Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 342: Hoàng tử, và Tìm kiếm Hoàng tử
Vương quốc Reve.
Đó là một quốc gia nhỏ đã từng tồn tại cách đây một thập kỷ giữa vương quốc phép thuật Isengard và đế chế Garudio trong thế giới ngược.
Đất nước này có nền độc lập khá lâu dài, vì được bảo vệ bởi những Golem mạnh mẽ và bao quanh bởi những ngọn núi cao hùng vĩ, trong khi nằm giữa hai cường quốc lớn như vậy.
Người ta nói rằng đã có mười hai tướng lĩnh từng bảo vệ nơi đó, theo sau mười hai vị tướng để hỗ trợ đất nước này là "Thú Vương" của dòng "Legacy" huyền thoại.
Ở đất nước này, có những tàn tích của vương quốc cổ đại từng thịnh vượng một thời, dường như Golem Legacy đã được khai quật khá thường xuyên từ đống đổ nát tại đây. Và "Thú Vương" cũng được khai quật từ đó.
Không có lý do gì các quốc gia khác không nhắm đến một ngọn núi kho báu như vậy. Đã có một vài cuộc xâm lược trong quá khứ, nhưng tất cả các trường hợp đều bị mười hai vị tướng đẩy lùi.
Trong vương quốc Reve có chứa một lượng lớn quặng Mithril. Mà Mithril lại là một trở ngại lớn cho khả năng của Golem và hầu hết Golem không thể phát huy thậm chí chỉ là một nửa sức mạnh ban đầu của nó ở đây. Tuy nhiên, "Thú Vương" là một loại golem không bị ảnh hưởng bởi loại quặng Mithril này.
Họ sẽ không thể bảo vệ đất nước, nếu không có lợi thế như vậy.
Vương quốc Reve chưa từng phải chịu đựng những nỗi đau từ chiến tranh. Vì khi ở đây sức mạnh của quân địch bị giảm còn chưa đến một nửa, trong khi Reve dường như không bị ảnh hưởng. Dù ở đây có hơi gian lận nhưng cũng là một nơi tốt.
Tuy nhiên, vương quốc đột nhiên sụp đổ mười năm trước. Đó là thời vị vua thứ 13 của triều đại Maximilian Gran Reve.
Nguyên nhân chính là sự phản bội của một trong mười hai vị tướng. Hắn đã trốn thoát đến vương quốc phép thuật Isengard cùng với "Thú Vương", cuối cùng nó đã được phân tích kỹ lưỡng ở quốc gia này. Và thông qua sự phát triển chung với đế chế Garudio, hai nước đã phát triển một thiết bị cho phép Golem hoạt động mà không mất khả năng ngay cả ở những khu vực có Mithril.
Kết quả là, lợi thế địa lý của vùng đất Reve không còn, và vương quốc nhỏ Reve biến mất khỏi bản đồ bởi những người lính Golem của hai quốc gia đó...
"Chúng tôi là những người những người lính phục vụ Vương quốc Reve còn sống sót"
Sau đó, Đại tá lấy ra một thẻ từ túi của mình. Lắc nhẹ và một con golem xuất hiện ngay lập tức. Đó là "Thẻ lưu trữ" thì phải?
Con golem xuất hiện là một cơ thể to lớn hơn hai mét rưỡi và có bộ giáp màu vàng cam. Và trên hết, trên cái đầu của nó làm người khác phải chú ý. Đó là đầu con golem này có hình dạng giống một con báo.
Khi tôi nhìn lên con golem, đôi mắt của nó hướng về phía tôi. Hai đôi mắt của chúng tôi nhìn nhau đắm đuối.
"Đây là một trong những "Thú Vương", "Kaminarihyo - Leopard". Đã lâu rồi tôi mới đưa nó ra, bởi vì tôi sợ rằng Isengard hoặc Garudio sẽ phát hiện danh tính của mình. "
"Đợi một chút. Nếu đây là "Thú Vương", vậy ngài là..."
Yumina ngắt lời ông ấy và hỏi như vậy... Khi chúng tôi chờ câu trả lời, thì người đẹp da nâu bên cạnh ... Trung úy bước ra trước một bước và mở miệng.
"Vâng. Đại tá là một trong Mười hai vị Tướng của Reve, người đã từng chiến đấu cùng với Con báo này."
