Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 328: Egret, và Các món mực
Vương quốc Egret bao gồm hai hòn đảo. Một hòn đảo lớn kéo dài từ Bắc xuống Nam của đất nước và một hòn đảo nhỏ kích thước khoảng 1/3 có tên là Marlet. Hiện tại trên hòn đảo nhỏ Marlet, tôi và Suu, Linde, Sakura, bốn con người đang rảo bước trên đó.
Ba người sứ giả kia đã trở về thủ đô Retrabamba trước nhờ [Gate] của tôi. Chúng tôi đến hòn đảo này bởi lo lắng về những gì đã xảy ra với con rồng biển đã thua con quái vật mực khổng lồ Tentacle.
Phía trong của hang, là nơi ở của con rồng biển, được kết nối với cổng dịch chuyển ở "Laboratory" của Babylon. Chúng tôi di chuyển đến đó, tôi đi một hang động giống như một căn cứ bí mật với một không gian rộng lớn, và nơi đó có một cái hồ nước ngầm nhỏ.
"Touya-san, đó là ..."
Lindse đi cạnh chỉ vào phần dưới hồ nước ngầm. Đó là hình ảnh của con rồng biển đang nằm đó với một cơ thể đầy thương tích. Nó chỉ để nửa phần thân trên nằm trên mặt đất và phần còn lại của cơ thể thì chìm dưới nước. Những cái vảy màu xanh ngọc bích tuyệt đẹp đã bị bong ra ở nhiều chỗ và máu rỉ liên tục. Con rồng biển thở khó nhọc nhận ra bóng dáng của tôi với đôi mắt lờ đờ. Tôi áp tay vào cơ thể của con rồng biển đang cố gắng di chuyển. Đợi tí, tôi sẽ hồi phục ngay.
"[Thắp sáng, Phước lành của nữ thần, Mega Heal]"
Luồng ánh sáng bao quanh con rồng biển với cái cơ thể chi chít vết thương đó dần được phục hồi. Bộ vảy cũng lấy lại được vẻ rạng rỡ của màu xanh ngọc bích ban đầu.
"Giờ thì ổn rồi chứ?"
"Vâng. Cảm ơn ngài rất nhiều. Mochizuki Touya-sama. Tôi đã cho ngài thấy một bộ dạng rất khó coi. "
"Tôi đã nghe nói về chuyện cậu vật lộn với con mực nào đó từ người dân Egret. Cậu có nợ nần gì với nó à?"
"Vâng. Bởi vì chúng đã xâm nhập vào lãnh thổ của tôi một cách điên rồ... Các xúc tu của chúng có sức mạnh thật khủng khiếp và chúng làm gãy xương của tôi ".
Hmmm, bẽ gãy được cả xương rồng cơ đấy. Tentacle trông giống như một con mực, nhưng nó cũng có thể trông như loài bạch tuộc. Tôi đoán chắc chắn là 90% cơ thể là cơ bắp của bạch tuộc. Hơn nữa, trong số các động vật không xương sống sống ở biển, tốc độ bơi của mực là nhanh nhất. Chúng có tốc độ như một động cơ phản lực vậy, khả năng di chuyển bằng cách tạo lực đẩy từ nước có thể lên đến 40 km/giờ. Nó đúng là một con quái vật đáng ngạc nhiên.
"Bởi vì tôi đã nhận được yêu cầu loại bỏ con quái vật đó, nên cậu hãy nghỉ ngơi đi. Một khi khỏe hẳn, hãy tiếp tục bảo vệ Egret"
"Cảm ơn rất nhiều vì lòng nhân từ của ngài ..."
Con rồng biển cuối đầu xuống. Nó vẫn như mọi khi. Tuy nhiên, hiện tại có một điều làm tôi phiền não.
"Lúc nãy, tôi nghe cậu nói là "Chúng", vậy có nghĩa là có nhiều hơn một con phải không?"
