Lớp học biết tuốt
Chương 07: Ayanokouji vs. Sakayanagi
Chương 07: Ayanokouji vs. Sakayanagi
Trải qua quãng thời gian tất tả chuẩn bị, cuối cùng ngày này cũng tới, ngày thi đấu chính thức của bài kiểm tra đặc biệt cuối cùng.
Leader lớp thua sẽ bị đuổi học. Nhưng lần này thực chất là để loại bỏ Protect Point của đối phương.
Tức là 2 Leader của 2 lớp thua trận sẽ mất đi Protect Point mà mình vừa mới có được.
Không có ai bị đuổi học, nhưng có thể nói điểm lớp sẽ biến động lớn đây.
Rất có khả năng toàn bộ 4 lớp đều bị xếp lại tùy vào kết quả cuối cùng.
“Quên hết những gì tôi nói và cả nội dung trong quyển vở hôm qua đi.”
Trong lúc chờ tiết sinh hoạt buổi sáng, từ bên cạnh, Horikita nói với tôi.
“Cứ việc chọn 5 hạng mục cậu thích, chọn thành viên tham gia theo ý muốn của cậu là được.”
“Chẳng phải nếu theo kiểu chỉ huy tự tiện đó thì những người không nằm trong kế hoạch sẽ không ứng phó kịp sao?”
“Tôi chưa hề cam đoan với ai một thứ gì về hạng mục hay thành viên thi đấu cả. Tôi đã nói rằng tùy vào 10 môn cùng thứ tự xuất hiện vào ngày đó, chúng ta sẽ tùy cơ ứng biến nên là không sao cả.”
Nghĩa là cô ấy đã chuẩn bị hoàn hảo các điều kiện để tôi không bị trắc trở khi điều khiển trận đấu rồi.
“Tớ không chịu trách nhiệm gì đâu đấy.”
“Tính ra lần này là trận chiến trên đơn vị lớp. Nói là có quyền can dự của Leader, nhưng về cơ bản vẫn cần tổng lực cả lớp C. Đối thủ là lớp A của Sakayanagi-san, lực lượng mạnh nhất khối mà. Có thua cũng không ai đổ lỗi cho cậu được.”
Liếc ngang qua cô ấy, tôi kiểm tra tin nhắn được Horikita gửi tới.
Ở đó ghi chép toàn bộ những gì học sinh lớp C bàn bạc trong 2 tuần nay.
Họ đã quyết những gì, chọn những hạng mục nào, và đã có những buổi luyện tập kiểu gì, chúng đều có hết trên này.
“Nỗ lực của các cậu, tớ sẽ cố gắng tận dụng hết mức có thể.”
Đứng lên rời chỗ, tôi nói với Horikita.
“Xác suất cờ vua được chọn là 7 phần 10, không thấp tí nào.”
Mấy ngày nay, Horikita đã đấu cờ với tôi rất nhiều lần.
“Rốt cuộc tôi vẫn không thắng mấy, dù cậu đã nương tay rồi.”
Đúng là nếu nhìn vào kết quả, cô ấy chỉ thắng tôi có vài lần mà thôi. Nhưng không cần thiết phải tính số lần thua của một người mới chơi làm gì. Năng lực chơi cờ cô ấy học được trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy quả thật rất cao.
“Cứ nhớ rằng, đối thủ có là ai đi nữa, chắc chắn cũng không thể nào mạnh hơn cái nương tay của tớ đâu.”
“Cậu tự tin ra phết nhỉ?”
Nói chuyện với Horikita xong, tôi bắt đầu đi làm những việc Leader cần làm.
Những người còn lại thì phải ở lại phòng học đợi chỉ thị từ phòng đa chức năng.
Sau khi công bố hạng mục xong sẽ phải di chuyển và thay đồ nữa. Qua màn hình không thể biết rõ tình hình như nào được, nên chắc họ quay lại rồi mới liên lạc thông tin với nhau được.
1
Tới tòa đặc biệt, tôi hướng thẳng đến phòng đa chức năng. Sakayanagi và Ichinose đã ở đó nói chuyện với nhau rồi. Hình như căn phòng vẫn chưa mở thì phải.
“Buổi sáng tốt lành, Ayanokouji-kun.”
“Ayanokouji-kun, chào buổi sáng.”
Được cả 2 người chào cùng một lúc, tôi vẫy nhẹ tay trả lời.
“Có vẻ vẫn chưa vào được nhỉ.”
“Mình được bảo là khi nào đủ 4 người rồi thì báo đấy.”
Chắc hẳn đây là để cho bài thi được tiến hành công bằng một cách triệt để.
Chỉ cần vào sớm hơn một chút cũng sẽ quen với không khí căng thẳng và ổn định được tinh thần sớm hơn.
Do đây là một bài kiểm tra khá đặc trưng nên có làm như này cũng không thừa lắm.
“Vậy còn Kaneda thôi.”
“Có lẽ~”
Tôi quay lại. Không thấy bóng dáng Kaneda đâu, nhưng làm gì có chuyện tới trễ chứ hả.
“Cơ mà Ichinose-san cũng may mắn thật đấy?”
“Ể? May mắn á?”
“Lớp D bây giờ chẳng khác gì rắn mất đầu cả. Họ không có một phần trăm cơ thắng nào với lớp B, nên chỉ cần tính xem các cậu sẽ thắng bao nhiêu bàn mà thôi. Nếu thắng 7 lần liên tiếp, tùy vào kết quả lớp A mà có thể đổi lớp được cũng nên.”
“Thôi nào, mình đâu thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra chứ. Họ cũng cố gắng thi đấu hết sức mà, mình cũng không chủ quan được đâu.”
Thấy tinh thần của Ichinose, Sakayanagi cười thích thú.
“Ơ, mình có nói gì lạ lùng lắm sao?”
“Không, chỉ là mình thấy nó khá giống giọng điệu của một kẻ bề trên nghênh đón người tới khiêu chiến. Ít nhất mình cũng hiểu rằng cậu không coi lớp D ngang tài ngang sức rồi. Quả là có cái khí chất bảo vệ lớp B một cách màu mè đó.”
Một chút trò đùa ác ý từ Sakayanagi. Nhưng, Ichinose không hề lay động.
“Bọn mình cũng đã vạch ra chiến lược và đến đây để thắng. Bọn mình không thể để thua dễ dàng trong kì thi cần nhất sự đoàn kết này được.”
“Oh, vậy thì mình thất lễ rồi. Ichinose-san, cậu nói đúng.”
Vừa nghe cuộc đối thoại giữa 2 người, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Vào một ngày nắng đẹp đón tháng 4 sắp tới này, trên trời không có một gợn mây nào lững lờ cả.
Tầm 5 phút trôi qua. Là cái lúc mà người ta nên ý thức được sự chậm trễ của mình rồi.
Cuối cùng, tôi cũng nghe thấy tiếng chân từ phía kia hành lang.
“Có vẻ không phải muộn giờ, hay là bỏ dở bài thi vì sự chết nhát rồi.”
Sakayanagi nói thích thú khi nghĩ rằng Kaneda cuối cùng cũng chịu đến.
Ichinose xốc lại tinh thần cho bài thi sắp sửa bắt đầu
Cùng Kaneda, người chuẩn bị tới nơi, bọn tôi đầy đủ bước vào phòng đa chức năng.
Ít nhất chúng tôi đã nghĩ vậy.
Nhưng――
Một nhân vật không mời xuất hiện.
Khi nhìn thấy người đó, người bị sốc nhất chính là Ichinose.
Sakayanagi cũng vậy, nhưng lập tức, cô ấy nheo mắt lại đầy hứng thú.
“......Ryuuen-kun? Tại sao cậu...... lại ở đây......”
Ichinose, cô ấy rõ ràng trông rất hoang mang.
Không, cả tôi lẫn Sakayanagi đều không lường trước được tình huống này.
“Sao? Cô đang ngạc nhiên cái gì?”
Người cố ý bêu sự run rẩy của cô ấy thành lời là cựu leader lớp D, Ryuuen.
“Thì ra là vậy――― Đúng thật mình chưa nghĩ tới trường hợp này. Có lẽ do cái tư tưởng Leader chắc chắn phải là người có được Protect Point rồi.”
Sakayanagi là người trước tiên hiểu ra tình hình. Phải, xung quanh không hề thấy bóng dáng Kaneda đâu cả.
