Legendary Moonlight Sculptor
Chương 7: Công trường (Phần 2)
Bản thân Reverse cũng nhận được một tô cháo hành và theo bản năng ngồi xuống một khoảng trống gần đó.
Cổng chính của thành phổ tấp nập người chơi, nhiều hơn nhiều lần so với bình thường.
“Mmm. Để nếm thử xem nào.”
Với một cái thìa gỗ, ông ấy đưa một thìa đầy vào trong miệng.
“Ối!”
Món cháo nóng tới nỗi làm bỏng cả lưỡi
“Nóng quá má ơi? Chả thấy mùi vị gì luôn”
Reverse hớt lớp cháo hành trên cùng và thổi mạnh trước khi đưa vào trong miệng. Nó có một hương vị tỉnh tế: một chút đăng đắng chua chua nhưng vẫn ngọt ngào, đậm đà điểm thêm chút cay cay,
Nó có vị như một lượng lớn rau dại và quả mọng được luộc lên và thêm muối, đường, xì đầu và một chút tương ớt.
“Sao nó có thể ngon vậy chứ?”
Ông không thể hiểu được nó và thử thêm vài thìa nữa.
"..."
Những ngọn rau dại nối trên thìa cháo.
Món súp loãng với vài hạt gạo cùng một chút thịt.
“Có vẻ như họ cho mọi thứ có thể vào và nấu chúng lên. Đặc biệt là rất nhiều rau dại...”
Reverse là người mù tịt về bếp núc. Ông chỉ vu vơ đoán đại về món cháo nhưng lớ ngớ lại vớ huy chương.
Bí mật của món cháo hành tại các công trường lớn là đừng để tâm nhiều tới việc nấu nướng.
“Món này vị khá tệ.”
Reverse để thừa lại nửa bát và đi theo những người chơi khác.
Thông thường ông sẽ chỉ dạo chơi cho vui nhưng trong một sự kiện như thế này, ông muốn tham gia dù chỉ là một nhiệm vụ nhỏ nhất.
“Tân thủ à? Đó này nặng lắm, anh không vác được đâu...Hay anh lái xe bò nhé?”
“Cứ đưa tôi mấy tảng đá đi.”
“Sẽ mệt lắm đấy...”
“Ổn mà, cứ đưa tôi đống đá. Tôi với đám tân thủ khác có sự khác bọt lớn lắm đấy”
Reverse tin tưởng những trang bị của mình với nhiều hiệu ứng bổ trợ.
“Nếu mệt thì hãy gọi những người chơi xung quanh nhé.”
“Tôi đã bảo là đừng có lo rồi mà. Hmm!”
Sức nặng của tảng đá làm ông thở dốc.
Sức nặng khủng khiếp nhấn toàn bộ cơ thể của ông xuống và khiến lưng và đôi chân của ông run rẩy.
Tiếp đó, ông phải đi dọc công trường cùng những người khác như một bầy kiến.
“Tại sao mọi người lại làm những việc này vậy?”
Reverse thấy hối hận nhưng cũng tự ngờ vực mọi thứ.
Tất cả những người chơi khác đều cùng làm một công Việc, gương mặt của họ chứa đầy sự mệt mỏi kiệt quệ nhưng cũng tràn đầy sức sống.
Cảm giác thành công!
Mỗi khi chuyển xong một tảng đá, ông có thể hiểu được phần nào điều đó.
“Vậy ra đây là sức ảnh hưởng của Weed. Dẫn dắt công chúng...”
Reverse từ từ hiểu được cảm giác khi chơi Royal Road.
Mọi người đều như một cái chảo. Nhanh chóng nóng lên và cũng nhanh chóng nguội lạnh.
Dẫu cho một việc có tốt đến đâu, chúng không thể có sức ảnh hưởng lâu dài. Điều này cũng đúng khi họ chỉ trích người khác.
Tuy nhiên, gắn một ý nghĩa nào đó vào công việc cũng nhự động viên tinh thần những người tham gia đôi khi có thể giúp ta làm được những điều không tưởng.
Bầu không khí khi đích thân tham gia khác nhiều so với việc quan sát nó qua một màn hình.
“Weed không trở thành hoàng đế bằng sức mạnh... Cậu ta trở thành hoàng đế bởi vì cậu ta có thể thay đổi thế giới.”
Reverse thấy sốc khi thấy rằng công trường đã mở rộng gấp đôi sau một buổi sáng.
Vào ngày hôm sau nó đã mở rộng ít nhất 5 lần bởi vì ngươi chơi đang ùa tới từ đủ mọi nơi trên lục địa.
