Legendary Moonlight Sculptor
Chương 5: Quyết định cho toàn lục địa (phần 1)
*Rustle-Rustle.* Cây cọ nhảy múa trong tay của Petrov, một Aqualight Painter.
Cuộc chiến Phương Bắc như được sống lại trên một tấm vải bạt dài 7 mét.
Một bức tranh về việc Weed và Hestiger quét sạch Quân đội Hoàng gia Haven!
Ting!
----------------------------
< Kiệt tác cấp III! Bạn đã hoàn thành bức Anh hùng Chiến tranh.
Dưới bàn tay của một họa sĩ đã trải qua những đau khổ trên thế giới hay của những người khốn cùng, một bức tranh mới đã được ra đời.
Một trận chiến khổng lồ diễn ra tại Phương Bắc; dựa trên những sự kiện lịch sử có thật, gác tranh miêu tả Hoàng Đế của Đế chế Arpen và cứu tinh Hestiger.
Đây là một tác phẩm đã tái hiện chân thực hình ảnh của những vị anh hùng và rất nhiều người sẽ muốn chiêm ngưỡng nó.
Khi thời gian trôi qua, giá trị lịch sử của nó sẽ càng tăng thêm.
Giá trị nghệ thuật: 2960
Giá trị lịch sử: 1.863
Đặc tính đặc biệt: Những người từng thấy tận mắt bức tranh Anh hùng Chiến tranh sẽ được tăng 32% tốc độ hồi HP và Mana trong 24 giờ.
Các kĩ năng chiến đấu tăng thêm 2.
HP Tối đa tăng thêm từ 14% tới 67% tùy theo level.
“Gây ra hiệu ứng hoảng sợ lên quái vật và kẻ thù.
- Tất cả chỉ số tăng thêm 13.
Tỉ lệ tăng kinh nghiệm và tốc độ thông thạo kĩ năng tăng thêm 4%.
Hiệu ứng không cộng dồn với các bức tranh khác.
Số lượng kiệt tác cấp III đã có cho tới giờ: 42. >
----------------------------
“Phù. Một kiệt tác cấp III. Hóa ra nó ổn hơn mình nghĩ. Lượng sơn mình sử dụng có vẻ đã không lãng phí.”
Petrov cất bức tranh và mò về Morata.
Thành phố vui nhộn của Lục địa Versailles.
Các khu phố ổ chuột và các khu vực sang trọng được bố trí xen kế nhau và tràn ngập sự sống động từ những người chơi.
Rất nhiều nghệ sĩ từ Rhodium đã quy tụ về đây và các tác phẩm nghệ thuật họ tạo ra đang mang lại cho thành phố một vẻ đẹp quý phái.
“Tôi đang bán một con sư tử con 1 tháng tuổi! Nó là một con đực sẽ trở nên tuyệt vời nếu được nuôi dưỡng đúng cách. Không khuyến khích cho tân thủ! Bợn sẽ bị nó ăn thịt nếu không nuôi dưỡng nó đúng cách!”
“Bán voi đây. Thoải mái thương lượng.”
“Tôi là một người quản lý vườn thú. Tôi đang tìm kiếm công việc ngắn ngày. Tôi cũng biết chăm sóc động vệt hoang dã. Tôi là một chuyên gia về ngựa.”
“Một hậu duệ của Yellowy đây! Tôi đang bán hậu duệ 12 đời của Yellowy. Nó có thể kéo tới 12 toa xe hàng cùng một lúc.”
Tại quảng trường trung tâm, một lượng lớn động vật đang được buôn bán trao đổi.
“Thành phố này thật đẹp.”
Petrov muốn vẽ những bức tranh về Morata lúc này.
Dẫu cho rất đáng tiếc, sau khi Kaybern phá hủy Morata, sẽ cần những bức tranh cho phép mọi người hồi tưởng về thành phố này.
“Wow. Bức tranh của anh thật tuyệt.”
“Cảnh tượng trong tranh thật hùng vĩ.”
Kĩ năng vẽ tranh của Petrov đã khiến đám đông chú ý.
Các tòa nhà và dãy phố tại Morata, Tòa tháp Ánh sáng ở xa và Bức tượng Nữ thần đều được anh vẽ một cách đầy tinh tế và đẹp tuyệt vời.
