Lớp học biết tuốt
Chương 2: Chạy đà gấp rút [Phần 8]
Chương 2: Chạy đà gấp rút
~ • ~ • ~
Phần 8:
Và thế là 3 tháng sau. Mọi sự chuẩn bị đều đã gần như hoàn tất.
Vấn đề bây giờ là phân công nhiệm vụ cho từng người.
Chỉ với một ít hành lý xách tay, các nhà nghiên làm việc trong Whiteroom đã tập trung tại phòng nghiên cứu để thảo luận.
Ishida, Souya, Suzukake và Tabuchi, cả bốn người đều mặc áo blouse, ngồi vào chỗ của mình.
"Bốn người các anh sẽ phụ trách việc giáo dục lứa đấu tiên của Whiteroom. Tuy đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt trực tiếp nhưng chúng ta đã thảo luận về vấn đề này nhiều lần trong các cuộc họp mạng. Hy vọng mọi người có thể vui vẻ hợp tác với nhau”
"Chờ một chút. Đúng là chúng ta đã nói về điều này nhiều lần, nhưng phương hướng và chủ trương của chúng tôi hoàn toàn khác nhau. Làm sao chúng tôi có thể hợp tác khi không cùng chí hướng được?”
Souya lớn tuổi nhất là người đầu tiên thể hiện quan điểm của mình.
Ishida và Suzukake, mặt khác thì không hề di chuyểncó bất cứ hành động nào, và khuôn mặt của họ thể hiện một cách tự tin rằng quan điểm giáo dục của bản thân mình là đúng. Tôi không ngạc nhiên vì điều tương tự đã xảy ra trong cuộc họp mạng trước đó.
Ngay cả khi chúng tôi tiếp tục thảo luận về phương hướng giáo dục, cả 4 người sẽ không thể nào tìm được điểm chung
"Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi nói rằng tôi muốn mọi người thay đổi quan điểm của mình và tuân theo mệnh lệnh?”
"Tôi không thể làm điều đó. Tôi thà nghỉ việc cò hơn.”
Ishida trả lời ngay lập tức.
“Tôi ở đây vì mòng muốn thực hiện lý tưởng giáo dục của bản thân mình, nếu tôi không làm được thì tôi không muốn ở đây làm gì.”
Suzukake cũng vậy, không hề có khái niệm về sự nhẫn nhịn trong đầu.
"Thái độ thô lỗ với Ayanokouji-san này là sao vậy? Mấy người đứng tưởng ta đây ngon mà phách lối, đừng có quên là ai là kẻ trả tiền cho các người”
Đúng là đó là một thái độ thô lỗ, và Kamogawa, dù một người hoàn toàn nghiệp dư trong giáo dục, không thể không cắt ngang. Nhưng tôi đã bảo Kamogawa dừng lại.
“Tôi hiểu những gì mình vừa nói khiến mọi người khó chịu nhưng đừng vội vàng kết luận như vậy.”
Hiện tại chúng tôi có 15 đứa trẻ có thẻ sử dụng.
Tôi lấy một tập thẻ ra trong đó có tên, giới tính và ngày sinh nhật của bọn trẻ.
Sau đó, tôi ngẫu nhiên xáo và đặt chúng lên bàn.
"Ishida, Suzukake và Souya, mỗi người sẽ rút ngẫu nhiên năm thẻ. Đó là những đứa trẻ mà các anh sẽ chịu trách nhiệm giáo dục. Thế hệ đầu tiên của Whiteroom sẽ được chia thành 3 nhóm để nuôi dạy riêng và mỗi người sẽ giáo dục chúng cho một khoảng thời gian nhất định. Tôi đã nói chuyện trước với Tabuchi, vì vậy anh ấy sẽ là người giám sát tất cả các anh như nhau"
Tabuchi gật đầu và nhìn 3 người.
“Thì ra là thế, ý kiến hay đấy. Vì chúng ta không có cùng thế giới quan nên đây là lựa chọn duy nhất.”
Cách mà tôi đưa ra là để 3 người họ tự do thi đấu.
Sẽ là một cơn ác mộng nếu có ba thiên tài với những triết lý và niềm tin khác nhau làm việc cùng nhau ngay từ đầu.
"Nhưng không thể kéo dài mãi được. Thời gian nuôi dưỡng là 3 năm, nghĩa là khi đám trẻ lên 3 tuổi sẽ tiến hành kiểm tra toàn diện, người nào đạt kết quả tốt nhất mới được chính thức làm thủ lĩnh.”
Không ai cảm thấy họ sẽ thua, không có yếu tố khó chịu.
Ishida gật đầu hài lòng và đưa tay ra rút một thẻ khi bị tôi nhìn chằm chằm
"Sao hả, có chuyện gì nữa à?"
"Để tôi nói hết đã. Sau khi thua ai dám nói điều gì như không tuân theo quyết định vì chất lượng của đứa trẻ khác, tiền lương trong ba năm này sẽ biến mất như một sự vi phạm hợp đồng thậm chí nếu dám chống tôi thì tôi đây cũng không ngại dùng biện pháp mạnh. Mọi người nên biết rằng ngoài chổ này ra thì các anh không còn chổ nào để dung thân đâu"
Ishida nghe những gì tôi nói và nuốt nước bọt.
"Không ai phản đối chứ.”
"Tôi không phản đối."
Mặc dù Souya đã chấp nhận nó, nhưng khả năng cao vẫn là khẩu phục nhưng tâm khâm phục
Nhưng chỉ có sắc mặt của Suzukake không được tốt cho lắm.
"Nếu có bất kỳ phàn nàn nào, hãy nói ra ngay bây giờ."
"Được rồi. Tôi đang nghĩ về phần tuân theo chỉ dẫn của người đứng đầu là anh. Tôi không nghĩ mình sẽ thua, nhưng tôi cũng muốn biết về những người đang chỉ đạo mình. Kiểu như tôi có nên mù quáng đi theo một thủ lĩnh như anh không? Liệu thật sự những điều tôi làm sẽ được anh chấp nhận chứ? Tôi không sẵn sàng chấp nhận khi vẫn chưa hiểu rõ vấn đề.”
"Nếu tôi là đấng toàn năng thì mấy anh đã không ở đây rồi. Thật không tốt khi ép ba người có tính cách và quan điểm khác nhau thành một. Dù lãnh đạo có quyết định cuối cùng, nhưng nếu có bất đồng về chính sách giáo dục, chúng ta nên thảo luận đến cùng. Đó là lý do tại sao tôi giao việc giám sát cho Tabuchi”
"Nó giống như đảng cầm quyền và đảng đối lập ấy.”
Như thể ngưỡng mộ, Kamogawa đưa ra một tuyên bố phù hợp với một chính trị gia.
"Ra vậy... tôi hiểu rồi."
Ishida cũng đã lấy lại bình tĩnh, có thể nhìn thấy sự tự tin trong mắt anh ấy.
Mặc dù kế hoạch sẽ bị trì hoãn đôi chút nhưng đây là phương án tốt nhất
Chỉ có giai đoạn đầu là trải qua 3 năm để lai tạo thành 3 nhóm, sau đó quyết định đâu là cách giáo dục tốt nhất.
Tuy sẽ tốn nhiều tiền hơn nhưng ít ra chúng tôi cũng tìm ra được con đường đúng đắn để đi sau này.
Và rồi một chính sách giáo dục mới sẽ được đúc kết từ những gì thu thập được và ứng viên mới sẽ được giáo dục theo năm.
Có thể có những thay đổi trong kế hoạch sau này, nhưng đây là lựa chọn tốt nhất hiện tại.