Lớp học biết tuốt
Ngoại truyện – Ichinose 2: Rung động
Ngoại truyện – Ichinose 2: Rung động
Đã đến gần nửa đêm. Trước đây tôi đã vào phòng của một số nữ sinh của lớp B, Nhưng đây là lần đâu tiên tôi vào phòng 1 người bạn khác giới.
Hơn nữa, việc ở riêng với một người con trai là điều tôi chưa hề trải qua bao giờ.
Chúng tôi đã thảo luận về chủ đề mà tôi đề cập đến.
Tôi chỉ cần uống hết cốc chocolate nóng đang cầm trên tay trước khi về.
“Nè, Ayanokouji-kun.”
Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc cốc trong khi gọi cậu ta.
“Hửm?”
Cậu ta trả lời lại với khuôn mặt trống rỗng, thường thấy, hay đúng hơn, tôi có thể cảm thấy sự tĩnh lặng trong đó.
“Ayanokouji-kun, cậu…. là một người vô cùng tuyệt vời đúng không?”
“Cậu nghĩ gì mà cho rằng tớ là người như thế nhỉ? Tiếc thật, bản thân tớ hoàn toàn không cảm nhận được.”
“Cả điểm đó cũng khiến cậu tuyệt vời hơn nữa đấy. Bởi vì, Ayanokouji-kun...”
Cậu ấy đã cứu Sakura-san. Những việc cậu làm trong bài kiểm tra trên tàu. Và việc cấu ấy đã nhanh như thế nào ở hội thao…
Phải, đúng vậy. Không còn nghi ngờ gì nữa.
Ayanokouji-kun là một người cực kì xuất sắc.
Tôi không thể đưa ra ví dụ cụ thể…Tôi cũng không thể giải thích cậu ấy giỏi giang như thế nào.
Sau tất cả chẳng phải cậu ấy là người mà tôi nên cẩn trọng hơn so với Horikita-san và Hirata-kun sao?
Nhưng nếu điều này là sự thật thì…
“Sao vậy?”
“Không, không có gì đâu.”
Bị những cảm giác như bị thắt chặt bên trong làm mắt tôi nhói lại.
Cậu ấy chắc chắn sẽ trở thành một kẻ thù rất đáng gờm.
Và rồi có lẽ sau này, chúng tôi sẽ không còn có thể cười và dành thời gian cho nhau như thế này được nữa.
Tôi phải ghi nhớ kỹ điều này.
Tôi biết. Tôi biết là điều này sẽ không thể tránh khỏi bởi luật lệ của trường. Chúng tôi sẽ không thể chống lại được nó khi còn đang ở những lớp khác nhau được. Tôi sẽ chuẩn bị tinh thần trong thời gian tới.
Nhưng lúc này, chỉ lúc này thôi, tôi muốn nói chuyện với cậu ấy như một cô gái bình thường.
“…Gì thế nhỉ. Tôi tự hỏi…”
Thứ cảm giác khác lạ này…
Thậm chí mặc dù tôi vừa nói chuyện với cậu ấy như thường lệ.
Nhưng vì lí do nào đó mà tôi có thể cảm nhận thấy những rung động từ tận chính trong tim mình.