"Đúng vậy. Tuy nhiên đó là lúc tôi còn trẻ thôi."
Chuyện đó cũng cách đây mười năm rồi nên điều đó cũng không có gì là lạ, nhưng tôi không thể tưởng tượng được ông già khó tính này khi còn trẻ đó. Nhìn khuôn mặt này nếu ngay cả khi tôi nói đó là bốn mươi tuổi cũng không sai đâu, nhưng thực tế ông ấy còn trẻ thì phải? Nếu đại tá bây giờ hơn ba mươi tuổi, vậy mười năm trước ông ấy cũng khoảng hơn hai mươi tuổi rồi... một thanh niên mới vào nghề ư.
"Hoàng tử Rufredin được sinh ra chỉ ba ngày trước khi Vương quốc Reve bị phá hủy. Chỉ một số ít những người bên cạnh mới biết về sự tồn tại của ngài ấy. Một điều chắc chắn là ngài ấy đã trốn thoát khỏi đất nước nhờ bàn tay của một bảo mẫu, nhưng sau đó chúng tôi đã mất dấu của họ."
"Chúng tôi đi lang thang khắp nơi không có mục đích cho đến khi trở thành lãnh đạo tiền nhiệm của "Xích Miêu ". Trong mười năm qua, chúng tôi đã thu thập nhiều thông tin khác nhau và tìm kiếm hoàng tử, nhưng chúng tôi không thể tìm thấy manh mối nào."
Để tiếp tục những lời của Đại tá, Trung sĩ với một đôi mắt tinh tường nói xong rồi thở dài. Chà, nó sẽ giống như mò kim dưới đáy biển vậy.
"Mười hai vị tướng hầu hết đều bị giết trong cuộc chiến và 'Thú Vương' cũng bị bắt hoặc bị tiêu diệt, những người dân Rive sống sót đã tứ tán khắp nơi. Hoàng tử là niềm hy vọng cuối cùng. Hiện giờ có thể hoàng tử cũng đang sống không hạnh phúc ở một nơi nào đó và không biết gì nguồn gốc của mình, như vậy có phải thật sự đáng thương không? "
"Xin cậu hãy giúp chúng tôi..."
Tôi nhìn vào vị Đại tá đang cúi đầu trước mặt mình và đưa mắt trở lại vào bức ảnh để tìm thêm manh mối.
"Có điều gì đặc biệt về đứa trẻ này không? Như là một nốt ruồi hiếm, hay một vết bớt hình ngôi sao chẳng hạn."
"Tôi cũng không biết có nốt ruồi hay vết bớt gì không, nhưng trong hoàng tộc tất cả những người đàn ông của Reve đều được thừa kế con mắt ma thuật, và có một thực tế là trong những năm đầu họ phải đeo một chiếc vòng tay phong ấn để kìm hãm sức mạnh đôi mắt ma thuật đó. Vì một số người có đôi mắt ma thuật rất nguy hiểm nếu không biết cách sử dụng chúng. "
Nghe thấy con mắt ma thuật, Yumina và tôi đã chú ý đến nó. Khi tôi hướng mắt về bức ảnh, đúng là cánh tay của em bé có thứ gì đó giống như một chiếc vòng tay.
Từ trước cho đến nay tôi cũng đã gặp một số người có đôi mắt ma thuật rồi. "Con mắt nhìn thấu" nhân cách con người của Yumina, "con mắt sự thật" nhìn ra đúng sai qua những lời dối trá của giáo hoàng Ramisshu, bên cạnh đó còn có "Con mắt phép thuật" nhìn xuyên qua những ảo ảnh của Sonia một mạo hiểm giả Long nhân.
Đứa trẻ của bức ảnh đang nhắm mắt, nên không rõ là đứa trẻ đó có con mắt ma thuật không nữa.
"Nhà vua tuy không quá mạnh mẽ, nhưng ngài có "con mắt ma thuật lửa". Nên hoàng tử dường như cũng sẽ có một đôi mắt ma thuật nào đó."
"Nếu điều đó là chắc chắn, tôi có thể thu hẹp tìm kiếm đi rất nhiều. Không có quá nhiều con mắt ma thuật ở thế giới của chúng tôi, thế giới này cũng không khác là mấy."
