Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 399: Giải quyết, và Hồi kết
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
Luto nhanh chóng phi về phía trước, cùng lúc đó hắn biến cả hai cánh tay của mình thành lưỡi kiếm.
[Vũ trang tinh thể] của Phrase, đó là kỹ năng sử dụng năng lượng sống trong lõi của các Thống lĩnh và giải phóng nó ra ngoài.
Nó tương tự như [Khí] của Ende và Elze vậy.
Kỹ năng này giúp sức mạnh của Luto gia tăng một cách nhanh chóng. So với tốc độ trước đó, thì giờ người bị đàn áp lại chính là Ende.
[Raghhh!]
Luto liên tục chém Ende. Khác với Ney và Lycce, Ende không có Thánh khí. Nếu sơ sẩy một khắc, cậu chắc chắn sẽ bị cắt thành nhiều khúc ngay.
Dù biết là vậy, Ende vẫn không hề chạy trốn. Cậu ta chỉ đơn giản thở thật dài và tập trung toàn bộ sức mạnh dồn về vị trí phía dưới rốn của mình.
[ [Phát Khí]!]
[Cái gì!?]
Khí lập tức phát ra bao trùm toàn bộ cơ thể của Ende. Không như những loại Khí thông thường, thứ này có lẫn một chút Thần lực bên trong. Tuy không được thuần khiết như của Touya, nhưng như thế đã là quá đủ để chiến đấu với Thần lực của Ác thần. Cậu ta đúng thật rất hợp làm môn đồ của Võ thần.
Đôi tay của Ende được bọc trong Khí, cậu ta dễ dàng chộp lấy thanh kiếm đang lao tới. Nhìn thoáng qua thì cứ tưởng đó là mánh khóe của một trò ảo thuật nào đó, nhưng đây hoàn toàn là sự thật.
[Hahhh!]
[Nhh!?]
Ende liền vận khí để bẻ gãy thành kiếm của hắn. Rồi cho Luto ăn một quả đấm trực diện bằng mu bàn tay.
Cánh tay bị gãy của Luto bắt đầu tái tạo lại, trong khi cái cơ thể của hắn thì bị đánh bật về phía sau rồi trượt dài cả chục thước. Hắn dồn sức vào hai chân để dừng lại và nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế của mình.
Khoảnh khắc tiếp theo khi Luto quay về phía Ende. Một thứ gì đó như nắm đấm vô hình lao đến, nắm đấm đó phá nát cả bả vai phải của hắn
[Guh...! Ng-Ngươi vừa làm cái trò gì vậy... !?]
[Tch, trượt rồi. Xem ra mình vẫn thành thạo [Hakkei] trong thực chiến rồi]
Ende khẽ càu nhàu, trong khi mở rộng bàn tay phải ra. Tuyệt kỹ này nếu ở khoảng cách càng xa, thì tỉ lệ trúng và sức mạnh sẽ càng giảm. Với trình độ hiện tại của Ende thì cậu chưa thể sử dụng nó ở cự li xa được. Nếu dùng trực tiếp có lẽ sẽ tốt hơn.
[Giờ thì giải quyết nợ nần thôi, ta sẽ trả hết cả vốn lẫn lãi cho ngươi]
Ende tăng tốc lao lên phía Luto. Giờ mọi chuyển động của Ende, Luto đều có thể thấy rõ khi trong trạng thái vũ trang này.
Nắm đấm của Ende xuất hiện trước mặt Luto, trong khi cánh tay của hắn cũng vừa tái tạo xong. Lần này hắn đã cường hóa cánh tay bằng cách tăng độ bền của lớp bảo vệ hơn nữa để nó không thể bị phá hủy dễ dàng như vừa rồi.
Hắn lấy tay đỡ cú đấm của Ende, sự va chạm tạo ra một âm thanh rất chói tai. Tuy cánh tay của Luto không vỡ nhưng nó đã xuất hiện vài vết nứt.
Thừa cơ Luto tặng cho Ende một quả đấm đầy gai góc vào mặt.
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
Ende lách qua đồng thời xoay người chụp cú đấm vật hắn xuống. Luto đột ngột bị mất đà lộn xào... à lộn nhào.
[Guhah!?]
Luto đập lưng xuống đất.