“Bài thi sẽ không thể nào bắt đầu mà thiếu Leader rồi. Tức là nếu Leader không thể xuất hiện thì tất nhiên, phải có ai đó thay thế chứ. Đúng không nào?”
Đúng là không thể nói tình huống này sẽ không xảy ra được.
Chắc hẳn nó có hệ thống nào đó công nhận 1 đến 2 người đứng ra làm Leader thay thế nhỉ.
Và đương nhiên, người chịu trách nhiệm khi thua là Leader thay thế rồi.
“Có như vậy đi chăng nữa, mình cũng không ngờ đó, rằng Ryuuen-kun sẽ ra mặt như này.”
“Ờ thì đúng rồi. Nhất là cô, Ichinose, cô dù có sốt hay bị thương thì thể nào cũng phải lết ra đây thôi, để người khác không phải gánh vác nguy hiểm ấy mà.”
Tới lúc thua thì ngoài Protect Point ra không còn cách nào ngăn chặn cả. Quả thật như Sakayanagi đã nói, bài thi lần này có một ‘tư tưởng nhất định’ rằng Leader phải là người sở hữu Protect Point.
Ichinose hắng giọng một cái.
Tất nhiên, từ lúc bài kiểm tra được công bố, cô ấy hẳn cũng phải cảnh giác tới mức nào đấy, nhưng khi Kaneda xuất hiện tại phòng bốc thăm, khả năng đó đã bị loại bỏ theo rồi.
Trong tâm trí Ichinose, phương pháp loại trừ đã tự động vận hành.
Rằng trận thi đấu này là trận chiến chỉ giữa những học sinh có lớp bảo hộ mang tên Protect Point với nhau mà thôi.
“Tham gia dưới danh thay thế, chắc hẳn phải có hình phạt kèm theo phải không?”
“Ờ, không được cho Kaneda tham gia vào hạng mục nào cả. Tính ra thì cũng tất nhiên.”
Ryuuen nói, ý bảo là ta đây đọc vị được hết rồi.
“Để làm mình bất ngờ thôi ư? Nhưng lấy Kaneda-kun bù lại chẳng phải hơi đau sao?”
Mặc dù không biết rõ Kaneda là người như nào, nhưng chắc chắn cậu ta đã là một phần chiến lực lớp D rồi.
Ý nghĩa đằng sau việc hi sinh quân cờ hữu dụng chỉ để làm tới nước này. Trong vô thức, chúng tôi nghĩ tới chuyện đó.
Từ khi nào Ryuuen đã được quyết trở thành Leader? Nếu là ngay từ đầu, thì liệu nó có nằm trong kế hoạch không? Có lẽ Ichinose đang bị rối lắm đây.
“Cô không cần phải cảnh giác tới mức đó đâu? Tôi chỉ là con tốt thí thôi mà. Nếu lớp thua thì tôi bị đuổi học, bọn lớp D thành công trục xuất tôi, đơn giản thế còn gì?”
“Vậy mình coi như cậu sẽ nương tay được hả?”
“Kuku. Được, tôi sẽ nương tay cho. Thế nên cứ an tâm mà thi đấu đi nhé.”
Ryuuen ra vẻ dang rộng hai tay chào đón, nhưng làm gì có chuyện Ichinose lơ là được.
“Không phải phong cách của cậu là dùng bất cứ thủ đoạn gì để chiến thắng sao?”
“Nếu tôi đã quyết thì, ừ.”
“Một đoàn quân sống chết chiến đấu dưới trướng Ryuuen-kun mà không có Protect Point. Có cảm giác lớp B chúng mình bị xoay ghê lắm nên mong cậu đừng làm vậy.”
Ichinose là loại xây dựng niềm tin cùng cảm giác an toàn từng chút một. Vậy nên khả năng tiếp nhận những tình huống đột xuất như này không hề cao. Nếu bảo đó là đối thủ ngang tầm thì có thể, nhưng Ryuuen lại là chuyện khác.
Cú sốc này không chỉ ảnh hưởng tới Ichinose, mà chắc chắn cũng lan tới toàn thể lớp B cho xem.
Rồi mọi người sẽ để ý thấy việc Ryuuen lên làm Leader.
Cứ cho là không đi, thì bọn Ishizaki sẽ đi loan tin là cái chắc.
Như thế thì toàn bộ không thể giấu sự lo lắng như Ichinose đã từng.
Khi Ryuuen đã thoái vị lại trở thành Leader, nỗi lo sợ không biết hắn sẽ đưa ra chỉ thị gì sẽ trào dậy.
“Có vẻ trận đấu giữa lớp B với D―― cũng trở nên thú vị rồi.”
Mặc dù đối với Ichinose thì nó không vui vẻ gì cho lắm.
Cô ấy đáng ra nên hành động từ khi những rắc rối từ lớp D liên tục phát sinh rồi.
Và lờ mờ nhìn ra sự hiện diện của Ryuuen đằng sau thì có lẽ đã không lo lắng đến mức này.
“Mọi người cũng tập hợp đầy đủ rồi, chúng ta vào thôi?”
Với Sakayanagi dẫn đầu, chúng tôi bước vào. Và, ở đó sừng sững một bức tường, hồi đầu không có đâu, chia căn phòng thành đúng hai nửa. Nói là làm tức tốc nhưng nó khá vững, độ cách âm cũng có vẻ cao nữa. Trước mặt có 4 vị chủ nhiệm đứng chờ sẵn sàng.
“Học sinh lớp B với D thì di chuyển qua bên kia.”
Theo lệnh Mashima-sensei, 2 người khuất bóng qua phòng bên cạnh, Chabashira đi cùng nữa.
Người phụ trách lớp A với C bọn tôi là chủ nhiệm lớp D, Sakagami-sensei và chủ nhiệm lớp B, Hoshinomiya-sensei.
Tức là lớp của người phụ trách và lớp thi đấu phải khác nhau thì phải.
“Bài kiểm tra bắt đầu sau 5 phút nữa, nên các em nhân đó mà chuẩn bị tinh thần đi nhé.”
Khuyên vậy xong, Hoshinomiya-sensei ra bàn bạc lần cuối với Sakagami-sensei.
Khoảng thời gian ngắn ngủi cho 2 người bọn tôi trước thềm bài thi.
“Cuối cùng...... cuối cùng ngày này cũng tới. Nói thật thì tối qua mình không ngủ được, sáng nay còn suýt ngủ quên đấy.”
“Tôi chả nhớ đã để cô chờ đợi khi nào cả. Với lại, cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi.”
“Nghĩa là, nếu cậu không tới ngôi trường này thì mình đã không gặp được cậu ư?”
Thấy tôi gật đầu, Sakayanagi cười, phủ nhận lại.
“Việc chúng ta chạm mặt nhau tại đây quả thật chỉ là sự ngẫu nhiên. Nhưng, mình vẫn luôn tin rằng sẽ gặp được cậu vào một ngày nào đó. Đây là vận mệnh rồi.”
“Vận mệnh. Cô cũng nói được mấy thứ trừu tượng ra phết nhỉ.”
“Mình cũng là một thiếu nữ mà.”
Nói vậy, cô ấy cười, rồi chống gậy lên chầm chậm tiến tới gần tôi.
“Nếu như cậu không vào trường này, thì có lẽ mình đã phải chờ đợi thêm 3 năm nữa rồi. Mình từng có đủ tự tin cất đi niềm mong chờ vào đáy lòng, và tận hưởng thời gian trôi đi không vội vã. Nhưng, giờ thì không thể nữa rồi. Từ khi biết cậu đang ở bên, mình cảm thấy mỗi ngày đều là một khoảng thời gian dài đằng đẵng. Việc kiềm chế lại cảm xúc muốn được tranh đấu với cậu khó khăn lắm đó. Đấy, mình đã mong ngóng tới ngày này chừng ấy, cậu biết không.”
Sakayanagi văn vẻ kể lại. Điều ước thành sự thật, à.
“Mơ không sợ tỉnh sao?”
Khi mà trận đấu đã trở thành sự thật rồi, thì không thể quay lại được nữa.
“Đã là mơ thì kiểu gì chẳng thức giấc”
Cô ấy hoàn toàn không bận tâm. Có vẻ mối quan tâm duy nhất lúc này, là chuyện ngày hôm nay là một ngày kì diệu đến chừng nào.