***
“Thật điên rồ. Không tưởng... Nhưng đó là Weed. Tôi không thể bỏ qua điều đó.”
Michel tổ chức một cuộc họp bí mật với 20 lãnh chúa lớn như Carlise và Roam.
Mục tiêu của cuộc họp này vốn là để tăng cường quan hệ giữa các lãnh chúa, nhưng họ đều biết rõ rằng tất cả những kẻ ở đây đều đầy lòng tham và tham vọng trong việc mở rộng sức ảnh hưởng.
“Anh ta có thể đưa Guild Hermes về với trướng của mình. Ð' ai mà đoán được?”
Roam nghiến rằng nhẹ.
Những hành động gần đây của Weed như đang giáng một đòn mạnh vào sau lưng họ.
Bản thân họ, sau khi trở thành các lãnh chúa lớn, có cơ hội mở rộng vây cánh của mình sau khi tiêu diệt quái vật.
Trong cơn khủng hoảng với Kaybern, họ đều nghĩ sẽ án binh bất động quan sát, nhưng Weed đã quyết định một cuộc chiến toàn diện với con rồng đó!
“Tôi cứ nghĩ việc chuẩn bị thôi sẽ mất ít nhất một năm. Liệu ta có thể thắng không?”
Carlise thốt lên nỗi lo lắng của mình.
Đây là một câu hỏi hay thấy giữa các lãnh chúa trong buổi họp mặt này.
'Cái đám cục súc đó có thể giết con rồng hùng mạnh sớm như vậy tư... Nếu thất bại thì ăn gì?'
Dẫu vẫn còn bán tín bán nghi, họ vẫn quyết định sẽ hỗ trợ cuộc săn rồng. Họ cần cái ô của Đế chế Arpen và cũng hiểu được rằng quan điểm chung của cộng đồng là không một ai được phép rút lui khỏi cuộc chiến này.
“Ta đang nói đến việc săn một con rồng đó. Nó không phải là mộtsinh vật đơn giản như ta thường thấy. Kể cả có sự hợp sức từ Guild Hermes và có Lò rèn Hiến tế trong tay, điều đó vẫn không hề dễ dàng.”
Michel giấu đi sự thật rằng anh tađã nhắn các thành viên Guild mình trong đội đột kích không sử dụng Lò rèn Hiến tế.
Điều này hẳn cũng diễn ra với tất cả các Guild khác.
Họ đều đồng ý bảo tồn lực lượng trong trận chiến sắp tới.
Nếu cuộc chiến thất bại, một kỉ nguyên mới nơi sức mạnh quân sự là ưu tiên số một sẽ mở ra.
Sherwood rùng mình và nói.
“Tất cả đều phụ thuộc vào cách chúng ta chiến đấu và ta cũng nên mong rằng ta sẽ thẳng. Chúng ta không biết về con rồng. Nhưng những gì chúng ta biết là Guild Hermes đánh nhau thì vô đối. Còn Weed cũng chưa biết thua ai”
Các lãnh chúa lớn không thích những gì mọi việc đang diễn ra.
Họ đã quen với kết cục cân bằng sau mỗi trận chiến, nhưng săn Rồng thì khác quá xa.
Roam đoán những sự kiện sẽ xảy ra trong tương lai gần.
“Nếu Weed hạ gục con rồng, anh ta sẽ có được quyền lực không ai sánh bằng cùng với độ nổi tiếng khủng khiếp. Khi đó việc Bard Ray vẫn được gọi là Chiến binh Thần thánh chỉ là trò cười.”
“Nếu Weed bị con Rồng thịt luộc, chúng ta sẽ chỉ phải cúi đầu trước cậu ta thêm 2 năm nữa”
'Mình mà là cậu ta thì cạp đất là cái chắc. Tỉ lệ thắng quá thấp, mình không muốn đặt cược. Nhưng đây là Weed... Vẫn có thể có khả năng.'
'Không thể đoán được kết quả trận chiến. Lục địa Versailles sẽ tổng lực tấn công... Weed và Guild Hermes nữa, tất cả sẽ cùng đánh hội đồng con Rồng, điều này có nghĩa là quy mô của trận chiến này sẽ là không tưởng.'
'Weed và Bard Ray cùng tham chiến. Sử dụng lò rèn và có trợ giúp từ Guild Hermes... Mmm.'
Các lãnh chúa lớn không thể trắng trợn mong họ sẽ thất bại.
Nếu Weed không giải quyết được tình hình, họ sẽ không có cách nào đối phó với con rồng.
