Legendary Moonlight Sculptor
Chương 3-2: Hiểm họa khó tránh (Phần 2)
Cậu đi tới chỗ Oberon và trông thấy bức tượng Kaybern do chính tay mình tạo ra hồi còn trẻ đang toả sáng lấp lánh.
Một bức tượng được tạo ra từ pha lê Agathe sáng lung linh như dải ngân hà, được tạc phức tạp thành những hạt cườm, nối lại nhờ một sợi chỉ bạc.
Khi được ánh sáng chiếu vào, loại pha lê này tỏa ra vô vàn tia sáng lấp lánh, rực rỡ.
Cậu đã cật lực làm ra nó và dường như đó là tác phẩm tuyệt nhất của cậu nếu chỉ xét về vẻ đẹp.
Nhưng, thật đáng buồn khi đó lại là một tác phẩm phải dâng tặng cho Kaybern.
“Cuối cùng thì vật cũng hoàn chủ cũ. Hốt nó luôn đi.”
“Được. Cứ để đó cho chúng tôi.”
Các Dwarf nhẹ nhàng đưa châu báu từ hang ổ ra hầm mỏ.
Dù đã đào rộng ra kha khá nhưng các item trộm được vẫn phải đi qua một hầm mỏ dài và hẹp, buộc các Dwarf phải làm việc nhanh hơn trên đôi chân ngắn cũn.
Nide, người đi thám thính, chạy vội trở lại.
“Không có rắc rối gì chứ hả?”
“Không đại ca ạ. Nhưng cứ yên ổn thế này lại có mùi nguy hiểm”
“Cũng phải. Chúng ta đang ở giữa hang ổ của Kaybern mà.”
Weed cũng thận trọng với sự yên tĩnh này.
Không gì có thể thực sự mang lại cảm giác an tâm, nhưng kho báu mà cậu trộm được cũng khiến cậu vui vẻ.
“Em có thấy nhiều dấu chân đi tuần trên đường trở về phía cửa hang ổ này.”
“Spartoi sao?”
“Thực ra là, những dấu chân đó lớn hơn và sâu hơn nhiều so với các Spartoi thông thường.”
Nide, một con người cần chủ chăm chỉ, đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng.
Cậu ta nhớ kỹ những dấu vết, mùi và đặc điểm của quái vật.
“Cũng dễ hiểu thôi. Đi tuần trong hang ổ này chắc toàn quái cấp Boss. Số lượng có thể còn nhiều hơn nữa.”
“Như đại ca biết đó, Spartoi khác với đám quái vật khác. Chúng không hề lười biếng kể cả khi không có sự giám sát của con rồng. Chúng sẽ đi tuần đúng chuẩn theo lộ trình.”
“Chúng ta còn bao nhiêu thời gian cho tới khi đội tuần tra trở lại.”
“Dựa theo quãng đường của những dấu chân, chắc không lâu. Tầm nửa giờ? Hoặc một giờ?”
“Được rồi. Chúng ta phải nhanh lên nào.”
Các Spartoi thực hiện việc tuần tra rất đều đặn. Tuy nhiên, chúng không kiểm tra toàn bộ hang ổ này.
***
Lâu đài Bawell chỉ còn lại bộ khung trơ trọi.
Tường thành và các công trình thiết yếu đều bị nhóm các Architect tháo dỡ, nhưng quy mô của thành phố đã đươc mở rộng thêm vài lần so với trước đó.
Những ngôi nhà yếu ớt như ngọn nến trước bão trải dài vô tận suốt cánh đồng xung quanh.
– Ta tới để trừng phạt lũ con người đây!
Khi Kaybern tới, nội đô đã trống trơn.
– Fire Stone!
Những quả cầu lửa rơi xuống từ bầu trời và đâm thẳng vào Lâu đài Bawell cũng như khu vực lân cận.
*Crash!*
Lâu đài chỉ vừa đủ chịu được sức nặng của mình sau khi mất đi lớp tường ngoài đã đổ sụp và các tòa nhà xung quanh cũng chịu chung số phận.