Ende tính cho hắn thêm một đấm, nhưng cậu ta đã ngay lập tức nhảy lùi lại theo phản xạ. Tại chỗ cậu vừa đứng một tia sáng bay ngang qua.
Chút xíu nữa thôi là cái đầu của cậu ta bốc hơi vì cái tia sáng đó rồi.
Tia sáng va chạm vào [Prison] rồi tan biến.
Ende nhìn về phía tạo ra tia sáng, kẻ đó chẳng ai khác chính là Leto. Cô ả đã biến cánh tay mình thành một chiếc cọc nhọn để tích tụ thứ tia sáng đó.
[Chết đi, tên sâu bọ!!]
Tia sáng đó một lần nữa được bắn ra khỏi tay phải của Leto.
Ende buộc phải lùi lại để tránh nó. Làm cho khoảng cách giữa cậu và Luto xa thêm.
Luto tận dụng cơ hội đó, dồn toàn bộ sức về chân và tay để phanh thây Ney ra, người đang có ý định tiêu diệt Leto.
[Gah!]
Ney sử dụng Thánh khí đỡ lấy thanh kiếm. Luto liền thay đổi chiến thuật, hắn vươn cánh tay ra xa để quấn Leto lại, kéo cả hai lại gần nhau.
Leto bay trên không trung, xoay vài vòng và đáp xuống cạnh người anh em sinh đôi của mình.
[Chi~tsu, mình muốn đánh từng tên một khi bọn chúng tách khỏi nhau ra cơ]
Ende hơi càu nhàu khi nhìn cặp song sinh. Chúng đang thực hiện tư thế phòng thủ lưng chạm lưng.
Vì là song sinh nên bọn chúng phối hợp với nhau rất ăn ý. So với đơn thân độc mà chiến đấu, thì cách này sẽ bù đắp khiếm khuyết tốt hơn.
[Xin lỗi, chúng tôi không thể giữ ả ta lại được]
[Lỗi của bọn tôi]
[Cũng không thể trách hai người, tôi cũng không ngăn Luto lại được mà]
Ende trở về với nhóm của Ney, cả ba người đứng đối mặt với cặp song sinh.
Ende dậm chân xuống đất rồi lao lên. Đáp lại hành động đó, Luto cũng lao lên nhưng nắm đấm có trộn lẫn một ít Thần lực của Ende đã chặn thanh kiếm của hắn một cách dễ dàng.
Luto không chút phòng bị, ăn trọn cú đá đầy uy lực của Ende.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, cánh tay kiếm của Leto từ phía sau đột ngột xuất hiện như một ngọn giáp đâm Ende.
[Gah!]
Ende khéo léo xoay người sang một bên để tránh đòn đánh bất ngờ. Cậu ta rút lui khỏi vị trí đó.
Leto tiếp tục đuổi theo Ende mà không thèm để tâm đến Luto. Cô chăm chú để mắt đến nhóm Ney, nhưng vẫn phải tập trung vào Ende.
[Đám ruồi nhặng này... phiền phức thật...]
[Tao đã chắc chắn về chiến thắng lần này. Ấy vậy mà vì tụi bây.... Tên Yula đó lần này chắc chắn sẽ cười vào mặt chúng ta thôi. Leto! Kết thúc nhanh nào!]
[Ừ. Hai con nhỏ này phiền quá đi mất. Ta không thể ưa nổi chúng. Cùng chiến nào Luto!]
Leto nhếch miệng cười trong khi trừng mắt nhìn Mel, người đang đứng phía sau Ney và Lycee.
Bakibakibaki, những âm thanh khó nghe vang lên liên hồi, vô số cọc tinh thể nhô lên từ mặt đất dưới chân cặp song sinh.
Các cọc tinh thể quấn lấy chân của cặp song sinh rồi nâng cơ thể chúng lên cao và bắt đầu tan chay.
Hình dạng của nó dần hình thành, tám cái chân và cơ thể của nó xuất hiện trước mặt Ende và những người khác.
Đó là một con nhện. Cái đầu của nó chính là cơ thể của cặp song sinh từ phần eo trở lên.