“Thông thường thì, mong cậu nhẹ tay cho...... là mình sẽ nói vậy, nhưng......”
Ánh mắt đó không còn là ánh mắt của một thiếu nữ nữa, mà là cái nhìn sắc lẹm của một kẻ đi săn con mồi.
“Mong cậu dốc toàn lực nhé.”
Tham gia với thái độ nửa vời thì không thể có chuyện Sakayanagi hài lòng được.
Không hẳn là tôi thi đấu để làm cô ấy vui lòng, nhưng nếu bị dính líu thêm nữa thì phiền lắm.
Có điều tôi thắc mắc, liệu với bài thi lần này có đủ thỏa mãn Sakayanagi không.
Như nhìn thấu tâm can, cô ấy lên tiếng.
“Nếu bảo mình không lấn cấn gì thì sẽ thành nói dối mất. Đúng là để bộc lộ toàn bộ thực lực của nhau thì bài thi này vẫn còn quá thiếu thốn. Với lại, nói là Leader nhưng phần can dự cũng bị hạn chế nữa.”
Và đương nhiên làm gì có chuyện nhà trường tổ chức một kì thi quá phụ thuộc vào một mình Leader đâu.
Nhưng nếu vẫn có thể phân thắng bại thì những thứ đó với Sakayanagi chỉ là tiểu tiết mà thôi.
“Bảo vậy chứ, mình mà đặt phần can dự của Leader quá lớn thì sẽ có vấn đề khác nảy sinh, nên mình nghĩ nên đỡ cho Ayanokouji-kun một chút chứ nhỉ? Cậu không muốn bị mọi người trong lớp biết tới thực lực của cậu mà, phải không?”
Tôi thực sự cảm kích sự quan tâm này. Nếu như tất cả hạng mục đều do một tay Leader lèo lái thì tôi đã không thể bộc lộ đủ khả năng rồi.
“Nào~ Bài thi chuẩn bị bắt đầu đấy~ Các em vào chỗ đi nào~”
Nghe chỉ thị từ Hoshinomiya-sensei, kẹp giữa đống máy móc, chúng tôi ngồi xuống.
Tất nhiên, không nhìn được mặt đối phương. Trên màn hình lần lượt hiện lên ảnh của từng thành viên lớp C.
Tất cả 38 người, ngoại trừ tôi. Là những người sắp tới đây sẽ tham gia vào các hạng mục và thi đấu.
Rồi 10 hạng mục chúng tôi chọn hiện ra.
“Sakagami, giáo viên phụ trách bài kiểm tra đặc biệt. Đã tới giờ chúng ta bắt đầu bài thi cuối năm, mỗi lớp hãy chọn ra 5 hạng mục và ấn nút xác nhận.”
Chọn lấy 5 hạng mục thực của Horikita, không chút bối rối, tôi ấn xác nhận.
Không lâu sau, trên màn hình lớn hiện lên kết quả chọn lựa của cả lớp A.
Lớp C, ‘bắn cung’ ‘bóng rổ’ ‘bóng bàn’ ‘speed-type’ ‘tennis’. Tôi hơi băn khoăn về hạng mục thú vị mang tên ‘kéo búa bao’, nhưng nghĩ lại thì thôi vậy.
Thi tiếng Anh thì bị trùng với lớp A nên bỏ. Bóng đá, piano với bơi lội thì có Hirata cùng Onodera có khả năng cao giúp ích được ở hạng mục khác của đối phương nên bỏ.
Kết lại, lớp C sẽ chiến với chiến thuật thể thao làm chính.
Lớp A, ‘cờ vua’ ‘tiếng Anh’ ‘văn học hiện đại’ ‘toán học’ ‘flash-anzan’. Đúng lời Katsuragi, 3 hạng mục kia đã xuất hiện. Kể cả flash-anzan với văn học hiện đại đứng thứ 2 về khả năng cũng có. Cậu ta trả lời hoàn hảo phết.
Nói vậy chứ nó cũng không làm chiến cục thay đổi gì lắm. Vì tôi có nói cho Horikita biết đâu mà.
“Bây giờ hệ thống sẽ hoàn toàn ngẫu nhiên chọn ra 7 hạng mục thi đấu.”
“Cơ mà Ayanokouji-kun, đối thủ lại là Sakayanagi-san, tội thật. Sensei cũng cảm thấy đau lòng thay này.”
“Hoshinomiya-sensei. Cẩn thận lời nói.”
“V-Vângg. Xin lỗi vì đã nói chuyện riêng ạ~”
Bị đồng nghiệp là Sakagami chú ý, cô ấy ra vẻ hối lỗi.
“Màn hình lớn ở trung tâm sẽ biểu thị kết quả lựa chọn, các em chú ý.”
Thầy vừa nói xong, màn hình chuyển đổi.
Nó trở thành hình ảnh 3D, các chữ cái lần lượt hiện ra.
Và hạng mục đầu tiên là――
『Bóng rổ』 Số người cần thiết: 5 Thời gian: 20 phút (2 trận 10 phút)
Luật: Như bộ môn bóng rổ bình thường
Leader: Tại một thời điểm tùy ý, có thể thay thế đến 1 thành viên
Môn thể theo 5 on 5. Là hạng mục của lớp C.
Đồng nghĩa với việc không thể để thua màn này được.
“Sakagami-sensei. Liệu việc nói chuyện riêng giữa học sinh chúng em có được cho phép không ạ?”
“Không có quy định nào về việc này cả. Vậy nên các em cứ thoải mái.”
“Tức là khẩu chiến cũng được cho phép đúng chứ ạ?”
Cô ấy thẳng thắn xác nhận lại, và không gặp bất cứ vấn đề gì từ Sakagami-sensei cả.
“Uwah~ Sakayanagi-san đúng là không tiếc tay mà~”
Chắc cô ấy nghĩ Sakayanagi sẽ ra tay không thương tiếc với tôi sau khi nhận được sự đồng ý đây mà.
“Hoshinomiya-sensei.”
“Vâng! Tôi rất xin lỗi UwU! Tôi sẽ không nói chuyện riêng nữa mà~!”
(Sensei-dth quá <3 )
Học sinh thì được nhưng giáo viên thì không. Cứ chốc chốc Hoshinomiya-sensei lại bị nhắc nhở một lần.
“Đúng như dự đoán, lớp C thiên về thể thao rồi. Mà người học tốt chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi mà, biết làm sao được. Nói tới bóng rổ thì Sudou-kun hẳn là thành viên chủ chốt chứ, cậu ấy là một trong số ít tài năng trong trường mà. Mình sợ nếu không chuẩn bị đủ chiến lực tương đương thì sẽ khó thắng rồi đây.”
Những lời phân tích tời từ Sakayanagi lọt vào tai tôi, nhưng tạm thời im lặng đã.
Tôi không muốn gây thêm bất cứ ấn tượng gì với Hoshinomiya-sensei với Sakagami-sensei nữa đâu.
“Đừng nói gì thừa thãi cả―― có phải đó là những gì Horikita-san, Leader thực sự đã bảo cậu không?”
Thấy tôi giữ im lặng, Sakayanagi bắt đầu vậy.
“Nếu thế thì dù cậu có nói điều gì cũng không ảnh hưởng tới phương án chọn lựa đâu nhỉ?”
Cô ấy hẳn phải biết rằng trước mặt giáo viên, bên này đang cố nói càng ít càng tốt rồi.
“Đây bị Horikita dặn đừng nói gì bất cẩn rồi. Rằng nếu lỡ mồm thì chỉ tổ vấp vào bẫy của Sakayanagi thôi, đấy.”
“Fufu. Không được đâu Ayanokouji-kun, mới nãy cậu đã tạo cho mình một lợi thế rồi đấy. Người ra chỉ thị cho cậu đáng ra phải giấu danh tính đi chứ. Tự khai báo rằng đó là Horikita-san thì mình suy luận được mọi thứ từ tính cách của cô ấy đó?”
“À không, không phải...... Như thế đâu có nghĩa là tôi nhận được lệnh từ Horikita đâu chứ.”
“Ấy, chả phải cậu vừa đích thân xác nhận sao. Rằng, đã nhận lệnh từ Horikita-san rồi.”
Thấy Sakayanagi cười khúc khích, Hoshinomiya-sensei đặt tay lên trán, thở dài thương cảm.