Có một giả thuyết cho rằng con mắt ma thuật vốn đã có sẵn ma thuật trong cơ quan mắt rồi. Nên ở thế giới nơi có ít pháp sư này đôi mắt ma thuật sẽ là một tồn tại còn hiếm hơn.
"Tôi không biết trong thế giới đó như thế nào, nhưng ở đây người sở hữu con mắt ma thuật rất đáng sợ. Hầu hết những người sở hữu con mắt ma thuật đều che giấu danh tính của họ. Và không giống như những thế hệ trước, nhà vua có cùng màu sắc cả hai mắt. Tôi nghĩ có lẽ cũng không thể xác định hoàng tử từ vẻ bề ngoài rồi."
Con mắt ma thuật được cho là một con mắt có khả năng kỳ lạ, với một sức mạnh khủng khiếp. Từ quan điểm đó, có lẽ con mắt ma thuật của hoàng tộc Reve không quá mạnh. Tuy nhiên, vì nó là một con mắt ma thuật nên dòng chảy của sức mạnh ma thuật đó có lẽ vẫn chưa bị kìm hãm lại. Tôi có thể dựa vào điều đó để tìm kiếm.
"Tìm kiếm. Một cậu bé khoảng mười tuổi với đôi mắt ma thuật."
"Đang tìm kiếm. Tìm kiếm kết thúc. Hiển thị."
Một số ghim xuất hiện rơi trên bản đồ đang chiếu trong không trung. Vẫn còn khá nhiều. Vậy là tôi vẫn chưa biết chính xác hoàng tử ở đâu rồi. Cần thêm chi tiết khác ngoài con mắt ma thuật mới được.
"Tôi tự hỏi, không biết chiếc vòng tay có phải là thứ có thể đeo được khi chủ nhân của nó lớn hơn không?"
"A. Tôi chắc chắn kích thước của chiếc vòng tay phong ấn đó có thể thay đổi tự do được. Tuy bề ngoài trông giống như một chiếc vòng tay đơn giản, nhưng tôi nghĩ khả năng cao là hoàng tử vẫn đeo."
Bằng cách nào đó sức mạnh ma thuật sẽ được cảm nhận từ chiếc vòng, vì vậy giờ tôi đã biết thêm sự đặc biệt của nó. Bây giờ, tôi đã thêm manh mối để có thể tìm kiếm rồi.
"Tìm những người đang đeo vòng tay phong ấn"
"Tìm kiếm xong. Nó tương ứng với một trường hợp. Hiển thị."
""!""
Nó đã kết thúc! Chỉ có một ghim màu đỏ rơi trên bản đồ.
"Đế chế Garudio.... Sao hoàng tử lại ở trong lòng kẻ thù thế này ..."
"Đại tá... Nơi này là..."
"Teito Garresta.... Đó là thủ đô, uwa 〜..."
Cả ba người đang nói chuyện trong khi xem màn hình. Họ đã không nghĩ rằng hoàng tử lại ở thủ đô của một trong những quốc gia đã phá hủy đất nước của mình. Đó là một khuôn mặt khá phức tạp.
Tôi thu hẹp bản đồ gần vị trí đã được đánh dấu sau đó phóng to khu vực đó lên. Tôi hy vọng đây không phải là một khu ổ chuột nào đó... Vì có thể điều tồi tệ nhất chính là hoàng tử đã phạm tội và trở thành tội phạm nô lệ.
"Hmm? Đợi một chút, đây là ..."
Khi tôi phóng to vị trí đã ghim, tôi nhận ra một điều. Nơi này nằm trong một tòa nhà lớn ở trung tâm thủ đô. Tôi đoán đó là một cung điện thì phải?
"Tại sao Hoàng tử của Reve lại ở Cung điện Hoàng gia của Garudio chứ...? "
Đại tá rên rỉ một giọng nói sững sờ. Tôi nghĩ có thể mình đã tìm kiếm sai rồi cũng không chừng?
"Như vậy nghĩa là sao?"
"À, ngay cả khi em hỏi như thế thì..."
Lean liếc mắt nhìn và hỏi tôi điều đó, nhưng tôi cũng không biết phải trả lời thế nào. Đúng là chỉ có một "cậu bé mười tuổi" đeo "chiếc vòng phong ấn" với "con mắt ma thuật" trong cung điện này. Tôi không biết đó có phải là hoàng tử của vương quốc Reve không nữa.