Ở thế giới này có tồn tại một loại quái vật tên Arachne, nó có phần thân trên là một người phụ nữ và phần dưới là một con nhện. Con nhện khổng lồ trước mặt có thể giống với Arachne, nhưng phần trên của nó là hai người khác giới, và nó được làm từ vàng bùn.
[Thứ gì tởm thế? Đây là hình dạng thật của các ngươi hả?]
[Đây là sức mạnh của Yula cấp cho bọn ta. Bọn ta đã giữ kín nó cho đến tận giờ vì hình dáng nó rất khó coi, nhưng vấn đề đó bây giờ không còn quan trọng nữa. Bọn tao sẽ giết rồi hấp thụ những cái xác của tụi mày!]
Giọng của Luto là nghe rõ nhất, nhưng cũng có giọng của Leto trộn lẫn trong đó. Cặp song sinh này đã trở thành một biến thể theo đúng nghĩa đen luôn.
Ende có thể nhìn thấy dòng chảy ma thuật. Lõi của chúng trước đây nằm ở phần họng, giờ đây đã di chuyển đến trái tim của chúng. Cả hai cái lõi có chức năng như một.
Cánh tay phải của Leto bắt đầu thay đổi hình dạng, tương tự với Luto bằng tay trái. Chẳng mấy chốc nó biến thành hai chiếc kéo khổng lồ.
Chúng không giống như những chiếc càng cua hay bọ cạp. Mà chúng giống như mấy chiếc kéo hay có trong nhà bếp đó.
[Nhận lấy này!]
Cặp kéo đóng lại đâm về phía Ende.
Mũi kéo đâm sâu xuống lòng đất, nơi mà Ende vừa đứng vài giây trước.
[Hai ngươi cũng có phần nữa!]
Lần này có vẻ là giọng của Leto rõ hơn nhưng trộn lẫn chút ít của Luto.
Chiếc kéo thứ hai của Leto lao tới, mở rộng ra và hướng tới Lycee để cắt cô ra làm đôi.
[Lycee!]
Ney chạy ngay đến đứa em gái của mình, người không kịp phản ứng với những chuyện đang xảy ra.
Thân của Lycee không phải là nơi mà Leto đang nhắm đến. Chính xác là cổ. Nói cách khác, cô ta đang cố gắng cắt đôi lõi nằm trong họng Thống lĩnh.
Cho dù là một Thống lĩnh thì cũng không thể sống nếu lõi bị phá hủy. Điều đó cũng đồng nghĩa với cái chết.
Vào khoảnh khắc chiếc kéo gần tách rời đầu của Lycee khỏi thân, nó đã dừng lại. Một âm chói tai vang lên, nên có nghĩa là bọn chúng không có ý định dừng lại, mà bằng cách nào đó nó đã được dừng lại.
[Cái... !]
Một cột tinh thể bất thình lình xuất hiện trước mặt Lycee. Leto không thể đóng cây kéo của mình lại được vì bị cột tinh thể chặn lại.
[Thứ này... !]
Leto truyền thêm nhiều Thần lực bị ô uế của Ác thần vào lưỡi kéo. Cây cột tinh thể bị cắt một cách dễ dàng. Tuy nhiên, Lycee đã nhân cơ hội đó chạy thoát.
[Ngươi dám chạy khỏi ta sao... !]
Leto xoay xung quanh và trừng mắt người vừa tạo ra cái cột đó. Đó là Melle, [Vua] của Phrase.
[Trận đấu này là những gì mà Endymion và những người khác mong muốn. Ban đầu, tôi chỉ muốn quan sát nó ở phía xa.... Nhưng xem ra tôi đã sai. Trong lòng tôi, hai người vẫn là những Phrase thân tín của tôi... tôi nghĩ vậy... Không, đó chính xác là những gì bản thân tôi muốn thôi.]
[Hah, bọn ta đã rời bỏ cuộc sống khôi hài của Phrase từ lâu rồi. Không thấy sao, với thứ sức mạnh này bọn ta có thể làm bất cứ điều gì mình muốn]
[Đúng rồi đấy! Bọn ta không muốn mãi bị xiềng xích trong cái cuộc sống thấp kém đó nữa! Bọn ta cuối cùng đã có một cuộc sống mình mơ ước bấy lâu nay! Giết những kẻ mình không thích, hổ báo cáo chồn ở những vùng đất không ai biết đến, sống theo cách của bọn ta muốn! Đặc biệt hơn, bọn ta không còn phải hạ mình xuống để hầu hạ cho cô nữa, [Cựu Vương]!]
