Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 340: Buổi huấn luyện, và Mong muốn
[Xin tự giới thiệu lại! Ta là chú của Touya-kun, Mochizuki Takeru! Từ giờ mong hãy chiếu cố cho ta nhé!]
Võ thần... à không, chính xác là Takeru-ojisan vừa gửi một lời chào thân thiện đến người dân của Brunhild làm họ không khỏi kinh ngạc.
Lúc đầu tính để cái ông chú này trở thành anh của Karen-neesan, vì họ cũng trạc tuổi nhau. Nhưng chị ấy cùng Moroha-neesan đã cự tuyệt và bắt ông ấy phải trở thành chú của tôi. Nói cách khác, Võ thần giờ đã trở thành em trai của Thần nông nghiệp Kousuke-ojisan.
[Đợi đã Touya... anh nói "chú" của anh, ý anh cũng là họ hàng theo "kiểu đó" phải không?]
Elze bên cạnh thì thầm vào tai tôi.
[À, đúng rồi, chú ấy là Võ thần. Một vị thần chuyên về võ thuật. Sở trường của chú ấy chính là quyền cước... ]
Tôi vừa nói xong thì đôi mắt của Elze bỗng trở nên lấp lánh lạ thường.
Ngay sau đó, Elze tiến đến chỗ Takeru-oji-san để bắt chuyện với chú và nhanh chóng mở lời chào hỏi.
[Hmm...Găng tay. Vậy ra cô nhóc là một chiến binh sao?]
[Vâng. Tên cháu là Elze là một trong những hôn thê của Touya-san. Chú có thể nhận cháu làm đệ tử được không?]
[Fuhahaha! Thú vị lắm! Nếu là vợ của cháu trai ta, thì cũng là cháu gái của ta! Trùng hợp ta cũng đang định đưa tên đệ tử kia đi huấn luyện, nếu cháu muốn thì cứ theo ta!]
[Vâng!]
Yae và Hilde đã được chỉ dạy rất nhiều từ Moroha-neesan, nhưng Elze chỉ được dạy những bước di chuyển cơ bản bởi vì sở trường của họ quá ư là khác nhau.
Vậy nên khi Võ thần xuất hiện, chuyện như thế này diễn ra là hiển nhiên rồi.
...Tốt thật nhỉ, Ende. Vậy là cậu có thêm sư muội rồi.
[Anh không ngại việc để em đi luyện tập, nhưng hứa với anh hãy cẩn thận được chứ?]
[Vâng]
Với một nụ cười trên mặt, Elze nắm bàn tay lại thành nắm đấm. Tôi nghĩ chắc cũng không sao đâu. Elze đang ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn, nên tôi không nghĩ em ấy sẽ bị thương dễ dàng đâu.
[Được rồi! Giờ chúng ta hãy đến thác nước để bắt đầu huấn luyện nào!]
[Vâng!]
[A, vâng...]
Trái ngược với Elze, người đang rất phấn khởi, thì Ende lại trả lời với khuôn mặt sầu não. Cậu có ổn không đó?
Khi Takeru-ojisan đặt bàn tay lên vai hai người, cả ba cùng biến mất khỏi nơi đang đứng. Có lẽ họ đã dịch chuyển đến một thác nước ở đâu đó rồi?
[Ư... thần cứ tưởng mình đã có thể quen được với chuyện này. Nhưng thành thật mà nói, sức mạnh của họ hàng của Bệ hạ vẫn lố bịch đến mức khiến thần không khỏi kinh ngạc]
Người đang nói là Kousaka-san, Bộ trưởng Bộ tư pháp sau khi chứng kiến toàn bộ trận giao hữu giữa Takeru-ojisan và Moroha-neesan tại bãi tập của Hiệp sĩ Đoàn một lúc trước.
Thật khó để diễn tả thành lời. Đó chỉ là phản ứng khi thấy những thứ kĩ thuật khủng khiếp. Tôi nghĩ chỉ có những người là Thần, bao gồm cả tôi, thì mắt mới có thể theo kịp thứ đã diễn ra.
Chắc chắn rằng sức huỷ diệt sẽ ảnh hưởng đến xung quanh nếu chờ tới khi trận đấu có kết quả, và vì vậy nó đã được dừng lại bởi trọng tài kiêm Thần săn bắn, Karina-neesan.