"Ngài có tóc hay hài cốt của vị vua quá cố không?"
"Không, hiện tại tôi không có nó... Tại sao cậu lại hỏi vậy?"
"Không phải tốt hơn là đảm bảo rằng đứa trẻ này thực sự là con của vua Reve sao? Thế thì ta có thể kiểm tra điều đó nếu có tóc hoặc hài cốt của vua Reve đấy."
"... Mặc dù đã ngưng hoạt động nhưng golem của hoàng thượng vẫn còn lưu trữ lại những thứ đó. Có lẽ tóc hoặc móng tay của hoàng thượng sẽ vẫn còn trong khối G. Chúng tôi sẽ chuẩn bị nếu điều đó là cần thiết."
Tôi hiểu rồi. Thông tin gen của chủ nhân Golem luôn được lưu trữ lại. Đó là một điều chắc chắn.
Giờ tôi sẽ vào Cung điện Hoàng gia một lát và mượn ít tóc của đứa trẻ này. Sau đó, nhờ Flora của "Alchemy Building" làm xét nghiệm DNA thì trắng đen sẽ rõ ràng cả thôi.
"Vậy là anh sẽ đến cung điện phải không?"
"Đúng vậy. Nếu anh sử dụng [Invisible] để lấy ít tóc của đứa trẻ, thì sẽ đơn giản thôi."
"Nếu vậy em sẽ đi cùng"
"Em cũng đi"
Theo sau Yumina, Lean giơ tay. Paula cũng giơ tay theo. Kougyoku đang đậu trên vai tôi cũng gật đầu.
"Vậy thì khi lấy được tóc của đứa trẻ này chúng tôi sẽ trở lại. Cần bao lâu để mọi người có thể lấy tóc của nhà vua quá cố?"
"Có lẽ là.... hai hoặc ba ngày."
"Được rồi, sau đó hãy cho tôi biết nếu mọi người đã có trong tay nha."
Tôi nói lời tạm biệt với mọi người trong "Xích Miêu " và đi ra khỏi khu rừng đó với "Gate". Sau đó, tôi làm cho mọi người vô hình bằng [Invisible] và ngay lập tức dịch chuyển với [Teleport].
Tôi cần phải thật tập trung để có thể quản lý được mọi tình huống ngay cả khi nó bị lệch một mức độ nào đó. Vì thế tôi xác định lại hướng và khoảng cách trong khi nhìn vào bản đồ trước khi dịch chuyển.
"Nào mọi người hãy tập trung lại đây."
"Hmm, vâng."
"Fu fu. Anh có cảm thấy thứ gì đó mềm mềm không."
Này đừng nói những điều như thế. Sẽ làm tôi mất tập trung đó.
Với hai cô vợ bám vào hai bên, Paula thì trên lưng và Kougyoku ở trên vai, tôi dịch chuyển đến sân của cung điện hoàng gia của đế chế Garudio ngay lập tức bằng [Teleport].
"Kya ~tsu!"
"Anh xin lỗi!"
"Ai! Ai vậy!!"
Tôi đã có một chút sai lầm và nhảy cao khỏi mặt đất 30 cm trong sân. Nên tôi bế Yumina ngăn cho em ấy không ngã, nhưng một số các lính gác đã nghe thấy giọng nói của chúng tôi mà đi đến đây.
Bởi vì chúng tôi đã đặt [Invisible] trước, nên họ không thể nhìn thấy chúng tôi thậm chí khi chúng tôi đã lên tiếng.
Những người lính quan sát xung quanh kỹ càng. Khi không tìm thấy thứ gì đã tạo ra tiếng động họ chỉ biết nghiêng đầu thắc mắc.
"Chuyện gì đã xảy ra à?"
"Thưa không, bởi vì thuộc hạ nghe có một tiếng ồn đáng ngờ nên đến kiểm tra... Nhưng dường như chỉ là thuộc hạ tưởng tượng. Nó có thể là một con chim hoặc một cái gì đó thôi."
Giọng nói của đứa trẻ đến từ đâu đó, và một trong những người lính trả lời nó.
