”
Ta đặt tay lên đầu Misha.
Cô ấy dường như không tỏ ra khó chịu lắm, chỉ đưa mắt nhìn ta với vẻ tò mò.
“…Cậu đang làm gì đấy?"
“Hãy nghĩ về tên của Quỷ vương thuỷ tổ đi.”
“....Nn…..”
Khoảnh khắc tiếp theo, ta bắt đầu đọc suy nghĩ của Misha.
Một cái tên được hiện ra trong đầu cô ấy.
——Bạo nghịch Quỷ vương Avos Dirhevia——
“......Kẻ nào đây….?”
“....Không phải ư?....”
“Cái tên này không đúng.”
Misha lắc đầu.
“……..Cái tên này là đúng. Không có ai thuộc dòng dõi Quỷ vương mà lại có thể nhầm lẫn tên ngài được……”
“Cô bảo rằng việc bừa bãi mở miệng nói ra cái tên của thuỷ tổ là một điều rất bất kính đúng không?”
Misha gật đầu.
“Thì ra là như vậy.”
Tóm lại mọi chuyện là thế này. Tất cả mọi người đều cho rằng việc không tuỳ tiện nói ra cái tên của thuỷ tổ là để thể hiện lòng kính trọng của mình dành cho ngài ấy, thành ra sau 2000 năm, ai nấy đều quên béng đi cái tên thật sự của Quỷ vương. Thay vào đó, một cái tên sai lệch đã được truyền đi qua hàng bao thế hệ.
Còn cái lí do nào ngu ngốc hơn thế này nữa không.
Nghĩ kỹ lại thì tên Liorg đã từng nói rằng việc sử dụng ma thuật khởi nguyên chính là một canh bạc đánh cược cả tính mạng. Bây giờ thì ta đã hiểu nguyên do là tại sao rồi. Hắn lấy ta làm khởi nguyên để sử dụng ma pháp nhưng đến cái tên cũng nhầm lẫn, thế thì bảo sao lại không nguy hiểm đến mạng sống cho được.
Cũng chính bởi ý thức bọn chúng cực kỳ đặt nặng cái tên của ta từ trước đến nay, suy ra cái câu hỏi hãy đặt mình vào vị trí của thuỷ tổ và cảm nhân trong bài kiểm tra tính tương thích đó vốn đã sai ngay từ đầu rồi.
Ta chắc chắn việc mình lỡ tay phóng Ngục Viêm—Tiêu Diệt Pháo
“Bọn chúng đánh giá tiêu chuẩn mức độ tương thích với Quỷ vương như thế nào?”
“....Ai càng có lối suy nghĩ và tính cách gần với Bạo nghịch Quỷ vương thì sở hữu độ tương thích càng cao.”
Ra là như vậy.
“Nhân tiện thì mọi người nghĩ Bạo nghịch Quỷ vương là kẻ như thế nào?”
“Một tồn tại hoàn hảo được xen lẫn giữa sự tàn độc và lòng bác ái. Luôn luôn chỉ nghĩ cho quỷ tộc, chiến đấu không màng đến bản thân. Trái tim ngài cao cả vô bờ bến, không vương trần chút dục vọng nào bên trong. Tất cả những việc làm tàn bạo của ngài đều xuất phát từ trái tim cao quý của mình, thứ mà kẻ khác sẽ không bao giờ có thể thấu hết được.”
Gì thế? Tên nào mà nghe cứ như là siêu nhân hoàn hảo trong chuyện cổ tích bước ra vậy?
Trên đời chẳng có ai như thế đâu, đúng thật là ngu ngốc hết sức.
Ừ thì để làm nó trở thành một lưu truyền và truyền thuyết bậc nhất, bọn chúng sẽ thêm mắm thêm muối các thứ vào nghe cho nó hay. Điều đó ta cũng chẳng bận tâm lắm. Thế nhưng đây lại tin rằng nó là sự thật luôn ấy á?
Từ góc nhìn thiển cận đó của bọn chúng thì việc gán ta cái mác kẻ không phù hợp cũng là điều dễ hiểu thôi.
“À, giờ thì ta đã hiểu ý nghĩ cấp bậc của các loại phù hiệu rồi. Thế nhưng tại sao ở đây lại có đến 2 loại đồng phục?”
Ngay cả trong lớp học này cũng có đến tầm nửa đen nửa trắng mỗi loại luôn.
“…Đồng phục đen dành cho những học viên được đãi ngộ đặc biệt. Bọn họ là dòng dõi Quỷ vương thuần huyết.”
“Giống như Liorg?”
Misha gật đầu.
“…Những học viên đặc biệt này được miễn thi kỳ thi tuyển sinh đầu vào.”
“Thế tại sao vẫn có những kẻ hôm đó đến dự thi vậy?”
“....Ai thích thi vẫn có thể nhận bài thi một cách bình thường.”