“Bức tranh của anh trông đẹp hơn cả cảnh vật ngoài đời.”
“Liệu anh có phải là Zeros-him, người họa sĩ chuyên vẽ các thành phố không?” .
“Anh ấy khác với anh ta. Kĩ thuật đi cọ vẽ của anh ta trông như thể nó bị trượt đi trên giấy nhưng lại vẫn vẽ ra được những đường nét của bức tranh. Đó là một tài năng bẩm sinh.”
Đám đông thể hiện sự ngưỡng mộ với Petrov khi anh ấy vẽ cả tá bức tranh trong suốt đêm.
Giá trị nghệ thuật của chúng không cao, nhưng chúng thể hiện được nét đẹp của cảnh vật nơi đấy.
“Phù… Cảnh vật khu phố này cũng sắp xong rồi.”
Petrov gom màu vẽ, cọ vẽ và giấy lại. Và rồi anh ấy kích hoạt một bí kĩ của Painter!
“Kỹ thuật sao chép tranh!”
*Flip-flip-flip. *
Năm mươi cây cọ kích thước khác nhau đều nhúng mình vào trong những thùng màu vẽ và bắt đầu nhảy múa trong không khí, vẽ lên một bức tranh trên giấy.
Một kĩ năng có thể sao chép y hệt một bức tranh gốc lên giấy!
Dựa theo cấp độ của kĩ năng, người dùng có thể kiểm soát số lượng và loại cọ, việc sử dụng màu vẽ cũng như số lượng bản sao.
Những bức:tranh sao chép có thể có 10% tới 40% giá trị nghệ thuật và thuộc tính của bức tranh nguyên bản.
Các bức tranh được các Painter vẽ ra được mua với giá cao trong số các tác phẩm nghệ thuật vì độ hiếm và vẻ đẹp của nó. Giống như một họa sĩ ngoài đời thật, anh ta giờ giàu sụ nhờ các bức tranh phong cảnh.
***
“Có kẻ xâm nhập.”
“Đám Dwarf ngon tuyệt tới rồi kìa.”
“Đây là lãnh thổ của chúng tao.”
‘Không gian giờ đã rộng hơn. Khoảng 25 mét thì phải. Xét theo tiếng vang, ít nhất còn có vài trăm chỗ như thế này.”
Weed vừa nghĩ vừa quan sát đám quái vật ùa ra từ hành lang.
Kalamu.
Đám quái vật này là những con quái cấp cao tại Argoldia. Chúng di chuyển đồng thời bằng ba chân và không chỉ biết chạy thẳng mà còn có thể chạy ngang dọc và chéo không theo một quỹ đạo nào cả.
Chúng là những con quái vật cậu ghét phải đối đầu.
“Lập một hàng rào khiên và chặt chân từng con một.”
“Huaah!”
Weed chỉ huy các Dwarf trong khi chính mình cũng chiến đấu hết mình, cậu tự dưng cảm thấy tâm trạng chùng xuống trong lúc này.
'Tại sao mình lại cảm thấy thất vọng về cuộc săn này vậy?'
Trong suốt bốn ngày cậu đã chiến đấu mở một lối đi từ cửa vào hầm ngục.
Cảm giác nhột nhột dần dần tích tụ lại thành một sự thất vọng về bản thân mình.
“Mình nghĩ là mình đã gần hoàn thiện về các kĩ năng chiến đấu. Giờ mình lại thấy mình thiếu thứ gì đó.”
Cậu đã học kĩ càng về kiếm thuật trong suốt quãng thời gian dài trước cả khi chơi Royal Road.
Tất cả tập trung vào việc đánh bại kẻ thù với tốc độ, độ chính xác và hiệu quả.
Cậu tự tin rằng mình đã đạt đỉnh cao trong việc quản lý, sử dụng kĩ năng, HP, sức bền và mana.
Cậu chưa bao giờ sở hữu các thói quen xấu nào làm giảm khả năng chiến đấu của mình.
Trên hết, cậu sở hữu một bề dày kinh nghiệm cho phép cậu xác định được điểm yếu của kẻ thù.