[Thật sự... tôi không biết phải nói gì hơn nữa... ]
Melle khẽ thở dài, cúi đầu nhìn xuống đất và từ từ ngẩng đầu lên đối mặt với con quái vật Leto và Luto.
[Là người đứng đầu chủng loài Phrase. Vì vậy, tôi phải làm tròn bổn phận của mình và đặt dấu chấm hết cho cuộc vui tàn bạo của hai người. [Prisma Chain] ]
Đáp lại lời kêu gọi của Melle, vô số cột tinh thể đâm chồi lên từ mặt đất. Các cột đó biến thành những sợi xích để kìm hãm cơ thể của nó, Leto và Luto bị những sợi xích cột chặt lại trong nháy mắt.
[Gahh! Con ả chết tiệt... !]
Con nhện quái dị kia bắt đầu nhai những sợi xích đang trói nó. Leto và Luto cũng đang bận thoát khỏi mớ hỗn độn này mà không để tâm đến xung quanh, đến khi chúng nhận ra thì.... một cậu trai tóc bạch kim với chiếc khăn quàng cổ đang lao đến... mọi chuyện giờ đã quá muộn.
[Cái... !?]
[Tuyệt kỹ Võ Thần, Divine Palm Spiral]
Ende mở lòng bàn tay đẩy về phía trước! Một chân của cậu ta thì dậm xuống để trụ vững, cú dậm đó mạnh đến mức gần như phá hủy cả mặt đất. Lòng bàn tay chứa Thần lực của cậu chạm vào cơ thể con nhện.
Pang! Một âm thanh vang lên rất dữ dội, nhưng... có vẻ như không có gì xảy ra, Leto và Luto không có một vết xước nào trên người.
[Và như thế, mọi nợ nần đã được thanh toán xong]
[Ngươi lảm nhảm cái... !?]
[Eh? Không lẽ, không đời nào... dối trá! Chuyện này, tuyệt đối không thể!]
Cơ thể vàng sẫm của Leto và Luto bắt đầu tan chảy.
Hai người bọn chúng đã hiểu ra mọi thứ vào khoảnh khắc cuối cùng. Đòn tấn công của Ende đã phá hủy hai lõi trong chúng. Thần lực được cậu truyền đến lõi và phá hủy nó ngay, mà không để lại bất kỳ vết xước nào cho cơ thể của chúng.
Có thể nói là Thần lực của Ác thần, thứ đã bảo vệ lõi của chúng không sánh bằng Thần lực chính hiệu mà Ende đã được học.
Cơ thể của con nhện đã gục xuống, một làn khói đen bốc lên từ đó. Còn phần cơ thể của Leto và Luto thì rơi xuống ôm đất mẹ. Chúng cũng không thể giữ hình dạng đó lâu hơn một giây nào nữa, và cũng dần tan biến đi.
Chúng thở hổn hển và rên rỉ, mở miệng lần cuối cùng như muốn nói gì với mọi người... nhưng không có từ nó được phát ra.
Ney nhắm tịt mắt lại trong đau khổ. Mặc dù, chúng đã cam kết bán đi linh hồn của mình cho Ác thần để có được thứ sức mạnh đó, nhưng suy cho cùng thì chúng vẫn là những người đồng đội cũ của cô. Cô lặng lẽ suy nghĩ về việc số phận của mình sẽ như thế nào nếu đi theo con đường của chúng.
Khi Ney từ từ mở mắt ra, thứ còn lại chỉ là làn khói đen, cô cũng nhìn thấy những vết bẩn trên mặt đất ở đó. Cặp song sinh, từng là những Thống lĩnh, giờ đã biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này.
[Ney... chị ổn chứ?]
[...Chị ổn]
Ney ném cho Lycee một câu trả lời cộc lốc. Tuy mối quan hệ có phần khá phức tạp, nhưng Ney cũng đã quen biết chúng trong hàng thiên niên kỷ. Nên cảm xúc hiện tại cũng là điều dễ hiểu thôi.
