Lớp học biết tuốt
Ngoại truyện – Ichinose: Ngày thường của Ichinose Honami
Ngoại truyện – Ichinose: Ngày thường của Ichinose Honami
"Nè, Kanzaki-kun. Tớ có thể hỏi cậu một câu không?"
Giữa tháng Mười Hai. Ngày kết quả bài thi Paper Shuffle được công bố. Tôi mở lời với Kanzaki-kun.
"Đúng như tớ nghĩ, lớp A ai cũng vô cùng thông minh. Chúng ta không thể bắt kịp họ."
"Dù chúng ta đã thua, nhưng khoảng cách giữa hai lớp chỉ là 2 điểm. Vẫn còn dư sức để san lấp mà."
Song cũng vì chênh lệch sít sao ấy mà thất bại của chúng tôi là một cú sốc khổng lồ.
Nhưng lớp tôi sẽ không vì điều này mà suy sụp.
"Dù thông tin còn sơ sài, nhưng tớ cũng hiểu bảng xếp hạng của hội thao. Không thể lầm được, sự đồng lòng của lớp D là vượt trội so với lớp C. Khả năng cao với kết quả này, lớp D sẽ bắt đầu vùng lên."
Dù gì đi nữa, lớp C cũng là một lớp chịu ảnh hưởng to lớn bởi những nước đi của Ryuuen-kun. Chỉ cần cậu ấy mắc một sai lầm trong chiến lược, cả lớp cũng sẽ lùi một bước tương ứng.
"Tớ đã nghĩ một ngày nào đó họ sẽ lên lớp C, nhưng không ngờ nhanh đến vậy."
"Ừm, việc họ lên lớp trong năm đầu tiên đúng là bất ngờ. Họ từng bị bỏ lại rất xa mà."
Lớp D đã đánh mất toàn bộ điểm lớp sau khoảng một tháng nhập học. Để rồi họ bắt đầu lại từ đó, có thể nói là một sự kỳ diệu. Dù lớp C cũng đã đánh mất chính mình quá nhiều.
Thế nhưng, cách nghĩ của Ryuuen-kun có gì đó khiến người ta rất khó đoán định. Có những tin đồn nói rằng cậu ấy đang có vô số động thái trong bóng tối với cái giá là điểm lớp. Tuy tụt xuống lớp D, nhưng không có nghĩa chỉ vì vậy mà cậu ấy dừng lại. Tôi không được phép lơ là.
Không lâu sau khi nhập học, tôi không thể quên việc cậu ấy đã mang tới cho lớp B một quả bom đầy nguy hiểm.
"Nhưng từ giờ cậu tính làm gì với mối quan hệ hợp tác với Horikita? Nếu họ đánh bại lớp C, hiển nhiên tiếp theo sẽ là lớp B. Nói cách khác, cuộc chiến giữa ta và họ sẽ bắt đầu."
"Thường thì là vậy. Nhưng tớ muốn tiếp mối quan hệ hợp tác này, và tớ nghĩ điều đó là cần thiết."
"Tức là cậu muốn duy trì hiện trạng đến khi chúng ta đánh bại lớp A?"
"Ừm. Tớ nghĩ đối đầu trực tiếp với nhóm Horikita-san vào phút cuối là lý tưởng nhất. Mỗi lần chạm trán với hội Sakayanagi-san và Ryuuen-kun cũng tổn hao rất nhiều thể lực mà."
"Dù sao thì lớp D khá tương đồng với lớp ta. Thiết lập kế sách chống lại họ sẽ dễ hơn à."
"Đúng rồi đó."
Dĩ nhiên, có một vài yếu tố khó đoán và bí ẩn trong lớp D của Horikita-san.
Dù thiếu vắng một người thủ lĩnh khó tính nhưng vẫn đầy năng lực như Sakayanagi-san và Ryuuen-kun, chắc hẳn vẫn phải có lý do khiến họ bắt kịp các lớp trên.
Chẳng cần phải nói về Hirata-kun và Kushida-san, những người đang hỗ trợ cô ấy. Tôi cũng nên cho rằng Ayanokouji-kun sở hữu tài năng ở một mức nào đó. Bởi tại hội thao, cảm giác màn tiếp sức của Ayanokouji-kun đã cho thấy tiềm năng của lớp D lớn đến mức nào. Đồng thời cậu ấy đã để lại ấn tượng mạnh.
Mà… trước đây tôi vốn đã biết Ayanokouji-kun chạy rất nhanh rồi. Khi Sakura Airi-san của lớp D suýt nữa bị cưỡng hiếp, tôi chạy cùng cậu ấy đến hiện trường. Từng tham gia CLB Điền kinh trong quá khứ, tôi khá tự tin vào tốc độ của mình nhưng khi đó, dáng chạy cùng cách điều tiết nhịp thở của cậu ấy khiến tôi sửng sốt. Có lẽ vẫn còn những học sinh khác giống cậu ấy, dù hiện giờ họ chưa hề nổi bật.
"Xin lỗi, tớ sắp phải gặp mặt một người."
"Hể. Kanzaki-kun á? Lạ nha."
"Tớ muốn làm những gì có thể để đảm bảo chúng ta được lên lớp A."
"Đừng ép mình quá nhé?"
"Tất nhiên rồi."
Kanzaki khẽ cười nói vậy và sắp xếp đồ đạc rời phòng học.
"Này Ichinose. Cậu có rảnh không?"