Kaybern phấn khích với cảnh tượng hủy diệt mà nó gây ra.
– Ta sẽ xé xác các ngươi ra. Chains of Darkness!
Những sợi xích đen nối bầu trời và mặt đất bắt đầu đâm thẳng xuống thành phố.
Nhà cửa, đường xá, cây cối đều bị nghiền nát không thương tiếc.
Người chơi đang quan sát từ một khu rừng phía xa sau khi được di tản.
“Con mẹ nó, thật là điên cuồng. Tao mà vẫn còn trong thành phố chắc nát như tương rồi”
“Vãi nồi. Tao vừa tăng độ thành thạo Wind Magic lên hẳn một cấp các mày ạ.”
“Ngồi rung đùi xem không mà cũng tăng level kỹ năng. Cháy nổ như phim hành động Mỹ. Thật sự mãn nhãn”
Giờ đây khi vài thành phố đã bị con rồng phá hủy, những người chơi đã từ bỏ việc chém giết.
Những phép thuật mạnh mẽ của các Mage bây giờ vẫn tăng độ thành thục chỉ bằng việc quan sát, và từ xa đây thực sự là một cảnh tượng tuyệt vời.
Theo dõi trực tiếp cảnh một con rồng phá hủy một thành phố!
Một cảnh tượng khủng khiếp như thế này khiến ai nấy đều dựng tóc gáy, nhưng ngược lại, nó cũng rất tuyệt.
Vô số khách du lịch tới xem mỗi tuần.
Thậm chí, có cả thành viên của Guild Hermes trong đám đông.
“Tao sẽ không bao giờ tha cho thằng chó Weed.”
Calcus và cả team của hắn bị quét sạch ở Thor giờ đã đăng nhập trở lại Royal Road.
Chúng không muốn trở về lãnh thổ của Haven sau khi mất level, độ thông thạo kĩ năng và thậm chí là trang bị.
“Nếu đã thế này, ta sẽ chơi tất tay để trả thù.”
Calcus thuyết phục đội của mình đi cùng hắn tới Lâu đài Bawell. Không phải tất cả đều đồng tình, nhưng gần một nửa thành viên đi theo hắn.
“Keu-Keuk. Dễ thôi mà. Ta chỉ cần tới đó và nói cho Kaybern biết rằng hang ổ của nó đang bị cướp…”
Hắn ta sẽ chết bởi con rồng tàn bạo đó, nhưng Weed và những người đi theo cậu cũng chịu mất mát rất lớn. Thay vì lý trí, hắn ta đã bị lòng hận thù dắt mũi.
“Ngăn chặn thằng ôn Weed đúng là dễ như ăn kẹo"
Calcus cực kỳ tự tin, trong khi một nhóm người chơi bao vây hắn từ xa.
“Đường này không thông?”
Michel từ Guild Black Sword Mercenaries và Gunter từ Guild Lion Star dẫn đầu những người chơi cấp cao đột ngột bao vây chúng.
Nhiệm vụ của họ là hạ gục đám Guild Hermes có thể tới Lâu đài Bawell!
“Cái đệch, sao bọn mày biết bọn tao sẽ đến.”
“Weed-nim báo trước cho chúng tao. Chưa cắn trộm được phát nào thì sao mà ngưng sủa được.”
Calcus ban đầu không nhận ra, nhưng mọi thứ dần hiện rõ trước mắt hắn rằng Guild Hermes đã bị bao vây trong khu rừng này.
Weed đã chuẩn bị giải pháp cho nhiều chiêu trò khác nhau.
Michel có mối thù rất lớn với Guild Hermes.
“Đừng lo, mày sẽ lại được cạp đất, nhanh thôi.”
Gulid Black Sword Mercenaries và những người chơi top đầu của Lion Star cầm vũ khí lao lên.
Các Warrior và các Swordsman tham gia vào đòn tấn công bất ngờ cũng thực sự tham gia vào trận chiến.
