Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 410: Trồng cây, và Con Nai màu lam
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
========Ngôi kể thứ 3========
『Ở đây chắc được rồi.』
Vừa dứt lời thì Bastet đã nhảy xuống khỏi đầu Albus.
Hiện tại ba golem đang ở trong một khu rừng vô danh nằm gần trung tâm của Isengard. Nơi này rất xa thị trấn và không nằm trong tầm mắt của con người.
『Vậy là chúng ta sẽ trồng cây ở đây phải không đại tỷ?』
『Đúng rồi. Hãy lấy chúng ra đi.』
Theo hướng dẫn của Bastet, Anubis lấy『Thần mộc』từ【Storage】trên vòng cổ của nó ra bỏ xuống đất.
『Albus-san. Giúp tôi với.』
『Không thành vấn đề』
Albus nhặt một『Thần mộc』nhỏ gần Anubis rồi đào một lớp đất nhẹ để trồng xuống. Ngay khi vừa được trồng xuống, những giọt sương ma thuật lấp lánh đã chảy ra từ những chiếc lá nhỏ của cái cây. Đây chính là bằng chứng cho thấy độc tố đang làm ô nhiễm vùng đất này đã bắt đầu được thanh lọc.
『Giờ thì chúng ta chỉ cần bảo vệ những cái cây cho đến khi chúng lớn lên nữa thôi.』
『Khoảng bao lâu?』
『Theo Kosuke-oji-sama nói thì những cái cây này cần khoảng hai ngày để thanh lọc hết độc tố trong phạm vi bán kính 20 mét. Và sau khi thanh lọc xong một phạm vi nhất định chúng ta sẽ bào cho đức vua đến.』
『Hai ngày chỉ được có 20m à? Vậy làm sao thanh lọc hết cái đất nước này được chứ?』
『Một khi cái cây lớn, tốc độ thanh lọc sẽ tăng lên theo. Cho đến lúc đó, chúng ta có nhiệm vụ là hỗ trợ Albus-san bảo vệ chúng.』
『Đúng vậy』
Albus gật đầu đồng ý những gì Bastet nói. Đột nhiên, Anubis bỗng trừng mắt về phía những bụi cây phía sau họ gầm gừ.
『Dường như chúng ta có khách.』
Tiếng xào xạc của lá cây ngày càng gần hơn. Từ lùm cây xuất hiện ba sinh vật có làn da màu xanh lá nhợt nhạt.
Đó chính là lũ Goblin. Trên tay chúng đang cầm những cây giáo được làm bằng đá sẵn sàng tấn công ba golem. Chúng đến đây chắc là vì phát hiện có kẻ địch đang xâm phạm lãnh thổ của mình.
Trong mắt chúng, nhóm Bastet chẳng khác gì một đứa trẻ mặc giáp đi cùng với một con hắc miêu và một con hắc cẩu. Đáng ra cái mũi của chúng phải ngửi thấy bộ ba này không phải là sinh vật sống rồi mới phải, nhưng có lẽ vì chính cái mùi hôi thối trên người mà chúng đã không nhận ra điều đó được nữa.
『Gyagyagagya!』
『Giggi!』
『Gya ─ ─ ─ ─ ~tsu!』
Cứ tưởng đã tìm thấy thức ăn, ba con Goblin liền tấn công nhóm Bastet.
Nhưng chúng quá yếu.
Anubis cắn cổ họng một con rồi đập mạnh xuống đất. Những chiếc răng làm từ tinh thể dễ dàng cắn đứt cổ giết chết nó.
Chỉ trong tích tắc, hai con còn lại cũng đã đầu lìa khỏi cổ bởi thanh kiếm của Albus trong khi chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra.
『Đúng như mong đợi, Albus-san thật là tuyệt vời.』
『Chuyện nhỏ thôi.』
Albus tra kiếm lại vào bao, trong khi nghe Bastet tâng bốc.
『Đại tỷ! Đại tỷ! Thế còn em!?』
『Wow, cưng cũng rất tuyệt vời.』
『Em biết mà! Em biết mà!』
Anubis phấn khích lăn trên mặt đất khi được Bastet khen.
『Đồ ngốc, hãy cảnh giác xung quanh hơn đi. Chỉ với những con quái như thế này thì chẳng thể làm khó được chúng ta đâu. Nếu có sợ thì chỉ sợ lũ biến thể kéo cả đàn đến đây. Lúc đó chúng ta chỉ có nước tẩu vi thượng sách thôi.』
『Hê』
Đúng vậy. Nếu chỉ dăm ba con biến thể xuất hiện thì chỉ cần Albus cũng đủ xử lý chúng. Tuy nhiên, nếu lũ biến thể gọi thêm đồng bọn đến hội đồng thì dù có mười Albus cũng không đủ mạng để mà chống lại.