Tuy vậy, có thể đánh bay lưỡi kiếm của Moroha-neesan chỉ với đôi găng tay. Mặc dù đó chỉ là thanh kiếm gỗ dùng cho việc tập luyện, nhưng cũng thật không hổ danh là Võ thần
[Chị ấy vẫn ổn chứ ạ?]
Linze nói nhỏ với tông giọng lo lắng về người chị đã đi mất của mình. Karen-neesan cười nhẹ và đáp lại trong khi vỗ về nhẹ nhàng vào vai em ấy.
[Sẽ ổn cả thôi~noyo. Chỉ là một bài huấn luyện thôi mà, không lý gì phải lo lắng suốt cho em ấy như thế cả~noyo. Đừng để Elze-chan chi phối em mãi như thế chứ]
[Và chú ấy cũng rất dễ dãi với phụ nữ, cáu gắt với cánh mày râu, vậy nên chị lo cho cậu nhóc kia hơn nếu nói về việc đó]
Như để tiếp lời cho Karen-neesan, Moroha-neesan nói vậy. Ende... hãy toàn mạng trở về nhé.
=========Chuyển cảnh==========
[Ah, mình muốn ăn sushi quá...]
[Sushi?]
Yumina ngẩng đầu ra khỏi quyển sách đang đọc. Oh, em nghe thấy à?
Khi tôi lướt web trên smartphone, tôi tìm thấy trang chủ của một chuỗi cửa hàng sushi mới nổi gần đây, và vô thức thốt những từ ấy ra khỏi miệng. Tôi thả lỏng người ra do đã thư giãn được một lúc lâu trong lâu đài hoàng gia rồi.
[Sushi là gì vậy?]
[Em nhìn này, là nó đó]
Tôi đưa cho Yumina xem những tấm ảnh trên màn hình smartphone. Đó là những miếng sushi nắm đầy màu sắc tươi ngon.
[Trông đẹp quá. Đây là loại thịt gì thế?]
[Hầu như chúng đều là thịt cá. Chấm nhẹ nó trên giấm, và ăn cả miếng. Đó là một đặc sản ở đất nước mà anh đã từng sống. Bọn anh ăn nó khi có sự kiện gì đó đáng chúc mừng]
Chà, tôi không nghĩ là sẽ có sushi ở Eashen đâu. Tôi chưa bao giờ thấy nó cả. Và cũng chẳng thấy wasabi nốt.
Vào thời Edo đã có sushi nắm, nó được gọi là Edomae Sushi. Tuy nhiên, nó khá khác với thời đầu Edo hay nửa sau của thời kì này. Nhưng mà, trước tiên thì đây là một thế giới khác mà nhỉ.
Sau một hồi tra cứu, thì sushi đã được làm ra trong thời Bunsei. Mà Bunsei là khi nào nhỉ? 1818-1830 chăng? Hmm, vậy là cuối thời Edo.
Tôi nghĩ cũng là tất nhiên nếu sushi không xuất hiện ở Eashen, nơi đang trong thời chiến tranh cho tới khi nó được thống nhất. Nhưng cũng có khả năng rằng nó sẽ "không xuất hiện" luôn.
(T/L:Edomae sushi được tạo ra dưới niên hiệu Bunsei (Văn Chính), dưới thời Tokugawa, sau thời Chiến quốc. Touya cho rằng món ăn này sẽ không xuất hiện ở Eashen cho đến khi được thống nhất)
Và trong khi vừa chìm vào mớ suy nghĩ vừa nhìn vào chiếc smartphone, màn hình bỗng nhiên thay đổi, phát ra tiếng rung thông báo cuộc gọi đến.
Trên màn hình, dòng chữ "Hắc Hồ Điệp Silhouette gọi đến" hiện lên.
Là của Silhouette từ thế giới ngược à? Lẽ nào......!
[Vâng, xin chào. Là Touya đây]
[Oh, kết nối được rồi này. Tôi nhận thấy có phản ứng từ đám biến thể rồi]
[Chậc! Thế về thời gian, số lượng, chủng loại thì sao?]