Hiểu rồi. Tóm lại là những kẻ thích phô trương sức mạnh của bản thân đều tham dự vào kỳ thi tuyển.
Bảo sao mà ta chỉ toàn thấy rặt một lũ tôm tép. Kẻ mạnh thực sự sẽ không bao giờ thể hiện một cách đú đởn như thế.
Đúng lúc ấy, tiếng chuông trường từ xa vang lên.
“Mọi người, xin hãy ổn định chỗ ngồi.”
Ta ngẩng đầu lên nhìn thì thấy có một người phụ nữ mặc một chiếc pháp choàng đen vừa mới tiến vào trong lớp.
Cô ta dùng ma pháp viết lên trên tấm bảng đen.
——Emilia Ludowell——
“Tôi là Emilia, giáo viên chủ nhiệm của lớp 2. Hi vọng chúng ta sẽ hợp tác tốt trong năm học này.”
Fumu. Đúng là giáo viên có khác, lượng ma lực cũng gọi là tạm ổn đấy.
Ít nhất thì cái tên Liorg kia sẽ không thể nào có cửa khi đấu với bà cô này được.
“OK, chúng ta không nên lãng phí thời gian, bắt đầu buổi học ngay thôi. Trước hết chúng ta sẽ chia thành các nhóm. Nếu bạn nào trong lớp muốn làm nhóm trưởng thì cứ mạnh dạn ứng cử trực tiếp ở đây. Tuy nhiên, điều kiện là phải sử dụng được ma pháp mà sau đây tôi sắp sửa dạy.”
Nói xong, Emilia vẽ một ma pháp trận lên ngay trên bảng đen.
Đó là, Quân Đội Quỷ Vương
“Chắc đây là lần đầu tiên các bạn nhìn thấy nó nhỉ. Cái này gọi là ma pháp Quân Đội Quỷ Vương. Nói một cách đơn giản, người thi triển sẽ trở thành vua và ban phát những sức mạnh đặc biệt cho cấp dưới trong quân đội của mình. Sẽ có một tiết thực chiến sau này. Hôm nay các bạn chỉ cần vẽ ma pháp trận để tôi đánh giá xem là mọi người có sử dụng được ma pháp này hay không thôi. Chỉ những ai có thể sử dụng và thi triển được thì mới đủ điều kiện để trở thành một trưởng nhóm.”
Dựa trên tính chất ma pháp của Quân Đội Quỷ Vương, nó không chỉ đánh giá ai có tư cách trở thành trưởng nhóm hoặc không, mà nó còn đánh giá cả việc ai có đủ tư cách để nhắm tới vị trí Ma hoàng trong tương lai không nữa.
“Phần hướng dẫn đã kết thúc, xin vui lòng giơ tay nếu các bạn muốn ứng cử vào vị trí trưởng nhóm.”
Ngay lập tức, ta giơ tay lên mà không chút nào do dự.
Ở đây toàn một lũ vô năng không nhận ra nổi ta chính là Quỷ vương nữa, mà thôi, ta cũng chả trách bọn chúng đâu. Dẫu sao thì chúng cũng là con cháu của ta cả mà. Ta cảm thấy mình có một nửa trách nhiệm trong chuyện này.
Cho dù bọn chúng không thể nhận ra ta ngay được thì cũng không sao, ta chỉ cần dùng thực lực của mình để chứng minh là xong thôi.
Hừm, nhưng mà quả đúng như ta dự đoán. Phản ứng của mấy tên cùng lớp trông thật chẳng dễ chịu chút nào.
Bọn chúng nhìn ta với ánh mắt khinh thường, hẳn là đang nghĩ rằng ta đang bị ảo tưởng sức mạnh hay gì đó.
Yare yare. Chỉ vì ta đã bị gắn mác là kẻ không phù hợp thôi mà việc giơ tay ứng cử cũng bị nhận lại phản ứng thế này hay sao.
“...Học viên có bạch phục không thể ứng cử….”
Misha nhỏ giọng nhắc nhở ta.
Quả đúng thật ngoài ta ra, những người giơ tay ứng cử khác toàn là hắc phục không thôi.
Nói cách khác không phải thuần huyết thì không được. Đúng là một cái lý lẽ nhảm nhí và ngu ngốc làm sao.
“Arnos-kun phải không? Tôi xin lỗi nhưng cậu không đủ tư cách để ứng cử.”
“Tại sao?”
“Vì bản thân cậu là một hỗn huyết.”
“Hỗn huyết không có lý do gì mà lại thấp kém hơn thuần huyết đâu.”
Gương mặt Emilia hơi cau lại khi nghe lời phát biểu vừa rồi của ta.
“Cậu vừa mới lên tiếng chỉ trích hoàng tộc hay sao?”
Yare yare. Tên nào cũng như tên nào, cái câu ngu ngốc ấy dường như đã ăn sâu vào máu bọn chúng rồi.