- Cảnh tượng trận chiến của Weed tại Trung tâm Huấn luyện Cao cấp!
- Trận chiến tại Đồng bằng Garnav.
- Đại Đế Sa mạc, Weed!
Các video chiến đấu của Weed thu hút rất nhiều sự ngưỡng mộ từ người xem.
Những người chơi xem đi xem lại chúng nhiều lần, giúp cho mỗi video đều đạt vài triệu lượt xem.
Tốc độ đi săn không ai sánh nổi là kết quả của tất cả các yếu tố hợp lại thành một thể thống nhất hoàn hảo nhất.
Tâm trí của Weed bế tắc như một cuộn chỉ rối.
'Tinh thần của mình rất mạnh mà. Sao mình cứ thấy khó chịu vậy nhỉ?'
Sự bền bỉ, quyết đoán, tập trung và liều lĩnh.
Nếu như có điều gì cậu cần cho chiến đấu, cậu đều sẽ luyện tập nó điên cuồng cho tới khi thành thục nó.
So với những ngày đầu tại Royal Road, cậu giờ đã biến thành một người hoàn toàn khác.
'Mình không lo lắng tới việc level còn thấy hay là một bộc thầy kiếm thuật. Nhưng dù vậy... Tại sao mình vẫn thấy hụt hẫng vậy?'
Weed không cần phải suy nghĩ quá lâu.
Đây là một vấn đề hệ trọng, nhưng cậu có những người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ mình.
“Sư phụ.”
Cậu nhắn tin riêng cho Geomchi, và nhận được câu trả lời sau một lúc.
- Geomchi: Sao con gọi cho ta vậy.
“Giờ người có bận không ạ?”
- Geomchi: Ợ. Xong rồi. Nói đi.
Geomchi đang vui vẻ uống rượu với các võ sư khác ở sa mạc phương Nam.
Họ đã nướng năm con lợn hoang làm đồ nhắm trong khi tiệc tùng nhậu nhẹt bê sê lết!
“Con đang càn quét hầm ngục. Trận chiến khá ổn... nhưng con vẫn cảm thấy khó chịu. Có thể là con muốn chiến đấu tốt hơn con lúc này, nhưng con không thể xác định được vấn đề.”
Lời giải thích của Weed không nói rõ ràng được tình hình của cậu.
Thực sự thì chính bản thân cậu cũng không biết rõ cảm xúc của mình bị làm sao.
- Geomchi: Hừm... Chắc con đang bị đập đầu vào tường.
“Một bức tường sao? Có lẽ thầy có lý.”
- Geomchi: Trở nên mạnh mẽ hơn giống như leo lên một dãy cầu thang. Rèn luyện bản thân
chính là từng bước đi nhưng rồi con sẽ gặp một bức tường.
“Vậy con nên làm gì với nó?”
- Geomchi: Không phải ngẫu nhiên mà nó ở đó. Họ gọi nó là một bức tường vì nó rất khó để vượt qua. `
“Con không chắc là mình còn thiếu sót gì nữa.”
- Geomchi: Nó không thể bị vượt qua chỉ bằng cố gắng thông thường, nó cũng không dễ vượt
qua hơn khi có tài năng lớn. Vậy nên, hãy cứ sống như những gì ý chí con mách bảo.
“Ý chí ạ?”
- Geomchi: Ý chí không bị bất cứ thứ gì trói buộc. Đừng để bị điều gì cản bước và cũng đừng thỏa hiệp. Đừng có chần chừ gì chỉ một khoảnh khắc. Đó chính là kiếm thuật.
“Vậy nếu sau đó mọi thứ vẫn không ổn thì sao ạ.”
- Geomchi: Vậy thì bó tay chứ sao.
***
“Uống thả phanh đi nào.”
“Ahahahaha!”
Một bữa tiệc rượu đầy huyên náo diễn ra trên sa mạc.
Geomchi và các võ sư chỉ huy các chiến binh đăng ký tham gia đội đột kích và đưa họ tới các bãi săn.
Việc đi săn không ngưng nghỉ kéo dài hơn một tuần lễ!
Họ tổ chức một buổi tiệc xả hơi với rất nhiều rượu thịt ngay sau đó.