[Thời gian vào khoảng 6 tiếng sau, và số lượng thì khoảng một trăm con. Các phản ứng hầu hết đều thuộc loại nhỏ, nhưng có vẻ có 3 cái lớn hơn một chút]
Xem ra chúng ta vẫn còn thời gian. Một trăm biến thể hạ cấp và ba biến thể trung cấp. Với số lượng đó thì không nhất thiết phải điều động FrameGear làm gì. Hơn nữa là với những con người bình thường, việc để họ sử dụng năm FrameGear hoặc nhiều hơn là điều rất bình thường. Thêm nữa, về đám biến thể trung cấp, chắc gì ta sẽ ăn được chúng nếu không có sự trợ giúp của một FrameGear mạnh mẽ.
Vừa hay. Những tên ma mới được tôi đào tạo ở thế giới ngược có lẽ sẽ có việc rồi đây.
Tôi nhờ Silhouette gửi e-mail về nơi mà biến thể sẽ xuất hiện, và trước khi gọi cho Chỉ huy của Xích miêu, Nia, tôi tạm ngưng lại chốc lát và suy nghĩ vài thứ...Bởi vì không biết cuộc trao đổi của hai tôi có diễn ra êm xuôi không, vậy nên tôi quyết định gọi cho Est, phó Chỉ huy và nhờ đến sự giúp đỡ của cô. Về phía Xích miêu, tôi đã cho họ mượn vài chiếc máy giả lập FrameGear, và vài người trong số họ giờ đây đã sẵn sàng để ra mặt trận.
[Thế cậu cần bao nhiêu người?]
[Lần này, ngoài ba con trung cấp ra còn lại đều là hạ cấp, và số lượng cũng không nhiều lắm, nên mười người chắc là đủ xài rồi. Mục tiêu là đánh bại chúng, nhưng một trong số các mục đích chính cũng là để làm quen thực chiến với FrameGear]
Tôi nhận được sự đồng ý của Est ngay tức khắc và gác máy. Và khi ngẩng đầu lên, đập vào mắt tôi là Yumina.
[Biến thể lại xuất hiện nữa sao?]
[Lần này chúng xuất hiện ở thế giới ngược. Số lượng cũng không nhiều, vậy nên anh quyết định sẽ cùng với Nia và các tay lái khác tham gia trận này như một khoá huấn luyện]
[Em cũng muốn đi nữa. Ta không thể đoán trước việc gì sẽ xảy ra sau đó cả]
[Cảm ơn em. Chắc sẽ giúp anh đỡ phần nào mệt nhọc đấy]
Nói rồi, Yumina liền đi gọi ai đó. Lần này, một hay hai người theo là đủ rồi không nhất thiết tất cả mọi người phải đi đâu, có lẽ Lu sẽ là người đi. Trong khi tôi đang nghĩ thế, bên cạnh Yumina là Leen, tất nhiên là cả chú gấu bông Paula nữa.
[Chúng ta sẽ đến đó với vai trò hỗ trợ, nên em nghĩ những người có thể tấn công tầm xa như Leen-san sẽ giúp ích rất nhiều. Về Lu-san, thì cậu ấy có vẻ khá bận rộn với cái bếp của mình]
[Em cũng khá rảnh rỗi, nên em không phiền đâu]
Paula thì dùng chiếc tay đầy bông kìa vỗ vào ngực như để nói: "Chú cứ yên tâm, việc này cứ để anh lo!". Không không, ta đánh giá khá cao phản ứng của chú đó, nhưng ý của nhóc là gì.
[Kougyoku, đi với bọn ta. "Nhãn quan" của cô có thể sẽ giúp được kha khá việc]
[Như ý của ngài]
Kougyoku đậu trên lan can của ban công liền bay đến đậu trên vai tôi. Ở thế giới ngược, những loài chim đã kết nối với Kougyoku đều đã phân bố rộng rãi khắp toàn thế giới. Việc sử dụng "Nhãn quan" để có được góc nhìn của chúng sẽ phần nào tiện hơn và cứ thế dùng [Gate] đến nơi ta cần đến.
Và Frame gear ở trong [Storage] lấy từ [Hangar] cũng đã sẵn sàng chuẩn bị xuất chiến.
Được rồi, vậy thì, lên đường nào.
Tôi đưa Leen cùng Yumina và Paula vượt qua rào cản thế giới bằng [Dịch chuyển đa không gian].