Sakagami-sensei cũng chỉ biết lắc đầu.
“Không, tôi chỉ nói là bị Horikita dặn thế thôi...... chứ biết đâu người chỉ huy lại là người khác thì sao.”
“Biết đâu? Chỗ đó dù nói dối cũng phải khẳng định chắc chắn rằng đó là một người khác, không là không được đâu.”
Cô ấy đã đọc vị được rồi, lại còn được địch nối giáo cho nữa.
Qua màn đối thoại này, hẳn hai người kia đã cảm nhận được sự chênh lệch rõ ràng về thực lực rồi.
Chúng tôi bắt đầu bài kiểm tra bằng việc đánh lừa các giáo viên phụ trách đây.
“Mà tra hỏi việc đó có nghĩa lắm sao? Bên này đã hết sức suy nghĩ giống cung cách của Sakayanagi để chuẩn bị rồi, nên có bị để ý thấy đây là toàn bộ sách lược của Horikita thì cũng chỉ làm cho chúng ta ngang bằng nhau thôi.”
“Ấy ấy, cậu lại công nhận nó nữa rồi. Cơ mà từ khi nào mà một mình mình quyết hết chiến lược của lớp vậy? Giống như Ayanokouji-kun, đằng sau mình cũng có từng ấy cái đầu đó. Cậu nghĩ rằng bọn mình không chuẩn bị đủ thứ trước khi thi đấu sao?”
“Cái đó――”
Cuộc khẩu chiến bắt đầu được mấy chục giây.
Sakagami-sensei đã không đứng im nhìn như vậy được nữa, bèn nói.
“Các em nên biết đồng hồ vẫn đang tiếp tục đếm ngược. Mặc dù tôi có cho phép nói chuyện riêng, nhưng không được để tay rảnh rỗi đâu đấy.”
À mà chuyện phiếm cũng chỉ là chuyện phiếm thôi. Chẳng ảnh hưởng gì cả.
Người lo lắng duy nhất ở đây chỉ có 2 người giáo viên. Với tôi, cả Sakayanagi mà nói, thì vừa nãy to tát lắm cũng chỉ là 1 cuộc nói chuyện bình thường.
Cùng lúc hai bên chọn xong, kết quả được công bố.
Thành viên bên này gồm có [Makita Susumu] dẫn đầu, cùng [Nanami Setsuya] [Ike Kanji] [Hondou Ryoutarou] [Onodera Kayano]. Trong đó không có Sudou, một đội hình bắt đầu có lẫn một nữ. Ace là Makita. Theo như Sudou nói thì cậu ta có đủ trình để luyện tập cùng câu lạc bộ bóng rổ thì phải. Với cả Onodera thực chất thiên về bơi lội hơn, nhưng kĩ thuật bóng rổ của cô ấy cũng không hề thấp chút nào. Vì thế, thay vì cho một nam trình nửa chừng xuân vào thì Onodera sẽ làm tốt hơn. Còn phía lớp A gồm [Machida Kouji] [Toba Shigeru] [Kamuro Masumi] [Shimizu Naoki] [Kitou Hayato], 5 người đó. Như lớp C, bên kia cũng có 1 nữ trong đội.
Dựa theo thông tin của Hirata, Kei với Kushida thì đội lớp A chắc chắn là để thắng rồi.
Vì Sakagami-sensei đứng ở phía lớp A nên tôi không biết, nhưng mặt Hoshinomiya-sensei ngay cạnh tôi thì rất rõ. Cô ấy có vẻ thắc mắc về cách chọn của tôi thì phải.
Đó là do sự vắng mặt của Sudou trong bộ môn bóng rổ này.
Tất nhiên đây không phải kế của tôi, đó là nước đi toàn thể lớp C cùng Horikita đã đưa ra.
Cơ mà tầm này thì Sakayanagi biết ngay.
“Tức là các cậu định thắng mà không cần dùng tới cậu ấy ha. Với khả năng vận động của Sudou-kun thì có thạo bóng bàn hay tennis cũng không lạ lắm. Tất cả, đúng như dự đoán mà.”
Nếu đưa Sudou vào ngay từ đầu thì lớp C sẽ có được thắng lợi một cách chắc chắn hơn. Về phía lớp A, căn bản họ không hề mong muốn trúng phải bóng rổ chút nào. Ở đâu có bóng rổ, ở đó có Sudou. Nếu gặp phải team có Sudou thì khả năng chiến thắng của họ sẽ sụt giảm đi nhiều.
Tức là lớp A sẽ tránh chọn những người giỏi thể thao mà không nghĩ kĩ.
Ngược lại, nếu làm lớp C đánh ra con bài mang tên Sudou được, thì có khi họ còn có lợi thế hơn ấy chứ.
Phòng tình huống đó, lớp C chúng tôi cố tránh không cho Sudou vào. Nhân lực quý giá như cậu ta có khả năng tỏa sáng ở hạng mục thể thao khác nữa thì sao, nên giữ được thì cố giữ lại về sau là tốt hơn.
Nếu chút nữa có tennis hay bóng bàn, nội việc có Sudou hay không cũng sẽ là cả một vấn đề đấy.
Mà đội lớp A trông như thế thì chắc cái suy nghĩ a-ma-tơ này bị nhìn thấu rồi.
“Cơ mà, cái phần can dự [tại một thời điểm tùy ý, có thể thay thế đến 1 thành viên] là do ai nghĩ ra vậy? Phải chăng đó cũng là Horikita-san sao? Ý định của các cậu như đem trưng trong tủ kính đó?”
“Xin lỗi nhưng tôi không trả lời được.”
“Thế ư. Nếu không được thì đành vậy.”
Phía bên kia màn hình, mọi thứ được chuẩn bị khác nhanh. Và một chốc sau, trận đấu chuẩn bị bắt đầu.
Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi chỉ biết ngồi quan sát từ đây thôi.
Những gì tôi có thể làm là thay thế 1 người cho thích hợp dựa vào tình hình.
Nhưng tùy vào lựa chọn của tôi mà trận đấu có lẽ sẽ biến chuyển khá nhiều.
Tiếng còi khai mở hiệp đấu đã vang lên. Bắt đầu 10 phút căng thẳng của trận đấu.
Tuy rằng lớp C khởi đầu thiếu Sudo nhưng mở màn khá cân sức.
Quân ta ghi được hai điểm thì đội bạn cũng trả lại 2 điểm, như là một trận đấu đối kháng.
Các giáo viên cũng tập trung hướng tầm nhìn về trận đấu, không thể đoán được bên nào sẽ là đội chiến thắng.
Kĩ năng bóng rổ của Makita khá sắc sảo. Tuy rằng có thể cậu ấy không sánh bằng Sudo, nhưng kĩ năng của cậu ấy chắc chắn đứng trên nhiều người, cậu ấy có đủ tiềm năng để có thể đứng ở vị trí ace. Mặt khác, bên lớp A có Kitou cũng ngang tài với cậu ấy đứng ở vị trí ace mở ra một thế trận cân bằng.
Thời gian của hiệp 1 đang đi đến hồi kết, số điểm là 12 /11 cách biệt là 1 điểm.
Và một điểm dẫn trước đó thuộc về lớp C.
“Trận đấu thú vị thật”
Sakayanagi đã để lộ một chút ấn tượng rồi kìa. Không biết hiệp hai cô ấy sẽ sử dụng chiến lược gì.
4 phút nghỉ giải lao đã bắt đầu. Sakayanagi không hề di chuyển. Mặc dù đang trong tình trạng bị dẫn trước 1 điểm. Cứ như là cô ấy đang nhắm đến việc thế trận cân bằng như thế này vậy. Nhưng mà nó cũng chẳng làm tôi bị nao núng hơn gì cả. Tôi quyết định đưa Sudo vào từ bây giờ. Đổi ca cho Ike.
Quả nhiên nhìn thoáng qua thế trận của trận đấu vẫn rất cân bằng. Không thể đoán được bên nào đang trên cơ nhau cả.
Sau 10 phút này, bắt đầu sinh ra do dự không biết có nên đưa Sudo vào để tiếp tục không.
“fufu”
Để lộ một chút giọng cười nhỏ của mình. Cứ như là cô ấy đoán được việc tôi bảo toàn Sudo lại vậy.