"Vâng. Chúng có nhiều hơn một. Tôi đã chiến đấu với hai con và phải bỏ trốn khi con thứ ba xuất hiện, vì vậy tôi không biết con số chính xác là bao nhiêu nữa. "
Nghĩa là chúng có ít nhất ba con... Mệt rồi đây. Tôi trở nên chán nản và nói lời tạm biệt với con rồng biển, tôi dịch chuyển đến Retrabamba với [Gate], theo những ký ức có được từ Totora.
"Đây là thành phố thủ đô Retrabamba của Egret sao. Nơi này đúng là đẹp tuyệt vời."
Như Suu nói, Letrabamba nằm trên một sườn đồi dọc theo bờ biển, và khung cảnh nhìn từ đây là một bãi biển cát trắng được điểm xanh bằng những cây cọ, xa hơn là vùng biển rộng khắp màu xanh ngọc lục bảo nó giống như một khu nghỉ mát kiểu nông thôn nhiệt đới.
Một bãi cỏ xanh trải khắp thành phố và những chú chim có màu sắc sặc sỡ bay trên bầu trời. Cảnh quan thành phố được dựng lên bằng những tòa nhà bằng đá, với những tòa tháp cao và những ngôi đền ở xa xa. Ngoài ra còn có một kim tự tháp khá giống nền văn minh Aztec cổ đại để lại. Những ngọn núi ở phía xa có màu xanh, bầu trời trong xanh và biển thì tuyệt vời. Đó chính xác là những gì người ta kể.
Tuy nhiên, nếu nhìn kỹ, có thể thấy những cái cây bị đổ gãy và một số ngôi nhà đã bị sập. Có lẽ là do thiệt hại từ cơn bão mấy ngày trước? Sau tất cả thì dường như thiệt hại vẫn còn vương lại đâu đó. Có một tòa nhà lớn ở trung tâm của Letrabamba, chắc đó là lâu đài thì phải? Hiện tại chúng tôi sẽ đi bộ dạo quanh thành phố rồi đến đó.
"Người dân thành phố trông thiếu sức sống quá"
"Dường như là do thiếu lương thực. Có thể vì do Tentalce xuất hiện trên biển và trên núi thì lại nguy hiểm với mấy vụ lở đất."
Không cần Linse nói, tôi cũng thấy được người dân ở Egret trông thiếu sức sống thế nào rồi. Mặc dù không phải là toàn bộ thành phố, nhưng thiệt hại đối với một quốc gia như vậy dường như là tương đối lớn.
Thủ đô hoàng gia không bị thiệt hại nhiều, nhưng dường như những ngọn núi và thành phố cảng ở phía bắc... đã bị tàn phá nặng nề. Sạt lở và lũ lụt cũng sẽ làm trì trệ giao thông. Nó sẽ khác nếu có một con tàu lớn nhưng ... ừm, con Tentacle đang cản đường ở đó.
Đột nhiên tôi nhận thấy một chiếc xe ngựa đến từ phía trước. Không, nói là một cỗ xe ngựa thì không đúng. Đó không phải là một con ngựa mà là một con chim đang kéo xe. Một con chim giống đà điểu, nhưng có cổ và đầu lớn hơn đà điểu.
Cỗ xe ngựa (bây giờ thì nên gọi vậy) dừng lại trước mặt chúng tôi. Đó là Lilykara, nữ nhân của nhà Ruff, đang giữ dây cương trên chiếc xe ngựa bốn bánh mui trần.
"Tôi đến để đón ngài. Vua của tôi đang đợi ở lâu đài."
Cô ấy đến để gặp tôi? Thật là tốt quá.
Tuy nhiên, khi chúng tôi cố gắng lên xe, tiếng la hét phát ra trên bãi biển và nhiều người bắt đầu trở nên ồn ào.
Nhìn xuống từ hàng rào sắt được lắp trên vách đá, một con quái vật khổng lồ giống như mực nhú lên từ biển và các xúc tu của nó vươn dài để tấn công con người.
Nó di chuyển được trên cạn sao?
