Lớp học biết tuốt
Ngoại truyện - Hasebe: Tôi, Hasebe Haruka, không có ý định thay đổi
- Truyenconect
- Lớp học biết tuốt
- Ngoại truyện - Hasebe: Tôi, Hasebe Haruka, không có ý định thay đổi
Ngoại truyện - Hasebe: Tôi, Hasebe Haruka, không có ý định thay đổi
Sau giờ học, nhiệt độ đang dần lắng xuống. Nhóm Ayanokouji tụ tập trước lối vào khu mua sắm Keyaki như thường lệ.
Tôi nhanh chóng ngắt cuộc trò chuyện với Miyacchi và tiếp cận Kiyopon.
"Chắc vậy rồi. Lớp C gây ức chế thật đấy. A, nhắc đến lớp C mới nhớ. Tớ thấy rồi nha, thấy rồi đó nha~. Boss đúng là đồ khả ố mà."
Rồi tôi hích sườn cậu ấy.
"Cậu thấy rồi? Thấy gì?"
Cậu ấy không nhận ra, hay cậu ấy đang cố che giấu vậy nhỉ? Nét mặt Kiyopon vẫn chẳng biến sắc như thường lệ.
"'Thấy gì' là sao chứ? Thấy Kiyopon ăn chung với Shiina-san lớp C chứ gì nữa."
Tôi không thích vòng vo, nên tôi tấn công trực diện.
Nếu cảm thấy tội lỗi, đôi mắt cậu ấy sẽ đôi chút dao động, nhưng dù là đã nhắc tới tên Shiina-san, thái độ của Kiyopon vẫn thản nhiên như vậy.
"Nói cho mà biết, Airi bồn chồn từ lúc ấy tới giờ, đến mức cô ấy làm vãi cơm tứ tung đấy."
"Oaaaa, Haruka-chan! Bọn mình đã thống nhất là không nói rồi mà!"
Airi nổi giận, mặt cô nàng đỏ bừng lên.
Phản ứng thẳng thắn này dễ thương quá khiến tôi không thể ngừng trêu được.
"Vậy à? Thế thì mấy lời vừa nãy không tính nhé."
Cho đến giờ, một cô bé có thể chân thành thể hiện tình cảm của mình thực sự rất hiếm. Tôi thực sự ngưỡng mộ cô nàng này.
Dù thỉnh thoảng cũng có vài cô gái tính toán trong chuyện tình cảm, nhưng tôi không thích họ.
"Ngay trước Giáng sinh cơ đấy? Có lẽ là tình yêu nở rộ vào phút chót chăng?"
Ngay tại thời điểm này, vì Airi, tôi đành phải bắt cậu ấy khai ra.
"Thật à, Kiyotaka? Tớ tưởng cậu không quan tâm đến cái thế giới trần tục đó chứ..."
"Quá ngây thơ Yukimu~ à, cậu quá ngây thơ đó ~. Mọi con đường đều dẫn đến tình yêu giữa nam và nữ thôi. Với lại cái thuật ngữ 'thế giới trần tục' lỗi thời quá rồi. Giới trẻ thời nay phát triển sớm hơn cậu tưởng nhiều."
"Sớm cái gì cơ... bọn mình mới học năm nhất cao trung thôi mà."
"Này nhé, năm nhất cao trung mới có tình đầu đã là muộn rồi. Thời tiểu học, lớp tớ có mấy đứa đã hẹn hò với các anh chị cấp hai, cấp ba rồi đấy."
"T-tớ còn chưa nghe chuyện này bao giờ."
"Thế tức là cậu chả quan tâm tới xung quanh tí nào cả, Yukimu~ à. Bọn con gái hầu như chẳng có hứng với mấy cậu trai khờ khạo đâu."
Vậy nên mấy cậu con trai à, mấy cậu ảo tưởng quá mức về con gái đó. Nếu muốn có một cô bạn gái thuần khiết và dễ thương, mấy cậu phải để ý xung quanh tới những cô gái như Airi nè.
"X-xin lỗi nhé Haruka-chan. Hồi nãy..."
Airi thì thầm. Có vẻ như cô nàng đã nhận ra tôi đang hỗ trợ cho cô ấy rồi.
"Đừng lo, đừng lo. Lúc nào cậu cũng phải xác nhận xem Kiyopon có đang ế hay không mà. Nhưng Airi à, cậu cũng phải cố hết sức nữa. Nếu cậu ấy có gấu, bọn mình sẽ không thẳng thừng như thế này được nữa đâu, đúng không?"
Cố đào bới thông tin của người khác, không cần biết là chỉ nghĩ hay là làm, Airi cũng không bao giờ làm được.
"Ừ."