Tôi nhìn vào người đã cất giọng nói, đó là một cậu bé khoảng 10 tuổi đang đứng trong sân. Mặc trên người một bộ quần áo khá đắt tiền. Cậu bé này có lẽ là một quý tộc thì phải?
Cậu bé có mái tóc nâu sáng dài buộc sau lưng đó là một cậu bé dường như đã trưởng thành. Màu mắt của cậu ta là màu nâu sẫm, tuy nhiên mắt phải lại có một chút màu xanh lá cây. Đó là con mắt ma thuật.
"Touya-san. Đó là...."
Một chiếc vòng tay bằng vàng đang tỏa sáng trên cánh tay của cậu bé được Yumina chỉ vào. Đó là chiếc vòng phong ấn. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là đứa trẻ đang tìm kiếm.
Vua Reve có cùng màu trong cả hai mắt. Nếu so sánh, thì cậu bé này lại có một con mắt kỳ lạ. Hơn nữa, điều đáng nói ở đây là hoàng tử đã trở thành con của kẻ thù. Nhưng con mắt ma thuật chính là sự di truyền rõ ràng nhất mà không thể thay đổi được....
"Giờ cần phải kiểm tra xem người chúng ta cần tìm là đúng hay sai..."
Được rồi. Bây giờ, mọi thứ sẽ rõ ràng nếu làm xét nghiệm DNA thôi.
"Kougyoku, làm việc thôi."
"Vâng"
Kougyoku bay khỏi vai tôi, tiến tới cậu bé và nhổ đi một ít tóc.
Cậu bé ngẩng đầu lên và nhìn lên bầu trời, không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tôi xin lỗi nha.
Vâng, nhiệm vụ đã hoàn thành. Tôi phải rút lui thôi.
"Ồ, Rukureshion. Con làm gì ở đây vậy."
"Cha! Mẹ!"
"Đức vua! Hoàng hậu! Vạn tuế"
Nà ní!?
Có hai người xuất hiện trong sân. Tất cả mọi người trừ cậu bé đều ngay lập tức quỳ xuống.
Đó là một người đàn ông khoảng 40 tuổi và một người phụ nữ tốt bụng khoảng 30 tuổi.
Người đàn ông mảnh khảnh nhưng có đôi mắt và lông mày mạnh mẽ. Ông ta mặc một chiếc áo choàng tuyệt đẹp và đội một chiếc vương miện trông giống như một vị hoàng đế.
Người phụ nữ mặc một chiếc váy tầng, ở trán được đeo một chiếc vòng có đính trang sức. Đây có lẽ là hoàng đế và hoàng hậu của Garudio rồi.
Vậy... đứa trẻ đó, nó là một hoàng tử ư!
"Thưa cha, có phải cha đang tính ra ngoài."
"Ừm. Ta đang hướng tới nhà máy. Có thể về hơi muộn. Ở nhà hãy vâng lời mẹ nha."
"Vâng!"
Hoàng tử có vẻ vui khi được nói chuyện với nhà vua nên trả lời một cách rất hăng hái. Sau đó, hoàng để Garudio rời khỏi sân cùng với các hiệp sĩ theo một hướng khác.
" Kougyoku. Lấy tóc của hoàng đế và hoàng hậu"
"Như ý ngài thưa chủ nhân"
Kougyoku bay đi một lần nữa. Không biết chuyện gì đang xảy ra đây. Giờ tôi chỉ có thể làm được như vậy thôi.
"Điều này là sao? Tại sao Hoàng tử của đất nước bị hủy diệt lại là hoàng tử của Đế chế Garudio được chứ?"
"Tôi cũng không biết liệu đứa trẻ đó có phải là hoàng tử của đất nước đã suy vong hay không? Hay có lẽ là sự trùng hợp khi hoàng tử ở đây cũng có con mắt ma thuật và có cùng độ tuổi đó, với một chiếc vòng phong ấn đang đeo cũng không chừng."
Yumina và Lean đang nói về điều đó. Giống như thời điểm lúc ở Rinie, đó là chuyện nhà vua bị lừa dối bởi con của một người đàn ông khác.... chuyện này cũng có khả năng lắm chứ.
Chà, dường như có thêm tình huống phức tạp rồi .... Lại một rắc rối khác xảy ra....