Ngay lập tức, chúng tôi đến chỗ một pháo đài đổ nát, nơi là căn cứ của nhóm trộm Xích miêu. Nhân tiện, kết giới ngăn chặn người đột nhập đã được củng cố hơn so với lần đầu. Có vẻ nó là một ma cụ hay Artifact nào đó. Nhưng dù là vậy, chúng tôi vẫn vượt qua được như thường.
[Ah, chẳng phải là Touya-san sao? Chỉ huy, Touya-san đến rồi này!]
Yuni nhìn thấy chúng tôi ở sân trước, và chạy đi gọi cho sếp của cô.
Yumina đã đến đây lần trước, nhưng đây là lần đầu của Leen, vậy nên em ấy không ngừng ngắm pháo đài rộng lớn với đôi mắt hiếu kỳ. Paula chỉ đi vòng quanh dưới chân Lean, nhưng tóm lại cũng chẳng có gì mới lạ cả.
Những người xung quanh chúng tôi, các thành viên nhóm Xích miêu thì thầm to nhỏ với nhau: "Cái quái gì thế kia?" Họ ném cho Paula một ánh nhìn kinh ngạc như thế lần đầu nhìn thấy một con thú hiếm. (Chà, con gì hiếm thấy thì là thú hiếm thôi)
Paula vẫy vẫy tay về phía họ để thể hiện rằng nhóc ấy không có ác ý, và những người ở phía bên kia thì chỉ biết đáp lại bằng cách nở một nụ cười gượng.
[Ah, anh đến rồi à! Hình như có một gương mặt mà tôi chưa từng thấy phải không?]
Nia, người đi ra từ túp lều, đang nghiêng đầu hỏi tôi làm cho mái tóc hai đuôi màu đỏ của cô khẽ đung đưa nhè nhẹ. Crown Đỏ, Rouge, cũng xuất hiện phía sau Nia.
[Tôi là Leen. Một trong các hôn thê của anh ấy. Rất hân hạnh]
[Oh, ra là một trong các hôn thê của Touya-san sao. Hể~...]
Sau khi nhìn chằm chằm vào Lean, Nia chuyển hướng sang Yumina bên cạnh. Sau đó, cô ấy ném cho tôi ánh nhìn châm chọc.
[Này, Touya-san... vậy ra anh có cái loại sở thích đó sao?]
Gượm lại một tí nào.
Tôi đợi cho Nia nói hết câu. Oy, tôi nghĩ có chút hiểu lầm rồi đấy!
[Eh. Cô hiểu lầm rồi, anh ấy không có cái sở thích đó đâu]
[Đúng thế! Mặc dù trông thế này thôi, nhưng Leen lớn tuổi hơn tôi nhiều đó! Cô hiểu nhầm rồi!]
[Đừng tiết lộ quá nhiều thông tin cá nhân như thế chứ, darling?]
Leen, cái tay của em kìa... Luôn luôn là vậy, mỗi lần thắc mắc đó được đưa ra, tôi lại vô tình nói toẹt hết cả. Tôi thường không quan tâm lắm về tuổi của mình, nhưng lần này thì có.
Cũng đúng khi nghĩ Leen giống với Yumina và Lu nếu chỉ nhìn sơ qua. Vậy nên việc Nia nghĩ như thế là hợp lý nhỉ? Không, không đúng, ưu tiên giải quyết hiểu lầm này sớm vẫn tốt hơn.
[Tôi là một thành viên thuộc tiên tộc, một chủng loài trường thọ]
[Vậy à? Tôi nghĩ vậy thì giống với con ả 'Đen' rồi.]
[Xin lỗi. Nhưng ả 'Đen' mà cô nói đến đó có phải là em gái của kỹ sư Elka không?]
Tôi ngắt lời Nia. 'Đỏ' và 'Đen' à. Chà, trước khi biết đến danh tính của Yuri thì có lẽ họ đã là kẻ thù không đội trời chung với nhau rồi.
[Anh biết gì về cô ta sao?]
[Tôi biết chứ, cô ấy đã đuổi theo kỹ sư Elka đến thế giới của bọn tôi. Bây giờ cô ấy đang ở một thị trấn lâu đài của nước tôi]
[Cô ta đến thế giới của cậu để làm việc à?! Tên lăng nhăng kia! Đưa tôi đi cùng nữa!]