Airi gật đầu đầy kiên quyết, mặt cô ấy đỏ bừng. Airi đáng yêu thế này, nếu là một cậu con trai bình thường, tôi đoán cô nàng sẽ ngay lập tức rơi vào vòng tay kẻ thù mất. Bọn họ hay mang mấy cái suy nghĩ "trước tiên là đi chơi xem có ổn không".
Miyachhi và Yukimu ít nhiều cũng đã hiểu được tình hình, nhưng Kiyopon vẫn chưa nhận thức được điều đó.
Tôi thực sự không hiểu cậu ấy đang nghĩ gì nữa.
Quên đi, lắng nghe cậu ấy đã nào, tiếp thêm chút lửa nữa.
"...nhưng mà..."
Từ trước đến giờ, tôi chưa từng có mối quan hệ yêu đương với ai cả.
Nhưng sẽ là nói dối nếu tôi nói mình chưa bao giờ thích ai bao giờ.
Thời tiểu học tôi có một người, thời trung học tôi cũng có một người. Họ đều là những senpai hơn tôi hai tuổi. Buồn một nỗi, tôi chưa bao giờ nói chuyện với bất kỳ ai trong số họ. Họ thông minh, đẹp trai, giỏi thể thao, kiểu những senpai toàn diện.
Còn hơn cả thích, dùng từ "khao khát" để diễn tả cảm xúc của tôi thì đúng hơn.
Tôi đã cố gắng mở lời vài lần, nhưng tôi chưa bao giờ đủ dũng cảm cả.
Tôi đã hối tiếc hai lần rồi.
Đó là quá khứ mà tôi còn chẳng thể xác nhận đó có phải là tình yêu hay không.
Lần tới mà tôi có những cảm xúc như thế, tôi không muốn hối hận nữa. Tôi đã luôn nghĩ như vậy cho tới tận bây giờ.
...tóm lại thì, tiêu chuẩn yêu đương của tôi hơi cao, hoặc có thể tôi không hứng thú với mấy cậu con trai bình thường. Sinh vật sống nào cũng vậy. Nói chung là tiêu chuẩn lý tưởng của tôi cao cực kỳ.
Trong lớp, Hirata là người gần đạt ngưỡng tiêu chuẩn nhất. Tuy nhiên tôi đang theo đuổi một lý tưởng cao hơn nhiều.
Dạo gần đây, tôi bất ngờ nghĩ rằng tư chất của Kiyopon cũng rất tốt.
Dù cậu ấy học không giỏi như Yukimu, cậu ấy trông cũng không mạnh hơn Miyacchi khi đánh nhau.
Nhưng—tôi luôn cảm thấy cậu ấy có gì đó thâm sâu khó lường.
Có lẽ Yukimu và Miyacchi cũng đang dần nhận ra điều đó.
Tôi nhớ lại nỗi sửng sốt của mình tại hội thao. Cuộc chạy tiếp sức giữa Kiyopon và Hội trưởng Hội học sinh.
Trước giờ không ai biết rằng Kiyopon có thể chạy nhanh đến vậy—vì cậu ấy có tiền lệ vô cùng kém cỏi.
Nếu Kiyopon là người đàn ông lý tưởng của tôi.
Khi đó, liệu tôi có thể kiềm chế cảm xúc của mình lại?
Tôi cố thoát khỏi linh cảm tồi tệ lởn vởn trong tim mình.
Thật khó để điều đó xảy ra, nhóm chúng tôi thân thiết vậy mà.
Cảm giác muốn hỗ trợ cô nàng Airi dễ thương như một bé thú đây cũng rất mãnh liệt.
Dù sao đi nữa, chắc hẳn tôi đã nghĩ quá nhiều rồi.
Chỉ do Kiyopon đầy bí ẩn thôi.
Dám cá rằng nếu tôi liên lạc nhiều hơn một chút với cậu ấy, chắc chắn tôi cũng đi đến kết luận "à, Kiyopon cũng là một cậu con trai bình thường thôi".
"Sao thế Haruka-chan?"
"Ể, không có gì đâu."
Tôi không định thay đổi bản thân mình lúc này.
Nhất định tôi sẽ không thay đổi.
Dù là vị trí hiện tại hay cảm xúc này. Tôi không thể vì mấy chuyện vớ vẩn này mà phá vỡ bầu không khí của nhóm mình được.
"Xin lỗi vì đã làm mấy cậu mất hứng, nhưng không có gì 'trần tục' ở đây đâu."
Sau khi nghe cuộc đối thoại của tôi và Yukimu, Kiyopon bình thản chế giễu chúng tôi.
"Thật à? Chắc cậu không cố né đi cho đỡ xấu hổ đấy chứ?"
"T-Thấy chưa? Tớ bảo rồi mà Haruka-chan không tin."
Tốt. Tình hình hiện tại ổn rồi.
Tôi tự nhủ với lòng mình lần nữa.
Tôi, Hasebe Haruka, sẽ không thay đổi.