“Ngưng nói mấy lời nhảm nhí và chứng minh thử xem thuần huyết là vượt trội hơn hỗn huyết đi. Còn nếu như không làm được thì ngươi phải để ta tham gia ứng cử.”
Emilia thở dài.
“Nó phải ngược lại hoàn toàn mới đúng đó. Việc thuần huyết mạnh mẽ thế nào thì thuỷ tổ của chúng ta đã chứng minh từ 2000 năm trước rồi. Nếu cậu nói rằng hỗn huyết ưu việt hơn thuần huyết thì hãy chứng minh bản thân vượt trội hơn hoàng tộc bọn tôi đi.”
“Fumu. Sau đó thì sao, nếu ta có thể làm điều đó, ngươi có chấp nhận ta làm ứng cử viên không?”
“Chỉ khi cậu có thể thôi.”
Ta bật cười.
“Vậy thì hãy ký lời vừa rồi vào Khế Ước
“Ểh, cái gì…….ma pháp đã được thi triển…….từ khi nào mà…..?”
Việc thiết lập lời hứa giữa hai bên thì sẽ thường xuyên sử dụng đến ma pháp Khế Ước này. Đây là điều rất bình thường trong thời đại thần thánh. Một giáo viên mà lại không nhận ra ma pháp được thi triển, đúng thật mất tư cách quá đấy.
Ta đứng dậy và tiến về phía bảng đen.
“Hoàng tộc đã phát triển ma pháp trận Quân Đội Quỷ Vương này sao?”
“Đúng vậy.”
“Ta đã phát hiện ra khiếm khuyết của nó rồi đấy.”
“Không có chuyện vô lý như thế đâu. Ma thuật thức của Quân Đội Quỷ Vương đã tồn tại và kế tục trong suốt 2000 năm qua. Chưa từng có bất kỳ ai có thể chỉ ra một lỗi khiếm khuyết nào trong đó hết.”
“Thì bởi đúng 2000 năm trước ta mới phát hiện ra mà. Trong lúc bận việc chuyển sinh thì ta không thể sửa nó được.”
Ta viết lại 3 phần trong ma pháp trận được vẽ trên bảng.
“Đây mới là hình thức hoàn hảo của nó. Nếu ngươi thực sự là một giáo viên thì sẽ nhận ra ngay thôi nhỉ?”
Emilia không thể tin vào mắt mình, cô ta nhìn chằm chằm vào ma pháp trận đã được sửa mới.
“Không thể nào……… Chỉ có viết lại ở 3 vị trí thôi, lượng ma lực tiêu hao đã giảm đi 10% và công năng của ma pháp đã tăng lên những 1.5 lần ………Thứ này rốt cuộc là…….”
Tiếng xì xào bàn tán bắt đầu rì rầm khắp cả lớp học.
“......Gã đó…… Rốt cuộc hắn ta là ai….?”
“Chỉ ra khiếm khuyết trong một ma pháp trận lần đầu tiên nhìn thấy …….lại còn sửa nó lại luôn chứ. Tao chưa từng nghe thấy chuyện gì tương tự thế này trước đây cả. Vả lại chẳng phải hầu hết học sinh chúng ta thậm chí còn chưa bao giờ động vào nền tảng cơ bản trong việc nghiên cứu ma pháp hay sao?”
“Hơn nữa, hiệu quả ma pháp tăng 1.5 lần, trong khi lượng ma lực tiêu hao thì lại giảm đi 10%.....”
“Cái này là phát kiến vĩ đại nhất thế kỷ luôn rồi còn gì nữa.”
Fumu. Có mỗi chuyện vặt vãnh thế này thôi mà cũng tỏ ra ngạc nhiên như vậy, thật đúng là kém cỏi.
Tuy nhiên…..
“Thật đáng tiếc nhưng không phải chỉ có như vậy thôi đâu.”
Emilia quay sang nhìn ta.
“Hiệu năng ma pháp tăng lên là gấp đôi. Thay đổi một chút và viết thêm 3 ký tự ma pháp vào cổng ma lực ở đây có thể làm xảy ra giao thoa sức mạnh, giúp cho căn nguyên hoạt động gấp đôi bình thường.”
“Ah……………”
Có vẻ cuối cùng Emilia cũng đã nhận ra, cô ta co rúm người lại vì xấu hổ.
“Nếu ngươi muốn thì để ta thay chân giáo viên giảng cho cũng được đấy.”
"…..T……”
“Hửm?”
“Tôi chấp nhận cấp phép ứng viên cho cậu…..Giờ thì quay trở lại chỗ ngồi đi.”
Cuối cùng thì Emilia cũng đành phải lí nhí nói ra những điều đó, miễn cưỡng chấp nhận yêu cầu của ta.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
NIT Note:
Vol 1- Chương 12- Remake time: 22:00// 08/11/2020
T4R
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~