[Ể... ]
Cô ấy lại nói mấy thứ phiền phức nữa rồi. Cứu tôi với, Est-san!
[Cô lại nói mấy thứ vớ vẩn nữa rồi. Suy nghĩ thật kỹ, rồi hãy nói, rõ chưa!]
"Aye-ya-ya-ya-ya- đừng! Ya-ya-ya-ya đau!"
Trong thâm tâm tôi không cảm thấy xót cho cô ta chút nào khi mà Est, người xuất hiện đằng sau Nia, gõ vào mái tóc đỏ ấy một cách nhịp nhàng.
[Chào, Est. Mọi thứ đã đâu vào đó rồi chứ?]
[Như cậu đã bảo, có mười người. Lần này, Nia, tôi và Yuni sẽ đi với các cậu. Yuri và Rouge sẽ ở canh gác]
Paula đến gần, vừa vẫy tay chào vừa nghiêng đầu.
[... Này, đây là một con thú nhồi bông sao? Hay là Golem?]
[Nhóc này là Paula. Hèmm, tôi không biết phải nói như thế nào nữa nhưng cứ cho nhóc ấy là một Golem được lập trình từ phép thuật đi]
Paula đưa tay về phía Nia. Nia cầm Paula lên, ngắm nghía, rồi lật lại và di chuyển nhóc ấy. Đừng làm vậy. Paula sẽ sợ đấy.
[Cái này tốt đấy. Giống hệt một sinh vật sống]
[Thì công sức của tôi đã bỏ ra trong 200 năm mà]
[200 năm!?]
Nia thì ngạc nhiên, còn Paula thoát khỏi vòng tay cô ấy. Nhóc ấy chạy đến chỗ Lean, và bám chặt lấy chân ẻm. Này này, bình tĩnh lại, đừng có sợ.
Tôi lại mở lời với Est.
[Tuy chúng ta vẫn còn thời gian, nhưng tôi nghĩ là hãy đi ngay bây giờ. Đã có vài lỗ hổng xuất hiện rồi, nhưng tôi không nghĩ đó là lỗ hổng lớn]
Có một lí do để nói như thế. Thật ra, địa điểm xuất hiện là Majco thuộc đất nước Isengard của thế giới ngược ( nếu là ở thế giới chính, thì nó sẽ là ở Vương quốc Hiệp sĩ Restia), và gần với thị trấn Gine tọa lạc ở phía bắc nước này.
Nếu sự xuất hiện của biến thể diễn ra sớm hơn, thị trấn có lẽ sẽ bị chúng tàn phá nhanh thôi.
Phrase tấn công con người nhằm mục đích là tìm kiếm lõi của "Vua". Tuy nhiên, đối với các biến thể, chúng còn ăn cả linh hồn con người và biến họ thành những bộ xương tinh thể.
Không, bộ xương pha lê chỉ là sản phẩm phụ trong quá trình xơi tái con người, và khả năng là những linh hồn bị ăn mất ấy trở thành nguồn năng lượng để Ác thần nở ra.
Giống như những con ong hút mật từ hoa vậy.
[Tất cả mọi người tập hợp!]
Đáp lại lời của Yuni, có một tập hợp gồm tám người đàn ông và phụ nữ bao gồm cả Yuni. Thêm cả Nia và Est là tròn mười người.
Tuổi tác và ngoại hình đều khác nhau, nhưng họ có một điểm chung là tất cả đều quấn khăn rằn đỏ quanh đầu, tay, cổ, vân vân và mây mây. Hầu hết những người này tôi đều biết, một là do từng chạm mặt một vài lần ở đây hoặc hai là ở căn cứ bí mật dưới lòng đất của Thánh quốc Allent.
Có một nhóm ba người mà tôi chưa từng thấy trước đây.
Một người đàn ông khoảng tuổi 30 với đôi mắt to của một người lính cùng bộ ria mép của mình. Một người phụ nữ kiểu Ấn độ đôi mươi với mái tóc đen dài và nước da nâu. Và, một người trẻ tuổi chỉ trên dưới 20.
Người đàn ông với đôi mắt to khẽ giơ tay lên, và tiến lên phía trước một bước.