Một vài kĩ năng diện rộng phát nổ, nhưng rõ ràng là chẳng cần thiết khi mà mọi người tràn đến từ đủ mọi hướng và nhanh chóng biến đám Calcus thành một đống thịt vụn!
Trong khi đó, Kayern đã kéo sập Lâu đài Bawell và giờ đang dội bom ma pháp lên toàn thành phố.
Michel đã trả được mối thù và cười trong sung sướng.
“Mọi thứ ở đây đúng theo những gì chúng ta nghĩ.”
Họ hôi đồ sau khi thịt Calcus và cả đội của hắn ta. Ngoài ra, đây cũng đủ là một tín hiệu cho sự hồi sinh của Black Sword Mercenaries khi cảnh này đang được chiếu trực tiếp.
Những người chơi bỏ đi sau khi thua Guild Hermes giờ đang trở lại với Guild.
Có những người chơi ở thuộc Đế chế Arpen nhưng cũng chọn gắn bó với những Guild danh tiếng.
Họ đều vui sướng khi vinh quang của những ngày tháng xưa đã trở lại.
Michel nhét kiếm vào vỏ và nói.
“Báo cáo, Hoàng đế Weed.”
– Weed: Mọi việc thế nào rồi?
“Calcus xuất hiện. Chúng tôi xử hắn rồi.”
Michel sau khi báo cáo cho Weed cảm thấy như thể cô chính là cấp dưới của cậu vậy.
‘Chỉ là một linh cảm vớ vẩn thôi. Phải, chỉ là linh cảm thôi.’
– Weed: Con rồng thì sao?
“Nó đã phá hủy được một phần ba thành phố rồi. Các tòa nhà trải rộng xa nhau, nên dường như vẫn còn nhiều thời gian.”
– Weed: Cảm ơn vì đã theo dõi việc ở đó. Cô tiếp tục công việc đi nhé.
Michel rất vui khi nghe được lời động viên của cậu như thể cô cảm thấy như Weed công nhận thành tựu của mình.
“Đây là một vinh dự, thưa Weed-nim. Tôi sẽ cập nhật tình hình cho anh.”
***
“Đừng để châu báu không bị sứt mẻ. Mọi người, nhanh chân nhanh tay lên nào!”
Những người chơi tộc Dwarf đều làm việc cật lực để vận chuyển kho báu ra khỏi hang rồng.
“Tôi chưa từng có một ngày như vậy trong đời, thật sự là như trúng vietlot”
“Liệu ta sẽ kiếm được bao nhiêu sau khi bán hết đống này chứ? Thật khó để ước tính được.”
Từng lời của các Dwarf đều chứa chan niềm vui thành công.
Họ đang vận chuyển từng chồng trang bị và kho báu mà họ thường chẳng bao giờ có thể trông thấy. Cảm giác phấn khích tột độ khi họ đã kiếm được một món hời không tưởng!
Tất cả đều phê hơn khi nghĩ về việc có bao nhiêu nhà đài đang phát sóng cảnh này.
“Các Spartoi đang tới đây. Có 20 tên.”
Sau khi nghe được từ Nide, người đang canh gác ngoài cửa vào, các Dwarf sững người. Chỉ còn một sự im lặng bao trùm.
Weed lấy tay ra dấu cho các Dwarf di chuyển nhanh chóng về chỗ ẩn nấp mà họ đã lên kế hoạch từ trước.
Các Dwarf có cơ thể nhỏ gọn, có thể trốn đằng sau những hòm kho báu hoặc những chồng vàng bạc.
Còn về phần cái lỗ lớn nối hầm mỏ và hang ổ, một bức tranh lớn được đặt lên đó.
Yurin đã chuẩn kỹ lưỡng từ trước một bức tranh
– Yurin: Oppa à, bức tranh này không hoàn hảo đâu. Em không có đủ thời gian… Bức tranh vẫn chưa thực sự khô. Chúng sẽ nhận ra nếu tới gần.
Weed nghĩ rằng không còn cách nào khác ngoài đặt cược cho vận may.