Con rồng sẽ tiếp tục phá hủy lần lượt từng thành phố, mang quái vật đi phá hủy mọi nơi và rồi sẽ tới lượt họ nằm im dưới 3 tấc đất.
Để tất cả mọi người cùng chìm vào thất bại hay liều mạng mình cùng việc cúi đầu nịnh bợ người đang nắm quyền.
Dù con đường nào cũng có hậu quả xấu và điều tệ nhất là việc họ chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc ngồi đây bàn bạc trong vô ích.
***
“Anh kia. Anh khá là cứng cỏi đó.”
“Cảm ơn.”
Bard Ray cuối cùng cũng được các Barbarian công nhận.
Mọi trận chiến anh ta đều đóng góp đáng kể và mang về một lượng lớn chiến lợi phẩm cho tộc.
Bard Ray cũng học được cách có thể thân thiết hơn với các Barbarian.
Họ đốt lửa trại và cùng chia sẻ bữa tối, tán dóc về việc chiến đấu.
'Nó dễ thế này sao.. Mình đã đi cả quãng đường dài tới đây.'
Bard Ray cảm thấy trống rỗng khi nghĩ rằng nếu là Weed, cậu ta chỉ mất hai tới ba ngày để tăng mức thân thiết với mọi người.
Thực tế là nó chỉ mất chưa tới một ngày!
“Có một vùng đốt chưa ai đặt chân tới. Anh đã thấy những gì nằm ngoài những bức tường băng ở phía tây bắc chưa?”
“Chẳng phải nó chỉ toàn băng sao?”
“Tự nhiên rất khắc nghiệt. Nếu anh có thể tìm được huyền thoại chôn giấu ở đó, anh sẽ được coi là chiến binh vĩ đại của tộc.”
Blink!
-----------------------------------------------------------------------------
< Chứng minh bản thân xứng đáng trở thành 'Thiết huyết Chiến binh'!
Leo lên những bức tường băng ở phía tây bắc và đi không ngưng nghỉ.
Trái tim của một Warrior sẽ không ngừng đập dẫu cho gặp khó khăn trắc trở hay cái lạnh thấu xương.
Từng bước bạn đi sẽ là một cột mốc mới cho các Barbrian.
Bạn sẽ phải vượt qua nỗi đau thể chất và sức lực kiệt quệ.
Khi bạn ngã quỵ sau khi vượt qua giới hạn của mình, bạn sẽ được tái sinh thành một 'Thiết huyết Chiến binh'
Cái chết này sẽ không bị phạt giảm level hay dộ thông thạo kĩ năng.
Bạn đi càng lâu, chịu đựng được càng nhiều, các kĩ năng phòng ngự và chống chịu sẽ càng được cường hoá.
Lãnh địa của tộc Barbarian sẽ mở rộng đến những nơi bạn đi tới.
Tiếp tục đi thêm 5 ngày sẽ dẫn bạn tới nơi mà thanh kiếm Băng được chôn giấu.
Nếu bạn không tới được địa điểm này, băng giá sẽ vỡ tan và bạn sẽ rơi vào một vực thẳm đen thăm thẳm của đại dương bằng giá.
Độ khó: S
Phần thưởng: Thăng cấp thành “Thiết huyết Chiến binh“. Thanh Kiếm Băng. >
-------------------------------------------------------------------------------------
Cuối cùng, nhiệm vụ thăng cấp đã xuất hiện.
"'Thiết huyết Chiến binh' đã lộ diện. Thanh Kiếm Băng... Thú vị đó.”
Đây là lần đầu Bard Ray mở khóa được một huyền thoại bằng việc tự mình trải qua một nhiệm vụ thay vì làm cùng với Guild Hermes.
“Mình có thể trở nên mạnh hơn.”
Anh ta nghe được tin tức rằng Guild Hermes đã quy phục trước ngọn cờ của Arpen nhưng điều đó không quan trọng.
Sự ổn định của Haven và sự tồn tại của Guild không còn là điều anh ta quan tâm.
'Weed. Ta sẽ cho phép ngươi ở trên cái ghế hoàng đế. Nhưng danh hiệu Chiến thần sẽ thuộc về ta.'
Bard Ray lập tức hướng về những bức tường băng ở phía tây bắc. Anh ta lo lắng về việc kịp ngày đối đầu với Kaybern.
Đó là một điều kiện cho Guild Hermes để giữ quyền cai trị Haven, nhưng cũng là bởi vì không ai sẽ công nhận anh ta sau khi đánh bại Weed, người đã trở nên yếu hơn sau khi sử dụng lò rèn.