Hướng về phía màn hình quan sát, Sudo đang bắt đầu khởi động để bắt đầu rồi.
Không có gì lạ khi cảm thấy có chút nghi vấn trong lượt đổi người này, nhưng nét mặt tôi không đổi.
Tất nhiên là cũng giống với tôi, Sudo cũng có cảm thấy chút gì đó.
“Trận đấu vẫn đang trong thế cân bằng, không, lớp C có nhỉnh hơn một chút. Không phải là còn quá nhanh sao?”
“Bọn tôi cũng có ý nhắm đến chiến thắng mà”
“Trận đấu đầu tiên rất quan trọng, mình cũng hiểu rõ điều đó mà. Nó sẽ ảnh hưởng đến cả những trận tenis và bóng bàn về sau đó. Cậu muốn tận dụng Sudo để hâm nóng cho những phần thi sau nhỉ”
“Bên cậu thì sao, không thay người vào lúc này hả?”
“Không cần thiết. Đội hình của bên này đã được bày bố từ đầu để nhắm đến chiến thắng rồi”
Kitou có lẽ sẽ chuyển đối tượng kèm cặp từ Makita qua Sudo.
Có lẽ Sudo đã theo dõi diễn biến của trận đấu từ đầu đến giờ ở một phòng khác.
Có lẽ cậu ấy đã nhận ra sự khác biệt trong thực lực này rồi.
4 phút giải lao đã kết thúc, nửa hiệp sau tiếp tục được bắt đầu.
Kitou chuyển qua kèm Sudo, cậu ta bây giờ còn sắc bén hơn lúc đầu trận gấp 2 lần.
“Quả nhiên là bây giờ mày mới bắt đầu ra tay hả!?”
Tiếng của Sudo phát ra to đến mức ngồi ở nơi quan sát này còn có thể nghe thoáng qua.
Ngay từ đầu lớp A đã có biết là phải kiềm hãm Sudo lại.
Nhưng mà không thể đoán được Sudo đã kiềm chế bao lâu rồi, cho đến khi cậu ta thực sự chiến đấu thì không ai biết được.
Người mạnh nhất của lớp A là Kitou, thế nhưng Sudo vẫn đứng trên một bậc.
Lách qua hàng phòng thủ, đột kích phía sân nhà đội bạn.
Để tránh điều đó xảy ra, toàn bộ đội lớp A đều cố kiềm hãm Sudo xuống.
Kể cả bỏ qua Sudo ở đây, hầu hết các thành viên còn lại cũng đều sắc sảo hơn lớp A.
Tỉ số mở rộng ra thêm lên 17/13, tuy nhiên chuyển động của đối thủ không hề bị hoảng loạn, hơn thế nữa họ còn đang dần dần nhanh hơn.
“Này Kitou, mày có kinh nghiệm chơi bóng rổ phải không!”
“Không hề, chỉ là các người đang bị dồn ép bởi những người nghiệp dư thôi”
“Đừng có nói xạo ở đây!”
“Có gì mà phải xạo chứ, cả tôi và đồng đội của mình đều mới chỉ luyện tập bóng rổ được một tuần. Các người có vẻ tự tin về bóng rổ nhưng nó cũng chẳng phải là vấn đề lớn với bọn này”
“Thằng khốn này!”
Vì không có đội cổ vũ nên ngồi tận nơi quan sát ở đây cũng có thể nghe thấy một giọng nói nhỏ của 2 người họ vang đến.
Đấu với những dân nghiệp dư mà lại quá vất vả, lối chơi của Sudo bắt đầu mờ nhạt dần đi.
“Fufu... đó chỉ là nói dối thôi. Kitou là một dân chuyên đấy”
Có lẽ đây là chỉ thị mà Sakayanagi bày ra cho Kitou để kích động Sudo.
“Nếu tinh thần bị lay động, cậu ta sẽ sụp đổ dần thôi. Dù kĩ thuật cá nhân có tốt đến đâu đi nữa, nếu chưa thể ổn định tinh thần thì sẽ dễ dàng tạo ra kẽ hở để đâm vào”
Chuyện mà Kitou là một người cực kì giỏi bóng rổ là không cần bàn cãi. Lúc mà cậu ta chơi ngang với lớp C chỉ là để giữ sức lại, đợi đến lúc Sudo được đưa vào cậu ta mới chơi nghiêm túc, tất cả đều là kế hoạch nhắm đến chiến thắng.
Ngay cả thế, cậu ta vẫn cứ chọc ngoáy để kích động Sudo nhằm kiềm hãm cậu ta lại.
Có thể nói rằng chiến lược kép của Sakayanagi đã đâm xuyên lớp C của chúng tôi.
“Sắp bắt kịp rồi”
Kitou ném bóng vào rổ, 17/15. Lớp A thật sự đang theo kịp rồi.
Có lẽ chiến thuật đánh vào tinh thần của Sudo đã có hiệu quả, thế trận lại một lần nữa trở lại thế cân bằng.
Nhưng.
“Tinh thần của Sudo rất dễ bị hỗn loạn hả, đó là thông tin vào lúc nào vậy?’’
“Ý cậu là sao?”
Trong một năm qua, Sudo đã trưởng thành hơn rất nhiều. Từng đó tác động không đủ để khiến cậu ta suy sụp đâu. Horikita sẽ không đánh giá hay khen cậu ta trước hay trong trận đấu. Mà cô ấy chỉ khen ngợi cậu ta dựa trên thành tích và sự dẫn dắt đồng đội của cậu ta thôi
“Nào!”
“Cái...”
Mặc dù giọng điệu vẫn thô bỉ như vậy nhưng lối chơi của cậu ta vẫn rất tinh tế. Vượt qua Kitou, lao đến khung thành của lớp A và lật lại thế trận, đẩy không khí của mọi người lớp C lên.
“Sao thế... tao mới làm nóng lên một chút thôi đấy... bọn mày nghĩ có thể thắng được tao sao”.
Dù có nói Kitou chơi rất giỏi đi nữa, thẳng thắn ra thì Sudo vẫn đứng trên cậu ta một, hai bậc.
“Ra là vậy, cậu ta cũng trưởng thành lên rồi nhỉ”.
Sau đó Sudo không hề còn dấu hiệu bị thao túng tinh thần nữa và dẫn dắt cả đội đến chiến thắng.
Tiếng còi kết thúc trận đấu đã vang lên.
“Yosha~! Cuối cùng cũng xong rồi!”
Tạo tư thế ăn mừng, Sudo tỏ ra rất phấn khích với trận đấu này.
Cậu ấy là người đã mở màn một chiến thắng đầu tiên rất quan trọng.
“Cho dù đã đoán trước, nhưng quả nhiên bọn họ vẫn mạnh hơn một bậc”.
Có vẻ bọn họ thật sự có ý định đánh bại chúng ta và gom nhặt chiến thắng rồi đây.
Kết quả của trận đấu là 24/16. Một chiến thắng đẹp đầu tiên nghiên về phía chúng tôi.
“Không thể tin được là lớp C lại dẫn trước nhỉ, đúng là không thể đoán trước điều gì”
Độc thoại một mình, Hoshinomiya-sensei vừa lẩm bẩm vừa tỏ vẻ thán phục.
Nhưng cho dù có thắng đi nữa, đây cũng là trận đấu được chọn từ thẻ của lớp chúng tôi.
Việc Sudo được đưa vào đã quyết định sự chiến thắng của trận đấu này rồi.
2
Đã đến lúc quyết định hạng mục cho trận đấu thứ 2 rồi. Kết quả rút thăm là....
“Speed-type”.
Số người tham gia: 1.
Thời gian: 30 phút.
Luật – đánh chữ: trong 3 hạng mục “từ vựng”, “đoản văn”, “trường văn”. Cạnh tranh nhau về tốc độ và độ chính xác khi đánh chữ. Người chỉ huy có thể chỉ ra một lỗi đánh máy trong bài kiểm tra.
Tiếp tục là một hạng mục của lớp C bọn tôi được chọn. Số lượng người tham gia là 1v1.
Có vẻ may mắn đang hướng về phía của chúng tôi rồi.
Hạng mục này được đề cử bởi người khá quen về máy tính của lớp tôi, đó là giáo sư.