[Xin lỗi, tôi có một câu hỏi. Tôi đã nghe rằng cậu có thể tìm bất kỳ ai trong thế giới này với ma thuật tìm kiếm của cậu. Cái đó có đúng không?]
Người đàn ông với khuôn mặt trang nghiêm nhìn tôi với ánh mắt nghiêm túc. Phía sau, người phụ nữ kiểu Ấn và anh thanh niên trẻ tuổi kia cũng nhìn về phía đây với ánh mắt tương tự như vậy.
Tôi không biết ông ấy có ý định gì, nhưng tôi nghĩ mình nên lấy lại vẻ nghiêm túc.
[Không phải lúc nào tôi cũng thành công đâu. Đầu tiên, tôi cần được thấy ảnh chân dung, ảnh chụp, hoặc kí ức của người ấy từ một ai đó quen biết họ. Thứ hai, nếu có kết giới ở nơi người đó ở, ma thuật tìm kiếm sẽ không cho ra kết quả. Không có nhiều thứ như vậy ở thế giới này, vậy nên tôi nghĩ khả năng đó là không cao]
[..... Ra là vậy. Tôi đã nắm rõ rồi. Vậy thì sau này phiền cậu có thể tìm kiếm một ai đó cho chúng tôi chứ? Bọn tôi sẽ trả công cho cậu nhiều nhất có thể. Đây là mong muốn riêng của bọn tôi]
Khi tôi đảo mắt tới chỗ Nia và Est, cả hai người họ đều khẽ gật đầu. Có vẻ vẫn ổn nếu để tôi làm việc đó.
[Tôi không quan tâm lắm miễn nó không phạm pháp là được]
[Yên tâm, sẽ không có gì phạm pháp cả. Cảm ơn cậu rất nhiều]
Ba người họ liếc mắt nhìn nhau và gật nhẹ đầu, rồi nhanh chóng lùi lại. Mấy người muốn tìm ai đó à?
Hiện tại, tôi đang mượn "Nhãn quan" của một con chim liên kết với Kougyoku và mở một [Gate] đến vùng đồng bằng gần thị trấn Gine.
Sau khi bước qua [Gate], tôi và Yumina, Leen, Paula và Kougyoku cùng với mười người của nhóm Xích miêu nhanh chóng rảo bước đến khu vực đồng bằng gần đó.
Một con đường cao tốc cách khá xa đồng bằng rộng lớn này. Sẽ không có vấn đề gì nếu phá hoại ở đây cả. Có thể quan sát thấy một thị trấn nhỏ nằm xa xa đằng kia, chắc chắn đó là thị trấn Gine rồi.
Từ [Storage], tôi lấy ra 10 kị sĩ hạng nặng Chevalier. Tổng cộng có 12 đơn vị bao gồm cả Brunhilde của Yumina và Grimgerde của Lean xuất hiện trên vùng đồng bằng.
[Wowww! Tuyệt ghê!]
Một vài người trong nhóm Nia trở nên hào hứng hết cả người khi thấy Kị sĩ hạng nặng Chevalier.
Này này, mấy người ít ra hãy điều khiển FrameGear từ bên ngoài để nó cúi thấp xuống để leo vào buồng lái cho dễ chứ... mấy người định cứ thế mà leo à. Việc không sử dụng điều khiến mà hớn hở leo lên nó có thể sẽ gây tổn thương cho bản thân.
Trước khi biến thể xuất hiện, tôi để cho họ làm nóng cơ thể để quen với FrameGear. Tôi nghĩ sẽ ổn thôi, nhưng nếu họ định làm một thứ gì đó ngu ngốc thì tôi sẽ ngăn lại.
[Anh có thể nhờ hai em hướng dẫn cho họ được không?]
[Vâng, để đó cho bọn em]
[Quá dễ cho bọn em]
Yumina và Leen cũng leo lên cỗ máy cưng của mình, hai FrameGear màu bạc và đen được khởi động.
[Kougyoku, hãy quan sát mọi thứ từ trên trời]
[Theo ý ngài]
Nhân tiện, tôi có nên dựng một túp lều không nhỉ. Tôi cần một chỗ để nghỉ ngơi trong năm đến sáu giờ tới. Giờ thì tôi cần chuẩn bị buổi trưa nữa.
Ah~, mình muốn ăn sushi quá.