***
Pale dẫn dắt đội đột kích cùng với Python và Oberon.
Họ đi săn cả ngày, chống lại những đợt tấn công của quái vật trên khắp Lục địa Trung tâm.
“Kiếm thuật của Python-nim thật uyển chuyển”
“Haha. Đây là một kĩ thuật. mà tôi dùng để thoả mãn thú vui đánh bay đám quái... Nhân tiện thì Pale-nim trở thành Archer như thế nào vậy?”
“Đó là nhờ một nhiệm vụ. ”
“Ồ... Một nhiệm vụ đặc biệt cho class Archer hay một kĩ năng sao?”
“Không. Tôi nhận một nhiệm vụ săn thỏ với cung và cuối cùng tôi trở thành một Archer thôi.”
"..."
Python và Oberon nhìn nhau và rõ ràng họ muốn nói Pale thực sự ngốc nghếch.
Pale đoán được suy nghĩ của họ và mỉm cười.
“Dẫu vậy, tôi chưa bao giờ hối hận về việc trở thành một Archer.”
Python và Oberon gật gù.
'Nói hối hôn thì khác nào tự tay bóp d*i. Nhưng, dựa theo tính cách của anh ta, anh ta hẳn cũng chẳng phàn nàn kể cả khi trở thành một Kiếm sư.'
'Anh ta ổn cho có đi con đường nào. Đó dù sao cũng là lựa chọn của anh ta mà...'
Rất nhiều người chơi biết về cuộc sống của Pale và đều công nhận một điều.
Nô lệ chiến đấu số 1 của Weed.
Kể cả vậy, anh ấy đã trở thành một lãnh chúa lớn, người trị vì một khu vực rộng lớn của Đế chế Arpen và đã có một tiếng tắm tương xứng.
Những người chơi có level ngang bằng Pale không có được nhiều sức ảnh hưởng hay độ nổi tiếng như anh ấy.
Câu chuyện thành công của nô lệ chiến đấu khiến cho chẳng ai có thể chê trách gì anh ấy.
“Nhân tiện thì tôi nghe được rằng tính cách của Oberon-nim ở đây khác nhiều so với ngoài đời.”
Pale tò mò hỏi.
Trong Royal Road, anh là một chiến binh tận tụy
Trong thực tế, anh là người thừa kế một gia sản khổng lồ hàng triệu đô, một người đàn ông vừa tự tin vừa quyến rũ.
Anh dẫn dắt mọi người nhưng không hề đòi hỏi mọi người điều gì
Dựa theo lời của Weed, anh là 'một người sinh ra với mọi thứ trừ sự cẩn trọng'.
Oberon mỉm cười rạng rỡ.
“Thật kì lạ là bất cứ khi nào tôi đăng nhập vào Royal Road thì tôi sẽ muốn bảo vệ mọi người. Tôi nghĩ rằng việc tôi gặp khốn khổ khi đi vào hầm ngục lần đầu chính là lí do cho việc đó.”
Trong những ngày đầu tiên tại Royal Road, anh đã đạt level 50 bằng việc đi săn quanh thị trấn và thực hiện một cuộc săn trong hầm ngục cùng bạn bè.
Mọi người trong số họ đều thiếu kinh nghiệm và bị giết sạch trước khi kịp làm gì. Từ đó trở đi, anh luôn nhắc nhở bản thân về nghĩa vụ bảo vệ đồng đội của mình.
Pale cẩn trọng nói.
“Tôi cho rằng cảm xúc đó có vẻ... hơi khó tự chủ nhỉ?”
Họ đều chứng kiến Oberon bảo vệ đồng đội ra sao. Đó là một cảnh tượng rất xúc động, nhưng rồi anh cũng chết sau khi lao vào chiến đấu không vì một lí do cụ thể, vậy nên có thể coi anh hơi có phần liều mạng bất cần.
“Tôi không thực sự điều khiển được điều đó. Tôi có ý định và nhận thức về việc bảo vệ mọi người, nhưng rồi tôi lúc nào cũng lao lên tiền tuyến trước khi kịp nhận ra mình đã làm gì.”
“Tôi hiểu rồi.”
Pale nói sau khi ngưng lại một chút.
“Anh có định sử dụng lò rèn trong trận chiến tại Morata không?”
“Tất nhiên. Đó sẽ là một trận chiến tuyệt hảo.”
Pale thở dài.
Cậu nhận ra lí do tại sau mọi người gọi anh là kẻ khờ.
'Vậy đây là cảm giác khi quan sát một kẻ khờ sao?'