Tâm trạng cay đắng của cô đột nhiên bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của một Frame Gear. Đó chính là Reginleif của Touya.
[Xem ra mọi chuyện đã được giải quyết rồi nhỉ]
[Yup, cậu cũng vậy đấy thôi]
Ende giơ ngón tay cái đáp lại giọng của Touya được phát qua loa.
Bốn bức tường của [Prison] bao quanh họ vỡ ra rồi tan như tuyết vậy.
[Việc còn lại là dọn dẹp tàn dư của biến thể. Cậu có thể sử dụng Dragoon giúp bọn tớ không?]
[Trời ạ, cậu không để cho tớ nghỉ ngơi một chút sao, Touya. Được rồi, tớ giúp. Nhưng nhớ đừng có quên phần thưởng đấy]
[Rồi, rồi. Tớ sẽ đãi tất cả mọi người một chầu mà, bất cứ thứ gì mọi người muốn. Thịt lợn cốt lết, tempura hay lươn nướng]
[Tại sao lại toàn thức ăn không thế kia.... À không, có lẽ là tớ biết tại sao rồi...]
Ende khẽ liếc nhìn ba cô nàng Thống lĩnh đằng sau cậu. Họ ăn rất khoẻ, mặc dù nó không cung cấp năng lượng cho họ. Nhưng một lượng tiền không đếm xuể mà Ende kiếm được từ Guild luôn cạn kiệt vì phải lấp đầy ba cái bao tử không đáy kia mỗi ngày.
Ende cũng không lấy làm lạ nếu ba cô nàng này có thể ăn hết một con rồng đâu.
Ende xem xét lại mọi chuyện và cuối cùng thì cậu chọn tiền, dù biết là nó sẽ biến mất với mấy cái hoá đơn thức ăn bằng cách nào đó, nhưng có tiền vẫn tốt hơn.
====================
[Có lẽ đây là con cuối cùng]
Tôi ngả người trong buồng lái Reginleif, quan sát tấm bản đồ khu vực trên màn hình. Không còn bóng dáng của bất kỳ biến thể nào nữa. Chúng tôi đã hoàn tất việc dọn dẹp đám tàn dư.
Chúng tôi cũng phải chịu một số thiệt hại, nhưng không có thương vong nào. Những tổn hại lớn nhất là hai chiếc Chevalier bị đánh cắp bởi biến thể Hải quỳ kỳ lạ và Ortlinde Overlord bị hư hại rất nặng. Một vài Chevalier khác cũng chung số phận như vậy.
Đầu tôi bắt đầu suy nghĩ về những gì sắp xảy ra tiếp theo. Trước tiên, tôi cần sắp xếp một cuộc hội nghỉ thượng đỉnh của thế giới để bàn luận về những kế hoạch cho tương lai. Sau vụ việc này, tôi có cảm giác các vị lãnh đạo của lục địa phía Tây sẽ nhận ra mức độ nghiêm trọng trong tình hình hiện tại.
Xem xét lại vụ hai Frame Gear đã bị đánh cắp thì... nếu sau này có biến thể dạng Frame Gear xuất hiện thì tôi cũng không ngạc nhiên đâu.
Vậy nên, tôi cần phải thiết lập một biện pháp để phòng chống một thứ như thế... tôi sẽ giao việc này lại cho Tiến sĩ.
Nếu đúng như lời của Ende và những người khác, thì biến thể Thống lĩnh duy nhất còn lại là Yula, nhưng có một thứ khiến tôi khá phân vân...
Hình dạng người mà tôi thấy được khi con Hải quỳ bỏ chạy... nó không giống với Yula cho lắm.
Có khi nào Ende và nhóm của cậu ta đã bỏ sót ai đó từ Thế giới Tinh thể Phrasia không? Giờ tôi cũng chẳng biết phải làm gì nữa...
Cứ suy nghĩ mãi những điều vô nghĩa này thì cũng chẳng giúp được gì. Tôi phải làm tất cả những gì mình có thể làm thôi.
Tôi chuyển kênh chung trên máy phát của Reginleif và ra thông báo.
[Tất cả mọi người chú ý, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành. Tôi sẽ kích hoạt phép dịch chuyển để đưa mọi người về nhà của mình. Vậy nên hãy giữ nguyên vị trí đợi tôi]