Để lũ biến thể không gọi 500 anh em đến, thì phải tiêu diệt chúng ngay khi vừa xuất hiện. Nhưng nếu không làm được điều đó thì cũng chẳng sao, bởi vì ngay từ đầu nhiệm vụ của bộ ba này chủ yếu là câu giờ cho những cái cây phát triển thôi.
Chỉ cần chờ hai ngày nữa là mọi người đã có thể đến viện trợ. Hy vọng『Thần mộc』sẽ an toàn lớn lên mà không gặp phải biến thể cho đến lúc đó.
Nhóm Bastet vừa nhìn những giọt sương ma thuật lấp lánh do『Thần mộc』tạo ra, trong khi không quên đề cao cảnh giác quan sát xung quanh.
========Trở lại ngôi kể của main========
Hai bên liên tục tung ra những đòn đánh đầy hiểm hóc. Chùy gai và rìu chiến đang liên tục va chạm vào nhau rất dữ dội.
Tuy rất khó để giữ thăng bằng, nhưng hai bên vẫn chuyển động rất tốt.
Tôi đang nhìn lên, hai Frame Gear màu trắng và xanh đang chiến đấu với nhau trên ván trượt. Đó là White Knight Shine Count của Đội trưởng Rain-san và Blue Knight Blue Moon của Đội phó Norn-san.... À bây giờ phải gọi cậu ấy là『Noren』-san mới phải.
Vì có hai người trùng tên Norn, nên Đội phó Norn của chúng tôi đã chủ động đổi tên của mình thành『Noren』để tránh những rắc rối không cần thiết có thể xảy ra. Cái tên này cách phát âm cũng tương tự như tên cũ của cậu ấy vậy.
Giờ đây chỉ có một người tên Norn duy nhất đó chính là chủ nhân của Crown đen, còn Đội phó lang nhân tộc của chúng tôi giờ là Noren. Nhân tiện, vì trùng tên nên cả hai người họ rất thân với nhau.
Nếu vẻ ngoài của Norn là một cô gái trẻ với một tính cách lạnh lùng, thì vẻ ngoài của Noren ngược lại rất trưởng thành nhưng tính cách lại vô cùng ngây thơ. Cả hai chẳng khác gì nước với dầu hết, ấy thế mà chẳng hiểu sao họ lại trở thành bạn thân của nhau mới hay chứ.
White Knight và Blue Knight đang chiến đấu rất hăng say.
「So với chiến đấu trên mặt đất thì không chiến quả thực rất khó. Bởi vì ta chỉ có thể điều khiển linh hoạt nửa phần trên của cơ thể.」
「Uhm, đúng vậy. Vừa bay vừa chiến đấu quả thật rất khó.... Chà, với kiểu chiến đấu này thì chắc chắn Gerhilde của Elze không phù hợp được rồi.」
Trong khi quan sát hai Frame Gear chiến đấu tôi trả lời Đội phó Nikola-san đang đứng bên cạnh.
Lúc đầu tiến sĩ tính sử dụng cách chiến đấu này cho Gerhilde của Elze và Helmvige của Linze, nhưng cô ta đã nhanh chóng từ bỏ suy nghĩ đó.
Đơn vị bay được sử dụng trong trận chiến với Ma pháp vương trước đó, chính là mẫu được cải tiến để có thể bay trong một thời gian dài, Yae và Hilda đã sử dụng chúng. Nhưng『Flight Gear』này thì hơi khác một chút, kiểu thiết kế của nó chỉ hợp với Black Knight Night Baron và Heavy Knight Chevalier thôi. Với loại Frame Gear Valkyria chuyên dụng như của Yumina thì bó tay.
「Hầu hết các biến thể bay chỉ biết lao đầu vào đối thủ. Nên tôi đang nghĩ cách để có thể tránh những đòn tấn công đó thật hiệu quả mà vẫn tiêu diệt được chúng.」
Nếu các biến thể trên mặt đất có hình dạng là những con thú, thì các biến thể bay trên bầu trời lại có hình dạng của những sinh vật biển chứ không phải là những loài bay lượn như chim.
Những loại bay thường dùng chính cơ thể cứng cáp của mình lao đến đối thủ như viên đạn. Ngoài ra còn có những loại bay có thể phóng ra những mũi tên tinh thể nữa, nhưng những loại này lại di chuyển rất chậm chạp.
Xác định và tấn công chính xác từng loại chính là chìa khóa để dẫn đến chiến thắng.