Thật ra, người có khả năng đánh máy tốt nhất của lớp C có vẻ chỉ có giáo sư thôi. Xét trên tốc độ đánh máy trung bình trên toàn quốc, tốc độ của cậu ấy không còn nghi ngờ gì nữa là rất nhanh. Tuy nhiên, không có gì có thể an tâm vào lúc này cả. Trong lớp A có ai có khả năng đánh máy tốt như vậy không, có ai còn có thể đánh máy nhanh hơn cả giáo sư không. Về mảng này thì khó có thể điều tra được. Bây giờ thì không còn cách nào khác mà đánh phải trông cậy hết vào giáo sư thôi, cơ mà nó cũng là lí do mà phần thi này được chọn.
“Có vẻ lớp C chọn ra nhiều hạng mục thú vị phết đó nhỉ. Nhìn qua thì nó như một trò chơi, nhưng nó cũng là một kĩ thuật cần thiết trong ngành công nghệ thông tin nên không thể nói qua loa được. Có lẽ đó cũng là lí do mà phần thi này đã được thông qua bởi trường.”
Về mảng học tập thì có lẽ chúng ta cũng hiểu lớp A mạnh như thế nào rồi.
Horikita muốn chọn một mảng nào đó mà không chịu sự chi phối quá nhiều vào điều này.
“Ai cũng có một hoặc hai điều tâm đắc về bản thân mình. Nhưng khi chiến đấu trên mảng họ thấy tâm đắc thì sẽ dễ bị áp lực rằng mình có làm tốt được không, mình có giỏi hơn họ không. Nhưng mà chọn mảng đánh máy thì có lẽ người đó rất tự tin vào bản thân đấy.”
Onodera cũng đề cử môn bơi, và cũng vài người khác trong lớp cũng đề cử vài môn 1v1 mà họ tự tin về bản thân có thể dành chiến thắng. Thế nhưng tôi vẫn tin giáo sư, vậy nên hạng mục này đã được chọn.
Tôi, tất nhiên sẽ chọn giáo sư, Sotomura Hideo rồi.
Còn Sakayanagi chọn một người tên là Yoshida Kenta. Một người mà tôi không có chút thông tin đặc biệt nào.
Phần thi này cần tận dụng triệt để yếu tố được can thiệp một lần này.
Phần thi nay Sakayanagi có lẽ sẽ tận dụng triệt để mọi thứ để xoay chuyển thế trận.
Nhà trường sẽ quyết định phần thi, máy tính và phần mềm đều do họ chuẩn bị.
Kết quả là----.
“Sotomura của lớp C đạt được 90 điểm, Yoshida Kenta đạt 83 điểm. Chiến thắng thuộc về lớp C”
Số điểm được Sakagami thông báo ngay sau khi phần thi kết thúc.
Khoảng cách chỉ là 7 điểm. Tuy kết quả có khá suýt soát nhưng dù chỉ hơn có một điểm thì chúng tôi cũng đã chiến thắng rồi.
“Mới chỉ không ở đây một chút thôi mà có vẻ mọi thứ không hề đơn giản rồi.”.
Đúng là không thể tưởng tượng được lớp A đang chịu bại trận liên tiếp, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Cả hai hạng mục này đều là hạng mục được chọn bởi lớp C nên vẫn chưa thể biết được bài của Sakayanagi là gì cả.
3
Và cứ thế, lớp C đã chiến thắng 2 phần thi.
Cho đến hiện tại thì suy nghĩ, chiến lược và vận may của Horikita đang theo hướng rất tốt.
Số hạng mục còn lại là 8. Nếu các hạng mục của lớp C tiếp tục được chọn thì ổn thôi nhưng…
“Kiểm tra tiếng anh.”
Số người tham gia: 8.
Thời gian: 50 phút.
Luật: Tính điểm trên từng câu hỏi trong phạm vi kiến thức của năm nhất, chỉ huy được phép trả lời thay một câu hỏi.
Sớm muộn gì cũng đến, phần thi thứ 3 là phần thi viết.
Bản chất của bài thi đặc biệt này là tìm ra cách có thể chiến thắng trong phần thi của đối phương.
Nếu chúng tôi có thể giành chiến thắng ở bài thi này, thì tỉ lệ chiến thắng của chúng tôi sẽ tăng rất cao.
Mii-chan là một học sinh rất giỏi tiếng anh mà tôi đã ấn tượng trong lần đầu. Tôi cũng muốn đưa vào những người giỏi như Horikita hay Keisei. Nhưng không chỉ có tiếng anh mà còn số học hay văn học hiện đại nữa, nếu xuất hiện nhiều hơn 3 môn đó thì sẽ không thể có người thi được, rất khó để phân loại những học sinh có khả năng học tập hạn chế.
Trong trường hợp nếu phần thi thứ 2 là bài thi viết thì nó có trong kế hoạch của Horikita rồi.
Trong trường hợp đó, để giành lấy 2 chiến thắng tạo thế cân bằng thì dùng hết những người giỏi để tạo thế cân bằng hay bỏ đi một bài thi để bảo toàn lực lượng.
Sakayanagi nhanh chóng chọn được ra 8 người, tôi thì mất chút thời gian để suy nghĩ.
“lần đầu tiên mình thấy cậu phải suy nghĩ lâu thế này đấy, có vẻ không có chỉ thị nào từ Horikita-san rồi ha.”
Không có thứ gì chắc chắn là bài thi số học sẽ được chọn, cũng không chắc chắn là có thể thắng được nó không.
Nhưng, tiếng anh của lớp C có xu hướng yếu kém hơn.
Tức là chiến thuật trong phần thi này nên chọn “tạo thế cân bằng” hay là “vứt bỏ” đây.
“cậu sẽ chọn vứt bỏ? Hay là dốc toàn lực chiến đấu đây.”
Sakayanagi giả bộ kìm nén sự háo hức đưa ra câu hỏi đó với tôi.
Tôi không sợ việc thua ở đây.
"Mình hiểu Ayanokouji đang nghĩ cái gì mà. Mình đã đoán trước được là lớp C sẽ bỏ qua phần thi tiếng anh này mà, nhưng cũng có khả năng lớp A bọn mình cũng bảo toàn lực lượng trong phần thi nữa? Thế nên lớp C vẫn còn cơ hội mà. Bỏ qua thôi cũng là không tốt đâu.”
Tôi suy nghĩ một chút và quyết định chọn vứt bỏ phần thi tiếng anh này.
“Theo xu hướng toàn cầu, con gái dường như là giỏi nhiều môn hơn con trai. Và điểm số của họ cũng cao. Dù tất nhiên nó cũng chỉ là xu hướng thôi, nhưng cũng có thế lấy đó ra làm tham khảo”.
Mặc dù đã quyết định xong thành viên tham gia nhưng Sakayanagi vẫn nói điều này.
Mục đích của cô ấy chỉ là muốn nhắm đến làm rối loạn thông tin của tôi và gây sức ép tâm lí để tôi đưa ra phán đoán sai lệch.
Lớp A nhất định sẽ không bại trận trong phần thi tiếng anh này. Nhất định sẽ có rất nhiều thành viên có học lực tốt tham gia vào bài thi này.
Quyết định xong thành viên, tất cả được hiển thị hết lên màn hình quan sát .
8 thành viên của lớp C là: Okiya Kyousuke, Minami Hakuo, Karuizawa Kei, Satou Maya, Shinohara Satsuki, Ino Kashirakokoro, Sonoda Chiyo, Ichihashi Ruri. Hầu hết là những học sinh không cần phải tham gia bất cứ phần thi nào sau này.
Còn 8 thành viên của lớp A là: Satonaka Satoshi, Sugio Hiroshi, Tsukaji Shihori, Tanihara Mao, Motodoi Chikako, Fukuyama Shinobu, Rokkaku Momoe, Nakajima Riko. Tuy không phải các thành viên chủ chốt nhưng mà trông cũng khá đáng tin cậy. Quả đúng như xu hướng Sakayanagi nói ở trên, phần thi này có đến 6 người là nữ.
“Vậy ra đó là lựa chọn của cậu. Quả là lựa chọn đúng đắn đấy”.
Có vẻ hiểu được cặn kẽ lực học của mọi người thì tốt hơn nhỉ.
Cho dù có được trợ giúp một lần đi nữa thì trận chiến này tôi cũng chỉ có thể quan sát bọn họ được thôi.
Phiếu trả lời của thành viên có thể được thay đổi trong thời gian thực.