Sau khi nói chuyện xong với Kanzaki-kun, Shibata-kun lại chỗ tôi.
"Sao vậy?"
"À không… cậu nói chuyện gì với Kanzaki thế?"
"Tương lai của lớp B, chắc là vậy. Chúng ta phải suy tính chiến lược mà."
Giữa cuộc trò chuyện, dường như Shibata-kun nhớ lại kết quả bài thi Paper Shuffle.
"Xin lỗi về bài thi. Điểm của tớ mà cao hơn chút nữa thì bọn mình có khi đã thắng rồi."
"Không sao đâu. Tớ cũng vậy mà."
Đương nhiên mọi người đều nghĩ 'giá như điểm cao hơn chút nữa' rồi.
"Sau bài thi mọi người quyết định sẽ đi chơi, còn cậu thì sao?"
Shibata-kun quay lại nhìn, trước mặt cậu ấy là Chihiro-chan và Asako-chan.
"Ừ nhỉ. Đúng là những lúc thất bại, tốt hơn hết là vui vẻ cùng mọi người."
Tôi đồng ý và gọi tất cả những ai còn lại trong lớp.
Cuối cùng, với lượng thành viên lớp B đã tăng thành mười người, chúng tôi tới trung tâm thương mại Keyaki.
Trên đường đi, chúng tôi bắt gặp ba thanh viên lớp A. Sakayanagi-san, Hashimoto-kun và Kamuro-san.
"Chào buổi sáng Sakayanagi-san."
Chính vì trong khoảng thời gian thất bại này, tôi càng phải giữ mình vui tươi và lạc quan.
"Ara. Cậu đi chơi cùng nhiều người quá. Trông vui thật đấy Ichinose-san."
"Không đâu—vì không thể tổ chức tiệc chiến thắng, nên tớ nghĩ chúng tớ đành phải mở tiệc chia buồn thôi."
"Ra là vậy. Thành thật mà nói, tôi rất ngạc nhiên trước điểm lớp B. Nếu chỉ gây ra một sơ suất thôi, có lẽ chúng tôi đã là bên thua rồi. Năng lực của đôi bên quả là suýt soát."
"Cảm ơn nhé. Lần sau chúng tớ sẽ không thua đâu."
"Phải. Tôi rất mong chờ cơ hội cho cuộc chiến lần sau. Với lại, gặp được Ichinose-san ở đây thật tốt quá. Thú thật là gần đây, tôi có chuyện này muốn nhờ Ichinose-san tư vấn."
"Tư vấn?"
Sakayanagi-san vừa nói ra một điều không ngờ.
"Phải. Tôi đang đối mặt với một vấn đề không thể giải quyết, và tôi không biết nên làm gì."
Nói rồi cô ấy cụp mắt xuống và thở dài nặng nề.
Cô ấy trông có vẻ là người có thể tự mình giải quyết mọi thứ. Do đó chuyện này mới bất ngờ. Thái độ này chẳng giống Sakayanagi-san luôn tràn đầy tự tin chút nào. Dường như vấn đề của cô ấy vô cùng rắc rối.
"Vậy nên… nếu không phiền, sau này tôi có thể nhờ cậu tư vấn được không?"
"Ừm, nói với tớ liệu có ổn không?"
"Rắc rối của tôi rất khó để hỏi các thành viên lớp A. Nếu Ichinose-san không ngại thì—"
"Tớ không ngại đâu. Ừm, cậu có thể liên lạc với tớ bất cứ lúc nào. Nhưng không biết tớ có thể giúp được bao nhiêu."
"Không sao. Chắc chắn cậu sẽ giúp ích rất nhiều cho tôi."
Tôi không biết số của Sakayanagi-san. Tốt hơn hết là nên hỏi bây giờ.
Ngay khi tôi nghĩ vậy, Sakayanagi-san nở nụ cười rạng rỡ và lấy ra một mẩu giấy chắc hẳn có viết số điện thoại của cô ấy.
"Bắt mọi người phải chờ cậu cũng không tốt chút nào. Vậy tôi đi đây."
"À, ừ. Tớ sẽ gửi cậu số điện thoại sau nhé."
Liệu có phải lúc nào cô ấy cũng mang theo ghi chú số điện thoại của mình không nhỉ.
Tôi nhìn xuống địa chỉ và số liên lạc được viết trên mẩu giấy và nhét nó vào túi.
Dù cảm giác hơi bất an, nhưng tôi vẫn chào tiễn biệt Sakayanagi-san.
"Này Ichinose. Nói thế này chắc hơi thừa, nhưng cẩn trọng thì vẫn hơn chứ?"
Shibata-kun vẻ lo lắng lên tiếng.
Có lẽ Asako-chan và những bạn khác cũng có vẻ đề phòng khi thấy Sakayanagi-san xin tư vấn.
"Không phải lo đâu. Tớ chỉ tư vấn cho cô ấy thôi mà."
"Cũng có thể. Nhưng đó là Sakayanagi đấy?"
Tôi có thể hiểu nỗi bận tâm của Shibata-kun.
Nhưng tôi không thể biết đây có phải dối trá hay không trừ khi nói chuyện với cô ấy.
Nếu quả thật cô ấy đang gặp trục trặc, tôi muốn giúp đỡ.
Tôi sẽ luôn nỗ lực hết mình để đáp lại tất cả mọi người, bất chấp họ là ai.
Mặc dù vào một ngày nào đó, tôi có thể bị chính nỗ lực của mình bóp nghẹt.