“Ẹc.. Tôi thường xuyên thấy lâng lâng rồi đó. Sao tửu lượng của mọi người tốt vậy?”
“Cứ uống đi. Cứ uống hết mình đi, cùng lắm là chết thôi chứ có gì đâu.”
Những người chơi uống sạch từng ly rượu được rót.
Cơ thể và tâm trí của họ đều kiệt quệ, vậy nên rượu thịt được đưa vào miệng họ một cách vô thức.
'Đây là địa ngục.'
'Mình muốn trốn khỏi đây. Chả khác gì quay về thời lớp 12 cả.'
'Nếu như mình bắt đầu đi săn như thế này từ sớm hơn, mình hẳn đã như Weed hay Bard Ray rồi, hầy...'
Trong khi uống, các chiến binh đều kiểm tra màn hình trạng thái của mình.
Họ đã tăng rất nhiều level kể từ lúc bắt đầu đi săn và điều này khiến ai nấy đều mỉm cười.
'Mình phải cố gắng lên. Mình sẽ cày cấp chăm chỉ và...'
'Nếu mình không đi săn, mình sẽ bị tụt hậu.'
Những người chơi đều có cách riêng để cố gắng bắt kịp, dẫu vậy họ vẫn không thể đoán được Geomchi và các võ sự đang nghĩ gì trong đầu.
“Họ đang giữ vững vị trí kể cả khi ở trên đỉnh những ngọn đồi cát phía đông.”
“Con nghĩ khoảng 20% sẽ bỏ mạng.”
“Con nghĩ họ vẫn làm khá tốt bởi vì chúng ta chỉ tuyển những người giỏi nhất tại Lục địa Trung tâm.”
Geomchi vui vẻ gật đầu tán đồng.
“Được rồi. Hãy tăng độ khó sau chuyến săn này.”
“Tăng bao nhiêu ạ?”
“Chắc là tăng gấp đôi nhỉ.”
"..."
Geomchi2 và Geomchi5 nghĩ rằng như vậy là quá khủng khiếp. Bản thân họ là những tảng đá nhưng những người chơi này chỉ là người trần mắt thịt
Họ có thể nghe thấy tiếng hét của những người chơi khi họ ngã quỵ.
Một cơ thể level cao có thể chống chịu trước những thử thách đó, nhưng tâm trí của họ lại chưa sẵn sàng.
“Con nghĩ đó sẽ là một cú hích tốt. Người quả tài ba, thưa sư phụ.”
“Tuyệt vời. Những người chơi này sẽ mạnh lên rất nhanh khi được thầy dạy.”
“K-huhu.”
Giữa bữa tiệc, Geomchi trao đổi tin nhắn riêng với Weed và Geomchi2 hỏi xem có chuyện gì.
“À, không có gì đâu. Dường như tiểu sư đệ của con gặp một bức tường rồi.”
“Đã gặp rồi sao?”
“Phải. Nó gặp khá sớm. Đúng như mong đợi từ tài năng và sự quyết đoán của nó.”
Geomchi nhớ lại khi ông gặp Weed lần đầu.
Cậu đã đánh bại người thách đấu mình với một nhát kiếm duy nhất.
Một con thú điên cuồng không thể nào thuần hóa được.
Geomchi khao khát được mài dũa những móng vuốt và răng nanh đó và thực sự ông đã làm vậy.
“Thằng nhóc đó học tất cả những thứ gì ta dạy nó về biến nó thành của riêng mình.”
“Cái thằng thật là thiên tài. Nó luôn đẩy mình đến mức giới hạn của bản thân.”
“Mmm. Dẫu cho thằng nhóc đối đầu với những trận chiến một cách quá toan tính. Nó mạnh nhất khi nó đừng nghĩ về bất cứ điều gì... Ta đã dạy nó một biển kĩ năng, vậy nên giờ để xem nó có nhận ra không.”
“Liệu tiểu sư đệ có thể vượt qua bức tường không?”
“Ta có cho nói vài lời khuyên, nhưng một bức tường vẫn là một bức tường.”
“Con cũng cho là vậy.”
“Ku-ku. Nó cần phải trải nghiệm vô vàn thất bại, khổ đau và gục ngã hết lần này tới lần khác.”
(To be countinued…)