Tôi không thể giải quyết được tất cả vấn đề của mọi người nên tôi sẽ chỉ can thiệp vào những vấn đề mà không ai giải quyết được.
Số điểm được cập nhật và ghi lại liên tục. Và rồi phần thi kết thúc, kết quả được công bố.
Số tổng điểm của 8 người được cộng tổng lại.
“tổng điểm của lớp C: 443. Tổng điểm lớp A: 651. Kết quả là lớp A thắng cuộc”
Quả nhiên, là cách biệt rất lớn.
“Trung bình bêm mình là khoảng 81 điểm một người. nếu lớp C dốc toàn lực ra thi đấu thì chắc cũng có khả năng”.
Nó có lẽ cũng đã là cơ hội của tôi, nhưng đâu có đơn giản đến thế.
Có lẽ không nên có ý tưởng bỏ qua phần thi này một cách dễ dàng như vậy.
Nhưng mà cũng khó có thể tin được là Sakayanagi lại ngó lơ khả năng có thể thua 3 trận liên tiếp để bảo toàn lực lượng.
Ngay khi lớp A giành được chiến thắng đầu tiên thì phần bốc thăm cho bài thi kế tiếp bắt đầu.
“kiểm tra số học”
Số người tham gia: 7.
Thời gian: 50 phút.
Luật: tính điểm trên câu hỏi giới hạn tất cả kiến thức học được trong năm nhất. Chỉ huy có thể được can thiệp vào 1 lần.
Ngay sau bài kiểm tra anh văn, lại tiếp tục là một bài thi viết.
“Trận trước bên cậu đã bảo toàn rồi đấy, trận này cậu sẽ chiến toàn lực chứ. Hay là cậu muốn tiếp tục để dành đến môn văn học hiện đại?”.
Chúng ta sẽ đặt hết vào trận này, không cần phải nghĩ đến văn học hiện đại nữa.
“lúc nãy mình có đề cập là con gái thì thường đạt điểm cao hơn. Nhưng về số học thì có lẽ con trai sẽ giỏi hơn con gái. Thú vị thật”.
Dù có đánh lái sao đi nữa thì số người tham dự cũng đã được tôi quyết định rồi.
Hirata Yousuke, Koumura Teruhiko, Ishikura Kayoko, Wan Mei Yui, Azuma Sana, Kushida Kikyou, Nishimura Ryuuko là 7 người được chọn. Đây là danh sách những thành viên lớp C có thể chọn được. Horikita và Kouenji thì chưa thể dùng được. Cùng lúc đó thì những học sinh lớp A được chọn là: Matoba Shinji, Shimazaki Ikkei, Morishige Takurou, Tsukasaki Taiga, Ishida Yuusuke, Yamamura Miki, Nishikawa Ryouko. Có vẻ đây là những học sinh có học lực tốt hơn cả những người lúc nãy. Tuy nói là chiến toàn lực nhưng lại không có Horikita và Kouenji.
Một lúc sau bài thi bắt đầu, phần thi toán có lẽ không dài như bài thi anh văn lúc nãy.
Giáo viên bắt đầu chấm điểm ngay sau khi phần thi kết thúc.
Nếu có thể thắng được phần thi do lớp A chọn này thì cơ hội sẽ mở ra rất rộng với chúng tôi.
Rồi nhân đó tiếp tục công lên trong bài thi thứ năm.
“và vậy là đã có kết quả của phần thi số học. Lớp C đạt được 631 điểm”
Số điểm trung bình của mỗi người là 90, kết quả khá tốt.
Nhưng vấn đề ở đây là câu hỏi có thực sự khó hay không.
“Và kết quả của lớp A... 655 điểm. Chiến thắng thuộc về lớp A”
Kết quả được thông báo từ Sakagami-sensei, cách biệt là 24 điểm.
“Quả đún là nguy hiểm thật đấy, lớp C quả thật cũng nhiều người tài thật. Nếu cậu đưa cả Horikita và Kouenji vào chả phải là đã thắng rồi hay sao?”
“Chắc vậy..”
Quả nhiên là vẫn không thể ăn được phần thi này. Nếu cho Horikita và Kouenji vào thì cũng có khả năng thắng được. Nhưng khả năng thua vẫn rất cao.
Nhưng mà nếu bài thi kế tiếp lại tiếp tục là văn học hiện đại thì nhất định là phần thua sẽ thuộc về chúng tôi.
Lớp chúng tôi không có ai có đủ khả năng để vượt qua lớp A ở khoản này cả.
Vậy là 2 thắng 2 bại, tình thế đang trở về thế cân bằng.
4
Đến lượt chọn trận đấu thứ 5
“Tính nhẩm”
Người tham gia: 2.
Thời gian: 30 phút.
Tính điểm dựa trên tốc độ và sự chính xác và các cách sử dụng công thức toán học. Học sinh của lớp nào đạt điểm cao nhất thì chiến thắng.
Chỉ huy được phép can thiệp vào trận đấu 1 lần.
3 lần liên tiếp các phần thi của lớp A được bốc trúng.
Nói thẳng ra thì đây là một chút bất lợi cho chúng tôi, nhưng phần thi này khá đặc biệt. Có lẽ lát nữa chúng ta có thể chứng kiến một chút bước vọt của Kesei. Cậu ấy sẽ chứng tỏ mình có thể vượt qua katsuragi.
Nhưng mà chưa thế nói trước được điều gì, nếu Katsuragi không tham gia thì nó sẽ kết thúc một cách nhạt nhẽo.
“Đây là phần thi của lớp A. Nhưng tuyệt đối không được bỏ rơi nó”.
Tôi quyết định đi theo chiến thuật của Horikita, 2 người tôi đưa vào là Kouenji Rokusuke và Matsushita Chiaki.
Người có thể tin tưởng được chỉ có Matsushita, Kouenji thì không có gì đảm bảo là cậu ta sẽ nghiêm túc cả.
Horikita đã tính đến cho trường hợp này, vì luật của bài thi là học sinh của lớp nào đạt điểm cao nhất thì lớp đó sẽ chiến thắng nên kể cả Kouenji có không nghiêm túc đi nữa thì với cái đầu và sự phán đoán nhanh nhạy của Matsushita cũng có thể kéo chúng ta lên. Còn nếu có một cơ hội hi hữu nào đó mà Kouenji thực sự nghiêm túc thì Matsushita cũng có thể bọc hậu cho cậu ấy. Về cơ bản thì tính nhẩm với Matsushita thì tỉ lệ cậu ấy thua đã là khá thấp rồi vì cậu ấy có một cái đầu cực kì nhanh nhạy, nhưng ta vẫn chưa thể đoán trước điều gì.
Hai thành viên được Sakayanagi chọn là Katsuragi Kouhei và Tamiya Emi.
Theo thông tin của chính Katsuragi thì thực lực của Tamiya là không cao.
“Có tất cả 10 câu hỏi, càng những câu về sau thì càng khó, trong trường hợp hòa điểm thì sẽ có thêm những câu hỏi phụ, bên nào trả lời sai thì bên còn lại sẽ chiến thắng.”
Mọi thứ đều được phát lên màn hình ở phòng quan sát.
Phần thi đã được bắt đầu nhưng Kouenji lại nhắm mắt và khoanh tay đứng đó.
“Phản tác dụng rồi.”
Thái độ của cậu ta vẫn là không đổi kể từ khi bắt đầu bài kiểm tra đến giờ.
1 số, 3 đơn vị, một tiêu đề hiện lên 5 giây. Độ khó là 10.
6, 9, 1. Câu trả lời là 16.
Câu hỏi mà ai cũng có thể trả lời ngay lập tức. Mọi người bắt đầu viết kết quả của mình.
Matsushita không hề gặp khó khăn gì trong câu hỏi đó nhưng, Kouenji lại để giấy trắng. Chắc có lẽ cậu ta cũng chỉ định nhìn giấy thi.
Vậy là cuộc thi này sẽ đi theo hướng chờ Katsuragi sẽ mắc sai lầm trước thôi.
“fufu, quả nhiên cậu ta là người không dễ gì mà thay đổi”.
Ngay cả khi câu trả lời rõ mồn một nhưng Kouenji thậm chí còn không thèm trả lời.
“Thế nhưng Matsushita-san mới là chủ chốt ở đây nên chả có vấn đề gì”.