Các xúc tu vươn dài tới chỗ một người đàn ông và kéo anh ta lên. Tentacle là động vật ăn thịt và con mồi của chúng là cá heo và cá mập, nhưng đôi khi chúng cũng ăn cả con người.
"Đến đây nước, lưỡi dao sắc bén, [Aqua Cutter]"
Lưỡi kiếm nước được giải phóng bởi Sakura bay tới cái xúc tu đang túm lấy người đàn ông. Rồi cắt nó đi. Người đàn ông ngã xuống bãi biển vội vã bỏ chạy, và lần này Linse kích hoạt phép thuật về phía cái xúc tu đang bắn ra máu xanh kia.
"Đến đây, cuồng hoả, [Fireball]"
Một quả cầu lửa quá khổ nổ ngay cái đầu con Tentacle đang ngoài khơi.
"Puularia ──! "
Với một tiếng vang đáng sợ, Tentacle rút lui xuống biển. Tôi cũng đã bắn một [Fire Arrow], nhưng trước khi bắn trúng, con Tentacle đã chìm xuống biển và biến mất.
"Em đã lỡ nhẹ tay rồi. Xin lỗi."
"Em cảm thấy nó nhỏ hơn so với những gì mình được nghe"
"Có lẽ nó mới chỉ là một con non"
Ngay cả khi chỉ là một con non, nó cũng không khác gì ngoài ác quỷ. Cái xúc tu bị cắt đứt vẫn đang vùng vẫy trên bãi biển. Chà, tởm thật. Chắc chắn một điều là tôi không thể tự tin ra biển rồi. Không biết liệu có bao nhiêu Tentacle ở vùng biển này đây?
"Tìm kiếm. Số lượng Tentalce trong vùng nước của vương quốc Egret"
"Đang tìm kiếm ... Tìm kiếm xong. Năm mươi ba con"
"Vãi ......!"
Tôi cạn lời với con số dị thường hiện lên từ màn hình của cái smartphone. Con số này là quá nhiều dù cho có bao gồm cả mấy con non (nhưng mà tôi không biết là cái này có gộp mấy con non vào không nữa?)
Chắc chắn Tentalce cũng đẻ trứng giống mực, nhưng không giống như mực đẻ hàng ngàn quả, chúng chỉ đẻ khoảng chục quả để những con non có thể nở ra và trưởng thành. Nó đã được viết trong sách của bang hội khi nó là một quái vật ......
Đây cũng là một hiện tượng bất thường xảy ra do sự hợp nhất hai thế giới à? Tôi xuống bãi biển, đặt Brunhild ở chế độ Kiếm và cắt cái xúc tu đó. Lưỡi kiếm bị cản trở bởi chất nhầy nên nó không thể cắt ngọt được. Tiếp theo là cắt ngoài rìa, tôi đã cố dứt điểm bằng một nhát, nhưng vẫn bị mắc kẹt y như vậy.
Có lẽ bởi vì đã bị kích thích, các xúc tu lại tiếp tục chuyển động. Ôi kinh dị thật. Tôi có thể cắt đứt nếu thử khoảng tám lần, nhưng sẽ rất khó nếu gặp phải những cái lớn hơn. Lưỡi kiếm ma thuật có vẻ sẽ hiệu quả hơn.
"Thuộc tính nào có thể khắc chế mấy con Tentacle nhỉ?"
"Em nghĩ mấy ma thuật tấn công bằng lửa hoặc gió, ma thuật tấn công bằng ánh sáng đều ổn cả. Thuộc tính nước dạng như [Aqua Cutter] cũng ổn, nhưng một cái gì đó như [Mael Storm] thì ảnh hưởng sẽ rất ít"
Chuẩn luôn. Nhưng nếu ma thuật lửa và sét ở dưới biển thì sức mạnh chỉ còn một nửa. Nếu ánh sáng xuống biển, nó sẽ bị khúc xạ.
Nếu như vậy thì chỉ có thể kéo nó ra khỏi biển. Vậy là cần phải câu mực rồi nhỉ? Khi tôi đang suy nghĩ trên bãi biển, một người đàn ông da nâu đi cùng với một số binh lính đội cái mũ có những chiếc lông vàng trên đầu. Bên cạnh là anh em nhà Ruff, hai người đó là Totora và Lilikara.