Nếu như các Spartoi kiểm tra toàn bộ hang ổ, các Dwarf đang trốn sẽ bị phát hiện đầu tiên.
Hoặc là dấu vết còn lại của việc vận chuyển kho báu sẽ bị lộ.
‘Xét theo dấu vết, các Spartoi được cho là không quá kĩ tính khi đi tuần, nhưng mình không thể dựa hoàn toàn vào thông tin đó. ’
*Pat-pat.*
Tiếng bước chân của các Spartoi tới gần hơn.
Weed giữ yên lặng những vẫn sẵn sàng vung cây Loa Sword đề phòng khi bị phát hiện.
‘Đội Spartoi tuần tra không phải là vấn đề. Vấn đề thực sự là ở đội quân bên ngoài hang ổ này.’
Nếu như các Spartoi cùng đám quái vật cùng tấn công một lúc, một trận chiến trực diện là không thể tránh khỏi.
Các Dwarf đều trốn đằng sau những vật che chắn và đảo mắt lia lịa. Các Dwarf nhỏ con, hoàn hảo cho việc ẩn nấp.
– Pale: Chúng tôi đã sẵn sàng.
Đội đột kích cũng đã đứng sẵn ở những vị trí phù hợp cho một trận chiến đẫm máu.
“Thật yên lặng.”
“Krrrk. Đó là bởi vì Kaybern-nim không ở đây.”
“Ở đây lắm kho báu nhỉ.”
“Đây là nhà của Kaybern-nim vĩ đại. Đám Dwarf đã tặng những thứ này vì kính trọng ngài ấy.”
Các Spartoi đảo mắt xung quanh như thể một con rắn tìm mồi.
Nhóm của Weed vẫn chưa động tới những kho báu gần đường đi của đám lính tuần tra.
“Kaybern-nim ghét mùi của chúng ta. Chúng ta không nên ở đây lâu.”
“Chúng ta cũng phải tuần tra vòng ngoài nữa.”
“Làm vậy đi.”
Một lúc sau, các Spartoi chậm rãi bước ra khỏi hang rồng.
“Phù. Chúng rời đi rồi.”
“Tiếp tục thôi.”
Các Dwarf tiếp tục chất kho báu lên xe hàng.
Weed tìm kiếm Brazier of Sacrifice, nhưng đầu của cậu vẫn không yên sau khi các Spartoi đi qua.
‘Đây là một nhiệm vụ với độ khó S. Nhưng, mình cảm thấy như nó diễn ra quá đơn giản. Kaybern lẽ ra phải ở trong hang nếu xét theo những nhiệm vụ thông thường.’
Kể cả khi các Dwarf đào hầm vào trong hang, chừng nào Kaybern còn bên trong, khả năng thất bại là rất cao.
Chỉ riêng việc hiện diện của con rồng có thể biến một nhiệm vụ trở thành nhiệm vụ cấp S có khả thành công thấp nhất.
‘Việc Kaybern không có đây chắc hẳn đã thay đổi độ khó. Mình sẽ nói rằng nó giảm đi rất nhiều… Nhưng, kể cả vậy thì việc này quá dễ dàng.”
Weed đã đọc quá nhiều câu chuyện về những kẻ xấu gặp ngày tàn của mình vì đã thiếu sót khi lên kế hoạch và đánh giá thấp tình hình; cậu nhận thức rất rõ việc này.
Đối với một kẻ xấu, việc tự tin thái quá phải bị tránh bằng mọi giá.
‘Mình đang lười biếng vì giờ mình đã trở thành Hoàng Đế của Đế chế Arpen sao? Ừ thì, mình đã kiếm đủ và giờ mình bắt đầu lo tới toát mồ hôi rồi. Mình nghĩ rằng mình đã chôm được đủ châu báu để kiếm được một món hời lớn kể cả khi nhiệm vụ có thất bại.
Vứt cái nắp hộp sữa chua đi mà chưa kịp liếm, ai chứ cậu thì không làm được.