「Vậy nếu chúng tấn công những người ở dưới thì sao?」
「Những loại biết bay sẽ không thể tấn công những Frame Gear khác. Chúng sẽ ngoan ngoãn từ bỏ nếu chú Nai kia bật chế độ bảo vệ của mình lên.」
Trong khi trả lời Nikola-san, tôi nhìn về hướng con nai màu xanh đang phát sáng chạy trên mặt đất.
Đó là Over Gear hình con nai mới có kích thước lớn hơn một Frame Gear một chút. Tên của nó là『Diablo』.
Over Gear chỉ có thể được điều khiển bởi golem『Crown』. Nên nói cách khác, bên trong con nai đó chính là Crown xanh『Blau』...
『Yeah! Điều này thật tuyệt vời! Nó hoạt động y như tôi muốn!』
Giọng nói của Robert vang vọng khắp nơi thông qua loa của con nai. Chỉ có Ceres hôn thê của cậu ta là phản ứng lại bằng cách nở một nụ cười và vẫy tay cổ vũ thôi.
Nếu『Leo noir』của Norn,『Tiger Rogue』thuộc loại chuyên tấn công. Thì『Diablo』của Robert lại thuộc loại chuyên phòng thủ có tính cơ động cao.
Tại sao chuyên phòng thủ lại cần tính cơ động cao? Đó là bởi vì nó cần phải chạy nhanh đến những góc nhất định để có thể tạo ra một rào chắn ma thuật quy mô lớn, nhằm bảo vệ khu vực bên trong tránh khỏi sự tấn công bất ngờ từ bên ngoài.
Ngoài ra, trường hợp khẩn cấp nó còn có thể dùng chính rào chắn để tấn công kẻ địch nữa.
Lúc đầu, tiến sĩ đã gặp rắc rối trong khi nghĩ đến việc nên tạo ra một con ngựa hay một con nai, và cuối cùng cô ta đã chọn tạo ra một con nai.
Sẽ rất khó để ba chủ nhân của các『Crown』hợp tác với nhau, nhưng nếu họ chịu hợp tác thì chắc chắn sức mạnh của họ sẽ tăng lên rất nhiều.
「Cậu cảm thấy thế nào?『Diablo』được tạo ra dựa trên kỹ năng của Crown xanh đấy」
Tiến sĩ miệng ngậm một cái tẩu thuốc cùng Rosetta từ phía sau đi đến.
Trước mắt tôi giờ là một cô bé đang phì phò hút thuốc, nhìn hình ảnh này chẳng hay ho chút nào. Thứ giống như điếu thuốc mà cô ta đang ngậm trong miệng tỏa ra một mùi hương làm tinh thần thư giãn hẳn. Tôi cảm thấy như nó có chứa một số thành phần đáng ngờ nào đó.
「Kỹ năng của Golem có ổn không? Rủi ro ấy...」
「So với Nia phải mất máu đến khi chết, hay Norn biến trở lại thành bào thai thì cái giá phải trả của hoàng tử là nhẹ nhất. Nếu cố quá thì cùng lắm cậu chỉ ngủ một giấc dài thôi.」
「Đừng nói là giấc ngủ ngàn thu nha?」
Nếu như thế thì cũng có gì khác chết đâu.
「Không đâu. Hoàng tử từng nói rằng, nếu sử dụng sức mạnh của Blau quá nhiều lần để dịch chuyển thì cậu ta sẽ chỉ phải ngủ nhiều hơn chứ không thể chết được. Mà đã ngủ thì có rất nhiều cách để thức dậy.... Nhân tiện, tôi cũng đã không ngủ bốn ngày rồi đó.」
Fufufu fu, cô ta phát ra tiếng cười kỳ lạ. Điều đó thật nguy hiểm...
Dù cơ thể nhân tạo của tiến sĩ có bền bỉ hơn so với người thường. Thì bộ não trong đầu cô ta vẫn là của một con người. Cho nên giấc ngủ vẫn rất cần thiết.
「Cô hãy đi ngủ đi. Nếu cô không ngủ sẽ rất nguy hiểm đấy.」
Ở thế giới cũ của tôi, ngay cả sách kỷ lục Guinness cũng phải xóa kỷ lục không ngủ khỏi danh sách những kỷ lục thế giới. Với lý do: Nếu cứ tiếp tục cập nhật kỷ lục, một ngày nào đó chắc chắn sẽ có người chết vì chính cái kỷ lục không ngủ này.