Người đàn ông ấy cỡ ba mươi tuổi? Cơ bắp tuy không lớn nhưng chắc chắn có sự rèn luyện và còn có một hình xăm đặc biệt, họ mặc trang phục truyền thống như người Mỹ bản địa.
"Chà, các ngài đã đẩy lui lũ quái vật. Xin chân thành cảm ơn, Quốc vương Brunhild."
"Anh là ai?"
"Tôi là Refan Retra con trai của Leraure Kocha. Vua của Vương quốc Egret"
Là hoàng tử sao? Anh ta trông giống như một chiến binh mạnh mẽ, vì vậy tôi đã nghĩ đó là đội trưởng Hiệp sĩ Đoàn hay gì đó chứ. Hoàng tử đưa tay ra để bắt tay với tôi. Bàn tay chai sần này chắc chắn là bàn tay của chiến binh thường xuyên đối diện sa trường hoặc trải qua nhiều khổ luyện.
"Tôi là Quốc vương Tiểu vương quốc Brunhild, Mochizuki Touya. Xin cảm ơn đã đón tiếp, hoàng tử Refan"
Sau đó, tôi giới thiệu ba vị hôn thê đằng sau tôi. Tôi nhấn mạnh rằng tốt nhất là nên coi họ là pháp sư hơn là hôn thê. Tôi trông có vẻ giống như đi hưởng thụ với người tình ở nơi biển đảo xinh đẹp này nhỉ? Ừ trông y chang luôn đấy. May mắn thay, có nhiều người đã theo dõi trận chiến, vì vậy họ dường như đã bị thuyết phục.
"Tôi đã khám phá vùng biển gần đây bằng ma thuật, dường như ở đây có hơn năm mươi con Tentacle."
"Năm mươi ......! Làm thế nào ...... vậy bọn tôi không thể đi đánh cá ngay cả khi có tàu rồi"
"Thuyền mới đang được chuẩn bị ở đất nước chúng tôi, vì vậy bây giờ ta chỉ cần kéo Tentacle ra khỏi ổ. Phía bên kia là biển. Và bọn tôi đang tìm cách kéo chúng lên mặt đất đây."
Mũi đảo cách hơi xa so với thủ đô Retrabamba, và tôi đã được quốc vương cho phép tự do hành động, nên tôi quyết định chọn nơi đó làm chỗ tiêu diệt lũ Tentacle. Vâng, là như vậy đấy.
"Quốc vương. Ngài nghĩ là bọn tôi có thể ăn thứ này sao?"
"Có lẽ vậy? Nó không có độc tính, vì thế nó an toàn. Nhưng rất tiếc là tôi không biết nó có ngon hay không."
Tôi đưa ra câu trả lời trong khi giữ cái xúc tu ngoe nguẩy kia.
Tôi đã cố gắng điều tra bằng [Analysis], nhưng nó không có độc tính. Không có vấn đề với việc ăn uống. Tuy nhiên tôi không biết nó có ngon hay không nữa.
Tôi cắt mỏng phần xúc tu ra cuối cùng nó cũng ngừng di chuyển, rồi làm sạch nó bằng muối, rửa kỹ để loại bỏ lớp nhớt nhầy nhụa. Tôi cắt nó một cách tinh tế và bỏ nó vào trong một cái hộp lấy ra từ [Storage].
Tôi cũng lấy nước tương và gừng Ishen từ [Storage], rồi trộn gừng nghiền vào một cái đĩa nhỏ. Món này được gọi là Somen mực.
"Quốc vương ... món này có thể ăn được sao?"
"Tôi nghĩ đó sẽ là nguồn bổ sung cho vấn đề lương thực đấy. Tuy tôi cũng không thích ăn nó lắm, nhưng tôi đã từng ăn ở đất nước quê nhà tôi rồi."