Và thế là các câu hỏi vẫn cứ tiếp tục.
Đến câu thứ 3 và thứ 4, những con số đã lên đến hàng chục và vượt quá 6 đơn vị.
Matsushita vẫn trả lời hoàn hảo mà không sai lấy một câu.
Cho dù vậy nhưng đến câu số 5 độ khó đã tăng lên gấp đôi.
Câu số 5, 3 số, 6 đơn vị, 5 giây. Câu số 6, 3 số, 8 đơn vị, 5 giây.
Matsushita vẫn đang bình tĩnh giữ cho đầu mình thật tập trung
Và thế là cho đến hết câu hỏi số 6 vẫn không có chút vấn đề sai sót nào, tôi vẫn chưa cần can thiệp vào.
Nhưng đến bây giờ, câu thứ 7, 3 số, 12 đơn vị, 4,5 giây. Câu số 8, 3 số, 15 đơn vị, 3,5 giây.
Câu số 9, 3 số, 15 đơn vị, 2,5 giây.
“không,không, thế này thì vô lí quá rồi”.
Đến chính cả Hoshinomiya-sensei cũng quay cuồng đầu óc vì những câu hỏi này.
“Có vẻ nó đã đi đến mức độ quá khó rồi...”
Sakagami-sensei cũng đồng tình với quan điểm này.
Cho đến bây giờ số câu trả lời đúng của Matsushita đã đúng được đến câu thứ 6, nhưng cho đến câu thứ 7 đã có dấu hiệu của sai sót rồi. còn Kouenji thì vẫn bỏ trắng giấy từ câu 1 đến 9. Mà ngay từ đầu cậu ta đã quyết định là sẽ không tham gia rồi mà.
Còn tất nhiên là tôi và cả Sakayanagi đều nhớ hết đáp án của cả 9 câu hỏi.
Chỉ huy thì chỉ có thể được phép can thiệp vào một câu hỏi. nếu không thể giải được đến câu thứ 10 thì tính đến câu thứ 9, không giải được câu số 9 thì tính câu thứ 8 chúng tôi sẽ giải quyết thay cho họ.
Giờ chỉ có thể mong Katsuragi phạm phải sai lầm nào đó thì chúng tôi mới có khả năng lật ngược tình thế.
Câu hỏi số 10 bắt đầu được đưa ra.
3 số, 15 đơn vị, 1,6 giây được hiện lên màn hình.
Những con số nhấp nháy trong phút chốc và lặp đi lặp lại 15 lần.
Trong một khoảnh khắc xung quanh chìm vào im ắng.
Cả Katsuragi, Matsushita và cả Tamiya đều bất động không thể di chuyển được cây bút của mình.
Sakayanagi bắt đầu gửi tín hiệu từ đài quan sát, tất nhiên tôi cũng vậy.
“à thì.... do chỉ huy chỉ có thể được trợ giúp một lần nên nếu có thể can thiệp vào những câu hỏi càng về sau thì sẽ có thể kiếm được nhiều điểm hơn”.
Và đương nhiên là câu trả lời can thiệp vào của tôi là dành cho câu hỏi cuối cùng.
Matsushita nghe theo những con số được tôi truyền đến và bắt đầu viết kết quả.
Nếu bạn không biết thì tất nhiên việc nghe lời chỉ dẫn là biện pháp tối ưu.
“Fufufu, tính nhẩm đúng là một bộ môn thú vị. Đây là lần đầu tiên mình được thử đó”.
Tôi, Sakayanagi và cả người đang không thèm để ý từ đầu đến giờ là Kouenji cũng bắt đầu không thể làm ngơ được.
Kouenji đánh mắt về phía camera giám sát nở ra một nụ cười trông khá thú vị.
“Cậu đã viết câu trả lời để trợ giúp là gì vậy Ayanokouji? Mình đã chọn đáp án là 7619 cho câu hỏi thứ 10”.
Câu trả lời mà tôi đã gửi cho Matsushita là...
“Như nhau thôi, tôi cũng vậy”
Rõ ràng Sakayanagi cũng đã nhìn thấy rõ vấn đề của câu hỏi cuối cùng.
“vì sự trợ giúp của chỉ huy là công bằng nên đây thật sự là một trận đấu 1v1 của Katsuragi và Matsushita rồi”.
Trong khi phiếu thi của 10 câu hỏi được thu lại thì có tiếng của một người đàn ông phát ra.
“Kết quả của câu hỏi số 10 là 7619 có đúng không?”
“Úi chà úi chà, ngạc nhiên thật đấy nhỉ. Đúng rồi đấy Kouenji-kun”
Sakayanagi có vẻ khá là hồ hởi với câu trả lời của Kouenji.
Các giáo viên ngay lập tức tổng hợp câu trả lời lại.
Nếu mà Katsuragi có thể trả lời đúng được 1 câu từ câu 7 đến câu 9 thì đó sẽ là cái kết cho chúng tôi.
Còn nếu cậu ta có sai sót trong 6 câu đầu thì đó chắc chắn là chiến thắng của chúng tôi.
“tổng kết và thông báo kết quả, người điểm cao nhất là Katsuragi với tổng 8/10 câu trả lời đúng. Chiến thắng thuộc về lớp A”.
Vậy là bài thi thứ 5 đã kết thúc, chiến thắng thuộc về lớp A nhờ công của Katsuragi.
Sau phần công bố của thầy Sakagami, phần thi thứ 5 kết thúc.
“Tiếc thật đấy, Ayanokouji-kun”.
“Có vẻ việc thương lượng với Katsuragi đã thất bại”.
“Quả nhiên là cậu ta có một chút hiềm khích với mình, điều đó là không sai. Nhưng cậu ta sẽ không phản bội và trả thù mình một cách dễ dàng thế này đâu”.
Dù không nhìn rõ nhưng tôi cũng có thể biết được Sakayanagi đang cười.
“Mình đã nói rõ ràng với cậu ta trước rồi, nếu cậu ta muốn phản bội mình thì đừng có làm liên lụy đến lớp, và mình cũng chỉ đang loại bỏ dần dần những thành phần vô dụng trong lớp đi thôi. Và cậu ta cũng không muốn phải hi sinh thêm một ai trong lớp nữa”.
Vì hai bọn họ cùng lớp nên có mối quan hệ dĩ nhiên là tốt hơn tôi rồi
Cô ấy biết rõ phần xấu và tốt bên trong Katsuragi.
“Đã nghĩ là thắng được rồi nhưng lại thua thì có vẻ khá uất nhỉ. Cậu có thấy bất an cho những trận sau không”.
“Biết đâu đấy”.
“Không chỉ việc Katsuragi thông đồng với lớp C. Nếu ngay từ đầu mà Kouenji-kun chịu hợp tác và nghiêm túc thì có lẽ phần thi này đã hoàn hảo rồi. Khả năng cao luôn đấy chứ?”
“Đó chỉ là trường hợp nếu thôi. Những thứ không thể điều khiển được thì vẫn chỉ là vô dụng”.
Những học sinh không có học lực, thể chất và các kĩ năng cá nhân tốt cũng giống như những người không thể hợp tác vậy, ít nhất là trong bài thi này thì nó vẫn đúng.
Tất nhiên vấn đề của chúng tôi là việc không thể thuyết phục Kouenji một cách nghiêm túc.
Vậy là 2 thắng 3 bại. lớp bị dẫn trước chính là lớp C chúng tôi.
“Chỉ còn 2 phần thi nữa thôi là kì thi đặc biệt này sẽ kết thúc, thật đáng tiếc”
“Tôi muốn được tận hưởng thời gian này nhiều hơn.”, tôi như nghe được tiếng lòng Sakayanagi vậy.
“Với trường hợp hiện tại thì chúng tôi có bao nhiêu thắng bại nữa tôi cũng tin nó chỉ là bình thường thôi”
“Nếu vậy thì các cậu nhường chiến thắng cho bọn tôi thì thế nào”.
“Đáng tiếc là tôi đang nghĩ tới trường hợp chiến thắng đấy”.
Sakagami-sensei bắt đầu bốc thăm cho phần thi thứ 6.
Nếu một lần nữa mà bốc trúng một phần thi của lớp A thì chúng tôi nắm chắc phần thua.
Ghi chú
Chap này na dịch 1 nửa, aya nửa, nên cảm ơn cả 2 giúp mình nhé.