「Tôi muốn ngủ sau khi làm xong công việc của mình. Tôi hy vọng Touya có thể thưởng cho công việc khó khăn này.」
「...Cô muốn gì?」
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
Tôi cẩn thận hỏi lại cô tiến sĩ có đôi mắt gấu trúc. Tôi biết ơn vì những cố gắng của cô ấy, nhưng tôi phải cẩn thận về những đề nghị mà cô ấy đưa ra.
「Dễ thôi. Tôi chỉ muốn có một đêm thật nồng nàn với anh.」
「Có tin tôi buộc cô đi ngủ bằng vũ lực ngay bây giờ không hả」
Haiz, đúng như nghi ngờ. Tôi chẳng thể nào nghĩ tốt cho cô gái hư hỏng này được. Cô nàng gấu trúc đang cười toe toét kia làm tôi buồn nôn quá đi mất.
「Ôm tôi đi. Hãy ôm tôi đi mà.」
Sau khi bị từ chối, cô nàng bỗng nhiên hạ giọng xuống năn nỉ tôi. Tại sao lại làm cái「gương mặt đáng thương」đó chứ? Liệu cô có được voi đòi tiên nếu tôi chấp nhận yêu cầu này không?
Mà thôi... Tôi đành dang hai tay ra trước mặt miễn cưỡng ôm tiến sĩ.
「Gufufufufu. Đã lâu lắm rồi tôi mới được ôm Touya như vậy... Tốt rất thích.」
「...... Tôi ném cô xuống bây giờ.」
Gyu-to, tiến sĩ dùng tay và chân của mình siết chặt tôi hơn nữa. Giống như một con gấu Koala đang bám vào cây bạch đàn vậy. Cái này giống đeo bám hơn là ôm đấy.
Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng thở nhẹ nhàng của một người đang ngái ngủ... sức mạnh đeo bám dần dần biến mất. Hả? Này, này...
「Cô ấy ngủ rồi.」
「Nghiêm túc ư...」
Tôi vô tình thở dài trước những lời của Rosetta trong nhìn vào tiến sĩ từ phía sau. Với tình trạng này thì làm sao tôi có thể vứt cô ấy đi được.....
「....Tiến sĩ thật may mắn.」
「Hả?」
「5000 năm trước... Vì được cho là một thiên tài nên tiến sĩ rất cô độc, cô ấy làm tất cả mọi thứ chỉ có một mình, cũng chính vì điều đó cô ấy thường làm những việc vượt quá kiểm soát bản thân, nên... 」
「Có khác gì với bây giờ đâu...」
「Không, khác chứ. Vì cô ấy chưa bao giờ sử dụng sức mạnh của mình『Cho ai đó』cả... Vì chủ nhân nên tiến sĩ mới phải cố gắng chăm chỉ vượt qua 5.000 năm để đến gặp ngài đấy.」
Cô ấy yêu quý tôi đến vậy ư. Đúng là cô ấy đã giúp tôi rất nhiều, nhưng...
「Ngay từ đầu, không phải chúng tôi yêu mến chủ nhân vì anh là người quản lý Babylon đâu. Chẳng qua tính cách và cách suy nghĩ của chúng tôi được tạo ra từ chính suy nghĩ và tình cảm của tiến sĩ đấy.」
Rosetta chỉ vào tiến sĩ đang vừa ngủ vừa cười. Ừm... Tôi cũng đã từng suy nghĩ đến vấn đề đó. Ngay từ đầu, Babylon thực chất đã được thiết kế chỉ dành riêng cho tôi rồi còn gì nữa.
Làm gì có ai có thể đáp ứng mọi yêu cầu và điều kiện kỳ quặc để sở hữu Babylon ngoài tôi chứ.
「Rosetta giúp tôi một tay. Tôi bắt đầu cảm thấy nặng rồi.」
「Vâng.」
Tôi đặt tiến sĩ lên lưng cho Rosetta cõng.
「Hãy để cô ấy ngủ trên giường. Khi cô ấy thức dậy, xin hãy thay tôi nói『Tôi luôn luôn biết ơn vì những điều cô ấy đã làm cho mình』」
「Ồ? Cái đó có phải gọi là thổ lộ tình cảm không ta?」
「Tất nhiên là không rồi」
Rosetta chỉ mỉm cười trong khi cõng tiến sĩ trên lưng trở lại Babylon.
Vài ngày nữa thôi là trận chiến chống lại Ác thần ở Isengard sẽ bắt đầu.
Chỉ cần lôi hắn ra rồi tiêu diệt là xong. Sau đó sẽ đến thử thách khó khăn nhất... đó chính là việc kết hôn và trải qua giai đoạn học việc để trở thành một vị thần.
Tôi nhất định sẽ vượt qua được tất cả những thử thách.