Ở Ishen họ cũng thường ăn mực và bạch tuộc. Có thể ăn vì nó không có độc .... Chỉ là tôi không biết nó có ngon hay không thôi. Trong khi đám người Egret cứ đứng ngây ra đó, tôi lấy một bát cơm, gắp cái xúc tu lên rồi ăn kèm với gừng. Mmm ... ......
"Nó ... thế nào?"
Linse hỏi tôi với khuôn mặt lo lắng.
"... Anh khá ngạc nhiên đấy. Anh cảm thấy mình không giỏi về món này lắm, nhưng cái này thì lại rất ổn. Hương vị không quá tệ. Có lẽ em cũng sẽ thích đấy."
"Em cũng ăn"
Tiếp theo tôi, Sakura cũng cầm đũa lên và ăn. Rồi đến Sue, Hoàng tử, và cuối cùng là Linze.
"Thật ngạc nhiên là nó lại ngon thế này"
"Tôi không thích mực lắm nhưng ..."
"Nó giòn và ngon. Nếu thay đổi nước sốt, thì sẽ có thể thưởng thức các hương vị khác nhau phải không?"
Mỗi ấn tượng đều khác nhau, nhưng chung quy lại, nó đã phá bỏ cái ý nghĩ "Nó không ngon và chúng ta không thể ăn nó". Vị nó cũng giống mực hay bạch tuộc vậy thôi. Về chuyện này, có lẽ lúc nào đó nên làm thử sashimi nhỉ.
Các nếp nhăn trên trán giãn dần, đám người Egret cũng dần lấy lại được chút năng lượng sau quãng thời gian dài. Người anh cả Totora nói với tôi trước tiên.
"Nó vô cùng thơm, tuy vị có chút khác biệt, nhưng nó vẫn ăn được"
"Mọi người nên có một cái nhìn mới mẻ hơn. Nó sẽ rất phù hợp với vùng đất này"
Mặc dù nói thế nhưng khẩu vị của họ vẫn chưa thể thay đổi hẳn. Cuối cùng, Hoàng tử Refan đưa ra nhận xét của mình.
".... Hm. Nó không tệ như tôi nghĩ. Lúc đầu tôi nghĩ nó rất tệ, nhưng khi ăn rồi thì không phải vậy. Và tôi sẽ thích hơn nếu có thêm chút hương vị nữa"
Hoàng tử có vẻ không thấy nó ngon là bao. Chuyện này cũng đúng thôi bởi họ chưa bao giờ ăn món này cả. Có lẽ tôi nên thử làm nhiều món mực với nhiều cách chế biến khác nữa?
Mực chiên bột, mực xào tỏi, mực sốt bơ, mực ướp gừng nướng...
Khi tôi trình bày món ăn theo nhiều cách khác nhau, người Egret cuối cùng cũng chịu công nhận 'Đây là nguồn thức ăn', rồi một đầu bếp chuyên nghiệp tới từ Lâu đài Hoàng gia, và bắt đầu nấu theo kiểu Egret. Chuyên gia có khác, anh ta làm tốt hơn tôi làm. Xào thảo mộc chung với râu mực thật là hết sẩy.
Mực cũng có thể được bảo quản. Ta có thể làm điều đó với Tentacle. Chúng nên bị bắt về làm thịt nhiều nhiều nữa. Có lẽ dùng Frame Gear của Linse là khả thi nhất. Đặc biệt là con Ortlinde của Sue với cái sức mạnh khủng bố đó thì càng có thể. Kéo một hai con Tentacle ra khỏi biển thì dư sức thôi.
Có lẽ sẽ tốt hơn nếu không gây thiệt hại quá nhiều lên cơ thể vì bọn tôi sẽ lấy đó làm nguồn thức ăn mà. À? Hình như khá lâu về trước Ông nội đã chỉ tôi cách giết mực hay bạch tuộc chỉ bằng một đòn duy nhất...
Well, lên mạng tìm thông tin thôi.
Ừm, "Dùng vật nhọn chọc vào giữa hai con mắt"... Ồ...